Phần 34
Cái chữ “con nít” mà Tùng sử dụng để nói về Quân không hoàn toàn đúng lắm, vì hiện tại cậu ta đang sắp sửa làm chuyện “người lớn”.
Căn phòng mà Quân thuê cũng khá rộng rãi với tông màu đỏ chủ đạo, bên trong gồm hai mặt kính có thể ngắm thành phố ngập tràn trong ánh đèn điện, một chiếc giường size King ngay chính giữa, ở một bên còn có cả bồn tắm mở. Vừa nhìn đã biết rằng chức năng của căn phòng này khác bình thường.
Sau khi đặt Trinh nằm lên giường, giúp cô cởi đôi giày cổ cao ra thì Quân kéo hết rèm cửa lại, đổi từ đèn trắng thành đèn vàng. Cậu ngồi xuống giường, gác một chân lên trên rồi vuốt ve mái tóc của Trinh từ đằng sau.
“Chị này… em nên làm gì đây? Chị say hay còn tỉnh đấy?” – Quân hỏi như thế vì cô giáo đã nhắm mắt, nằm nghiêng qua một bên ôm lấy cái chăn màu trắng, hình như Trinh đã mệt, cái dáng ngủ không khác gì một đứa trẻ.
Đáp lại Quân là những tiếng “ậm ừ” làm cậu hơi khó xử. Thà rằng Trinh nói thẳng chứ nếu để cậu tự đoán thì Quân chẳng biết phải làm gì. Cậu có cảm giác dù rằng bản thân đã không còn cái gì gọi là tem nữa, thì vẫn tương đối giống một con gà.
Nghĩ một chập, Quân thấy cũng không có đầu mối nên đành vào nhà vệ sinh, rửa tay chân lẫn chỗ đó, rồi lại dùng mấy dụng cụ có sẵn để đánh lại răng miệng. Nói gì nói thì vệ sinh vẫn là ưu tiên số một. Quân cũng chuẩn bị sẵn mấy cái bao cao su, cũng ngậm sẵn cái tem thơm miệng.
Tốn chừng mười phút, thì Quân mới quay lại giường.
Cô giáo vẫn nằm như thế, mái tóc dài xõa xuống lưng, gương mặt xinh đẹp và gò má ửng đỏ. Quân rất thích Trinh, cả về tính cách lẫn ngoại hình. Người đàn bà trưởng thành mang một sức hút không thể chối từ, dù là ngủ hay thức thì cô trông vẫn luôn xinh đẹp như vậy.
Quân nằm xuống bên cạnh cô giáo, ôm cô từ đằng sau, hít hà mùi thơm vương trên mái tóc.
“Chị đẹp lắm, em rất yêu chị.” – Quân thì thầm như thế. Vốn cũng không nghĩ nhiều, ai ngờ cô giáo lại trả lời.
“Yêu chị nhiều không?”
“Nhiều chứ, đừng hỏi nhiều bao nhiêu, em chẳng biết đâu. Chị không ngủ?”
“Không…” – Trinh quay người lại, mở mắt ra – “… chị đang chờ em làm gì đấy. Nhưng mà, hình như là gan em vẫn quá bé.”
“Haha, em không rõ nữa, chị dù sao… vẫn là cô giáo của em còn gì.”
Trinh bĩu môi – “Có học sinh nào ôm cô giáo của mình như thế không hả?”
“Không có, chỉ là…”
Trinh chẳng để Quân nói hết câu, cô giáo liếm môi rồi ngay lập tức kéo cậu bé vào lòng. Trinh thèm Quân đến điên cuồng, nếu không phải vì để cậu ta chú tâm học hành thì cô đã ăn Quân từ sớm.
Quân thuận theo, tham lam hút lấy nụ hồng, vị thơm lừng xen lẫn hoa bia đánh sâu vào trí óc. Đôi môi cô thật mềm, thật ngon, song cũng có chút lạnh lẽo và cậu sẵn sàng sưởi ấm cho chúng. Môi trên rồi đến môi dưới, Quân không thấy chán, cậu nghĩ mình có thể ăn thứ này mãi mãi, ăn chúng thật lâu, thật cẩn thận.
