Phần 19
Trong cơn mông lung mụ mị, Trinh thấy mình là một cô giáo đoan trang đứng trên bục giảng, bàn tay cầm cuốn sách Văn và bắt đầu giảng giải cho học sinh. Lúc này, trang phục trên người cô là tà áo dài thướt tha màu mận chín, cổ áo khoét vuông khoe trọn xương quai xanh và một phần ngực, bên phần cánh tay bên trái là họa tiết những nụ hoa hồng đỏ tươi, tô điểm thêm vài chiếc lá xanh kéo dài xuống đến phần eo. Tà áo được may chít ở phần eo, song có chút cao vì đã nó để lộ một phần bụng của Trinh, và cả lưng quần sa tanh màu đen tuyền mà cô mặc ở phía dưới.
Trinh chẳng hiểu gì cả, cô không rõ ràng lắm vì sao bản thân lại ăn mặc khác thường như thế này. Tuy thế, Trinh vẫn cao giọng giảng bài mà không tỏ ra thất thố, dù sao thì các học sinh ngồi phía dưới luôn cúi gằm mặt ghi chép, chẳng hề chú ý lắm đến trang phục của cô.
Bất chợt, Trinh có cảm giác bộ ngực đồ sộ của mình bị ai đó chạm vào. Cô giật mình cúi đầu xuống thì thấy đó là một bàn tay to lớn nhưng rất trắng và nổi đầy gân xanh, nó đang áp trọn lên hai bên vú cô, đầu ngón tay thon dài mò mẫm trên lớp lụa mát lạnh, khẽ xoa nắn khuôn ngực rồi vân vê đầu ti đằng sau lớp áo.
“Sao… mình không mặc áo lót?” Trinh bất giác tự hỏi, ngay sau đó cô muốn vùng ra nhưng đã bị người đàn ông phía sau lưng ôm thật chặt, hai cánh tay cường tráng đan chéo siết chặt trước ngực.
“Đừng! Đừng mà!” – Trinh hô thành tiếng, cuốn sách trên tay cô đã rớt dưới đất nhưng vẫn không thể thoát ra được. Mà ngược lại, Trinh còn có cảm giác bản thân bị thít chặt hơn nữa, hơi thở đằng sau lưng hổn hển phả vào gáy cô mang theo mùi bạc hà cô yêu thích, nhiệt độ nóng hổi áp trọn lên phần lưng, và phía dưới, có một thứ cứng ngắc dựng đứng như cột cờ đang chọt vào mông Trinh làm cô hơi nhột.
“Em biết cô thích mà… đừng vùng vẫy nữa…” – bên tai Trinh vang lên một giọng nói quen thuộc, nhưng nhất thời cô cũng không nghĩ ra người đó là ai. Chỉ biết, ngay sau khi nghe được âm thanh này thì Trinh bất giác không phản kháng nữa, có lẽ vì cảm thấy rất ấm áp và ngập tràn sự tin tưởng.
Được đà, người phía sau luồn một bàn tay qua cổ Trinh, len lỏi trong chốc lát đã thọc luôn vào bên trong cái cổ vuông của chiếc áo dài gợi. Chẳng mất bao nhiêu thời gian, một bên bầu vú Trinh đã nằm trọn trong bàn tay ấm nóng của người nọ, hai đầu nhũ hoa bị người đó miết bằng những ngón tay nghịch ngợm. Đầu óc cô giáo liền trở nên mơ hồ, tựa như có một luồng điện chạy dọc lên não khiến cô có chút tê dại.
“Vú cô tuyệt vời lắm… em luôn ước được sờ nó… ôi, đầu ti đã cứng thế này rồi cơ à…” – giọng nói cảm thán lại vang lên bởi vì người nọ đang thủ thỉ bên tai cô. Ngay sau đó, Trinh càng thêm thích thú, vì biết sau gáy mình đang là một chiếc lưỡi đỏ hồng ướt át. Thứ đó mơn man âu yếm phần gáy, yêu thích liếm lên vành tai và bất cứ phần da thịt trắng ngần nào mà nó có thể chạm đến.
