Con đường bá chủ – Quyển 12 – Phần 126

Phần 126
Thanh âm của Tổ Hỏa Khí Tôn vừa dứt, toàn bộ Luyện Khí Sư có mặt tại hiện trường đã lập tức ngự không mà lên, nhắm về phương hướng các bình đài bên trên Đúc Kiếm Sơn lao vọt đến.
Ánh mắt các vị Luyện Khí Sư lấp lóe, thần thức đảo khắp xung quanh, trong lòng nảy sinh những ý định.

Có người muốn tìm kiếm bình đài nằm ở vị trí tốt nhất trung tâm, ở chỗ cao nhất, nơi có được vạn chúng chú mục để bản thân tỏa sáng, nhưng cũng có người lựa chọn bình đài ở địa phương thấp nhất, hẻo lánh nhất nhằm có được sự yên tĩnh để tập trung luyện khí.

Lạc Nam không quá để tâm đến vấn đề này, hắn tùy tiện chọn một bình đài ở phía đối diện vị trí đứng của mấy nữ kiều thê để các nàng dễ dàng nhìn thấy mình, hạ người rơi xuống.

“Lão đại, nhìn thấy ta không?”

Có tiếng quát lớn đầy phấn khởi truyền đến, Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện Nhàn Kiên đứng cùng Nhàn Văn Đạo Sĩ đang hướng về phía mình điên cuồng phất tay, nhìn dáng vẻ như người hâm mộ cuồng nhiệt gặp được thần tượng.

“Đại Hộ Pháp, lão phu rất chờ mong phần quà của ngươi nha.” Nhàn Văn Đạo Sĩ hai mắt nóng rực tủm tỉm cười, hiển nhiên là không quên lời hứa của Lạc Nam với mình nên mới cùng Nhàn Kiên đến tận đây cổ vũ hắn.

“Yên tâm đi, sẽ không để lão thất vọng.” Lạc Nam nhếch miệng cười.

Giữ đúng lời hứa với Nhàn Văn Đạo Sĩ, hắn quyết định nhân dịp Đúc Kiếm Đại Hội này sẽ tự thân đúc ra một thanh kiếm tặng cho lão ta.

Nhàn Văn Đạo Sĩ là một trong số ít người Lạc Nam thật tâm xem là bằng hữu, nếu không có ông ta luôn tìm cách lôi kéo hắn đến Kiếm Châu, chưa chắc hắn đã có được địa vị như ngày hôm nay, hắn rất trân trọng.

ONG ONG ONG.

Mà khi vừa mới đặt chân xuống, một cổ kiếm khí mạnh mẽ bỗng nhiên oanh tạc vào cơ thể Lạc Nam, uy áp cường đại như muốn ép hắn rơi khỏi bình đài.

Đưa mắt nhìn lại, thứ đang phát ra kiếm khí uy áp chính là thanh Cửu Tinh Thánh Kiếm đang cắm trên bình đài.

Không biết là vô tình hay cố ý, việc Cửu Tinh Thánh Kiếm cắm ở bình đài, mà bình đài lại là nơi Luyện Khí Sư đứng để luyện khí, thì kiếm khí uy áp do nó phát ra chính là một loại cản trở, giống như đây là thử thách Đúc Kiếm Sơn giành cho mọi vị thí sinh tham gia Đúc Kiếm Đại Hội vậy.

Bất quá loại uy áp này hiển nhiên không có tác dụng gì đối với Lạc Nam, chỉ sau vài giây thích ứng, hắn đã thoải mái quên mất sự tồn tại của nó.

“Hự…”

Nhưng dễ dàng với hắn không có nghĩa là người khác cũng như vậy, chỉ nghe thấy không ít thanh âm rên rỉ vang lên, một số Luyện Khí Sư tu vi không đủ, thực lực hơi yếu liền kháng cự không nổi uy áp do Cửu Tinh Thánh Kiếm tạo ra, nhao nhao bị chấn văng ra khỏi bình đài.

Điều này đồng nghĩa với đã mất đi tư cách tham dự Đúc Kiếm Đại Hội, bởi lẽ bình đài chính là sân khấu dự thi, mà ngươi ngay cả đứng trên bình đài cũng không làm được, bị kiếm khí ảnh hưởng, làm sao có thể luyện ra bảo kiếm lợi hại được chứ?

