Phần 56
Đinh Trường Sinh biết, pháp viện cùng viện kiểm sát làm việc đều có kỳ hạn, cho nên việc này của Mã Kiều Tam phải lập tức làm ngay, bằng không đến khi qua kỳ hạn, viện kiểm sát đem kháng tụng thư đưa lên, đến lúc đó, Dương Phàm cho dù là chủ thẩm quan toà cũng không tiện lắm…
Nhưng hắn lại không muốn làm phiền đến Trần Đông, bởi vì Trần Đông cũng thuộc loại cáo già, mặc dù thời điểm Thạch Ái Quốc còn tại chức thì quan hệ của Trần Đông với mình rất tốt, nhưng hiện tại Thạch Ái Quốc đi, có một số việc khó mà nói được, cho nên chuyện này nếu Trần Đông không biết, thì cũng không cần để cho hắn biết.
– An kiểm sát, tôi là Đinh Trường Sinh, cô khỏe chứ?
Vụ án này chủ khống quan toà chính là An Lôi, cho nên Đinh Trường Sinh trực tiếp gọi điện thoại cho An Lôi.
– Đinh chủ nhiệm à? Có việc sao?
An Lôi nhận được điện thoại của Đinh Trường Sinh, thật đúng là có chút không tiêu, lần trước Đinh Trường Sinh muốn gặp Mã Kiều Tam, cho nên muốn thông qua quan hệ của nàng đi đến trại tạm giam, nhưng lần đó hắn bị cô gái cự tuyệt, làm Đinh Trường Sinh thật mất mặt. Lẽ ra Đinh Trường Sinh lần này vốn cũng không muốn tìm nàng, nhưng Đinh Trường Sinh nghĩ tới nghĩ lui, vẫn còn phải tìm nàng, bằng không mà nói, thật đúng là khó sắp xếp ổn được việc này.
– Đúng, tôi có chút việc muốn tìm cô hỗ trợ, không biết buổi tối nay có thời gian rảnh không, tôi mời cô ăn cơm.
Đinh Trường Sinh nói.
– Mời tôi ăn cơm? Có mời them ai cùng đi không?
An Lôi có chút do dự, mặc dù Trần Đông vẫn luôn ám chỉ mình xử sự tốt với Đinh Trường Sinh, thì hắn sẽ đề bạt chính mình, lúc mới đầu An Lôi đối với sự an bài của Trần Đông thì rất phản cảm, nhưng sau khi tiếp xúc thời gian lâu dài, thì phát hiện tên Đinh Trường Sinh này cũng không tệ lắm, nhưng lần trước chính mình đã cự tuyệt chuyện của hắn, hắn cũng không có gặp Trần Đông hồi báo, điều này làm cho ấn tượng của nàng đối với Đinh Trường Sinh thêm hảo cảm vài phần.
– Vậy cô mời Giang chủ nhiệm nhé…
Đinh Trường Sinh hơi hơi trầm ngâm, nói.
– Giang chủ nhiệm, Giang Thiên Hà?
– Đúng, Giang chủ nhiệm…
Đinh Trường Sinh nói.
– Vậy anh mời hay là tôi mời nàng? Nếu anh muốn mời nàng… còn phải thông qua tôi sao?
An Lôi không cao hứng hỏi.
– Nào có a, tôi chủ yếu là mời cô, chẳng qua là cô lo lắng tôi đem cô ăn luôn, nên cô hỏi có mời thêm ai không, đúng không?
Đinh Trường Sinh có chút vò đầu, cô gái này làm sao lại rắc rối như vậy chứ.
– Được rồi, lát nữa anh đem địa chỉ nhắn cho tôi, đến giờ hẹn tôi sẽ đi qua.
An Lôi cuối cùng là không có tiếp tục hỏi, cứ như vậy, Đinh Trường Sinh để điện thoại xuống, hắn cau lông mày, thiếu chút nữa toát mồ hôi.
