Phần 97
“Các vị đến tham gia Thiên Kiêu Yến Hội sao? Mỗi thiệp mời được mang theo hai người.”
Chấp sự của Trân Bảo Lâu nhìn thiệp mời trên tay Nhàn Kiên vô thức gật đầu, sau đó ngẩng mặt nhìn lên, liền trừng to mắt, lắp ba lắp bắp:
“Lạc Nam, à không… Thanh Long Hộ Pháp?”
Giọng điệu tràn ngập kích động, trong ánh mắt còn có chút quỷ dị, dường như khó có thể tin vị thanh niên trẻ tuổi trước mặt lại là nhân vật kinh động Kiếm Châu trong suốt thời gian qua.
“Haha, thiên kiêu yến hội này vì sao ta lại không được mời?” Lạc Nam trêu chọc hỏi:
“Chẳng lẽ đối với Trân Bảo Lâu, tại hạ chưa thể lọt vào hàng ngũ thiên kiêu?”
“Cái này mong Hộ Pháp thông cảm.” Chấp sự cười khổ đáp:
“Thiên kiêu yến hội đã được định ra từ mười năm trước, thiệp mời cũng đã được phát ra từ lâu, trong khi ngươi chỉ mới nổi danh trong thời điểm gần đây, chúng ta không chuẩn bị kịp.”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, quả thật mười năm trước thì hắn còn đang trên đường đến Kiếm Châu với Nhàn Văn Đạo Sĩ, còn khá vô danh tiểu tốt.
“Nếu không còn gì thắc mắc, mời các vị tiến vào Truyền Tống Trận.” Chấp sự làm động tác mời.
“Hì hì, đi chơi, đi chơi nha…” Tiểu Noãn vui vẻ vỗ tay, hai mắt khả ái sáng rực hẳn lên.
Chấp sự kỳ quái nhìn lấy nàng, không hiểu Lạc Nam ôm theo con nít đi dự Thiên Kiêu Yến Hội làm gì, bất quá vừa vặn đủ ba người ứng với một thiệp mời, hắn cũng không ý kiến.
“Cách làm này của Trân Bảo Lâu không tệ, như vậy tất cả những người tham gia chỉ cần tìm đến chi nhánh Trân Bảo Lâu gần nhất và thông qua Truyền Tống Trận đến nơi, không cần vất vả di chuyển quảng đường dài.” Lạc Nam tán thưởng nói.
“Thanh Long Hộ Pháp quá khen, Trân Bảo Lâu cũng thường tổ chức các cuộc đấu giá theo phương thức này.” Chấp sự cười nói:
“Nếu có cơ hội, hy vọng Hộ Pháp đại giá quang lâm.”
“Chắc chắn rồi.” Lạc Nam gật đầu, cùng Nhàn Kiên bước vào Truyền Tống Trận.
ONG ONG ONG…
Trận pháp rung động, vô số Trận Văn sáng lên, mang theo ba người hai lớn một nhỏ biến mất.
Mà khi mấy người vừa khuất dạng, chấp sự đã nghiêm trọng lẩm bẩm:
“Yến hội lần này có cả yêu nghiệt như Lạc Nam tham dự, phải báo với tiểu thư một tiếng mới được.”
…
Bạn đang đọc truyện
Con đường bá chủ – Quyển 12
tại nguồn:
http://truyensex.life/con-duong-ba-chu-quyen-12/
Quá trình truyền tống cũng không diễn ra quá lâu, rất nhanh Lạc Nam mấy người đã xuất hiện trong một căn phòng sang trọng.
“Gặp qua chư vị.” Có giọng nói êm ái ngọt ngào vang lên.
Lạc Nam đưa mắt nhìn, chứng kiến một tiểu thị nữ thanh tú khả ái đang đợi sẵn.
“Ồ, tiểu muội muội, nơi này là đâu?” Nhàn Kiên hứng thú hỏi.
“Đây là phòng nghỉ ngơi của các vị, Yến Hội còn bảy ngày nữa mới bắt đầu, các vị khách nhân từ khắp nơi truyền tống đến đều có phòng nghỉ riêng của từng nhóm.” Tiểu thị nữ ngoan ngoãn đáp.
“Haha, trong lúc chúng ta nghỉ ngơi, có dịch vụ gì đặc biệt không?” Nhàn Kiên cảm thấy thú vị.