Đây cũng là một phương pháp khá độc đáo nhằm đào thải thí sinh của Đúc Kiếm Sơn…

Số lượng người bị đào thải cũng không ít, nháy mắt đã có hàng nghìn Luyện Khí Sư ảm đạm rút lui.

Những nhân vật còn trụ vững trên bình đài đa số có tu vi từ Thánh Hoàng trở lên, đều là nhân vật có bản lĩnh thật thụ thay vì những kẻ ôm tâm tình may mắn tham gia náo nhiệt.

Nhưng mà tình cảnh như thế lại vô tình khiến Lạc Nam lọt vào sự chú ý của toàn trường, hàng loạt ánh mắt đổ dồn về phía hắn.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi hắn là Luyện Khí Sư duy nhất tu vi dưới Thánh Hoàng còn đứng trên bình đài, hơn nữa chỉ là một tên Thánh Tướng, so với những người khác có cảm giác như hạc giữa bầy gà vậy.

“Ồ, Thanh Long Hộ Pháp… à không, Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn, hắn thật sự muốn tham gia đúc kiếm sao?” Đại trưởng lão Đúc Kiếm Sơn – Hỏa Vân Lão Tổ thú vị cười nói.

Ánh mắt không ít người lấp lóe, có cảm giác khó tin.

Trong hai mươi năm trở lại đây, Lạc Nam không thể nghi ngờ chính là nhân vật phong vân ở Kiếm Châu.

Đầu tiên là đánh bại thiên tài hàng đầu Triệu Lăng Tà, được Nam Thiên Môn trọng dụng, truyền nhân của Diệt Tâm Chí Tôn, trở thành Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn, tuổi tác còn rất trẻ đã nắm thực quyền to lớn trong tay, người đứng đầu của Thanh Long Thánh Địa…

Bất kỳ hào quang nào cũng khiến một người trở nên nổi bật, nhưng tất cả những thứ đó lại hội tụ trên thân Lạc Nam, điều đó khiến danh vọng của hắn rất lớn, cơ hồ tu sĩ Kiếm Châu không ai không biết.

Cứ tưởng như thế đã đủ lắm rồi, hiện tại Lạc Nam lại có mặt ở Đúc Kiếm Đại Hội, điều này chứng minh hắn còn là một vị Luyện Khí Sư, toàn trường làm sao có thể không kinh ngạc?

Một kẻ yêu nghiệt như Lạc Nam ở phương diện tu luyện, kết giao quan hệ đã là vô cùng khủng bố rồi… chẳng lẽ hắn ngay cả Luyện Khí cũng có nghiên cứu?

“Hừ, trẻ ranh đú bẩn mà thôi, có thể làm nên tích sự gì!” Có tiếng cười gằn pha lẫn xem thường vang lên.

Đám người đưa mắt nhìn sang, phát hiện kẻ vừa nói chuyện chính là một tên nam tử trung niên mặc y phục màu trắng, trước ngực có thuê ấn ký hình cự kiếm to lớn, không phải ai xa lạ, chính là vị Luyện Khí Sư cao cấp nhất của Kiếm Trũng – Triệu Hỏa.

Đối với thái độ gay gắt của Triệu Hỏa, toàn trường cũng không cảm thấy bất ngờ.

Bởi lẽ ngoài việc là thành viên của Kiếm Trũng, Triệu Hỏa còn là thúc thúc của Triệu Lăng Tà, đệ đệ của Triệu Lăng Hạo.

Triệu Lăng Tà vì Lạc Nam mà chết, Kiếm Trũng cũng vì Lạc Nam mà tổn thất to lớn, Triệu Hỏa có hảo cảm với Lạc Nam mới là chuyện lạ.

“Haha, Triệu huynh đừng nói thẳng thừng như thế, người tuổi trẻ đạt được chút thành tựu cảm thấy háo thắng là chuyện bình thường, cho rằng trên trời dưới đất không có chuyện gì mà mình không làm được.” Một lão già tóc đỏ như máu cười khinh khỉnh, chính là Huyết Khí Trưởng Lão của Huyết Kiếm Ngục, ánh mắt đỏ ngầu cao ngạo nhìn Lạc Nam quát:

“Nhưng đúc kiếm là chức nghiệp thiêng liêng, không phải loại mao đầu tiểu tử có thể múa riều qua mắt thợ.”

