Phần 7
Cảm giác của Đinh Trường Sinh rất chuẩn, hắn dự đoán lúc tại cổng chính khi hắn phát động phản ứng với cảnh sát, bên kia khu chính quyền nhất định sẽ có người quan sát mình, về phần Trần Kính Sơn có theo dõi hay không, thì hắn không biết, nhưng cái cảm giác bị người khác ở sau lưng nhìn chằm chằm thì cũng thật là khó chịu.
Đem người mang cờ hiệu vào trong phòng họp, Đinh Trường Sinh đi đến phòng làm việc của mình, còn lúc này Văn Nhược Lan thì gặp mấy người cầm cờ hiệu để tìm hiểu, hỏi qua rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, bởi vì chuyện này không có một chút báo trước, cho nên Văn Nhược Lan cũng không biết đã xảy ra chuyện gì…
Về phần phân cục trưởng Lưu Quan Dương cũng đang vội vàng gấp rút như kiến bò trên chảo lửa, tại khu ủy thì hắn đang do dự có nên đem chuyện này báo với Kha Tử Hoa hay không? Bởi vì chuyện này Kha Tử Hoa biết rõ, hơn nữa nếu Kha Tử Hoa không có gật đầu đồng ý, thì hắn không có lá gan lớn như vậy.
– Chuyện gì vậy?
Kha Tử Hoa còn chưa tới cục công an thành phố, hắn đang cùng với Thành Công ăn điểm tâm sáng, sự tình tối hôm qua đến bây giờ cũng chưa có tin tức gì, Đinh Trường Sinh rốt cuộc là sống hay chết cũng không rõ ràng lắm, mặc kệ như thế nào, hắn và Thành Công cùng với Đinh Trường Sinh ăn cơm, hơn nữa còn đổ Đinh Trường Sinh uống nhiều rượu như vậy, nếu như Đinh Trường Sinh quả thật là bị chết, như vậy thì bọn họ cũng chạy không thoát trách nhiệm.
Lúc nhận được điện thoại của Lưu Quan Dương, Kha Tử Hoa có vẻ đang bực bội, cho nên vừa mở miệng liền hỏi.
– Lão đại, đã xảy ra vấn đề, lão bản của công ty nuôi dưỡng động vật mang theo cờ hiệu để đòi tiền rồi, tôi vốn muốn đem lão đuổi đi, nhưng không nghĩ tới gia hỏa này to gan lớn mật, dám cầm lấy cờ hiệu ghi chữ mang đến khu ủy, vừa lúc gặp phải bí thư khu ủy mới tới, bọn họ đã được mời vào khu ủy để nói chuyện rồi.
Lưu Quan Dương lắp bắp nói.
– Ông làm làm việc như thế nào vậy? Chút chuyện này cũng làm không xong, đã vậy thì cứ mang tiền kia trả lại cho lão thì xong rồi?
Kha Tử Hoa bị tức suýt ngất, bật thốt lên nói.
– Nhưng… khoản tiền kia còn chưa có hạn để lấy về, nếu muốn trả lại cho lão, chỉ có thể là lấy khoản tiền từ nơi khác, tiền kia chúng ta đã ký hợp đồng, không thể muốn lấy lúc nào thì lấy, nếu cứ lấy, thì chúng ta sẽ thua lỗ lớn…
– Cái gì? Ông nói cái gì, ông nói bí thư khu ủy mới đến, đem đám bọn họ mời vào? Có phải bí thư khu ủy tên là Đinh Trường Sinh?
Kha Tử Hoa lúc này mới tỉnh táo lại, bọn hắn đang tại nơi này đợi tin tức của Đinh Trường Sinh, không nghĩ tới Đinh Trường Sinh đã đi làm.
– Đúng vậy a, chính là hắn, làm sao bây giờ?
Lưu Quan Dương đang còn chờ đợi chỉ thị Kha Tử Hoa.
