Chuyện giả như thật – Phần 52

Phần 52
Căn phòng nhỏ vẫn còn tràn ngập mùi vị sau cuộc mây mưa hoan lạc, Liễu ngồi trên giường thân thể trắng ngần vẫn không một mảnh vải.
Chiến đã ra về, cả ba ăn ý chỉ gật đầu coi như chào tạm biệt mà không ai nói một lời gì.
Thu Hương lúc này đang đứng dưới làn nước ấm trong phòng tắm để gột rửa đi cơ thể đỏ bừng sau cuộc hoan ái, cuộc hoan ái mà bản thân nàng lần đầu tiên trong nhiều năm qua đã tự đánh mất chính mình, tự trở thành cuồng loạn và chẳng cần chút lý trí nào nữa cả.
Liễu ngồi thơ thẩn nhìn ra cửa sổ, nhìn bâng khuâng dòng xe qua lại nơi con đường sau nhà, nàng chẳng suy nghĩ gì nhiều, vì bản chất nàng từ lâu hoang dại và điên cuồng trong tình dục rồi, chỉ là… nàng sợ Thu Hương giận.
Dù sao thì đối với người vừa là chị, vừa là người tình như Thu Hương, lại đối xử với nàng rất tốt nên nàng thực sự quan tâm tới cảm xúc của Thu Hương.
Liễu không biết mình đã làm đúng hay sai, làm tốt hay xấu, nhưng góc độ là người con gái như nàng, nàng muốn Thu Hương được biết, được cảm nhận, hoặc được có cơ hội thay đổi… Nhưng nàng không dám chắc cô ấy có nổi giận hay không.
“Cạch” Cánh cửa nhà tắm mở ra, thân hình trần truồng mà đẹp như siêu mẫu của Thu Hương bước ra, cánh tay trắng trẻo đang cầm chiếc khăn lau mái tóc, thân thể nuột nà cao ráo từng bước đi ra rồi ngồi bên giường.
Liễu thấy nàng ra thì ngồi sát lại, ấp đôi bầu vú to lớn của nàng lên lưng Thu Hương, ôm lấy vòng eo mảnh mai vẫn còn ướt nước của nàng mà thủ thỉ:
– Chị… chị… có… sao không?
– Sao là sao?
Liễu hơi ấp úng, một hồi lâu mới hỏi:
– Chị có giận em vì… vì… em để anh ấy làm thế… với…
Thu Hương mỉm cười cắt đứt:
– Không sao! Không giận! Không quan tâm lắm!
Liễu giọng có chút buồn quan tâm hỏi:
– Chị không sao chứ?
Thu Hương quay người lại lấy một tay bóp nhẹ vào vú Liễu nói:
– Em không cần lo cho chị, chị biết mình làm gì, cũng không có hối hận hay cảm thấy gì quá khác lạ cả! Đối với chị coi như hôm nay chỉ là một cuộc chơi quá đà! Chị cũng chẳng thấy ghét bỏ anh ta như trước nữa, thế nhưng càng không yêu quý gì anh ta cả!
Thu Hương kéo Liễu ôm vào lòng mình rồi nói:
– Chị lúc ấy vừa là có chút yếu lòng, nhưng cũng tò mò với cái cảm giác của em luôn mê mệt vì thứ đó! Chung quy lại là… ừ… cũng thoải mái! Có chăng coi đó như một cái dương vật bằng thịt thôi! Chị… ừ… nói sao nhỉ… cũng không cảm thấy… ừ… ghét như trước… thấy nó lạ lạ… cũng thích thích… cũng tạo ra cảm giác sướng… em hèm… điên dại… nhưng chỉ là cảm giác như thích một món đồ chơi mới lạ! Tóm lại là… chị thấy nó bình thường như một lựa chọn cuộc chơi! Nhưng…
Thu Hương khẽ véo vào đầu ti của Liễu làm nàng rúm người lại mới nở nụ cười mắng yêu:
– Nhưng cấm em dụ dỗ gạ gẫm chị làm trò này nữa nghe chưa? Chị không thích đàn ông gần gũi chị như vậy!
