Phần 44
Tiến vào bên trong Hoàng Cung, đã thấy Hi Vũ và Tuế Nguyệt đang mặt không cảm xúc trừng mắt nhìn một ông lão lưng còng chống gậy, biểu lộ bất thiện.
Mà khi Lạc Nam đi vào, hai nữ càng là lạnh lùng liếc nhìn hắn, đồng loạt truyền âm mắng:
“Tiểu tử thúi, sao còn chưa rời đi?”
“Các nàng xem ta là loại người ham sống sợ chết sao?” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Huống hồ ở phiến vũ trụ này, sợ rằng chạy khắp chân trời góc biển cũng không thoát nổi tầm mắt của Cổ Việt Tộc!”
“Nhưng dù thực lực của ngươi bây giờ cũng vô pháp chiến thắng nhân vật khủng bố ở bên trên, ngươi muốn để tất cả nữ nhân của mình thành quả phụ hết sao?” Hai nữ nghiến răng nghiến lợi.
“Ngoan ta thương, mạng của ta rất dai, các nàng còn chưa gả ta sẽ không chết!” Lạc Nam nghiêm mặt đáp lại.
“Gả cái đầu ngươi!” Hai nữ gò má ửng đỏ, hận không thể lao lên cuồng đánh hắn một trận.
Tên khốn kiếp này còn có tâm tình đùa giỡn, các nàng đang kéo dài thời gian để hắn rời đi, ai ngờ tiểu tử này trực tiếp tiến đến gặp Bụt, thật là đáng giận.
Vết xe đỗ của Nghịch Long Đế không làm hắn sáng mắt ra?
Thấy Lạc Nam và hai nữ “liếc mắt đưa tình”, Bụt không nhịn được ho khan một tiếng cho thấy sự tồn tại của mình:
“Gặp qua Côn Lôn Thiếu Chủ!”
“Hoan nghênh Bụt tiền bối, hồi lâu không thấy phong thái vẫn như cũ a!” Lạc Nam chắp tay kính nể.
Bất kỳ ai đang âm thầm cống hiến cho phiến vũ trụ này đều xứng đáng nhận được sự tôn trọng từ hắn.
“Hôm nay lão phu đến đây, có chút chuyện muốn tiết lộ riêng với Côn Lôn Thiếu Chủ!” Bụt trầm giọng, nghiêm nghị nói:
“Có liên quan đến an nguy của toàn vũ trụ này!”
“Đến rồi…” Lạc Nam trong lòng có chút nặng nề.
Tuế Nguyệt cùng Hi Vũ từ trên bảo tọa đứng dậy, lồng ngực phập phồng cho thấy tâm tình khẩn trương của các nàng, hiển nhiên là đang vô cùng lo lắng cho an nguy của hắn.
Lạc Nam tiến đến bên cạnh hai nàng, nhìn Bụt đề nghị:
“Thật xin lỗi, ta muốn Tuế Nguyệt và Hi Vũ có thể cùng nghe chuyện lần này!”
Bụt đã nhấn mạnh muốn “tiết lộ riêng” với một mình hắn.
Nhưng Lạc Nam tôn trọng hai người nữ nhân này, hắn không thể vì đối thoại với Bụt mà yêu cầu các nàng tạm thời tránh mặt được.
Tuế Nguyệt cùng Hi Vũ chủ động nắm lấy hai bên tay của nam nhân, nghiêm túc nhìn lấy Bụt.
Các nàng quyết định phải cùng hắn đối mặt với mọi tình huống.
Nhận ra quyết tâm trong mắt ba người, Bụt vuốt râu cười haha:
“Thiên hạ đồn đại quả không sai, Côn Lôn Thiếu Chủ phong lưu đa tình nhưng lại là người nam nhân có bản lĩnh và trách nhiệm, có thể được hai vị kỳ nữ hàng đầu vũ trụ ưu ái quả thật là hoàn toàn xứng đáng!”
“Đừng có hiểu lầm, chúng ta chỉ không muốn người đứng đầu thế lực của mình lúc này xảy ra chuyện!” Tuế Nguyệt bình tĩnh hồi đáp.
“Hắn là đồ đệ của ta!” Hi Vũ nhịn không được nói.
Lạc Nam âm thầm hừ một tiếng, hai bà nương này không biết cho hắn một chút mặt mũi.
Hắn hung hăng gãy gãy lòng bàn tay các nàng.
“Nếu cả hai vị cũng muốn nghe, vậy mời đến Cổ Việt Tộc một chuyến đi!” Bụt vuốt râu gật gù:
“Nơi đó có thể né tránh không ít quy tắc tác động!”
Lạc Nam cùng hai nữ nhìn lấy nhau, ba người đồng ý gật đầu.
Bụt phất nhẹ óng tay áo, một khối Lệnh Bài đã hóa thành hư vô, từ bên trong đó có Trận Văn ầm ầm chiếu rọi, cuối cùng ngưng tụ thành một tòa Truyền Tống Trận thẳng tiến Cổ Việt Tộc.
Bốn người cùng nhau bước vào, thân ảnh tan biến tại chỗ.
Cảm nhận được động tĩnh bên trong, tứ đại cung nữ chạy vào, nhìn thấy Lạc Nam và hai nữ đi theo Bụt, các nàng lo lắng siết chặt bàn tay đến rỉ máu.
Hy vọng không xảy ra chuyện gì…