Phần 227
Âm thanh đếm ngược kết thúc, tiếng thông báo vang vọng bên tai:
“KENG, triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ nhận được hạt giống của Mệnh Thiên Nguyên Chủng – Tiên Thiên Hồ Lô Đằng!”
“Hít…”
Có tiếng hít khí lạnh vang lên.
Lạc Nam giật mình, bởi vì lần này người hít khí lạnh không phải là hắn, mà chính là Kim Nhi.
“Vậy mà ra hạ giống Tiên Thiên Hồ Lô Đằng, thật sự khó tin, chẳng trách tiêu tốn tận 1000 giây triệu hoán…” Kim Nhi than thở một tiếng chép chép miệng.
Lạc Nam nghe mà trong lòng ngứa ngáy đến cực điểm, có thể khiến Kim Nhi biểu hiện như vậy chứng tỏ Mệnh Thiên Nguyên Chủng này cực kỳ bất phàm.
Mệnh Thiên Nguyên Chủng là các chủng loại tài bảo trời sinh có công dụng đặc biệt và lợi hại, ví dụ như Luân Hồi Thụ, Bất Tử Thụ, Bàn Đào Thụ đều được xem là Mệnh Thiên Nguyên Chủng.
Cho nên cái gọi là Tiên Thiên Hồ Lô Đằng có thể khiến Kim Nhi biểu hiện như vậy chứng minh được sự bất phàm của nó.
“Tiên Thiên Hồ Lô Đằng có công dụng gì thế?” Lạc Nam nhịn không được hỏi.
“Công tử xem như gặp may, thứ này cực kỳ khủng bố…” Kim Nhi ngưng trọng đáp:
“Tiên Thiên Hồ Lô Đằng còn có một tên gọi khác là Như Ý Hồ Lô.”
“Như Ý Hồ Lô?” Lạc Nam có chút nghiền ngẫm.
“Không sai, chính là Như Ý Hồ Lô, mà nguyên nhân nó có tên gọi như vậy là bởi vì Tiên Thiên Hồ Lô Đằng khi trưởng thành sẽ kết ra một loại quả được xưng là Hồ Lô Quả…” Kim Nhi thán phục nói:
“Hồ Lô Quả là loại tài nguyên cao cấp, cực kỳ đa dạng và phong phú với nhiều chủng loại, ngay cả Chí Tôn cũng thèm thuồng.”
“Điểm đặc biệt nằm ở chỗ công dụng của Hồ Lô Quả được sinh ra ứng với ý muốn của chủ nhân Tiên Thiên Hồ Lô Đằng khi chăm sóc nó.”
Lạc Nam sắc mặt mộng bức: “Ta vẫn chưa hiểu lắm…”
Kim Nhi nhìn hắn hỏi: “Nếu như được lựa chọn một trong những lực lượng của các thê tử, công tử sẽ lựa chọn loại nào?”
Lạc Nam vuốt cằm một hồi, liền không do dự đáp: “Hư Vô Chi Lực của Cự Mỹ Anh.”
Hư Vô Chi Lực có thể vô hiệu hóa nhiều loại lực lượng khác, cũng có thể tiến hành phòng ngự hay công kích, hắn thấy khá hứng thú…
Nếu không phải vì Hư Vô Tổ Phù không thể dung hợp cùng Bá Đỉnh thì hắn đã luyện hóa Hư Vô Tổ Phù cho chính mình sử dụng rồi.
“Vậy thì đơn giản.” Kim Nhi cười nói:
“Chỉ cần yêu cầu Cự Mỹ Anh dùng Hư Vô Chi Lực bồi dưỡng cho Tiên Thiên Hồ Lô Đằng hấp thụ, nó sẽ sản sinh ra một quả Hư Vô Hồ Lô với nguồn năng lượng tinh khiết và nồng đậm gấp rất nhiều lần, luyện hóa quả này liền có được Hư Vô Chi Lực!”
Lạc Nam nghe xong mà cõi lòng nhộn nhạo, Tiên Thiên Hồ Lô Đằng công dụng vậy mà nghịch thiên như vậy?
Bất quá hắn cũng chú ý đến điểm đặc biệt trong lời nói của Kim Nhi, liền nghi hoặc hỏi:
“Chỉ có một quả Hồ Lô thôi sao?”
