Chương 3 – Phần 190
Nhìn xem người trẻ tuổi này ngồi đối diện cười híp mắt, hắn thật sự cảm giác mình đã già rồi, nói cách khác nếu không phải vậy, thì đâu có sa vào mưu kế của người khác để rồi bị nắm giữ ở bên trong.
– Người trẻ tuổi, tôi bội phục đảm lượng của cậu, suốt buổi trưa, tôi rất muốn báo cảnh sát nói rõ vấn đề của tôi, nhưng tôi không có dũng khí đó, nói đi…cậu muốn cái gì, chỉ cần tôi có thể làm được.
– Ồ..bác sĩ Uông chưa có nói cho giáo sư biết sao?
Đinh Nhị Cẩu ra vẻ kinh ngạc nói.
– Không có, mà tôi cũng một chút cậu trực tiếp nói ra ý muốn của mình, qua người khác nói lại, có đôi khi sẽ không chính xác lắm.
Tần An Hạo mặc dù rất muốn đem Đinh Nhị Cẩu bóp chết, nhưng trên mặt mũi hắn y vẫn bảo trì một phong độ của người có tiếng tăm, tuy trong nội tâm rất gấp, nhưng trên mặt tuyệt đối không biểu hiện ra ngoài, mà đang tựa như là rất bình thản chờ đàm phán.
– Tôi cũng cũng không có muốn lấy cái gì đó của giáo sư, mặc dù bên ngoài xã hội tôi chẳng là gì cả, nhưng tôi cũng không thiếu tiền, tôi chỉ muốn cùng giáo sư Tần hợp tác một chuyện, không biết giáo sư Tần có hứng thú hay không?
– Xin cứ nói.
Tần An Hạo nói ra.
– Tôi chuẩn bị cùng ông lão dùng phương thuốc làm cơ sở, để sản xuất ra một loại thuốc điều trị trì hoãn kéo dài khả năng phát triễn bệnh ung thư, nhưng tôi biết, để làm được điều này, cần có sự phê duyệt cùng với các thí nghiệm lâm sàng, cho nên tôi nghĩ đến phương diện này, giáo sư Tần có thể rất dễ dàng hoàn thành, đây chính là điều chúng ta hợp tác, đương nhiên, tôi không để cho giáo sư Tần làm công không đâu. Thế nào ? Giáo sư Tần có điều kiện gì thì cũng có thể nói thẳng ra.
Đinh Nhị Cẩu lộ ra ngay lá bài tẩy của mình, hắn đang chờ Tần An Hạo trả giá.
– Cậu định chính mình sinh sản xuất thuốc? Ha ha ha… cậu có biết cái này thì sẽ đầu tư bao nhiêu tiền không? Cậu có thực lực này sao?
Tần An Hạo đương nhiên không nhận ra Đinh Nhị Cẩu lại có thực lực mạnh mẽ như vậy.
– Giáo sư không cần bận tâm đến điều này, tôi đã tìm được người đầu tư rồi, mấu chốt bây giờ là do giáo sư tại đây thôi, với lại tôi cũng biết giào sư muốn cái gì, không phải là dánh tiếng sao? Chuyện này tôi có thể nhường cho giáo sư, chúng tôi chỉ cần tiền, danh tiếng thì không có cũng chẳng sao cả, như thế nào? Suy tính cẩn thận kỹ lưỡng đi.
Đinh Nhị Cẩu có chút nói móc với Tần An Hạo.
– Cậu không có gạt tôi chứ?
Tần An Hạo có chút kích động nói, nói thật cái ông ta muốn, cũng là tiền, nhưng đối với thân phận cấp bậc của người này mà nói, danh tiếng vẫn là quan trọng hơn, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu nói lên điều kiện, cơ hồ là Tần An Hạ không cần cân nhắc cũng có thể đáp ứng.
– Tôi chưa bao giờ gạt người, đương nhiên, nếu người nào lừa gạt tôi, đều không có có kết quả gì tốt.
