Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 4
Hắn rút con cu ra một đoạn rồi lại từ từ nhét nó sâu thêm chút. Cứ như vậy nhiều lần liên tiếp, Kèm theo tiếng la hét dâm đãng của nữ giáo viên… Cuối toàn bộ chiều dài dương vật đã biến mất mất trong lỗ thịt của cô. Mông và háng hai người ép sát vào nhau. Tạo thành những tiếng “phạch… phạch…”
“Âm hộ nhỏ của cô giáo sao ướt quá, hẳn là rất mát mẻ.”
Dần dần, hắn bắt đầu tăng tốc độ đẩy, mạnh hơn.
“A… a… ưh…”
“Pạch… pạch…”
“Ah… ưm… Nó quá sâu… Không… Có… ưm… vào hết… chưa…”
“Em còn chưa thử, hừm… hừm…” Nói rồi hắn ta rút cu ra gần hết chỉ còn lại đầu rùa vẫn kẹp lại một khúc bên trong rồi đẩy thật mạnh…
“Phập…” “Aahhhh…” Nữ giáo viên hét lên.
Động tác của câu ta tiếp đó còn dữ dội hơn.
“Cô ơi, thấy thế nào…”
“Ah… ah… Ta ra… mất… ưm… ư…”
Hắn ta vẫn đang tiếp tục, dùng hết sức lực liên tục đẩy vào lấp đầy lỗ thịt nhỏ của nữ giáo viên như một cơn bão.
“Hừ… Hừ…”
Ngừng lại chút cậu ta ôm eo cô, hạ thấp người và để nữ giáo viên nằm trên mặt đất.
“Cô giáo, em đang đụ cô nè.” Ổn định hắn lại tiếp tục nhấp và mỉm cười dâm đãng nhìn người phụ nữ phía dưới “Con cặc lớn của em đụ cô sướng lắm đúng không, thưa cô giáo yêu quý?”
Nữ giáo viên ướt đẫm mồ hôi và thở hổn hển. Nam sinh dừng lại thả tay ôm eo nữ giáo viên, cô giữ nguyên tự thế. Hắn quay về phía chúng tôi, với tay lấy chiếc quần rút ra điện thoại di động ra chụp vài tấm ảnh trong tư thế cẩu giao. “Con cặc lớn của em làm cô sướng không?”
“Hừ… Tốt… tốt… thoải mái… hừ… hừ…”
“Cô giáo thật trung thực, hãy thoải mái rên rỉ đi nào.” Cậu giữ hai tay lên eo cô giáo làm điểm tựa, nâng mông lên vừa tầm và dập mạnh bạo.
“Hừ… ư… ư… Không… Thô bạo… quá”
Lực đạo quá mạnh, khiến cả cơ thể nữ giáo viên run rẩy, người nhích lên phía trước, chân tay cũng đưa theo. Phía sau chỗ hai người vẫn kết hợp, câu ta cũng di chuyển theo.
“Con cặc lớn của em có lớn không?”
“Ôi… ưh… ưh… “Dài… Có… Nó quá dài… vào sâu quá… chạm vào trong cùng rồi… a…”
“Hừ… Tốt… Ồh… tốt… Hừ…”
“Ta muốn chết… a… a… thoải mái… quá, ah… Có… ah… ta ra mất…”
Nữ giáo viên bắt đầu la hét dâm đãng không còn kiêng nể gì, cả căn phòng nhỏ vang vọng tiếng rên…
Sau đó lại có một tiếng đẩy khác, “Cô có thích e đụ cô thật nhiều không?”
“Giống như… ư… ư… Không… Ta đi…”
Quỳ trên sàn nhà cứng, vân động mạnh làm đau và mỏi nên cậu ta kéo cô giáo dậy. Bộ phận phía dưới vẫn kết hợp chặt chẽ với nhau, bên trong mật huyệt dâm dịch chảy ra hai bên đùi cô giáo, có cả nhỏ xuống sàn nhà những giọt long lanh. Đứng dậy họ lại tiếp tục công việc, nhưng lại di chuyển và đang nhích dần về phía chúng tôi. Dần dần và đột nhiên, cậu ta mở căn phòng bên cạnh. Tôi và Lưu An sửng sốt đến mức không dám nhúc nhích.
