Phần 91
– Nhưng lúc đó thì Lâm bí thư thật sự hết cách rồi, hơn nữa tuy miễn đi chức vụ của em, đó cũng là vì ngộ biến tùng quyền, rồi rất nhanh sẽ an bài cho em chức vụ mới, sao em không thể thông cảm nỗi khổ tâm của chị ấy đây này?
La Hương Nguyệt vẫn là vì Lâm Xuân Hiểu mà nói.
Đinh Trường Sinh không nói thêm một lời, thẳng khi đến khu đang phát triển thì xuống xe, La Hương Nguyệt nói xong cũng biết mình sai rồi, nhưng mình cũng chỉ có thể là nói đến như vậy, bởi vì quả thật là nhờ có Lâm Xuân Hiểu cho nàng cái vị trí hiện tại, hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chính mình còn phải đi theo Lâm Xuân Hiểu lăn lộn tiếp tục về sau, chứ mình đâu có thể đi theo Đinh Trường Sinh lăn lộn đâu? Cho nên, giữa Lâm Xuân Hiểu và Đinh Trường Sinh, nàng chỉ có thể lựa chọn về phía Lâm Xuân Hiểu, đây là đơn tuyển về một phía, không có lựa chọn nào khác.
Đinh Trường Sinh đi phía trước, La Hương Nguyệt ở phía sau, nhưng La Hương Nguyệt khi xuống xe cũng không vội gấp đi theo Đinh Trường Sinh lên lầu, mà là đứng ở trong sân quan sát cái địa phương hoang vu này, rất khó tưởng tượng ra được đây là một khu đang phát triển của thành phố địa cấp, so với khu đang phát triển huyện Hải Dương cũng không bằng.
– Hồ phó chủ nhiệm có ở đây không?
Đinh Trường Sinh đi qua phòng của Hồ Giai Giai, thấy cửa mở ra, nhưng là người thì không có ở đây.
– Chủ nhiệm, Hồ phó chủ nhiệm đến rồi, nhưng có thể đi nhà vệ sinh a…
Trương Minh Thụy tiến đến châm trà cho Đinh Trường Sinh.
– Minh Thụy, anh ngồi xuống trước đi, có chút việc tôi muốn nói với anh.
Đinh Trường Sinh chỉ vào trước mặt cái ghế nói ra.
– Chủ nhiệm, có chuyện gì?
Trương Minh Thụy có chút lo lắng hỏi.
– Minh Thụy, bí thư mới giờ sắp đến đây nhậm chức rồi, nhưng có thể lập tức tới ngay bây giờ, anh đi thông báo với mấy lãnh đạo đang không có mặt tại khu đang phát triển, nói cho bọn họ biết, nếu như lần này không đến, thì về sau cũng đừng tới nữa, còn nữa… về vấn đề chủ nhiệm văn phòng của anh, tôi vẫn muốn giúp anh, nhưng hiện tại xem ra thì không được rồi, bất quá thì làm phó chủ nhiệm thì được, bởi vì bí thư mới có dẫn theo một người của bí thư, một đời vua một đời thần, chắc anh cũng hiểu chuyện này.
– Chủ nhiệm, không thành vấn đề, chỉ cần có thể đi theo anh lặn lộn, còn những chuyện khác cũng không đáng kể.
Trương Minh Thụy trong nội tâm thất lạc, nhưng vẫn biểu hiện ra hướng đi của mình, vì hắn nhớ kỹ, nhất định đừng để cho lãnh đạo bởi vì chuyện của mình mà khó xử, cứ để cho lãnh đạo thư thái thong thả tính cách, lãnh đạo nhất định là nhớ rõ đến mình, nói không chừng sự đền bù tổn thất về sau sẽ có thể mình còn thư thái hơn…
– Được, giác ngộ cao, được rồi, xuống dưới chuẩn bị đi, nhớ gọi Hồ Giai Giai giùm tôi…
Cho dù là chiến tuyến tạm thời thì cũng là chiến tuyến, mặc dù minh đã biểu thị ra thời gian ngắn nữa sẽ rút lui, nhưng Lâm Xuân Hiểu sẽ đối phó mình ra sao thật đúng là khó mà nói, La Hương Nguyệt cùng Lâm Xuân Hiểu đứng chung một chỗ, sau lưng bọn họ là La Bàn Hạ, Hồ Giai Giai thì sau lưng của là Để Khôn Thành và Sở Hạc Hiên, nhưng còn mình sau lưng là ai đâu này? Chỉ còn lại có là bức tường lấp kín.