Mặc dù không biết Uông Minh Kha trong chuyện này đóng một vai trò nhân vật gì? Nhưng rất rõ ràng là Uông Minh Kha không muốn Tần An Hạo và cái tên gọi là Đinh Trường Sinh có xích mích thêm nữa, với lại rỏ ràng thật sự là Tần An Hạo bị người thanh niên trẻ tuổi này nắm chắc trong tay, nếu ông biểu thị cường ngạnh, thì thằng này rõ ràng còn có bản dang sách liệt kê ra chính mình cũng những với nữ sinh viên thực tập khác cặn kẽ về mối quan hệ trao đổi thân xác, nghĩ tới đây càng thêm khiến cho Tần An Hạo sợ hãi, nhưng trong lòng của hắn cũng bắt đầu tức hận với bác sĩ Uông Minh Kha, bởi vì ngoại trừ nàng cung cấp danh sách cho Đinh Trường Sinh, không một ai có thể biết cặn kẽ như vậy, trải qua sau chuyện này, chắc chắn là mối quan hệ của Tần An Hạo và Uông Minh Kha cũng chấm dứt đứt đoạn.
Chỉ cần là giải quyết được vấn đề của Tần An Hạo, phần còn lại thì dễ dàng hơn nhiều, trong đó kể cả chuyện Vương Gia Sơn giải phẫu, dưới áp lực của Đinh Nhị Cẩu, Vương Gia Sơn sẽ được giải phẫu bằng tốc độ nhanh nhất, nhìn thấy lúc Vương Gia Sơn bị đẩy vào phòng giải phẫu, Đinh Nhị Cẩu lo lắng, nhưng hắn không dám biểu hiện ra bên ngoài, chỉ là im lặng theo xe đẩy bệnh nhân đến cửa phòng giải phẫu.
Vương Gia Sơn bàn tay một mực nắm thật chặt tay của hắn, lúc sắp vào phòng giải phẩu, Đinh Nhị Cẩu muốn buông tay ra, nhưng Vương Gia Sơn vẫn nắm chặt tay hắn không buông ra.
– Ông nội…không có việc gì đâu, cháu ở bên ngoài chờ ông giải phẩu xong thì đi ra, yên tâm đi.. không có việc gì.
Đinh Nhị Cẩu cho là ông lão sợ hãi, cho nên khích lệ động viên nói.
– Ông không phải là sợ chết, chỉ là ông có chút chuyện phải nói rõ ràng cho cháu biết, lại tới gần đây chút nữa, để ông nói cháu nghe.
Vương Gia Sơn mệt nhọc nói ra.
Đinh Nhị Cẩu đem lỗ tai của mình kề vào bên miệng Vương Gia Sơn lắng nghe:
– Tất cả mọi thứ đồ quan trọng của ông đều chôn dưới đầu gầm giường, trong một cái hộp nhỏ chôn dưới đất, nếu ông không qua được lần giải phẫu này mất đi, những vật đó sẽ là của cháu, cháu muốn xử trí như thế nào cũng đều được, nhớ kỹ là chớ quên ngày giỗ, ngày tết đốt cho ông nén nhang là được.
– Ông nội nói gì bậy bạ vậy? Cháu sẽ chờ ông ở chỗ này, bọn họ nếu trị không hết bệnh của ông, cháu sẽ đem cái bệnh viện này đốt thành tro bụi.
Đinh Nhị Cẩu cố ý thở hổn hển nói to, bên cạnh y tá cùng bác sĩ cũng nghe được nhìn nhau biến sắc.
Đinh Nhị Cẩu cũng không lo lắng là Tần An Hạo sẽ có ý đồ xấu, tại vì Đinh Nhị Cẩu đã nói rõ ràng cho y biết, điều kiện tiên quyết để có sự hợp tác là chữa bệnh cho Vương Gia Sơn thật tốt, nếu như trị không hết, thì hợp tác kết thúc, đến lúc đó Tần An Hạo đồng dạng sẽ danh dương thiên hạ qua bàn tay của Đinh Nhị Cẩu, Tần An Hạo đối với sự uy hiếp này của Đinh Nhị Cẩu, thì y khịt mũi xem thường không lo lắng, bởi vì Tần An Hạo đã nắm chắc đem Vương Gia Sơn trị hết bệnh.
