Chuyện giả như thật – Phần 36

Phần 36
Một ngày đẹp trời.
– Em muốn xem phim gì?
– Dạ! Gì cũng được ạ!
– Ok! Vậy để chị lựa!
Trong khung cảnh một rạp chiếu phim đông đúc người, hai mỹ nữ đang đứng gần một màn hình quảng cáo các loại phim để lựa chọn, chỉ mới tới nơi được hơn 5 phút nhưng đã xuất hiện 2 lần một vài thành niên muốn ra bắt chuyện làm quen 2 nàng.
Một nàng mỹ nữ với chiều cao hơn 1m7 nổi trội như một chú hạc mỹ miều, tóc uốn thời thượng tới giữa lưng và đc nhuộm màu xanh da trời nhàn nhạt, tôn lên làn da trắng như trứng gà bóc, nét xinh đẹp trên khuôn mặt với phong cách trang điểm nhẹ nhàng thanh thoát, đôi môi đỏ thắm và chiếc mũi thẳng tạo lên vẻ thanh cao, không ai khác chính là Thu Hương.
Bên cạnh nàng Liễu mang dáng vẻ mộc mạc giản dị với bộ váy trắng điểm nhưng bông hoa nho nhỏ, tạo điểm ấn tượng vẻ đẹp thuần khiết kỳ lạ.
Liễu với chiều cao chỉ khoảng 1m6 đứng cạnh Hương có chút cảm giác nhỏ bé hơn, nhưng lại càng làm cho người nhìn cảm giác muốn lao tới bao bọc bảo vệ.
Hương với chiếc giày đắt tiền, mặc một chiếc quần vải đen thuôn rộng và chiếc áo trắng ôm gọn đường cong mềm mại trên người.
Một nàng cá tính, một nàng mảnh mai.
Hai sức hút mãnh liệt đánh mạnh vào thị giác các thanh niên xung quanh, tạo nên sự hờn dỗi của không ít cặp đôi.
Cầm trên tay cặp vé một bộ phim hoạt hình vui nhộn, Hương với phong thái tự nhiên hết mức nắm bàn tay của Liễu đi về phía một bàn uống nước để chờ phim sắp chiếu.
Nắm tay một người con gái không có gì là lạ lẫm với Liễu, nhưng cái nắm tay của một người con gái yêu thích con gái lại làm Liễu có cảm giác gì đó ngượng ngùng đến lạ.
Thu Hương gọi hai cốc trà sữa matcha, nở một nụ cười nhẹ nhàng ngắm nhìn khuôn mặt ửng đỏ của Liễu rồi cất tiếng ngọt ngào:
– Trước đây từng có người yêu chưa?
– Rồi ạ!
– Đi hẹn hò xem phim rồi chứ?
– Vâng! Vài lần ạ!
– Vậy cậu đó giờ đang làm gì?
– Anh ấy… anh ấy… đi nước ngoài!
– Oh! Du học hay xuất khẩu lao động?
– Vượt biên trái phép ạ!
– À! Ừ! Chị xin lỗi đã hỏi chuyện đó!
– Không sao đâu ạ! Là kỷ niệm thôi chị ạ!
Thế rồi Liễu hồn nhiên kể lại ngày đó, được tỏ tình, được hẹn hò, đi xem phim, uống nước, đạp vịt v… v… rồi lần đầu tiên nắm tay, lần đầu hôn lên má v… v…
Thu Hương nhìn vẻ mặt hồn nhiên vô tư của cô bé mới 17 tuổi kể lại mối tình đầu, nàng thấy trong lòng nảy sinh sự yêu thích kỳ lạ. Rồi còn thấy có gì đó ghen ghen khó chịu khi nghe Liễu nhắc đến nụ hôn đầu với người yêu cũ.
– Mối tình đầu của chị như thế nào ạ?
Một câu hỏi nhỏ vang lên như tiếng gõ làm bừng tỉnh Thu Hương.
– Hả! Mối tình đầu của chị???
– Vâng! Em hơi tò mò chút, với chị cảm lần đầu yêu có giống như em không?
– À! Ha Ha! Không… à… giống chứ nhỉ… ừ mối tình đầu của chị không phải như em nghĩ đâu, lúc ấy chị vẫn thích con trai!
