Phần 17
Bóng tối bao trùm tất cả, tiếng mưa rơi tí tách như một bản nhạc êm dịu vang lên bên ngoài cửa sổ.
Cơ thể của Quân nóng dần lên theo thời gian, nhất là khi bàn tay ấm áp của Loan đang chạm đến chỗ hiểm của cậu. Lý trí Quân bảo rằng cậu nên từ chối, song thân thể thì nói điều ngược lại. Cái chạm khẽ khàng có chút bâng quơ của bà chị khiến cậu thấy thoải mái, ma lực khó chối từ đến từ những đầu ngón tay mềm mại.
Đã thế, Loan còn rúc đầu vào cổ Quân, hơi thở nóng nảy phả lên da thịt cậu.
“Cứng thật… còn to nữa…” Loan khẽ thì thầm, đảo tay một cái đã nắm trọn cây xúc xích, bộ phận nọ hằn cả lên lớp quần jean, cứng ngắc trong lòng bàn tay cô. Đây cũng là lần đầu tiên Loan chạm vào dương vật của đàn ông, cô cũng không ngờ là cảm xúc lại đặc biệt như vậy. Thứ này vừa ấm, vừa cứng rắn lại vừa có chút mềm mại, hơn cả thế thì nó khá to và dài chứ không phải như Loan đã nghĩ. Lúc này đầu cô tự nhiên mọc lên một suy nghĩ, chẳng rõ cái cảm giác khi đưa nó vào trong người sẽ như thế nào. Và liệu, nó có vừa với cô hay không.
Loan bỗng chốc thấy nóng cả người, ý nghĩ biến thái tự nhiên xuất hiện khiến cô kiểu như vừa ngại ngùng mà vừa tò mò xen lẫn chút thích thú kèm theo mong ước khám phá. Bất giác, Loan vuốt ve thứ đó cho Quân, điều khiển những ngón tay lướt lên lướt xuống một cách nhẹ nhàng.
Đúng lúc này, mấy ngón tay của Quân cũng cựa quậy, chúng vẫn còn đang nằm ngay chính giữa bộ phận mẫn cảm của Loan. Cô cũng không hề cố ý kẹp tay Quân mà có thể chỉ là bản năng trong lúc ngủ.
Chỉ có điều… Loan dần say mê cái cảm giác lạ lùng ấy.
Bàn tay nóng hổi của Quân đang mân mê chỗ ấy của cô, ngón tay chính giữa của cậu rà dọc cái khe ướt chính giữa khiến cô rỉ nước. Sau, mấy ngón tay của Quân lại nghịch ngợm xoay tròn ở hai bên mép, vuốt lên vuốt xuống với vẻ rụt rè tựa như đang khám phá một chân trời mới.
Đầu óc Loan lúc này thật sự đã trở nên trống rỗng, cô phải cố gắng cắn răng kìm nén, ngăn những âm thanh lạ chực chờ phát ra trong cổ họng. Tuy thế, thì hơi thở của cô càng lúc lại càng nặng nề, Loan thở mạnh có chăng là để biểu đạt khoái cảm, và tăng thêm chút kích thích cho người đàn ông mà cô yêu thích.
Quân dĩ nhiên cũng chẳng khá khẩm gì hơn, bởi vì Loan đã bạo dạn kéo luôn quần jean của cậu xuống, thốc ngược áo sơ mi lên. Cô đưa bàn tay nhỏ nhắn tham lam lần mò cơ thể cậu, có lúc đảo ngược lên trên vuốt ve khuôn ngực rắn chắc cùng đầu ti nho nhỏ, có lúc lại chuyển xuống dưới, xuyên qua quần lót mà bóp thằng em nóng hổi ấy trong lòng bàn tay. Lần đầu tiên có người chạm vào chỗ hiểm của Quân, sự hưng phấn ấy khiến cậu thả trôi tâm trí trong mông lung mơ hồ, cũng chẳng còn quan tâm đây là chỗ nào nữa mà cứ để mặc cô chị chơi đùa trên cơ thể.
