Cu Dũng – Phần 75

Phần 75
Dũng nói là đi đến Ban tiếp tế nhưng không phải, cậu đi đến khu A, phòng 3. Vừa đến cửa Dũng đã thấy cô Ba đang ngồi trải đầu, cô ngó lên nhìn người rồi lại tiếp tục công việc:
– Dũng đến đấy à, hôm nay đâu phải ngày phát đồ. Có chuyện gì à?
– Vâng cô, cháu muốn gặp chị X.
Như thói quen, cô Ba gọi luôn, X đang ở cuối phòng:
– X, ra thằng Dũng gặp này.
X đang ở cuối phòng, cạnh cái riđô xanh, nơi VI đang hành nghề bán dâm cho một phạm nhân, những tiếp óp ép, nhóp nhép vẫn đều đều phát ra, rồi thì cái ri đô đang lùng nhùng trong đó chứng tỏ đang đoạn cao trào. Vừa nãy Dũng vào phòng X đã để ý rồi, cô len lén nhìn Dũng, tự nhiên tim cô đập thình thịch, ơ sao mình lại hồi hộp vì cái đồ trẻ con kia cơ chứ. Nghe thấy chị Ba gọi mình, X giật thót mình như đến lượt ra pháp trường.
Hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh, X mặt như tiền polime bước đến gần chị Ba.
– Chị gọi em?
– Không phải chị, là Dũng.
Hơi quay sang nhìn Dũng độ nửa giây, rồi X nói vô hồn:
– Chuyện gì?
– “Ọp ẹp, bạch bạch”, tiếng phát ra từ ri đô mầu xanh lá cây.
Bị chen ngang bởi những tiếng dâm dục phát ra trong căn phòng, Dũng hiểu điều gì đang diễn ra trong đó. Nhưng rõ ràng là nó có tác động không hề nhẹ chút nào đến thằng em bên dưới, biểu hiện là nó đội quần lên theo kiểu dựng lều. Báo hại Dũng phải hơi cúi cúi người nhìn đến buồn cười. Cô Ba tủm tỉm, còn X thì nghĩ: “đồ dê già”. Cô Ba chen vào:
– Hai đứa ra ngoài cửa phòng nói chuyện đi.
X đi trước ngay khi được phép của chị Ba. Dũng lũi cũi theo sau. Ra đến cửa phòng, quay lưng lại với Dũng, X nhìn xa xăm ra hàng cây trồng ở sân khu trại, cô lạnh lùng:
– Có chuyện gì mà cậu tìm tôi.
Đứng sau lưng chị, nhìn mái tóc tóc ngang vai hơi bay bay vì gió, lướt xuống cái lưng dài thượt của chị, sâu hơn nữa là cái bờ mông mà qua cái quần sọc vẫn không che đi được nét căng của nó. Đôi chân dài miên man. Dũng chợt nhớ đến mẹ. Mẹ mình cũng cao, cũng đẹp như ai đó đằng kia, chỉ có điều mẹ không lạnh lùng băng giá như chị X, có lẽ cuộc sống của chị bắt buộc chị phải làm điều đó chăng. Mãi không thấy Dũng trả lời, X quay lại thì thấy Dũng đang thả dê ở bờ mông mình. Thoáng rung rinh bờ mông, X hơi căng giọng:
– Này nhìn gì đấy, có chuyện gì, nói nhanh không tôi vào.
Dũng sượng sùng vì bị bắt quả tang đang dòm đít chị, cậu trấn tĩnh:
– Em vừa gặp thằng Phan bò.
X lạ gì cái thằng đầu gấu tự xưng mình là đại ca của trại, cô có chút lo lắng cho Dũng khi biết cậu phải gặp nó, lại là chuyện hăm dọa đánh đấm thị uy đây mà. Nhưng chợt nghĩ Dũng vẫn khỏe mạnh thế này là an toàn rồi. Không chút biểu hiện để Dũng biết là cô vừa có chút lo lắng cho Dũng, vẫn cái giọng lạnh tanh của nhiệt độ âm:
– Gặp nó thì liên quan gì đến tôi.
– Chị cẩn thẩn đấy, nó muốn hiếp chị.
Chuyện mà Dũng vừa nói, X đã biết, thằng Phan bò đã nói thẳng như vậy. Chị Ba cũng đã tính toán để chuyện này không xảy ra đối với X. Giờ chị không cho X đi đâu một mình. Nhưng thủ đoạn của nó thì không biết đâu mà lần, cũng bởi chuyện này mà mấy hôm nay X bồn chồn lo lắng.
– Sao cậu biết?
– Nó nói với em như thế. Em lo lắng cho chị nên đến báo cho chị để chị đề phòng.
– Sao nó lại nói với cậu?
– Nó nhờ em giúp nó hiếp chị.
– Sao cậu không giúp nó?
– Ai bảo chị là em không giúp nó.
– “Cậu… ”, X hụt hẫng, hằm hằm nhìn Dũng như muốn nổ con ngươi.
Dũng thấy chị X nổi sùng lên thì biết là mình đùa không đúng người:
– Em đùa đấy, giúp nó thì em không đến đây. Em không muốn ai làm hại chị.
– Tại sao?
Câu hỏi trước Dũng đáp nhanh gọn nhưng đến câu hỏi này, Dũng bí, không biết nói thế nào, bản thân cậu thực sự là không biết ra làm sao. Dũng nghĩ bụng:
“Yêu ư? Không! Mình yêu mẹ cơ mà.
Thích ư? Không! Thích là gì còn chả biết nữa là.
Quý ư? Chắc không! Quý là gì vậy ta.
Vậy nó là gì? Chẳng biết nữa”
Dũng ngắc ngứ như gà mắc tóc:
– Cái này, em… Em… cũng không biết nữa. Chỉ là em không muốn ai làm hại chị mà thôi.
Chính cái ngắc ngứ của Dũng làm X tự nhiên tò mò muốn nghe câu trả lời, xem thằng bé trả lời sao, giải thích tại sao lại lo lắng quan tâm đến mình. Chính X cũng không định nghĩa được là gì nữa. Không biết là gì vậy nên X đành lựa chọn cái vỏ bọc mà mình vẫn sử dụng bấy lâu nay. Cô trả lời Dũng bằng âm điệu không lên không xuống, âm điệu của sự vô hồn:
– Tôi biết rồi. Cảm ơn!
Dũng đang chờ điều gì ở chị nhỉ, mục đích của mình là báo cho chị để chị đề phòng, giờ báo rồi, chị biết rồi. Chẳng còn điều gì để nói nữa, cậu chốt:
– Chị biết là tốt rồi, thôi em về đây.
Dũng cũng tỏ ra lạnh lùng khi dứt câu thì toan bước đi. Đi độ 3 bước thì nghe tiếng chị X:
– Này, lần sau nhớ mặc sịp vào.
Dũng quay lại nhìn thì đã thấy chị X đi như chạy vào buồng.

To top
Đóng QC