Con đường bá chủ – Quyển 12 – Phần 179

Phần 179
“Đây là Tử Long Điện sao…”
Tiến về phía trước đại điện, Lạc Nam phát hiện một kết giới cổ xưa được điêu khắc bên trên đại môn bằng đá.

Kết giới này có hình dạng một tôn Long Tộc Chí Tôn bề nghễ uy phong đang uốn lượn, cuối cùng phần đầu ngậm Long Châu nằm ở ngay trung tâm cánh cửa.

Lạc Nam âm thầm đánh giá, cảm thấy kết giới này đã hao mòn và sứt mẻ theo năm tháng, chỉ cần triệu hoán Hắc Ma Vệ cường ngạnh dùng vũ lực liền có thể phá nát mà vào.

Bất quá hắn không làm như thế, bởi vì ở trong truyền thừa từ Long Thần, Lạc Nam biết được loại kết giới này được xưng là Huyết Long Kết, tên như ý nghĩa… chỉ cần sử dụng máu huyết Long Tộc liền có thể thành công mở ra.

Rõ ràng vị cao tầng Long Tộc này chỉ muốn lưu lại truyền thừa cho hậu bối Long Tộc nên mới lập ra Huyết Long Kết.

“Khuynh Thành.” Lạc Nam ôn nhu gọi.

“Thiếp hiểu rồi!”

Hình xăm Nghịch Long trên lưng Lạc Nam tách ra, thân ảnh cao quý vô song của Long Khuynh Thành xuất hiện.

Nàng bấm nhẹ đầu ngón tay, máu tươi chảy ra tiến vào điêu khắc hình lâu châu trong miệng rồng giữa kết giới.

ẦM ẦM ẦM…

Toàn bộ đại môn chấn động mãnh liệt.

NGAO!

Một tiếng long ngâm từ trong đó như muốn lao ra, điêu khắc hình Chí Tôn Long Tộc nép sang hai bên đại môn, hai cánh cửa cùng lúc mở ra.

“Cái này…” Mấy Nhân Ngư lại bị cảnh tượng làm cho ngây người, vạn phần không ngờ đến đi cùng Lạc Nam còn có một mỹ nữ Long Tộc, chẳng trách hắn muốn tìm kiếm Tử Long Điện đến như thế.

“Vào thôi!” Lạc Nam ung dung cười, muốn nắm tay Long Khuynh Thành bước vào.

RỐNG!

Nào ngờ kết giới hình rồng liền lao đến tấn công hắn.

Hiển nhiên nó chỉ cho phép một người là Long Khuynh Thành tiến vào.

Lạc Nam hơi nhíu mày, trực tiếp ôm eo Long Khuynh Thành thi triển Dịch Chuyển Tức Thời tiến thẳng vào trong.

RỐNG!

Kết giới hình rồng từ trong cánh cửa lao ra ngoài bất chấp việc này sẽ làm suy yếu lực lượng của nó, hóa thành hư ảnh vồ đến.

“Đồ Long Chưởng!”

Ánh mắt Lạc Nam nồng nặc sát cơ, cuồn cuộn Nghịch Long Lực bùng nổ, một chưởng Đồ Long bá đạo đánh ra, hư ảnh Nghịch Long ngạo nghễ mang theo Sát Thế kinh khủng đồ sát vạn long nghiền ép tất cả.

ĐÙNG! RĂNG RẮC…

Kết giới hình rồng triệt để sụp đổ trước sự áp đảo của Đồ Long Chưởng, đây là chưởng pháp kinh khủng sát phạt dùng để tiêu diệt Long Tộc, ngay cả những Long Tộc hàng thật giá thật cũng bị khuất phục, một cái kết giới thật sự không có tính khiêu chiến.

Long Khuynh Thành cười ngọt ngào tựa đầu vào lòng Lạc Nam, nam nhân của nàng quá mức cường thế.

Lạc Nam ôm lấy nàng tiến thẳng vào trong, nơi đầu tiên hai người tiến đến là một không gian trang nghiêm cổ kính, giống như chủ điện của tòa Tử Long Điện này, hai bên trái phải lần lượt là bốn căn phòng khác nhau, hai phòng đã mở và hai phòng đóng chặt, tại phía đối diện có một Long Tọa sừng sững.