“Huyết Khí Trưởng Lão nói rất hay, nếu hắn thích tự chuốc nhục nhã, chúng ta cũng đừng xen vào, lần này Nam Thiên Môn sẽ phải xấu mặt rồi, đường đương Đại Hộ Pháp lại luyện ra thứ phế thải, thật đáng thương hại.” Tinh Luyện Khí Đế của Khai Tinh Kiếm Phái cũng chen miệng vào:

“Nghe nói có người đạt được truyền thừa của Diệt Tâm Chí Tôn, sở hữu Đế Tôn Kiếm xếp thứ năm trên Ngạo Kiếm Bảng, lấy nó ra dự thi nói không chừng còn có thể xem xét a.”

Toàn trường cảm thấy thú vị, Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn bị ba vị Khí Đế của tam đại Chí Tôn Thế Lực nhắm vào, để xem hắn có phản ứng gì.

Người ở đây đa phần cũng không đề cao khả năng luyện khí của Lạc Nam, bởi lẽ những phương diện khác của Lạc Nam đã quá yêu nghiệt, làm sao còn thời gian giành cho việc luyện khí?

Bọn hắn cho rằng Lạc Nam tham gia Đúc Kiếm Đại Hội chỉ với mục đích học hỏi, tìm tòi về phương diện Luyện Khí mà thôi, điều này cũng không có gì đáng trách cả.

Nhưng ba người Triệu Hỏa, Huyết Khí Trưởng Lão và Tinh Luyện Khí Đế liên tục khiêu khích như vậy, nếu Lạc Nam biểu hiện quá mức tầm thường, e rằng mặt mũi cũng không dễ nhìn.

“Mấy con hàng này muốn chết sao…” Dạ Thanh Thu ánh mắt trở nên băng lãnh, trong lòng sinh ra mong muốn giết người.

Không khí xung quanh Độc Cô Ngạo Tuyết cùng Tử Toàn Cơ cũng bắt đầu trầm xuống, nam nhân của các nàng còn chưa thể hiện, mấy tên kia lấy tư cách gì biểu lộ xem thường?

Mà Lạc Nam cũng không phải nhân vật dễ trêu.

Thù hận đã kết, đám người này lại cố tình đả kích hắn, cũng chẳng cần khách khí làm gì.

“Bổn Hộ Pháp lấy tư cách Nam Thiên Đại Hộ Pháp hướng ba lão già các ngươi đánh cược, có dám chơi không?” Hắn cười gằn hỏi.

“Cược? Tiểu tử ngươi muốn cược cái gì?” Huyết Khí Trưởng Lão hừ lạnh.

“Cược mạng.” Lạc Nam nhìn chằm chằm bọn hắn, nhấn mạnh từng chữ:

“Nếu kiếm của ta đúc ra được Giám Kiếm Nhãn đánh giá cao hơn kiếm của ba lão già các ngươi, vậy mạng của các ngươi ta sẽ lấy và ngược lại.”

“Hít…” Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, bất khả tư nghị nhìn lấy Lạc Nam, không ngờ nam nhân này muốn chơi lớn như vậy.

“Ngươi…” Tinh Luyện Khí Đế ba người biến sắc, trong lòng có cảm giác bất an, không nghĩ Lạc Nam này điên đến như vậy, vừa chơi là muốn mạng đổi mạng.

“Thế nào? Mạng của Nam Thiên Đại Hộ Pháp như ta chẳng lẽ không đủ cược ba cái mạng quèn các ngươi?” Lạc Nam khinh thường hỏi:

“Hay là các ngươi không dám chơi?”

“Ngươi nghĩ mình là ai?” Triệu Hỏa phẫn nộ nói: “Có gì không dám?”

“Được rồi…” Có thanh âm bất mãn vang lên, chỉ thấy Bách Luyện Khí Tôn trầm giọng nói:

“Đúc Kiếm Đại Hội là nơi duy trì truyền thống thiêng liêng của Kiếm Châu, không phải chỗ để các vị thể hiện tư thù cá nhân, đúc kiếm càng không phải công cụ để đánh đổi mạng người.”