– Việc này không cần ông phải để ý đến nữa, để tôi xử lý.
Kha Tử Hoa thở phào một hơi, nói.
Thành Công nhìn bộ dạng Kha Tử Hoa, trong đầu cũng suy nghĩ, Đinh Trường Sinh sẽ không xảy ra chuyện, nhưng vừa rồi nhìn bộ dạng của Kha Tử Hoa, hình như hắn so với mình càng thêm sợ hãi Đinh Trường Sinh gặp chuyện không may, trong chuyện này có phải hay không còn có vấn đề nào khác mà Kha Tử Hoa không nói cho mình biết?
– Không cần quan tâm hắn nữa, hắn đã đi làm rồi…
Kha Tử Hoa uống một ngụm sữa, nói.
– Hả… nói như vậy, thì tối hôm qua đã có người tiếp ứng hắn?
Thành Công hỏi.
– Chuyện này không xác định được, đúng rồi, trong cục của em còn có việc, em đi về trước xử lý một chút, tối nay gặp lại…
– Ừ… cậu đi đi…
Thành Công nói.
Nếu như Văn Nhược Lan biết được sau lưng Lưu Quan Dương là Kha Tử Hoa, nói không chừng chuyện này liền chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, nhưng Văn Nhược Lan lại không biết Lưu Quan Dương là người Kha Tử Hoa, cho nên bước đầu hỏi về tình huống xong, liền trực tiếp đi báo cho Đinh Trường Sinh.
– Ngồi đi, tình huống như thế nào?
Đinh Trường Sinh thấy Văn Nhược Lan tiến đến, liền hỏi.
– Vấn đề có điểm phức tạp, người cầm đầu cờ hiệu tên là Lưu Gia Vượng, tại khu Bạch Sơn chúng ta xây dựng một khu trang trại nuôi dưỡng động vật, chủ yếu là nuôi dưỡng thỏ lông dài, quy mô nghe nói khá lớn, nhưng thời điểm năm trước bị người phía nam gài bẫy, lừa đi tầm một trăm vạn nguyên tiền, cho nên tài chính duy trì khu trang trại bị gãy, dần dần thì đã đóng cửa, sau khi báo với cảnh sát, đôi cảnh sát hình sự đối với vụ án này tiến hành điều tra, chủ yếu là do công an phân cục khu xử lý, Lưu Gia Vượng tại phân cục khu có thân thích, thì biết được, vụ án này tiền đã thu được trở về, tên lường gạt kia cũng đã bị hình phạt, lẽ ra số tiền này nên trả lại cho Lưu Gia Vượng, nhưng số tiền lại cứ để trong sổ sách của đội cảnh sát hình sự phân cục khu, mãi đến bây giờ cũng chưa trả, Lưu Gia Vượng tìm đến nhiều lần, nhưng cũng chưa kết quả, được cảnh sát thân thích nói, đừng có cấp bách, số tiền này sẽ trả lại cho Lưu Gia Vượng, nhưng bây giờ đã đưa ra ngoài rồi, còn chưa có thu về được.
Văn Nhược Lan nói một hơi, miệng đắng lưỡi khô, Đinh Trường Sinh gấp gáp rót chén trà đưa tới cho nàng.
– Chị nói số tiền này thả ra ngoài chưa có thu trở về là có ý gì?
Đinh Trường Sinh chớp mắt liền cảm thấy được mấu chốt của vấn đề, vấn đề có khả năng là xảy ra từ bên trong nội bộ tại phân cục công an khu.
