Chuyện đời lính – Phần 24: Những nơi tôi từng ở

Phần 24: Những nơi tôi từng ở
Do công việc hay phải đi nên tôi lang thang khắp nơi, từ biển tới rừng rồi Thành phố rồi thôn quê…
Chỗ nghỉ ngơi thì lúc may mắn được nghỉ khách sạn nhiều sao, không thì khách sạn không sao, nhà nghỉ, nhà trọ, nhà bếp… hay chuồng trâu chuồng bò hoặc bãi đất bằng phẳng cũng tốt rồi, đó là ngày còn trẻ, rừng rú nằm đâu là nhà ngã đâu là giường…
Còn bây giờ hay được nghỉ nhà khách, nghe oai như cóc cụ…
Nhưng dù khách sạn có sao hay không sao, nhà nghỉ hay nhà khách hay bờ bụi… nhiều khi dù tiện nghi hơn, nhưng cảm giác “gì đó” thì hình như không khác nhau mấy, có lẽ tại tôi quá nhạy cảm nên thấy sự “gì đó” thôi.
Xin kể cho bà con nghe vài mẩu chuyện mà tôi và anh em tôi gặp ở những chỗ chúng tôi từng ở và ngủ.
Lần ngủ ở Bolikhamsay Lào, nhà nghỉ hẳn hoi, treo biển Motel đàng hoàng, vì trời tối đường vắng ngại không tìm nữa mấy anh em chui đại vào nhà nghỉ đó, cách Paksan chừng mấy chục km thôi (tên những nhà nghỉ, khách sạn hay nhà khách này tôi đều nhớ rõ nhưng không tiện viết ra đây).
Vào khu nhà thấy um tùm âm u lạ, sân toàn rêu, cỏ… tối vẫn nhìn thấy, cửa rả vênh váo ọp ẹp lắm, và có mùi gì tanh tanh như mùi ở những khe nước trong rừng… thôi có chỗ ngủ là tốt đỡ hơn ngủ xe tròng trành, mấy anh em bảo nhau rồi nhanh chóng tắm gội qua rồi đi ngủ mai còn đi tiếp.
Phòng có đến ba cái giường mà loại giường nhỡ nhỡ một người nằm thì rộng, hai người thì chật, có 5 anh em chúng tôi chia nhau 3 thằng trên giường, hai thằng tôi và thằng nữa nằm dưới đất, trời nóng như cái lò cái máy lạnh đời Tống cứ vừa chạy vừa kêu khành khạch rất khó chịu.
Tầm 4 giờ kém, tôi mới lơ mơ được lúc… tự nhiên trong ánh đèn đỏ quạch của bóng cà na tôi thấy dưới chân thằng em nằm kế tôi có cái gì tròn tròn nó cứ vồng lên và động đậy động đậy, lúc đó tôi nghĩ là cái mền hay cái gối gì thôi, tới khi thấy nó ngóc cao lắc lư tôi mới giật mình, chết cha con rắn ở đâu mò vào đây, đạp thằng em vùng dậy gọi tụi kia bật đèn, anh em tôi lùa và túm sống được một ông cố nội hổ chúa, dài hơn bốn mét… um sùm, chủ nhà nghỉ vội chạy lên chắp tay xin lỗi rối rít.
Cũng may toàn anh em kinh nghiệm và tỉnh ngủ không thì hôm đó ông cố kia mổ cho thằng nào một phát thì tò tí te là chắc luôn.
Trói nó lại quăng lên xe mang đi, hôm sau mổ ra trong bụng nó còn ba con gà con bằng bốn ngón tay nữa…
Một lần thì ở Poipet chúng tôi nằm ở dưới một khe nước cho mát, cũng năm anh em, chập tối có trăng, trời nóng hầm hập… đang ngụp lặn tôi nghe một tiếng “ùm” tựa như có ai nhảy từ trên cao xuống nước…
Nghĩ chắc đá lở hay cành cây gãy thôi, tầm canh ba (hơn 1 giờ) vì nghe bìm bịp gù liên tục và gẹc gẹc…
Đang thiếp đi vì trời mát mát thì tôi thấy lạnh lạnh và cảm giác nhột nhột, mở mắt coi thì dưới ánh trăng lờ mờ trong khe nước, một con trăn hoa vằn vện đang quấn gần hết hai chân tôi, sau khi báo động cho mấy thằng đang ngủ, cả lũ xúm vào chiến đấu với con trăn.
