Phần 133
“Không xong rồi, dựa theo tin tức mới nhất thám tử báo về, Kỳ Lân, Đào Ngột, Thao Thiết tộc đều đã thuần phục Nghịch Long, Bạch Khởi Tộc Trưởng của Bạch Hổ Tộc bị Bạch Miêu Miêu tiêu diệt, Khổng Nhạc tộc trưởng của Khổng Tước Tộc bị bắt sống, cách thời gian quy hàng không xa!”
Tin tức bại trận liên tục được các cường giả bên trong Tru Nghịch Liên Minh lan truyền với nhau, chẳng những không giúp ích được gì còn khiến sĩ khí và lòng quân hỗn loạn.
“Mẹ kiếp, vì sao Long Tộc chưa nghe động tĩnh gì?”
Tại Côn Bằng Tộc, tộc trưởng Côn Hải Uy sắc mặt trắng nhợt nhìn lấy tầng tầng lớp lớp Trận Văn phong tỏa thiên địa vây nhốt cả vùng một hải vực rộng lớn của mình.
Phía trên thiên không, Tiên Ma Quân với số lượng khổng lồ do Quân Trích Điệp thống lĩnh, Quân Vực cuồn cuộn như sóng thần, Chiến Ý xung thiên, Sát Cơ dữ dội.
Thân là truyền nhân của Quân Gia, Quân Trích Điệp quá mức bản lĩnh trong việc thao binh luyện tướng, Thiên Binh Thiên Tướng ở dưới tay nàng thật sự lột xác hoàn toàn thành Tiên Ma Quân cường đại.
Dưới trướng có Phó Tướng Lý Tịnh tay cầm Thất Bảo Linh Lung Tháp, bên cạnh có Châu Miên Mạn thi triển vô vàn Trận Văn vây nhốt kẻ thù hỗ trợ, quân đội được trang bị vũ trang và Bất Tử Dịch Thủy tận răng, chẳng hề e ngại mà uy hiếp toàn bộ Côn Bằng Tộc.
Trên bầu trời là hư ảnh của một thanh Ma Kiếm và Tiên Kiếm khổng lồ do lực lượng của hàng vạn Tiên Ma Quân tạo thành, tùy thời có thể đem toàn bộ địa bàn Côn Bằng Tộc chém thành hai nửa.
Đã trải qua một phen đại chiến, Côn Bằng Quân không chống nổi Tiên Ma Quân nên phải lùi về trong tộc cố thủ.
Nhưng đây không phải là điều Côn Hải Uy mong muốn.
Người khác quy hàng Nghịch Long, Côn Hải Uy hắn tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Nhi tử của hắn từng chết dưới tay Lạc Nam bên trong Thiếu Đế Chi Chiến, thù mới hận cũ… Côn Hải Uy quyết tâm không thể quy hàng kẻ đã giết nhi tử của mình.
Đương nhiên hắn không hề biết rằng nhi tử của mình không chết, ngược lại được Cổ Việt Tộc đưa lên chiến trường tại Nguyên Giới bồi dưỡng và cống hiến cho vũ trụ.
Bất quá hiện tại có trời mới biết tên đó có sống nổi tại Nguyên Giới hay không.
Vì vậy mà lúc này khi không nhận được tín hiệu hồi đáp từ phía đám người Bất Tử Thiếu Chủ, Côn Hải Uy có dự định phá vỡ vòng vây, mang theo Côn Bằng Tộc của mình tìm đến Long Tộc liên hợp.
Nghĩ đến đây ánh mắt Côn Hải Uy híp lại, trong lòng hạ quyết tâm, trầm giọng nói:
“Ta nguyện ý quy hàng, mong rằng Nghịch Long giơ cao đánh khẽ!”
Quân Trích Điệp nhẹ gật đầu, cao giọng đề nghị: “Ngươi cần chứng minh thành ý của mình!”
Côn Hải Uy gật gật đầu, một thân một mình bước về phía trước, đến gần chỗ của Quân Trích Điệp, thả lỏng tinh thần giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên.
Quân Trích Điệp hài lòng, đưa tay muốn thu giữ lấy.
“Chết!”
