Phần 16
Khi xe chạy ra khỏi Vệ Hoàng Sơn Trang, Bạch Khai Sơn bàn tay run run vì tức giận bấm điện thoại gọi về cho thủ hạ, ra lệnh bằng tốc độ nhanh nhất di chuyển tất cả hàng cấm bên trong nhà hàng lẫu cá, chỉ mong là còn kịp Bạch Khai Sơn cầu nguyện, tuy cái nhà hàng lẩu cá này tác dụng chủ yếu là rửa tiền, nhưng vì là nơi giao hàng cấm thuận tiện, nên Bạch Khai Sơn vẫn để một ít đồ cấm ở bên trong.
– Lão bản, chúng ta bây giờ quay trở lại tỉnh thành sao?
A Long hỏi.
– Trở về đi, nếu như không quay về, chỉ sợ càng thêm phiền toái, thằng Đinh Trường Sinh, quả thực là thật lợi hại, thủ đoạn hạ cấp như vậy cũng mang ra sử dụng được, tao sẽ không tha cho hắn…
Bạch Khai Sơn cắn răng nói ra.
Nhưng lời nói còn chưa, thì điện thoại di động reo, nhìn thấy là số từ Hồ Châu, lão nghĩ rằng là Triệu Khánh Hổ gọi tới, vì vậy tiếp thông, nhưng không nghĩ đến khi tiếp thông điện thoại lại chính là Đinh Trường Sinh.
– Bạch lão bản, tôi đã quên nói cho ông biết, mới vừa rồi tôi đã báo lại cho Vạn cục trưởng, giải thích một chút, cái tin tức mà tôi cung cấp chỉ là thứ hiểu lầm không có liên quan gì đến nhà hàng lẩu cá của ông đâu, ha ha… yên tâm đi, tôi biết ông đã sắp xếp dọn dẹp sạch sẽ hết rồi, bây giờ cảnh sát có đến lục soát cũng không có hiệu quả gì, tôi nói có đúng hay không?
– Đến cùng là cậu muốn làm gì?
Bạch Khai Sơn cắn răng hỏi.
– Tôi nhớ đã từng nói qua với ông, đừng tới Hồ Châu gây chuyện, tại sao ông không nghe? Tương Ngọc Điệp đang ở tại Hồ Châu, tôi đã nói ông đừng có dây dưa với Tương Ngọc Điệp nữa, lần này ông đến Hồ Châu muốn làm gì đừng nói là tôi không biết, cho nên tôi làm vậy là vẫn còn để cho ông mặt mũi đấy, chỉ có lưu lại một con chó của ông mà thôi, lần sau thì sẽ không tiện nghi như vậy đâu.
– Được, tôi nhớ lấy, nhưng tôi cũng nói cho cậu biết, phong thủy luân chuyển, làm người thì phải biết lưu lại một đường lui, ngày sau thì còn dễ nói chuyện, Đinh chủ nhiệm, cậu làm là như vậy là quá tuyệt đường đấy.
Bạch Khai Sơn nhíu mày nói.
– Hừ, nếu muốn người không đụng đến mình, trừ phi mình đừng có làm, ông đã làm qua cái gì thì ông tự mình biết, ông đừng để cho tôi có cơ hội nắm bắt được ông, bằng không mà nói, ai cũng không thể nào cứu được ông đâu, nhớ lời của tôi nói đấy.
Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
– Này… này… mày mới vừa nói ai là chó vậy, con mẹ mày mới là chó…
A Hổ mặc dù lúc này đang nằm trong hoàn cảnh xấu, nhưng thằng này vẫn rất có bản lĩnh, bị hai cảnh sát kẹp lấy cánh tay, còn hướng về phía Đinh Trường Sinh trừng mắt.
Đinh Trường Sinh mấy ngày nay hỏa khí một mực rất lớn, đang buồn phiền không có nơi trút giận, gặp thằng này xem như khiêu khích đập lấy Đinh Trường Sinh, hắn không để ý đến chú cháu Triệu Khánh Hổ đang đứng trước, bước nhanh hai bước đi đến trước mặt A Hổ, thình lình một quyền đánh vào bụng của A Hổ rồi đánh tiếp một quyền, dù là A Hổ đã từng trải qua huấn luyện đặc thù, nhưng Đinh Trường Sinh cái này hai quyền đều là mười phần sức mạnh, cho nên khi hai cảnh sát không kềm giữ nữa, A Hổ té ngã trên mặt đất, thân thể cuộn mình giống một một con tôm luộc.