– Ơ! Thế ạ!
– Ừm! Xem nào, ngày đó thì cũng yêu một bạn cùng lớp, nhưng… chị không muốn nhắc đến nó nữa… em có thể hiểu là… thằng đó nó kiểu trai đểu, mới yêu mà cứ đòi quan hệ, chị không cho, thì nó đi nói xấu đơm đặt chị và đổ mọi tội lỗi lên đầu chị, tóm lại là thằng khốn nạn.
– Thế nên chị mới ghét đàn ông ạ?
– Không hẳn! Sau có một người tán chị cũng là trai ngoan thật thà, nhưng chị thấy chung quy là nhạt toẹt, chả có gì hấp dẫn cả!
– Tiếc nhỉ?
– Tiếc gì?
– Chị xinh đẹp như vậy mà, hi hi, em chưa gặp ai con gái mà cao như chị ấy!
– Ừ! Chị cao nhất nhà đấy, em trai chị cũng tàm tuổi em nhưng vẫn thấp hơn chị nửa cái đầu! Lúc đầu bố chị muốn chị theo ngành người mẫu, mà mẹ chị không cho nên thôi!
– Chị học ở đâu ạ?
– Bên Nga! Chị về chụp ảnh cưới đứa bạn thân! Mấy hôm nữa chị lại đi, bao giờ nó cưới mới về tiếp!
– Ui thế thì bay đi bay về tốn kém lắm chị nhỉ?
– Mấy chục thôi em ạ!
– Vâng!
Nhìn vẻ mặt Liễu tự nhiên trở lên buồn buồn, Thu Hương tinh ý hiểu ngay bèn lảng sang chuyện khác:
– Em bây giờ có yêu thích ai không?
– Em bây giờ ạ! Em không biết có phải yêu thích gì không, nhưng ít nhất là em thích được ở bên anh ấy, được anh ấy ôm ấp, còn quan trọng nhất với em lúc này chỉ là kiếm tiền lo cho bố em thôi!
Thu Hương mỉm cười đưa tay ra nắm lấy tay Liễu nói nhỏ nhẹ:
– Chị tuy vẫn đi học, nhưng bên đó chị cũng có công việc thu nhập khá, chị có thể giúp em, lo được cho em!
Liễu từ từ nhẹ nhàng rút tay lại nói:
– Em mặc dù mới gặp chị lần đầu, nhưng chị em mình nói chuyện với nhau trên mạng cũng không ít! Em rất quý chị, nhưng… em… em… không biết diễn tả như thế nào, chỉ là… em… không muốn có kiểu quan hệ như vậy với chị… em xin lỗi!
Thu Hương ngồi thẳng lại khẽ hít một hơi dài rồi thở ra cười nhẹ:
– Không cần nghĩ nhiều quá! Cứ coi như chị là bạn em đi! Đến giờ xem phim rồi! Đi thôi!
Bước tới nắm bàn tay nhỏ nhắn của Liễu, hai mỹ nữ tiến về phòng chiếu phim.
Chẳng mấy chốc với bản tính còn trẻ con, Liễu xem bộ phim hoạt hình hài hước đã cười khanh khách, Thu Hương cũng vui vẻ theo, cả hai vừa ăn bỏng ngô vừa cười vui vẻ thưởng thức bộ phim.
Hết phim thì đã đến giờ ăn trưa, Hai mỹ nữ tiếp tục làm tâm điểm cho một quán ăn đồ nhật.
Nhìn dáng vẻ thích thú ăn uống và trò chuyện của Liễu, Thu Hương cảm thấy chuyến về nước lần này rất hài lòng.
Chiều đó hai mỹ nữ đi dạo các shop quần áo cả buổi, Liễu với sự từ chối mạnh mẽ của mình cuối cùng vẫn phải nhận 3 bộ đồ khá đắt tiền mà Thu Hương mua cho.
Đến chiều tối Chiến đi làm về mới ghé qua đón Liễu, tặng nhau 2 cái gật đầu coi như chào hỏi.
Lần đầu gặp Thu Hương lên Chiến cũng có phần nào bị thu hút bởi vẻ đẹp của nàng.
Thế nhưng cái cảnh Liễu vui vẻ ra mặt khi thấy Chiến tới đón, và rời đi khi ngồi sau xe máy ôm chặt, làm cho Thu Hương cảm thấy rất khó chịu.