– Đơn giản, chính là số tiền này đã lấy cho vay nặng lãi rồi, tôi cũng không ngạc nhiên, vấn đề như vậy nơi nào cũng đều có, đừng nói là cục công an, bên pháp viện cũng tồn loại tình huống này, tài sản bảo toàn rồi tiền ký quỹ tại ngoại a, thông thường những số tiền này đều được chuyển đến tài khoản của pháp viện, không người giám thị, trong khi một vụ án thì thường kéo dài ít nhất là nữa năm, có còn có sơ thẩm, phúc thẩm, như vậy chính là một năm trôi qua đi rất bình thường, khả năng một cái pháp viện địa khu sẽ thu được bao nhiêu tiền ký quỹ tại ngoại? Vấn đề này không ai biết rõ, mặc dù là pháp viện không cầm tiền đầu tư cho vay nặng lãi, nhưng chỉ cần gửi ngân hàng lấy lãi suất, đây cũng là một khoản thu vào không nhỏ, số tiền này đều là cầm lấy tiền của người khác mà thu lãi về cho mình, tôi phỏng chừng, công an phân cục khu cũng là làm như vậy, nuốt trọn số tiền này thì khả năng không lớn, nhưng kéo dài thời gian để sử dụng tiền kiếm lãi thì có khả năng rất lớn.
Văn Nhược Lan quả nhiên không hổ là chủ nhiệm văn phòng khu ủy, đối với những việc như thế, Đinh Trường Sinh cũng không thể nào hiểu được rõ ràng cái đạo lý này.
Nếu là đã có cơ hội tốt như vậy, hơn nữa tình huống nếu Văn Nhược Lan nói không sai biệt lắm, Đinh Trường Sinh liền suy nghĩ như thế nào xử lý vấn đề này, có thể nói là có vấn đề thì xử lý vấn đề, nếu không xử lý được vấn đề, thì hắn sẽ sáng tạo ra vấn đề, bất kể giá nào hắn cũng phải đem cái vị trí phân cục trưởng công an khu cầm xuống, để còn dọn đường cho Lưu Chấn Đông, nghĩ vậy hắn liền giơ tay lên bấm số điện thoại của cục trưởng cục công an thành phố Bạch Sơn – Tào Kiến Dân.
Nhưng Tào Kiến Dân lúc này không ở tại phòng làm việc, Đinh Trường Sinh liền gọi cho Tào Tinh Tinh, vốn là Tào Tinh Tinh còn muốn tại bên trong điện thoại trêu ghẹo hắn vài câu, nhưng nghe được Đinh Trường Sinh quả thực đang vội vàng, vì thế cũng không nhiều nói, nàng vội vàng đem số điện thoại của cha mình đưa cho Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh gọi tới, Tào Kiến Dân lại không nghe điện thoại, mỗi lần ông bấn từ chối nghe, thì Đinh Trường Sinh lại mỗi lần gọi lại cho ông, điều này làm cho Tào Kiến Dân bực tức, bởi vì là số điện thoại xa lạ, lại còn dốc sức liên tục gọi đến, Tào Kiến Dân áy náy hướng bí thư thành ủy Đường Bỉnh Khôn cười cười, thì ra ông vừa mới đến văn phòng bí thư thành ủy để hội báo công tác.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
– Lão Tào, trước cứ nghe điện thoại đi a, tôi thấy khả năng có việc gấp đấy, là ai vậy?
– Không biết, là một số xa lạ.
Tào Kiến Dân ngượng ngập nói.
– Vậy càng phải nghe, vạn nhất là có việc gấp thì sao, cứ ở nơi này nghe đi…
Đường Bỉnh Khôn cười mà không cười nói, bởi vì Đường Bỉnh Khôn nhìn thấy, người cấp bách gọi điện thoại Tào Kiến Dân theo kiểu như vậy, khẳng định không phải là cấp dưới của Tào Kiến Dân, nói không chừng thì Tào Kiến Dân không muốn người khác biết được người này là ai…
Càng làm cho Tào Kiến Dân bất đắc dĩ chính là, Đường Bỉnh Khôn lại muốn mình nghe điện thoại, đôi tròng mắt nhìn chằm chằm, làm cho Tào Kiến Dân cảm thấy sợ hãi trong lòng.