“Có nha, bên ngoài có tổ chức võ đài luận bàn, đấu thú trường, sòng bạc, thanh lâu…” Tiểu thị nữ hướng tay ra ngoài giới thiệu:
“Để các vị khác nhân giải trí trước khi tham gia yến hội.”
Nhàn Kiên hai mắt sáng rực lên, nhìn Lạc Nam đề nghị: “Lão đại, cùng ta ra ngoài chơi không?”
“Không có hứng, tiểu tử ngươi đi một mình thôi.” Lạc Nam lắc đầu.
“Được rồi, vậy tiểu đệ đi một mình, khi nào yến hội bắt đầu ta lại về tìm ngươi.” Nhàn Kiên tủm tỉm cười xấu xa.
“Cút đi.” Lạc Nam cười mắng, tiểu tử này ở Kiếm Đan Sơn Trang bị Nhàn Phong quản lý quá chặt, vì vậy vừa thoát dây cương liền sinh lòng ham chơi, khác hoàn toàn dáng vẻ quân tử tàu bình thường của hắn.
“Tiểu muội muội, ngươi dẫn đường cho ca.” Nhàn Kiên hướng thị nữ phất óng tay áo.
“Baba, ta cũng muốn theo Nhàn Kiên thúc thúc đi chơi.” Tiểu Noãn phồng má nói.
“Không thành vấn đề.” Lạc Nam đồng ý, hắn cảm thấy địa phương như nơi này chắc hẳn sẽ không có nguy hiểm gì, để Tiểu Noãn đi đùa nghịch cũng tốt, như thế mới phù hợp với đứa trẻ như nàng.
“Haha, chúng ta đi thôi.” Nhàn Kiên mang theo Tiểu Noãn, dưới sự dẫn dắt của tiểu thị nữ rời khỏi phòng nghỉ.
Lạc Nam lười biếng nằm ở trên giường, hướng Hệ Thống ra lệnh:
“Mở ra Vòng Quay Danh Vọng đi!”
“KENG, Vòng Quay Danh Vọng thành công mở ra, Điểm Danh Vọng còn lại hai trăm vạn.”
“Hít…” Lạc Nam nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, nhịp tim đập lên dữ dội.
Không thể nghi ngờ trong suốt thời gian qua là thời điểm mà hắn cày cuốc Điểm Danh Vọng dữ dội nhất.
Thân phận Thiên Cơ Lâu chủ vẫn mang đến lượng Điểm Danh Vọng cực kỳ đều đặn.
Sau đó là hàng loạt biểu hiện và những trận chiến khiến danh tiếng của Lạc Nam lên như diều gặp gió, có được Nam Thiên Môn tựa lưng, ngay cả những nhân vật Chí Tôn như Nhàn Phong gặp hắn cũng phải gọi một tiếng Thanh Long Hộ Pháp.
Lạc Nam thoải mái trong lòng, đây là số Điểm Danh Vọng khổng lồ, đủ để tiếp tục duy trì thời gian chúng nữ ở trong Vạn Vũ Môn rèn luyện, gia tăng tu vi đến mức tối đa nhất có thể.
Thật sự không uổng công hắn đầu tư rất nhiều thủ đoạn, bán ân tình cho mười vị cường giả Thánh Đế tối đỉnh.
Bảy cái ô quen thuộc đã hiện ra trước mặt…
Ô thứ nhất: Điểm Danh Vọng trừ hoặc cộng.
Ô thứ hai: Mất lượt hoặc thêm lượt.
Ô thứ ba: Một lần triệu hoán ngẫu nhiên bất kỳ.
Ô thứ tư: Một tấm Tội Nguyền Đế Phù, phóng đại nguyền rủa chi thuật lên gấp hàng nghìn lần đối với các mục tiêu từ Thánh Đế trở xuống, chỉ sử dụng được một lần.
Ô thứ năm: Một lần Thánh Đế quán đỉnh, giúp Thánh Hoàng Hậu Kỳ đột phá trực tiếp Thánh Đế sơ kỳ.
Ô thứ sáu: Chí Bảo chuyên dụng của Họa Sư – Họa Hồn Cọ, tăng cường sức mạnh Họa Công của Họa Sư, khiến những vật được vẽ ra có cả một tia Linh Hồn, có được ý thức hoạt động trong một thời gian nhất định tùy thuộc vào lực lượng của Họa Sư.
Ô thứ bảy: Một tấm Phá Tắc Phù, thay đổi quy tắc sẵn có của thiên địa lên một mục tiêu nhất định theo mong muốn của chủ nhân.