“Đàn ông bẩn thỉu, đừng ôm hắn như vậy chứ”
Lầm bầm một câu trong miệng, Thu Hương đành bước lên taxi về nhà mình.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện giả như thật tại nguồn: https://gaigoi.city
– Hôm nay em và cô gái đó đi những đâu?
– Xem phim này, đi ăn đồ nhật rồi đi mua quần áo, chị ấy mua cho em mấy bộ đồ xịn lắm, em từ chối mãi nhưng chị ấy bắt lấy!
– Oh! Như hẹn hò ấy nhỉ, les mà lãng mạn gớm! Vậy thôi, không tính tiền cô ta!
– Tiền gì hả anh?
– Phong không báo em à, cô ta trả tiền cho em 20 triệu đấy! Anh tưởng hôm nay cô ta dẫn em vào khách sạn cơ, còn lo em lần đầu quan hệ với les chưa chuẩn bị tâm lý cơ!
– Anh lo cho em lắm ạ!
– Cô bé ngốc này! Lo chứ!
– Vâng!
Nghe tiếng vâng đầy ngọt ngào của Liễu, Chiến chỉ đành mỉm cười và không nói gì nữa.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện giả như thật tại nguồn: https://gaigoi.city
– Mày đang đâu đấy?
– Ở phòng chứ đâu? Mày về nhà chưa?
– Chưa! Nay về nhưng không về nhà, đi hẹn hò với em gái kia!
– Nhà không về mà đi hẹn hò loanh quanh ở thành phố! Mày làm như nhà mày không trong thành phố ấy nhỉ?
– Kệ tao! Đang đi taxi lên Hà Nội đây! Đi quẩy không?
– Người ta sắp cưới rồi, phải ngoan ngoãn ở nhà chăm chồng nè!
– Ngưng! Chuẩn bị đi, 1h nữa tao lên tới nơi, đi bar chơi chút, yên tâm cho về sớm! Muốn hít không khí chút thôi!
– Hít oxi thì đi ra chỗ nào rộng rãi thoáng mát, vào bar làm gì?
– Nhanh! Tâm trạng đang không vui! Hỏi ít thôi!
– Rồi! Rồi! Xin phép chồng đã!
– >’&Lt…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện giả như thật tại nguồn: https://gaigoi.city
– Chồng này! Sang tháng ngày xxx là Đông nó làm lễ ăn hỏi, anh xem sắp xếp công việc mà nghỉ hôm ấy nhé!
– Ừ! Thế tính bao giờ cưới?
– Hai tuần sau ăn hỏi thì cưới, ngày bao nhiêu nhỉ… em xem… nào… à ngày xxx…
– Ok! Anh nghỉ được, cưới đợt này nhà em neo người, thuê cỗ hết đi cho nhàn, nhà mình chỉ lo việc đón khách thôi!
– Vâng! Bố mẹ cũng bảo thế! Ông bà mong có cháu nội lắm rồi!
– Thế à! Ông bà nội cũng mong có thêm cháu đây nữa này! Mình sản xuất thêm đi em!
– Thôi đi! Mới hôm qua còn gì?
– Anh hừng hực trai tráng thế này mà em toàn bỏ đói anh thôi!
– Em mệt lắm, chỉ muốn ngủ thôi! Mai nhé!
– Rồi! Nhớ đấy, chồng làm việc tí vậy, mai mà bùng là tớ đi ra ngoài kiếm đấy!
– Giỏi! Thử xem! Hứ…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện giả như thật tại nguồn: https://gaigoi.city
– Anh đang làm gì đấy?
– Đang ngắm ảnh cưới khỏa thân của em này!
– Thôi đi, mới 9h tối đã hư thế sao?
– Đùa thôi, anh đang làm việc, còn em?
– Người ta đã đi bar!
– Sắp lấy chồng mà còn đi bar, không sợ chồng à?
– Đi uống chút chứ có làm gì đâu mà sợ! Đang đưa cô bạn thân bị thất tình đi uống tí cồn!
– Con gái giờ cũng bị thất tình cơ à?