Sau đó, Đinh Trường Sinh suy nghĩ một chút, lại gọi cho lão bản nhà hàng Thủy Tinh Cung, cũng chính là cái nhà hàng của chủ thẩm quan toà Dương Phàm, đặt một gian phòng.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Trần Bính Thái bởi vì một chút việc tư cá nhân, nên không có đi làm, nhưng khi Hồ Giai Giai gọi điện thoại cho ông, thì ông còn tưởng rằng là thông báo giờ giấc xuất phát đi tỉnh Trung Bắc, ông nhét vào đoàn đi đến hơn mười người anh em kết nghĩa, còn có em vợ cùng cậu em vợ, duy nhất không có đi cùng thì chính là ông, ông là không muốn đi chung với Đinh Trường Sinh ra ngoài, vì không vừa mắt tên Đinh Trường Sinh này.
– Hắn thật sự là nói như vậy sao?
Trần Bính Thái vừa nghe Hồ Giai Giai hồi báo, đầu ông một chút thiếu chút nữa nổ tung.
– Đúng vậy a, Đinh chủ nhiệm chính là an bài như vậy, Trần bí thư, ông tính sao bây giờ? Là tôi ứng trước tiền cho ông hay sao? Trước tiên nói rõ, đây là tiền của cá nhân tôi ứng cho ông, Đinh chủ nhiệm đã nói, khu khai phát không ứng tiền ra, giao tiền thì mới đặt vé…
Hồ Giai Giai tiếp tục hỏi nói.
– Hắn có đang ở phòng làm việc không?
Trần Bỉnh Thái đứng lên hỏi.
– Không có, vừa mới nhận một cuộc điện thoại, đã đi ra ngoài rồi.
Hồ Giai Giai không biết trần Bỉnh Thái muốn làm gì, trả lời.
– Vậy được rồi, cô cứ nói cho hắn biết, sáng mai, tôi chờ hắn tại phòng làm việc.
Trần Bính Thái nói xong đem điện thoại ném lên trên bàn, làm cho mấy người đang cùng chơi mạt chược giật mình, tất cả đều nhìn Trần Bỉnh Thái, một người trong đó người cười nói:
– Lão Trần có chuyện gì vậy? Lão bà của ông bị người bắt gian hay sao?
– Nếu bắt gian thì tốt rồi, tôi có cớ để dễ dàng thay lão bà, chỉ là thằng tiểu tử ở khai phát khu kia, hiện tại hắn xem khu khai phát như là của hắn, Vương phó chủ tịch, lần này mấy người thân thích của Vương phó chủ tịch đi tỉnh Trung Bắc đã bị hắn cản lại, ai không phải là người của khu khai phát thì không cho đi.
Trần Bỉnh Thái thở phì phì đối với Vương chủ tịch này nói.
Nghe qua làm Vương phó chủ tịch sửng sốt, ngẩng đầu nhìn nhìn Trần Bỉnh Thái, hỏi:
– Vì sao? Khai phát khu đâu phải là nhà của hắn, khi lão tử còn làm phó chủ tịch thì hắn đâu có lộng hành như vậy a, bây giờ đã đứng lên làm tên cẩu tạp chủng, thật sự là lấy lông gà để làm lệnh tiễn a.
Người bên cạnh ồn ào nói, vị này chính là Vương phó chủ tịch Vương Sâm Lâm trước đây, cũng bởi vì dính vào chuyện với Hách Giai mà từ chức…
– Lão Thạch không phải là đi rồi sao? Tiểu tử này vẫn còn lộng hành như vậy?
Vương Sâm Lâm nhíu mày hỏi.
– Lão Thạch lão mặc dù đã đi, nhưng tôi nghe nói, La Bàn Hạ cũng là quan viên của Bạch Sơn đi ra, không biết ông ta có nhận thức cùng với Đinh Trường Sinh hay không, mặc dù là không biết, nhưng đồng hương thì vẫn phải có điểm cảm tình a.
