Cô nhân tình dâm đãng – Phần 11

Phần 11
Đầu tuần là cuộc chiến cân não giữa hai bên. Tôi chỉ dẫn theo bạn trưởng phòng kế hoạch. Còn quỹ đầu tư như thường lệ vẫn là ban bệ đầy đủ. Mặc dù hai bên đều có những lập luận riêng của mình, nhưng sau những lần chốt không được, chúng tôi đành phải cùng nhượng bộ trong các điều khoản. Cuối cùng công ty chúng tôi được cấp vốn theo đúng kế hoạch, còn quỹ sẽ được hưởng lợi nhuận kếch xù. Tuy nhiên quỹ còn kèm điều khoản là sẽ cùng chúng tôi thực hiện dự án.
Tôi chấp nhận deal này vì công ty cần vốn, cần hồ sơ năng lực thật đẹp, nếu không tương lai sẽ không thể phát triển nhanh được. Với lại việc có một quỹ đầu tư đứng sau luôn là niềm tự hào của từng doanh nghiệp. Nhất là một quỹ thuần ngoại.
Hết cuộc họp, chúng tôi thông báo về công ty kết quả đã chốt, nghe qua điện thoại thôi tôi cũng thấy tiếng reo hò của toàn bộ nhân viên.
Tôi cầm máy định gọi em báo kết quả thì Thủy đi vào.
– Hôm nay chốt được deal lớn anh không định mời cơm em để ăn mừng à?
Mả mẹ. Ăn mừng thì phải ăn mừng với người yêu mình chứ. Đây là đối tác, rõ là quan hệ cộng sinh thôi mà.
Nghĩ thế chứ không mời thì sao làm việc yên ổn được. Tôi nhắn tin cho em để báo thông tin rồi cùng đối tác đi tiệc.
Mặc dù mời nhưng địa điểm lại do Thủy chọn. Một nhà hàng của Pháp. Tưởng rằng cả team bên Thủy đi thì em bảo chỉ mình em thôi. Thấy tôi lưỡng lự trước khi vào cửa thì em lên tiếng.
– Thế em mời anh nhé.
– Không, đời nào lại để em mời.
– Tưởng anh mà chối là mất quyền lợi đấy.
– À không, anh chỉ tưởng đông người, chứ không nghĩ chỉ có anh và em.
Trong đầu tôi chợt miên man nhớ về cái buổi tối đó, với men say của bia, với hai thân thể trần trụi… Haiz…
Bước vào hang cọp rồi, không để cọp ăn mình thì mình ăn cọp vậy.
Nói là thế thôi. Tôi luôn đề phòng, vì một cô gái trẻ như này mà làm phó giám một quỹ. Không bình thường đâu.
Em chọn một chai vang, vài món nhẹ. Mặc dù tôi đã hiểu sơ qua về những nhà hàng tây, về nghi thức, nhưng đúng là tôi không thích phong cách, kiểu cách này lắm. Nó nhìn sang trọng xa hoa, nhưng thực chất ngột ngạt không kém phần.
Em kể cũng đi du học bên Anh, cũng trải qua 3 năm làm việc xứ người. Ngoài ra gia thế em cũng không kém phần tiếng tăm. Thảo nào em đứng được ở chức vụ này.
Nhưng dường như cảm nhận được sự khác lạ từ tôi.
– Anh có vẻ không thoải mái nhỉ.
– À, do anh không quen lắm với các nhà hàng và cách ăn đồ tây.
– Chứ không phải anh đang ngại em à? Lần trước nghe anh nói, em thấy anh như một bầu trời kiến thức, một nhà triết học uyên thâm vậy.
– À, sao deal hôm nay em chặt chém anh kinh thế, không muốn anh thở à?
– Công việc của em là thế, mang tối đa lợi nhuận cho quỹ và hạn chế rủi ro tối đa cho quỹ.
– Anh tưởng quen biết thì phải châm trước cho anh chứ.
