Phần 92
Nhìn bộ dạng Thành Công, Đinh Trường Sinh tuy rằng nhìn không ra Thành Công rốt cuộc có biết việc này hay không, nhưng chính mình tìm đến Thành Công, thứ nhất là vì chuyện tiền từ trên thành phố rót xuống, quan trọng nhất vẫn là muốn Thành Công đề tỉnh Kha Tử Hoa, hắn không muốn làm tuyệt, nếu không, về sau cũng không tốt nhìn mặt nhau.
– Thành Công, làm người không nên quá đoạn tuyệt, nếu không về sau sẽ không còn quan hệ qua lại, chúng ta là người Bạch Sơn, hơn nữa cùng anh nhận thức, ít nhiều đều có liên quan với Kha Tử Hoa, cho nên, tôi đối với hắn có thể nói là nhường nhịn thêm một lần nữa, nhưng nói như thế nào đây, tôi cùng hắn ở giữa duyên phận đã hết, mong anh theo bên trong quay vần tác động đến hắn một chút, tôi ở tại Bạch Sơn thời gian cũng không dài đâu, không muốn nghĩ đến việc bị huynh đệ phản bội, đến lúc đó thì không còn đường sống đ…
Đinh Trường Sinh nói.
Đinh Trường Sinh nếu đã đem lời nói phân thượng đến đây rồi, thì mình còn có thể nói cái gì nữa, vì thế Thành Công gật đầu nói:
– Minh bạch, việc này giao cho tôi, để tôi xử lý a.
Đinh Trường Sinh cùng Thành Công lại trao đổi thêm một hồi, sau đó hắn xuất môn về nhà, lúc này hắn không chú ý đến, tại cổng của cư xá thành ủy, cách không xa ngừng lại một chiếc xe, một người cầm lấy ống nhòm hồng ngoại quan sát tình huống của bên này, mãi cho đến Đinh Trường Sinh biến mất tại bên trong màn đêm.
– Gia hỏa kia đã trễ thế này, đến đây đến nhà ai đây?
Kha Tử Hoa ngồi ở ghế sau, thầm nói.
– Tôi nói rồi, cậu quá mẫn cảm, hắn đến nơi này thì còn có thể làm gì nữa, thừa dịp trong đêm không có người chú ý, mang tặng lễ cho những lãnh đạo, được rồi, việc này cậu không cần phải để ý đến, lát nữa tôi đi hỏi bảo vệ cổng là được…
Ngồi ở ghế tài xế, Hạ Phi không thèm để ý chút nào nói.
Bọn họ nhận được thuộc hạ hồi báo, nói là trong đêm tối Đinh Trường Sinh ra khỏi nhà đi đến cư xá thành ủy, chỉ là không biết đến trong nhà lãnh đạo nào, vốn là Kha Tử Hoa cũng không để ý nhiều lắm, nhưng vừa nghĩ đến Đinh Trường Sinh quỷ kế đa đoan, nói không chừng nhân cơ hội này, có khả năng chạy tới cái nhà của người đàn bà giáo sư kia, cho nên mang theo Hạ Phi chạy tới.
Vì thế khi xe Đinh Trường Sinh đi rồi, bọn hắn từ ở phía sau, xa xa đi theo xe hắn.
Nhưng làm cho người ta thất vọng chính là gần đây Đinh Trường Sinh lại đàng hoàng hơn, theo từ cư xá thành ủy đi ra, một đường cũ quay trở về cư xá khu ủy…
– Gia hỏa kia chẳng lẽ là đã thay đổi đức hạnh?
Kha Tử Hoa thầm nói.
Nhưng suy nghĩ, không đúng, gia hỏa kia đến cư xá thành ủy, nhất định là vì gặp lãnh đạo nào đó, xong rồi vội vàng chạy về nhà, đó là có các nữ nhân kia chờ ở trong nhà, hắn làm sao quên được hai nữ nhân này, nhất là nữ nhân xinh đẹp kia, vú mông ngồn ngộn làm cho trong long người ngứa, đáng tiếc, nữ nhân tốt như vậy lại để cho Đinh Trường Sinh hưởng dụng…
– Đi thôi, Kha cục, trở về ăn uống chút gì đi a, cả đêm phía rồi, đói bụng.
Hạ Phi nói.
– Tôi biết Đinh Trường Sinh vì sao trở về rồi, hôm nay nhà của hắn có đến hai nữ nhân, đều là hàng tuyệt đỉnh số một, lại là từ kinh thành đến, trong đó có một cô gái mà từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy qua có khí chất như vậy, tôi đã theo nàng từ Bắc Kinh cho đến suốt quãng đường về Bạch Sơn… Ai… thật đáng tiếc, Đinh Trường Sinh đã thu vào trong túi nữa rồi…
Kha Tử Hoa thần sắc thay đổi, chậm rãi nói.
Hạ Phi là một kẻ có tiếng háo sắc, tại bên trong hội sở có nhiều cô gái trẻ như vậy thì cũng hiểu rồi, Kha Tử Hoa cũng biết chính mình dù sao cũng không còn hy vọng nhúng chàm với cô gái kia rồi, nhưng Hạ Phi thì khác biệt, gia hỏa kia thì ỷ vào có hậu trường, nói không chừng sẽ có lá gan đó, vì treo khẩu vị Hạ Phi cho nên Kha Tử Hoa lập tức đem diễn tả Tần Mặc như là tiên nữ, nếu như Hạ Phi dám cùng Đinh Trường Sinh đao thật thương thật đụng độ, chính mình bên này chẳng phải là ngồi thu ngư ông đắc lợi sao?