– Em tìm chị? Có việc à?
Hồ Giai Giai vội vàng đi tới hỏi.
– Vừa rồi chị đi đâu vậy?
Đinh Trường Sinh mặt không cảm giác hỏi.
Chứng kiến Đinh Trường Sinh biểu lộ, Hồ Giai Giai trong nội tâm run lên, gần đây thằng này thì cha muôi vừa mới chết, vợ sắp cưới thì bỏ đi, lời truyền đã khắp nơi, nhìn xem lúc này hắn đang khó chịu a…
– Chị… vừa mới đi vệ sinh, làm sao vậy?
Hồ Giai Giai nháy mắt hỏi.
– Xong chưa? Nếu chưa xong, thì tiếp tục đi…
Đinh Trường Sinh cần chén trà uống một ngụm.
– Biến, em cũng không có việc gì a, không có việc gì thì chị đi đây.
Hồ Giai Giai mắng nói.
– Lâm Xuân Hiểu đến rồi, dưới lầu đã tới một người, đây là đánh bất ngờ trở tay không kịp, chị thấy việc này sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đã tới đây thật sao?
Hồ Giai Giai trừng mắt hỏi.
– Ừ…
– Đánh rắm…
Dứt lời nàng quay người ra ngoài…
– Ai… chị đi đâu, em còn chưa nói xong mà?
Đinh Trường Sinh đứng lên kêu.
Hồ Giai Giai không nói, nhưng là giơ tay quơ quơ, Đinh Trường Sinh thấy được cầm trong tay là cuộn giấy vệ sinh.
– Ha ha, vừa rồi chị quả thật đi vệ sinh chưa xong à?
Đinh Trường Sinh vừa uống một ngụm trà, thiếu chút nữa là phun ra ngoài.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
La Hương Nguyệt đi theo Đinh Trường Sinh rồi, chỉ còn lại La Bàn Hạ và Lâm Xuân Hiểu, xem ra còn có việc chưa có trao đổi xong, Lâm Xuân Hiểu sau khi nhập gánh chung vào cùng với Đinh Trường Sinh, thì trong lòng nàng cũng là rất bồn chồn, thằng này giờ đã không phải là thằng trẻ tuổi năm xưa, những năm qua hắn đã trải qua quá nhiều chuyện, mỗi khi La Hương Nguyệt từ chỗ La Gia Nghi nghe được về những chuyện của Đinh Trường Sinh đều kể lại cho Lâm Xuân Hiểu nghe, ngay cả Lâm Xuân Hiểu cũng phải kinh ngạc đến tốc độ phát triển của Đinh Trường Sinh.
– Xuân Hiểu, tôi biết, đem cô từ bí thư huyện ủy kéo tới đây, đưa tới một nơi khu đang phát triển nghèo nàn như thế này làm bí thư, đây là ủy khuất cho cô rồi, nhưng tôi thật sự là không có cách nào, bất quá cô yên tâm, cô hợp tác cùng Đinh Trường Sinh kéo đầu tư về khu đang phát triển, không quá hai năm, tôi nhất định sẽ lại để cho côi làm tới phó chủ tịch thành phố, đây cũng lý do vì sao tôi đem cô điều đến Hồ Châu, bởi vì tôi thấy nếu cô còn ở tại Bạch Sơn, với chức vụ bí thư huyện ủy thì cũng đã đến đỉnh rồi, kế tiếp sẽ rất khó mà leo lên, điểm này tôi đã cùng Đường bí thư nói qua, ông ta cũng có ý thấy như vậy, cô suy nghĩ đi, hãy thừa dịp tuổi còn trẻ mà cố gắng thêm một chút…
– Cảm ơn bí thư, em biết chuyện này bí thư làm vậy cũng là vì tốt cho em, đối với công tác, em không nề hà gì cả, chỉ là cùng Đinh Trường Sinh nhập gánh chung, em sợ đến lúc đó sẽ gây ra chuyện, dù sao ban đầu là chính em lột chức chủ tịch trấn của hắn, hắn đối với việc này vẫn luôn là canh cánh trong lòng.