Hai cái lưỡi chạm nhau như một lẽ tất yếu, Trinh chìm trong vòng tay cường tráng của Quân, trong cái cảm giác buông lơi tất cả. Cái khao khát sâu thẳm trong lòng cô được dịp trỗi dậy, cổ họng nghèn nghẹn phát ra những âm điệu êm ả.
Lần trước, vụng trộm với Quân, cảm giác thật tuyệt vời nhưng đầy tội lỗi. Hiện tại, hai người danh chính ngôn thuận quấn vào nhau, ngoài nồng cháy ra thì còn có chút đê mê say đắm.
Bàn tay Trinh chuyển động, cô giáo muốn nhiều hơn nữa, những cái cúc áo sơ mi bung qua hai bên, cô cởi mà như muốn xé toang mảnh vải đấy ra. Đầu ngón tay đã chạm vào được da thịt nóng hổi, Trinh vừa hôn Quân vừa sờ soạng cậu bé. Làn da thật mềm, có chút rít rịt bởi mồ hôi. Cô cảm thấy hơi thở Quân dần trở nên mạnh mẽ hơn, và cậu bé chắc cũng biết nên làm gì.
Đầu lưỡi Quân chuyển vị trí, cậu kéo nó lên gò má Trinh rồi trườn lên vành tai của cô. Sự đụng chạm này khiến Trinh thích mê, có chút nhột nhưng phần nhiều là thích thú. Cô giáo theo quán tính liếm lên cổ cậu học trò, bàn tay phía dưới càng thêm phần mạnh bạo vì Trinh đã chạm vào đũng quần, nơi có cây vũ khí cứng ngắc hằn lên lớp vải jean mát lạnh.
“Cởi giúp em.” – Trinh nói, xưng hô đã thay đổi, mặc kệ tuổi tác là bao nhiêu, thì Trinh vẫn muốn làm “em” của cậu nhóc này.
Quân kéo Trinh ngồi dậy, từ từ cởi chiếc áo len của cô ra. Khuôn ngực tròn hiện ra cạnh làn da trắng trẻo, có chút tái vì lạnh. Chiếc dây chuyền hình đôi nhẫn lủng lẳng ngay giữa khe vú. Trinh không mặc áo ngực, chỉ che đầu nhũ hoa bằng miếng dán.
Bàn tay trái của Quân đặt lên bầu vú bên trái, tận hưởng cảm giác đàn hồi, âm ấm. Phía còn lại, cậu gục đầu vào, liếm láp rồi dùng răng kéo miếng dán xuống thật cẩn thận. Ánh đèn mờ ảo chẳng thể che lấp được vẻ đẹp kỳ diệu ấy, khuôn ngực thật to, thật tròn cùng với đầu ti dễ thương, mặc dù cũng có chút xệ do tuổi tác nhưng Quân vẫn rất thích, chẳng biết bao nhiêu lần, Quân nhìn Trinh trên bục giảng mà mường tượng ra đôi vú sữa nảy nở của cô, cũng không biết bao nhiêu lần cậu có những giấc mộng tinh thỏa mãn bởi nó.
“Ngực chị đẹp lắm. Em có thể liếm nó không?”
Trinh nhìn khuôn mặt Quân, cảm thấy vừa buồn cười vừa rưng rưng, hình như năm đó… Minh cũng từng hỏi cô câu tương tự.
“Được chứ, cứ làm gì anh muốn. Em thưởng em cho anh…”
Quân không thắc mắc về xưng hô, có đôi lúc cậu biết Trinh có chút ảo tưởng rằng cậu là “người” trong quá khứ. Nhưng miễn Trinh thấy vui thì Quân cũng sẽ hài lòng. Cậu gỡ nốt miếng dán ở phía còn lại, ngay sau đó hơi cúi đầu xuống, đặt nhẹ môi lên bầu vú, khẽ khàng hút đầu nhũ hoa hơi to vào miệng.