“Chính xác, mỗi lần Tiên Thiên Hồ Lô Đằng chỉ cho ra một quả, dùng xong quả đó sẽ tiến vào chu kỳ bồi dưỡng quả kế tiếp!” Kim Nhi hồi đáp:
“Lúc này công tử có thể tiếp tục lựa chọn nguồn lực lượng để bồi dưỡng quả Hồ Lô, ví dụ như có thể tiếp tục dùng Hư Vô Lực để bồi dưỡng, hoặc thay đổi lực lượng khác như Thánh Kiếp Kim Lôi của Diễm Nguyệt Kỳ, Tịch Diệt Thánh Viêm của Phượng Tịch Y hay Niết Bàn Thánh Hỏa của Phượng Nghi đều được…”
“Khi đó quả Hồ Lô mới được sinh ra cũng sẽ sở hữu nguồn lực lượng tinh khiết và nồng đậm tương ứng để sử dụng luyện hóa…”
“Ngoài ra Quả Hồ Lô cũng có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế Pháp Bảo lợi hại.”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên dị sắc, đây chính là cơ hội để hắn sở hữu tất cả lực lượng hùng mạnh trong thế gian này.
“Hồ Lô Quả nghe thì lợi hại đấy, nhưng vì sao ngay cả Chí Tôn cũng thèm thuồng?” Hắn như nghĩ đến một vấn đề to gan lớn mật, nhịp tim đập nhanh thình thịch.
Bởi vì những lực lượng kia tuy mạnh nhưng ắt hẳn còn chưa đến mức hấp dẫn cả Chí Tôn.
Chí Tôn Lực có thể nghiền nát tất cả lực lượng chưa đạt đến cùng cấp với nó.
Có thể hấp dẫn cả Chí Tôn… vậy chỉ có thể là…
“Không sai!” Kim Nhi khẳng định gật mạnh đầu:
“Nếu có người dùng lực lượng quy tắc để bồi dưỡng nên Hồ Lô Quả sẽ cho ra Quy Tắc Hồ Lô, vậy người luyện hóa được nó không cần phải là Cấm Kỵ cũng có thể sở hữu quy tắc, thậm chí dựa vào việc lĩnh ngộ quy tắc từ sớm tìm ra con đường đột phá chân chính!”
Lạc Nam toàn thân chấn động, hô hấp trở nên ồ ồ.
Mặc dù hắn đã suy đoán đến phương diện này nhưng khi được Kim Nhi xác nhận cũng là hưng phấn khó thể cưỡng lại.
Chẳng trách ngay cả Chí Tôn cũng thèm thuồng Tiên Thiên Hồ Lô Đằng.
“Mọi chuyện không đơn giản như vậy, muốn tìm ra người có được quy tắc để bồi dưỡng Tiên Thiên Hồ Lô Đằng thật sự còn khó hơn lên trời, trừ phi nhờ được cường giả Cấm Kỵ ra tay!” Kim Nhi than thở:
“Nhưng mà dù là khó khăn như thế, chỉ cần có một chút hy vọng thì toàn bộ Chí Tôn tại Nguyên Giới này cũng sẽ không từ bỏ ý đồ…”
Lạc Nam hít sâu một hơi, xem ra việc giữ bí mật về Tiên Thiên Hồ Lô Đằng là cần thiết, bằng không khả năng rất cao mình sẽ trở thành đối tượng bị Chí Tôn trong toàn thiên hạ truy lùng.
Tiên Thiên Hồ Lô Đằng lúc này chỉ là một hạt giống nhỏ, cách giai đoạn trưởng thành còn rất lâu.
Lạc Nam liền đem hạt giống của nó đưa vào Linh Giới Châu, nhờ mấy nữ nhân của Tinh Linh Tộc và Mộc Linh Tộc bồi dưỡng, đương nhiên là dùng Nguyên Khí thuần túy, không sử dụng đến lực lượng để tránh tốn thời gian kết ra loại Hồ Lô Quả không cần thiết.
Đợi Tiên Thiên Hồ Lô Đằng đến giai đoạn trưởng thành, hắn sẽ yêu cầu Cự Mỹ Anh đích thân dùng Hư Vô Lực bồi dưỡng nó.
Sắp xếp của Lạc Nam vẫn chưa dừng lại ở đây.
Lúc này hắn mở ra Cửa Hàng May Mắn, chấp nhận tiêu hao Điểm Danh Vọng để tất cả chúng nữ sở hữu Huyết Mạch nhưng chưa có điều kiện giác tỉnh và biến dị tiến vào bên trong Phản Tỉnh Huyết Hồ ngâm mình.
Ngay cả Tinh Không Long Mã – Tiểu Tinh cũng được ưu ái.