Tôi nghe thấy âm thanh nam ngồi bồn cầu, tiếp theo vẫn là giọng nói khàn khàn của nữ giáo viên: “Sâu quá… Không… sắp đâm tới bụng rồi…”
Tiếng Dương vật được đưa vào một nơi nhầy nhụa, và ẩm ướt.
“Phốc… Poof… Phốc…”
Với sự khuấy động âm thanh va chạm, tôi không thể không tưởng tượng ra hình ảnh trong đầu mình, một học sinh ngồi trên bồn cầu, nữ giáo viên mặt đối diện chậm rãi ngồi xuống hai chân tách ra nhắm thẳng cây côn thịt đang dựng đứng, và cây sắt nóng hổi đó được cắm sâu vào giữa bông hoa ướt át. Nữ giáo viên gào thét dâm đãng phía dưới vẫn lên xuống có tiết tấu, hắn ta đưa tay nhào nặn bộ ngực xinh đẹp mịn màng của cô trong khi phía dưới đang tận hưởng sự chăm sóc của âm đạo…
Nữ giáo viên đáng lẽ phải đứng trên bục giảng dạy học sinh lại bị chính học sinh của mình gian dâm như thế đấy. Dưới sự kích thích mãnh liệt, bàn tay nắm dương vật mình tuốt nhanh hơn, gần như không thể kìm nén có dấu hiệu xuất tinh. Lưu An thì không kìm được, hắn phát ra một tiếng gầm trầm thấp rồi phóng ra.
“Cô giáo… Tóc cô quất vào mặt em, khó chịu đó”
“Tôi sẽ làm cô phải trả giá…”
Tên kia co đùi lên lên thúc mạnh vào cái mông to của nữ giáo viên. Nữ giáo viên rên rỉ yếu ớt: “Àh… Không… ah… ah… Tha cho ta…”
“Không dễ dàng như vậy đâu…”
Động tác ngày càng lớn và nhanh hơn, và tần suất ra vào của dương vật trong âm đạo nhanh hơn, bây giờ hắn ta là người chủ động còn ở trên cô giáo chịu trận…
“Cô xin lỗi… a… Ưh… ư… Hừm…”
Tiếng thét dâm đãng ngay bên cạnh khiến tôi không thể nhịn được nữa, tinh hoa đã mất và phun ra ngoài!
“Cô ơi, em ra đây…”
“Đừng… không… đừng xuất vào bên trong… a… Hừ…”
Âm thanh va chạm dồn dập và dữ dội hơn”… Phạch… phạch…”
“Em sẽ xuất tinh đầy lồn của cô… ah… hừm… àh”
Sau một lúc điên cuồng, phía đối diện cuối cùng cũng dừng lại.
“Cô giáo thật dâm đãng…”
Mười mấy giây sau, có tiếng phốc vang lên, rồi nghe như có gì đó phọt ra”Cô ơi, nhìn xem của em và cô chảy ra có nhiều không nè… khà… khà” Hắn ta cười nói, giọng có vẻ hơi mất sức…
“Uhmm… hu… hu… u…”
“Nếu cô khóc lần nữa, em trai tôi sẽ lại tỉnh giấc đó!”
Nữ giáo viên nghe thấy điều này, cô ấy sợ hãi và vội vàng nói: “Đừng, đừng…”
“Cô nói có phải cô rất thích nó hay không.”
“Tại sao…” nữ giáo viên nói, nức nở.
“Cô không nhớ những gì vừa trải qua à, hay là ta làm lại lần nữa nhé.” Cậu bé nhếch mép cười.
“Đừng!” Nữ giáo viên giật cửa ra ngoài.
Lúc này, Lưu An đã cất máy ảnh vào, coi như là quay xong. Nữ giáo viên vội vàng mặc một chiếc quần ra ngoài, thậm chí còn không mặc đồ lót, xong mặc áo rồi cấp tốc đi khỏi nhà vệ sinh.
Còn tên kia, hắn chậm bước ra, chạm vào bên trái khuôn mặt, xé một miếng gạc trên mặt và ném nó xuống đất, tức tối lầm bầm: “Sao mày dám đánh tao, để rồi coi, tao làm sao có thể chà đạp bạn gái của mày!”
Vừa nói, hắn vừa bước ra khỏi phòng.
Tôi mở cửa đi ra, nhìn thấy miếng gạc vứt trên mặt đất và chết lặng, “Là anh ta!”