Một mùi thơm lạ lùng xộc thẳng lên mũi, Quân say mê hít hà rồi trở nên tham lam hơn, cậu để lưỡi xoắn vào ngực, há miệng như muốn ăn tươi nuốt sống chỗ trắng trẻo ấy. Nước miếng tràn ra ngoài, lên đôi gò ngạo nghễ của cô giáo.
Trinh chỉ ôm Quân, ngửi mái đầu của cậu bé và dùng những cái vỗ vai để biểu đạt cảm giác hưng phấn.
Lát sau đó, Quân đột ngột đẩy Trinh nằm xuống giường, còn đôi môi cậu ta đảo dần xuống bên dưới, hôn nhẹ lên da thịt ửng hồng của Trinh. Mấy ngón tay Quân tìm đến chỗ nên đến, chỉ vài giây đã cởi sợi dây nịt da và cả cái cúc tròn.
Trinh buông lỏng đôi chân, để chàng trai thuận tiện biến cô thành trần trụi. Cặp chân gợi cảm cứ vậy xuất hiện, hơi khép vào che chắn những gì còn sót lại. Chính giữa Trinh là một chiếc quần ren mỏng màu trắng, sợi dây mảnh mai quấn qua hai bên đùi. Chút hoa văn ẩn hiện cạnh những giọt nước long lanh và mấy sợi lông đen táo bạo.
“Chị thật đẹp. Em thích chị lắm.”
Quân vừa nói vừa vuốt nhẹ chỗ ấy khiến Trinh run rẩy, ôi, cảm hứng thật sự dạt dào, cô giáo cảm tưởng bản thân sẽ không thể nhịn được nữa.
Trinh mỉm cười trước lời khen của Quân, rồi cô thủ thỉ: “Anh cởi quần đi… em thèm lắm.”
Thằng em cứng ngắc của cậu trai lộ ra trong không khí, vẻ dữ tợn lộ rõ, chỉ là dưới ánh đèn vàng nhưng Trinh vẫn thấy nó thật dễ thương, thật khiến người ta thèm khát.
Cô giáo không nằm nửa mà ngồi dậy, quỳ xuống giường với bờ mông căng tràn hẩy ra phía sau. Trinh chồm tới sờ vào con cặc Quân, cái nóng dữ dội tràn qua kẽ tay cô giáo khiến cô phải liếm đôi môi và nuốt khan nước bọt.
Thế rồi, thằng em Quân được bao phủ bởi một không gian bí bách, Trinh sau khi liếm nó vài cái thì ngậm luôn vào bên trong miệng. Mùi hương tươi mới, thơm tho đảo quanh cánh mũi, chút dư vị ngọt dịu đọng lại trên đầu lưỡi, sự phập phồng của các mạch máu gân guốc làm Trinh thấy thỏa cơn thèm. Cô rất dâm đãng như cái cách cô miêu tả chính bản thân mình, nhưng những người dâm đãng, khi gặp được điều khiến họ hứng thú thì họ sẽ trở nên vô cùng bạo liệt.
Quân cảm nhận được điều đó, thấy rõ sự thèm khát đọng trong ánh mắt cô giáo, khi cô cố gắng đưa thứ đó vào bên trong cuống họng. Cậu chỉ có thể vén tóc cho Trinh, nhìn cô giáo xì xụp ngay dưới háng mình. Nếu có một định nghĩa nào đó khác sự sung sướng, có lẽ đó là Quân cảm thấy hài lòng, thấy bản thân như một vị vua đang được nàng công chúa xinh nhất nước ân sủng.