“Nghịch Long à…” Một thanh âm trầm thấp tang thương chợt vang lên:

“Năm tháng đó Nghịch Long cũng chẳng thấy nhiều, không ngờ hậu bối lại có đến hai Nghịch Long cùng đến nơi này, cũng là vinh hạnh của bổn tọa.”

Chẳng biết từ bao giờ, ở giữa Long Tọa hiện ra hư ảnh của một nam tử trung niên diện mục cương nghị, hắn tùy ý ngồi lại như bề nghễ càn khôn, giẫm đạp hải vực tinh thần.

Bất quá Lạc Nam lại chẳng có cảm giác gì quá lớn, hắn từng đích thân diện kiến qua những nhân vật khủng bố bằng xương bằng thịt, vì vậy đối với một tia ý niệm còn sót lại của Chí Tôn Long Tộc vẫn hết sức bình tĩnh.

Ngược lại thứ khiến hắn để ý hơn là một chiếc Rương Đặc Biệt màu bạch ngân đang nằm trên Long Tọa, cùng chỗ với ý niệm của vị Chí Tôn Long Tộc.

“Không biết cao danh quý tính của tiền bối?”

Đối với Chí Tôn đồng tộc, Long Khuynh Thành cũng kính cẩn có thừa, nàng lễ độ chắp tay hỏi.

“Bổn tọa khi còn sống gọi Long Thiên Lý, đảm nhiệm chức vụ Ngũ Trưởng Lão của Long Minh.” Ý niệm Chí Tôn Long Tộc hồi đáp.

“Long Minh?” Lạc Nam và Long Khuynh Thành hai mặt nhìn nhau, chẳng biết Long Minh là cái gì.

Bọn họ đã nghe qua Chân Long Hoàng Tộc, thậm chí từng gây thù chuốc oán với Chân Long Hoàng Tộc, lại chưa từng nghe qua cái gọi là Long Minh.

Thấy hai người thắc mắc, Long Thiên Lý kiên nhẫn giải thích:

“Long Minh là liên minh các Long Tộc do Long Thần đại nhân lập ra, bao gồm Chân Long Hoàng Tộc, Ma Long Đế Tộc, Quỷ Long Tộc, Độc Long Tộc, Tinh Không Chi Long và rất nhiều giống loài có huyết mạch của Long kết minh mà thành.”

Nói đến đây, trong mắt Long Thiên Lý tràn đầy hoài niệm và cảm khái:

“Ở tại thời đại của chúng ta, Long Minh có địa vị vô thượng, gần như xưng bá cả Yêu Vực.”

“Long Thần!?” Lạc Nam âm thầm kinh hãi, không ngờ thế gian đã từng tồn tại Long Thần thật sự, thậm chí còn tạo ra một Long Minh cường thế đến cực điểm như vậy.

“Thế rốt cuộc vì sao tiền bối lưu lạc đến tận nơi này?” Long Khuynh Thành nhịp tim đập mạnh, nàng có cảm giác như mình sắp biết được bí văn động trời của Long Tộc Nguyên Giới.

“Long Thần đại nhân mất tích bí ẩn…” Long Thiên Lý biểu lộ ngưng trọng:

“Một vạn năm, mười vạn năm, hàng triệu năm… chẳng ai biết Long Thần đại nhân đã đi đâu, dù toàn bộ Long Minh đã xuất động toàn lực tìm kiếm vẫn không phát hiện chút manh mối nào.”

“Long Minh vô chủ như rắn mất đầu, theo thời gian dần trôi… một số Long Tộc đại năng có dã tâm bắt đầu rục rịch muốn ngồi vào chiếc ghế với quyền lực chí cao vô thượng đó.”

“Đáng tiếc ngoại trừ Long Thần đại nhân, không kẻ nào có đủ quyền năng để khuất phục những đại năng Long Tộc cường thế khác.”