Vô cùng đột ngột, trên mặt Côn Hải Uy bộc phát nụ cười dữ tợn, Đế Binh mạnh nhất của Côn Bằng Tộc là Trấn Hải Châu xuất hiện trên tay, hung hăng nện vào cơ thể Quân Trích Điệp.
Hắn đã nhìn ra nàng chính là nhân vật chủ chốt của Tiên Ma Quân, nếu như có thể giết được nàng, toàn bộ Tiên Ma Quân sẽ như rắn mất đầu, chó mất chủ.
Khi đó Côn Bằng Quân vùng lên, chỉ với Châu Miên Mạn và Lý Tịnh chắc chắn không ngăn được bọn hắn.
OÀNH!
Âm thanh táo bạo truyền ra, cơ thể Quân Trích Điệp bị Trấn Hải Châu nghiền đến nổ tung.
“Thành công!”
Nụ cười trên mặt Côn Hải Uy trở nên cực kỳ nồng đậm.
“Trảm hắn!” Nhưng ngay khoảnh khắc, thân ảnh Quân Trích Điệp hoàn hảo vô hại hiện ra sau lưng hắn, lạnh lùng hạ lệnh.
RỐNG!
Tất cả Tiên Ma Quân ngửa đầu phẫn nộ, Tiên Kiếm và Ma Kiếm song song trảm xuống thủ cấp của Côn Hải Uy.
“Làm sao có thể?” Côn Hải Uy không dám tin tưởng vào mắt mình, rõ ràng đã giết chết Quân Trích Điệp.
“Không đúng, là ảo cảnh!” Côn Hải Uy rùng mình nhìn lấy Châu Miên Mạn vẫn ung dung mà đứng từ đầu đến cuối.
Nàng là một vị Huyễn Trận Sư cao cấp hàng đầu vũ trụ, chắc chắn là nàng đã dùng Huyễn Trận để tạo ra ảo cảnh, khiến hắn nghĩ rằng mình đã ám sát Quân Trích Điệp thành công, từ đầu đến cuối hắn vẫn bị các nàng qua mặt.
Trong lòng vừa sợ vừa giận, công kích khủng khiếp của Tiên Ma Quân đã giáng xuống.
“Tộc Trưởng!” Toàn bộ Côn Bằng Tộc sợ quá đỗi, chỉ là mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến bọn hắn không kịp cầu viện.
Trước hai luồng Kiếm quang mang tính hủy diệt, Côn Hải Uy hóa thành bản thể Côn Bằng to lớn, lợi dụng khả năng phòng ngự vượt trội của Thần Thú để ngăn đỡ.
PHỐC! PHỐC!
Mặc dù như vậy, hai cột máu vẫn phóng lên tận trời, đôi vây khổng lồ như cánh lớn của hắn bị Tiên Kiếm và Ma Kiếm rọc xuống, đau đến chết đi sống lại.
“Dụng tâm bất chính, tội đáng tru!” Lý Tịnh phẫn nộ vì Côn Hải Uy dám đánh lén Quân Trích Điệp, điều động Thất Bảo Linh Lung Tháp đè xuống đầu hắn.
“Các ngươi khốn nạn, thích thì chết chung!” Côn Hải Uy vẻ mặt oán độc đến cùng cực rống lên:
“Trấn Hải Châu tự bạo đi, đem bọn chúng chôn cùng!”
Côn Hải Uy muốn tự bạo cả Đế Binh của tộc mình.
ONG ONG ONG ONG…
Trấn Hải Châu nhận được mệnh lệnh mà không ngừng rung động, nó là Đế Binh nên đương nhiên có được Linh Tính của riêng mình.
Chủ nhân đã muốn nó hy sinh để kéo theo kẻ địch chết cùng, nó sẵn sàng chấp hành nhiệm vụ.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Trấn Hải Châu bạo phát khả năng thôn phệ kinh khủng, đem toàn bộ Tiên Khí và Ma Khí trong trời đất hút vào, sẵn sàng nổ tung.
Đế Binh tự bạo chắc chắn cực kỳ mạnh mẽ, không những địch nhân bị kéo theo, mà sợ rằng địa bàn và vô số tộc nhân của Côn Bằng Tộc cũng phải gánh lấy hậu quả.
RỐNG!