Đã như thế, hai con người bên kia lại còn châm thêm dầu vào lửa. Quân chắc có biệt tài nghe tiếng đoán hình, cậu như đang xem một bộ phim người lớn dựa vào trí tưởng tượng siêu việt lẫn âm thanh quá đỗi sống động.
Hiện tại, có lẽ Huệ đã leo lên người Danh và cưỡi anh ta như một con ngựa, bộ phận sinh dục của cả hai ma sát một cách mãnh liệt với nhau. Ngoài âm thanh rên rỉ sung sướng thì còn có cả tiếng động “lạch bạch” của da thịt đập vào nhau.
“Ahh… ưm… ưm… ưm… hưmmm…”
“Ahh… hahhh… hahhh… ahh…”
Huệ chỉ rên bằng những âm thanh nghèn nghẹn không thành tiếng, có lẽ cô ta đang cố gắng nhỏ nhẹ nhất có thể. Tuy nhiên Huệ đã khinh thường mức độ dội lại âm thanh của căn phòng kín này, Quân thật sự có cảm tưởng như hai người họ đang đụ nhau sát bên tai cậu, dù có cố thế nào thì chuỗi âm điệu ấy cứ rõ mồn một.
Tiếng “bẹp bẹp” chắc là Danh đang vỗ vào bờ mông tròn của Huệ. Tiếng “chùn chụt” có thể là gã đang ngửa đầu lên, dùng lưỡi liếm và mút ngực bạn gái. Còn cái âm thanh “lép nhép” thì Quân dám cam đoan là do Huệ chảy nước quá nhiều, thấm ướt cả nửa thân dưới trần trụi lẫn cái của quý của anh ta.
“Em nứng…” – Loan đột nhiên nói bên tai Quân khiến cậu hơi giật mình. Nghĩ một chút thì vỡ lẽ ra rằng cô chị cũng đã không chịu nổi, Loan đã cần nhiều hơn việc Quân chỉ ma sát ở bên ngoài lớp quần.
Quân mỉm cười, lúc này hôn lên mái tóc của Loan, ghé miệng sát bên tai cô: “Loan này… vụ này cũng nằm trong việc tìm hiểu hả?”
“Có thể… anh không muốn sao?” – Loan nói rồi chợt bóp chặt thằng em của Quân khiến cậu tê tái. Có chút cảm giác một thứ gì đó sắp phun ra.
“Anh muốn… mà ổn không?”
“Ổn… anh cứ coi như đây là một giấc mơ đi… Muốn hôn em chứ?” – Loan thả lỏng tay ra, vuốt ngược lên chạm vào ngực Quân.
“Ehh… mà… nãy anh chưa… có đánh răng…”
“Em mặc kệ… hôn em đi!” – Giọng nói dịu dàng, thủ thỉ đầy chân tình song cũng rất bất chấp. Nếu như ai đã trải qua chuyện ân ái, cũng hiểu rằng trước khi lâm trận thì cái yếu tố quan trọng nhất chính là vệ sinh.
Tuy nhiên, nói đi thì cũng cần nói lại. Có đôi khi, bất chấp như vậy cũng là một gia vị mạnh mẽ khiến cuộc vui thêm phần táo bạo.
Loan nói dứt lời cũng chẳng cần Quân đồng ý, cô chị ngẩng đầu lên, bàn tay luồn qua sau cổ Quân rồi ghì chặt đầu cậu xuống. Hai đôi môi nháy mắt đã chạm nhau.
Cảm giác thật sự khó tả, Quân nhắm mắt mặc kệ luôn.
Ban đầu, vị đạo thật sự rất kỳ cục nếu như không muốn nói là khó chịu. Tuy nhiên, một lúc sau thì đã tốt hơn hẳn, nước miếng ứa ra quyện vào nhau cùng sự quấn quýt giữa hai cái lưỡi ướt át rốt cuộc đã thành công đốt lên lửa dục âm ỉ. Quân và Loan ôm chầm nhau bằng tất cả sức mạnh, đầu lưỡi đọng lại vị ngọt ngào. Cả hai đều muốn nhiều hơn nữa nên tham lam ngấu nghiến, khám phá đôi môi của nhau.