Lần đầu tiên tôi biết thế nào là cảm giác bị trăn cuốn, hai chân bị bó cứng như trói càng gỡ nó càng xiết mạnh, loài trăn rất ma mãnh khi nó quấn và xiết, người con mồi gồng lên để chống đỡ thì nó lấy cái đuôi như cái dùi thúc vào con mồi, như thể ta thọc léc nhau vậy, cho con mồi không thể gồng được nữa, đã xiết quấn mồi khi đói thì kể cả cả đám người xúm vào đập nó cũng không chịu nhả ra, trăn đói thì nó dữ vô cùng, miệng nó thì cạp vào bả vai một thằng, thân nó thì quấn lấy tôi, xiết từng cú rất mạnh, may là ở hai chân chứ lên bụng ngực là cũng mệt với nó. Trường hợp bị nó quấn như vậy phải bình tĩnh, nếu không rút được dao găm thì phải canh xem cái đuôi nó ở đâu, tóm cái đuôi như cái dùi bẻ gập lại… cả người nó nhũn nhèo ngay, lúc đó cởi áo chụp lên đầu nó bắt sống luôn. Cái đuôi là vũ khí của nó khi bị nhốt trong bao hay trong lồng, nó thường thò đuôi ngoáy lỗ và thoát ra, khi siết con mồi cái đuôi như mũi dùi thọc liên tục vào con mồi, nhưng cũng là điểm yếu của nó nếu bị túm lấy và bẻ gập thì dù có nặng cả tạ nó cũng nhũn như cái khăn nhúng nước ngay lập tức…
Lúc đó không có cân nhưng nó to cỡ gần bắp đùi tôi, và dài chừng hơn ba sải tay thì tôi đoán nó cũng tầm hơn 40kg, một con trăn trưởng thành với những cú siết mạnh kinh khủng.
Chúng tôi thịt nó ăn lai rai cả tuần không hết, thằng nào cũng tanh mù mùi thịt trăn.
Đó là nơi nghỉ ở chỗ rừng rú hoặc gần rừng rú, còn ở thành phố thì gặp những thứ khác “vui” hơn chút vì không bị đớp hay quấn xiết gì…
Một lần, năm 2000 tôi có việc phải qua Trat, Thái Lan giáp biên Cam gần Koh kong Campuchia, lúc đó khu này đang loạn vì buôn bán đá quý, ngọc nghiếc gì đó. Ba anh em tôi ở khách sạn T. S pl chủ là một người Hoa, khách sạn ở khu không Chang nhìn ra biển, phong cảnh rất đẹp, rất nhiều dừa và bãi tắm, cát trắng phau… ngay tầng trệt khách sạn là một sòng casino L. K777 ngày đêm đủ các con bạc say sưa xanh chín, già trẻ trai gái đủ cả, khá nhiều con bạc Việt Nam ở đây.