Chẳng biết có phải vì như vậy hay không, mà cho dù đã được Trinh nếm qua, song Quân vẫn thấy bản thân không thể chịu nổi nhiệt bởi kỹ thuật quá mức điêu luyện của cô. Nếu Loan làm thì thi thoảng vẫn cạ răng vào, còn cô giáo chưa hề có trường hợp ấy, cách cô giáo mút thứ đó chỉ đem lại cho cậu vô vàn khoái cảm, như bị nhấn chìm vào giữa hai lớp thịt mềm mại và ướt át. Cậu đành vuốt nhẹ mái tóc Trinh, nói khẽ: “Chị làm nữa thì em ra mất đấy.”
Mắt Trinh thoáng hiện nét cười, nhả ra, điều khiển đầu lưỡi vuốt lên xuống – “Em vẫn muốn liếm. Hay là… Quân cũng liếm cho em đi.”
Hai người đổi sang tư thế vi diệu khác, giang hồ hay gọi với tên sáu mươi chín. Trinh bò trên người cậu nhóc, bộ ngực to lủng lẳng áp vào đùi, trong khi đó phần chỗ hiểm của cô đặt thẳng lên mặt cậu. Tư thế này vô cùng ám muội, nhưng cũng chỉ diễn ra với những người thân thiết nhất, vì theo Trinh, cô đang cho cậu nhóc chứng kiến hết những gì mềm yếu nhất của chính cô.
Hơi thở dồn dập của Quân phả trọn vào chỗ hiểm, khi cậu kéo đáy quần lót qua một bên. Chính giữa của cô giáo ngập ngụa nước nhờn, một thứ mỹ cảm đầy trần trụi xâm chiếm ánh mắt làm trong Quân lại xuất hiện cảm giác thèm muốn. Cậu không nhớ nữa, nhưng có lẽ chưa khi nào Quân muốn liếm cái gì đó như hiện tại, không, là hút trọn, ngấu nghiến với tất cả bản năng.
Cậu trai khẽ bóp cặp mông tròn của Trinh, dùng đôi bàn tay níu lên da thịt căng tràn rồi đưa cái lưỡi ra ngoài như một lẽ tất yếu. Đầu lưỡi khẽ chạm vào cánh hoa, mơn man cảm nhận chút mùi thơm lạ lùng, đâu đó là đôi chút vị đạo ngai ngái nguyên bản.
Quân thích lắm, rất rất thích, cậu ta nhắm mắt lại, nguyện ý trao cho cô giáo những gì dịu dàng và vồn vã nhất. Trong khi đó, thì thằng em dần ngập chìm trong không gian ấm áp quen thuộc.
Tiếng xì xụp va vào những âm thanh lạch bạch, xen kẽ là tiếng thở và cả tiếng rên rỉ ngân nga. Một thứ âm thanh hỗn độn đầy phức tạp, nhưng có lẽ cũng đủ biểu đạt trọn vẹn cảm xúc của hai cơ thể trần truồng đang quấn quýt lấy nhau.
Trong miệng bọn họ là những gì bí hiểm nhất, trần trụi nhất của đối phương. Còn trong tâm can, là vô vàn cảm xúc khó tả không nói thành lời. Họ thành tâm muốn người kia sung sướng, thỏa mãn, bằng lưỡi, bằng môi, bằng tay, và bằng những gì có thể.
Quân ra từ lúc nào, cậu cũng không nhớ rõ, chỉ biết rằng đó là lần ra tuyệt đỉnh nhất, dù rằng lỗ mũi bị bịt kín bởi nước miếng, còn miệng thì hớp từng ngụm không khí mỗi khi có dịp mở lớn.