Quân hôn lần đầu tiên (nếu không tính vụ hôn lén Trinh), Loan thì trước kia đã từng nhưng dẫu sao chỉ là hôn môi. Còn ở thời điểm này, cả hai đều theo bản năng cùng với khát khao nồng cháy mà sử dụng luôn cả lưỡi.
Chẳng biết thời gian trôi qua bao lâu, cũng không rõ hai người kia đã diễn tới đoạn nào. Hai người cứ thế âu yếm nhau trên đầu môi. Quân ôm cả thân thể mềm mại của Loan vào lồng ngực, bàn tay vuốt ve bờ lưng mát lạnh của cô chị. Còn Loan, cô ta xoắn cả tay lẫn chân vào Quân, dường như chẳng muốn rời xa.
Cả hai thoải mái tận hưởng cảm giác vi diệu dâng trào, vuốt ve và ân ái lẫn nhau bằng tất cả những gì có thể.
Mãi đến một lúc sau đó, Loan chợt buông đôi môi ra. Cô tựa đầu lên vai Quân, khẽ thì thầm: “Anh hôn giỏi đấy… kinh nghiệm nhiều như thế là từng hôn bao nhiêu người rồi?”
Quân nghe thế, trong lòng tự nhiên xuất hiện một bóng hình xinh đẹp và khoảnh khắc vui vẻ trong quá khứ. Tuy thế, cậu nhanh chóng lắc đầu xua tan đi ý nghĩ rồi lấp liếm nói: “Em… xem phim nhiều thôi, lần đầu em hôn đấy.”
“Xưng anh đi… em đã nói rồi cơ mà…”
“À, xin lỗi… anh quên mất.”
Loan chu môi, có chút dỗi song cũng chỉ trêu Quân: “Tạm tha cho anh đấy… Vậy thì… đến đây, chạm vào cơ thể em đi…”
Quân thở phào một cái, không hiểu vì sao bản thân có chút chột dạ. Đoạn cậu không nói nữa mà dùng hành động để thay thế. Quân đưa tay phải, khẽ tách quần Loan ra, sau đó thọc vào trong từ đằng sau.
Cậu chạm đến một bờ mông mịn màng, tuy cũng không lớn lắm nhưng lại khá cong và đàn hồi. Ngoài ra thì cậu cũng sờ được lớp vải thun mát lạnh của mảnh tam giác đã có chút xộc xệch.
Thật sự là rất bồi hồi, Quân tận hưởng xúc cảm đến từ bàn tay, cậu miết nhẹ mông Loan rồi mân mê sờ soạng như chẳng biết chán.
Loan nằm im, cắn nhẹ vào cổ Quân bởi cô đang đón nhận cái cảm giác quá lạ lùng, vừa nhột, lại cũng vừa thích.
Một phút lặng lẽ trôi qua, Quân lúc này cũng cảm thấy bản thân cần phải khám phá thêm chút nữa. Bởi thế cậu mạnh dạn đưa ngón giữa xuống dưới. Chạm nhẹ vào cái lỗ đầu tiên, rồi lướt thẳng xuống cái lỗ tiếp theo.
Chỗ này thật sự rất ấm áp, những giọt nước nhờn đã rỉ ra hai bên mép quần lót. Quân còn cảm nhận được cả vết hằn của thứ đó thông qua những đầu ngón tay.
Cảm thấy bản thân không thể kìm nén thêm nữa, Quân bèn kéo lệch quần lót của Loan qua một bên, đưa tay thẳng đến cái chỗ mà cậu khao khát.
Thật ướt, thật mềm mại, thật nóng, lại thật nhẵn nhụi.
“Ahh.” – Loan chẳng biết vì sao rên nhẹ ngay khi Quân chạm vào, cơ thể cô cong lại, tựa như tâm trí đón nhận kích thích quá lớn.
