Con đường bá chủ – Quyển 11 – Phần 100

Phần 100
“Nhập Giáo Điện…”
Lạc Nam âm thầm nghiêm nghị, xem ra đây là nơi phải đến đầu tiên của bất kỳ tu sĩ nào gia nhập Tu La Giáo, cũng không biết bên trong ẩn chứa thứ gì.
Không để hắn đợi quá lâu, U Hồn nam tử trung niên đã nâng Lạc Nam tiến vào bên trong.
Lúc này Lạc Nam liền không còn dám lén lút thám thính tình cảnh xung quanh nữa, bởi vì hắn ngửi được mùi vị nguy hiểm trong Nhập Giáo Điện, chắc chắn tại nơi này có tồn tại những lão quái vật.
Nếu như việc hắn chỉ giả vờ bất tỉnh bị phát hiện, nói không chừng sẽ lại có chuyện không hay xảy ra.
Triệt để cắt đứt tiềm thức với bên ngoài, Lạc Nam cố tình để bản thân lâm vào hôn mê.
“Bẩm Nhập Giáo Trưởng Lão, người đã mang đến!” U Hồn nam tử trung niên hướng về một lão già cung kính mở miệng.
“Biết rồi…” Lão già nhẹ gật đầu, nâng lên óng tay áo, U Hồn nam tử trung niên liền bị hắn thu vào bên trong.
Lão già lúc này mới tùy ý phất tay, Lạc Nam liền lơ lửng trước mặt hắn.
Thần Thức cường đại quét ngang cơ thể Lạc Nam, lão già vuốt râu nhẹ giọng nói:
“Không tồi, trúng phải một quyền trực diện của Thạch Khôi Tộc tu vi Thể Thánh Hoàng nhưng không bạo thể, chỉ rạn nứt xương cốt, căn cơ Thể Tu của kẻ này bình sinh hiếm thấy…”
Lại kiểm tra một phen tình huống bên trong, phát hiện Hồn Lực của Lạc Nam đã thật sự cạn kiệt, lão già lấy ra một bình thủy tinh trong suốt đổ vào trong miệng hắn.
Linh Hồn như được rột rửa, Lạc Nam cảm giác được toàn thân sảng khoái và dễ chịu, hắn mờ mịt mở mắt ra, lẩm bẩm trong miệng:
“Đây hình như là Tẩy Hồn Thủy, ai cho ta uống?”
“Chính là lão phu!” Một giọng điệu trầm thấp có vẻ ôn hòa vang lên.
Lạc Nam hướng mắt nhìn sang, phát hiện người lên tiếng chính là một lão già mặc áo xám tro, cổ đeo phật châu, dung mạo cực kỳ hiền từ hòa nhã.
Mà nơi hắn đang ở là một không gian tối đen như mực, bốn phía xung quanh chẳng thấy thứ gì, chỉ có lão già đứng bên cạnh là cực kỳ rõ nét.
“Không cần nhìn…” Lão già nhếch miệng, tùy ý nói:
“Chào mừng ngươi đã đến Nhập Giáo Điện, bất kỳ sinh linh nào đặt chân đến nơi này chỉ có hai con đường để lựa chọn, một là gia nhập Tu La Giáo, hai chính là đi chết!”
“Vị tiền bối này, ta có thể lựa chọn khác không… rời đi chẳng hạn?” Lạc Nam ra vẻ cười khổ.
“Thật đáng tiếc, lão phu ở đây đã có tỷ năm, chưa từng thấy kẻ nào lựa chọn khác mà sống sót khời khỏi.” Lão già thản nhiên lắc đầu:
“Huống hồ ngươi cũng nên cảm thấy vinh hạnh vì có thể được mang đến Nhập Giáo Điện này, đám Thạch Khôi Tộc kia ưa thích khảo nghiệm một cách thô bạo, nếu ngươi không có thực tài thật sự khiến bọn chúng tán thành đã sớm bị nghiền nát thành tương rồi!”
“Thạch Khôi Tộc?” Lạc Nam âm thầm ghi nhớ, thì ra đám ngọn núi có thể hóa thành sơn thạch cự nhân khổng lồ chiến đấu kia được xưng là Thạch Khôi Tộc.
“Không sai, Thạch Khôi Tộc là nô bọc của Tu La Giáo, phụ trách canh gác bên ngoài địa bàn, sẵn sàng tiêu diệt bất kỳ kẻ lạ mặt nào dám xâm nhập…” Lão già từ tốn nói:
“Mà nếu có kẻ nào được Thạch Khôi Tộc tán thành, Tu La Giáo sẽ cho hắn cơ hội để gia nhập, ngươi chính là kẻ như vậy.”
