Chương 2 – Phần 157
Đinh Nhị Cẩu không nhúc nhích, mặt vẫn hướng về phía trước, Phó Phẩm Ngàn từ phía sau lưng hắn nên nhìn không thấy khuôn mặt của Đinh Nhị Cẩu, nếu như cô nhìn thấy qua thì nhất định sẽ có biết mình vừa bị mắc lừa hắn, bởi vì trên mặt của hắn đang hiện lên một loại cảm giác vui thích khi biết mình sắp sửa đắc thủ.
Đinh Nhị Cẩu dừng lại bước chân của mình, lại một lần nữa ngồi chồm hổm xuống, nhìn xem trên mặt đang đẩm đầy nước mắt của Phó Phẩm Ngàn, lúc này cô không có giống như là một người đàn bà 35 tuổi nữa, mà chỉ là một cô gái đang hi vọng đạt được một sự cam kết rỏ ràng.
– Cậu nói nói là thật? – Phó Phẩm Ngàn thút tha thút thít nước mắt lăn dài hỏi hắn.
– Nếu em nói dối, trời đánh tan xác em đi.
Đinh Nhị Cẩu nhấc tay lên thề, giống như là hắn sắp sửa nhậm chức tổng thống vậy.
– Làm sao mà tin được?
Phó Phẩm Ngàn dù sao cũng là một người đàn bà từng trãi, mới vừa rồi chẳng qua là sự xúc động nhất thời, hiện tại cô đã bình tỉnh trở lại như trước đây.
– Dù chị có tin hay không, em nói đều là thật, nếu em không thích, không muốn lấy được lòng của chị, hà cớ gì đêm hôm đó không chiếm đoạt thân xác chị cho xong, chứ việc gì mà em cứ lại lặp đi lặp lại nhiều lần phải giúp chị như thế này…
– Thì ra cậu làm những điều này là vì có mục đích sao? – Phó Phẩm Ngàn giận dỗi giơ tay lên làm bộ muốn đánh hắn.
Đinh Nhị Cẩu đúng lúc này biểu hiện rất đàn ông, hắn biết rõ tình cảnh hiện nay đối với tình cảm của Phó Phẩm Ngàn là một chân đã bước vào trong rồi, vì vậy hắn mở to hai mắt, đem mặt của mình đưa đến trước bàn tay Phó Phẩm Ngàn, ý rất rõ ràng, chỉ cần Phó Phẩm Ngàn muốn có thể cứ đánh hắn, nhưng hắn thừa biết chắc chắc Phó Phẩm Ngàn sẽ không bao giờ làm điều như vậy.
– Đúng vậy, những chuyện em làm là có mục đích, mục đích của em là thông qua việc trợ giúp chị, để cho chị cảm nhận được là em yêu chị, đồng thời để cho chị hiểu rằng trên cái thế giới này, vẫn còn có một người rất thích chị, hắn ta cũng biết chị rất cô đơn, hắn muốn tạo cho chị thấy rằng lúc chị nguy nan cơ khổ không nơi nương tựa hắn sẽ luôn sát cánh kề cận bên chị sẽ chia. – Đinh Nhị Cẩu lời nói rất chân tình.
– Ưm..à…cậu nói hay vậy, đáng lẽ ra phải làm giáo viên dạy văn mới đúng chứ? – Phó Phẩm Ngàn nhịn không được hỏi hắn.
– Thật ra là tất cả mọi người đều giống nhau trong công việc, cũng là vì mưu sinh kiếm sống, nhưng cách em mưu sinh khác chị là vì muốn tránh thoát cái cảm giác mỗi tháng phải thiếu trước hụt sau, để còn có thể đường đường chính chính ngẩng cao đầu, chị hiểu ý của em không?
Đinh Nhị Cẩu vươn tay, đem những sợi tóc mây có chút bay tóc tán loạn của Phó Phẩm Ngàn vuốt gọn lên bên tai của cô, động tác này tự nhiên nhưng lưu loát, không có một chút gì là làm ra vẻ, hoàn toàn như là một sự thân mật quen biết với nhau từ nhiều năm vậy.