Quân giữ nguyên ngón tay không dám động đậy, cậu cũng không rõ lắm điều mình vừa làm là đúng hay sai, liệu có khi nào khiến Loan đau hay khó chịu hay không.
“Loan… anh làm vậy ổn không?”
Loan cắn môi, vừa bực mình và vừa buồn cười, Quân đúng là một tờ giấy trắng, một tấm chiếu mới – nghĩa là chưa từng trải.
“Ổn mà… nhẹ nhàng một chút là được…”
“Ừm, anh sẽ nhẹ nhàng.”
Quân thấy an tâm hơn, đốt tay đầu tiên của ngón giữa cong lại, miết nhẹ. Cậu lần nữa khẽ chạm lên hai cái mép, sau lại dùng thêm ngón trỏ len lỏi giữa da thịt để có thể tách chúng ra. Loan lúc này cũng phối hợp bằng cách hơi banh chân, để Quân tiện bề khám phá.
Kế đến, Quân theo kinh nghiệm luyện phim hai năm có lẻ của bản thân để tìm cái thứ tên là “hột le” – cũng không rõ là có như phim miêu tả hay không.
Mò mẫm chốc lát, Quân cuối cùng cũng chạm vào thứ đó, nó không hiểu sao lại nhô ra ngoài, có chút cứng cứng hơi kỳ cục. Hột le – hay âm vật nằm trên đỉnh của môi lớn, giữa lỗ niệu đạo và phần mu nhô cao. Khi sờ vào có chút láng mịn, nghe nói phụ nữ rất sướng khi được kích thích tại chỗ này. Quân vừa nghĩ vừa thử nghiệm.
“Ahh…” – Loan rên rỉ, bấu chặt vào cánh tay Quân, tiếng thở dồn dập tỏa ra từ lỗ mũi.
Quân đoán cô chị thích điều này, bởi vậy nên đã đặt ngay trọng tâm vào việc kích thích chỗ đó, ngón giữa cùng ngón trỏ kẹp thứ đó vào giữa, cọ xát lên xuống. Phần còn lại của cả bàn tay thì áp lên cái lỗ khít rịt ngay giữa như một lẽ tất yếu.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Loan càng ngày càng mụ đi, cô không phải chưa từng thủ dâm mà ngược lại còn làm khá thường xuyên trong khi tắm rửa, dẫu như vậy thì được người khác làm cho lại là một trải nghiệm hoàn toàn khác hẳn. Nếu là Loan tự làm, chí ít cô cũng biết bản thân sẽ làm gì tiếp theo. Còn trong trường hợp này thì không thể, Loan sẽ không bao giờ biết được Quân sẽ chơi đùa với âm đạo của cô như thế nào. Điều này khiến cô vừa mong chờ vừa phấn khích, chưa kể đến việc một bàn tay xa lạ nhưng ấm áp và chắc nịch đang lần mò khám phá giữa háng cô.
Loan tê tái cả người, sự thoải mái đến từ chỗ hiểm chạy dọc cơ thể lên đến tận trí não. Cô cố gắng không rên rỉ nhưng điều đó thật khó khăn. Loan chỉ nén được thêm vài phút thì miệng cô bất giác đã vang lên âm thanh dâm đãng. Chúng tựa như lời nỉ non, tựa như lời tâm tình, lại gần giống như âm điệu của một bản nhạc giao hưởng đầy dục vọng. Loan không biết Huệ có phát hiện ra hay không, nhưng chuyện đã đến mức này thì cô cũng mặc kệ.
Thốt nhiên, Quân tách hai cái môi nhỏ của âm đạo ra rộng hơn chút nữa, ngón tay vươn dài, có lẽ cậu muốn đưa nó vào sâu hơn. Loan giật mình, vội ngăn lại.
“Từ từ… em… em còn trinh…”
Ánh mắt đen láy của Quân trợn tròn trong bóng tối, chẳng hiểu sao lại khiến Loan hơi buồn cười lẫn khó chịu.
