Con đường quan lộ – Phần 212: NHẬM CHỨC

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 212: NHẬM CHỨC
Ngày 18 tháng 01, tại hội trường Hội đồng nhân dân huyện đã tiến hành lễ chào đón các tân lãnh đạo bao gồm các vị Ủy viên thường vụ và Hội đồng nhân dân huyện Giang Vân. Các thành viên trong bộ máy lãnh đạo hội nghị hiệp thương chính trị nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng Bí thư huyện ủy An Quốc Kiến, Phó bí thư Lý Minh Dương, Phó bí thư kiêm Bí thư Đảng ủy công an Trịnh Ngọc, Trưởng ban Tổ chức – Cán bộ Lăng Lam gia nhập bộ máy lãnh đạo của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện.
Tiếng chào mừng chưa dứt thì tân Phó bí thư Huyện ủy kiêm Bí thư đảng ủy công an Trịnh Ngọc nhận được một cú điện thoại. Y ra hành lang nghe điện thoại rồi trở lại, hướng về phía Bí thư huyện ủy An Quốc Kiến, Phó bí thư Huyện ủy Lý Minh Dương và Chủ tịch Hội đồng nhân dân Nguyễn Ban Vũ xin phép cáo từ rồi vội vàng rời khỏi hội trường.
Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến khoát tay cười, nói với các cán bộ tham dự hội nghị:
– Lễ chào đón ngày hôm nay của các đồng chí khiến tôi, đồng chí Minh Dương, đồng chí Lăng Lam và đồng chí Trịnh Ngọc cảm thấy ấm lòng, đồng thời cũng khiến các cán bộ sắp nhậm chức tại Huyện ủy và Ủy Ban nhân dân huyện chúng tôi hết sức tin tưởng, hy vọng sau này có thể được các đồng chí trong Hội đồng nhân dân, Hội nghị hiệp thương chính trị giám sát và ủng hộ, cùng đoàn kết nhất trí, quyết tâm quy tụ lực lượng hùng mạnh để thay đổi huyện Giang Vân, giúp huyện Giang Vân ngày càng phát triển hơn.
Trình độ lý luận của Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân An Kiến Quốc ít có ai theo kịp.
Ông ta dùng lời nói khiêm tốn mà đường hoàng nhưng lại không mất phần nhuệ khí, làm cho người ta cảm giác được sự kiên định.
Lý Minh Dương trong lòng hơi lo lắng. Người đàn ông gần năm mươi này nói thì có vẻ thong dong vô hại nhưng một khi đã nói ra cái gì thì đều có ý cả. Y tuy chưa có nhiều kinh nghiệm nhưng cũng đã hiểu được phần nào chốn quan trường. Nếu An Kiến Quốc thuộc loại sống lâu lên lão làng thì có lẽ về sau, cho dù y có ngồi ở cái chức Chủ tịch huyện cũng sẽ không cảm thấy thoải mái.
– Đồng chí Trịnh Ngọc phải đi tiếp đãi lãnh đạo của Ủy ban Pháp luật – Chính trị thành phố. Bí thư An và Chủ tịch huyện Lý có lẽ còn thu xếp để tiếp khách cho nên tôi đề nghị buổi chúc mừng kết thúc tại đây.
Chủ tịch hội đồng nhân dân huyện Nguyễn Ban Vũ là nhân vật khéo léo, sau khi hỏi ý kiến đám người Lý Kiến Quốc, lập tức tuyên bố kết thúc buổi lễ chào mừng.
Lãnh đạo Ủy ban Pháp luật – Chính trị thành phố ư? Trưởng ban tổ chức cán bộ Lăng Lam trong mắt ánh lên chút bất thường. Dựa theo những lời này, bà có thể đoán ra một phần. Trưởng ban Tổ chức – Cán bộ Thành ủy Trương ngày hôm qua vừa mới về đến Liêu Dương hôm nay lãnh đạo của Ủy ban Pháp luật – Chính trị thành phố lại tiếp tục đến Giang Vân. Nếu dính đến hệ thống pháp luật chính trị thì sẽ liên quan đến phòng công an huyện, tòa án và viện kiểm sát. Chỉ cần hơi động não một chút sẽ không khó liên tưởng đến vị lãnh đạo kia chính là trưởng phòng công an huyện vừa mới được bổ nhiệm, Lương Thần.