“Nô bọc…” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh.
Hắn thấy trong Thạch Khôi Tộc có cả những Thể Thánh Đế, không ngờ chủng tộc hùng mạnh như vậy chỉ có thể là nô bọc của Tu La Giáo mà thôi, thế lực này rốt cuộc khủng bố đến mức nào?
“Xem ra ta không còn lựa chọn nào khác…” Hắn cười khổ.
“Được rồi, mang cả Nhân Ngư kia đi ra nhanh, thương thế của nàng trụ không được bao lâu nữa!” Lão già nhắc nhở.
Lạc Nam vội vàng gật đầu, hắn mang theo Thủy Triều Tịch chạy đến trước mặt đám Thạch Khôi Tộc, Tu La Giáo biết sự tồn tại của nàng cũng là dễ hiểu.
Óng tay áo lắc lư, Thủy Triều Tịch trọng thương hôn mê xuất hiện.
Lão già thấy thương thế của nàng quá nặng, liền nhét một khối Hồn Thạch Nhũ vào miệng nàng, sau đó còn dùng thêm một viên Phục Thương Đan Cửu Tinh Thánh Cấp, xuất thủ cực kỳ hào phóng.
Được trị liệu đầy đủ, Thủy Triều Tịch lông mi cong vút động đậy, một đôi mắt đẹp chậm rãi mở ra, lấy lại chút nhận thức nhưng toàn thân vẫn còn mềm yếu vô lực.
Điều đầu tiên nàng làm chính là liếc mắt nhìn sang Lạc Nam, bên trong ánh mắt tràn ngập mờ mịt và phức tạp, hiển nhiên không hiểu vì sao nam nhân này lại liều mạng cứu nàng.
“Được rồi, lão phu đi thẳng vào chính đề!” Lão già không nhanh không chậm lên tiếng:
“Mạng của các ngươi từ ngày hôm nay đã thuộc về Tu La Giáo, sống là người Tu La Giáo, chết là Hồn của Tu La Giáo… đời đời kiếp kiếp không được phản bội, bằng không Tu La Giáo truy sát các ngươi chân trời góc bể!”
“Tu La Giáo hành sự bá đạo như vậy, các vị không sợ chẳng may đụng nhầm con ông cháu cha à?” Lạc Nam ra vẻ bất mãn.
“Con ông cháu cha?” Lão già có phần chưa hiểu ý hắn.
“Ví dụ như ta là con ruột của Cấm Kỵ chẳng hạn.” Lạc Nam kiên nhẫn giải thích: “Các vị dám cưỡng ép con ruột Cấm Kỵ gia nhập thế lực, không sợ bị diệt giáo sao?”
“Hahaha!” Lão già cất tiếng cười to: “Tu La Giáo hành sự từ trước đến nay đều chưa từng sợ đầu sợ đuôi hay có bất kỳ kiêng sợ nào, nếu chẳng may đúng như lời ngươi nói thì xem như vận số của giáo này đã hết, diệt vong cũng chẳng có gì đáng ngại.”
Lạc Nam âm thầm buồn bực, vì sao Giáo này có vẻ không sợ chết, đồng thời cũng chẳng thèm bận tâm đến thân phận hay gốc gác của hắn?
Rõ ràng Ngụy Hồn mà hắn thông qua Ngụy Hồn Hư Trí Pháp tạo ra vẫn còn hoàn hảo vô hại, chứng tỏ hắn chưa từng bị lão già sưu hồn.
Thủy Triều Tịch lúc này mới hé môi hướng lão già hỏi thăm: “Vị đạo hữu này, ta ở Hằng La Đại Hải cũng có nghe qua danh tiếng của Tu La Giáo, nhưng không rõ đây là thế lực như thế nào?”
“Rất đơn giản, từ trên xuống dưới Tu La Giáo hoạt động vì lợi ích của một cá nhân duy nhất là Giáo Chủ, các ngươi trung thành với Tu La Giáo đồng nghĩa với việc phải trung thành với Giáo Chủ, chỉ đơn giản vậy mà thôi!” Lão già ung dung nói.
Lạc Nam và Thủy Triều Tịch âm thầm kinh ngạc, từ trước đến nay các thế lực được thành lập thì thường hoạt động vì lợi ích chung của tất cả thành viên trong thế lực, để thế lực ngày càng phát triển hùng mạnh.
Nhưng Tu La Giáo thì chỉ hoạt động vì một người, đặt lợi ích của người đó lên trên hết… chính là Tu La Giáo Chủ.