Giải phẫu đã qua sáu tiếng đồng hồ, trong phòng giải phẫu đèn vẫn còn lóe sáng, Đinh Nhị Cẩu, Đỗ Sơn Khôi, Giang Hàm Thiến đều cùng chờ đợi ở bên ngoài, lúc giải phẩu đang mổ thì còn có Phương Lệ Hồng tranh thủ thời gian chạy đến.
Bầu không khí ngột ngạt của sự căng thẳng chờ đợi sắp ép người đến mức muốn điên lên rồi, ai cũng không muốn mở miệng nói chuyện trước, lúc này cũng không có lời gì dễ nói, những người có mặt ở đây cũng đều biết ở bên trong ông lão này cùng với Đinh Nhị Cẩu không có gì là thân thích ruột thịt, nhưng quan hệ của hai người lại chặt chẽ nồng ấm như vậy, thậm chí ở thị trấn Lâm Sơn hiện tại ai cũng đều biết Vương Gia Sơn ông già này có một đưa cháu làm chủ tịch thị trấn, đương nhiên trong mối quan hệ này cũng rất có nhiều phiên bản đồn thổi, nhưng đại đa số phiên bản vẫn là tràn đầy thiện ý.
…
Bạn đang đọc truyện
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
tại nguồn:
http://truyensex.life/chinh-phuc-gai-dep-chuong-3/
– Em nói cái gì? Có hai xí nghiệp đồng ý đầu tư tại thị trấn Lâm Sơn Trấn à? Tin tức này là thật hay giả, không có nghe sai chứ?
Lúc thư ký La Hương Nguyệt đem tin tức này nói cho Lâm Xuân Hiểu, bí thư huyện ủy Lâm Xuân Hiểu vẫn là chưa tin, nàng là một người rất nghiêm cẩn kỷ lưỡng, chưa có biết rõ ràng, thì sẽ không bao giờ nói càn.
– Vâng đúng vậy, là hai xí nghiệp từ HongKong đến, dự toán tổng số tiền đầu tư đại khái tầm trên dưới 80 triệu, có lẽ là chủ tịch thị trấn Đinh Trường Sinh rất nhanh báo cáo lên cho chị.
La Hương Nguyệt thay Đinh Nhị Cẩu kéo dài thời gian nói, chính vừa rồi nàng gọi cho thằng này điện thoại lại là tạm thời không cách nào liên lạc được, nhưng nàng với tư cách là thư ký cho bí thư huyện, sau khi biết tin tức này, không thể là không chuyển báo cáo, chứ nếu để cho người khác báo cáo tình hình đặc biệt này trước, lúc ấy khiến cho Đinh Nhị Cẩu càng thêm bị động.
– Lập tức liên hệ với thị trấn Lâm Sơn, tiến thêm một bước xác minh lại tính chân thật tin tức này, nhớ kỹ, phải xác minh thật rõ ràng, tôi không thích nghe câu nói là chỉ nghe qua, đừng có làm trò cười cho những người khác đấy.
– Vâng thưa bí thư, em lập tức xử lý.
La Hương Nguyệt sau khi nói xong, tiếp tục liên hệ với Đinh Nhị Cẩu, cũng trong lúc này Lâm Xuân Hiểu đứng lên trong phòng làm việc, bất giác liền đi tới một bên bệ cánh cửa sổ văn phòng, nhìn xem chậu hoa Đỗ Quyên trên bệ, chợt nhớ đến cùng lần đầu tiên tiếp xúc với Đinh Trường Sinh tại trong văn phòng, lúc hắn chữa trị cái chân trặc cho nàng, ánh mắt hắn vụng trộm nhìn lén cái âm hộ làm sao qua được tầm nhìn của người đàn bà thành thục như nàng? Nghĩ tới đây nàng không khỏi nhoẻn miệng cười…
Thị trấn Lâm Sơn đã nhiều năm cũng không có một phân tiền đầu tư từ bên ngoài đổ vào, không chỉ nói gì đến thị trấn Lâm Sơn Trấn, ngay cả huyện Hải Dương cũng là rất ít có đầu tư từ bên ngoài đến, bởi vì ai mà đem nhà máy xí nghiệp xây dựng tại một nơi xó xỉnh hoang vắng như huyện này, nhưng bây giờ thì khác với lúc trước, hiện tại con đường cái liên kết với các tỉnh đang tu thông, rất có thể đây chỉ là mới bắt đầu, nói không chừng không chỉ là thị trấn Lâm Sơn Trấn mà ngay đến huyện Hải Dương lần này cũng thật sự nghênh đón cơ hội phát triển.
