Phần 12
Gia Kiên nằm vật ra giường thở hồng hộc vì vẫn không thể tin được những gì mà nó thấy khi nãy. Về phòng rồi mà Gia Kiên vẫn thấy trống ngực mình đập thình thịch, quá bất ngờ nhưng cũng vô cùng kích thích đối với một chàng thanh niên đang ở độ tuổi mười sáu. “Sao mẹ và anh ta có thể như vậy được?”Gia Kiên lẩm bẩm trong mồm vì vẫn chưa hết ngạc nhiên cho cái chuyện đã chứng kiến bà Thảo quan hệ tình dục với chồng sắp cưới của chị gái. Gia Kiên đã chứng kiến từ đầu đến cuối và một điều nó nhận ra là không có bất cứ sự ép buộc nào, tất cả đều là sự tự nguyện lao vào nhau như một con thú khát mồi.
Suy nghĩ của Gia Kiên chuyển hướng về cơ thể của mẹ mình. Nó thấy bà quá đẹp, đẹp từ mọi góc độ mà thằng đàn ông nào cũng phải thèm muốn. Thực ra Gia Kiên đôi lúc cũng đã hay tò mò và để ý đến cơ thể của bà Thảo rồi, nhưng hôm nay mới là lần đầu nó được nhìn cơ thể của bà mà trên người không một mảnh vải. Nhớ lại những động tác khiêu dâm, những câu rên rỉ dâm dục của mẹ mà Gia Kiên thấy trong người nóng ran. Nó thèm muốn được ân ái với mẹ, muốn được như Phan Hải đã làm với bà. Vừa nghĩ về mẹ thì Gia Kiên vừa lôi dương vật của mình ra thủ dâm. Sự kích thích trong người nó có lẽ đã lên đến đỉnh điểm nên chỉ vừa mới sóc chưa đầy một phút thì những dòng tinh trùng đã bắn tung tóe lên bụng và áo. Khi xuất tinh, Gia Kiên không thể kìm nén được cảm xúc của mình nên rên to : “Mẹ ơi con sướng! ”
Một bóng người đứng ngoài cửa lẻn đi thật nhanh về phòng sau khi đã nhìn thấy tất cả hành động mà Gia Kiên đã làm!!! Bất ngờ nối tiếp bất ngờ!!!
… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm dâm dục 2 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Tranh thủ giờ nghỉ trưa, Phan Hải lái xe đi lòng vòng quanh mấy con phố. Chiếc xe dừng lại tại một quán cà phê nhỏ nhưng vô cùng kín đáo. Bước vào trong, anh ta đã thấy một người đàn ông trạc tầm hơn năm mươi tuổi ngồi đó đợi mình. Phan Hải ngồi xuống nhìn ông ta rồi nói luôn :
– Có chuyện gì ông nói nhanh đi. Tôi không có nhiều thời gian đâu.
Người đàn ông mỉm cười mà không hề tỏ thái độ tức giận trước thái độ sấc xược của Phan Hải. Ông ta luôn bình tĩnh trước mọi vấn đề, đó chính là lý do vì sao ông đã thành công trong nhiều lĩnh vực : Tiền và gái.
– Đúng là lên Giám đốc có khác. Người đàn ông bình thản nói. Giờ muốn gặp giám đốc vài phút mà có vẻ khó khăn nhỉ. Nhưng dù sao cũng phải chúc mừng chú đã leo lên được vị trí đó nhé.
Nhìn Phan Hải, lão ta cười khả ố rồi nói tiếp thật nhỏ mà chỉ hai người nghe thấy :
– Theo kinh nghiệm thì tôi dám cá là cậu đã đưa được bà ta lên giường rồi phải không?
– Ông im cái mồm lại đi. – Phan Hải cáu. Anh ta chưa bao giờ tỏ thái độ tôn trọng người đàn ông đang ngồi trước mặt mình.
– Khà..khà..khà…sao lại cáu vô cớ với tôi thế? Đừng quên rằng cậu có được như vậy là nhờ công tôi đấy nhé. – Người đàn ông vẫn bình thản nói.
– Thôi được rồi. – Phan Hải dịu giọng. – Kế hoạch tiếp theo như nào thì ông nói nhanh lên. Tôi phải về công ty ngay bây giờ.
Người đàn ông ngó nghiêng xung quanh, bản tính ông ta như vậy khi luôn thận trọng và đề phòng sợ ai nghe thấy. Lão ta nhích người lên rồi nói nhỏ vào tai Phan Hải.
– Được! Việc đấy ông cứ để tôi lo. Còn việc của ông ở nhà hãy làm cho thật hoàn hảo vào. Tôi sẽ giữ chân cô ta 3 – 4 ngày ở bên Áo.
– Tốt. Cậu yên tâm mọi việc ở đây. Tôi đã làm việc gì thì chưa bao giờ thất bại.