Đôi chút mát lạnh, đôi chút ấm áp, đôi chút nhột và phần nhiều là khoái cảm khó tả.
Trinh không hiểu được, người phía sau đang đánh thức dục vọng tiềm ẩn trong cơ thể cô khiến cô càng muốn nhiều hơn nữa, nhiều hơn là những gì đang trải nghiệm. Bất giác, Trinh điều khiển bàn tay mình vươn ra đằng sau, mò mẫm trong một thoáng đã tìm thấy thứ mà cô yêu thích – đó, chính là một con cặc cứng cáp ẩn đằng sau lớp quần tây xanh, nó to đến mức dù chưa cởi quần thì Trinh vẫn cảm nhận được nó mạnh mẽ như thế nào thông qua những vết hằn.
“Khiến em sướng đi… cô…”
Trinh bắt đầu vọc thứ đó, bàn tay cô như đang chạm vào một cây xúc xích nóng hầm hập, cô cứ thế sử dụng những ngón tay lên xuống mơn trớn phần đũng quần của người nọ, khi khẽ buông lơi nhẹ nhàng, khi mạnh bạo siết thật chặt. Trinh cảm thấy thích đến mức chẳng muốn buông tay, cô ước giá như thứ này có thể chìm sâu vào bên trong cô và ban cho cô nhiều khoái cảm.
Hơi thở của người nọ thốt nhiên trở nên dồn dập hơn, động tác của bàn tay cũng dần biến thành cuồng bạo. Núm vú của Trinh bị người nọ véo nhẹ khiến cô phải rên rỉ, sau đó cả khuôn ngực tròn lẳn bị bóp đến biến hình, có đôi chút đau, nhưng cớ sao Trinh lại thêm hứng thú.
Một lát sau đó, người nọ lưu luyến bỏ tay ra khỏi ngực Trinh sau một cái bóp khẽ. Cũng không phải vì chán mà có lẽ tên đó đã có mục tiêu khác. Trinh nửa mong chờ, nửa hồi hộp mà bất giác cúi thấp người, bờ mông cong hơi vểnh lên.
“Bốp!” – Tên đó mạnh mẽ tét mông Trinh, cô cắn răng rồi cũng không nhịn nổi mà rên thành tiếng.
“Lồn cô chắc ướt lắm rồi nhỉ… em chăm sóc nó nhé.”
Đây chỉ là lời thông báo không hơn cũng chẳng kém. Trinh chưa kịp nói thêm điều gì thì đã có cảm giác một bàn tay vén lớp quần lụa ra rồi chạm vào mông mình, vừa mơn trớn vừa bóp chặt, khám phá từng tấc da thịt mát rượi tại bộ phận nhạy cảm. Lúc này Trinh mới ngạc nhiên nhận ra rằng bản thân cũng không hề mặc quần lót.
Bàn tay nọ len lỏi qua những lớp da thịt, chạm đến cái lồn đẫm nước của Trinh, tên đó dùng hai ngón tay mân mê ở cạnh mép, chạm vào những sợi lông xoăn tít cuồng dã. Ngay sau đó, ngón tay nhẹ nhàng vuốt từ dưới lên trên, nhẹ nhàng mát xa ở bên ngoài âm đạo và cả hậu môn của cô giáo.
Điều này khiến Trinh sướng đến điên người, dâm thủy chảy ra mỗi lúc một nhiều hơn. Cô cũng chẳng thể nén nổi nửa, buông tay ra khỏi đũng quần của kẻ đó, cúi xuống chống tay lên bàn giáo viên và mặc cho kẻ đó xâm lược với những tiếng rên ư ử dễ nghe thốt ra từ cổ họng.
