Phần 78
“Chào đón, đương nhiên chào đón, chúng ta chính là tỷ đệ…”
Lạc Nam khóe miệng co quắp nói.
“Như vậy còn được.” Mỹ Mộng nhếch mép hài lòng.
“Nè, ngươi là ai?” Lạc Sương sắc mặt lạnh xuống, nhìn Mỹ Mộng chất vấn:
“Chỉ có ta mới là tỷ tỷ duy nhất của hắn.”
“Thú vị…” Mỹ Mộng cười tủm tỉm nhìn Lạc Sương hỏi: “Hắn là yêu nghiệt, tỷ tỷ của hắn lại có bản lĩnh gì?”
“Động thủ liền biết.” Lạc Sương lười nói nhảm, 80 tầng Chiến Vực bùng nổ, một quyền đấm thẳng về phía Mỹ Mộng.
“Thánh Tôn lại sở hữu 80 tầng Chiến Vực, thiên phú không tệ nha.” Mỹ Mộng âm thầm gật đầu, bàn tay nâng lên, Thánh Đế Lực ngưng tụ tạo thành một màn chắn, ung dung ngăn cản một quyền của Lạc Sương.
“Hừ!” Lạc Sương không phục hừ một tiếng, Bí Tự Đấu hiện lên trong mắt, chiến lực của một Thánh Tôn bạo phát gấp 10 lần, 800 tầng Chiến Vực cuồng bạo oanh tạc.
RĂNG RẮC…
Màn chắn trước mặt Mỹ Mộng rạn nứt, sau đó ầm ầm sụp đổ trước ánh mắt kinh dị của nàng.
“Làm sao có thể?” Mỹ Mộng vô thức thốt lên một tiếng vì bất ngờ, bất quá thực lực Thánh Đế Viên Mãn vẫn quá mức kinh khủng, bàn tay trắng nõn chụp lấy quyền đầu của Lạc Sương, ngăn cản nàng động thủ.
“Haha, ở trong cùng cấp chưa biết ai thắng ai bại đâu.” Lạc Sương sảng khoái cười lớn.
Mỹ Mộng không nói lời nào, ánh mắt như gặp quỷ xem lấy Lạc Nam, rồi lại chuyển sang Lạc Sương.
“Nàng thật sự là tỷ tỷ của ngươi?” Mỹ Mộng hít sâu một hơi hỏi.
“Không sai, nàng là nhị tỷ của ta.” Lạc Nam tự hào khoác vai Lạc Sương cười nói:
“Lợi hại chứ hả?”
“Tỷ đệ các ngươi đều là quái vật.” Mỹ Mộng ánh mắt lấp lóe:
“Ta đột nhiên muốn giới thiệu về tổng bộ cho nàng trở thành Huyền Vũ Hộ Pháp.”
Lạc Nam giật mình: “Chẳng phải nhân tuyển Hộ Pháp cuối cùng là một nam nhân mới được sao?”
“Đúng là ưu tiên tuyển chọn nam nhân, nhưng với biểu hiện của nhị tỷ ngươi, nói không chừng sẽ được Môn Chủ xem xét.” Mỹ Mộng nghiêm túc nói:
“Dù sao thì quan trọng nhất vẫn là năng lực mà không phải giới tính.”
“Không thèm.” Lạc Sương bĩu môi, ôm chặt tay Lạc Nam kháng nghị:
“Ta không ưa thích làm Hộ Pháp gì cả, ta chỉ muốn đi theo trợ giúp tiểu tử ngươi.”
Lạc Nam gật gật đầu, tính tình của Lạc Sương thật sự có chút tùy hứng và bốc đồng, hành động đôi khi hiếu chiến thiếu suy nghĩ, quả thật không thích hợp trở thành người đứng đầu, làm một chiến tướng thì phù hợp hơn.
Bất quá vị trí Huyền Vũ Hộ Pháp cũng quá thơm bơ, Lạc Nam liền nhanh mồm nhanh miệng nói:
“Ta có không ít thê tử, thiên phú và bản lĩnh của các nàng cũng rất khủng bố, chờ các nàng quay về, ta sẽ giới thiệu ứng cử vị trí Hộ Pháp.”
Hắn nghĩ đến Hi Vũ, nghĩ đến Âu Dương Thương Lan, nghĩ đến Diễm Nguyệt Kỳ, nghĩ đến Phượng Nghi.
