Chinh phục gái đẹp – Chương 3 – Phần 124

Chương 3 – Phần 124
Vì Hạ Minh Tuyên phải về thẳng Thành phố Bạch Sơn, còn các lãnh đạo huyện phải về Hải Dương, nên không có xe để đưa Đinh Nhị Cẩu đi đường vòng về trấn Độc Sơn, do vậy Đinh Nhị Cẩu không có đi cùng với lãnh đạo đi về, cũng may là Kim Minh Hà đã lái xe tới, cho nên mọi người đứng ở cửa thôn nhìn xem xe lãnh đạo chạy đi, chỉ trong chốc lát, biến mất ở trong bụi mù.
Đinh Nhị Cẩu thở dài một hơi nhẹ nhỏm, nhưng hơi thở này còn chưa kịp trở nên đều đặn, thì liền nhận được điên thoại gọi tới:

– Alo là vị nào?

Đinh Nhị Cẩu nhìn là dãy số xa lạ, khi vừa cùng Vương Kiến Quốc đi trở lại thôn, thì nhận nghe điện thoại.

– Tôi là Lâm Xuân Hiểu, ngày mai chín giờ sáng đến phòng làm việc huyện gặp tôi nhé.

– À..bí thư Lâm …vâng… em biết rồi.

Cúp điện thoại Đinh Nhị Cẩu còn không hiểu ra sao, Lâm Xuân Hiểu tự mình gọi điện thoại cho hắn, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu giật mình, tuy biết rõ người đàn bà này tầm 40 tuổi rồi, nhưng khuôn mặt cùng dáng người quá hấp dẫn khêu gợi, nhìn qua không hơn 30 tuổi bao nhiêu, thoáng cái chợt trong nội tâm hắn lại vọng động khi nhớ lại lúc bí thư Lâm Xuân Hiểu khom người chui vào trong xe, cái mông đít cong tròn với làn vải quần dính sát, đường viền cái quần lót rất là nhỏ bé hiển hiện chút ít trên cặp mông thịt núc ních …

Còn những thôn dân đi bên cạnh hắn, khi nghe xong là bí thư Lâm gọi điện thoại tới, đều lẳng lặng nhìn Đinh Nhị Cẩu, lúc này đã có người đang suy nghĩ, chù tịch Đinh có phải là sắp sữa lại đi rồi hả?


Bạn đang đọc truyện
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
tại nguồn:
http://truyensex.life/chinh-phuc-gai-dep-chuong-3/

Trong nhà Vương Kiến Quốc, Kim Minh Hà đang ngồi lột tỏi, còn Đinh Nhị Cẩu cùng Vương Kiến Quốc thì đang uống trà, ở trong gian nhà nấu cơm, ngoại trừ con dâu của Vương Kiến Quốc là Dương Tỷ Yên, rõ ràng còn có thêm một người đàn bà chính là Ngô Phượng Anh, không biết vì cái gi, hôm nay nàng tới đây để làm gì?

Hôm nay Đinh Nhị Cẩu đối với biểu hiện Vương Kiến Quốc rất là thoả mãn hài lòng, lúc này cũng không có người nào khác, Đinh Nhị Cẩu muốn cùng Vương Kiến Quốc tâm sự những việc ở trong thôn, hắn muốn biết lúc Vương Kiến Quốc ở trước mặt Hạ Minh Tuyên nói là muốn từ chức, có phải là thật vậy hay không? Có đúng là muốn đem vị trí này tặng cho một người trẻ tuổi khác?

– Lão bí thư, cháu mời bác một chén trà, chuyện ngày hôm nay cháu rất cám ơn bác.

– Chủ tịch Đinh, cháu nói đùa à, bác chỉ nói đúng những việc mà cháu làm cho thôn dân, bác chỉ nói sự thật, cũng không sợ người khác điều tra, trong lòng dân thôn Hoàng Thủy Loan này đều hiểu rỏ mà.

– Ha ha, lão bí thư, thật sự là cháu nghe cũng ngượng ngùng lắm, lấy trà thay rượu, xin cám ơn.

Nói xong Đinh Nhị Cẩu uống một hơi cạn sạch.

– Không nói tới chuyện này nữa, còn có việc, hôm nay bác đã nói với chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố là muốn từ chức, bác nói chuyện thì cũng phải giữ lời, bác giờ niên kỷ cũng không còn nhỏ nữa, thật sự hết muốn làm công tác của thôn nữa, trước đây vài năm, bác rất thật lòng là muốn làm, khi đó người trong thôn cũng dễ quản, bây giờ thì thế nào rồi.. thời buổi khác nhau, quan niệm của người dân cũng không giống với lúc trước, cho nên bây giờ ở trong thôn mà có thể nghe theo lời bác thì cũng chỉ có các lão già mà thôi, còn người trẻ tuổi thì không có để ý tới, cho nên hôm nay bác mới nói như vậy, chỉ hi vọng về sau chủ tịch Đinh có thời gian thường tới nhà chơi là tốt rồi.

