Phần 117
Cúp điện thoại, Kha Tử Hoa gọi điện thoại cho Thành Công, nhưng mà khi nghe Thành Công nói chuyện, đã làm cho Kha Tử Hoa sắc mặt chậm rãi thay đổi, bởi vì Thành Công nói ra sự tình mà hắn thật đúng là chưa từng nghe nói qua đây.
– Thành Công… ý của anh là…
Kha Tử Hoa rất lo lắng hỏi.
– Chính mình cậu đi đi, cứ nói tôi đang có việc, cậu tìm cách nói, nhìn xem có thể moi ra được cái gì không? Bất quá, thằng Đinh Trường Sinh này vẫn luôn cùng chúng ta như gần như xa, xem ra hắn đối với chúng ta đã sớm có cảnh giác rồi, cậu phải cẩn thận đấy.
Thành Công tại trong điện thoại dặn dò.
– Ừ… tôi đã biết.
Kha Tử Hoa rất thận trọng nói ra.
– Tôn Truyền Hà như thế nào rồi?
Thành Công hỏi.
– Cũng là như vậy, bất quá lần này đã biết chuyện hơn rồi, dám uy hiếp anh, lần này lão không chết đã là may cho lão lắm rồi, yên tâm đi Thành Công, tất cả đều nằm tại trong lòng bàn tay tôi…
Kha Tử Hoa nhìn ra bên ngoài cửa phòng, thấp giọng nói ra.
– Lão này cáo già, cậu phải cẩn thận chút… Ài… tôi cả đời chỉ lo việc buôn bán, chưa từng có dựa vào cha của mình, trong khi người ta thì dựa vào cha mình để phát tài, còn tôi thì ngược lại, cha tôi lại gây cho tôi tai họa, cậu nói bộ cha tôi thiếu tiền sao?
Thành Công tâm tình bây giờ có thể nói là khóc không ra nước mắt.
– Thành Công, những sự tình kia đều là chuyện đã qua rồi, bây giờ mấu chốt là làm cho Tôn Truyền Hà câm miệng lại, chuyện này để tôi an bài, lúc nào cần thì tôi sẽ cùng anh liên hệ.
– Ừ, chú ý đến Đinh Trường Sinh, hắn lần này đến tỉnh kỷ ủy công tác là do chính Lý Thiết Cương kéo lên đấy, thằng này có lá gan quá lớn, nhưng không phải là không có uy nhược điểm, nếu tất yếu thì cậu có thể xách ra người đàn bà kia cùng hắn để nắm lấy đằng cán, chỉ cần hắn không tìm đến chúng ta gây phiền phức, chúng ta có thể bình an vô sự là được rồi, lúc nói chuyện với hắn phải khéo léo, không được ép hắn đấy…
Thành Công rất lo lắng phương thức biểu đạt của Kha Tử Hoa, gia hỏa này nói chuyện thì không nhẹ không nặng đấy, lúc nào cũng tùy tiện, mọi thứ không để tâm, rất dễ dàng đắc tội với người…
Kha Tử Hoa cúp điện thoại, tâm tình đã phức tạp còn càng phức tạp hơn, Tôn Truyền Hà là do chủ tịch thành phố Thành Thiên Hạc một tay nhấc lên đấy, do đó lão ta cùng Thành Thiên Hạc có mối quan hệ đương nhiên là không tầm thường, mà còn mình thì bởi vì cùng con trai của Thành Thiên Hạc là Thành Công có mối quan hệ tâm đầu ý hợp, cũng là phụ thuộc vào cây to Thành Thiên Hạc này làm dây leo, có thể nói, nếu cái cây này bị đổ xuống thì mình cũng không còn có chỗ nào phụ thuộc vào rồi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Nhưng chuyện này vẫn không có người biết rõ, chỉ là lão gia hỏa Tôn Truyền Hà này làm hơi quá đáng, chẳng những bàn tay vươn dài, hơn nữa còn không xem nặng nhẹ, cái gì cũng đều tự mình trong túi quần khuấy động, tiếp tục như vậy không xảy ra chuyện thì mới là lạ chứ.