Hạ Phi tuy rằng không ngốc, nhưng mỗi khi bắt gặp việc liên quan đến nữ nhân, thì đầu óc không đủ dùng rồi, lúc ấy ngay cả Lâm Xuân Hiểu là một người đàn bà nổi tiếng như vậy, cũng từng bị hắn quấy rầy qua, huống chi chỉ là một nữ nhân vô danh này.
– Này này… Kha cục, nghe cậu ca tụng nàng đến mức như vậy, thực sự là có tốt đến mức như thế không?
Hạ Phi vừa lái xe, vừa cười nói.
– Lừa anh làm gì, nhìn tấm hình này đi, là lúc ngồi trên xe hỏa cao tốc tôi chụp đấy…
Kha Tử Hoa để chứng minh lời nói, còn lấy ra tấm hình Tần Mặc đưa cho Hạ Phi nhìn.
– Ừ… xác thực là cực phẩm, nhưng nữ nhân này có bối cảnh ra sao?
Hạ Phi hỏi.
– Không biết, bất kể nàng có bối cảnh gì, cùng chúng ta có cái gì quan hệ chứ, nàng hiện tại hẳn là nữ nhân của Đinh Trường Sinh, nói không chừng bây giờ đang nằm ngửa dạng hai chân ra để cho Đinh Trường Sinh cắm vào thân thể kìa…
Kha Tử Hoa tiếc nuối nói.
Hạ Phi khóe miệng nhếch lên, nhìn ra được, tên Kha Tử Hoa này cũng là bị mỹ mạo Tần Mặc mê hoặc, đây là hình chụp chỉ là nửa người trên, nhưng dung mạo Tần Mặc xinh đẹp cùng hai bầu vú cao ngất, đủ để cho bất kỳ một nam nhân nào cũng kịch liệt phân bổ chất adrenalin, đây là khẳng định.
Kha Tử Hoa làm gì mà nhìn không ra biểu cảm của Hạ Phi, gia hỏa này thì có sắc đảm, xem như là âm mưu của mình đã thực hiện được, vì thế hắn bảo Hạ Phi đưa mình về nhà ngủ…
Hạ Phi giữ lấy tấm hình Kha Tử Hoa phát từ điện thoại chuyển qua cho mình, trên đường lái xe trở lại hội sở, tìm đến tên gia hỏa An Nhân, đem tấm hình này phát qua cho hắn…
– Lão bản, cô gái này là ai, có thể bán được giá tốt đấy…
An Nhân nói.
– Mày điên à, nữ nhân tuyệt đẹp như vậy mà tùy tiện bán? Mày mang theo vài người, nhìn chằm chằm vào cô gái này, bây giờ cô ta đang ở tại cư xá khu ủy Bạch Sơn đấy, khi thấy nàng đi ra ngoài, thì gọi điện thoại cho tao, lão tử muốn tận mắt nhìn xem như thế nào…
Nghĩ đến lúc này nàng có khả năng đang bị Đinh Trường Sinh đè ra giao hoan hưởng dụng, Hạ Phi trong lòng xuống dốc.
Đinh Trường Sinh sau khi về đến nhà, trong phòng khách đang mở ra điều hòa, thật là mát mẻ, so bên ngoài ít nhất thấp hơn vài độ, mà chỉ có một mình Tần Mặc ngồi tại trên sofa lật tạp chí, xem tivi, đợi Đinh Trường Sinh.
Một thân váy áo đồ ngủ sợi tơ trắng nõn, sợi tơ váy ngủ rủ xuống, một cách tự nhiên đã đem toàn bộ thân thể nàng phác họa ra vô cùng tinh tế.
Mái tóc dài ẩm ướt, một phần tóc theo từ bên trái rủ xuống đến trước ngực, cái cổ thon dài trắng noãn như ngà voi, trên mặt đẹp da thịt tuyết trắng trong suốt hiện ra màu ửng đỏ hoa hải đường, trên đôi môi hồng nhuận lúc nói chuyện khẽ trương khẽ hợp dễ làm cho người xúc động, cái váy ngủ che không được một thân hình uyển chuyển hình chữ S, một đôi bầu vú săn chắc dựng đứng cao cao, ở trước ngực hình thành một phong cảnh với cái khe vú xinh đẹp, eo thon tinh tế, một đôi đùi đẹp thon dài mượt mà, phối hợp với bờ mông rất tròn nhếch lên, càng thêm động lòng người…
– Nhìn cái gì chứ? Trở về trễ, lại còn uống lên nhiều rượu như vậy?
Nghe được tiếng chân Đinh Trường Sinh tiến đến, Tần Mặc đứng dậy kéo lấy dép lê đến cửa, tiếp nhận tay hắn điện thoại cùng cái cặp công văn, nhíu mày nói.
– Thì nhìn cô, đột nhiên tôi phát hiện, bộ dạng cũng không tệ lắm…
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
– Nói hươu nói vượn, có mấy người dám chê bộ dạng của tôi?
Tần Mặc nhìn đến Đinh Trường Sinh cởi giày có chút lảo đảo, liền gấp gáp đến đỡ hắn, bây giờ nếu nàng khom lưng cởi giày thay dép cho Đinh Trường Sinh, mặt nàng vẫn còn rất mỏng không vượt qua xấu hổ nên hiện tại thật đúng là làm chưa được, cho nên cùng lắm cũng chỉ là đỡ lấy Đinh Trường Sinh mà thôi.