Phần 175
Đúng lúc đó thì chiếc Fotuner xé gió có mặt ở chân cầu phía thành phố. Tốt cờ quan sát tình hình trên cầu và nhận định Dũng lì đang bị quây ở giữa cầu. Nhưng phía trước còn vật cản chính là mấy chục chiếc xe máy dựng hàng ngang chắn toàn bộ mặt ngang của cầu. Tốt cờ không ngại trường hợp này, không phải là gặp lần đầu và kỹ năng phá vòng vây bằng chiếc xe này hắn đã làm không dưới 1 lần.
Chiếc Fortuner được độ cản trước bằng bằng thép đặc chủng, chạy máy dầu được Tốt cờ gài cầu chậm gầm rú lao thẳng lên cầu. Lúc gần đến điểm va chạm là hàng xe máy, hắn đánh lái rồi bẻ ngoặt lái ngược lại đi hình chữ Z. Và thế là đám xe máy dạt sang hai bên nhường chỗ cho chiếc xe oto.
Đỗ xe “Kít” một cái cách vị trí đám đông chỉ chừng có 5 mét. Quân ma hai tay hai kiếm Nhật nhanh chóng phi xuống xông vào chính giữa đám đông. Theo sau là Tốt cờ, Phương sắt cũng kẻ thì kiếm, kẻ thì đao, duy chỉ có Đồng Phang là tay không mà thôi. Cả nhóm chạy sộc thẳng vào chính giữa.
4 Hổ tướng của Dũng lì đi đến đâu là cả đám quân gầm rú la hét vì bị chém trọng thương, Quân ma đẫn đầu đoàn múa kiếm đến nhìn còn hoa hết cả mắt. Và rồi một vài cánh tay rời hẳn thân người lăn lông lốc xuống đấy. Máu chảy bắn tua tóe.
Chỉ có tiếng thét của những kẻ không may.
Vào đến đoạn lan can cầu nơi có Dũng thì cũng phải đến 3 chục thằng rời cuộc chiến. 4 Người nhìn thấy Dũng thì như không còn tin vào mắt mình nữa. Toàn thân Dũng là một mầu đỏ của máu không biết là của ai. Một cánh tay Dũng đã buông thõng không còn sức chiến đấu, một chân hình như cũng bị chém bê bết khi Dũng không thể di chuyển. Dũng mặc cái áo phao ấy vậy mà nhìn như một cái giẻ rách khoác lên người với tua tủa vết chém ngang dọc.
Bên cạnh là gần 2 chục thằng đang nằm co quắp ôm vết thương.
Đồng Phang vừa chạm được vào người Dũng cũng là lúc Dũng ngất lịm, cả thân người mềm nhũn như tầu lá chuối héo, Dũng đổ gục trên lưng Đồng Phang.
Bọc bên ngoài là Quân ma, Tốt cờ và Phương sắt. Quân ma hô to:
– CÓ QUÂN MA Ở ĐÂY. THẰNG NÀO MUỐN CHẾT THÌ VÀO MỘT LÚC ĐI. VÀO ĐÂY!
Cả bọn chùn chân vì nghe danh Quân ma, lũ chim sắt chỉ quen chém người này vẫn lấy Quân ma là thần tượng.
Thấy đám lính có phần chùn thì Hà điên bước lên đầu đám người bắt lời:
– Ma với chả mãnh. Giết hết bọn này cho tao.
Vừa nói dứt câu thì Quân ma không để ai kịp nhìn thấy gì, nhanh như một tia chớp hắn tiến đủ 3 bước đồng thời múa lên một đường kiếm trông đẹp mắt vô cùng. Hết đường kiếm quay trở lại vị trí ban đầu thì mọi người mới nhìn khuôn mặt của Hà điên. Ả còn chưa kịp phản ứng bất cứ điều gì. Tự nhiên thấy mát mát mặt, cho tay lên sờ và đưa xuống nhìn thì mới phát hiện ra mình vừa bị một đường kiếm rạch một đường chéo.
Lúc này mụ mới rú lên:
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAA. Thằng chó!
Mụ kêu lên không phải là sợ sẹo, vì mặt mụ đâu thiếu sẹo. Mụ kêu lên là vì đau.
Đúng lúc này thì tiếng hô của quân mình từ phía đầu cầu vang lên. Thì ra là quân của Thiệp béo vừa kịp đến nơi, dẫn đầu là Thiệp béo đang giơ cao đôi búa như Trương Phi xông trận, cạnh bên hắn là một người bịt mặt mà không khó để anh em nhận ra là Lương sẹo, còn có cả X nữa, cô như một con chuột đi mưa khi ướt từ đầu tới chân. Vừa rơi xuống nước là cô bơi ngay vào bờ mà không nghe theo lời Dũng bơi xa tìm chỗ an toàn mới cập bờ. Cô men theo chân cầu lên định chiến cùng Dũng tiếp thì gặp đội của Thiệp béo và hội quân cùng nhau xông lên.
Khí thế hừng hực.
Hai bên lao vào nhau, chém chém, đâm đâm, sọc sọc, xiên xiên một lúc thì Hà điên và Hải chém hô đội của mình rút vì thấy giờ đã không còn ngang sức nữa rồi. Chiến tiếp thì chết hết cả quân lẫn tướng. Vậy là cả đám bỏ xe chạy về phía bên kia cầu, hướng Đồ Sơn.