Trần Bỉnh Thái nhíu mày nói, đối với chuyện này, ông thực căm tức, bởi vì trong lúc ông đang cạnh tranh cái chức bí thư của khu Tân Hồ, cho nên đến đầu phục I La Bàn Hạ, nhưng La Bàn Hạ không có giúp ông đẩy đi lên, đây cũng là tâm bệnh của Trần Bỉnh Thái.
– Nghe nói La Bàn Hạ tại Bạch Sơn làm bí thư kỷ ủy, đây chính là một người rất biết chỉnh đốn người, các ông về sau tốt hơn là phải cẩn thận.
Vương Sâm Lâm mập mờ nói, hắn bây giờ là người bên ngoài thể chế, mặc dù Hách Giai bây giờ vẫn còn cùng Triệu Khánh Hổ quan hệ, nhưng một ngày vợ chồng, thì trăm ngày ái ân, Hách giai bây giờ là đang ở Tào doanh nhưng lòng đang tại Hán, hai người đang có mưu đồ bí mật chỉ có hai người biết bí mật này, chuyện này một khi vận tác thành công, như vậy thì có thể nửa đời sau áo cơm không lo.
Vương Sâm Lâm lời này vừa nói ra, mấy người chơi mạt chược cũng không lên tiếng, nhất là Trần Bỉnh Thái, vốn nghĩ rằng ôm đùi của La Bàn Hạ, sẽ được La Bàn Hạ trong dụng bổ nhiệm…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Vì biểu hiện thành ý của mình, Đinh Trường Sinh đến nhà hàng Thủy Tinh Cung sớm đợi An Lôi, An Lôi là một người đúng giờ, thời gian không quá một phút, nàng đã gõ cửa tiến vào, nhưng khi đến cũng chỉ là một mình, Đinh Trường Sinh nhìn hướng phía sau của nàng, quả thật không có mang theo những người khác đến.
– Như thế nào? Không có người đi theo, Đinh chủ nhiệm có thất vọng không?
An Lôi mặc dù không phải là cười như hoa, nhưng chút ít nụ cười tựa như cười nhạo Đinh Trường Sinh vậy.
– Làm gì mà có… mời ngồi, cô uống gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Hồng trà a… nhưng Đinh chủ nhiệm thích trà gì, thì cứ gọi…
An Lôi nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Đinh Trường Sinh tâm nghĩ, ngươi thực dối trá, đã nói chính mình uống trà gì rồi, vẫn còn nói thì cứ gọi là có ý tứ sao? Hắn gọi người phục vụ đến gọi hồng trà, sau khi người phục vụ mang đến rồi đi ra ngoài, chỉ còn có Đinh Trường Sinh cùng An Lôi hai người trong gian phòng, An Lôi vẫn có chút cảnh giác, bởi vì theo Giang Thiên Hà từng nói, Đinh chủ nhiệm này rất háo sắc.
– Kiểm an, mời…
Đinh Trường Sinh rót cho An Lôi một chén trà.
– Đinh chủ nhiệm, cảm ơn, tôi nghĩ anh không phải tự nhiên mời tôi ăn cơm đâu, nếu có chuyện gì thì hiện tại cứ nói đi, chứ đến lúc ăn cơm, tôi không muốn nói về công việc.
An Lôi tiếp nhận chén trà nhưng không có uống, chờ Đinh Trường Sinh tự rót cho hắn một ly, sau đó sau uống một ngụm, thì mới uống một ngụm.