Nghĩ đến tình huống cuồng nhiệt vừa rồi, trong lòng rất khó bình tĩnh. Tôi chưa bao giờ thấy một người thực sự quan hệ tình dục, và lần này nó rất gần. Và người gian dâm giữa nam sinh và nữ giáo viên, nam sinh kia là người bị tôi đánh vào buổi trưa. Dục vọng dữ dội và cú sốc chưa từng có đan xen vào nhau, và đầu óc tôi trống rỗng.
Lưu An nhìn ống quần tôi, cười dâm đãng: “Có chuyện gì vậy, rất kích thích phải không?”
Tôi nhìn xuống và nhận ra rằng tôi có một ít vương trên quần của mình và đã quên sử dụng khăn giấy. Tôi lúng túng hỏi: “Cậu thì biết cái gì? Mà… Làm thế nào biết họ đang ở đây… Làm loại chuyện này?”
“Còn nhớ trang web đó không?”
“Tôi đêm đó… Đại loại không biết nhân vật đó là ai nhưng thấy đây là khung cảnh của trường học chúng ta. Hôm qua, có người đăng một bức ảnh nói rằng anh ta sẽ quan hệ tình dục với một nữ giáo viên ở nơi này. Thời gian cũng được đánh dấu. Tôi cảm thấy rằng nơi trong bức ảnh đó rất quen thuộc, và tôi nhớ rằng đó là nhà vệ sinh này. Ban đầu, tôi sợ rằng hắn ta khoe khoang, không ngờ đó là sự thật”.
Tôi sửng sốt: “Nữ giáo viên đó là ai?”
“Đó là… Tớ cũng không chắc. Nhưng cậu có cảm thấy đặc biệt quen thuộc không?”
Tôi lắc đầu, nữ giáo viên lúc đó cũng động dục, giọng nói cũng không rõ, tôi cảm thấy không quen thuộc. Tôi hỏi: “Vậy cậu biết đó là ai?”
“Đừng hỏi tớ, chưa kể tớ không dám đoán linh tinh. Nhưng mà…”
“Nhưng cái gì?”
“Tớ không thể nói rõ ràng với cậu, nhưng cậu có thể tự mình tìm hiểu…” Lưu An cười dâm đãng.
Khi trở về ký túc xá, tôi cố ý đi sau lưng Lưu An và che đậy. Bởi vì chiếc quần của tôi màu đen nên các cụm màu trắng trên đầu rất chói mắt! Tôi sợ bị nhìn thấy. May mắn thay, không ai chú ý đến chúng tôi.
Khi về đến ktx, tôi giả vờ bình tĩnh và thay một chiếc quần mới. Lúc này, Du Vĩ cậu bạn cùng phòng giường đối diện rất tò mò hỏi chúng tôi đã đi đâu, tôi trả lời rằng đã ở trong lớp học được một thời gian. Du Vĩ không hề nghi ngờ, anh chỉ chế giễu sau khi nghe nói Lưu An đi cùng, thật ngạc nhiên đó nha.
Đêm muộn, đợi cho đến khi đèn ký túc xá tắt. Tôi leo xuống giường Lưu An, cậu ta bật dậy. Khéo léo lôi laptop ra Lưu An mở dấu trang trình duyệt đã được lưu trữ từ lâu, và bước vào blog có tên là “Cậu bé hoa”. Tôi ghê tởm cái tên. Nghĩ đến cảnh tượng hắn ta và Tiêu Tĩnh ở bên nhau vào buổi trưa, trong lòng tôi có một mớ hỗn độn không thể kể xiết. Lưu An hưng phấn nói: “Nhìn kìa, cập nhật rồi!
Tôi nhìn vào màn hình, và đó là cận cảnh cái mông to của một nữ giáo viên. Cái mông trắng như tuyết của cô ấy chiếm hơn nửa bức ảnh, cặp mông xinh đẹp tròn và đầy đặn, trắng nõn và dịu dàng, và một dương vật lớn đang chèn kín vào khe u tối kia. Tiêu đề viết: “Tôi đã nói rằng muốn chơi cô giáo xinh đẹp này trong nhà vệ sinh tối nay, các bạn không tin nhưng điều đó không khó”
Trong bức ảnh tiếp theo, tôi có thể thấy toàn bộ lưng của nữ giáo viên, tóc lộn xộn và tay chống lên mặt đất. Tấm lưng trần trắng không tì vết và cong vòm đặc biệt hấp dẫn. Nó làm tôi nhớ đến cảnh cô khi cẩu giao, miệng rên rỉ kích thích. Tiếp đó một số bức cùng góc độ phía sau, và hắn ta chốt: Sau những nỗ lực của tôi thì giờ đã làm được thế này. Nhưng nếu bạn muốn nữ giáo viên hoàn toàn vâng lời tôi, bạn phải theo dõi nhiều, quan tâm và ủng hộ nhiều nhé!!!