“Nhìn gì chứ… không nghĩ em còn nguyên à? Trước kia em có người yêu… nhưng chưa ai được chạm vào cơ thể em đâu đấy.”
Quân lúng túng cười bồi – “Xin lỗi, anh không có ý đó…”
“Hừ hừ, anh thật tình, tự nhiên làm em mất hứng ngang.” – Loan giả vờ dỗi, chẳng hiểu sao thấy vẻ quẫn bách của Quân khiến Loan có chút vui vẻ.
“Xin lỗi mà… giờ làm sao để em có hứng trở lại?”
“Trời ơi… anh nghĩ đây là một câu để hỏi bạn tình hả?”
“… Hmm… Anh không biết, chỉ nghĩ là nên thành thật thôi… Anh sẽ làm bất kỳ thứ gì em muốn…”
“Bất cứ cái gì? Thật hả?”
“Thật… miễn em muốn…”
Loan nhìn sâu vào mắt Quân, vỗ lên lồng ngực cậu ta – “Đôi khi anh dễ thương thật đấy, nhưng mà được rồi, chỉ cần vuốt ve em thôi… Còn lần khác, em sẽ cho anh làm nhiều hơn nhé.”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Hai người lần nữa tiếp tục cuộc vui. Lần này cả hai đồng thời nằm ngửa ra giường, nhẹ nhàng mò mẫm chỗ kín của nhau. Họ buộc phải làm vậy bởi vì cặp đôi kia đã xong việc, có lẽ đã bắt đầu nghỉ ngơi. Nhẩm tính thì thời gian nhập cuộc đến khi kết thúc cũng chẳng dài lắm, đâu đó chỉ khoảng mười lăm phút.
Quân nghịch sò cho Loan trong khi thằng em cậu được cô nàng vuốt ve. Quần của cả hai đều đã cởi xuống, phủ lên trên bộ hạ là một tấm mền mỏng. Động tác của họ không hẹn mà cùng chậm rãi rất từ tốn, dù sao thì trong không gian yên ắng thế này cũng cần có sự cẩn thận.
Mặc dù là như vậy song cả Quân hay Loan đều cảm thấy khá sướng. Hoàn cảnh hiện tại là một kiểu trải nghiệm khác biệt. Nó rất giống như việc bạn lặng lẽ nằm thủ dâm ngay bên cạnh một ai đó, ngoài khoái cảm của bản thân thì còn có thêm sự thăng hoa trong tâm trí, gồm hưng phấn, lo sợ và cả ngại ngùng khó tả. Ăn vụng thì lúc nào cũng ngon hơn chính là như vậy.
Quân cũng không chỉ dùng tay trái vuốt ve háng Loan, mà đôi khi còn hơi nghiêng người, dùng cả tay phải chạm vào bộ ngực nhỏ nhắn của cô chị. Khuôn ngực của Loan cũng không to lắm mà khá vừa tay, kích cỡ khoảng chừng cái bánh bao sữa. Bù lại nó khá mềm mịn, đầu nhũ hoa cũng rất xinh xắn và lại còn hơi nhô ra phía ngoài.
Lửa nóng càng ngày càng lên cao với sự kích thích đến từ cả hai phía. Bàn tay nhỏ nhắn của Loan xóc củ khoai của Quân với cường độ tăng dần đều, còn cậu trai cũng không ngần ngại gì mà chà xát chỗ đó càng thêm lợi hại.
Chỉ có điều, đúng lúc cả hai đang trên đà thăng hoa thì Danh lại không cho họ thỏa ý nguyện. Anh ta nhổm dậy khỏi nệm, dò dẫm từng bước đi về phía cầu thang.
“Anh đi đâu đấy?”
“À, anh đi tiểu một chút.”