– Tôi biết, cho nên cô nếu muốn cùng làm việc với hắn, cũng không cần xen vào quá sâu, hắn hiện tại vẫn chưa thể động tới, có thể cô không biết, Thạch Ái Quốc sắp đảm nhiệm làm chủ tịch mặt trận tỉnh, đã công bố chính thức rồi, đoán chừng Thạch Ái Quốc rất nhanh đi rồi, cho lên đúng lúc này mà động tới Đinh Trường Sinh thì không thích hợp, trước cô cứ nhường nhịn một chút đi, chỉ còn có thời gian hơn nửa năm, một tỉ chiêu thương dẫn tư này cô cảm thấy có thể hoàn thành sao?
– Quả thực là mục tiêu không khả thi, cái nhiệm vụ này không thể hoàn thành được.
Lâm Xuân Hiểu lắc đầu nói.
– Cho nên cô chỉ đối phó với hắn cao lắm là chỉ nửa năm thôi, cho đến lúc đó thì việc điều chỉnh cán bộ cũng không ai nói được, không giống như bây giờ, cô vừa đến thì tôi đem hắn điều đi, đây không phải để cho người ta nói xấu mình sao?
– Em hiểu rồi, bí thư… em sẽ nắm chắc công tác khu khai phát, điểm này anh yên tâm, cho dù là đến cuối năm không hoàn thành một tỉ khối tiền như Đinh Trường Sinh nói, nhưng cũng không thể nộp giấy trắng đâu, vì thế sẽ nỗ lực hết sức mình.
Lâm Xuân Hiểu nói ra.
– Vậy thì tốt, cô là một phụ nữ, vậy tôi để cho nữ phó chủ nhiệm tổ chức cán bộ tiễn cô xuống địa bàn…
Nói xong, La Bàn Hạ cầm điện thoại lên gọi tới phòng tổ chức cán bộ tìm Đường Linh Linh phó chủ nhiệm.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Thời tiết dần dần nóng lên, mấy ngày nữa sẽ đến ngày mồng một tháng năm, kỳ nghỉ của ngày Quốc Tế Lao Động, Đinh Trường Sinh sắc mặt nghiêm túc, nhìn phía xa, nhưng kỳ thật tâm tư của hắn hiện tại cũng không ở nơi này, mà là đến trên Bắc Kinh.
Tuy trong khoảng thời gian này bề bộn nhiều việc, đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng có một việc hắn vẫn luôn nhớ kỹ, đó chính là ngày Chu Hồng Kỳ kết hôn ngay ngày lễ Quốc Tế Lao Động, nàng đã gửi thiệp mời, chính mình phải đi.
– Không phải là nàng tới rồi sao? Em cũng không cần biểu bộ ra bộ dáng như đưa đám này, thấy hình như không đúng lắm…
Hồ Giai Giai không biết lúc nào đứng ở bên người Đinh Trường Sinh, nhỏ giọng nói.
Đinh Trường Sinh quay đầu nhìn Hồ Giai Giai, nói ra:
– Đi vệ sinh xong rồi hả?
– Câm mồm thối lại đi, đúng rồi… vừa rồi em hỏi chị thấy thế nào về việc này, vậy buổi tối nay tìm một chỗ tâm sự đi?
– Tâm sự trên giường hay là trên đất?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Hồ Giai Giai không quản đến lời hắn, cũng nhìn về phía xa xa, đúng lúc này đã thấy có một chiếc xe đang chạy tới với bụi đất mù mịt ở phía sau.
Đinh Trường Sinh cũng không ngờ tiễn đưa Lâm Xuân Hiểu tới là Đường Linh Linh, bởi vì cùng Đường Linh Linh đã có tình một đêm rời về sau không còn có liên lạc qua, cũng tương tự như Hồ Giai Giai không bao giờ nhắc tới nữa, nhưng Đinh Trường Sinh thế mà nhưng vẫn luôn nhớ kỹ đến Đường Linh Linh, nói thật Đường Linh Linh ở trên giường biểu hiện cuồng nhiệt quá khác biểu hiện với vẻ bề ngoài của nàng.
Hôm nay là chào đón Lâm Xuân Hiểu nhậm chức, cho nên Trần Bỉnh Thái bí thư cũ này mới là chính chủ, chính Đinh Trường Sinh chỉ cần đi theo là được rồi.
– Lâm bí thư, vị này là Trần bí thư trước đây, lát nữa hai người giao tiếp bàn giao là được rồi, còn vị này chính là Đinh chủ nhiệm, các người đều là người của huyện Hải Dương, cho nên chắc tôi không cần giới thiệu.