– Đinh chủ nhiệm, cần gì phải làm vậy chứ.
Triệu Khánh Hổ không nhìn nổi, nói như thế nào lão cũng là chủ nhân nơi này, hơn nữa mới vừa rồi còn cùng Bạch Khai Sơn nói chuyện trao đổi còn nóng hổi, bây giờ thủ hạ Bạch Khai Sơn bị đánh ở trước mặt mình, nếu mình không nói tiếng nào, việc này A Hổ nhất định khi về sẽ nói lại cho Bạch Khai Sơn biết, cho nên chỉ tượng trưng ngăn cản Đinh Trường Sinh tiến thêm một bước đánh người.
– Triệu tổng, thằng này rất nguy hiểm, hơn nữa lão Bạch Khai Sơn cũng rất nguy hiểm, nếu như lão tìm đến ông hợp tác chuyện gì, ông nên cân nhắc không nên đáp ứng lão, Bạch Khai Sơn tại tỉnh Trung Nam không chỉ một lần đã bị pháp luật nhòm ngó tới, ông là đại diện cho giới thương gia ở Hồ Châu, nếu bị lời đồn truyền đi, thì không có dễ nghe đâu, tôi nói có đúng không?
– Đúng đúng… lão chỉ là tới đây chơi thôi, tôi cùng lão cũng không có nói chuyện nhiều, chứ đừng nói chi là nói đến chuyện làm ăn, cậu yên tâm đi.
Triệu Khánh Hổ sắc mặt rất khó nhìn, chính mình dầu gì cũng là đại gia thủ phủ Hồ Châu, cũng là một nhân vật có tiếng tăm, tiểu tử này nhiều lần ở chỗ đây của mình chiếm tiện nghi, ai mà tin được đây chứ?
– Vậy thì tốt rồi, tôi lần này tới đây là tiễn đưa bạn gái của tôi đến trợ giúp cho Hà Tình đấy, giúp tôi chiếu cố tốt nàng, gần đây nàng tính tình cũng không tốt lắm, nếu có gây chuyện gì, thì nhớ báo cho tôi biết để tôi nói với nàng, đúng rồi, vừa rồi tôi có hỏi Triệu Cương tại sao bạn gái của tôi không thể gọi điện thoại được vậy? Vệ Hoàng Sơn Trang bộ có những chuyện gì mà không muốn người thấy được sao mà giữ bí mật đến mức như vậy chứ?
Đinh Trường Sinh trong lời nói mang theo cây gai thoái cái đâm trúng Triệu Khánh Hổ.
– Sao có thể như vậy chứ, Kiều Kiều tới nơi này để chiếu cố cho Hà Tình, tôi rất cảm tạ nàng, đương nhiên, còn phải cảm tạ Đinh chủ nhiệm rộng lượng để cho nàng đến đây a, cảm ơn.
Triệu Khánh Hổ vội vàng nói.
– Được rồi, tôi phải đi đây, đem thằng này ném trong cốp sau xe đi, trên người nó bẩn lắm, đừng có để ngồi ở bên trong xe.
Đinh Trường Sinh hung hãn đá A Hổ thêm một cước, rồi nói ra.
Triệu Khánh Hổ cùng Triệu Cương nhìn thấy không khỏi rùng mình, Đinh Trường Sinh thằng này ra tay thật sự là điên rồi, A Hổ tuy luyện được là công phu Ngạnh gia, nhưng là lộ ra rất rõ, Đinh Trường Sinh hai quyền kia đã làm cho hắn cũng bị nội thương, máu ở khóe miệng còn đọng lại là chứng minh, Đinh Trường Sinh rõ ràng còn không buông tha hắn, còn bổ sung đá thêm một cước, thật sự là lòng dạ ác độc như rắn ah.