Khứu giác của Lý Minh Dương cũng rất nhạy bén. Y cảm thấy có điều gì đó không ổn, trên khuôn mặt anh tuấn không khỏi hiện lên vẻ lo lắng.
Một giờ ba mươi chiều, Thường vụ Thành ủy Liêu Dương, Bí thư Đảng ủy công an Văn Trị Thủy, Chủ nhiệm La ban Chính trị của cục công an thành phố, Phó cục trưởng Triệu Thanh Nham, Bí thư huyện ủy An Kiến Quốc, Phó bí thư Lý Minh Dương, Phó bí thư kiêm Bí thư Đảng ủy công an Trịnh Ngọc, Trưởng ban Tổ chức – Cán bộ Lăng Lam, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Chu Vinh và các Ủy viên thường vụ huyện ủy cùng đi tới phòng công an huyện Giang Vân.
Ở đây đang tổ chức hội nghị cán bộ công nhân viên chức phòng công an huyện. Bộ máy thành viên Đảng ủy, toàn thể cảnh sát nhân dân cùng với các trưởng đồn công an, chính trị viên, tổng cộng hơn một trăm người đã đến tham gia hội nghị dưới sự chủ trì của Phó bí thư Huyện ủy kiêm Bí thư Đảng ủy công an Trịnh Ngọc. Tân Ủy viên thường vụ huyện ủy, Trưởng ban Tổ chức – Cán bộ Lăng Lam đọc quyết định bổ nhiệm của Thành ủy đối với Lương Thần. Bí thư Đảng ủy công an thành phố Văn Trị Thủy, Bí thư Huyện ủy An Kiến Quốc, Chủ nhiệm La ban chính trị cục công an thành phố La, Phó cục trưởng cục công an thành phố Triệu Thanh Nham cùng chia nhau phát biểu.
Đây quả thực là một buổi lễ bổ nhiệm phô trương. Chẳng những có nhân vật số một của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện tham dự mà còn có các lãnh đạo đến từ Thường vụ Thành ủy và cục công an thành phố. Người sáng suốt vừa nhìn thấy đã nhận ra ngay mục đích đơn giản chính là tạo thanh thế cho vị Trưởng phòng mới nhậm chức.
Lý Minh Dương trong lòng rất ghen tức. Y không hiểu làm thế nào mà tên tiểu tử này lại được hưởng lộc như vậy? Rõ ràng toàn bộ cán bộ huyện, Ủy ban Pháp luật – Chính trị thành phố và cục công an thành phố đều đến đây tham dự hội nghị. Đó không phải là chỗ dựa của Lương Thần khi mới nhậm chức Trưởng phòng công an huyện sao? Danh tiếng từ trước đến nay tất cả đều bị Lương Thần chiếm hết.
Vẻ mặt Bí thư huyện ủy An Kiến Quốc dường như rất thản nhiên nhưng trong lòng cũng rất ngạc nhiên trước sự ái mộ của Thành ủy và cục công an thành phố đối với Lương Thần. Bởi vậy có thể đoán ra mạng lưới quan hệ của hắn không hề bình thường.
Trưởng ban Tổ chức – Cán bộ Lăng Lam nhìn lướt qua người đàn ông đang ngồi ngay ngắn, trong lòng có chút tủi thân. Đối phương tuy nói bây giờ chưa là là Ủy viên thường vụ Huyện ủy nhưng sự phô trương ngày hôm nay cho thấy rằng không lâu sau, hội nghị thường vụ huyện Giang Vân phải có một vị trí cho người đàn ông trẻ tuổi này. Đó nhất định không chỉ là phán đoán. Ở đại bộ phận huyện thị ngày nay, càng ngày càng nhiều Phó chủ tịch huyện hoặc Bí thư đảng ủy kiêm nhiệm chức Trưởng phòng công an huyện. Lương Thần tương lai lên chức, gần như có thể nói là hợp lý.