Trinh không hề thất vọng với những gì diễn ra sau đó vì người nọ thật hiểu cô. Những động tác từ nhẹ nhàng âu yếm dần chuyển thành mạnh mẽ thô cuồng. Tên đó chà xát hột le cô khi cảm thấy đã đủ nước nhờn, ngay sau đó đã đút luôn hai ngón tay vào bên trong cái lỗ rộng mở. Gã đó móc lồn Trinh từ đằng sau khiến cô phải rên như một con đĩ bởi vì quá sung sướng. Âm đạo Trinh tựa hồ rất hợp với những ngón tay ấm nóng đấy, thít thật chặt khi đón nó vào bên trong và nhễu ra nước bởi vì đầu ngón tay đã chạm vào sâu thẳm.
Trinh chẳng còn biết mình là ai và nơi đây là đâu nữa, bản năng trỗi dậy trong cô biến cô thành một người phụ nữ thèm khát tình dục.
Bất chợt, cái quần lụa của Trinh bị tụt xuống đến tận đùi, vùng kín của cô mở rộng dưới con mắt hau háu của kẻ đó.
Thế rồi, hắn lấy tay ra, thay vào đó là cúi xuống và sử dụng đầu lưỡi để tiếp tục công việc. Bất chấp việc phải chui vào bên trong tà áo dài thướt tha.
“Ahh…”
Một thứ cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ khiến Trinh thêm phần đê mê. Lỗ đít và cả lồn thật nhột, thật ngứa ngáy, thật tê dại, và cả thật sung sướng. Trinh nháy mắt đã phất cờ trắng đầu hàng dưới chiếc lưỡi ma thuật ấy. Cô tỳ cả thân trên xuống bàn làm việc, tự bản thân vuốt ve hai đầu ti cương cứng, song kìm chẳng nổi mà động tác cũng có phần mạnh bạo. Khuôn ngực to lớn như mẹ bầu của Trinh bị cô nắn đến mức biến hình liên tục, tuy thế điều đó lại khiến Trinh càng thêm khoái cảm.
“Lồn cô thật ngọt… thơm lắm… em muốn chà đạp nó…”
Tiếng nói vừa dứt thì Trinh nhận ra gã đó đã đút lưỡi vào thẳng trong lồn cô, đầu lưỡi mang theo những cơ bắp khỏe nhất chuyển động liên hồi, xoay tròn khuấy đảo cái chỗ mà vốn đã lâu chẳng có ai chạm vào. Đã thế cái hơi thở nóng nảy phả ra từ hai lỗ mũi ấy lại được nụ hoa cúc chúm chím của cô tiếp nhận hoàn toàn. Và dĩ nhiên, gã cũng chẳng để cho tay được nghỉ ngơi mà dùng nó để banh rộng háng cô giáo ra, có khi thì sẽ vuốt ve phần đùi trong hoặc tét lên bờ mông trần trụi gợi cảm.
Trinh dần cảm thấy cực thỏa mãn, trong cô đã có thứ gì đó sắp sửa phun trào. Âm thanh nhóp nhép lẫn tiếng mút chùn chụt vang lên càng ngày càng mạnh mẽ, dồn dập như một bản nhạc nhục dục đầy khoái cảm.
Như một lẽ tất yếu, Trinh lên đỉnh ngay sau đó, một thứ chất lỏng túa ra từ lồn cô và chảy thẳng vào miệng tên đó. Còn cơ thể Trinh thì giật như điên dại, đầu ngón tay co quắp bấu lên khuôn ngực mịn màng. Tiếng thở dốc đứt quãng chợt cao chợt thấp hòa cùng tiếng rên cao vút đã đủ để biểu đạt cho cảm giác sau cuối của Trinh.
“Ái chà… cô thật là dâm đãng…” – tên đó đứng dậy, bên miệng vẫn còn vương lại vài sợi lông xoăn và cả chút nước nhờn. Hắn đưa tay xuống tiếp tục mò chỗ kín của Trinh, nghịch bộ phận vẫn còn đang rỉ nước.