Thời gian trôi qua, Trinh sau khi hút trọn tinh binh của cậu học trò thì tỳ cả cơ thể xuống người Quân. Không phải là cô không muốn thoát ra, nhưng cơ thể rũ rượi đã bị kèm chặt dưới hai cánh tay cường tráng như sắt nguội. Trinh cảm tưởng rằng đôi môi của Quân dính chặt lấy cái lồn dâm đãng của cô, đầu lưỡi cậu bé thò ra thụt vào, ma sát liên tiếp bên trong những lớp thịt, tựa như thưởng thức bữa ăn ngon lành nhất của cuộc đời. Thế rồi, Trinh cũng chẳng giãy giụa gì nữa, nhắm tịt mắt cảm nhận từng đợt sóng cuộn trào trong cơ thể với những tiếng “ư, ahh” rên rỉ mỗi lúc một táo tợn. Quân đem đến cho cô giáo nhiều khoái cảm khác biệt, sự đê mê tuyệt trần đã lâu chưa được nếm trải. Cậu ta biến cô thành một người đàn bà phóng đãng theo đúng nghĩa, tất cả phòng bị chẳng còn nữa, dù là Quân liếm trúng cái lỗ kia thì Trinh cũng chẳng có ý kiến, ngược lại còn thêm phần mong chờ và khao khát.
Thế rồi, chờ đến khi thằng em của Quân lần nữa nhổm dậy để Trinh lại có thể ngậm nó. Cô giáo cũng thành công leo đến đỉnh núi dục vọng, chút gì đó trong cơ thể Trinh phun trào, cơ thể cô quằn quại một cách mất kiểm soát, đầu ngón tay và ngón chân bấu mạnh. Và rồi, một thứ dịch đặc biệt màu trắng ứa ra từ trong cơ thể, dù ít nhưng cũng đủ đặc biệt để động tác của Quân dừng lại.
Cậu trai ôm lấy cơ thể mềm oặt của cô giáo, đưa mắt nhìn trân trối cái lồn đỏ hồng của cô, hai cái mép rũ rượi trải qua sự tàn phá bạo liệt dường như hơi sưng lên, và nhất là cái thứ đang chảy ra từ chỗ kín của Trinh.
“Chị này… có cái gì đó… hình như, không quá giống lần trước…”
Trinh tự nhiên cảm thấy ngại, mặt mũi đỏ bừng dù Quân không thấy, tiếng nói khe khẽ của cô vang lên như muỗi kêu – “Em ra đó… Anh từng ăn rồi còn gì…”
Quân nghe thế thì hứng thú và đưa ngón tay chạm nhẹ, quệt chút dịch và đưa vào miệng, lần này cậu muốn nếm thật cẩn thận. Không mùi, cũng chẳng có vị gì cả, tuy nhiên nếu cứ để nguyên thế này thì hơi kỳ cục. Bất chấp chưa hỏi ý kiến, Quân hút lấy cánh hoa, hút từng chút dịch vào trong cổ họng.
Trinh như bị đụng trúng yếu điểm, lại quằn quại thêm lần nữa, cô kiểu như chẳng thể kiểm soát nổi bản thân mình, tay chân quơ quàng không có mục đích.
Chốc lát sau đó, đến khi Quân lỏng tay ra thì cô giáo mới có thể bò ra khỏi người cậu bé.
“Thiệt tình… ai bảo anh lại ăn cái đó vậy hả?” – Trinh nằm xuống cạnh Quân, khuôn mặt đỏ hồng vì ngượng.
“Em… không rõ nữa, nhưng mà chị cũng ăn của em còn gì.” – Quân vừa cười vừa nói, cảm thấy không có vấn đề, cậu khẽ siết cơ thể của cô giáo vào lòng.
Trinh ngắt bên hông Quân khiến cậu đau đến nhe răng. Đoạn cô bảo: “Em cảm thấy xưng hô thật kỳ cục. Có lúc, em cũng không biết nên gọi Quân thế nào nữa. Gọi anh hay gọi em, ngay cả là gọi tên, cũng có chút gì đó quái dị.”
“Chị đừng lo, cứ gọi em theo cách chị muốn. Chẳng có gì quái dị hơn việc hai chúng ta vừa làm cùng nhau đâu người đẹp.”
“Ừm, em đang làm tình với học sinh của mình. Ôi, nghĩ lại mà có lúc em chẳng tin được rằng bản thân mình sẽ thoải mái như vậy.”