“Tranh đấu và binh biến giữa các phe cánh nổ ra, bổn tọa và một số kẻ khác giữ vững lập trường ở thế trung lập chờ đợi Long Thần đại nhân trở về, dù sao thì chưa có gì chứng minh ngài đã chết.”

“Đáng tiếc chính những kẻ không theo phe phái nào như chúng ta lại trở thành đối tượng bị nhắm đến đầu tiên, trong sự bất đắc dĩ chỉ có thể toàn lực đào vong, cuối cùng bổn tọa phải ngã xuống ở Tử Hải xa xôi này…”

Lạc Nam chép chép miệng, Long Tộc vốn là như thế… đây là một chủng tộc cực kỳ hiếu chiến và cao ngạo.

Trừ khi có một nhân vật đủ sức trấn áp quần hùng mới mong Long Tộc nhất thống.

Phải biết rằng năm đó ở Nhất Thế Vũ Trụ, ngay cả Nghịch Long Đế quân lâm thiên hạ cũng bị Long Ngạo Thiên âm thầm mưu phản, càng huống chi ở Nguyên Giới này.

Long Thần mất tích, Long Minh vô chủ, không loạn mới là chuyện lạ.

“Đã không biết bao nhiêu năm qua…” Long Thiên Lý mong chờ hỏi:

“Không biết các ngươi có nghe qua chút thông tin nào về Long Minh?”

Lạc Nam nhún nhún vai: “Thật đáng tiếc, có lẽ Long Minh đã chìm vào dòng sông lịch sử, Long Tộc nổi tiếng hiện nay có Chân Long Hoàng Tộc… lại chưa từng nghe qua Chân Long Hoàng Tộc gia nhập Long Minh hay thứ gì khác.”

“Quả nhiên.” Long Thiên Lý trong mắt xuất hiện vẻ thống khổ nhưng cũng không bất ngờ.

Long Minh không có nhân vật đủ sức tọa trấn, các tộc tan rã là điều nằm trong dự kiến của hắn.

Nhưng điều này cũng chứng minh rằng sau ngần ấy thời gian, Long Thần đại nhân vẫn biệt vô âm tính, chưa từng trở về.

“Cũng không biết Long Thần Chi Hậu đại nhân thế nào rồi, nàng thế nhưng là đối tượng khiến vô số kẻ thần hồn điên đảo…” Long Thiên Lý lẩm bẩm như tự nhủ.

“Tiền bối, ngươi lưu lại ý niệm… vì sao không ngăn cản Long Khí thất thoát, kết quả dẫn đến hậu bối như chúng ta lỗ vốn rồi hả?” Long Khuynh Thành lên tiếng hỏi, hiển nhân còn bất mãn lượng Long Khí khổng lồ bị Hải Sa hấp thụ, thật là phung phí của trời.

Nếu Lạc Nam hay nàng hấp thụ được chỗ Long Khí đó, thực lực đâu chỉ tăng tiến một chút?

“Đáng tiếc, ý niệm này của bổn tọa không còn nhiều lực lượng để gia cố phong ấn.” Long Thiên Lý bất đắc dĩ:

“Sự xuất hiện của truyền nhân lâu hơn dự kiến của ta, hơn nữa Tử Long Điện được ta tạo ra ở trạng thái trọng thương, nó có rất nhiều hạn chế… khi đó ta cũng đã sắp vẫn lạc, không còn khả năng rời khỏi Tử Hải mênh mông nữa, chỉ có thể nói tất cả đã được thiên ý sắp đặt.”

Lạc Nam và Long Khuynh Thành có thể nghe ra sự tiếc nuối trong lời nói của Long Thiên Lý, rõ ràng ông ta có rất nhiều thứ chưa thể hoàn thành.

“Thế khảo nghiệm là gì?” Long Khuynh Thành hưng phấn nhìn Long Thiên Lý hỏi:

“Chiến với ý niệm của tiền bối một trận sao?”

Sắc mặt Long Thiên Lý trở nên bối rối: “Ai nói với ngươi như thế?”

“Không phải sao?” Lạc Nam cũng kỳ quái, nhìn xung quanh một vòng chẳng còn phát hiện thứ gì khác để khảo nghiệm.