“Cô muốn em đụ chứ?”
Trinh bất giác gật đầu, ánh mắt lơ mơ kèm theo dục vọng nguyên thủy.
Gã ta lần nữa đánh lên mông Trinh, đoạn cởi quần tây xanh xuống, lôi ra một cây hàng dựng đứng với những đường gân mạnh mẽ trông như những con giun sẫm màu trên thân.
“Thế, đụ thôi cô giáo… học sinh của cô cũng mong chờ lắm rồi kia kìa.”
“Học sinh?” – Trinh đột nhiên giật mình nhớ ra, cô nghiêng đầu, đưa đôi mắt nhìn xuống lớp.
Phía dưới, là những gương mặt quen thuộc đang nhìn cô trân trối, mồm há ra như chẳng thể tin nổi. Trong những ánh mắt ấy đều chứa đựng sự khinh bỉ, sự coi thường toát ra từ tận tâm can như muốn mắng Trinh chỉ là phường đĩ điếm, và đang khiến bộ trang phục trên người cô trở nên đầy nhục nhã.
Trinh bật dậy, vội vàng phân bua với vẻ bối rối: “Không! Không! Cô không phải loại người như vậy…”
“Thôi nào cô giáo… cô rất dâm… cô biết mà…” – giọng nói từ đằng sau lại vang lên.
Trinh quay đầu lại, lúc này cô mới thấy rõ khuôn mặt của “kẻ đó”.
“Quân? Vì sao… lại là em?”
Khuôn mặt đẹp trai của Quân hiện lên một nụ cười như có như không đầy tà dị – “Cô giáo… cô biết mà… cô muốn thành con đĩ của em… Cô… lúc nào cũng đang khao khát điều đó cả…”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Trinh giật mình tỉnh giấc sau tiếng chuông báo thức vang lên inh ỏi. Cô ngồi bật dậy, mở bừng mắt.
Xung quanh Trinh vẫn là căn phòng quen thuộc với đồ đạc đã được sắp xếp gọn gàng. Căn phòng rất nhỏ nhưng khá ấm cúng, ngoài một cái bàn làm việc, tủ quần áo bằng gỗ ra thì chỉ có thêm giường và một bộ bàn ăn màu trắng mới tinh. Ánh nắng dịu nhẹ hắt vào từ khung cửa sổ. Những cơn gió vụt qua khiến chiếc chuông gió hình sư tử treo trên đầu khung cửa kêu lên leng keng. Bên ngoài, tiếng chim líu ríu đã vang vọng, báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu.
Trinh nhìn quanh một lát với vẻ bần thần rồi chợt thở phào đầy nhẹ nhõm rồi vươn tay tắt báo thức.
“May quá… chỉ là mơ thôi.”
Cô tự nhủ như thế nhưng hai má bất giác đã trở nên đỏ bừng, dạo gần đây Trinh hay mơ những giấc mơ hoang đường và đầy hư hỏng. Trong mơ cô luôn làm tình với một ai đó, tuy cô không thể nhớ nổi kẻ đó là ai sau khi thức dậy nhưng cô biết đó là người rất quen thuộc với bản thân.
Trinh vò đầu, cố gắng nhớ ra những không hề có tác dụng. Đoạn, cô ra khỏi giường, đi đến bên cửa sổ rồi châm một điếu thuốc.
Khói trắng tỏa ra từ đôi môi xinh đẹp. Trinh thất thần ngắn nhìn quang cảnh bên ngoài.
Hiện tại trên cơ thể Trinh chính là một chiếc váy ngủ bằng lụa màu đen, tuy chỉ là hai dây và chẳng có họa tiết nào nổi bật song cũng chẳng thể che lấp nổi được cơ thể tuyệt trần với những đường cong mềm mại của Trinh. Bờ mông cong vút, cặp chân dài miên man trắng mịn lẫn bộ ngực lớn không bị hạn chế bởi áo lót. Mái đầu Trinh rối tung vì mới trải qua một giấc ngủ dài, đôi mắt có chút đỏ lên nhuộm màu mệt mỏi và gương mặt thì đã đỏ hồng.