Nhưng ngay khoảnh khắc mấu chốt, cũng là một tiếng Côn Bằng gầm rú đầy kiêu hãnh vang lên.
Chỉ thấy từ trong không gian, một tôn Côn Bằng như cưỡi mây về gió cường ngạnh lao vọt ra, nuốt chưởng lấy Trấn Hải Châu vào trong miệng, dùng chính thể nội của mình để cướp đoạt Đế Binh.
Mà trước sự xuất hiện của tôn Côn Bằng này, toàn bộ Côn Bằng Tộc đều cảm nhận được uy thế vượt trội, huyết mạch trong người luân chuyển chậm hơn vô cùng…
Chính là Côn Minh Nguyệt.
Cảm nhận được Trấn Hải Châu vẫn cố gắng thoát khỏi thân thể mình, Côn Minh Nguyệt hừ lạnh:
“Để xem ngươi lấy gì chống lại!”
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Nàng vận dụng khả năng Thôn Phệ của mình hút lấy lực lượng đang tích trữ trong Trấn Hải Châu.
“Đừng hòng, bạo đi!” Côn Hải Uy bất chấp tất cả cũng hạ lệnh Trấn Hải Châu tự bạo, lòng dạ ngoan độc không thể nói hết.
ĐÙNG!
Rốt cuộc Trấn Hải Châu cũng phát nổ trong chính cơ thể Côn Minh Nguyệt.
Nổ ra từ bên trong, lục phủ ngũ tạng, linh hồn và cả thân thể Côn Minh Nguyệt như sắp bị nghiền nát.
Thảm trạng khó mà hình dung.
Côn Minh Nguyệt nhíu mày vì một chút đau đớn.
Nhưng rất nhanh đau đớn và tình huống lẽ ra phải chịu thương nặng của nàng đã phục hồi một cách vô cùng hoàn hảo trong ánh mắt như sắp lồi ra của đối thủ.
Đây không phải do công dụng của Bất Tử Dịch Thủy, mà là công của một con côn trùng nhỏ vừa từ bả vai của nàng rơi xuống.
Trùng Thế Mạng!
Liễu Tú Quyên đã tặng cho tất cả tỷ muội và những người có quan hệ gần gũi với Lạc Nam một mớ Trùng Thế Mạng, mỗi người được trang bị ít nhất một con.
“Đúng là không có thiên lý, vừa Trùng Thế Mạng vừa Bất Tử Dịch Thủy, ai còn đánh được các ngươi?” Côn Hải Uy phẫn nộ thét dài, lửa giận dâng trào thổ huyết liên tục.
“Côn Bằng Quân, theo ta chinh phục!” Côn Minh Nguyệt uy nghiêm thét lên, nàng không có tâm tình để tâm đến Côn Hải Uy đang phẫn nộ.
Mà nghe tiếng quát của nàng, Côn Hải Uy tức giận hừ lạnh:
“Cuồng vọng, ngươi nghĩ mình là ai? Côn Bằng Quân chỉ nghe lệnh của ta!”
Nhưng hắn vừa nói xong, từ phía sau Côn Minh Nguyệt liền có vô số bóng dáng Côn Bằng phô thiên cái địa bay đến, tuy nhân số kém hơn Côn Bằng Quân của Côn Hải Uy nhưng khí thế chẳng hề lép vế chút nào.
“Chuyện gì xảy ra? Ở đâu xuất hiện nhiều Côn Bằng như vậy?” Côn Hải Uy và rất nhiều tộc nhân trợn mắt há hốc mồm.
Hiển nhiên Côn Bằng Quân mà Côn Minh Nguyệt điều động chính là Côn Tộc ở Việt Long Đế Quốc, sau khi được Lạc Nam cung cấp đại lượng huyết mạch, bọn hắn đã không kém chút nào so với Côn Bằng Quân chân chính.
Trong lúc nhất thời, hai nhánh Côn Bằng Quân liền lao vào triền đấu.
“Tiên Ma Quân hỗ trợ Côn Bằng Quân của chúng ta!” Quân Trích Điệp cũng cưỡi ngựa lao lên tham chiến.
“SÁT!”
Tiên Ma Quân tiến bất khả lùi, cùng Côn Tộc điên cuồng áp sát Côn Bằng Tộc.