Lạc Nam rùng mình, vô thức ngồi thẳng lưng.
Thứ có thể khiến hắn kích động không thể nghi ngờ chính là vật phẩm ở ô thứ bảy.
Phá Tắc Phù, thứ này vậy mà có thể thay đổi quy tắc của thiên địa lên một mục tiêu được chọn, quá mức kinh khủng.
Phải biết rằng quy tắc chính là loại lực lượng mà chỉ có Cấm Kỵ cường giả mới đủ khả năng nắm giữ.
“Chỉ tiếc chỉ có thể dùng một lần lên một mục tiêu.” Kim Nhi cảm thán nói:
“Ví dụ như có kẻ sử dụng Phá Tắc Phù lên Lạc Hồng Kiếm, vậy thì Binh Nhân Tộc này có khả năng bị cường giả dưới Cấm Kỵ phá hủy, hoặc có khả năng nhận người chủ nhân thứ hai trong đời, đó là sự thay đổi quy tắc.”
“Đương nhiên chỉ một mình Lạc Hồng Kiếm bị ảnh hưởng mà thôi, những Binh Nhân Tộc khác hoàn toàn theo quy tắc cũ.”
“Như vậy đã quá nghịch thiên rồi.” Lạc Nam ánh mắt hưng phấn:
“Ta đã có đối tượng muốn giết chết từ lâu nhưng còn không được đấy.”
“Là ai?” Kim Nhi khó hiểu hỏi.
“Rồi nàng sẽ biết.” Lạc Nam ra vẻ thần bí cười tà.
Không do dự nữa, hắn hướng Hệ Thống hạ lệnh: “Quay hết cho ta, cả bảy vòng.”
“KENG, thành công quay vào ô mất lược.”
“KENG, thành công quay vào ô mất điểm danh vọng, trừ năm vạn điểm.”
“KENG, thành công quay được Chí Bảo Họa Hồn Cọ.”
“KENG, thành công quay được một lần triệu hoán vật phẩm ngẫu nhiên.”
“KENG, thành công quay được Phá Tắc Phù.”
“KENG, thành công quay được Thánh Đế Quán Đỉnh.”
“KENG, thành công quay được Tội Nguyền Đế Phù.”
Tiêu tốn gần năm vạn Điểm Danh Vọng, sắc mặt Lạc Nam bình thản như nước, so với những gì đã đạt được, chút Điểm Danh Vọng này mất đi cũng đáng.
Hầu như không hề do dự, hắn liền hạ lệnh: “Tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên luôn đi!”
“KENG, bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên vật phẩm bất kỳ, đếm ngược 369 giây.”
Lạc Nam liếm liếm mép môi, 369 là số đẹp, tuy rằng thời gian không dài nhưng cũng không ngắn, hy vọng ra vật phẩm không tệ.
“KENG, triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ nhận được Đào Hoa Dược Thủy.”
“Cái quỷ gì?” Sắc mặt Lạc Nam mộng bức, lại ra con hàng này? Đã bao lâu rồi nó chưa xuất hiện? Hình như là từ thời điểm trở về quá khứ, gặp được Phiêu Tử Hàm.
Bản thân hắn đã từng sử dụng hai bình Đào Hoa Dược Thủy, trùng hợp lại gặp cả sư đồ Tử Hàm và Tử Yên, kết quả các nàng đều đã là thê tử của hắn.
“Khoan đã, Đào Hoa Dược Thủy thật sự tiêu tốn đến 369 giây để triệu hoán sao?” Lạc Nam chép miệng nghi hoặc.
“Đào Hoa Dược Thủy có thể thu hút mỹ nữ Nguyên Giới đương nhiên cao cấp hơn ở Tiểu Vũ Trụ, vì vậy thời gian triệu hoán dài là điều dễ hiểu.” Kim Nhi cười hì hì nói.
Lạc Nam vô thức nhếch môi, thôi kệ cũng không tệ lắm.
Thứ đồ chơi này có thể sử dụng trong thời điểm khó khăn, gặp nạn sẽ có mỹ nữ vô tình đến cứu, cũng tốt hơn nhiều so với rơi vào tay lão già biến thái hay địch nhân nào đó.
“Hắc hắc, nếu ta đem Đào Hoa Dược Thủy trộn cùng Dịch Thần Kỳ mới uống vào, hiệu quả sẽ như thế nào đây?” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa.