Giọng nói khe khẽ của gã khiến cả hai người giật mình, Loan rụt tay lại, cuống cuồng kéo mền lên che chắn cơ thể, nằm quay lưng với Quân và giả vờ ngủ. Còn Quân thì cũng kéo mền, mắt mở ti hí.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng lướt qua tấm đệm của hai người, sau đó Danh đã đi xuống cầu thang mà không hề dừng lại. Ánh điện nhà vệ sinh lóe lên một lát, tiếng nước xả ào ào vang lên ngay sau đó. Khoảng chừng năm phút sau thì Danh quay trở lại giường, mọi thứ lại lần nữa chìm vào im lặng.
Quân và Loan hú hồn không nhẹ, thần kinh cứ căng thẳng từ lúc Danh bước đi, cũng không rõ vì sao mà trong lòng cả hai đều lo sợ đến vậy. Ngay cả khi anh ta và Huệ đã yên tĩnh thì hai người cũng không có hành động gì tiếp theo.
Quân cũng không rõ Loan đang nghĩ gì vì cô chị đã quay lưng lại với cậu, tuy nhiên cậu biết hiện giờ bản thân nên chủ động. Và vì vậy, Quân nhích người đến, ôm chầm Loan từ đằng sau. Cô chị có vẻ bất ngờ song cũng không phản kháng, thả lỏng cơ thể để mặc Quân ôm lấy.
Một lần nữa, dục vọng lại được thắp lên dữ dội, bởi vì hai người nhận ra rằng thằng em của Quân chẳng biết thế nào mà trùng hợp đâm thẳng đến khe hở giữa chân Loan. Cây xúc xích cứng ngắc với những mạch máu căng tràn đang tiếp xúc thân mật với con sò nhẵn nhụi của Loan bằng một cách khá quái dị – thân của nó nằm dọc đúng ngay vào âm đạo, cái đầu khấc mạnh mẽ xuyên đến phía trước rồi bị Loan ép chặt vào đùi.
Cô ta dường như có thể cảm nhận rõ ràng được hai cái mép và cả hột le của chính mình đang co giật và chảy nước bởi kích thích quá đột nhiên. Và cũng có đôi chút cảm giác hơi ngứa ngáy vì những sợi lông tua tủa của Quân cứ đâm vào lỗ hậu của cô.
“Anh…” – Quân nhận ra tình hình thì cảm thấy hơi nóng người, cái tư thế ám muội này cậu nhớ rằng đã từng xem trong một bộ truyện hentai – khi nữ chính vẫn còn tem và nam chính chọn cách này để quan hệ.
Loan không nói tiếng nào, bởi vì hiện tại cô đã gắng sức mím môi để kiềm chế, cái cảm giác lạ lùng đang len lỏi trong óc khiến cô tê rần và dần mụ đi. Đằng sau cô là một bờ lưng vững chãi ấm áp, còn giữa hai chân cô thì lại là cái đồ chơi bằng thịt ấm đến ba mươi bảy độ. Dù Quân vẫn chưa hề làm gì song cũng khiến Loan thấy sướng, vì cái củ khoai ấy cứ giật giật, cương lên chạm vào chỗ kín đẫm nước của cô.
Chuyện sau đó như một lẽ tất yếu.
Loan im lặng cũng đồng nghĩa với đồng tình, Quân bạo gan dùng cả hai cánh tay đan xéo trước ngực Loan rồi bóp vú cô chị, còn hông thì bắt đầu đưa đẩy để hai thứ tạo vật kia ma sát với nhau.
Tiếng óp ép, bẹp bẹp khe khẽ bất chợt vang lên giữa bóng đêm u tối, cùng với đó là âm thanh rên rỉ như có như không hòa cùng tiếng thở dốc ngày một dữ dội.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Trong khi Quân đang hì hục hoàn thành công việc thì có một người không thể ngủ được vì cậu.
Bắt đầu từ việc Quang béo và mấy thằng bạn chờ mãi cũng không thấy Quân quay về ký túc, cho nên bọn chúng mới sốt ruột và đành báo cho Trinh để cô giúp đỡ tìm kiếm.