Lặng im vuốt lên mái tóc rối của mỹ nhân, lại thay Phó Phẩm Ngàn lau sạch sẽ nước mắt trên mặt, xong rồi đưa tay nắm lấy tay của của cô nhẹ nhàng kéo Phó Phẩm Ngàn từ dưới đất đứng dậy, lúc này đây Phó Phẩm Ngàn không còn cự tuyệt Đinh Nhị Cẩu đang đứng ôm mình.
Mấy năm gần đây, Phó Phẩm Ngàn đem chính mình trở thành một người đàn ông lo toan mọi việc trong nhà, mỗi ngày vừa bận bịu việc nội trợ trong nhà chưa xong, rồi lại quay qua công tác dạy học ở trường, đôi khi Phó Phẩm Ngàn tưởng chừng như không chịu nỗi áp lực làm thân thể của mình như tan biến mất, thì rất đúng lúc một người đàn ông khác xuất hiện, giây phút này cô mới được quay trở lại hưởng thụ sự vuốt ve an ủi của người…
– Ai da… con đói rồi, chừng nào thì xong hả mẹ?
Đúng lúc này Miêu Miêu thật sự là nhịn không được nữa, cô gái nhỏ bắt đầu gõ cửa nhà bếp.
Đinh Nhị Cẩu cười cười, đi tới kéo ra cánh cửa phòng bếp.
– Này cô bé, vì sao không mang giầy, lại đi chân không vậy ?
Đinh Nhị Cẩu nghiền ngẫm nhìn Miêu Miêu đang đứng ở cửa ra vào ngó dáo dác hỏi.
– À… cháu quên mang dép, sủi cảo ra thế nào rồi, có muốn cháu phụ giúp một tay không ? – Miêu Miêu lém lỉnh nhăn mặt quỷ nói.
– Vẫn chưa xong đâu, chờ một chút đi, lên phòng mang dép vào…
Phó Phẩm Ngàn ở bên trong giả bộ đang bày ra tô chén nói vọng ra.
– Trời ơi… có tới hai người mà làm gì chậm quá, lề mề chậm chạp, nhanh lên con đói bụng quá.
Nói xong, Miêu Miêu khoan thai đi vào trong phòng mình, đây quả thực đúng là một con quỷ nhỏ nha.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 2 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Trong một quan bar ở huyện Hải Dương, hàng đêm nơi đây cuồng hoan chè chén say sưa, mà hôm nay, tại đây hình như rất là vắng lặng, bởi vì ở cửa ra vào có treo cái bảng tạm nghỉ một ngày, bên ngoài nhìn vào cũng là tối thui một màu, chỉ khi đi vào trong đại sảnh mới có thể thấy được tại chính giữa phòng khách ngồi trên ghế sa lon một vòng mấy người.
– Tam Thiếu Gia, những lời hữu ích chúng ta đều đã nói xong rồi nhưng vô dụng, Cổ Thành Lượng thằng này là mềm không được, cứng cũng không xong, hơn nữa ỷ hắn ta ỷ vào mấy năm tù ngồi qua, động một chút lại lấy chuyện ngồi tù này ra hù dọa, cho nên tại trấn An Sơn có rất ít người dám cùng hắn phản kháng lại, nếu không phải lần này hắn làm quá đáng, chúng ta cũng sẽ không tới tìm anh đâu.
Người đàn ông nói xong rít một hơi thuốc, dưới ánh sáng lập lòe đem hình dáng bộ mặt của hắn chiếu sáng không ít, người này rõ ràng là bí thư đảng ủy trấn An Sơn tên Vương Bảo Sơn.
– Mỏ than đá của chúng ta, hắn đã lấn qua bao nhiêu?