– Thực ra deal chắc như này tốt cho công ty anh đấy chứ. Sau này anh sẽ còn gặp nhiều quỹ cứng hơn bên em nhiều. Làm deal chặt cũng giúp anh thực hiện nó chỉn chu và có trách nhiệm hơn.
– Anh cảm ơn. Nhưng em nhìn anh không thấy trách nhiệm à?
– Trách nhiệm mà hôm dưới biển anh đã không lủi đi sớm thế. Rõ ràng anh cùng đường lên HN mà lại để em tự bắt xe lên.
Tôi như bắt đầu ngại hơn. Lảng sang chuyện khác rồi bữa ăn cũng tàn.
Tôi đưa em sang một quán cafe trên sân thượng, phong cách phù hợp với giới trẻ năng động, nhưng vừa đủ để chúng tôi có thể nói chuyện. Em chủ động ngồi bên cạnh tôi như một người bạn – thực ra giống một người tình hơn.
Tôi không còn nhìn thấy em, nhưng chúng tôi cùng nhìn về một hướng, cùng trao đổi về những dự định tương lai, về những hoài bão cuộc sống.
Em ngồi sát bên, bàn tay chúng tôi vẫn vô tình hoặc cố ý chạm đến nhau, nhưng rồi sự ngượng ngùng lại giúp chúng tôi không làm gì quá thân mật. Nhưng thoảng bên là mùi nước hoa, nước hoa sang trọng cứ kích thích khứu giác tôi. Làm câu chuyện càng say đắm hơn. Tôi cũng dường như buông lỏng cảnh giác hơn, chia sẻ nhiều hơn, nụ cười cả 2 cũng đều tự nhiên hơn. Nhưng đúng là em ở bên dễ chịu hơn hẳn ở phía đối diện.
– Anh thấy thoải mái hơn khi ngồi bên nói chuyện với em đấy.
– Sao lại thế?
– Vì đối diện toàn công việc, mà công việc thì em nghiêm túc hẳn.
Em phá lên cười, tôi hướng sang nhìn. Cũng thật đáng yêu đấy chứ.
… Bạn đang đọc truyện Cô nhân tình dâm đãng tại nguồn: https://gaigoi.city
– Em với anh còn gặp nhau nhiều đấy. Em sẽ từ từ khai phá anh xem có gì hay không nhé.
– Anh già cỗi, cổ hủ lắm. Đứng ngắm thấy đẹp, chứ khai phá xong là hết giá trị luôn.
Em cười thật duyên, như kiểu tôi đùa em vui lắm vậy.
Nhìn dáng em bước lên chiếc xe sang vừa tấp vào đón, tôi vẫn cảm thấy cái khí chất của em còn đâu đây. Chỉ là hôm nay em mặc bộ váy sang trọng, nhìn điệu đà hơn, chứ không nghiêm nghị quá như hôm đầu tôi gặp bàn chuyện.
Nhưng dù sao bóc hết lớp vải kia ra, tôi cũng từng thấy, từng sờ vào từng đường cong, nét đẹp của em rồi. Tôi vẫn nhớ bàn tay từng miết dài trên cơ thể ấy, bộ ngực nhỏ nhắn vừa tay, cái khe suối róc rách, khít khịt, tiếng thở và rên đầy dâm đãng. Nếu là không gian khác, thời gian khác thì biết đâu tôi lại đưa em vào khách sạn, rồi sẽ lột hết lớp đồ của em để thỏa thích tận hưởng cái cơ thể nóng bỏng đó.
Em như một chai vang hảo hạng, ai ai cũng muốn thử, chỉ cần ngửi, uống một ngụm, để nó tan trong khoang miệng, để lấy hết những tinh túy mà cuộc sống ban tặng.
Chỉ là giờ đã là thời gian khác, không gian khác và tôi khác thôi.
Công việc suôn sẻ dần, tần suất Thủy và tôi gặp nhau cũng dày hơn. Vì là chuyên gia tài chính nên việc tư vấn của em làm tôi rất tin tưởng. Công việc vì thế cũng trôi hơn. Tôi cảm nhận như kể cả không phải việc, nhưng Thủy cũng biến nó thành cái cớ để gặp tôi vậy.