Đường Linh Linh nhìn Đinh Trường Sinh cười mị mị, nhất là cái miệng với màu son môi phơn phớt, lại khiến cho Đinh Trường Sinh lại nghĩ tới đêm đó cây dương vật của mình ở trong cái miệng xinh xắn này rong ruổi, trong nội tâm kích động, thân thể liền có phản ứng…
– Đường chủ nhiệm, Lâm bí thư, bên trong mời.
Đinh Trường Sinh làm mời xong liền không nói gì nữa, lui về phía sau vài bước, đem nhân vật chính nhường cho ba người.
Không nghĩ tới vừa lui lại, lại thối lui đến bên cạnh Hồ Giai Giai, người đàn bà này đúng là một khắc cũng không yên ổn được với nàng.
– Ai… em có phát hiện gì chưa, trong khoảng thời gian này Đường chủ nhiệm thấy hình như xinh đẹp hơn trước rất nhiều, không biết nàng có chuyện gì tốt không mà lại được như vậy?
Hồ Giai Giai tại bên tai Đinh Trường Sinh nói.
– Nói hươu nói vượn, chị có bản lĩnh cứ nói to hơn một tí.
Tuy Đinh Trường Sinh nói như vậy, nhưng nghe Hồ Giai Giai nói vậy, thì hắn lại càng hoảng sợ, đây là cái gọi là trong nội tâm có quỷ, nếu như Đinh Trường Sinh cùng Đường Linh Linh không có chuyện kia như vậy, thì Hồ Giai Giai có nói như thế nào thì hắn cũng sẽ không kinh hãi như thế này…
Đinh Trường Sinh càng là kinh hãi, nhưng cái sự tình kinh hãi kia lại càng tìm tới tận cửa rồi, vốn Đường Linh Linh đưa Lâm Xuân Hiểu đến khu đang phát triển thì có thể đi về rồi, nhưng Đường Linh Linh chẳng những chưa có chạy về, mà trái lại đến bên trong phòng làm việc của Đinh Trường Sinh.
– Đường chủ nhiệm mời ngồi, khó mà có được thời gian đến nơi này của em ah.
Đinh Trường Sinh trong nội tâm có quỷ, sau khi Đường Linh Linh đến ghế sa lon ngồi xuống, sau đó hắn âm thầm đóng cửa lại, một màn này đã bị La Hương Nguyệt vừa vặn thu vào ở trong mắt.
– Chị có cảm giác là em đang trốn chị phải không, giống như là ăn vụng xong thì liềm muốn chùi mép bỏ chạy?
Đường Linh Linh nhìn Đinh Trường Sinh, trêu ghẹo hỏi.
– Đường chủ nhiệm, kỳ thật chúng ta… chúng ta…
– Chúng ta cái gì?
Đường Linh Linh khi nói xong rõ ràng như một cô gái đang chất vấn người yêu của mình, lấy tay chống cằm, nhìn xem Đinh Trường Sinh bất an hỏi.
– Đường chủ nhiệm, chị đừng có đùa giỡn, chị cũng biết, da mặt của em mỏng… Đinh Trường Sinh nói ra.
– Chị nhổ vào, da mặt của em mỏng sao? Tới đây để chị xem một chút là dày hay mỏng đây?
Đường Linh Linh lườm Đinh Trường Sinh nói.
– Đường chủ nhiệm, cha nuôi em đã qua đời, vậy cái ghế chủ nhiệm tổ chức cán bộ này ra thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh liền nói lãng sang chuyện khác, hơn nữa đây cũng là đề tài mà Đường Linh Linh cảm thấy hứng thú nhất.
– Cơ bản là không vui, chị cũng không muốn nhắc đến chuyện này.
Đường Linh Linh cau mày nói.
– Tại sao lại thế? Vấn đề là từ trong thành phố hay là do trên tỉnh?
Đinh Trường Sinh hỏi, việc Đường Linh Linh đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm tổ chức cán bộ đây là Thạch Ái Quốc cùng Cố Thanh Sơn đã thương lượng xong, chuẩn bị báo ý kiến lên tỉnh, nhưng là bây giờ xem ra ngoại trừ chỉ có Thạch Ái Quốc là đồng, sợ còn những người khác thì không suy tính như vậy.