Mấy người các nàng đều là nữ cường nhân từng một mình độc bá một phương, tin tưởng cực kỳ thích hợp cho vị trí Hộ Pháp nha.
Tuế Nguyệt cũng rất lợi hại, nhưng ưa thích độc lai độc vãng, e rằng cũng chẳng hứng thú với vị trí Hộ Pháp cho lắm.
Mỹ Mộng trợn trắng mắt vẻ không tin, tỷ đệ các ngươi đã đủ yêu nghiệt, ngay cả những nữ nhân khác nếu cũng giống như thế thì còn gì là thiên lý?
Lạc Nam nhún nhún vai, hắn cũng lười chứng minh hay giải thích, ngày sau nàng đừng trợn mắt há hốc mồm là được.
Còn hiện tại hắn cũng nên tập trung vào Thanh Long Khu, chưa nhất thiết phải tham lam đến Huyền Vũ Khu làm gì.
“Được rồi…” Mỹ Mộng hướng Lạc Nam xòe ra bàn tay trắng như phấn.
“Cái gì thế?” Lạc Nam không hiểu, bất quá vẫn nắm lấy bàn tay của nàng, rất trơn mềm.
“Cút đi ngươi!” Mỹ Mộng phẫn nộ đánh lên tay hắn, hùng hùng hổ hổ nói:
“Lễ vật của tỷ đâu? Uổng công bổn tỷ theo giúp ngươi nhiều như vậy, kết quả đám thế lực kia đều có quà, ta ngay cả rắm cũng không có.”
Lạc Nam vuốt vuốt mũi, xém chút quên mất chuyện này.
Hắn cười hì hì phất tay, đem tất cả lễ vật lần này nhận được từ thế lực các nơi lấy ra kiểm kê một phen, mở miệng nói:
“Mọi người tùy ý chọn thứ mình cần đi, số còn lại ta đưa vào bảo khố Thanh Long Phủ, chờ sau này các thuộc hạ có công lại lấy ra ban thưởng.”
Chúng nữ hứng thú bừng bừng, Tây Thi cũng đem Bạch Long và Điệp Mộng Kha ra tuyển chọn tài nguyên cần thiết chút nào.
Chỉ có Mỹ Mộng là chẳng hứng thú chút nào, hướng Lạc Nam đòi Bàn Đào Quả.
“Chuyện này đơn giản.” Lạc Nam sảng khoái, trực tiếp đưa cho nàng mười quả, ung dung cười nói:
“Phiền tỷ đưa về tổng bộ, thay ta tặng cho các vị trưởng lão và cả Môn Chủ.”
“Xem như ngươi hào phóng.” Mỹ Mộng nở nụ cười vui vẻ.
Nàng cũng không hỏi bằng vào thủ đoạn nào mà hắn từ Thiên Cơ Lâu đổi được nhiều Bàn Đào Quả như vậy, đó rõ ràng là bí mật lớn của Lạc Nam, hắn không nói nàng sẽ biết ý mà tránh đi.
Đừng nhìn Mỹ Mộng hòa đồng thoải mái, có phần vô tư hồn nhiên… nhưng có thể trở thành trưởng lão của Chí Tôn Thế Lực, đầu óc của nàng đương nhiên không hề đơn giản, ngược lại thông tuệ vô cùng, biết đâu là ranh giới mà mình không thể bước qua.
“Còn thứ này.” Lạc Nam lại lấy ra mười viên Thăng Hoa Đan.
“Ồ, loại đan dược này còn có thể gia tăng hiệu quả gấp ba lần cho Bàn Đào Quả phải không?” Mỹ Mộng bất ngờ.
“Năm lần, nó đã được cải tiến.” Lạc Nam cười tủm tỉm.
Bản thân mấy nữ Luyện Đan Sư như Bắc Cung Hàm Ngọc, Tiêu Thanh Tuyền cũng đều tiến bộ vượt bậc sau thời gian dài nghiên cứu Nguyên Đan Bí Điển.
Thăng Hoa Đan sau khi được các nàng cải tiến, hiệu quả nó mang lại gấp 5 lần bình thường, đồng thời di chứng cũng giảm xuống chỉ còn 2 lần, cực kỳ lợi hại.