Lưu Chấn Đông đương nhiên sẽ không đem A Hổ ném tới đằng sau cốp xe, mà bảo cảnh sát còng tay A Hổ mang lên, áp tiến vào bên trong xe cảnh sát, Lưu Chấn Đông cũng rất cơ linh, hắn không có lên xe cảnh sát, mà là leo lên trên xe của Đinh Trường Sinh, mấy chiếc xe gầm rú chạy ra khỏi Vệ Hoàng Sơn Trang.
– Đinh cục trưởng, tình huống này là như thế nào vậy?
Vừa lên xe, Lưu Chấn Đông liền hỏi.
– Thằng này anh cứ điều tra thêm, tìm lý do nhốt lại mấy ngày, chúng ta vẫn chưa tìm ra đầu mối thuốc phiện của Triệu Khánh Hổ phát ra, lần này lại trùng hợp gặp Bạch Khai Sơn tại Vệ Hoàng Sơn Trang? Có phải Bạch Khai Sơn cùng với Triệu Khánh Hổ có liên hệ? Hoặc là thuốc phiện của Triệu Khánh Hổ lấy từ nơi Bạch Khai Sơn cung cấp? Tốt nhất là anh cứ điều tra thêm, còn chuyện trên tỉnh thì tôi cũng có thể tìm hiểu chút ít…
– Há, tôi biết ngay cậu mà xuất mã, tất nhiên là bắn tên có đích, lần này nếu thật sự có thể móc ra thuốc phiện từ nơi Triệu Khánh Hổ, thì công lớn thuộc về Đinh phó cục trưởng đấy.
– Trước đừng nói gì đến công lao, tôi đối với chuyện chồng của Lan chính ủy vẫn rất áy náy, bản án của Lôi Chấn một ngày chưa phá được, tôi cảm giác rất có lỗi với nàng, vụ án này phải chằm chằm hết sức, Triệu Khánh Hổ này mục tiêu quá lớn, cho nên những chuyện nhỏ nhặt không đáng nói, chúng ta có thể giả bộ làm như không biết, nhưng nhất định phải cầm cho được tử huyệt của lão, một kích tất trúng, hừ, đại gia giàu nhất ở Hồ Châu…
Đinh Trường Sinh nhanh nhìn chằm chằm con đường trước mặt nói ra.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: htpss://gaigoi.city
Đinh Trường Sinh cùng Triệu Khánh Hổ ai cũng không nghĩ đến, trong lúc bọn họ tại bãi đỗ xe làm những chuyện gì cũng đều bị hai phụ nữ kia nhìn thấy được, đứng ở lầu hai trong biệt thự là Hà Tình cùng Từ Kiều Kiều.
– Um… thật ra thì tớ sớm nên nghe lời của cậu thì tốt rồi, không nghĩ tới hắn lợi hại như vậy, ngay cả Triệu Khánh Hổ cũng không để vào trong mắt, như vậy thì hồi trước hắn nhất định có thể cứu tớ đi ra ngoài, nhưng tại tớ lại không có nghe theo lời cậu, cho nên bây giờ đang lâm vào tình trạng này.
Hà Tình viết lên trên giấy.
– Bây giờ cũng được vậy, nếu như cậu muốn, tớ sẽ cầu hắn ngay tức khắc.
Từ Kiều Kiều cũng trên giấy viết lên, hai người đang ngó về phía ngoài cửa sổ, vị trí này không có máy thu hình, cho nên bọn họ áp dụng loại phương thức này trao đổi.
– Không còn kịp rồi, tớ sắp sinh, đây cũng là vốn liếng vũ khí của tớ, khoảng cách thành công theo tính toán của tớ cũng không xa, đúng rồi… thứ đồ vật tôi nhờ cậu có mang tới không vậy?
Hà Tình hỏi.
– Có mang đến, nhưng cái này quá nguy hiểm, phải biết một khi bị phát hiện, Triệu Khánh Hổ sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.
Từ Kiều Kiều có chút gấp, bởi vì nàng đang làm một chuyện mà ai cũng không biết, ngay cả chuyện này Đinh Trường Sinh cũng không biết.
– Hắn cũng không biết phải không?