Sau đó, hắn đăng một bức ảnh, “Tôi sẽ ở nơi này vào tối mai.”
Quá kiêu ngạo! Xem kỹ bức ảnh, đó không phải là văn phòng ư! Chỉ là tôi không thể biết nó ở khu vực nào.
Lưu An nói: “Cho cậu xem cái này. Bạn sẽ ngạc nhiên.” Nói rồi Lưu An click vào hồ sơ tài khoản, tôi nhìn vào trang của blog, và thấy bắt đầu từ 2 năm trước…
“Đó là một người phụ nữ. Cô ấy cũng là một giáo viên”. Rồi Lưu An kéo dần xuống. Tôi sững sờ nhìn những bức ảnh, và biết từng bức ảnh một kể về quá trình chinh phục cô gái đó. Sự chống đối, miễn cưỡng lúc ban đầu, đến sự vâng lời tình nguyện cuối cùng, cả giai đoạn kéo dài 1 năm, và cuối cùng nữ giáo viên này đã trở thành nô lệ tình dục. Nữ giáo viên tạo dáng đủ kiểu dâm ô cho nam sinh thưởng thức và chụp ảnh, không xấu hổ chút nào. Nhìn hoàn cảnh bi thảm của nữ giáo viên, trái tim tôi như một con dao khứa vào, từ khi còn nhỏ, nghề giáo đã là một vị trí vĩ đại và thiêng liêng trong trái tim tôi. Tôi tự hào về mẹ tôi với tư cách là một giáo viên, nhưng nhìn vào những bức ảnh dâm dục này, tôi cảm thấy như đức tin của mình tan vỡ.
Tôi thì thầm: “Đủ rồi.”
Lưu An cho tôi một ánh mắt kỳ lạ, “Có chuyện gì vậy?”
“Có chút không thoải mái.” Tôi đưa ra một cái cớ một cách ngẫu nhiên.
Lưu An hưng phấn nói: “Thật thú vị lắm nhỉ”
Tôi gật đầu không cam lòng.
“Không muốn biết nữ giáo viên này sẽ ra sao? Ngày mai chúng ta sẽ tìm hiểu!”
“Làm sao ngươi biết ở đâu?”
“Đương nhiên! Không phải là văn phòng bên cạnh phòng học của chúng ta sao?” Lưu An kéo đến trang cuối cùng và chỉ một chiếc cốc trên bàn trong bức ảnh cho biết. Rõ ràng là tôi đã phớt lờ nó, chiếc cốc hoạt hình đó là thứ mà cô Tô đã sử dụng. Mỗi khi cô ấy đến lớp sẽ mang theo chiếc cốc đó đến. Tim tôi đập nhanh hơn. Nữ giáo viên đó là cô giáo Tô?
Không thể nào! Tôi kìm nén suy nghĩ đó. Trong văn phòng này còn có vài nữ giáo viên, người này chắc chắn không phải cô ấy. Tôi cố gắng củng cố suy nghĩ của mình. Thế nào…
“Tớ đang mong chờ ngày quá! Haha! Thật là thú vị!”
Tôi không khỏi thở dài: “Mình không nghĩ sẽ có chuyện như vậy!”
“Không có gì là không thể làm được! Trang web này là biến thái và loạn luân. Nào nào tớ sẽ cho cậu xem một ít.”
“Quên đi. Đã quá muộn rồi”. Tôi buột miệng thốt ra. Tôi sợ thế giới quan của mình sụp đổ.
Lưu An gạ gẫm, “Cứ xem một chút đi! Tớ đã theo dõi vài người trong một thời gian dài. Bây giờ còn có cả stream, cứ xem một chút đi.”
“Được.” Tôi gật đầu.
Lưu An mở thêm một profile, tôi cũng không quan tâm đến tên gì: “Người phụ nữ trưởng thành?”