Trong khi mỗi vị lãnh đạo theo đuổi những tâm tư khác nhau, thì dưới hội trường, các nhân viên cảnh sát nhân dân, trưởng đồn công an, và các chỉ đạo viên cũng bắt đầu châu đầu ghé tai, khe khẽ thì thầm. Nhận thấy điều này, Phó cục trưởng cục công an thành phố Triệu Thanh Nham không khỏi nhíu mày, nhắc nhở các cán bộ phòng công an huyện Giang Vân không được gây mất trật tự trong lúc các lãnh đạo phát biểu.
Triệu Thanh Nham vẫn giữ nguyên khí chất như cũ, liếc nhìn Lương Thần một cái, trong lòng hơi lo lắng về năng lực lãnh đạo của hắn. Hắn dù sao tuổi cũng còn rất trẻ, đột nhiên nhận một chức vụ lớn như vậy, không biết có thể đảm đương nổi không?
– Yên lặng.
Cuối cùng Chủ nhiệm La ban chính trị cục công an thành phố không kiềm chế được liền nói vào micro một câu, cả khán phòng mới đi vào trật tự.
Bí thư huyện ủy An Kiến Quốc cũng nói hai câu, sau đó Phó bí thư Huyện ủy kiêm Bí thư Đảng ủy công an Trịnh Ngọc nhìn về phía Lý Minh Dương dò hỏi, thấy y khoát tay, ý là không có gì để nói.
Sau khi tan họp, Bí thư Ủy ban Pháp luật – Chính trị thành phố Văn Trị Thủy không ở lại Giang Vân dùng cơm, chỉ giơ tay bắt chặt tay Lương Thần, một tay kia vỗ nhẹ lấy cánh tay hắn cổ vũ, Chủ nhiệm La ban chính trị cục công an thành phố và Phó cục trưởng Triệu Thanh Nham cũng cố gắng nói với Lương Thần hai câu, tỏ vẻ cục công an thành phố chính là “nhà mẹ đẻ” của Lương Thần. Bất cứ khi nào gặp khó khăn gì, hắn đều có thể cầu viện ở cục công an thành phố.
Sau khi tiễn các lãnh đạo huyện đi rồi, Lương Thần và vài thành viên Đảng ủy trở lại phòng họp của phòng công an huyện. Bây giờ Lương Thần chính thức là nhân vật quyền lực số một của phòng công an huyện, được Chính ủy, Phó trưởng phòng vây quanh. Những ánh mắt đều hướng theo hắn với vẻ ngưỡng mộ và kính sợ. Từng là Đại đội trưởng đại đội trị an, Đại đội trưởng đại đội hình sự, hiện tại Lương Thần có thể thực sự cảm nhận được sự uy nghiêm và vinh quang của chức vụ mới. Không có thân phận Trưởng phòng công an huyện này, danh tiếng của hắn không đáng một xu. Có được thân phận này, hắn có thể công khai mà điều khiển cả một cơ quan chấp pháp.
Đây là sự hữu dụng của quyền lực.
Cho đến khi đám người biến mất ở góc hành lang, nhóm nữ cảnh viên của phòng công tác chính trị mới xuất đầu lộ diện, trong đó một nữ cảnh sát trung niên giọng điệu ngưỡng mộ nói:
– Tân Trưởng phòng quả thực rất trẻ tuổi, xem ra mới có khoảng hai lăm tuổi thôi chứ mấy.
– Vị trưởng phòng Lương của chúng ta hoàn toàn không thể quá hai lăm tuổi.
Một cô gái mặt tàn nhang nói có vẻ chắc chắn.
– A, Linh Linh, làm sao em biết rõ như vậy được?
Một nữ cảnh sát tuổi xấp xỉ hỏi.