Trong lúc nhất thời, hàng loạt quả trứng to lớn treo lơ lửng, bắt đầu công cuộc lột xác.
Các nữ nhân khác lần trước mua được Huyết Mạch mạnh mẽ từ Cửa Hàng chưa sử dụng cũng tập trung vào bế quan luyện hóa.
Tuế Nguyệt luyện hóa huyết mạch Thiên Địa Sủng Nhi – Thời Không Tộc.
Âu Dương Thương Lan luyện hóa huyết mạch Long Tộc biến dị – Tinh Không Chi Long.
Trì Du Điệp thì cố gắng dùng Thánh Hồn Lực của mình để ấp nở quả trứng sủng vật Hồn Thánh Thú, tạo sự liên kết giữa chủ và thú, để sủng vật trung thành tuyệt đối.
Sau khi tiến vào Nguyên Giới, các nàng đều đã đột phá thành Thánh Cấp cường giả, tuy chỉ là Nhập Thánh và Thánh Giả nhưng cũng đã đủ kiều kiện luyện hóa Huyết Mạch và làm một số chuyện mà ở tiểu vũ trụ bị hạn chế.
Tiểu Hồng Nhi, Tiểu Ngân Nhi, Xích Tà và Loan Loan cũng không rảnh rỗi, Lạc Nam liên tục cung cấp các Vũ Khí cao cấp cho các nàng ăn uống thoải mái, đẩy mạnh đẳng cấp càng nhanh càng tốt.
Lạc Hồng Kiếm, Lạc Thần Cung, Xích Tà Kích và Loan Vũ Phiến đều là những Binh Nhân Tộc còn chưa khai thác hết tiềm lực.
Một khi đẳng cấp lên cao, Lạc Nam và Tiểu Kỳ Nam có thể từ các nàng tiếp nhận những Công Pháp, Vũ Kỹ kết hợp với Binh Nhân Tộc cường đại.
Cũng giống như một kích Sinh Linh Đồ Thán của Xích Tà Kích vẫn khiến Lạc Nam nhớ mãi không quên.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
Làm xong tất cả, Lạc Nam mới thoải mái phấn chấn đẩy cửa đi ra bên ngoài.
Hệ Thống nâng cấp mang đến biến hóa quá lớn cho việc phát triển sau này thuận lợi hơn, tâm trạng của hắn làm sao có thể không tốt?
Hai lần sử dụng miễn phí Thiên Cơ Lâu, hai lần sử dụng miễn phí Vạn Vũ Môn hắn còn chưa ngó đến.
Bởi vì mục tiêu hiện tại của Lạc Nam là đi lấy Rương Đặc Biệt.
Xem thử công năng mới của Hệ Thống có gì thú vị.
Một trong hai chiếc Rương Đặc Biệt thậm chí còn có mặt ở Lạc Gia, chuyện việc nhẹ lương cao như vậy vì sao không ưu tiên đi làm?
“Tiểu Thiếu Chủ bế quan xong rồi?”
Thấy Lạc Nam đi ra, Đại Kiều và Tiểu Kiều liền nghi hoặc hỏi.
Trước đó hắn nói muốn bế quan luyện công pháp tuyệt mật của Lạc Gia, quá trình này chẳng phải sẽ tốn rất lâu sao? Mới có vài ngày đã đi ra rồi hả?
“Hừ, luyện công chẳng có gì vui cả chỉ tổ tốn thời gian, tâm trạng của ta không thoải mái!” Lạc Nam ra vẻ bực mình đáp.
Đại Kiều và Tiểu Kiều đưa mắt nhìn nhau, tiểu thiếu chủ quả nhiên chứng nào tật đó, như thế biết bao giờ mới có thể tiến bộ?
“Khanh khách, tiểu tử thúi này lại lên cơn lười biếng!” Có tiếng cười yêu kiều từ phía sau truyền đến.
Lạc Nam quay đầu lại, liền thấy một thiếu nữ tuổi đôi mươi, thân khoác võ y đơn giản, mái tóc cột thành đuôi ngựa, thân thể tràn đầy sức sống dẻo dai khỏe mạnh đi đến.
Chính là tỷ tỷ Lạc Sương cùng cha cùng mẹ của hắn.
Đối với người tỷ tỷ đơn thuần thiếu động này, mẫu thân Ninh Vô Song thật sự không an lòng.