Khi Trinh nhận được tin thì cũng đã là mười hai giờ đêm, lúc đó cô không suy nghĩ nhiều mà ngay lập tức chạy xe đến trường mặc kệ mưa gió, kế đến thì cô lại chở Quang béo tìm đến quán rượu mà cậu ta nghĩ rằng Quân sẽ đến đó.
Tại đây thì hai cô trò nhận được tin là Quân đã say và theo Loan ra về, có thể cũng bởi vì không còn tỉnh táo nên mới không nghe điện thoại. Quang béo sau đó cũng thở phào nhẹ nhõm, tạm thời quay về báo tin cho lũ bạn rồi chờ hôm sau tính tiếp.
Về phần Trinh, trong lòng cô có nhiều cảm xúc phức tạp hơn thế. Cô rất lo lắng cho Quân, cũng có chút ghen tuông kỳ quặc vì cậu ta đi cùng cô gái khác, nhưng dẫu sao Trinh cũng không biết bản thân nên làm gì, phần cô muốn tìm đến chỗ Loan sống để đưa Quân về, phần thì cô lại tự nhủ bản thân lấy tư cách gì để làm như vậy.
Cứ như thế, Trinh mải miết tự dằn xé tâm can và theo đuổi đủ thứ suy nghĩ mông lung. Về Quân, về cô và về mối quan hệ kỳ lạ sớm nở tối tàn của hai người bọn họ.
Trinh cứ nằm trên giường, đưa ánh mắt mông lung nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cho đến khi mưa đã tạnh hẳn và tia sáng đầu tiên của ngày mới lóe lên thì cô mới giật mình.
“Mình nhớ Quân… không rõ cậu ta có về chưa?” – Trinh lẩm bẩm rồi ngồi dậy, xoa xoa cặp mắt như gấu mèo với những tia máu đỏ dày đặc bên trong, đoạn cô vuốt lên trán, day hai bên thái dương – “Mình điên mất… Mình nên làm gì đây? Mệt mỏi thật.”
“Reng! Reng!” – Tiếng chuông điện thoại vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Trinh.
Cô cầm điện thoại, nhìn thoáng qua màn hình rồi thở dài, đây là một dãy số Trinh không lưu nhưng cô rất rõ nó thuộc về ai.
“Alo?” – Giọng Trinh lạnh tanh chẳng có chút cảm xúc.
“Em chào chị… anh Phong tỉnh rồi ạ… anh ấy muốn gặp chị… chị có thể đến chứ?”
Trinh nghe thế, nở nụ cười đắng chát như tự giễu, mấy giây sau đó mới đáp: “Được, chiều tôi sẽ qua, đơn ly hôn tôi đã chuẩn bị xong rồi.”
Nói xong, Trinh chẳng chờ Phương nói gì đã cúp ngang điện thoại. Sau đó cô thất thần nhìn lên trần nhà, nơi có những chiếc mạng nhện giăng tứ tung, một con nhện đen bé xíu đang treo mình nhả tơ, có một con muỗi còn sống đang cố gắng cựa quậy để giãy giụa ra khỏi cái bẫy.
“Hmm, tối mình nên dọn dẹp phòng, nhỡ nó rớt vào mặt lúc mình đang ngủ thì tệ lắm.”
Trinh nói xong thì ra khỏi giường, đi đến mở toang cửa sổ rồi tự tay châm một điếu thuốc lá đưa lên môi.
Bình minh ló dạng ở phương xa, tỏa ánh sáng xua tan những mảng sương mờ ảo và cả chút lạnh lẽo của cơn mưa đêm qua còn đọng lại. Trên bầu trời thấp thoáng có những cánh chim rời tổ cùng tiếng hót líu ríu. Ngoài mặt đường, ánh đèn vàng vẫn chưa tắt hẳn nhưng người dân đã tất bật ra đường và đón chào một ngày mới.
Cuộc sống vốn vẫn đẹp như vậy, nhưng sao Trinh cảm thấy, nó lại quá đỗi tàn nhẫn với chính bản thân cô.