Hiện đang cán bộ được đề bạt ở mức độ rất lớn là phụ thuộc vào chiến tích quyết định, nếu như ngươi làm được phát triển kinh tế nhanh ở địa phương đảm trách, như vậy ngươi sẽ được đề bạt rất nhanh, cái này chứng minh công tác làm kinh tế của ngươi rất tốt, cho nên đại đa số cán bộ dùng trăm phương ngàn kế để lập chiến tích, mặc kệ cái chỗ này có thích hợp tình hình của địa phương mình hay không? Bởi vì hình thức phát triển kinh tế theo kiểu như vậy, đã đưa đến rất nhiều hệ lụy công trình kinh tế về sau, lúc đó thì quan viên đương chức vớt hết chiến tích đã được đề bạt đi rồi, chỉ còn lưu lại cục diện rối rắm cho những quan viên mới tiếp nhận thu thập dọn dẹp.
Nhưng những quan viên mới tiếp nhận này cũng là muốn lấy chiến tích, cho nên bình thường sẽ hô hào sửa sai làm lại từ đầu, bất kể như thế nào, nếu phát triển tốt thì sẽ là chiến tích, nếu phát triển không tốt, thì sẽ là tạo thêm những công trình đầy rơm rạ nữa….
Đối với tương lai phát triễn của huyện Hải Dương, Lâm Xuân Hiểu cũng vò đầu bứt tai bây lâu nay, nhưng bây giờ thì nàng nhìn thấy tia hi vọng, đó chính là nhờ vào con đướng cái thông xe với quốc lộ, sẽ đem sự phát triển kinh tế của huyện đi lên, chỉ có làm được như vậy, thì nàng là một bí thư huyện ủy, mới có thể có đường quay trở lại thành phố Bạch Sơn, hơn nữa đó là trở về với tư thế được cất nhắc, mà trước mắt là sẽ bắt đầu, đầu tư thử nghiệm từ cái thị trấn Lâm Sơn này.
…
Bạn đang đọc truyện
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
tại nguồn:
http://truyensex.life/chinh-phuc-gai-dep-chuong-3/
Sau tám tiếng đồng hồ, Vương Gia Sơn đã được đẩy ra phòng giải phẫu, Tần An Hạo thông báo cuộc giải phẫu rất thành công, không mất bao nhiêu thời gian sẽ thì ông lão sẽ khôi phục như lúc ban đầu, Tần An Hạo cũng hi vọng Đinh Nhị Cẩu có thể thực hiện như lời hứa hẹn.
– Giáo sư yên tâm đi, tôi không phải là người nói rồi không giữ lời, giáo sư muốn chính là danh tiếng, tôi muốn chính là tiền, dựa vào đó, chúng ta cùng có nhu cầu, tôi sẽ không chủ động tìm đến làm phiền giáo sư nữa, ông nội của tôi còn cần giáo sư quan tâm đến, ngoài ra còn có một ông chủ đầu tư từ HongKong muốn đạt được một câu trả lời khẳng định giáo sư, có thể là qua mấy ngày nữa tôi sẽ dẫn ông ta tới bái phỏng giáo sư, tôi nghĩ giáo sư biết rõ nên nói như thế nào, danh tiếng của giáo sư cùng với tiền của tôi, đều nằm ở cuộc gặp mặt với ông chủ đầu tư đó đấy.
– Tôi hiểu ý của cậu, chỉ mong cậu có thể thủ tín.
Tần An Hạo đem cặp bao tay còn dính vết máu vừa mới mổ xong, ném vào thùng rác, thể xác và tinh thần y mệt mỏi nói ra.
– Giáo sư yên tâm, nếu tiếp xúc thời gian dài ông sẽ phát hiện ra, con người của tôi có một phẩm chất rất tốt, đó là người không phạm ta, ta không phạm người.
Hắn nói xong thì nghênh ngang rời đi …