“Bắt giặc phải bắt vua trước!” Côn Minh Nguyệt ánh mắt nghiêm nghị.
Bắc Minh Thần Công triển khai, nàng liền nhắm về phía Côn Hải Uy phát động công kích.
Châu Miên Mạn xuất sử Đế Binh – Mẫu Nghi Phượng Quán, triệu hồi hàng loạt hư ảnh Phượng Hoàng gia nhập chiến trường, đại chiến những trưởng lão của Côn Bằng Tộc.
Côn Hải Uy thân mang trọng thương, vốn không phải đối thủ của Côn Minh Nguyệt, chỉ sau vài trăm lượt giao thủ liền bị nàng triệt để đánh hạ.
Nàng nhận ra hận ý của Côn Hải Uy là vô pháp xóa nhòa, chỉ có thể giết hắn cho nhanh gọn.
Dù sau thì dưới tay nàng còn có đệ đệ Côn Hoàng, những trưởng bối Côn Tộc ở Việt Long Đế Quốc, lo gì không có người tiếp quản Côn Bằng Tộc chứ?
Nhìn thấy tộc trưởng bị giết, Côn Bằng Tộc như rắn mất đầu, lại thêm Côn Bằng Tộc ở Việt Long Đế Quốc thuyết phục, rốt cuộc cả đám cũng nguyện ý thuần phục.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
Sư Bàng Tộc.
Sau trận chiến ở Đan Thần Tháp, Sư Bàng Tộc là một trong các chủng tộc tổn thất nhiều nhất.
Số lượng cường giả không còn lại bao nhiêu, vì vậy Lạc Nam biết mình biết ta, chỉ phân phó hai thế lực ở Việt Long Đế Quốc chinh phục.
Trong đó Ngự Thú Chiến Tông dựa theo bí pháp thu phục Tinh Không Thú của hắn và đại lượng tài nguyên phát triển, tạo nên một nhóm Tinh Không Thú Quân với nhân số đông đảo.
Mỗi một đệ tử hay thành viên của Ngự Thú Chiến Tông đều thu phục tận mấy con Tinh Không Thú, lúc này đã phát huy diệu dụng.
Bởi vì liên thủ với Tinh Không Thú Quân còn có Phích Lịch Đường ưa đánh bom liều chết.
Bọn hắn tạo ra được vô số vật phẩm phát nổ với sức công phá cao, ngày hôm nay là thời cơ để thể hiện.
Bất quá Phích Lịch Đường sau khi được điều huấn cẩn thận, bọn hắn cũng không còn là một nhóm người điên sẵn sàng tự sát trong mọi hoàn cảnh và xem đó là vinh quang nữa.
“Nên nhớ rằng, vinh quang của Phích Lịch Đường hiện tại chỉ có một!” Đường Chủ Phích Du Kích to lớn quát:
“Chính là phục vụ cho Bá Chủ, trở thành một vũ khí trong tay người, sẵn sàng vì người lập công!”
“Rõ!”
Hàng nghìn Phích Lịch Đường thành viên tuân mệnh.
Sau đó bọn hắn lấy ra thuốc nổ đặc chế của mình, cột vào trên người của đám Tinh Không Thú do Ngự Thú Chiến Tông thu phục.
Toàn bộ Tinh Không Thú mang theo những vụ nổ liều mạng như bạo tạc bom nguyên tử lao thẳng vào địa bàn của Sư Bàng Tộc.
Bởi vì tốc độ luồn lách trong không gian của Tinh Không Thú quá nhanh, Sư Bàng Tộc tuy cũng nhanh không kém nhưng vừa đuổi kịp thì tụi nó đã kích bom phát nổ.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH.
Sư Bàng Tộc hỗn loạn tơi bời trước chiến thuật quái dị nhưng hiệu quả của Tinh Không Thú Quân và Phích Lịch Đường, lợi dụng đám Tinh Không Thú linh trí kém cõi chỉ biết cắn loạn nổ chết đồng minh Tru Nghịch Liên Minh, đáng giá phải trả lắm.
Thay vì dùng tử sĩ của Phích Lịch Đường, Tinh Không Thú đã đảm nhiệm và chấp hành tốt nhiệm vụ.