Lạc Nam liền chắp tay cười haha: “Bách Luyện tiền bối nói đúng, chẳng qua Đúc Kiếm Đại Hội cũng không phải nơi để mấy tên đàn bà châm chọc khiêu khích người khác.”

“Ngươi nói ai là tên đàn bà?” Triệu Hỏa đám người mặt mũi tái mét.

Không ít người âm thầm bật cười, hành vi vừa rồi của ba kẻ này quả thật giống như cách nói của Lạc Nam.

“Nếu Bách Luyện tiền bối đã không cho phép cược mạng, chúng ta tạm thời bỏ qua cái mạng quèn của ngươi.” Huyết Khí Trưởng Lão khiêu khích nói:

“Nhưng có thể cược tài sản, ngươi dám cùng chúng ta cược tất cả Nhẫn Trữ Vật và Không Gian Pháp Bảo mang theo bên người?”

“Có gì không dám?” Lạc Nam ánh mắt híp lại, nhìn Triệu Hỏa cùng Tinh Luyện Khí Đế cười nhạt:

“Chỉ sợ có kẻ không dám chơi.”

“Hừ, có quần hùng thiên hạ làm chứng, ngươi đã thích cược thì cược.” Triệu Hỏa hai người hừ một tiếng, không tin bản sự luyện khí của tiểu súc sinh này có thể vượt qua được bất cứ ai trong ba người bọn hắn.

“Thú vị, không biết tại hạ có thể tham gia với các vị hay không?” Một tiếng cười điềm đạm vang lên.

Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện kẻ vừa mở miệng chính là tên Thánh Tử của Thiên Lệnh Giáo.

“Xin tự giới thiệu, tại hạ là La Hiên, một Luyện Khí Sư đến từ Nam Vực, hy vọng có thể cùng các vị giao lưu, chơi vui ván cược này.” Thánh Tử Thiên Lệnh Giáo khiêm tốn nói.

“Cược đi, lấy hết tài sản của hắn.” Dạ Thanh Thu truyền âm cho Lạc Nam khích lệ.

“Ta cũng muốn chơi!” Một tên thanh niên trẻ tuổi, mi thanh mục tú, thân khoác kim bào cao quý nổi hứng tham gia náo nhiệt:

“Ta là Trương Duệ của Trân Bảo Lâu, tin tưởng tài sản ta mang theo bên mình sẽ không để các vị thất vọng.”

Không ít người biểu lộ nghiêm túc, nghe đồn Trân Bảo Lâu có một vị được xưng là thần đồng luyện khí sư, không ngờ chính là tên thanh niên trẻ tuổi háo thắng, ăn mặc quý khí trước mắt.

Nhìn bộ dạng của tên này còn trẻ hơn Lạc Nam, tu vi lại là Thánh Hoàng, còn là thần đồng luyện khí, quả nhiên nội tình của Trân Bảo Lâu không thể xem thường.

“Haha, càng đông càng vui chứ sao.” Lạc Nam sảng khoái nói:

“Chơi đi! Trong số chúng ta, kẻ nào luyện ra thanh kiếm được Giám Kiếm Nhãn đánh giá cao nhất sẽ ăn trọn tất cả Nhẫn Trữ Vật, Không Gian Pháp Bảo của những người còn lại.”

“Sợ các ngươi à?” Triệu Hỏa ba người nghiến răng nghiến lợi, trong lòng âm thầm quyết tâm, đây là cơ hội tốt để bọn hắn thu gom đầy bồn đầy bát.

Các vị cường giả Đúc Kiếm Sơn sắc mặt đen lại, chỉ cảm thấy Đúc Kiếm Đại Hội uy nghiêm trang trọng bị mấy tên này phá hết rồi.

Bất quá đây là chuyện cá cược riêng tư, lại không dính dáng đến đổ máu ở Đúc Kiếm Sơn, bọn hắn cũng không tiện nói thêm cái gì.

Như sợ sẽ có thêm người tham gia cá cược khiến cục diện ngày càng loạn, Tổ Hỏa Khí Tôn vội vàng tuyên bố:

“Toàn thể Luyện Khí Sư, bắt đầu đúc kiếm!”