“Khụ khụ…” Long Thiên Lý có chút ho khan: “Ý niệm này của ta chỉ còn lưu giữ ký ức, ngay cả một tia lực lượng cũng không có, đánh cái rắm à?”

“Huống hồ tài nguyên ta lưu lại đã bị các đời Nhân Ngư Tộc dùng hết, Long Khí cũng đã mất, một nửa truyền thừa xem như không còn rồi.” Long Thiên Lý chỉ vào bốn căn phòng:

“Hai phòng đã mở vốn là nơi chứa đựng tài nguyên và Long Khí, ngoại trừ Long Khí thất thoát ngoài ý muốn, tài nguyên là do ta không đành lòng nhìn Nhân Ngư suy tàn nên chủ động lấy ra cho các nàng.”

“Haha, lão tiền bối cũng là người si tình đấy.” Lạc Nam cười nói, không cần nghĩ cũng biết tổ tiên Nhân Ngư từng là ái thiếp của vị cường giả này.

Không thèm để ý lời trêu của hắn, Long Thiên Lý tiếp tục nói:

“Hai phòng đang đóng, một phòng là nơi quân đội đã chết của ta an nghỉ, một phòng là nơi lưu giữ công pháp, vũ kỹ, thần thông, các loại thủ đoạn chiến đấu, kể cả phương pháp đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng của ta.”

“Quân đội đã chết?” Lạc Nam hoài nghi mình nghe lầm.

“Không sai, chính là đã chết.” Long Thiên Lý thẳng thắng nói:

“Bọn hắn đã cùng ta trải qua trận chiến khốc liệt, toàn bộ lực lượng mất sạch, lại thêm tuổi thọ khô cạn, không chết thì là gì?”

Sắc mặt Lạc Nam trở nên khó coi: “Quân đội đã chết còn làm được cái gì?”

Cứ tưởng lần này vớ được truyền thừa tốt, nào ngờ thiếu cái này, hụt cái kia.

“Hừ, tiểu tử ngươi há hiểu được thủ đoạn luyện quân cao cấp?” Long Thiên Lý khinh bỉ nhìn hắn:

“Quân đội tinh nhuệ, trải qua máu lửa tàn khốc của các thế lực hàng đầu đều tu luyện bí pháp đặc biệt, khiến dù cả ngay khi chết đi nhưng chiến ý vẫn còn vĩnh viễn, thi thể vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu cho đến khi nào bị nghiền nát mới thôi.”

“Đội quân của ta chính là Long Sứ Quân, bọn hắn mỗi người khi còn sống đều là Long Đế kiêm Thể Thánh Đế, trên thân lại có Long Lân Giáp bao trùm, tuy rằng đã chết nhưng vẫn là một cổ lực lượng có thể quét ngang bất kỳ Thánh Đế Thế Lực nào.”

“Chỉ cần thông qua Tử Long Bí Pháp, liền có thể khống chế bọn hắn chiến đấu, hiểu chưa?”

“Ồ, chẳng trách nơi này được gọi là Tử Long Điện, thì ra là dùng để cất chứa một đám quân đội Long Tộc đã tử trận.” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ.

“Đúng thế đấy.” Long Thiên Lý gật gù, đó là ý nghĩa mà hắn đặt tên cho Tử Long Điện.

“Đa tạ tiền bối, vậy chúng ta đi thu truyền thừa đây.” Lạc Nam cười tà.

“Khoan đã.” Long Thiên Lý quát lớn:

“Truyền thừa của ta không dễ lấy như thế.”

“Còn gì nữa? Ngươi chết cũng đã chết rồi, không lưu truyền thừa cho chúng ta, chẳng lẽ đợi đến khi ý niệm kia cũng tan biến sao?” Lạc Nam bất mãn nói:

“Huống hồ ta còn ra tay cứu các hậu nhân của ái thiếp ngươi.”

“Hừ, bổn tọa thà rằng không lưu lại truyền thừa cũng sẽ không miễn phí giao ra.” Long Thiên Lý uy hiếp:

“Ý niệm này của ta có thể ra lệnh cho Tử Long Điện tự hủy.”