– Ha ha, tháng mười một năm trước, trong cuộc bình chọn mười đại cảnh sát ưu tú toàn tỉnh, em đã bình chọn cho Lương Thần mà. Sơ yếu lý lịch trên mạng viết rành rành ra đó thôi, Lương Thần, nam, hai mươi bốn tuổi.
Nữ cảnh sát tên Linh Linh cười nói.
– Chị nhớ ra rồi, cậu ta chính là viên cảnh sát mặc thường phục đã dũng mãnh phi thường giết chết sáu kẻ bắt cóc, có ở trên mạng. Như thế thì thật là ghê ghớm.
Nữ cảnh sát trung niên bừng tỉnh nói:
– Hèn gì chị nghe cái tên quen quen.
– Đối mặt thật sự thì mọi nghi ngờ biến mất.
Một nam cảnh sát trẻ tuổi bước lại nói, trên mặt tràn ngập sự khinh thường:
– Chính như thế mới cảm thấy là giả. Anh ta cũng không phải xuất thân ở đội đặc công, sao lại có tài bắn súng chuẩn xác như vậy?
– Tôi thấy anh rõ ràng là ghen tị.
Hứa Linh Linh bĩu môi nói.
– Tôi ghen tị hay không thì không liên quan đến cô.
Nam cảnh sát ngẩng mặt, cười ra vẻ khinh thường:
– Này, thời thế bây giờ tôi đều nhìn thấu. Người có năng lực thì không thể đi lên, người không có năng lực ngược lại có thể dùng quan hệ để từng bước thăng chức.
– Có năng lực? Không phải anh tự quảng cáo rùm beng mình đấy chứ?
Hứa Linh Linh có vẻ không chịu nổi, nhăn trán nói:
– Cổ Thiên Tài, tôi xem ra anh vẫn chưa tỉnh ngộ à? Xem qua tiểu sử của Trưởng phòng Lương đi. Anh có biết Trưởng phòng Lương trong vòng nửa năm ở Liêu Dương phá được không ít vụ án khó hay không? Một năm liên tiếp bốn lần lập được công lớn, tinh thần phục vụ quên mình tạo thành công lao và vinh dự. Nếu như vậy mà không được coi là có năng lực thì như thế nào mới gọi là có năng lực đây? Một chút suy nghĩ còn không có, chỉ biết rầm rì tự cho mình có năng lực.
Cô bé cũng bẻm mép, nói liên tiếp như súng liên thanh. Trong nháy mắt cô làm cho viên cảnh sát tên Cổ Thiên Tài nhão ra như bún, mặt y chuyển sang màu đỏ tía, ngượng ngùng nói một câu:
– Hứa Linh Linh, cô muốn thể hiện sự nịnh nọt hay sao? Chẳng lẽ tên họ Lương kia đã có ưu đãi gì với cô?
– Tôi can tâm tình nguyện, anh quản được sao? Tôi khuyên anh nên quay trở về phòng đi thôi.
Hứa Linh Linh quay đầu, giội cho đối phương một gáo nước lạnh…
Cổ Thiên Tài hung hăng trừng mắt liếc xéo cô gái một cái, sau đó thểu não bước đi.
– Như kiểu là giỏi lắm ấy!
Hứa Linh Linh nói một câu, hai nữ cảnh sát còn lại miệng cười không ngừng. Cổ Thiên Tài ở phòng công an huyện bị coi như là một kẻ dở hơi, không có một chút bản lĩnh, suốt ngày ra vẻ ta đây nhưng không gặp thời, đã hơn ba mươi, có không ít bạn gái nhưng cuối cùng đều chia tay.
Trong phòng họp của ban lãnh đạo, Lương Thần và vài vị thành viên Đảng ủy cùng họp hội ý, mục đích chủ yếu là bước đầu tiến hành làm quen, mặt khác cũng để nghe vài vị thành viên Đảng ủy của phòng công an huyện giới thiệu sơ qua tình hình ở đây.

To top
Đóng QC