– Kiểm an, tôi xin lỗi vì chuyện lúc trước, trước kia cô vẫn luôn tìm đến tôi, nhưng là tôi thì không yên lòng, nên không có quý trọng, cho nên…
– Ngưng lại… Đinh chủ nhiệm, những chuyện kia đều đã qua, tôi cũng không muốn nhắc lại, giờ có việc gì thì anh cứ nói…
An Lôi mặt đỏ lên, cắt đứt lời Đinh Trường Sinh. Đúng vậy, như lời của Đinh Trường Sinh vừa nói, đoạn thời gian trước chính mình không có mặt mũi, năm lần bảy lượt ước hẹn Đinh Trường Sinh đi ra ngoài ăn cơm ca hát, nhưng lúc đó Đinh Trường Sinh một chút cũng không cho mình mặt mũi, làm nàng rất mất mặt, vì chuyện này mà Giang Thiên Hà đến giờ vẫn còn cười nhạo mình, bây giờ Đinh Trường Sinh chuyện xưa nhắc lại, nàng có thể không bực tức sao? Hơn nữa, mặc dù chính mình chưa có dựa theo lời Trần Đông mà lên giường cùng Đinh Trường Sinh, nhưng Trần Đông cũng không có vì chuyện này mà không quan tâm đến mình, nàng hiện tại là một cán bộ công tố tốt nhất của viện kiểm sát, có rất nhiều vụ án đều do nàng phụ trách, điều này cũng làm cho những người nghĩ nàng và Trần Đông có một chân ngậm miệng lại.
– Vậy được rồi, tôi sẽ nói thẳng, vụ án Mã Kiều Tam kia là cô phụ trách, hiện tại đã có phán quyết, bên viện kiểm sát ý kiến gì không?
Đinh Trường Sinh đành phải ăn ngay nói thật. Mặc dù trước khi tới đây trong lòng của An Lôi đối với lời mời của Đinh Trường Sinh đã có suy đoán, nhưng nàng không ngờ quả thực đã đoán đúng, nhưng An Lôi vẫn không rõ, vì sao Đinh Trường Sinh đối với vụ án của Mã Kiều Tam này lại quan tâm như vậy, hơn nữa chuyện lần trước mình cự tuyệt cùng hắn đi gặp Mã Kiều Tam vẫn còn rõ mồn một trước mắt, hiện tại hắn lại đến vì Mã Kiều Tam…
– Đinh chủ nhiệm, tôi vẫn luôn tò mò, Mã Kiều Tam là anh bắt vào, anh có vẻ đối với hắn rất là quan tâm à?
– Chính vì tôi bắt vào, cho nên mới để ý đến.
Đinh Trường Sinh đáp nói.
– Kết quả phán quyết vụ án này ngoài ý liệu của viện kiểm sát, tôi cũng vừa mới xem lại bản án, phán quyết của pháp viện cũng không có cùng bên chúng tôi câu thông, bởi thế vụ án này, chúng ta sẽ kháng tụng, ăn ngay nói thật, vụ án này vừa rồi xử quá nhẹ rồi, cho nên tôi cũng thấy khó chịu, vì sao chủ thẩm quan toà lại ra một cái phán quyết như vậy.
An Lôi nói.
– Um…
Đinh Trường Sinh nghe xong trầm mặc không nói.
– Đinh chủ nhiệm, ý của anh là?
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh nghe xong mình nói, thì trầm mặc, nàng đoán không ra Đinh Trường Sinh rốt cuộc là có ý gì.
– Kiểm an… nói thật tình a, Mã Kiều Tam này cùng tôi cũng có chút quan hệ, tôi bắt hắn, thì mới biết chuyện này, cho nên tôi bây giờ khá là áy náy, người nhà của hắn cũng gây cho tôi rất lớn áp lực, tôi muốn hỏi, nếu không kháng tụng, có được không vậy? Dù sao vụ án này cũng không có rõ ràng người bị hại, tôi nghĩ, có thể thao tác tác động được không…
– Vậy ý của Đinh chủ nhiệm là bên viện kiểm sát không kháng tụng?
An Lôi sửng sốt, nàng không nghĩ tới, còn tưởng rằng Đinh Trường Sinh cũng đang bất mãn vì sao lại xử quá nhẹ như vậy, dù sao Mã Kiều Tam này là do Đinh Trường Sinh bắt đưa vào tù.
– Um… chính là ý tứ này… có khả năng tác động không vậy?
Đinh Trường Sinh thành khẩn hỏi.