Tự dưng đứng với người con gái mạnh mẽ, đẳng cấp, khác lạ so với gì tôi nghĩ, chợt thấy mình chẳng còn to lớn, chẳng còn cái uy thường ngày. Kiểu như một gã nông dân trước tòa lâu đài nguy nga hoành tráng vậy. Tôi bị ngợp.
Có lẽ ở bên Hoa tôi mới như một người đàn ông, mạnh mẽ, vững chãi là chỗ dựa đúng nghĩa cho em.
… Bạn đang đọc truyện Cô nhân tình dâm đãng tại nguồn: https://gaigoi.city
Em gái em lên nhập học đại học, chúng tôi cùng nhau ra đón em. Một cô bé ngây thơ, lần đầu bước ra thành phố, nhìn cái gì cũng choáng ngợp. Tôi lại hình dung ra hình ảnh của mình trong lần đầu xa nhà lên thành phố.
Hai chị em em rất giỏi, giống nhau. Tuy hoàn cảnh gia đình khó khăn, nhưng đều cố gắng học, thành tích thì cực kỳ tốt. Em gái em cũng theo chân em tiếp bước tại chính ngôi trường danh tiếng bậc nhất này.
Chỉ khác nhau chút là từ khi em ra học đã phải cố gắng lăn lộn, tự lo cho cuộc sống, tự lo cho việc học, ăn ở. Em đi làm thêm từ rất sớm, làm rất nhiều việc để có thể có tiền trang trải, thậm chí đến cuối năm 3 em còn dư tiền gửi về phụ và và cậu mợ.
Nhưng em cũng như tôi sẽ cố gắng để lo cho em gái em đầy đủ hơn, không phải để con bé phải khổ nữa.
Con bé thì giống chị như đúc, từ khuôn mặt, dáng người, nụ cười và cả ánh mắt, thậm chí con bé còn cao hơn em, nếu con bé mà đi guốc cao khi đứng với tôi là sẽ ngang bằng. Chỉ là con bé còn trẻ, phơi phới tuổi xuân chứ chưa có được nét trưởng thành như của chị gái.
Tôi và con bé cũng chưa từng gặp, tất cả cũng chỉ biết qua lời kể của em và mợ em.
Sau khi ổn định chỗ ở cho con bé, chúng tôi cùng đưa con bé đi làm thủ tục nhập học, đưa đi mua sắm, ăn, tham quan… được sự quan tâm của hai chúng tôi con bé vui lắm. Nó còn luôn miệng anh rể làm tôi cũng vui thầm.
Vui là thế nhưng giờ ở phòng em chúng tôi không dám quá thân mật, có muốn làm gì cũng sẽ phải về nhà tôi. Ở chỗ em thì tôi và em chỉ có thể lén lút trao cho nhau những nụ hôn vội, thậm chí có vài lần còn bị con bé như bắt gặp, nó cười tinh nghịch và trêu chúng tôi nữa.
Em thì sắp tới sẽ chuyển sang một công ty lớn hơn, có trụ sở chính ở Châu Âu. Em rất mong chờ cơ hội này, vì khi đi học em đã mơ ước được làm với các công ty đa quốc gia.
Tôi cũng ủng hộ em hết mức, vì biết đây là ước mơ của em, với lại em làm những nơi như này biết đâu sau có thể giúp tôi nhiều để phát triển sang quốc tế.
Tay Hải bỗng rủ tôi đi ăn, làm chai rượu tây, nhâm nhi chút đồ, chúng tôi nói về dự án. Hóa ra tay Hải là người đưa quỹ đầu tư về VN, là tay to thực sự quyết định mọi việc ở VN. Tôi cũng nể, vì hắn giỏi, dù sắp chạm đầu 4 đến nơi, nhưng vẻ chững chạc, hiện đại, và uy quyền luôn toát ra từ từng hành động nhỏ.
Đến khi câu chuyện bớt khách sáo hơn tôi lại đánh liều hỏi.
– Em thì cứ tò mò muốn biết sao sếp cũ em lại thoát được một vố thần kỳ thế?