– Chị… chị… Vâng!
Liễu nhìn kỹ ánh mắt Thu Hương chỉ thấy trong veo long lanh không có ý trách mắng gì nàng, Liễu hít một hơi từ làn tóc ướt của Thu Hương rồi nói nhỏ tỉ tê:
– Chị hôm nay “làm” với anh ấy điên cuồng quá! Em sợ chị… chị bị tổn thương!
– Ha… ha… Chị là ai, là một người mạnh mẽ, em hiểu bao năm qua chị đã tự biết cách chăm sóc bản thân một mình ở đất khách quê người, chị còn sợ hãi gì một việc quan hệ tình dục khác lạ chắc! Chị… hì… cũng chả biết sao lúc ấy lại nảy ra những ý nghĩ điên cuồng đến thế! Nhưng đến lúc này bình tĩnh lại, chị không sợ hãi hay ghét bỏ… nhưng cũng không muốn xảy ra lần nữa đâu nghe cưng! Cấm em cho phép hắn lại gần chị lần nữa rõ chưa?
Nhìn ánh mắt đang lườm của Thu Hương nhưng Liễu lại chả thấy sợ hãi gì cả, nàng còn cảm giác đáng yêu và thấy trong lòng nảy sinh yêu thương với cô gái mạnh mẽ trước mắt.
– Chị… chị xinh đẹp quá!
– Nói linh tinh gì đó? Chị chả đẹp thì sao? Hí! Nếu chẳng phải mẹ chị nghiêm khắc quá thì chắc chị đã đi làm người mẫu rồi đó! Xí!
– Vâng! Chị cao ráo trắng trẻo, xinh đẹp, lại mạnh mẽ lý trí… hi hi… cảm ơn chị!
– Cảm ơn gì?
– Cảm ơn chị vì không giận em! Em… em sau này không dám nữa… nhưng… nhưng mà… chị… lúc ấy sốt cao quá… em chả biết nghĩ đến ai nữa… trước giờ toàn là nhờ anh ấy mọi việc… xong… xong… em… em gặp lại anh ấy lại… lại không biết sao nữa…
– Được rồi! Không cần nói nữa… chị hiểu… Dù sao… em vẫn là cô gái… chị không cần em sẽ ghét đàn ông, chị chỉ cần em… em coi chị như một người đàn ông bên đời em là được… được không?
– Vâng… vâng… ạ!
– Đừng lo! Sau này mọi việc chị sẽ lo cho em! Còn việc lần này… đối với chị… có lẽ không phải việc không tốt… chị cuối cùng có thể thử điều mà chị từng mơ ước rồi… hi hi…
– Chuyện mơ ước gì ạ???
– Em sẽ biết ngay thôi!
… Bạn đang đọc truyện Chuyện giả như thật tại nguồn: https://gaigoi.city
Chiến tối đó về nhà mới sợ hãi dâng trào, người ta nói ra ngoài chơi bời đừng để ở nhà biết được.
Chiến lúc này đứng trong phòng tắm mà sợ hãi nhìn những vết cắn, cào trước ngực mình, nếu Thu vợ chàng mà nhìn thấy thì chẳng biết giải thích sao cho những dấu vết đầy sự chứng mình lừa dối này.
Và thực sự thì… cánh của phòng tắm bị mở ra, đôi mắt đầy phẫn nộ đang nhìn chằm chằm vào ngực Chiến, đôi mắt biếc vì có chút nước mắt mà trở nên long lanh.
Chiến giật mình quay lại, thân thể trần truồng phơi bày trước đôi mắt đó, ngoài dấu vết trên ngực, không quá khó để nhận ra dương vật bị đày đọa đỏ bừng của Chiến, chàng giật mình kinh hãi hỏi:
– Sao… sao em lại vào đây!