“Để lão phu giải thích cho các ngươi hiểu đại khái…” Lão già bình thản vuốt râu, thanh âm trầm thấp vang lên:
“Không chỉ riêng ở Tây Châu, mà ở rất nhiều ngõ ngách của Nguyên Giới đều đang có các thành viên Tu La Giáo đang bí mật hoạt động!”
“Bọn hắn có người là tán tu, có người là trưởng lão thế lực lớn, có người làm trong Thương Hội, có người là đệ tử tinh anh của môn phái khác, cũng có người là Thánh Tử, Thánh Nữ của các đại thế lực, thậm chí có người thành lập cả Thế Lực, tu vi có mạnh có yếu, thân phận càng là đa dạng đến không đếm xuể.”
“Tất cả đều sinh hoạt, tu luyện và hoạt động một cách tự nhiên và bình thường, sống một cuộc đời của riêng mình mà không ai biết bọn hắn có liên hệ với Tu La Giáo, ngay cả các thành viên của Tu La Giáo cũng không nhận biết lẫn nhau…”
“Nhưng cứ mỗi một đoạn thời gian nhất định, Tu La Giáo sẽ thông qua phương pháp đặt biệt liên hệ với mỗi thành viên, giao cho các ngươi một nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành.”
“Làm tốt nhiệm vụ sẽ có Điểm Cống Hiến hay còn gọi là Tu La Điểm, làm không xong kết cục chính là hủy diệt.”
“Tu La Điểm này có thể dùng để trao đổi vô số vật phẩm quý giá, có những thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, thậm chí nếu tích lũy đủ số điểm… các ngươi có thể thăng chức, được tiếp xúc với tầng cao hơn trong giáo!”
“Sau khi nhập giáo, hai người các ngươi cũng sẽ giống như những thành viên khác…”
“Tu La Giáo mặc kệ các ngươi thích đi đâu thì đi, không hạn chế tự do của các ngươi, cũng không bận tâm đến bí mật riêng tư hay tài sản của các ngươi, nhưng khi có nhiệm vụ giao phó buộc phải hoàn thành!”
Lạc Nam và Thủy Triều Tịch hai mặt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự kinh dị.
Tu La Giáo hoạt động theo phương thức thật sự độc đáo nhưng lại vô cùng nguy hiểm và hữu dụng.
Bằng vào loại thủ đoạn hoạt động này, e rằng Tu La Giáo có tay mắt trải rộng khắp Nguyên Giới, thậm chí là tác động đến thế cục trong thiên hạ.
“Lời cần nói đã nói xong, đã đến thời điểm hoàn thành thủ tục nhập giáo!”
Lão già thong thả giang rộng hai tay.
Thoáng chốc toàn bộ không gian tối đen như mực bên trong Nhập Giáo Điện sáng rực hẳn lên.
Vô số ngọn đuốc soi rọi xung quanh một cái tế đàn cổ kính.
Bên trên tế đàn có một pho tượng khổng lồ một người thần bí khoác áo bào đen uy nghiêm vô thượng, nhìn không rõ diện mạo, cũng chẳng nhìn ra nam hay nữ nhưng Lạc Nam vẫn đoán được đây là tượng của Tu La Giáo Chủ.
Dưới chân pho tượng là một hồ nước trong suốt ẩn chứa lực lượng huyền bí khó dò, loáng thoáng có ánh sáng thất thải kỳ dị lóe lên.
“Đây là Thiên Đạo Thủy?” Thủy Triều Tịch lại là thất thanh kinh hô.
“Không sai!” Lão già mỉm cười tán thưởng nói: “Kiến thức rất khá, không hổ là Nhân Ngư Nữ Hoàng…”
“Thiên Đạo Thủy là cái gì?” Lạc Nam hứng thú hỏi, chẳng lẽ cái này là thứ mà Hệ Thống yêu cầu hắn lấy trộm?
“Đó là một loại Chí Tôn cấp tài nguyên có thể khiến thiên đạo ứng nghiệm và công nhận…” Thủy Triều Tịch giải thích cho hắn:
“Tuy chỉ là những ứng nghiệm nhỏ không ảnh hưởng đến quy tắc Nguyên Giới, nhưng có thể ảnh hưởng tuyệt đối đến một cá nhân hay một thế lực bất kỳ nào.”
“Không sai!” Lão già nói tiếp lời nàng:
“Thủ tục nhập giáo vô cùng đơn giản, các ngươi nhỏ máu và một tia linh hồn của mình vào hồ Thiên Đạo Thủy, thề sẽ vĩnh viễn trung thành và tuân theo mệnh lệnh của Tu La Giáo Chủ và Tu La Giáo, nếu dám trái lời trời tru đất diệt là xong!”