“Còn em… thì mặc dù em rất thích chị, nhưng mà em cũng không nghĩ có ngày sẽ được đè cô giáo dưới háng đâu. Em… chẳng biết nữa, mà thấy chị rên vì sướng, em cũng vui lắm đó.”
“Dẻo miệng. Cơ thể này già rồi, chẳng còn bao nhiêu sức hút nữa đâu.” – Trinh nói với vẻ cảm thán, dù rằng sự thật là cơ thể mềm mại của cô quá nóng bỏng, gợi cảm đến mức kích thích thằng em Quân dựng đứng như cột cờ dù đã xuất tinh.
“Chị Trinh khờ, em thích cơ thể chị, chị là người phụ nữ đẹp nhất trần đời. Đừng nói mấy câu như thế nữa nhé.”
Ánh mắt Trinh nheo lại như vầng trăng, chẳng có ai mà không thích được khen cả, dù miệng cô luôn bảo Quân dẻo miệng.
Ngón tay búp măng của Trinh lướt dọc trên khuôn ngực rắn rỏi của Quân, giờ nghỉ giữa hai hiệp có vẻ cũng nên kết thúc.
“Quân này, người ta còn muốn.”
“Em biết mà, chị Trinh dâm đãng của em lại muốn làm đĩ nữa rồi. Em vẫn nhớ cái lần chị hiếp em đấy nhé.”
“Hì hì, thế anh không muốn đụ em hả? Lần đó, anh xưng anh đấy. Sao nào? Giờ không dám làm anh của em nữa?”
Quân gãi đầu, cái xưng hô đúng là một vấn đề, đôi khi khiến cậu loạn cả lên.
“Thế bây giờ, Trinh muốn em tự xưng là gì?”
“Không biết… tùy Quân, nhưng mà…” – cô giáo thỏ thẻ, âm điệu mềm nhũn như nước – “… đụ vào lồn em đi… người ta nứng chết đi được…”
Quân tát nhẹ lên mông Trinh, nở nụ cười khá đểu giả: “Em biết nên xưng hô thế nào rồi thưa cô giáo. Cô thèm con cặc của em phải không? Em đụ cô nhé.”
Trinh hơi ngẩn ra, câu nói này tự dưng khiến cô thấy kích thích, hình như là… Cô sờ xuống cây hàng của Quân, miết nhẹ nó trong lòng bàn tay.
“Nếu làm tốt… lần sau cô thưởng cho Quân nhé.”
“Em muốn biết phần thưởng là gì…”
“Cô muốn… làm ở lớp học… trong trang phục… áo dài… Sao nào, cậu học trò nhỏ, muốn đụ cô giáo ngay tại lớp không?”
Khỏi cần nói, ba máu sáu cơn của Quân dồn lên tới não. Phần thưởng này tương đương với một quả bom. Cái ảo vọng sâu thẳm trong trí óc của Quân chẳng qua cũng chỉ như vậy, không gì khác ngoài làm tình với cô giáo khi cô đang nghiêm khắc đứng trên bục giảng.
“Cô hứa rồi đấy, em sẽ biến cô thành con đĩ.”
Quân nói xong thì lập tức hôn Trinh, nụ hôn cuồng nhiệt cũng là tiếng trống bắt đầu một cuộc chiến xác thịt mới toanh. Cậu bé sau đó leo lên người cô giáo, âu yếm khuôn ngực, da thịt cô bằng những đầu ngón tay, đồng thời cũng để cái thứ cứng như thép nguội cạ nhẹ vào chính giữa (dĩ nhiên là đã đeo bao).
Đầu óc cô giáo thoáng chốc trở nên trống rỗng, bản năng thao túng đẩy lùi đi lý trí, cô giáo ôm lấy cậu học trò, nhiệt tình ngấu nghiến đôi môi cậu bé.
Thế rồi, Quân nhấp một phát, dương vật chui tọt vào bên trong âm đạo, quá nhiều nước nhờn nên điều ấy thật dễ dàng. Cô giáo cong người, một âm tiết “ahh” to lớn thoát ra khỏi cổ họng.