– Chứ sao? Hẹn hò cả ngày với người ta mà cứ bị từ chối khéo, đã thế lại còn phải chứng kiến người ta ôm ấp kẻ khác rời đi! Anh nghĩ xem?
– Ừ! Kể cũng buồn, mà bạn em đẹp như em không?
– Anh hỏi làm gì?
– Vì anh nghĩ, đẹp được như em thì zai chạy theo không đếm xuể, làm gì phải thất tình như thế! Chắc dung nhan kém sắc chút à?
– Quên đi! Cao 1m73 nặng 55kg, cân đối, vòng nào ra vòng đó, xinh đẹp, có học thức, gia đình giàu có nhé!
– Em lôi đâu ra cô bạn siêu mẫu thế, cao 1m73 thì gần bằng anh rồi! Thế mà có thằng mù nào lại không đổ à?
– Chuyện của nó dài lắm anh không biết đâu! Thôi không nói chuyện nó, em sắp ăn hỏi rồi đấy, anh chuẩn bị chưa?
– Chuẩn bị gì?
– Ơ hay! Anh hứa là em ăn hỏi sẽ cho em biết mặt và thông tin của anh còn gì? Định bịt mắt em đến bao giờ? Em nói trước là đừng có kiếm cớ nha!
– Chúng mình cứ thế này không phải vui hay sao?
– Vui gì? Em chả biết anh là ai, suốt ngày đoán non đoán già, xong lại đoán già đoán non. Không tiếp diễn như thế này được, phải công bằng.
– …
– Sao anh không nói gì?
– Anh đang suy nghĩ!
– Nghĩ gì mà lâu thế, anh định lừa em à?
– Không phải! Vì… anh thấy chúng ta không nên phát triển mối quan hệ này thêm nữa!
– … Ý anh là gì?
Chiến thở dài một hơi, đắn đo mãi mới nhắn tiếp:
– Xin em tin anh! Thực lòng anh rất thích em nhưng mà nếu chúng ta gặp nhau, nó không tốt cho cả hai một chút nào! Nó sẽ tạo thành một cái gì đó ảnh hưởng xấu rất xấu cho em! Anh không muốn điều đó xảy ra!
– Em chẳng hiểu anh nói gì cả, ý anh là gì? Sau bao nhiêu thời gian với nhau mà anh không muốn gặp em ư? Hay anh coi thường em?
– Đừng hiểu nhầm! Anh không bao giờ có ý nghĩ đó! Anh nghĩ là, có thể em thấy tò mò về con người anh, nhưng nếu em thực sự biết anh là ai thì sẽ đem lại cho em sự thất vọng mà thôi!
– Anh không phải là em thì đừng áp đặt suy nghĩ đó cho em!
– Nhưng việc đó sẽ làm cuộc sống của em bị ảnh hưởng không tốt, anh đã và đang làm ảnh hưởng không tốt tới một vài người xung quanh rồi. Anh không muốn điều đó xảy ra với em!
– Và anh muốn giữ bí mật mãi với em? Sao anh biết được nó tốt hay xấu với em? Đó chỉ là lý do thôi! Tóm lại anh có định gặp em không?
– Anh không biết nữa!
– Anh là đàn ông đấy!
– Đúng vậy! Anh là đàn ông mà, thiệt thòi chỉ là em mà thôi! Em sẽ thiệt thòi lắm! Haizz… Xin lỗi em! Cảm ơn em đã trò chuyện với anh thời gian vừa qua!
– Anh… ý anh là gì…
– Anh nghĩ chúng ta dừng lại ở đây sẽ tốt cho em, xin lỗi em, anh chúc em hạnh phúc! Anh xin lỗi! Anh thật sự muốn xin lỗi em nhiều!
– Em cấm anh nói kiểu đó…
*Xin lỗi! Hiện tại tôi không muốn nhận tin nhắn.*
Ninh tức giận đỏ bừng mắt lên:
– A aa a a a a a a a a a…
Trong tiếng nhạc ầm ĩ không ai để ý đến tiếng hét đầy ấm ức của Ninh, nhưng Thu Hương thì có.
– Sao thế?
– Hức… hức… hu hu hu… đồ đểu… sao anh ta dám làm thế với tớ…
Gục mặt vào vai cô bạn thân thiết, Ninh ấm ức òa khóc lên.

To top
Đóng QC