Thủy Triều Tịch rùng mình cắn chặt cánh môi, có Thiên Đạo Thủy làm chứng, lời thề đó chắc chắn đã tác động vào thiên đạo, được thiên đạo Nguyên Giới ghi nhận.
Nếu thật sự trái với lời thề, tai kiếp giáng xuống, chết không có chỗ chôn.
Lạc Nam nghiêm mặt, chẳng trách Tu La Giáo tự tin đến mức như thế, tự tin có thể khống chế tất cả những người đã gia nhập giáo, không sợ phản bội, càng không cần phải hạn chế tự do.
Bởi vì những người này căn bản không dám phản bội, bằng không chỉ có con đường chết mà thôi.
Lão già thấy sắc mặt của Lạc Nam cũng hiểu suy nghĩ trong đầu hắn, nhếch miệng cười khà khà:
“Muốn thoát khỏi sự trói buộc của lời thề thiên đạo thông qua Thiên Đạo Thủy cũng được, đó là khi các ngươi tu luyện đến Cấm Kỵ hoặc có được Cấm Kỵ hộ thân là xong, hahaha!”
Trong lời nói của lão tràn ngập chế giễu, hiển nhiên không cho rằng Lạc Nam và Thủy Triều Tịch sẽ đạt được thành tựu đến như vậy.
Lão già đâu biết rằng Lạc Nam nghe xong mà xém chút bật cười ra tiếng phải cố gắng nín nhịn.
Móa nó, chẳng trách Hệ Thống không ngần ngại yêu cầu hắn gia nhập Tu La Giáo.
Hắn không những có Cấm Kỵ hộ thân mà còn có cả ba loại, còn sợ lời thề Thiên Đạo Thủy cái rắm a.
“Gia nhập Tu La Giáo có phúc lợi gì?” Thủy Triều Tịch trịnh trọng hỏi:
“Không biết cường giả Tu La Giáo có giúp thành viên của mình trả thù hay giải quyết phiền phức hay không? Ví dụ như giúp ta diệt Hải Long Cung chẳng hạn?”
Hiển nhiên mặc dù bề ngoài vô cùng bình tĩnh nhưng cừu hận trong lòng của nàng đối với Hải Long Cung là vô pháp xóa nhòa.
Nhân Ngư Tộc của nàng bị Hải Long Cung tiêu diệt, nợ máu phải trả bằng máu.
“Diệt Hải Long Cung đơn giản, nhưng cường giả Tu La Giáo không một ai rảnh rỗi ra tay không công, muốn bọn họ ra tay… chỉ cần ngươi có đủ Tu La Điểm dâng lên là được!” Lão già vuốt cằm nói:
“Hoặc đơn giản hơn là ngươi cố gắng làm nhiều nhiệm vụ để thăng chức, nếu có thể trở thành nhân vật nồng cốt của Tu La Giáo, các vị cường giả sẽ vì ngươi sẵn sàng ra tay!”
Lạc Nam nghe mà thầm giận, Tu La Giáo này căn bản không phải một thế lực đáng giá để dựa vào, ngược lại giống như một nơi mà lợi ích quyết định tất cả, tất cả thành viên đều chỉ là nô bọc, là người làm thuê của Tu La Giáo Chủ mà thôi.
“Mọi thắc mắc đã được giải đáp, lão phu bình thường không nói nhiều như vậy… chẳng qua nể mặt hai các ngươi một kẻ là thiên tài, một người là Nữ Hồn Đế nên kiên nhẫn mà thôi!” Lão già ra vẻ phiền chán nói:
“Nhanh tuyên thệ nhập giáo đi, chậm trễ một chút bị trách tội cũng đừng trách ta không nhắc.”
Thủy Triều Tịch mím môi, thoát khỏi tay Hải Long Cung và rơi vào tay Tu La Giáo đối với nàng cũng chẳng khác biệt gì.
Nhưng ít nhất Tu La Giáo không có thù hận với nàng, hơn nữa làm việc cho Tu La Giáo sẽ có Tu La Điểm để trao đổi vật phẩm và tài nguyên quý giá, thậm chí nàng nhìn thấy hy vọng để trả thù.
Vì vậy không do dự nữa, nàng dứt khoát cắt đầu ngón tay nhỏ máu vào Thiên Đạo Thủy, cộng thêm một tia Linh Hồn, nghiêm nghị lạnh lùng thốt lên:
“Ta Thủy Triều Tịch nguyện gia nhập Tu La Giáo, vĩnh viễn trung thành Tu La Giáo và Giáo Chủ, một khi trái lời thân hình câu diệt!”