Sau khi nghe Lạc Nam giải thích, Mỹ Mộng càng là không biết nên nói cái gì cho phải, lần đầu tiên có cảm giác không chỉ bản thân Lạc Nam mà ngay cả người ở bên cạnh hắn cũng chẳng có ai là đơn giản.
Lạc Nam có thể chia sẻ Thăng Hoa Đan cho người mà mình tin cậy, nhưng hắn sẽ không chia sẻ với người ngoài.
Điều này đảm bảo rằng dù Bàn Đào Quả có được tung ra thị trường với số lượng lớn, thì người sử dụng hiệu quả chúng nhất vẫn chỉ là Lạc Nam và những người bên cạnh hắn mà thôi.
“Tỷ thay mặt mọi người cảm tạ ngươi, tiểu đệ đệ có lòng rồi…” Mỹ Mộng vươn tay nhéo nhéo gò má Lạc Nam, sau đó còn xoa xoa đầu hắn.
Lúc này mới hài lòng kéo Ninh Huyền Tâm rời đi, bắt đầu giới thiệu cho nàng làm quen hoàn cảnh Thanh Long Khu và tình hình những thế lực xung quanh.
Lạc Nam nhìn bờ mông lắc lư của Mỹ Mộng rời đi mà âm thầm buồn bực, đột nhiên có chút hối hận chọn bà nương này dẫn đường cho mình, biết thế hắn nên chọn tứ trưởng lão Lam Hinh quyến rũ thành thục, có vẻ sẽ trầm ổn hơn.
“Thiếp thấy vị tỷ tỷ này tính cách vui vẻ thoải mái, là người dễ ở chung, cũng thú vị mà.” Giao Linh che miệng cười duyên.
Lạc Nam lắc đầu cười khổ: “Chỉ ưa gây phiền một chút.”
“Thanh Long Phủ quá lớn, chàng không cảm thấy chúng ta cần thêm những người phục vụ sao?” Tây Thi đề nghị nói:
“Những người truyền đạt tin tức, những người tuần tra bảo vệ xung quanh, làm nhiệm vụ giống như thị nữ vậy…”
Ngoài những chính sự thì các việc lặt vặt cũng cần người thực hiện, đây là cách vận hành của bất cứ thế lực lớn nào.
“Haha, nàng không cần lo…” Lạc Nam mỉm cười:
“Đợi Thành Bích và Hồn Mỹ Hoa trở về, đám Khôi Lỗi và Hoa Đằng sẽ đảm nhiệm những việc đó.”
Ban đầu hắn dự định sẽ để 33 thành viên của Sát Nhẫn Đoàn dưới trướng Lệ Huân và Ỷ Vân đảm nhiệm những việc mà Tây Thi vừa đề cập.
Nhưng suy nghĩ lại, khả năng của Sát Nhẫn Đoàn vượt xa như vậy, chỉ cần để Dạ Thanh Thu đích thân huấn luyện một khóa, tất cả các nàng sẽ trở thành những sát thủ, những nhẫn giả, những nhân viên tình báo tinh nhuệ, phạm vi hoạt động trong bóng tối sẽ mở rộng khắp lãnh thổ Thanh Long Khu thay vì gói gọn bên trong Thanh Long Phủ.
BỤP.
Có người ở phía sau dùng chân đạp mông Lạc Nam.
“Xú bà nương lại muốn gây sự?” Lạc Nam hung hăng liếc Bạch Long:
“Lần trước bị ta đánh mông còn chưa sợ đúng không?”
“Hừ, ngươi quên giao kèo chiến đấu giữa ta và Hải Mạn Sa rồi à?” Bạch Long hai tay chống nạnh:
“Hiện tại có thể bắt đầu!”
Lạc Nam giật mình, quả thật xém chút quên mất chuyện này, thậm chí hắn còn quên cả Hải Mạn Sa.
Dù sao thì quan hệ giữa hắn và nữ nhân này cũng khá phức tạp, địa vị trong lòng đương nhiên không sánh bằng các thê tử và hồng nhan tri kỷ rồi.
Hải Mạn Sa có thể nói là địch nhân của Thủy Triều Tịch, mà Thủy Triều Tịch lại là thê tử yêu dấu của mình, Lạc Nam vì vậy cũng hạn chế để nàng nhìn thấy Hải Mạn Sa, kẻo lại không vui.
“Không tệ lắm, để ta xem nàng tiến bộ đến mức nào.” Lạc Nam hài hước nhìn Bạch Long, phất tay:
“Tiến ra quảng trường!”