Kha Tử Hoa ngừng một hồi, đi đến bệnh viện, hắn muốn đi gặp Tôn Truyền Hà, nhìn xem lão già bất tử kia đến cùng như thế nào, không thể không nói lão này thật đúng là mạng lớn, nếu chết thì tốt rồi, mọi chuyện liền xong hết, nhưng mà lão lại vừa đúng không chết, điều này làm cho Kha Tử Hoa rất là đau đầu.
Bởi vì đặc thù vụ án, vì vậy Tôn Truyền Hà chẳng những là nằm ở tại trong phòng bệnh cao cấp, hơn nữa tầng này đều không người khác, chẳng những như thế, cửa ra vào còn có thêm trạm gác, có hai người chịu trách nhiệm bảo vệ lão suốt hai mươi giờ, không có biện pháp nào khác, có chút sự tình trên mặt mũi vẫn phải làm.
Đối ngoại nói là vì an toàn của lão, bởi vì người gây tai nạn bỏ trốn còn chưa bắt được, lý do này cũng hợp lý, thứ hai cũng là vì phòng ngừa những người khác sang đây gặp lão, chủ yếu vẫn là phòng bị người của ban kỷ luật thanh tra, bởi như nếu người của ban kỷ luật thanh tra nếu muốn gặp Tôn Truyền Hà, ít nhất thì ngươi của cục công an cũng biết rõ.
– Chào Kha cục trưởng…
Ngoài cửa hai tên cảnh sát thấy Kha Tử Hoa đến, lập tức đứng lên cúi chào nói.
Kha Tử Hoa gật đầu, cách cánh cửa kính nhìn về phía bên trong, tất cả đều rất bình thường, Tôn Truyền Hà thoạt nhìn đã ngủ rồi.
– Có tình huống gì không?
– Không có, tất cả đều bình thường.
– Tốt, đề cao cảnh giác.
Kha Tử Hoa nói xong đẩy cửa tiến vào, tiện tay đóng cửa lại, ngoài cửa hai gã cảnh sát không có chút nào hoài nghi, tiếp tục ngồi xuống nói chuyện phiếm.
Tôn Truyền Hà bị trọng thương, không chết đã coi như là quá may mắn, toàn thân băng bó, cắm đầy nhiều loại ống, mà lúc này Tôn Truyền Hà mới từ phòng cấp cứu ra ngoài không bao lâu, đang nhắm mắt nghỉ ngơi, cảm thấy được có người đến về sau, chậm rãi mở mắt ra, thì thấy đó là Kha Tử Hoa.
Người này thì lão rất rõ ràng, là bạn bè thân thiết của Thành Công, có thể nói là quản gia của Thành gia, mình nếu rơi xuống trong tay người này, xem ra là tình hình rất là bất ổn rồi…
– Tôn bí thư, như thế nào rồi?
Kha Tử Hoa gặp Tôn Truyền Hà mở mắt ra, nhẹ giọng hỏi.
Tôn Truyền Hà đang truyền ống thở không có khả năng cùng hắn nói chuyện, lão chỉ là nháy ánh mắt, cũng không biết là có ý tứ gì.
– Tôn bí thư, nếu như không thể nói chuyện, vậy thì nghe đi, con người của tôi không thích nói nhảm, ông có thể còn sống được là vận may của ông rồi, tất cả mọi người bây giờ đều sống thật khỏe hẳn là tốt, đúng không? Có người muốn tôi chuyển đến cho ông câu nói, nếu như lần này không chết, thì chính là đã không nên chết nữa, còn nên làm như thế nào thì trong lòng ông nắm chắc đi, tôi chỉ muốn nhắc nhở ông, chuyện ông chết đó là chuyện riêng của ông, nhưng mà nếu ông còn sống, thì hãy hảo hảo suy nghĩ lại một chút…
Kha Tử Hoa tuy rằng lời nói không nhiều lắm, nhưng từng chữ như đao, cắt tại bộ vị yếu hại Tôn Truyền Hà, làm cho lão không dám nhúc nhích.
Tôn Truyền Hà nghe được Kha Tử Hoa nói như vậy, toàn thân rét run, tim đập rộn lên, chỉ chốc lát máy móc gắn trên người bắt đầu rung lên báo động, hộ sĩ cùng bác sĩ nhanh chóng chạy đến phòng bệnh xem xét, mà lúc này Kha Tử Hoa đã ung dung rời khỏi phòng bệnh.