Vương Kiến Quốc nói xong lời này, giống như buông lỏng thả ra được cục đá tảng ở trong lòng, nhưng khuôn mặt lộ vẻ mệt mỏi mười phần, nếu quan sát kỹ những lời nói này, cũng dễ nhận ra là ông nói rất nhiều chuyện một đằng, nhưng suy nghĩ thì một nẻo đấy.

Lúc này, trong phòng chợt nghe tiếng động chén đĩa rơi trên mặt đất, “loảng xoảng“ một tiếng, thật là chói tai, Kim Minh Hà liền xông vào trong gian nhà bếp nhìn xem có gì không? Đinh Nhị Cẩu ngẩng đầu nhìn liếc, thấy Vương Kiến Quốc rất là bình thản, thật ra là trong lòng của ông minh bạch, đó là con dâu Dương Tỷ Yên nghe được lời nói của mình rồi, một khi cha chồng không còn làm cán bộ thôn nữa, chủ tịch Đinh còn có thể đến nhà chơi sao? Hắn không vào nhà, chẳng lẽ mình lại đi tìm hắn?

– Lão bí thư, nói thật cháu cũng đã từng cân nhắc qua vấn đề này, bất quá đó là lúc cháu mới bắt đầu đến đây, nhưng về sau này, cháu có cảm giác được ở trong thôn bác đang dần lấy lại uy tín, vì thế chuyện bác xin từ chức thì cũng có thể được, nhưng nếu muốn nghỉ làm toàn bộ chức vụ, thì điều này không có khả năng, hiện trong thôn vừa mới có chút khởi sắc, lúc này là chính là cơ hội để bác phát huy hết tác dụng với sức lực còn lại của mình đấy.

Đinh Nhị Cẩu đã nghĩ kỹ, Vương Kiến Quốc có thể từ chức vị trí chủ nhiệm thôn nhường lại cho người khác, nhưng chức vụ bí thư chi bộ đảng, ông ta vẫn còn phải ngồi.

Vương Kiến Quốc khi nghe Đinh Nhị Cẩu nói nửa đoạn trước, thì trong lòng đã nguội lạnh, nhưng càng nghe về sau, cặp mắt đục ngầu lại sáng lên, ông biết rõ, đây là phương thức tốt nhất để giải quyết rồi, trong lúc lơ đãng ông quay đầu lại nhìn thoáng qua gian nhà bếp, nghĩ tới trong chuyện này, có phải hay là không cùng với Dương Tỷ Yên có quan hệ, nhưng khi đã phục hồi tinh thần lại, ông không dám nhìn thẳng vào mặt của Đinh Nhị Cẩu, sợ thái độ của mình quá rõ ràng lộ liễu.

– Lão bí thư, cháu biết bác đang cố kỵ cái gì, chuyện khác cùng với chuyện này không có quan hệ, bởi vì chúng ta đang cùng nhau ở chung trên một chiếc xuồng mà.

Đinh Nhị Cẩu ngược lại là rất thức thời, giảng lời nói rất rõ ràng.

Đêm đó, Đinh Nhị Cẩu uống rượu được không ít, nhưng bởi vì ngày hôm sau còn phải đi lên huyện gặp Lâm Xuân Hiểu, cho nên đi ngủ sớm, tài xế Kim Minh Hà thì lại chạy đi đến nhà tình nhân thân mật, Vương Kiến Quốc cũng đã say rượu ngủ rồi, trong chốc lát, bóng tối bao trùm gian phòng ngủ của Đinh Nhị Cẩu.

Đinh Nhị Cẩu là một thằng đàn ông trai trẻ thân thể đang trong giai đoạn khỏe mạnh cường tráng, hơn nữa sinh lý dục vọng của hắn đặc biệt là đặc biệt quá mãnh liệt, còn Dương Tỷ Yên mặc dù không là một dâm phụ, nhưng đã trải qua bị Đinh Nhị Cẩu là người đàn ông có thiên phú cày cấy, đương nhiên là ăn trong tủy mới biết xương liếm cũng ngon, mỗi lần nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, thân thể của cô liền không tự chủ được, trở nên rất mẫn cảm.

Mà Đinh Nhị Cẩu mỗi lần nhìn thấy Dương Tỷ Yên ở dưới háng mình uyển chuyển hầu hạ dục tiên dục tử đến nỗi xin khoan dung trong trạng thái rất đáng yêu, dục vọng của hắn cùng lòng tự trọng đã lấy được sự thỏa mãn cực lớn.

Nghe được tiếng gỏ cửa nhè nhẹ, Đinh Nhị Cẩu bật đèn sáng lên, thì trông thấy Dương Tỷ Yên uốn éo đi đến, đôi bầu vú đầy đặn tựa như một cặp đào tiên chín muồi, chống đở phình căng căng lên trên làn vải áo, như là lúc nào cũng có thể xuyên thủng áo mà chui ra, bờ mông to lớn gây nên họa lắc lư, càng biểu hiện ra ra làn sóng thịt mênh mông siêu trần thoát tục.

– Cô ấy đang ở trong phòng ngủ dành cho khách kia, cậu có muốn chị gọi cô ấy tới đây?