“Thế rốt cuộc tiền bối có điều kiện gì?” Long Khuynh Thành nhíu mày.

“Rất đơn giản.” Long Thiên Lý nói rằng:

“Khi còn sống bổn tọa chính là một tôn Bách Lý Phi Long, là trạng thái biến dị của Phong Long Tộc, ngoài chức vụ Ngũ Trưởng Lão của Long Minh, bổn tọa còn là tộc trưởng Phong Long Tộc.”

“Sau khi bổn tọa bị tấn công, vận mệnh của Phong Long Tộc chỉ sợ là dữ nhiều lành ít, vì vậy hy vọng các ngươi nếu nhìn thấy tộc nhân còn sót lại của Phong Long Tộc, hãy ra tay giúp đỡ, ít nhất là đem truyền thừa của ta chia sẻ với nó.”

“Phong Long sao?” Lạc Nam vui vẻ nói: “Thê tử của ta có một nàng chính là Bát Dực Phong Long đấy.”

“Nàng là hậu nhân của Phong Long Tộc sao?” Long Thiên Lý hưng phấn đứng lên.

“Không phải, nàng là Tinh Linh có được huyết mạch Bát Dực Phong Long.” Lạc Nam thành thật nói, người hắc nhắc đến chính là Á Liên Nga.

“Đáng tiếc a…” Long Thiên Lý thở dài, nếu vậy thì đó không phải hậu nhân của hắn:

“Nhưng Chí Tôn Pháp Tướng của bổn tọa sẽ phù hợp với Bát Dực Phong Long như nàng.”

“Chúng ta chấp nhận điều kiện của tiền bối.” Long Khuynh Thành đáp ứng.

Nàng cảm thấy nếu đã thu được chỗ tốt từ Long Thiên Lý, vậy ra tay giúp đỡ tộc nhân của đối phương cũng là việc nên làm, nhưng mà chưa chắc tộc nhân của Long Thiên Lý còn tồn tại a.

“Một lời đã định.”

Long Thiên Lý hài lòng gật đầu, toàn bộ ý niệm cuối cùng đột nhiên hóa thành một ngọn gió, cuồn cuộn tiến vào cơ thể Long Khuynh Thành.

Rất nhanh, trên bắp tay của Long Khuynh Thành xuất hiện dấu ấn hình một đôi cánh gió, loáng thoáng nhìn thấy hư ảnh Phong Long đang lao ra, cực kỳ có hồn.

“Đây chính là Long Thệ Ấn.” Lạc Nam đánh giá nói:

“Lão già đó cũng khôn ngoan, sử dụng tất cả những gì còn sót lại lập xuống Long Thệ Ấn, nó buộc nàng phải hoàn thành lời hứa với ông ta, bằng không tâm cảnh sẽ bị quấy phá nghiêm trọng, tẩu hỏa nhập ma.”

ẦM ẦM…

Long Thệ Ấn đã lập, tàn niệm Long Thiên Lý tiêu tan, hai cánh cửa còn đóng chặt cũng bắt đầu mở ra.

Lạc Nam và Long Khuynh Thành tiến vào căn phòng lưu giữ truyền thừa, chỉ thấy bốn phía thành vách lưu giữ vô số khẩu quyết, là tất cả thủ đoạn chiến đấu cả đời của Long Thiên Lý.

Ở bức tường to lớn nhất điêu khắc phương pháp đúc nên Tung Hoành Pháp Long Tướng, là một Chí Tôn Pháp Tướng Long Tộc thuộc phương diện tốc độ, xếp hạng thứ 28 trên Pháp Tướng Bảng, vừa cao hơn Long Ngâm Cửu Thiên Tướng một hạng.

“Không tệ, Tung Hoành Pháp Long Tướng này quả thật thích hợp với Á Liên Nga.” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.

Hắn để Long Khuynh Thành học hết tất cả truyền thừa, bản thân hắn thì chỉ có hứng thú với một thứ duy nhất.

Chính là phương pháp độc đáo để điều khiển Long Sứ Quân sau khi đã tử vong của Long Thiên Lý.

Tử Long Bí Pháp.

To top
Đóng QC