“Lão ta còn tự tin và nguy hiểm hơn cả mình”, Phan Hải nghĩ thầm rồi đứng dậy cáo lui đi về công ty. Khi vừa kéo chiếc ghế ra thì người đàn ông ngẩng mặt lên nhìn rồi nói tiếp :
– Cậu nên nhớ Chị gái cậu ở nhà rất trông ngóng và hy vọng vào cậu đấy. Ván cờ này có thành công hay không là do cậu quyết định. Chị em cậu vừa giải quyết được mối thù cá nhân, còn tôi thì cũng đạt được những thứ mình muốn. Tất cả ba chúng ta đều được hưởng công bằng, tôi hứa là như vậy.
– Tôi không phải là thằng trẻ con nên ông không phải nói nhiều. – Phan Hải đốp xong câu đó thì lập tức quay người bước ra khỏi quán.
Cuối cùng thì máy bay cũng hạ cánh an toàn, Phan Hải và Thảo bắt xe đi thẳng đến thành phố Hallstatt của Áo, nơi có cái hồ được coi là đẹp nhất châu âu. Khi đến nơi, cả hai người cảm thấy mình như đang đi nghỉ tuần trăng mật ở một nơi có phong cảnh đẹp tuyệt vời.
– Em có hối hận khi đi “công tác “ba ngày với anh không? – Phan Hải cười hỏi Thảo khi hai người đứng trong thang máy để lên phòng.
– Thằng ngốc mới hỏi vậy! – Thảo trả lời và ngước mặt lên lườm yêu. Cô cảm thấy cái thang máy sao đi chậm quá.
– Uh, anh biết anh là thằng ngốc nên mới yêu một người phụ nữ đã có chồng và cũng là mẹ vợ của mình. – Phan Hải hóm hỉnh trêu làm hai người phá lên cười.
Ngay khi chiếc thang máy dừng lại, cả hai lao nhanh ra ngoài vì họ đang cùng háo hức một điều : làm tình. Phan Hải không thể chờ được cho dù cái phòng chỉ còn cách vài bước chân. Hai người dừng lại ở hành lang và để vali xuống đất, họ dính chặt vào nhau để hôn, để mút lưỡi. Hai cái môi thèm khát quấn lấy nhau, họ hôn vội vã, hôn một cách cuồng nhiệt, vì họ đã chờ cái giây phút được làm tình một cách thoải mái mà không sợ ai biết, chờ được làm tình trên chiếc giường với tấm đệm vừa êm vừa sa hoa.
– Ưm..chụt..ưm…yêu em đi anh…ưm…em không kìm được nữa…chụt..chụt…
– Anh yêu em, người tình nóng bỏng và quyến rũ của anh.
– Thôi mình vào phòng đi anh. Thảo cố kìm chế cơn dục vọng đang trào dâng trong người.
Mới có một ngày không được làm tình mà cả hai thấy đói cồn cào, họ vội vã mở cửa phòng rồi lại đứng ôm chặt lấy nhau không dời. Họ đứng thưởng thức từ từ gia vị thèm khát trên đôi môi của nhau. Vừa hôn Thảo vừa tháo từng chiếc cúc áo sơ mi của Hải, cô phanh chiếc áo ra rồi nhìn anh ta, rồi từ từ hôn nhẹ vào 2 bên ngực vạm vỡ, lưỡi cô di chuyển quanh hai đầu ti nhỏ bé khiến Hải cảm thấy đê mê khó tả. Anh ta vứt chiếc áo sơ mi vào một chỗ rồi dìu Thảo lại bên giường, biết cô đang hứng tình nên anh ta trêu :
– Em như kẻ chết đói vì lâu không có đàn ông vậy. Chồng không làm em thỏa mãn bao giờ à?
Thảo nhìn và không ngần ngại nói thật lòng :
– Có nhưng hai người đã hết cảm xúc với nhau từ mười mấy năm rồi.
– Sao lại thế? – Phan Hải tò mò muốn biết.
– Vì em không thích kẻ hèn nhát và yếu đuối.
– Thế anh thì sao?
– Anh là một thằng khốn, một thằng làm cho em luôn nhớ nhung và đòi hỏi chuyện ấy. Đã mười mấy năm nay em chưa có cái cảm xúc thèm thuồng với ai như là với anh. Em yêu anh và muốn được ở trên giường với anh cả ngày để làm tình mà không biết mệt.
– Vậy bây giờ mình làm tới sáng luôn nhé! – Phan Hải nhìn Thảo cười khúc khích.
Ngay sau câu nói đó thì hai người lập tức đè lên nhau, họ hôn, họ khám phá cơ thể của nhau đầy hoang dại. Và cứ thế, cứ thế, hai người quần nhau cả tối, cả đêm với sự thỏa mãn tột cùng. Phan Hải tỏ ra là con trâu đực khi anh ta thể hiện sức lực chiến đấu dẻo dai trước một người đàn bà luôn mồm “nữa đi anh…mình làm cái nữa nhé…anh, em vẫn đói…”