“Có trời mới biết.” Kim Nhi tròn xoe mắt.
Lạc Nam khoái ý thu hồi Đào Hoa Dược Thủy, khoanh chân ngồi nghiêm chỉnh trên giường, kích hoạt cả Gia Tốc Trận.
Sau đó hắn phất tay, một quyển sách cũ nát phủ bụi hiện ra.
Chính là Tai Ách Thư, vật do tông môn với danh xưng Tai Ách Tông trước cả thời Ngũ Châu Tứ Vực lưu lại, tập hợp vô vàn lực nguyền rủa của toàn bộ cường giả Tai Ách Tông.
Bởi vì Lạc Nam tu vi còn chưa cao, thi triển Nguyền Rủa Thuật sẽ không mang đến tác dụng quá lớn, còn Mộ Sắc Vy thì hắn sợ nàng bị phản phệ nặng nề, nên cơ hội sử dụng Tai Ách Thư hầu như không có.
Bất quá lần này đạt được một tấm Tội Nguyền Đế Phù có thể tăng cường uy lực nguyền rủa lên gấp nhiều lần, hắn liền nhịn không được mang ra sử dụng.
Chỉ thấy Lạc Nam ngồi khoanh chân, nở một nụ cười tà ác, Tai Ách Thư lơ lửng trước mặt.
“Huyết Sát Pháp Tướng!”
Sắc mặt nghiêm nghị.
ONG ONG ONG…
Không gian chấn động, một vị Pháp Tướng do máu ngưng tụ mà thành hiện thân, toàn thân có máu tươi lưu động, một tay cầm Huyết Mâu, một tay cầm Huyết Đỉnh, hung lệ âm tà vô cùng.
“Đế Viêm Pháp Tướng!”
Lại thêm một vị pháp tướng như hỏa thần hiện thân, một tay cầm Đế Diễm Thương, một tay cầm Diễm Tâm Đỉnh.
Hai vị Pháp Tướng đứng sau lưng Lạc Nam như hai vị thần hộ mệnh.
Theo ý niệm của hắn, hai vị Pháp Tướng ngưng tụ toàn bộ lực lượng vào một loại Hỏa Diễm và một loại Huyết Lực.
Đế Viêm Pháp Tướng điều động Cửu U Tử Hỏa, ngọn lửa tượng trưng cho cái chết và lời nguyền rủa.
Huyết Sát Pháp Tướng điều động Nguyền Huyết Lâu, loại Dị Huyết mang theo lời nguyền đáng sợ.
Cửu U Tử Hỏa cùng Nguyền Huyết Lâu được hai vị Pháp Tướng liên tục đánh vào Tai Ách Thư.
Phần phật…
Tai Ách Thư tung bay giữa không trung, điên cuồng rung động, lực lượng u ám vô cùng.
Bầu không khí tràn ngập cảm giác tà ác và tội lỗi.
Mọi thứ chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam liền dùng hai giọt tinh huyết của mình viết lên hai cái tên, danh tính, thân phận, tuổi tác bên trên Tai Ách Thư.
Tam trưởng lão Huyết Kiếm Ngục – Huyết Hạ Trùng, một triệu năm trăm nghìn bảy mươi sáu tuổi.
Nhị trưởng lão Bất Tử Chí Tông, thành viên của Bất Tử Tộc – Bất Thu Nhiên, chín triệu lẻ tám tuổi.
Không sai, đây chính là hai đối tượng mà Lạc Nam muốn nguyền rủa đến chết.
Tam trưởng lão Huyết Kiếm Ngục là Huyết Hạ Trùng đã hạ Huyết Trùng Cổ Đan lên người Việt Tư An và Hoa Như Thủy cùng các vị trưởng lão hai thế lực của các nàng, chỉ có cách vô thanh vô thức giết chết ông ta thì Huyết Trùng Cổ Đan mới bị vô hiệu hóa.
Vốn Lạc Nam định nhờ Dạ Thanh Thu ám sát, nhưng hiện tại đã có phương pháp an toàn hơn, hắn cũng không muốn nàng mạo hiểm.
Còn nhị trưởng lão của Bất Tử Chí Tông – Bất Thu Nhiên, lão già này chính là nhân vật đang sở hữu Quy Kiếm Tổ Phù.