– Không biết, tớ ai cũng không có nói, cha của cậu giao cho tớ… tớ cũng không có mở ra xem, cái đó đang ở trong túi xách của tớ đây này.
Từ Kiều Kiều tựa hồ rất sợ, chỉ vào cái ba lô túi xách của mình mang theo…
– Yên tâm đi… không có việc gì, chỉ cần là không có lấy ra thì không có sao, đối với cậu không có hại gì đâu, cho dù là tớ đã sinh ra cho Triệu Khánh Hổ hai đứa bé, nhưng tớ vẫn thoát ra không được, đã ra thoát ra không được, thì tớ phải nghĩ đến biện pháp khác.
– Vậy cậu và nói như thế nào với Triệu Cương, hắn có thể nghe lời cậu sao?
Từ Kiều Kiều biết rõ Hà Tình đang cùng Triệu Cương làm giao dịch, nhưng Triệu Cương người này thì nàng quá tinh tường, tuyệt đối là một tên gian trá xảo quyệt, nên không biết làm sao để trợ giúp cho Hà Tình.
– Hừ, chúng ta có quan hệ đều là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, để xem đến lúc cuối cùng ai mới là người có thể cười đây, ngoài ra tớ còn cần cậu hỗ trợ, nhờ cậu nói với bạn trai cậu, giúp tớ để ý tới Triệu Cương, chỉ cần chuyện của tớ bên này thành công, tớ sẽ không bạc đãi cậu cùng với hắn đâu.
Tuy Từ Kiều Kiều đối với kế hoạch của Hà Tình cũng biết rõ chút ít, chỉ là cụ thể là làm thế nào, thì nàng lại không rõ.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Bác sĩ từ Bắc Kinh tới rất kịp nhanh, vừa rạng sáng ngày hôm sau, đã đến bệnh viện Hồ Châu, chuyện Tần Mặc bị thương này ít nhiều gì cũng có trách nhiệm của Đinh Trường Sinh, cho nên hắn cũng đành phải cũng canh chừng ở trong bệnh viện, chờ cho Tần Mặc phẫu thuật thuật thành công.
– Ngày hôm qua chú đã cùng với Để chủ tịch trao đổi qua, xem ra bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ rồi, cháu báo Thạch bí thư một tiếng, chúng ta rút thời gian để ký cái hợp đồng đi, qua mấy ngày nữa chú sẽ đi đến tỉnh Trung Bắc, trước khi đi, muốn đem chuyện này quyết định, nhưng chuyện này phải có đài truyền hình trên tỉnh và trong thành phố đưa tin tức, cháu hiểu chưa?
Dù sao cũng nhàn rỗi trong lúc chờ đợi trong bệnh viện, Tần Chấn Bang vẫy vẫy tay, kêu Đinh Trường Sinh qua, nói ra.
– Vâng… việc này để cháu xử lý, đợi Tần Mặc phẫu thuật xong đã, cháu liền đi an bài.
Đinh Trường Sinh gật đầu nói.
– Cháu đi làm đi, tại đây không có việc gì đâu, Bắc Kinh tới là bác sĩ chuyên gia, hẳn là không có vấn đề gì.
Tần Chấn Bang nói ra.
– Đợi một chút… Thạch bí thư cũng rất quan tâm đến Tần Mặc, cũng phải để xem tình hình Tần Mặc chắc chắn, lúc gặp Thạch bí thư thì cháu mới trả lời ổn thỏa được…
Đinh Trường Sinh lấy cớ phải chờ tới khi Tần Mặc làm xong giải phẫu.
Giải phẫu mặc dù không quá nghiêm trọng, nhưng cái chỗ mắt cá chân này rất phức tạp, cho nên mới nhìn qua thì nghĩ là giải phẫu đơn giản, rõ ràng thoáng cái kéo dài tới ba tiếng đồng hồ, đến lúc Tần Mặc được ra khỏi phòng mổ, đã là hơn mười một giờ trưa rồi.
– Bác sĩ, như thế nào rồi?
Tần Chấn Bang vội vàng tiến lên hỏi.