Ít nhất trước mắt thì La Bàn Hạ sẽ cân nhắc, ông cần có một người của mình làm chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, nếu như không vì Lâm Xuân Hiểu chưa đủ tư cách, thì sợ rằng đã để cho Lâm Xuân Hiểu đem làm chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ rồi, với lại La Bàn Hạ từ lúc nhậm chức vẫn một mực không có báo cáo lên thượng cấp về chuyện chủ nhiệm tổ chức cán bộ, cũng có thể là ông ta chờ Lâm Xuân Hiểu làm quen với tình huống Hồ Châu một thời gian ngắn, rồi sau đó đề cử Lâm Xuân Hiểu lên làm.
Nhưng Đinh Trường Sinh có thể sẽ bỏ qua Lâm Xuân Hiểu khi nàng làm bí thư khu khai phát, nhưng hắn sẽ tuyệt sẽ không để cho Lâm Xuân Hiểu đoạt lấy cái vị trí này của Đường Linh Linh, đây là chuyện không thể nghi ngờ, Đường Linh Linh nếu như thượng vị, đối với hắn chỗ tốt không cần nói thì cũng biết, hơn nữa Đinh Trường Sinh mặc dù nói nửa năm sau sẽ rời khỏi Hồ Châu, nhưng phong vân thì biến hóa, đến lúc đó sẽ thành cái dạng gì, ai cũng khó mà nói chuẩn được.
– Vấn đề chủ yếu là xuất hiện ở thành phố, hiện tại La bí thư vẫn chưa muốn ai lên thay thế làm chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, nếu thành phố đã không tích cực về chuyện này, thì trong tỉnh cũng sẽ không tích cực, vì thế việc này liền bị trì hoãn, mà do thấy thế, nên rất nhiều người đều cho là mình có khả năng đảm nhiệm, vì thế chạy đi kiếm mối quan hệ khắp nơi, hiện tại phòng tổ chức cán bộ do vậy trở nên náo nhiệt cực kỳ, tuy là chị đang chủ trì công tác, nhưng có thể là rất rất nhanh sẽ có người hướng lên thành ủy đề nghị để cho người bên thường vụ chủ trì công tác, chị chỉ là phó chủ nhiệm thì có tư cách gì mà chủ trì công tác phòng tổ chức cán bộ đây này?
Đường Linh Linh nói rất là bất đắc dĩ, nhưng Đinh Trường Sinh thì hiểu, hiện tại công tác của Đường Linh Linh nhất định rất khó thực hiện.
– Ừ, chỗ của Thạch bí thư thì không thành vấn đề, nhưng dù sao ông ấy cũng chỉ làm bên chủ tịch mặt trận tỉnh, chỉ đến lúc trên tỉnh có quyết nghị thì là giơ tay biểu quyết chứ không thể có tiếng nói trọng lượng được, cho nên việc này phải là có bên tổ chức cán bộ tỉnh có ý kiến. Um… thật ra em cùng Ấn chủ nhiệm từng có vài lần duyên phận, hơn nữa ông ấy và lãnh đạo cũ Trọng Hải của em có quan hệ không tệ, bằng không để em đi tìm lãnh đạo cũ Trọng Hải nhờ thử xem?
– Được rồi, chuyện này em không nên nhúng tay vào.
Đường Linh Linh do dự nói.
– Ặc… người thì đã đâm vào, thì nhúng tay tính là gì chứ?
Đinh Trường Sinh nhìn Đường Linh Linh mập mờ cười nói.
– Nói hươu nói vượn, không nể mặt mũi ai, thôi chị đi đây.
Đường Linh Linh đứng lên nói ra.
– Chỗ của chị tối nay nếu không có ai, em đến cùng chị uống rượu nhé.
Đinh Trường Sinh nhớ tới trong nhà của Đường Linh Linh có tủ rượu vang, tuy hắn không phải thích uống loại rượu vang này, nhưng học đòi cho văn vẻ một chút thì vẫn là có thể.
– Được… lúc nào cũng hoan nghênh em tới.
Nói xong Đường Linh Linh đẩy cửa ra rời đi, Đinh Trường Sinh đưa nàng đến dưới lầu, toàn bộ người trong khu khai phát đều nhìn thấy ra quan hệ của Đinh Trường Sinh cùng Đường Linh Linh, La Hương Nguyệt đối với mối quan hệ của Đinh Trường Sinh và Đường Linh Linh càng cảm thấy rất hứng thú, bởi vì nàng cũng nghe được là Đường Linh Linh phó chủ nhiệm hiện cũng đang độc thân, đối với bản tính loài chó động dục này của Đinh Trường Sinh, nàng lại biết rất rõ.