Dựa theo quy tắc của Nguyên Giới, Tổ Phù chỉ được phép có một loại, cho nên dù Lạc Nam đã nắm giữ phương pháp luyện chế và thu thập đầy đủ nguyên liệu của Quy Kiếm Tổ Phù từ lâu, nhưng hắn vẫn luyện chế thất bại.
Vì vậy phải giết chết Bất Thu Nhiên để Quy Kiếm Tổ Phù vỡ tan theo chủ nhân của nó, như thế Lạc Nam mới có thể luyện chế Quy Kiếm Tổ Phù cho riêng mình thành công.
Lẽ ra Bất Thu Nhiên là Bất Tử Tộc không thể giết chết, nhưng hiện tại hắn lại vừa sở hữu được Phá Tắc Phù, có thể cưỡng chế thay đổi một quy tắc lên một đối tượng.
Bất Thu Nhiên sống tiếp để làm gì? Lão già này vừa là Bất Tử Tộc, vừa là phụ thân của Bất Khương Thánh Tử kẻ thù cũ, không đáng để sống.
Nếu đã quyết định, hắn liền bắt tay vào việc.
Lạc Nam lấy ra hai tấm phù chú là Tội Nguyền Đế Phù và Phá Tắc Phù.
Thông qua phương pháp sử dụng từ hệ thống, hắn đã biết cách tận dụng chúng nó.
Đầu tiên là ghi tên của Huyết Hạ Trùng và Bất Thu Nhiên lên Tội Nguyền Đế Phù, sau đó xé nát nó, vô số Phù Văn liền khảm vào bên trong Tai Ách Thư, dung hợp thành một cho lần nguyền rủa này.
Kế tiếp, hắn lại ghi tên Bất Thu Nhiên lên Phá Tắc Phù, dùng Hồn Lực của mình truyền vào loại quy tắc muốn thay đổi: “Bất Thu Nhiên là Bất Tử Tộc, nhưng vẫn sẽ bị nguyền rủa đến tử vong.”
Khi Lạc Nam vừa làm xong, Phá Tắc Phù liền tan biến vào hư vô, một cổ lực lượng phá vỡ cả quy tắc lập tức xuyên qua vô tận thời gian và không gian, ám vào cơ thể đối tượng bị tác động một cách vô thanh vô thức.
“Khặc khặc…”
Lạc Nam nở nụ cười như ác ma.
Hai vị Pháp Tướng điên cuồng rót lực lượng vào Tai Ách Thư.
Đến lượt Lạc Nam, hắn điều động Diệt Hồn Liên cuồn cuộn không dứt, điều động Hắc Hồn dung nhập vào.
Chưa dừng lại ở đó, Chí Bảo – Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ cũng được xuất động, 69 vị tuyệt sắc Hồn Cơ vờn quanh Lạc Nam, không ngừng cung cấp Hồn Lực để gia tăng hiệu quả của cuộc Nguyền Rủa.
Để giết hai vị trưởng lão của hai Chí Tôn Thế Lực, trong đó còn có một loại là Thiên Địa Sủng Nhi, có thể nói là Lạc Nam đã dốc hết vốn liếng.
Tội Nguyền Đế Phù, Phá Tắc Phù, hai vị Pháp Tướng, Cửu U Tử Hỏa, Nguyền Huyết Lâu, Tai Ách Thư và cả Chí Bảo Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ.
Nếu hai lão già này còn chưa chết thì thật vô lý…
Lạc Nam hít sâu một hơi, kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân để bảo vệ mình khỏi những phản phệ, truyền Hồn Lực và máu tươi vào Tai Ách Thư, miệng niệm ác ôn:
“Ta trù cho Linh Hồn, cơ thể của Huyết Hạ Trùng cùng Bất Thu Nhiên vỡ nát, chết không siêu sinh…”
“Ta trù cho Linh Hồn, cơ thể của Huyết Hạ Trùng cùng Bất Thu Nhiên vỡ nát, chết không siêu sinh…”
“Ta trù cho Linh Hồn, cơ thể của Huyết Hạ Trùng cùng Bất Thu Nhiên vỡ nát, chết không siêu sinh…”
“Ta trù cho Linh Hồn, cơ thể của Huyết Hạ Trùng cùng Bất Thu Nhiên vỡ nát, chết không siêu sinh…”
Thanh âm oán độc, âm u, bí hiểm vang lên không ngừng…
Tai Ách Thư ngày càng trở nên tăm tối…
Một bầu không khí tà ác được sinh ra…