Bởi lẽ Lạc Sương thân là nữ nhi nhưng lại kế thừa máu huyết chảy trong người các đời Đại Tướng của Lạc Gia, không chịu yên thân tu luyện, cũng không muốn học cái gọi là cầm kỳ thi họa của nữ nhân, ngược lại suốt ngày chạy vào trong quân đội lăn lộn.
Chiến lực và bản lĩnh lãnh binh của Lạc Sương rất lợi hại, hiện tại nàng đã là Tiểu Tướng của một đội quân vạn người, tu vi trung bình của mỗi thành viên đều là Thánh Tướng Cấp Cường Giả.
Rất nhiều người tại Càn Quân Đế Quốc đều công nhận nếu Lạc Sương là thân nam nhân, có lẽ nàng mới là nhân tuyển để kế thừa Đại Tướng Quân một cách xứng đáng thay vì Tiểu Thiếu Chủ Lạc Nam như khúc gỗ mục.
Mà đối với việc Lạc Sương tham gia quân đội, Ninh Vô Song cực kỳ bất mãn, luôn lấy cớ giải quyết sự vụ của gia tộc lôi Lạc Sương về nhà giải quyết, rời khỏi môi trường quân đội.
Chỉ là niềm đam mê với chiến trường trong tâm trí của Lạc Sương là bất diệt, dù bận rộn trăm bề… nàng vẫn cố gắng sắp xếp cân bằng mọi việc một cách hợp lý.
Không những là một Thánh Vương Cấp Cường Giả, Lạc Sương còn là một vị Thống Quân Sư ngang hàng Thánh Vương.
Cũng vì Lạc Sương bận rộn như thế nên Lạc Nam và nàng rất ít có thời gian gặp mặt.
“Tỷ tỷ…” Lạc Nam vui vẻ gọi.
Lạc Sương đưa tay véo má hắn, ra vẻ hung hăng nói: “Chuyện tốt của tiểu tử ngươi ta đã nghe thấy hết rồi, suốt ngày ham chơi không lo tu luyện, còn nhỏ đã có hứng thú với nữ nhân, còn thuê cả kỹ nữ…”
Nàng ra dáng tỷ tỷ tiếp tục giáo huấn hắn: “Ngươi có thể không cần trở thành một tướng quân xuất chúng như các đời nam nhân của Lạc Gia, nhưng ít nhất ngươi cũng phải có đủ thực lực để tự bảo vệ mình!”
“Mẫu thân và tỷ tỷ không phải lúc nào cũng có thể ra sức bảo hộ ngươi được.”
Lạc Nam cảm động, Lạc Sương là thật sự quan tâm hắn từ tận đáy lòng.
Bất quá hắn thầm nghĩ trong tương lai e rằng ta mới là người phải bảo vệ nàng.
Lăn lộ ở trong Quân Đội không sớm thì muộn cũng bị giao nhiệm vụ cửu tử nhất sinh.
“Tỷ tỷ ngươi an tâm đi, đệ sẽ không để ngươi thất vọng!” Lạc Nam nghiêm túc đáp.
Nào ngờ Lạc Sương vung tay kéo hắn đi, nhếch miệng nói: “Để đích thân tỷ tỷ khảo nghiệm chiến lực của ngươi, khi nào thông qua mới được tiếp tục đi chơi!”
Lạc Nam trong lòng nghiến răng, muốn bùng nổ một trận đánh cái mông của nàng.
Bất quá hắn vẫn thể hiện khả năng diễn xuất của mình, sau một phen “sống dở chết dở, nỗ lực hết sức đến giây phút cuối cùng, toàn thân chật vật như một mảnh giẻ rách” cũng thành công thông qua khảo nghiệm của Lạc Sương.
“Không tệ lắm, tu vi của đệ sắp có dấu hiệu từ Nguyên Anh đột phá Hóa Thần, cố gắng lên, đừng nãn chí, tỷ tỷ luôn ủng hộ ngươi!” Lạc Sương động viên hắn, sau đó lại lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật đầy ắp tài nguyên và thức ăn cao cấp ném vào tay hắn.
Từ đầu đến cuối nàng không hề tỏ ra một chút thiếu kiên nhẫn nào khi đệ đệ của mình còn thua kém hầu hết những đứa trẻ vừa ra đời tại Nguyên Giới.
“Đa tạ tỷ tỷ!”