– Quá giới hạn hơn 300 mét, đã cảnh cáo hắn nhiều lần, nhưng thằng này chẳng những không nghe, còn tuyên bố muốn lên trên huyện tố cáo chúng ta, hắn nói tôi là quan viên nhà nước mà cũng hợp tác kinh doanh mỏ than, thật ra là hắn muốn vòi tiền, nếu như vậy cũng không thành vấn đề, nhưng chỉ e sợ chúng ta lúc này đây nhân nhượng một bước, hắn sẽ càng thêm lấn tới thêm một bước mà thôi.
– Con mẹ nó, có phải là gần đây ông nội không gây sự, thằng hỗn đãn này cho rằng ông nội sợ bọn nó rồi, ông Vương, việc này ông không cần phải quan tâm đến, tôi sẽ xử lý, đã không thể làm ăn với nhau, cũng không cần thương thảo nữa, cứ để cho sức mạnh nói chuyện đi, ông trở về nhà đi, tôi biết nên làm cái gì bây giờ rồi. – Trịnh Tam Gia hung hãn nói.
Vương Bảo Sơn đứng dậy rời khỏi quán bar đón xe trở về, còn lại bên trong trong đại sảnh Trịnh Tam Gia giống như là một con thú điên bị nhốt, hận không thể đem trên tât cả đồ vật trên bàn vứt xuống đập nát bét cho hả giận…
Sau đó một lát, hắn quay đầu về phía Ngưu Nhị Đản nói ra:
– Đi làm đi, làm cho sạch sẽ, đừng để cho ai nhận ra được.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 2 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Nhà chỉ có 3 người nên làm sủi cảo cũng không bao nhiêu, Phó Phẩm Ngàn cũng đã chuẩn bị trước trong mấy ngày tết rồi, nhân thịt mua sẵn để trong tủ lạnh, giờ thì Đinh Nhị Cẩu phụ trách nhào bột mì, xem bộ dạng của hắn làm rất là thành thạo, cô nhìn Đinh Nhị Cẩu nhào bột mì, quả thật không ngờ được là hắn cũng biết làm bếp núc, mới vừa rồi cô còn nghĩ đây bất quá là vì ở trước mặt mình mà hắn thể hiện mà thôi, cô còn định vén tay áo lên để giúp hắn.
Nhưng khi cô đem nhân thịt đến để gói sủi cảo, thì thấy Đinh Nhị Cẩu đã nhồi bột gần xong rồi, đã vậy còn nhào bột mì rất đều…
– Làm cũng được đấy, cậu cũng không đơn giản, bộ ở nhà thường hay giúp người trong nhà làm bếp sao? – Phó Phẩm Ngàn hỏi.
– Không phải là giúp người trong nhà làm bếp, mà là tự chính mình làm, ở nhà của em giờ chỉ có một mình, em mà không làm bếp thì chỉ có một mình đói bụng mà thôi.
Phó Phẩm Ngàn ngạc nhiên, nhìn xem Đinh Nhị Cẩu, nghi hoặc không hiểu.
– Cha mẹ em bị lũ quét đất đá trôi đều chết hết, chỉ còn lại một mình, cho nên những chuyện này nếu không biết làm, không sớm thì muộn em cũng chết đói.
– Ặc..vậy chuyện xảy ra khi nào vậy?
– Đã lâu rồi cũng không cần nhắc lại, sao rồi? Bây giờ chúng ta bắt đầu làm bánh sủi cảo đi. – Đinh Nhị Cẩu nói.
Sự xúc động khi nghe hoàn cảnh của hắn, Phó Phẩm Ngàn cũng như bao người phụ nữ khác, thoáng cái tình thương của người đàn bà tràn lan, trong lúc này cô cảm giác được thì ra mình cũng không phải bất hạnh nhất, ít nhất mình vẫn còn có một đứa con gái sống cùng, còn gã đàn ông trẻ tuổi này thì sống lẻ loi chỉ có một mình, không biết sau khi cha mẹ hắn mất đi, trong cuộc sống hắn đã trãi qua như thế nào mà sống được, trách không được vì sao hắn thích mình, có lẽ đây là một loại biểu hiện tâm lý phức tạp luyến ái người lớn tuổi hơn khi thiếu thốn tình thương của người mẹ, trong lòng Phó Phẩm Ngàn như là biện giải cho Đinh Nhị Cẩu.