Quân ma lệnh không cho anh em đuổi theo. Giờ quan trọng nhất vẫn là Dũng lì, không biết còn sống hay đã chết.
X thì không còn sức mà đánh nhau nữa, cô để mặc cho đôi bên hỗn chiến mà chạy về phía Đồng phang, trên lưng hắn là cái đồ độc ác kia.
X đặt tay lên cổ Dũng rồi hô:
– Còn sống. Mau đi cấp cứu.
Tốt cờ nhanh chóng lại phía oto nổ máy, Đồng phang cõng Dũng chạy như bay về phía oto. X và Quân ma cũng lên xe theo. Trước khi đi, Quân ma chỉ đạo thêm:
– Lương sẹo lặn ngay. Phương sắt mang đội của mình về nhà bảo vệ. Tất cả lực lượng còn lại tập trung tại bệnh viện bảo vệ Dũng lì. Phòng trường hợp truy sát.
– Rõ.
Chiếc xe lại một lần nữa chạy như ma đuổi, thẳng hướng bệnh viện Đa Khoa thành phố.
Cả đám đến rồi đi mà không chào cây cầu Rào lấy 1 lời, chỉ bỏ lại máu và rất nhiều chiếc xe máy vô chủ.
… Bạn đang đọc truyện Cu Dũng tại nguồn: https://gaigoi.city
3 Ngày sau.
Dũng mơ màng tỉnh dậy vì thấy bàn tay mình ươn ướt, nằng nặng. Cậu cố gắng hết sức mở mắt ra thì nhìn thấy cái đầu quen thuộc của chị. Chị ngả đầu vào bàn tay Dũng, nhớ lại giờ phút sinh tử trên cầu Rào, chị khóc, nước mắt của chị chảy vào lòng bàn tay Dũng làm cậu tỉnh lại.
– Ê, mít ướt!
X giật mình, cô quệt dòng nước mắt còn đang lăn dài trên má nhìn tên đáng ghét kia. Một tay X cũng quấn băng trắng xóa, một vết chém ở vai và 1 vết chém ở bắp tay làm cô cũng là bệnh nhân ở viện này. Hai chị em mặc đồng phục bệnh nhân lại nhớ đến đồng phục phạm nhân, nhìn nó hao hao nhau.
– Hix hix, tỉnh rồi à? Hu hu hu. Đồ độc ác. Hu hu hu.
X òa khóc nức nở. Cảm giác chết còn dễ chịu hơn cái giây phút cô bị quẳng từ trên cầu xuống.
Dũng biết chị đang trách mình, cậu cố gắng với lấy bàn tay chị rồi lần mò lên má chị vuốt những dòng nước mắt của chị.
– Em xin lỗi.
X vẫn không nín nổi:
– Hu hu hu. Đồ độc ác.
Dũng dỗ dành:
– Thôi nín đi, ngoan, em thương. Nín đi mà.
– “Hức hức hức”, X nấc nghẹn, cô đã xuýt mất người đàn ông của đời mình.
Đến đây thì có tiếng hắng giọng cắt ngang:
– E hèm! Mùi mẫn quá. Làm tôi cũng phát khóc rồi này.
Dũng ngoảnh ra cửa thì sửng sốt:
– Mai, sao cậu lại ở đây?
Mai trong chiếc áo trắng blue, mái tóc dài được cô búi gọn gàng, trên cổ cô là cái ông nghe của bác sĩ.
– Tớ thực tập ở đây, sắp làm bác sĩ rồi đấy. Mà chị X, ai cho chị suốt ngày sang đây. Chị cũng là bệnh nhân đấy.
X quệt nốt dòng nước mắt còn sót lại rồi lúi húi định bước ra cửa về phòng bệnh của mình thì Dũng gọi lại:
– Chị, vết thương của chị thế nào?
Mai trả lời thay:
– Chị ấy chỉ bị phần mềm thôi. Không vấn đề gì?
Dũng hỏi thêm:
– Anh em mình có ai bị thương không chị?
Lần này thì X trả lời:
– Không ai cả.
Dũng không thấy Quân ma đâu thì hỏi:
– Chị, anh Quân đâu, em có chuyện muốn bàn với anh ấy.
X ấp a ấp úng không trả lời Dũng:
– Anh Quân, anh ấy… Anh ấy…
Dũng hối:
– Chị, xảy ra chuyện gì? Anh Quân anh ấy làm sao?
Biết không thể giấu Dũng, mặc dù Quân ma có căn dặn không để Dũng biết. Nhưng X không nói dối Dũng bao giờ. Cô đành nói ra:
– Anh ấy đang đi tìm chị Thủy và hai bé Thủy Diễm, Quang Trung rồi.
Dũng nghe như sét đánh ngang tai, cậu cố gượng dậy nhưng không nổi vì quá đau:
– Aaaaaaa, ai bắt gia đình anh Quân hả chị?
– Sang cụt cho người bắt ngay đêm ở cầu Rào rồi.
Dũng đập mạnh tay xuống giường làm cho dây truyền nước bật tung ra:
– Sang Cụt, lão già chết tiệt này!