– Anh… anh… anh… trên người anh…
– Anh… anh… sao em lại vào đây? Thu đâu?
– Chị ấy đang bế con bé con chạy ra ngay ngoài chợ mua thêm mấy thứ, em… em định vào với anh một chút… anh… anh dám chơi bời bên ngoài… như thế này ư? Chẳng phải có em ở đây sao? Anh… anh muốn giày vò em thế nào chẳng được… anh muốn thử cảm giác đó em cũng có thể cho anh mà? Hức… chỉ còn anh bên em… mà anh cũng… cũng chán ghét em sao?
– Không! Không phải vậy… là vô tình thôi! Anh thề… anh thề không chán ghét gì em đâu! Anh thương em không hết mà! Xin em lúc khác anh sẽ giải thích, đừng để chị phát hiện ra! Làm ơn!
“Rầm” cánh cửa bị đóng lại một cách thô bạo, Chiến dựa lưng vào tường thở dài một cách chán nản.
Tối đó cơm nước xong đâu đó thì Chiến phải giả vờ ngồi ở máy tính làm việc, không dám lên giường ngủ với vợ ngay, trong lòng mong mỏi vợ mình sẽ như mọi người ngủ sớm để chàng không bị phát hiện, trong đầu còn đang suy nghĩ cách nào để trốn vợ vài hôm cho mấy vết cào ở ngực biến mất thì tin nhắn zalo từ Ninh nhắn tới:
– “Icon mặt khóc”
– Anh xin lỗi! Chuyện là thế này…”kể hết”… Chắc mai anh phải nói dối đi công tác mấy hôm chờ hết vết trên người mới dám về! Em giúp anh nhé! Đừng buồn, anh thương em lắm!
– Hừ! Miệng nói thương mà lại đi tương con khác!
– Thôi được rồi anh xin lỗi!
– Anh xóa tin nhắn ở bên này đi! Qua tin nhắn bên ních phụ kia nói chuyện với em thì em tha cho!
– Rồi rồi! Em cũng xóa mấy tin anh nhắn kia đi nhé!
Chiến đành xóa tin nhắn rồi đăng nhập sang ních phụ mà chàng để tiếp gái lên máy tính.
– Em dâu thèm địt: Đây này! Nhìn biệt danh của nhau em đã thấy thích rồi! Anh rể đểu cáng dám đi chơi gái bên ngoài!
– Anh rể địt Ninh: Thôi nào! Anh xin lỗi rồi mà!
– Em dâu thèm địt: Không xin lỗi suông được đâu! Anh phải đền bù cho em!
– Anh rể địt Ninh: Em muốn anh đền bù sao?
– Em dâu thèm địt: Địt em! Chơi em mạnh bạo như cách anh làm hôm nay!
– Anh rể địt Ninh: Em… em chẳng phải sợ cách làm tình mạnh bạo của Đông mà? Sao giờ lại yêu cầu thế?
– Em dâu thèm địt: Lâu lâu em nhớ có được không? Mà anh muốn trốn nhà đi vài hôm mà? Anh đưa em theo đi?
– Anh rể địt Ninh: Đưa theo thế nào được?
– Em dâu thèm địt: Mặc kệ anh! Anh phải nghĩ cách đưa em theo! Không… em buồn lắm… chồng em đã thế rồi… đến anh cũng không thương em… chắc em… đi tìm người khác thôi…
– Anh rể địt Ninh: Thôi nào! Được rồi, được rồi! Để anh tính! Em ngủ đi đã! Được không?
– Em dâu thèm địt: Ưm… được… nhớ nha… em yêu anh!
– Anh rể địt Ninh: Anh yêu em!
Tối đó Chiến thức khuya vắt óc nghĩ đủ cách xử lý sự việc…
(Số hưởng lắm cũng nhức đầu vỡ mặt ấy chứ anh em nhỉ)

To top
Đóng QC