– Em không biết thật à?
– Dạ, em cũng ngại không hỏi anh D, tiện hôm nay có 2 anh em mình nên muốn biết chút ạ.
– Uh. Mấy hôm sau khi bên anh phát hiện ra, sếp tổng chỉ đạo vụ này rất gắt, nhưng bên D cũng rất thiện chí khắc phục. Thực ra lúc đó bên pháp lý tổng công ty cũng đang hoàn thiện hồ sơ để báo công an và kiện ra toà.
– Lúc đó căng thế à anh?
– Căng chứ, anh thì không thể quyết hết, chỉ là nêu ý kiến thôi.
– Thế sếp em còn làm gì ngoài việc khắc phục thay thế lô linh kiện không ạ?
– Có chứ em. Có hôm sếp em mời anh đi ăn, còn dặn anh là đã sắp xếp em út chăm sóc cho anh.
Tôi nghe đến đây thì mặt bắt đầu nóng, trong đầu sôi lên, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh nghe tiếp.
– Anh thấy sếp em dẫn cô thư ký xinh đẹp đi. Nghĩ chắc chắn là D sắp xếp cho anh. Bữa ăn tối đang dở thì D xin phép đi về, còn nháy mắt với anh.
– Thế là anh lại vớ bẫm rồi.
– Ôi dào, có gì đâu. Từ hồi anh về VN làm, những dự án ký kết, ăn chơi có bao giờ thiếu bóng hồng đâu. Nhưng hôm đó D lại sắp xếp thư ký cho anh, nên anh mới thấy lạ.
– Rồi sao nữa anh.
– Thì ăn uống bình thường, đến lúc xong cô gái đó đứng lên nói chuyện, trình bày một hồi thì đưa anh một bọc. Anh còn tưởng là như thế nào, hóa ra là cả một mớ tiền.
Tôi lại ngu ngơ luôn, nóng lòng hơn. Thấy tôi như đang chờ tay H lại tiếp.
– Anh bỗng bật cười ngã ngửa. Tiền anh thiếu gì đâu. Anh nghĩ chắc con bé này nó hiểu nhầm ý sếp nó theo dạng chăm sóc anh tốt. Nên nó cầm mớ tiền đưa anh. Nhưng anh thích sự ngu ngơ đó. Anh có hỏi kỹ thêm thì cô bé đó nói là do sếp đưa tiền bảo chăm sóc anh.
– Chắc anh tẽn tò lắm nhỉ.
– Không, anh bình thường mà. Anh cầm gói tiền bảo cho con bé, bảo nó về nói với sếp là anh nhận tấm lòng rồi. Về không cần kể thêm gì với sếp nữa. Nó giằng co mãi rồi cũng nhận.
– Em thì cứ tưởng. Thế thôi là anh bỏ qua à?
– Anh có quyền quyết đâu. Sếp tổng bên anh cơ mà em.
– Thế sếp D vẫn phải lo cho sếp tổng anh nữa phải không?
– Uh, lại đây anh cho xem cái này.
Tôi đứng lên ngồi về bên cạnh tay H. Mở đoạn video lên tôi bỗng giật mình, đây là vợ sếp. Không sai, vợ sếp đang làm tình với thằng cha hói bụng to. Đoạn video ngắn thôi nhưng hiển thị rõ người phụ nữ đang ngồi cưỡi ngựa, miệng rên rỉ, mắt nhắm nghiền, được một lúc thì tay hói vật vợ sếp xuống, đóng vào tư thế doggy. Một tay cầm tóc, một tay vỗ mông đen đét.
Tay này bụng to, nhưng chim rụt, cái tư thế doggy được một lúc kèm tiếng ú ớ phát ra từ vợ sếp thì hắn đã rùng mình bắn hết vào trong rồi. Đúng là già nên yếu.
Nhưng nếu xét lại, với cái thân hình ngon nghẻ kia, ngực to, mông to, eo ót chứ không mỡ thì chim nào chịu được lâu.
– Sao anh có đoạn video này vậy?