Vô số kiến trúc sụp đổ, địa bàn của Sư Bàng Điểu tan hoang như bình địa.
HỰ… Á…
Thậm chí vô số tộc nhân còn chưa đủ năng lực chiến đấu cũng như phân biệt tình hình đã hộc máu hết.
Nếu cứ tiếp tục, mạng của một con Tinh Không Thú có thể đổi lấy hàng chục mạng tộc nhân Sư Bàng Tộc.
Sư Bàng Tộc Trưởng toàn thân run rẩy.
Phích Du Kích đám người thì càng đánh càng sung sướng, hưng phấn đến run rẩy cả người:
“Nổ, nổ tiếp đi! Nổ là một nghệ thuật, người chế tác vật gây nổ là nghệ sĩ!”
Được Đường Chủ khích lệ, các thành viên Phích Lịch Đường hưng phấn không mỏi mệt, tại chỗ chế bom để cam kết đầy đủ số lượng cần đến.
“Haha, Tinh Không Thú nhiều bao la, cứ hy sinh thoải mái, xong chúng ta lại đi thu phục!” Tông Chủ Ngự Thú Chiến Tông cũng liếm liếm mép đầy khát máu.
Thậm chí phong cách chiến đấu này của Tinh Không Thú Quân và Phích Lịch Đường khiến người khác phải giận sôi, không cần tiêu hao một binh một tốt nào.
Sư Bàng Tộc khổ cực chống lại vô số vụ nổ mà đầu đầy mồ hôi.
Nghe tiếng cười đắc thắng của đám người Phích Lịch Đường, Sư Bằng Tộc Trưởng rùng mình liên tục.
Nhìn tộc nhân thương tổn không có dấu hiệu dừng lại, Sư Bằng Tộc Trưởng cắn chặt hàm răng, quỳ xuống một chân dập đầu:
“Mong các vị dừng lại! Sư Bàng Tộc nguyện ý quy hàng!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
Lần đầu tiên, Nghịch Long Liên Quân chứng minh sự cường thế một cách công khai trước toàn vũ trụ.
Số Điểm Danh Vọng khổng lồ mà Lạc Nam bỏ ra đầu tư đã có lại thành quả xứng đáng.
Những gia tộc nhân loại thuộc Tru Nghịch Liên Minh như Ma Đao Môn, Bách Lý Thế Gia lần lượt bị thu phục.
Thần Thú, Ma Thú có kẻ cứng đầu nhưng cũng có kẻ hiểu rõ đạo lý kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
Khi những Ma Viên Tộc, Ma Lang Tộc, Chu Tước Tộc, Mộng Yểm Tộc, Ma Tước Tộc các loại liên tục quy hàng, quyền lực và danh vọng của Lạc Nam lại gia tăng như chưa từng có.
Hoa Ngọc Phượng, Ma Ngọ, Bảo Kiều không ngừng nghĩ bố trí trận pháp, đường hầm không gian để Sinh Tử Quân của Tiểu Tiểu, Khôi Lỗi của Thành Bích di chuyển qua các chiến trường, cố gắng vận chuyển những người còn khả năng cứu được trở về Đan Gia, Đan Thần Tháp, Y Đan Điền… các loại cứu trị cấp tốc, hầu như làm việc không ngừng nghĩ.
Đúng như Lạc Nam dự đoán ban đầu, khi các đại thế lực chiến đấu, nhiều thế giới yếu hơn muốn ngoi lên tìm kiếm thời cơ trục lợi, sẵn sàng bỏ đá xuống giếng.
Chỉ là những trường hợp này vừa ngoi lên mặt nước liền bị Lạc Kỳ Nam phối hợp Quảng Hàn Cung cùng Phiêu Miểu Tiên Cung đè xuống, cường thế trấn áp.
Sở hữu Luân Hồi Châu trong Hỗn Nguyên Bát Châu, Lạc Kỳ Nam có thể quan sát cục diện khắp chốn không thua Luân Hồi Kính của sư phụ, nhờ vậy ngăn chặn được nhiều bi kịch sắp phát sinh.
Có thể nói, công đoạn thống nhất vũ trụ của Lạc Nam đã hoàn thành hai phần ba chặn đường.
Nhưng mà… mọi thứ luôn không dễ dàng theo ý muốn…