– Rất thành công, nhưng nếu để hoàn toàn khôi phục được, ít nhất cũng phải mất thời gian ba tháng đấy…
Lời của bác sĩ lại khiến cho Tần Mặc thật cao hứng, rốt cục nàng cũng có thể né tránh được cái hạng mục đáng ghét kia ba tháng, đến lúc đó, tránh thêm được lúc nào thì tránh.
– Lâu như thế sao?
Tần Chấn Bang hiển nhiên đánh giá thấp tính chất việc giải phẫu phức tạp, lắc đầu nói.
Đinh Trường Sinh giúp đỡ bác sĩ đem Tần Mặc đẩy vào phòng bệnh, bác sĩ truyền nước xong liền đi ra ngoài, lúc này Tần Chấn Bang đang trao đổi với bác sĩ từ Bắc kinh tới, cho nên không có vào trong, hiện tại trong phòng bệnh chỉ có Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc.
– Anh làm gì mà còn ở lại chỗ này, muốn nuôi cơm tôi phải không?
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh, Tần Mặc lại lên cơn muốn kiếm chuyện.
– Ai… đã nằm bẹp dí ở trên giường rồi, tính tình vẫn còn bốc lửa như vậy, nói cũng đúng a, muốn ăn cái gì, để tôi nhờ người ta đưa tới.
Đinh Trường Sinh hiện tại cũng không chấp nhặt với nàng, xem ý tứ của Tần Chấn Bang, hạng mục này lập tức phải ký hợp đồng, lúc này mà cùng với con gái ông chủ tức giận để làm cái gì nữa đây…
– Cũng được, xem ra anh còn có chút lương tâm, từ bây giờ về sau, anh cứ lo cơm màng đến đây cho tôi đi, nhìn anh thì có thể làm được cái chuyện này đấy.
Tần Mặc sao cũng được nói ra.
– Hà… vấn đề này rất đơn giản, cha nuôi của tôi cũng nằm viện ở nơi đây đâu rồi, cho nên chuyện cơm nước cũng dễ dàng thôi, còn nữa, buổi tối tôi cũng ngủ đêm ở đây, đến lúc đó tôi tới tìm cô nói chuyện phiếm, còn bây giờ nếu không có chuyện gì, tôi phải đi đây, cha của cô vừa rồi mới giao việc cho tôi.
Đinh Trường Sinh cười cười đẩy cửa đi ra ngoài.
Đinh Trường Sinh không hề rời khỏi bệnh viện, mà là đi đến trong phòng bệnh của Cổ Thanh Sơn, lúc này chỉ có Dương Hiểu đang bồi Cổ Thanh Sơn, có thể là Cố Hiểu Manh đã đến công ty…
– Cha nuôi, hôm nay cảm giác thế nào?
– Cũng tạm ổn, thế còn con gái của vi6 Tần tiên sinh kia giải phẫu như thế nào rồi đây?
– Rất tốt… rất thành công. À… con mới vừa rồi có liên hệ với chuyên gia bác sĩ trên tỉnh lý, bọn họ nói mấy ngày nữa sẽ xuống đây, đến lúc đó có thể sẽ làm giải phẫu, cha cũng phải chuẩn bị tư tưởng trước a.
– Ừ, được rồi… còn con khi nào đi đến chỗ Thạch bí thư vậy?
– Con còn đến gặp Thạch bí thư, có chuyện gì thì cha nuôi cứ gọi điện thoại thì được rồi mà.
Đinh Trường Sinh nhìn bộ dạng Cổ Thanh Sơn, có thể là muốn nhắn gì cho Thạch Ái Quốc, bằng không thì sẽ không hỏi câu hỏi này.
– Điện thoại cũng không cần, con hỏi ông ta một chút, thường ủy hội lúc nào thì họp, đừng để đến đến khi cha mắc kẹt giải phẫu, lúc đó thì cha không thể tham gia cuộc họp thường ủy hội, thì chuyện sẽ phiền toái lắm, cha đã cố tình không đi lên tỉnh chữa bệnh, thì không nên lãng phí công sức hy sinh của cha, có chuyện gì thì tranh thủ thời gian xử lý sớm đi, muốn làm gì thì làm trước, chứ không nên trễ nải nữa, sợ là không còn có thời gian nữa đâu.