– Không phải của anh, đây là bàn thắng mà bên anh ghi điểm đấy.
Tôi không hỏi sâu hơn về bàn thắng, nhưng ngỏ ý xin tay H đoạn này, lúc đầu hắn không cho, nhưng lúc sau lại tặc lưỡi gửi sang cho tôi, bảo rằng bên anh đã đạt được mục đích rồi, video giữ lại cũng không làm gì.
– Thế sếp D em mang sếp bà cho sếp tổng à?
– Uh, bị tay hói ép đấy. Anh có gặp vợ D rồi, đây là người phụ nữ mà ai cũng thèm khát đó. Chỉ là không nghĩ đến có tình huống này.
… Bạn đang đọc truyện Cô nhân tình dâm đãng tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau cuộc nhậu tôi hân hoan về nhà, lòng vui không thể tả nổi, nút thắt bấy lâu cũng được giải quyết. Hóa ra em của tôi ngây thơ nhưng không dốt, và cũng may mắn nữa. Còn tôi thì rõ tự dưng lo lắng rồi tự suy nghĩ lung tung. Lắm lúc còn nghĩ oan cho người thương yêu của mình.
Tôi thông báo cho công ty đi ăn mừng, đưa cả em và em gái đi.
Em thì vẫn thế, không biết tôi vui vì gì, chỉ thấy tôi vui, cầm tay em suốt bữa tiệc. Như sự hạnh phúc, như nắm lại hết những khuất tất mà lạnh nhạt với em. Tôi muốn bù đắp cho em thật nhiều. Ánh mắt của em mỗi lần nhìn tôi đầy vẻ mãn nguyện. Tôi cũng thế.
Để ăn mừng cho việc này tôi đưa em về nhà, định rằng sẽ làm một đêm tưng bừng, nhưng em bảo không được về muộn, không em gái em nó lại suy nghĩ lung tung.
Như biết được khoảng thời gian quý báu này, tôi và em sau khi về đã lao chầm vào nhau, bỏ quên hết mọi thứ ở ngoài, chúng tôi như con hổ đói thèm mồi. Vồ mập, trao nhau cứ như sợ ai đó sẽ chen vào vậy.
Tôi đâm vào em từng phát dứt khoát, em cũng chẳng chịu thua, mỗi cú nhún làm tôi phải tê cả đầu thằng bé. Quần áo được rải từ tầng 1 đến tầng 2 chẳng thiếu chỗ nào. Tôi dập em từ đằng sau trong tư thế đứng, tiến từng bước một trên chiếc cầu thang, tiếng rên rỉ của em vang cả nhà, tôi thích mê em ở cái tuyệt chiêu, khi đang quan hệ, em bỏ ra, cúi xuống hôn và mút thằng bé của tôi, như thể rằng đây là cái riêng của em vậy. Cuối cùng chẳng cần vào đến phòng ngủ tôi và em đã ra mất rồi.
Tôi bế em vào phòng tắm, xả nước đầy cái bồn, đặt em vào trong bồn tắm, tinh dịch của tôi còn lờ mờ chảy ra từ cô bé của em, làm em vội vàng đứng dậy để xả hết ra ngoài mới cùng tôi vào tắm.
Vừa xong một hiệp, rồi lại được thả mình trong bồn, hai cơ thể trần trụi lại quấn vào nhau, mùi vị xác thịt cứ quấn chúng tôi vậy. Em còn tinh nghịch thằng bé khi nó xìu, khều khều mãi chẳng lên, thỉnh thoảng em lại kéo tôi dựng lên để em bú, bú đến khi thằng bé cương dần, em lại bỏ ra như trêu ngươi tôi vậy.
Hết hiệp một thì đến hiệp hai, lần này thì em triển khai đủ mọi tư thế, chúng tôi cùng mở điện thoại lên xem các tư thế để làm theo, có cái em thích, có cái làm em cảm giác đau, nhưng cuối cùng vì sự đam mê, em lại lên đỉnh hai lần, còn tôi mãi mới xong nhiệm vụ.

To top
Đóng QC