Đám người cảm thấy thú vị, cũng kéo nhau tiến ra bên ngoài.
…
Bạn đang đọc truyện
Con đường bá chủ – Quyển 12
tại nguồn:
http://truyensex.life/con-duong-ba-chu-quyen-12/
Ý niệm vừa động, Lạc Nam từ Thất Tinh Nhẫn đem Hải Mạn Sa triệu hoán đi ra.
Nàng vẫn đang ở tư thế ngồi khoanh chân xếp bằng, tu vi cũng tiến bộ, từ Yêu Thánh Tôn Trung Kỳ tiến bộ lên Yêu Thánh Tôn Hậu Kỳ, vẻ mặt rất điềm tĩnh.
Lạc Nam nhìn thấy cảnh này cũng nhịn không được âm thầm tán thưởng, nữ nhân này bị nhốt lâu như thế mà vẫn chẳng hề hoảng loạn, ngược lại còn chú tâm giành thời gian tu luyện, đột phát một tiểu cảnh giới, không hổ là nữ đồ đệ được Hải Long Lão Tổ thưởng thức, tâm cảnh khá vô cùng.
Chỉ bất quá lúc này Hải Mạn Sa nhìn thấy Bạch Long khoanh tay đứng trước mặt mình, ánh mắt hơi co lại:
“Yêu Thánh Hoàng?”
Nàng không ngờ Bạch Long tiến bộ nhanh chóng như thế, phải biết rằng đột phá Đại Cảnh Giới và Tiểu Cảnh Giới là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
“Yên tâm đi, ta sẽ không lấy lớn hiếp nhỏ.” Bạch Long nhìn Hải Mạn Sa nở nụ cười khích tướng, đem tu vi của mình áp xuống Yêu Thánh Tôn Hậu Kỳ, cũng đem Thánh Hoàng Lực áp chế sức mạnh xuống sánh ngang Thánh Tôn Lực.
Năm đó ở Bách Thú Vũ Trụ, Hải Mạn Sa ỷ vào thân phận Hải Long Công Chúa mà xem nhẹ Bạch Long, thậm chí có thể nói là không thèm để Bạch Long vào trong mắt.
Điều này khiến Lạc Nam đưa ra giao kèo song long chiến, để xem qua một thời gian đi theo hắn, Bạch Long có thể đánh bại Hải Mạn Sa trong cùng cấp hay không.
Hiện tại cũng là thời điểm thực hiện cuộc hẹn.
“Kết cục sẽ không thay đổi…” Hải Mạn Sa hờ hững nhìn Bạch Long nói.
Mặc dù cảm giác được khí thế đối phương có phần không tầm thường, nhưng đến từ sự kiêu ngạo trong xương tủy của một Công Chúa của Chí Tôn Thế Lực, Hải Mạn Sa không cho rằng mình sẽ thua vào tay một Bạch Long đến từ tiểu vũ trụ.
Có lẽ xuyên suốt thời gian qua Bạch Long đã nỗ lực để đột phá Yêu Thánh Hoàng, nhưng chiến đấu ở trong cùng cấp thì Hải Mạn Sa tin rằng mình chỉ thất bại trước số ít yêu nghiệt đặc biệt như Lạc Nam mà thôi.
“Được rồi, đây không phải sinh tử chiến nhưng cũng là một cuộc chiến vì danh dự, cứ thoải mái bung hết sức mình, chúng ta sẽ can thiệp khi thắng bại đã phân.” Lạc Nam trầm giọng nói.
“Đã hiểu…” Hai nữ nhân cùng lúc gật đầu.
Tây Thi, Điệp Mộng Kha, Lạc Sương mấy nữ cũng hứng thú với trận chiến này, xem thử thủ đoạn của Bạch Long sau khi biến dị có gì đặc biệt.
“Bắt đầu!” Lạc Nam cao giọng tuyên bố.
NGAO! NGAO!
Hắn vừa dứt lời, từ thể nội hai nữ nhân vang lên tiếng gầm thét kiệt ngạo, cơ thể gần như không hề do dự cùng lúc biến đổi.
“Bản thể chiến.” Mấy người đồng tử co lại, đây là cuộc chiến tôn nghiêm của Long Tộc, vừa bắt đầu liền triển lộ bản thể của mình.