Nàng vừa dứt lời, tế đàn lóe sáng mãnh liệt, một cổ lực lượng thần bí bao trùm toàn thân của nàng.
Thủy Triều Tịch biết cổ lực lượng này là sự ràng buộc với thiên đạo, những lời nàng vừa thề đã được chứng thực.
Đến lượt Lạc Nam, hắn cũng làm y hệt Thủy Triều Tịch, hiên ngang tuyên bố:
“Ta Lạc Nam nguyện gia nhập Tu La Giáo, vĩnh viễn trung thành Tu La Giáo và Giáo Chủ, một khi trái lời thân hình câu diệt!”
Hắn vừa nói xong, tế đàn cũng sáng lên, lực lượng thiên đạo trói buộc bao vây lấy hắn.
Lạc Nam không phản kháng, ngược lại còn áp chế Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Lục Đạo Luân Hồi Tâm và Cấm Kỵ Chi Nhãn yên tĩnh đừng nên chống lại.
Có Cấm Kỵ hộ thân hắn muốn giải trừ ràng buộc lúc nào không được? Cần gì phải làm ở ngay tại Tu La Giáo, hành vi đó khác nào tự tìm đường chết?
“Tốt lắm, chào mừng hai vị gia nhập Tu La Giáo!” Lão già hài lòng cười haha:
“Thân phận hiện tại của các ngươi được gọi chung là Tu La Sứ Giả, chính là những người lăn lộn trong thiên hạ, chờ đợi nhiệm vụ và hoàn thành nó.”
“Tu La Sứ Giả chia làm bốn đẳng cấp từ thấp đến cao phân biệt là Đồng Tu La, Bạc Tu La, Kim Tu La và Huyết Tu La.”
“Nếu có nhiệm vụ cần nhiều vị Tu La Sứ Giả liên hợp chấp hành thì Tu La Sứ Giả đẳng cấp cao hơn sẽ là chủ đạo, những Tu La Sứ Giả đẳng cấp thấp hơn phải tuân theo mệnh lệnh của chỉ huy, bằng không sẽ bị Tu La Giáo trừng trị!”
Lão già phân biệt lấy ra hai khối Lệnh Bài Tu La tượng trưng cho thân phận Tu La Sứ Giả giao cho Lạc Nam và Thủy Triều Tịch, căn dặn:
“Tu La Lệnh này sẽ là thứ mà Tu La Giáo dùng để liên hệ cung cấp nhiệm vụ cho các ngươi, cũng là thứ để tích lũy Tu La Điểm!”
“Có nhầm lẫn không? Vì sao lệnh bài của ta là màu bạc mà của nàng là màu đồng?” Lạc Nam cảm thấy kỳ lạ hỏi.
Rõ ràng Bạc Tu La cao cấp hơn Đồng Tu La, Thủy Triều Tịch đường đường là Thánh Đế nhưng đẳng cấp lại kém hơn hắn?
“Ở Tu La Giáo chỉ nhìn vào những gì các ngươi thể hiện được mà không nhìn vào thực lực hay tu vi!” Lão già tiếp tục giải đáp nghi hoặc của hắn:
“Trường hợp của hai ngươi đặc biệt, bởi vì nàng được ngươi vất vả chiến đấu mang vào trong giáo, với biểu hiện của ngươi đủ tư cách làm Bạc Tu La Sứ Giả, còn nàng từ đầu đến cuối chẳng giúp được gì, nên nàng phải làm cấp dưới của ngươi!”
“Có chuyện tốt như vậy?” Lạc Nam nghe xong cười tủm tỉm, chỉ chỉ Thủy Triều Tịch lên tiếng:
“Ta dẫn dắt được một vị Hồn Thánh Đế nhập Giáo, không biết được tính là bao nhiêu công lao?”
“Cái này…” Lão già sững sờ, hiển nhiên chưa nghĩ đến vấn đề này.
“Không biết có vị Bạc Tu La nào từng thành công dẫn dụ Thánh Đế gia nhập giáo như ta chưa?” Lạc Nam hỏi tiếp.
“Chưa có!” Lão già khóe miệng giật giật.
“Haha, Tu La Giáo thưởng phạt phân minh, hy vọng có thưởng!” Lạc Nam chắp tay lễ độ.
Lão già cân nhắc một hồi, cuối cùng trong ánh mắt quái dị của Thủy Triều Tịch, cắn chặt răng nói:
“Tốt lắm, thăng cấp cho ngươi làm Kim Tu La Sứ Giả!”

To top
Đóng QC