Đinh Trường Sinh nghe lời nói của Cổ Thanh Sơn quả thật là không dễ nghe, lời này coi nếu mình chuyển cho Thạch Ái Quốc, cũng không tiện nói ra ah.
– Được rồi… con đi trước, chị Hiểu Manh đâu rồi, sao không có ở đây vậy?
– Nó bảo hôm nay công ty có việc, con rút cái thời gian đi gặp nó đi, mẹ nuôi cảm thấy nó có nhiều tâm sự đấy, đừng để nó lại làm ra cái gì chuyện điên rồ.
Dương Hiểu phân phó nói.
– Vâng… để đi ngang qua công ty của chị, con sẽ lên xem một chút, đến lúc đó rồi trở về có gì con sẽ báo lại cho mẹ nuôi biết.
Đinh Trường Sinh nói.
– Trường Sinh vốn lời này mẹ nuôi không nên nói, nhưng nếu mẹ không có nói, thì không biết bao giờ Hiểu Manh mới dám nói, Trường Sinh… tâm tư của Hiểu Manh con có biết không vậy?
Dương Hiểu đột nhiên hỏi như vậy, Đinh Trường Sinh trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Nếu như là trước kia, Cổ Thanh Sơn nhất định sẽ mở miệng ngăn lại lão bà của mình lời này, ông luôn muốn chuyện của con mình thì để cho con mình tự xử lý, nhưng từ khi ông bị bệnh về sau, ý nghĩ này hoàn toàn thay đổi, bởi vì ông biết tính mạng của mình có khả năng chấm dứt bất cứ lúc nào…
Trong cuộc đời này cứng nhất chính là lòng người, thật ra thì mềm yếu nhất cũng chính là lòng người, đến lúc này Cổ Thanh Sơn cũng không suy nghĩ gì vì đến hậu sự của mình, Dương Hiểu vừa nói ra cũng là tâm bệnh của ông, Cố Hiểu Manh khác với những cô gái khác, bởi vì nàng đã từng trải qua tổn thương quá nặng nề lần bị bắt cóc, cho nên lúc nào trong tâm trí của nàng đều không thấy được an toàn, nhưng duy nhất một người có thể làm cho nàng có cảm giác an toàn thì đó chính là Đinh Trường Sinh, bởi vì Đinh Trường Sinh là người cứu được nàng, hơn nữa không chỉ là một lần.
– Con biết rồi, mẹ nuôi… con sẽ xử lý tốt.
Đinh Trường Sinh trầm giọng nói.
– Được, vậy là tốt rồi, Trường Sinh, mẹ nuôi nói lời khó nghe, cha nuôi con mang căn bệnh này thì tình huống như thế nào, mẹ tin rằng con so với mẹ nuôi thì tinh tường hơn, vì thế mẹ nuôi mong muốn, con có thể đừng để cha nuôi con khi rời khỏi phải mang theo nỗi lo lắng tiếc nuối…
Nói xong lời này, Dương Hiểu nước mắt trào ra chảy xuống, quả thật làm cho Đinh Trường Sinh không biết nên nói như thế nào để tiếp tục, đây là cái gì, thật sự là bức hôn sao?
– Được rồi… được rồi, bà hãy để cho Trường Sinh suy nghĩ kỹ thật kỹ đi, được không?
– Được, con biết rồi, vậy con đi trước, đến công ty xem chị Hiểu Manh như thế nào rồi.
Đinh Trường Sinh gượng cười nói.
Cổ Thanh Sơn gật đầu, không nói thêm gì, Dương Hiểu cũng là như thế.
Lúc Đinh Trường Sinh đi ra khỏi phòng bệnh, hắn có một loại cảm giác như trút được gánh nặng, nhưng vấn đề này tiếp theo thì mình phải nên làm gì đây? Mình thật sắp kết hôn rồi sao? Thật chẳng lẽ là cùng với Cố Hiểu Manh kết hôn? Trời ạ… làm sao bây giờ?