Lạc Nam cười hắc hắc tiếp nhận thành ý của Lạc Sương, đám nữ tham ăn trong Linh Giới Châu lại sắp có lộc.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
Lạc Nam thành công thoát khỏi Lạc Sương, chủ động tìm đến một gian phòng trang nhã nằm giữa mặt hồ thanh tịch, trên bờ hồ là chim cầm tẩu thú đang nô đùa giữa vườn hoa, dưới mặt nước là từng đàn cá xinh tung tay bơi lội, cảnh tượng khiến người ta cảm thấy thật sự dễ chịu như đang hòa mình vào thiên nhiên.
Cảm giác được có người bên trong phòng, Lạc Nam cũng không gõ cửa, thản nhiên đẩy ra bước vào.
Trong không khí liền có mùi hương thoang thoảng bay tới, Lạc Nam hít nhẹ một hơi, ánh mắt lướt qua cảnh tượng bên trong phòng.
Một chiếc giường đá trải nệm trắng, một chiếc gương đặt cạnh giường, trên tường có treo vài đóa hoa sen, ngoài ra không còn gì đặc biệt.
Có thể thấy phong cách của chủ nhân căn phòng này tương đối đơn giản.
Lúc này hắn mới đưa mắt quan sát thiếu phụ đang xoay lưng về phía mình.
Toàn thân nàng mặc một chiếc váy lam nhạt, váy dài phủ xuống che khuất cả đôi chân, tóc đen búi cao để lộ cái cổ ngọc ngà trắng mịn, vòng eo nhỏ xinh, tấm lưng uyển chuyển, dáng người cao thẳng cho thấy khuất sau làn vày kia là đôi chân dài miên man.
Ở trước mặt của nàng có treo một khung giấy trắng, bàn tay ngọc ngà cầm cọ đang dừng lại, hiển nhiên chuẩn bị vẽ tranh.
“Đại tẩu, tẩu chuẩn bị vẽ thứ gì đó?” Lạc Nam hứng thú chạy đến hỏi.
Trong lúc này, hắn giả vờ thuận tiện trèo lên giường của nàng.
Ở tại đầu giường, một chiếc rương đen tuyền thần bí mà chỉ Lạc Nam là người duy nhất có thể nhìn thấy hoặc chạm vào đang nằm yên tĩnh.
Chính là một trong hai chiếc Rương Đặc Biệt, vậy mà được đặt ở phòng đại tẩu của Lạc Nam.
Không bỏ qua cơ hội, hắn liền chạm lấy nó.
CẠCH.
Nắp rương mở ra, vật phẩm bên trong hiện ra trong tầm mắt.
Đó là một cái sừng động vật cực kỳ to lớn nhìn như sừng trâu, vừa xuất hiện đã khiến không gian gợn sóng, chỉ bất quá đại tẩu của Lạc Nam vẫn chẳng thể nhìn thấy.
“KENG, ký chủ đạt được Bạo Ngưu Giác, một trong các nguyên liệu quan trọng để luyện chế hoặc nâng cấp Oanh Thiên Tổ Phù!”
Lạc Nam trong lòng mừng rỡ, không chút do dự liền thu hồi Bạo Ngưu Giác, cái Rương Đặc Biệt cũng theo đó biến mất dạng.
Trước đây khi luyện chế Oanh Thiên Tổ Phù, các nguyên liệu mà hắn sử dụng chỉ là hàng cấp thấp ở Tiểu Vũ Trụ, vì vậy uy lực không quá mạnh mẽ.
Muốn Oanh Thiên Tổ Phù tiếp tục đại triển thần uy, chỉ còn cách nâng cấp nó bằng các nguyên liệu cao cấp ở Nguyên Giới để nó có thể theo kịp chiến lực của Lạc Nam.
Mà Bạo Ngưu Giác chính là một trong ba nguyên liệu tốt nhất.
Không chỉ riêng Oanh Thiên Tổ Phù, mà Hư Vô Tổ Phù của Cự Mỹ Anh, Không Gian Tổ Phù của Bảo Kiều cũng cần nâng cấp, bởi lẽ nguyên liệu luyện ra chúng nó đều là hàng Đế Cấp mà thôi.
Chỉ có Đại Trí Tổ Phù của Tuế Nguyệt là vật phẩm đạt được trực tiếp từ Hệ Thống, nó đã ở trạng thái cao cấp nhất mà không cần phải tiếp tục nâng thêm nữa.
Rương Đặc Biệt càng dễ tìm thì giá trị càng thấp, vậy nên một nguyên liệu như Bạo Ngưu Giác đủ để Lạc Nam hài lòng.
Đang cảm thấy tâm trạng không tệ, đại tẩu lại nhàn nhạt lên tiếng:
“Tiểu thúc có thể ra ngoài không?”