Cửa phòng bếp đã được Đinh Nhị Cẩu đóng lại, trong phòng khách Miêu Miêu thì đang xem tiết mục hài kịch.
Phó Phẩm Ngàn đang gói nhân thịt, Đinh Nhị Cẩu thì từ phía sau lưng cô ôm lấy, cái tô đựng sủi cảo để ở trước mặt của Phó Phẩm Ngàn, mỗi lần cô bỏ nhân thịt vào xong một cái, thì Đinh Nhị Cẩu với tay cầm lấy nắn gói thành bánh sủi cảo, thời gian trôi qua, thân thể của hắn cùng cô càng dán lại gần, cho đến khi thân thể hai người đã dính sát vào nhau không còn có một khe hở.
Cái loại cảm giác Đinh Nhị Cẩu dựa sát vào người khiến cho tốc độ tay của Phó Phẩm Ngàn chậm lại, hoạt động làm sủi cảo biến thành hai người ưởm ờ dây dưa với nhau, bản năng của người đàn bà thương cảm hoàn cảnh hắn lại vô tình dung túng cho hắn đùa nghịch, cô cảm giác được một cây thịt thô sáp vừa vặn dính tại trong trong khe đít của mình nhẹ nhàng ma sát….
Trong nháy mắt thân thể Phó Phẩm Ngàn cứng đờ, mặc dù cây thịt kia không có trực tiếp đâm vào da thịt, nhưng khi vật kia cùng thân thể của mình tiếp xúc, Phó Phẩm Ngàn cũng hiểu được đó là cái gì rồi, thậm chí cô cảm thấy được, toàn thân lỗ chân lông mình như chậm rãi giãn nở ra, mà trong cái lổ tiểu nhỏ của cái khe thịt âm hộ ở giữa hai chân tự nhiên lại hơi mót tiểu, thậm chí hình như là đã có chút ẩm ướt, cảm giác loại này giống như điện giật vậy, khiến cho Phó Phẩm Ngàn vừa thích thú đồng thời lại cảm thấy một tia nguy hiểm, bên trong thân thể cùng tâm lý xuất hiện phản ứng hoàn toàn bất đồng….
Lúc mới bắt đầu, Phó Phẩm Ngàn chỉ cảm nhận được ngay bộ vị mẫn cảm nhất của thân thể mình tiếp xúc với một vật cứng rắn đầy lửa nóng, dần dần về sau, theo giữa hai chân giống như là ngưa ngứa đưa lên, lập tức Phó Phẩm Ngàn đã biết được vật cứng rắn của Đinh Nhị Cẩu giống như là muốn xuyên thủng qua lớp vải quần của mình, trong nội tâm cô xấu hổ, đầu cúi thấp xuống, nhưng trong lòng tràn đầy mật ý nhu tình, trong vô hình khiến cho quan hệ hai người lại tới gần hơn một tầng.
Cảm thấy Phó Phẩm Ngàn có chút chịu không được dương vật cứng rắn của mình, Đinh Nhị Cẩu hơi co người lại phía sau, nhưng vẫn để cho dương vật của mình chỉa vào giữa hai chân cô, tại nơi có cái bánh bao thịt có chút hở ra hẩy tới, Phó Phẩm Ngàn cũng tùy ý cho Đinh Nhị Cẩu đem vật cứng rắn chỉa vào chỗ đó của mình, tuy Phó Phẩm Ngàn không có cử động, nhưng Đinh Nhị Cẩu lại thấy vô cùng hưng phấn, tuy vận động cách cái quần của cô, nhưng hơi thở của Đinh Nhị Cẩu cũng đã trở nên mất tự nhiên, từ phía sau háng hắn trùm lên cái mông tròn trịa của Phó Phẩm Ngàn không ngừng dùng sức nhấp tới, dùng sức đẩy mạnh.