“Đó là một phụ nữ ở độ tuổi bốn mươi. Để tớ nói cho, phụ nữ ở độ tuổi này rất háo hức ham muốn tình dục, chỉ là giấu kín nhiều hoặc ít. Nhưng một khi được khai mở ra thì như ăn xuân dược luôn…”
Nghe những lời thô tục trong miệng Lưu An, trong lòng tôi cảm thấy có chút không vui…
“Vớ vẩn.”
“Không tin, minh chứng tốt nhất là những video đã quay đây, để tôi mở cho cậu coi” Nói rồi cậu chuẩn bị mở một video.
Tôi có chút mệt mỏi, không muốn nhìn, “Quên đi, tôi đi ngủ đây!”
“Đừng.” Lưu An nói: “Thật sự rất khỏe đó, nhìn chút xem đi.”
“Thực lực như thế nào?” Tôi trông khinh bỉ.
“Hắn có thể cùng lúc tiếp mẹ và hai người dì của y đấy?”
“Một đám biến thái!” Tôi khẽ mắng.
“Ta sẽ cho ngươi xem cặp ông cháu!” Lưu An nói.
Tôi không thèm nhìn nó nữa, “thôi, tớ đi ngủ.” Không để ý đến việc Lưu An giữ lại nữa, tôi đi ngủ.
Ngày hôm sau, chuyện của Tiêu Tĩnh làm tôi không yên, gọi cho thì không bắt máy chắc đang giận tôi lắm. Trong tiết học buổi sáng, cô giáo Tô mất bình tĩnh, tôi thì xui xẻo. Nguyên nhân cô kiểm tra vở bài tập cả lớp, vẫn như lần trước tôi đem thiếu 2 quyển sách bài tập và tất nhiên tôi phải đến văn phòng để bị chỉ trích. Sau lần này, tâm trạng thực sự khủng khiếp.
Buổi trưa, mẹ tìm thấy tôi, Tần Thục cũng ở cạnh bà. Mẹ nói, “Chúng ta hãy đi ăn cùng nhau.”
Tôi đã lo lắng rằng bà ấy biết đến sự cố lúc sáng, nhưng nghe mẹ tôi nói điều này, tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Trong bữa ăn, mẹ tôi và Tần Thục ngồi một bên, tôi ngồi đối diện họ. Hôm nay mẹ mặc áo sơ mi trắng, búi tóc sau gáy, cử chỉ của mẹ đều lộ ra vẻ đẹp trí tuệ độc đáo của người phụ nữ.
Mẹ tôi hỏi tôi: “Gần đây con học tập thế nào?”
Tôi hơi ngẩn người rồi, đáp lại cách bình thường: “Vẫn tốt mẹ à, con đang cố gắng hơn. Còn Tần Thục, gần đây anh thế nào rồi?” Tôi đổi chủ đề ngay.
Tần Thục mỉm cười nói: “Nhờ dì tư vấn, bây giờ anh cảm thấy khá lên nhiều”
Mẹ cũng nói: “Tần Thục đang rất chăm chỉ, mấy ngày qua tiến bộ rất rõ ràng.”
Khi nghe mẹ khen anh ta, tôi hơi không vui. Nghĩ thầm, mình bị làm sao vậy? Tôi giả vờ mỉm cười và nói: “Vậy là tốt rồi.”
Lúc này, mẹ tôi nói: “Tiểu Thiên, buổi tối con đến ký túc xá của mẹ sau khi tan học.”
Tôi hơi ngạc nhiên, “Mẹ sống trong ký túc xá trường ư?”
“Ừ.” Mẹ liếc nhìn Tần Thục: “Trước kia mẹ không có việc gì để làm ở trường, nhưng bây giờ để dạy kèm cho Tần Thục, chuyển đến đây cho tiện lợi.”
Tôi liếc nhìn Tần Thục đang tỏ vẻ biết ơn, hỏi: “Vậy. Mẹ ở đâu?”
“Tầng 6, pxx, khu ktx giáo viên.” Mẹ nói.
Mẹ tôi từng sống trong ký túc xá giáo viên một thời gian khi tôi học học kỳ đầu tiên của trường trung học. Lúc đó chiến tranh lạnh với bố và không muốn về nhà, nhưng sau đó hòa giải, và mẹ lại chuyển về nhà.