“Đụ cô đi… Làm cô sướng đi” – Trinh kêu lớn, nhập tâm luôn vào trò chơi tình dục.
Quân cúi xuống, lấp đầy đôi môi cô giáo mặc cho nước miếng ứa ra, đầu lưỡi đã thoáng tê dại. Cậu vừa hôn Trinh vừa thuần thục để cơ thể nhấp nhổm, thằng em đưa ra rồi lại thụt vào bên trong.
Trinh thả trôi cơ thể, ánh mắt dần trở nên si dại, tiếp nhận sự trùng kích dồn dập, ban đầu êm ả dịu dàng như những con sóng bạc đầu ngoài khơi xa, thoáng chốc sau đã trở nên mãnh liệt như cơn thủy triều cuồn cuộn xô vào bờ.
Tư thế cũng được thay đổi sau vài lần cọ xát lẫn nhau. Trinh bị Quân ép nằm nghiêng qua một bên, còn cậu ta sẽ đâm cô từ phía sau, cái khúc thịt ấy bị ép chặt vào hai đùi, sau lại len lỏi tách những mép thịt rồi xông vào bên trong, cuồng bạo như thú dữ. Cùng với đó, là bộ ngực lớn của cô giáo bị chơi đùa đến biến hình bởi hai đôi tay to lớn, chút chai sạn trên ngón tay khiến cô có thêm nhiều xúc cảm đặc biệt.
Quân biết Trinh có chút máu bạo dâm, thế nên cậu vừa nhấp hông lại vừa cắn nhẹ lên cái cổ xinh đẹp của cô giáo làm chỗ ấy đỏ hỏn. Tiếng rên rỉ của Trinh càng thêm vang dội, mỹ miền tựa bản giao hưởng của thiên nhiên. Quân không rõ nữa, nhưng cứ nghĩ đến giọng nói truyền cảm của Trinh mỗi khi giảng dạy, và hiện thời, cũng cái giọng ấy lại đang vang lên bên tai cậu, vô cùng đĩ thõa và chan chứa nhục dục.
Điều ấy như khiến Quân tăng thêm sức mạnh, chỉ số cơ bắp tăng cao, hóc môn tiết ra cũng nhiều hơn.
Ngay sau đó, khi cảm thấy bản thân trở nên khó kiềm chế thì Quân lại thay đổi tư thế. Cậu để cô giáo bò ra giường, cặp mông chổng lên cao. Lập tức, đầu lưỡi lại được vận dụng, Quân cho cô thêm chút cảm hứng trong khi cậu kiềm chế cảm xúc. Thật sự là Quân làm được, vì bằng một cách nào đó thì cậu liếm được mùi chính cái bao cao su mà cậu đeo. Khá quái dị, cũng không thơm tho gì cho lắm.
Đảo lưỡi được vài nhịp, nấc thang từ tám hạ xuống năm thì Quân lại để thằng em tiếp tục làm việc. Cậu bám lên cái eo ngấn mỡ nhưng mềm mại của Trinh, lấy thế rồi thúc hàng vào bên trong.
“Ahh… ahh… ahhh… sướng… cô sướng lắm…”
“Ahh… ôi, lồn cô… sướng chết đi được… ahhh… ahhh…”
Quân thích nhìn Trinh như vậy, nhìn tấm lưng trần trắng muốt của cô giáo rung động dưới háng cậu, nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm hiển hiện theo tiếng thở của chủ nhân. Quân cũng rất vui vẻ khi nắm nhẹ mái tóc dài đen nhánh của cô giáo, thi thoảng đánh vào mông cô như đang cưỡi một con ngựa cái.
Ôi cái sự trần trụi đầy nhục dục này, cái suy nghĩ biến thái chết tiệt này, chỉ làm cậu… muốn phóng tinh cho thỏa thích.
…
Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensex.life, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.