– Chỉ sợ là rất khó, vụ án này mặc dù tôi là chủ sự, nhưng dù sao người biết đến vụ án này không phải chỉ có mình tôi, cho nên tôi không thể giúp được Đinh chủ nhiệm rồi.
An Lôi trầm ngâm một chút rồi nói.
– Cũng được, cô nói thực cho tôi biết, cô thể ra mặt có ý kiến để vụ án này không kháng tụng không?
Đinh Trường Sinh đây là khiêm tốn thỉnh giáo.
– Kỳ thật, anh và Trần kiểm sát trưởng có quan hệ tốt như vậy, tại sao lại phải tìm đến tôi? Chỉ cần anh nói với Trần kiểm sát trưởng một câu, chúng ta có thể không kháng tụng, nói cách khác… chuyện này nhất định phải thông qua Trần kiểm sát trưởng, tôi không làm chủ được.
An Lôi đem Trần Đông đẩy ra. Đinh Trường Sinh cười cười không nói gì, thật ra khi hắn hỏi An Lôi, thấy An Lôi do dự một chút, nếu vụ án này thật sự là cần phải Trần Đông gật đầu mới có thể đè xuống, thì vừa rồi An Lôi sẽ không chút do dự nói ra, nhưng An Lôi hình như là có do dự một chút, điều này làm cho Đinh Trường Sinh nhìn thấu được sơ hở.
Đến lúc này, Đinh Trường Sinh cảm thấy chuyện này An Lôi hoàn toàn có thể làm chủ được, chẳng qua là An Lôi vẫn còn đang do dự, nếu mình quả thực đi tìm Trần Đông, đây mới là đụng chạm đến An Lôi đây.
Đinh Trường Sinh không hề nhắc đến chuyện này nữa, chuyển qua những đề tài lan man khác, cơm nước xong, Đinh Trường Sinh ngỏ lời muốn đưa An Lôi trở về, An Lôi lúc mới đầu còn tưởng rằng Đinh Trường Sinh có ý đồ gì, nhưng Đinh Trường Sinh lại nói là muốn nhờ An Lôi lái xe, bởi vì hắn đã uống rượu, nghe qua làm trong tâm An Lôi đề phòng giảm bớt, Đinh Trường Sinh ngồi ở ghế sau, An Lôi lái xe đến cổng tiểu khu của nhà mình, nàng không cho Đinh Trường Sinh vào theo…
Đinh Trường Sinh xuống xe, nhìn thấy đây là một tiểu khu đã rất cũ kỹ, đêm hôm khuya khoắt, đèn đường của tiểu khu cũng không có.
– Đinh chủ nhiệm, cảm ơn anh chiêu đãi tối nay, tôi đến nhà rồi, anh về đi, trên đường chú ý an toàn.
An Lôi nhìn vào bên trong tiểu khu, nói.
– Nhà cô ở tại đây sao?
– Không phải, tôi thuê nhà ở, nhà của tôi ở nông thôn.
An Lôi thần sắc buồn bã nói.
– Ặc… để tôi đưa cô vào nhà, nơi này rất tối, tôi lo lắng không yên tâm…
Đinh Trường Sinh nói xong liền đi vào bên trong tiểu khu.
– Ai ai… không cần đầu, bình thường tôi cũng một mình ra vào nơi này, Đinh chủ nhiệm, không cần.
An Lôi vừa nói vừa đuổi theo.
– Đó là những ngày bình thường, nhưng đêm nay là do tôi mời cô đi ăn tối, vạn nhất xảy ra chuyện gì, thì không được, huống hồ cô lại xinh đẹp như vậy.
Đinh Trường Sinh cười đùa. An Lôi cũng không từ chối nữa, để cho Đinh Trường Sinh đi trước dẫn đường, trong lòng suy nghĩ, gia hỏa này không phải là cố ý sao a, mình ở tại nơi này thì không có bất kỳ người nào biết được… A… thảm rồi, nếu lát hắn nói muốn đi lên ngồi một chút thì làm sao bây giờ? Chính mình như thế nào để mà mở miệng cự tuyệt đây này?