HỪNG HỰC.

Thanh âm vừa dứt, hàng loạt ngọn lửa với nhiệt độ khủng bố từ cơ thể các vị Luyện Khí Sư đã phóng lên tận trời.

Khác với luyện đan cần điều chỉnh nhiệt độ của ngọn lửa ở nhiều mức độ khác nhau để tinh luyện từng loại thực vật, luyện khí lại yêu cầu ngọn lửa càng nóng càng tốt, càng dữ dội càng hiệu quả, bởi lẽ những nguyên liệu luyện khí đa phần đều cực kỳ cứng đầu, bền bỉ… nhiệt độ không đủ sẽ không thể tạo tác chúng nó theo ý muốn.

Chỉ trong nháy mắt khi hàng nghìn ngọn lửa bùng lên, toàn bộ Đúc Kiếm Sơn liền như hóa thành một tòa núi lửa đang rực cháy, nhiệt độ trong không khí kéo căng dữ dội, sức nóng khiến cả không gian cũng phải vặn vẹo.

Đây cũng là thời điểm mở màng cho trận đấu.

Rất nhiều ngọn lửa cấp thấp gặp phải ngọn lửa cấp cao hơn liền run sợ lẩy bẩy như gặp phải khắc tinh, khiến chủ nhân của bọn chúng trở nên vô cùng chật vật.

Luyện khí sư cấp Thánh Hoàng chỉ sở hữu Thánh Hoàng Hỏa Lực, đối mặt với khí thế của Thánh Đế Hỏa Lực của các vị Khí Thánh Đế liền không thể cháy nổi, chỉ muốn trốn vào cơ thể chủ nhân, quá trình này lại đào thải thêm một đám thí sinh.

Nhưng cũng có các thí sinh đã chuẩn bị sẵn sàng cho vấn đề này.

Chỉ thấy bọn hắn lấy ra các loại Phù Chú, Trận Pháp có sẵn phong tỏa xung quanh mình, ngăn cản uy áp đến từ những ngọn lửa cao cấp hơn, bắt đầu tập trung vào luyện khí.

Lạc Nam không vội bắt đầu, ngược lại đưa mắt nhìn một số kẻ khiến hắn lưu ý.

Người đầu tiên là Tinh Luyện Khí Đế của Khai Tinh Kiếm Phái, thủ pháp của tên này rất là độc đáo.

Chỉ thấy hắn thi triển pháp quyết triệu hồi một biển sao trên đỉnh đầu, những ngôi sao này phát sáng rực rỡ, Tinh Thần Lực cường đại hội tụ cực nóng chiếu xuống từng nguyên liệu bày biện trước mặt.

Cứ như thế, Tinh Luyện Khí Đế cầm búa nện vào từng loại nguyên liệu, mượn lực lượng của ánh sao để luyện khí.

“Thủ pháp của Tinh Luyện Khí Đế được xưng là Dẫn Tinh Luyện Khí Thuật, đây là thủ pháp bất truyền ra ngoài do tổ sư Khai Tinh Kiếm Phái sáng tạo ra, cực kỳ lợi hại.” Đám người quan sát thấy vậy, cũng là bắt đầu nghị luận:

“Mượn nhờ Tinh Thần Lực luyện khí, có thể chuẩn xác chiếu rọi vào từng vị trí bên trên nguyên liệu mà Luyện Khí Sư mong muốn, từ đó khống chế dễ dàng, giảm thiểu khả năng luyện chế thất bại đến mức thấp nhất.”

“Hơn thế nữa, một khi kiếm đúc thành sẽ ẩn chứa lượng Tinh Thần Lực cường đại, có thể câu thông ánh sao, đúng với kiếm pháp của Khai Tinh Kiếm Phái.”

Không thể không nói, nhân vật có thể trở thành Khí Thánh Đế đều có bản sự của riêng mình, mặc dù bọn hắn mâu thuẫn với Lạc Nam, nhưng khi bắt tay vào việc liền tập trung cao độ, trầm ổn vô cùng.

Lạc Nam âm thầm gật đầu, liền chuyển mắt sang Triệu Hỏa của Kiếm Trũng, nhất thời hứng thú mỉm cười…

To top
Đóng QC