Phòng chúng tôi là phòng 303 đêm vắng nằm ở phòng vẫn nghe rõ tiếng ồ lên phía dưới mỗi khi có pha ăn thua ngoạn mục từ trong sòng bạc vọng lên…
Một hai ngày đầu không thấy hiện tượng gì cả, tới hôm thứ ba hai anh em dậy trước đi công việc, còn một cậu em ngủ dậy sau, khi xuống uống cà phê dưới sảnh, nó lẩm bẩm với chúng tôi, Có con nhỏ nào ở phòng vậy các anh?? Chúng tôi nhìn nhau làm gì có ai? Nó nói có mà, em tắm xong đi ra thấy nó đi vụt ra cửa…
Khu đó và khách sạn đó thì không thiếu những cô “gái” hạng sang, lượn như bươm bướm bất cứ giờ nào, ngay sát phòng chúng tôi có một phòng chừng 5/6 cô son phấn loè loẹt ăn mặc mát mẻ nhiều lần huýt sáo gió với chúng tôi khi chúng tôi về ban đêm… nên chúng tôi nghĩ chắc do quên đóng cửa phòng họ lượn qua trêu chọc thôi…
Đêm hôm sau nữa hai anh em tôi về muộn, một cậu quay sang Cam có việc, khi cậu em kia đang tắm, tôi nằm xem tivi (chiếu toàn phim sex) chờ tắm… thì vô tình liếc ra phòng khách, tôi thấy rõ ràng trong ánh đèn mờ màu hồng nhạt có một cô gái mặc áo hai dây, ngồi nghiêng nghiêng đầu nhìn tôi chằm chằm… tôi giật thót mình đứng dậy tiến ra phòng khách, tới ngoài thì chẳng có gì cả, bàn ghế gọn gàng tách ly trên bàn vẫn nguyên… không có ai ở đó cả.
Tôi im lặng không nói gì với cậu em kia, tắm xong chúng tôi bàn bạc công việc và kế hoạch ngày mai, ngồi trong phòng ngủ tôi kín đáo liếc ra phòng khách… lần thứ ba nhìn ra thì tôi thấy rõ một cô gái ngồi nghiêng đầu như đang hút thuốc, tôi khẽ đá chân thằng em K hướng mắt ra cửa chính, nó hiểu ý ngay, còn tôi lao vút qua cái cửa ô tròn ra phòng khách bật đèn, thằng em lao theo sau chặn cửa… một lần nữa phòng khách trống trơn, hai thằng ngơ ngẩn nhìn nhau. Không có gì lạ ngoài mùi thuốc lá loại thuốc kent điếu nhỏ mùi thơm dịu dịu đàn bà hay hút là còn vương vấn rõ trong phòng. Hai anh em chỉ lẩm bẩm với nhau, Mình bị giỡn nữa rồi…
Hôm sau, ra ngoài ăn cơm, cạnh tiệm ăn có một tiệm bán thuốc lá, chủ là một chị người Việt, rà đúng sóng tôi lân la hỏi chị về khách sạn nơi tôi đang ở, chị kể ngay, Đúng phòng anh luôn, phòng 33 đó, cô đó giàu lắm ban đầu tới đây đi xe hơi có tài xế rước, rồi thua riết đi làm “cái bang” luôn, (“cái bang” là những kẻ thua hết tiền sống vạ vật quanh sòng bạc và xin những con bạc thắng chút tiền một là gỡ tiếp hai là sống qua ngày) rồi cô làm gái cặp với một ông ở Cam qua, ngày đó những phòng từ lầu 4 xuống là phòng VIP cho con bạc ở, phía trên là cho khách ở, cô đó ở phòng đó rồi cắt tay tự vẫn ở đó khi ông Cam kia thua hết tiền quay về Cam… chuyện cũng ba năm mấy rồi giờ khách mấy ai còn nhớ đâu anh…
Ra là vậy, nói thực lòng ngay hôm đầu ở phòng đó tôi đã thấy lạ lạ. Ban đêm thỉnh thoảng có thoảng trong phòng mùi son phấn của đàn bà con gái, và phía tủ đồ có tiếng lục cục lục lục, ban đầu tôi nghĩ chắc phòng mấy cô đẹp bên cạnh thôi…
Và một lần, buổi trưa về phòng tắm tôi chợt thấy một vệt nước kéo dài từ phòng tắm ra phòng khách, vệt nước rất lạ, nhưng khi đó tôi chỉ nghĩ là phục vụ phòng để lại.
Đó là những vết chân người ướt nguyên từ phòng tắm ra đúng chiếc ghế bên trái nới tôi hai lần nhìn thấy cô gái ngồi.

To top
Đóng QC