Gật đầu: “Nhớ rồi.” Tôi có một điềm báo…
Trong chớp mắt, đã là 4 giờ rưỡi, đó là thời gian tự học. Nhớ lại lời mẹ dặn, Tôi chợt nhớ ra mình quên gọi điện thoại cho Tiêu Tĩnh, tôi đã được lên kế hoạch, nhưng quên nó vì một số lý do. Định gọi thử thì một người bạn ôm vở bài tập đến hỏi tôi, và trách nhiệm người đứng đầu nên tôi đã cố gắng giải thích, chỉ cách cho bạn ấy. Cho đến khi kết thúc đã quá 6h. Tôi thu xếp chuẩn bị đi gặp mẹ. Mặc dù đã muộn, tôi vẫn về ký túc xá của mẹ tôi như đã hứa. Ký túc xá khoa nằm cách ký túc xá của tôi 100m, tổng cộng 6 tầng, điều kiện rất tốt, khu ktx rất lớn, có bếp riêng, phòng tắm, cũng Được trang bị máy lạnh và máy giặt, thường là ký túc xá cho hai giáo viên, học kỳ trước cô giáo Tô và mẹ sống trong một ký túc xá. Tôi mơ hồ cảm thấy lần này mẹ tôi gọi điện thoại cho tôi là vì chuyện xảy ra với tôi và Tiêu Tĩnh ngày hôm qua. Tôi muốn đợi một phút Khi đối mặt với mẹ và cô giáo Tô, tôi có chút lo sợ.
Ktx của mẹ tôi ở tầng cao nhất, đến phòng tôi đẩy cửa và thấy cửa đã khóa, và tôi cảm thấy một cái gì đó kỳ lạ. Vì vậy, tôi gõ cửa, nhưng không ai trả lời. Điều đó thật kỳ lạ. Đèn vẫn sáng, nhưng rèm cửa được che phủ tốt đến nỗi tôi không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì trên trong phòng. Đèn sáng, điều này chứng tỏ bên trong có người, tại sao không ai mở cửa…
Tôi đã đập nó hai lần. Và hét lên qua cánh cửa, “Mẹ, mẹ có ở đó không?”
Mơ hồ nghe thấy có người nói chuyện bên trong, quả thật có người ở bên trong, chẳng lẽ là tình huống đặc biệt?
“Tiểu Thiên, mẹ đến ra đây.” Giọng nói của mẹ phát ra từ bên trong. Chẳng mấy chốc, mẹ đến và mở cửa.
“Mẹ, sao mẹ lại mở cửa?”
“Mẹ đang làm bữa tối. Vào đi.”
Khuôn mặt của mẹ hơi hồng hào, và tôi nghĩ là lạ. Nhưng tôi không thể nói tại sao. Sau khi vào, trong phòng không có ai vì vậy tôi hỏi: “Mẹ, tại sao cô Tô không có ở đây?”
“Ah, cô Tô, mua nhà ở bên ngoài rồi dọn ra rồi.”
“Vậy ạ.”
Tôi không nhìn thấy Tần Thục, tôi nghĩ anh ấy nên trở về ktx. Bỗng, Tần Thục đi ra khỏi phòng tắm, anh ta nhìn tôi Chào. Anh mặc một chiếc quần đùi trắng mỏng, thân trên màu trắng màu sắc của áo phông trông đặc biệt tươi mới. Nhìn thấy anh ta ở đó, tôi hơi buồn và thản nhiên đáp lại.
Tần Thục tự nhiên đi đến bàn bên cạnh giường làm bài tập. Tôi hơi choáng váng.
“Tiểu Thiên, chúng ta hãy nói về con đi.”
Mẹ ngồi trên giường và vẫy tay gọi tôi ngồi xuống. Bà thay đổi vẻ mặt nghiêm túc, tôi đã ở trong nhiều tình huống quen thuộc này, chỉ là có thêm một Tần Thục nữa. Và vì anh ấy, tôi cảm thấy rất khó chịu, rất miễn cưỡng ngồi xuống.
“Trưa hôm qua… Mẹ nghĩ về điều đó và nghĩ rằng chúng ta nên có một cuộc nói chuyện vui vẻ.”
Tôi im lặng. Tất nhiên biết mẹ đang nói về vấn đề gì.
“Nói với mẹ về cô gái đó.” Mẹ nhìn tôi chăm chú với đôi mắt đẹp đó, như thể năm tháng không để lại dấu vết gì trên gương mặt đó.
“Tôi…” tôi nhìn mẹ, không biết phải nói thế nào. Tôi cũng tự hỏi liệu nên chối bỏ hay thẳng thắn nhận lỗi.