Trinh cứ đứng đó, phô diễn sắc đẹp uyển chuyển dịu dàng của bản thân dưới ánh nắng ban mai, nếu như có mỹ từ để miêu tả cho nhan sắc tuyệt vời này thì chỉ có thể dùng hai chữ “thiên thần”. Mặc dù là vậy, thì ranh giới giữa thiên thần và người phàm tục đôi khi cũng quá đỗi mong manh, bởi giờ phút này Trinh đột ngột cúi xuống, dùng tay chạm vào phần dưới của bản thân như nhận ra điều gì đó.
Xúc cảm trên đầu ngón tay báo cho Trinh biết, chỗ kín của cô đã ướt đẫm.
“Chết tiệt… lại thế nữa rồi…”
Giọng điệu của cô giáo chuyển sang u oán. Trinh liếm đôi môi khô khốc, chợt nghĩ về những cảnh tượng sung sướng mà cô đã trải qua trong giấc mơ. Tự nhiên, cô cũng có chút cảm giác muốn làm điều gì đó.
“Hmm… mình… mình… ôi đau đầu thật. Giá như, mình có bạn trai…”
Nghĩ đến đây, Trinh nhớ đến Quân. Cô lại chuyển sang cười tự giễu: “Thôi, không được, Quân chắc đang hạnh phúc với bạn gái rồi… Mình không nên lại xen vào. Mà… sao cậu ta lại khỏe như thế nhỉ?”
Trinh dụi tàn thuốc, không khỏi nhớ về những gì mà cô đã từng chứng kiến. Cái lần mà Trinh thấy Quân quan hệ với Loan trong phòng y tế cũng không phải lần duy nhất mà cô “tình cờ” bắt gặp. Liên tiếp những ngày sau đó, Trinh đã được rửa mắt thêm rất nhiều lần.
Sở dĩ dùng từ “nhiều” ở đây là bởi vì số lượng đã đếm không xuể. Trinh nhớ có lần hai người họ nán lại tới cuối ngày, lặng lẽ đụ nhau ngay trong chính lớp học, kêu rên thỏa thích bất chấp việc âm thanh vang vọng khiến Trinh đỏ cả mặt. Có lần, Trinh thấy Quân rủ rê Loan vào nhà kho cũ phía sau trường, hai người họ đã liếm mút cho nhau tại đó. Cũng có lần, Loan và Quân leo lên tới tận sân thượng, với khung cảnh bốn bề trống trải, họ bất chấp có thể bị quay lại mà vồn vã lao vào nhau như những con thú hoang… Và, vô vàn lần khác nữa…
Trinh không thừa nhận bản thân cố tình chú ý hành tung của Quân, nhưng cô cũng dần nhận ra rằng cậu bé có thiên phú trong việc làm tình và cái thứ đó của Quân cũng rất chi là khỏe mạnh. Bằng chứng dĩ nhiên là bằng cường độ ra vào của cả hai người họ, người thường chắc chắn là không thể chịu nổi.
“Mình… hay mình làm một chút…” – Trinh nhớ đến khuôn mặt đẹp trai của Quân khi cậu ta lên đỉnh, cũng nhớ lại biểu cảm của Loan khi cô ta vặn vẹo cái hông bởi bị Quân đâm từ phía sau.
Ngay sau đó, Trinh khẽ cắn môi rồi lấy đồ bước vào nhà vệ sinh.
Tiếng nước chảy róc rách vọng ra từ bên trong căn phòng bật đèn trắng tinh, đâu đó là những âm điệu êm ả, như nỉ non, như rên rỉ…
…
Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.