Những người phụ nữ khác thì đều dễ nói, hắn tin rằng người nào mình cũng có thể đã thông được, nhưng Từ Kiều Kiều thì làm sao bây giờ, cô gái này cũng không phải đại độ như vậy, mình và người ta mới cùng trên giường có vài ngày, vậy giờ thì lại cùng với cô gái khác kết hôn, mình phải nói với Từ Kiều Kiều như thế nào đây?
Còn nếu mình không đáp ứng với vợ chồng Cổ Thanh Sơn, thì Cổ Thanh Sơn sẽ xem chính mình như thế nào đây này?
Bất giác hắn đã đi đến mé dưới của công ty của Cố Hiểu Manh, từ chỗ này hắn bất ngờ thấy được xe của Đỗ Sơn Khôi, vì vậy sau khi đậu xe xong, liền hướng phía xe Đỗ Sơn Khôi đi đến.
– Anh Đỗ… tại sao anh lại ở chỗ này, em đã nhờ anh đưa người đi Bạch Sơn rồi mà?
Đinh Trường Sinh để cho Đỗ Sơn Khôi đem Liễu Sinh đưa đến Bạch Sơn, nhưng sau khi quay trở về đây thì Đỗ Sơn Khôi không có cùng hắn liên hệ, vì thế hắn còn tưởng rằng Đỗ Sơn Khôi vẫn còn ở tại Bạch Sơn.
– Tôi đã sớm trở về, chuyện giao người đàn bà cho lão gia tử coi như hoàn thành nhiệm vụ, nhưng chuyện bên này vẫn chưa xong mà, cho nên lại tới, vừa vặn cậu cũng đã đến đây rồi, tôi có chuyện phải nói với cậu một chút, hình như là có người đang có chủ ý với cô gái này, nhờ có tôi tới kịp lúc, hôm nay nàng đi tới đến công ty, thì có một chiếc xe một mực chạy theo sau xe của nàng, nhưng chiếc xe đó rất cảnh giác, vừa biết được chiếc xe của tôi chạy theo ở phía sau, lập tức liền gia tốc chạy mất.
– Có chuyện này nữa sao? Anh chắc chắn chứ?
Đinh Trường Sinh trong lòng hồi hộp một chút, hắn liền nhớ tới Đàm Quốc Khánh, thằng này tựa như là biến mất khỏi thế gian này vậy, lần cuối cùng hắn nhìn thấy Đàm Quốc Khánh là ở trong ngõ hẻm chỗ ở bên ngoài tiểu khu của nhà Trương Hòa Trần, làm sao bây giờ lại chạy đến tới bên này chứ, lúc ấy hạ lệnh bắn chết tên bắt cóc Cố Hiểu Manh cũng chính là Đàm Quốc Khánh, chẳng lẽ Đàm Quốc Khánh bây giờ muốn khai đao với Cố Hiểu Manh, hay là dùng nàng để uy hiếp mình?
– Ừ, xác định chắc chắn, cho nên tôi mới canh ở chỗ này.
– Um… vậy mấy ngày nay chắc anh phải vất vả một chút, khoản tiền kia đang vận tác, sau khi tiền được rửa sạch sẽ, thì có thể sử dụng được rồi, đến lúc đó em chuyển đến tài khoản trong thẻ cho anh… À… Liễu Sinh không có sao chứ?
– Không có việc gì, lão gia tử cắt cho mấy thang thuốc Đông y, đang tại đang điều trị, còn giống như nàng rất thích ứng với sinh hoạt nông thôn, hiện tại có lẽ đã tốt hơn nhiều, trước đó chỉ là bị kinh sợ mà thôi, tịnh dưỡng một thời gian thì không có sao.
Đỗ Sơn Khôi nói ra.
– Vậy được rồi, anh ở đây nhé, em đi lên gặp nàng một chút, hiện tại cha nuôi xảy ra chuyện, làm cho cô gái này đang sợ hãi.
Đinh Trường Sinh nói ra.
Cũng chỉ khi trong phòng làm việc mới có thể thấy được Cố Hiểu Manh cũng chỉ là một cô gái bình thường, lúc Đinh Trường Sinh đi đến, hắn nhìn qua tấm cửa kính thì thấy Cố Hiểu Manh đang cắm đầu vào xử lý tài liệu văn bản, lúc thì nhìn xem bản vẽ, lúc ngó vào máy tính, cũng không có phát hiện Đinh Trường Sinh đang đứng bên ngoài nhìn xem nàng.