Dương Tỷ Yên vuốt ve lồng ngực Đinh Nhị Cẩu hỏi.

Đối với những lời này của Dương Tỷ Yên, Đinh Nhị Cẩu rất khó mà trả lời, dù sao hiện tại đang ôm người đàn bà này, mà người đàn bà này lại giới thiệu với một người đàn bà khác, Dương Tỷ Yên này phải cần bao lớn ý chí đây, đương nhiên, Dương Tỷ Yên tâm ý cũng không nhỏ, cô thuộc về loại đàn bà có lồi có lõm, biết lúc nào tiến, lúc nào thì nhường bước, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn không thể tin Dương Tỷ Yên được, cho nên đành lựa chọn giả ngu.

– Kêu người nào tới? Chị nói đến ai vậy?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Hừ…giả bộ phải không? Lúc ăn cơm làm như không thấy vậy, Ngô Phượng Anh vẫn chưa có về nhà, đang ở trong phòng ngủ chờ đấy…

– Ặc.. quên đi, tôi cũng không phải là gia súc, một mình chị là đủ rồi.

Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm rất ngứa ngáy, nhưng là vẫn cự tuyệt dù là muốn sống muốn chết, hắn biết không có thể ăn sạch sẽ rồi lau miệng mà chẳng ngó ngàng gì tới Dương Tỷ Yên, dù có đảm lượng Đinh Nhị Cẩu thật đúng là không làm được, mặc dù rất hứng thú chuyện một lúc làm hai người đàn bà, minh chứng là khi chị em của nhà họ Điền cùng nhau phục vụ, với cảm giác hứng thú sướng khoái đến tầm nào.

– Đây chính là cậu nói đấy nhé, nhưng chị nói cho em biết, chị khó khăn lắm mới thuyết phục được Ngô Phượng Anh tối nay cùng nhau với chị, nếu em không muốn, qua đi đêm nay, rồi có thể qua không được bao nhiêu thời gian nữa, chồng của Ngô Phượng Anh trở về, đến lúc đó, thì cậu lại càng không có cơ hội.

– Ừ.. đúng vậy, nhưng vạn nhất việc này rơi vào trong lổ tai chồng Ngô Phượng Anh, hắn đến trên trấn quậy một phát, thì tôi cũng không còn mặt mũi nào đến thôn Hoàng Thủy Loan nữa rồi.

– Hừ.. thì ra là cậu cũng sợ việc này à, chị đây cũng có chồng, làm sao cậu lại không sợ?

Dương Tỷ Yên chua chát hỏi.

– Cái gì? Chị cũng có chồng? Chồng chị là ai? Tôi nói cho chị biết, đừng có nói nhảm, chồng chị chỉ có thể là tôi, hiểu chưa? Chị nếu dám cho tôi đội nón xanh, xem tôi thu thập chị như thế nào.

Nói dứt lời, hắn lật cho Dương Tỷ Yên nằm sấp tại trên hai đùi của mình, trắng noãn cái mông ở dưới ngọn đèn như là sứ trắng, càng lộ ra sáng bóng vô hạn, nhưng Đinh Nhị Cẩu không chút nào thương hương tiếc ngọc, vung bàn tay bắt đầu đánh, hơn nữa không phải là đùa giỡn, mà là đánh thật, một bạt tai vỗ xuống dưới cái mông đít của Dương Tỷ Yên, liền hiện lên vết ửng đỏ của bàn tay, lúc mới bắt đầu bị đánh, Dương Tỷ Yên cho rằng Đinh Nhị Cẩu chỉ là đùa giỡn, nhưng khi bắt đầu cái tát xuống dưới thứ hai về sau, thân thể của cô liền phát sanh biến hóa, bắt đầu biến đổi, bởi vì có một cái đầu gối của Đinh Nhị Cẩu vừa vặn cấn đè ở trên khu vực cái âm hộ của Dương Tỷ Yên, theo Đinh Nhị Cẩu dùng sức vỗ xuống, đầu gối hắn không ngừng phập phồng nhúc nhích, vừa vặn ma sát tại cái khe thịt âm hộ mềm mại, còn trên cái mông đít thì truyền đến cảm nhận đau rát sâu sắc, hai cảm nhận hình thành hai tầng băng hỏa đối xứng, Dương Tỷ Yên chưa bao giờ thể nghiệm qua loại phương thức mới lạ này, cho nên mỗi bàn tay Đinh Nhị Cẩu đánh xuống, Dương Tỷ Yên toàn thân run rẩy, cả người co lại như một con tôm càng, lổ hậu môn nhăn nhúm nhíu lại, cô khẽ cắn lên một góc tấm ga trải giường, nhẫn thụ lấy cơn khoái cảm kỳ lạ này…

“Qúa nhiều dịch nhờn bài tiết ra!..”

Đinh Nhị Cẩu đầu ngón tay theo trên cửa miệng âm đạo Dương Tỷ Yên, thấm lấy dính đầy chất nhầy bên trong chảy ra, thầm nghỉ trong đầu..

To top
Đóng QC