Sóng nước dâng cao, biển nước bao phủ một nửa bầu trời, Thủy Long hoàng tộc giương nanh múa vuốt, Hải Mạn Sa từ trong cuồn cuộn sóng thần hiện ra chân thân.
Ở phía đối diện, ánh sáng chói mắt bao phủ thương khung, ánh sáng tạo thành một tầng lĩnh vực hình vòng cung bất khả xâm phạm khiến sóng nước dữ dội của Hải Mạn Sa không thể tiến vào dù chỉ một chút.
Long nhãn của Hải Mạn Sa híp lại, không hiện ra bản thể không biết, vừa hiện ra bản thể nàng liền cảm nhận được sự nguy hiểm từ phía đối thủ.
Điều này khiến Hải Mạn Sa khó tin, đều là Long Tộc nhưng đối thủ lại mang đến cảm giác nguy hiểm và áp bách đến cho nàng, chứng tỏ huyết mạch giống loài của Bạch Long đã vượt qua nàng.
RỐNG!
Ánh sáng dần dần tán đi, một tôn sinh vật mỹ lệ cao quý hiện ra trước ánh mắt chăm chú của toàn trường.
“Hai đầu?” Lạc Nam ánh mắt nghiêm nghị…
Trước mặt đám người, một tôn Bạch Long toàn thân trắng tuyết hiện ra, vẫn cao quý và tinh khiết không một tạp chất, lộng lẫy vô cùng.
Chỉ bất quá khiến ánh mắt tất cả đều bị thu hút chính là hai cái đầu rồng trên cùng một thân quá mức nổi bật.
Trong đó một đầu với long giác ẩn chứa vô tận Long Hồn Lực cường đại, một đầu khác lại phát ra Quang Minh chói mắt vô cùng.
Trên lưng rồng châu á nhưng lại mọc ra đôi cánh của rồng tây phương, một cánh là Hồn, một cánh là ánh sáng, tô điểm thêm cho sự uy nghiêm, khí phách.
“Móa nó, Long Tộc đối chiến, một là Thủy Long, còn một là cái gì thế?” Mỹ Mộng đang ở xa xa nhìn thấy cảnh này cũng là tròn xoe mắt:
“Tiểu tử thúi còn ẩn giấu bao nhiêu thứ?”
“Đây chính là Quang Hồn Phi Long.” Lạc Nam ánh mắt lóe lên.
Hắn sở hữu truyền thừa tối cao của Long Tộc, đương nhiên nhận ra đại đa số hầu hết Long Tộc biến dị.
Quang Hồn Phi Long là loại Long Tộc biến dị hy hữu, mặc dù cũng sở hữu cả Quang Minh và Hồn Lực giống Bạch Long nguyên bản, nhưng điểm khác biệt của nó so với Bạch Long rất lớn.
Quang Hồn Phi Long rất khó giết, phải đánh nổ hoặc chém nát cả hai đầu, bằng không một đầu còn lại có thể tái sinh phần đầu đã mất.
Do sở hữu thêm đôi cánh, tốc độ của Quang Hồn Phi Long rất vượt trội, nhanh hơn rất nhiều Long Tộc khác.
Có được hai đầu đồng nghĩa có được hai bản thể, tốc độ tu luyện, lĩnh ngộ công pháp nhanh hơn gấp đôi.
Mà đặc biệt nhất, bản thể ở dạng Linh Hồn của Quang Hồn Phi Long là đối tượng song tu để rèn luyện Long Hồn hoàn hảo của Long Tộc, gia tăng độ tinh khiết, kích thước và cả sức mạnh của Long Hồn.
Nếu đột phá Chí Tôn, có thể đúc nên hai Chí Tôn Pháp Tướng, một Quang Minh Pháp Tướng và một Hồn Tu Pháp Tướng.
Trong lòng dâng lên cảm giác báo động mãnh liệt, như để tự động viên bản thân, Hải Mạn Sa gầm lên một tiếng:
“Mặc kệ ngươi thay đổi ra sao cũng không phải đối thủ của ta!”
“Vậy thì nhào vô đây.” Bạch Long cất tiếng cười dài, hai cái đầu cùng lúc gầm thét.
NGAO NGAO!
Thô bạo và nguyên thủy, hai nữ long điên cuồng lao vào nhau.
Thiên không Thanh Long Phủ chấn động…