Đinh Trường Sinh gõ cửa, rồi đẩy cửa tiến vào, Cố Hiểu Manh ngẩng đầu nhìn lên là Đinh Trường Sinh, khóe miệng mỉm cười, nói ra:
– Sao em lại tới đây? Không có sao chứ?
– Không có sao, tuy là em đang bận rộn chết rồi, nhưng có bận rộn đến đâu đi nữa, cũng phải đến nhìn chị nuôi một chút ah.
Đinh Trường Sinh xấu xa cười quay người lại, đem tất cả rèm đều buông xuống, làm cho bên ngoài mấy tên nhân viên định nghiêng đầu muốn nhìn một chút để xem Đinh Trường Sinh cùng lão bản của bọn họ đến cùng là quan hệ gì đành phải phải thất vọng.
– Em làm cái gì vậy? Khiến cho đám nhân viên bên ngoài nhìn thấy a, chị còn là lãnh đạo của bọn họ đây này.
Cố Hiểu Manh giận trách.
– Mặc kệ bọn họ, em chính là muốn cho bọn họ biết rõ, em đang ở bên trong phòng làm việc cùng lão bản của bọn họ tiến hành trao đổi động tác thân mật nhưng về phần thân mật tới trình độ nào, cứ để cho bọn họ suy đoán đi, như vậy mới có cảm giác thần bí chứ.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Em quả là xấu thật, sao em lại hư như vậy chứ…
Cố Hiểu Manh dùng miệng cắn cắn đầu bút của mình, dạng như vậy quả thực là lại cô cùng thêm thấu hấp dẫn.
Đinh Trường Sinh vượt qua cái bàn làm việc, đứng ở đằng sau cái ghế xoay của Cố Hiểu Manh, nhìn xem trên bàn đầy bản vẽ, cùng với bản vẽ trong máy vi tính, trong lúc đó hắn liền cảm thấy thương cảm, cô gái này vẫn luôn là dựa vào bản lĩnh của mình cố gắng kiếm tiền như chưa bao giờ dựa dẫm vào hắn, có thể vì thế nên đã chiếm được sự tôn trọng của hắn.
– Chị, chúng ta kết hôn đi a.
Đinh Trường Sinh đem cái cằm của mình đặt ở trên đỉnh đầu Cố Hiểu Manh, đem hai tay của hắn đặt ở trên hai vai nàng, hắn rõ ràng cảm nhận được lúc Cố Hiểu Manh nghe nói như thế lúc, thân thể nàng thoáng một chút run run.
– Đây là ý của cha mẹ của chị sao?
– Cũng là ý tứ của em…
– Thế nhưng còn những người đàn kia của em thì làm sao bây giờ đây?
Đây là tâm bệnh của Cố Hiểu Manh, nàng biết rõ hắn ở bên ngoài có người, chỉ là không biết hắn ở bên ngoài có bao nhiêu là đàn bà, cho nên yêu là chiếm hữu đấy, nàng chỉ nghĩ một mình chiếm được một người đàn ông này mà thôi.
– Chị muốn sao, thì em nghe theo lời của chị là được.
Đinh Trường Sinh trong nội tâm máy động, vấn đề này không thể nói lòng vòng được, còn chi bằng nói thẳng ngay bây giờ, nếu như Cố Hiểu Manh chẳng quan tâm đến, đây có lẽ là một sự lựa chọn thông minh, còn nếu không thì ắt sẽ tại trong lòng của hai người có chôn một cây gai, như vậy lại càng khó chịu hơn, còn không bằng đem tất cả đều nói thẳng ra cho rõ.
– Chị biết… em làm điều này muốn vì muốn làm cho cha mẹ của chị vui lòng, nhất là để cho cha của chị có gì cũng thanh thản không tiếc nuối, em làm vậy là.
Có lòng tốt với chị, được rồi chị sẽ đáp ứng, tùy theo ý của em đối với những người đàn bà kia.
Cố Hiểu Manh chật vật nói ra.