Phó Phẩm Ngàn chỉ thấy mình một hồi mê muội, cảm giác ngọt ngào, tươi mát cực kỳ, còn mang theo một loại lâng lâng, dưới sự kích thích như thế này, Phó Phẩm Ngàn cũng nhịn không được nữa, nhẹ nhàng vặn vẹo cái mông đít mình tại trên cây thịt cứng Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng ma sát lên, Đinh Nhị Cẩu lập tức cảm thấy so với vừa rồi, sự sướng khoái mạnh gấp chục lần kích thích, hắn lại càng lúc càng ra sức, cho tới bây giờ, cũng đã là có chút thô bạo dập trên cái mông đẹp của Phó Phẩm Ngàn.
Ngay chính giữa hai chân Phó Phẩm Ngàn trong lúc này cái khe hở âm hộ trở nên càng thêm ướt, cô thậm chí có thể thấy được điều này, cái đồ vật nóng hừng hực của hắn cà cạ vào dưới háng, từ nơi lổ tiểu nhỏ hình như cũng đã mót tiểu ri rỉ ra rồi, cô muốn rên rỉ, nhưng bất đắc dĩ không dám mở miệng ra, Phó Phẩm Ngàn chỉ cảm thấy, thân thể của mình càng ngày càng nóng bừng, trong cơ thể giống như có vậy luồng khí lưu chạy quanh, khiến cho toàn thân của mình không ngừng bành trướng như muốn bùng nổ, Phó Phẩm Ngàn chỉ đành không ngừng giãy giụa cái mông đít, lợi dụng thân thể của mình từ trên cây thịt cứng rắn của đối phương ma xát lấy, phảng phất chỉ có làm như vậy, cái cảm giác trong lòng mình như muốn nổ mạnh, mới có thể giảm bớt xuống đi một ít.
Thân thể hai người không ngừng đè ép ở phía dưới làm không ngừng biến đổi hình cái mông, người đàn bà đẹp này thậm chí biết được hai đầu núm vú của mình cứng rắn sưng cứng nổi lên trên đỉnh bầu vú, dưới sự kích thích mãnh liệt, Đinh Nhị Cẩu cũng cảm thấy sức sống căng tràn tính dục của Phó Phẩm Ngàn không ngừng phát ra từ trong thân thể của cô, bàn tay của hắn nhắc xuống chuẩn xác nắm lấy được dây thun quần của Phó Phẩm Ngàn, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu duỗi tay đang định tuột cái quần của cô xuống, Phó Phẩm Ngàn trong lúc này đã kịp phản ứng, cô trở tay bắt được tay của Đinh Nhị Cẩu, nhẹ nhàng lắc đầu.
– Em cứ như vậy đến hừng đông cũng không có sủi cảo mà ăn, nghe lời chị… ngưng lại… được không?
Phó Phẩm Ngàn lúc này đối đãi Đinh Nhị Cẩu như là dỗ dành một đứa em nên thay đổi thành lối xưng hô thân mật tự lúc nào, đúng là lòng người đàn bà rất khó phán đoán, đây là do Đinh Nhị Cẩu vừa mới trải qua một cuộc đấu trí cam go với Phó Phẩm Ngàn mới lộ ra thành quả.
Đinh Nhị Cẩu đành chịu đựng dương vật cứng rắn của mình đang mang nỗi thống khổ, còn Phó Phẩm Ngàn thì cảm thụ sự ẩm ướt dinh dính khó chịu trong cái khe hở âm hộ, nhưng đây là đang trong nhà bếp, tại đây không gian thao tác thật sự là quá chật chội, nhưng cuối cùng thì sủi cảo gói đã xong, cho nên Phó Phẩm Ngàn van xin Đinh Nhị Cẩu buông cô ra, để cho cô mang sủi cảo luộc lên cho xong.