– Bí thư…
– Cứ nghe đi, lão Kiến, đừng nói là lão có chuyện gì muốn giấu diếm tôi chứ?
Đường Bỉnh Khôn cố ý nói.
– Không có, bí thư…
Tào Kiến Dân bực tức bấm nhận nghe điện thoại, vốn cho rằng vô luận là ai, chỉ cần không phải là lãnh đạo của mình, nhất định là phải mắng hắn một chút, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Đường Bỉnh Khôn, cơn tức giận của lão lập tức liền tiêu mất một nửa.
– Alo… là ai đấy?
Tào Kiến Dân cố gắng để cho chính mình tâm bình khí hòa hỏi.
– Tào cục trưởng, ông khỏe chứ, mạo muội, tôi là Đinh Trường Sinh của khu Bạch Sơn, cục trưởng có đang ở tại cơ quan không? Tôi có chuyện cấp bách muốn trao đổi cùng với ông một chút, bây giờ có thích hợp không?
Đinh Trường Sinh vội hỏi i.
Văn Nhược Lan một bên uống nước, một bên nhìn Đinh Trường Sinh gọi điện thoại, nàng không thấy rõ Đinh Trường Sinh đang gọi điện thoại cho ai, nhưng khi Đinh Trường Sinh mở miệng nói chuyện, liền làm cho nàng dọa nhảy, nói chuyện với nàng vừa xong, liền đem điện thoại đánh gọi cho cục trưởng cục công an thành phố…
Làm như vậy rất là phiêu lưu, vạn nhất Tào Kiến Dân cũng biết việc này, hoặc chính là Tào Kiến Dân chủ đạo chuyện này, hiện tại kinh phí các đơn vị đều rất eo hẹp, đơn vị nào cũng nghĩ đến biện pháp kiếm thêm tiền…
– Đinh Trường Sinh?
Tào Kiến Dân trong phút chốc không biết đây là ai…
– Tào cục trưởng, tôi là Đinh Trường Sinh bí thư mới đến khu ủy, xin lỗi vì chưa tới kịp chỗ của ông đưa tiền bảo hộ, cho nên ông không biết tôi?
Đinh Trường Sinh nói đùa, nhưng từ trong điện thoại phát ra một tiếng “bíp”, hắn vừa nhìn vào màn hình điện thoại, là Kha Tử Hoa gọi đến.
– Này… Đinh bí thư có chuyện gì gấp không, tôi hiện tại đang bận bịu…
Tào Kiến Dân lúc này mới nhớ đến khu Bạch Sơn vừa có bí thư mới, bởi vì không phải là một hệ thống trực tiếp, cho nên Tào Kiến Dân và khu Bạch Sơn quan hệ qua lại không nhiều lắm, nơi đó là địa bàn của phó cục trưởng Kha Tử Hoa, cho nên Tào Kiến Dân cơ bản rất ít hỏi đến sự tình khu Bạch Sơn.
– Là Đinh Trường Sinh à, sẵn dịp bảo hắn đến đấy hội báo luôn đi, tôi cũng muốn nghe một chút hắn nói có cái việc gấp gì?
Đường Bỉnh Khôn đột nhiên xen vào nói.
– Um… Tào cục trưởng, nếu ông đang bận rộn, vậy tôi đến cục công an thành phố chờ ông vậy…
Đinh Trường Sinh lỗ tai thính lắm, lập tức liền nghe được giọng nói của Đường Bỉnh Khôn, hắn thầm nghĩ, hỏng rồi, có khả năng Tào Kiến Dân là đang gặp lãnh đạo hội báo công tác…
– Khoan… tôi đang ở tại thành ủy, cậu đến văn phòng Đường bí thư hội báo a, tôi chờ cậu…
Tào Kiến Dân bất đắc dĩ nói.
Nghe vậy Đinh Trường Sinh cùng Văn Nhược Lan hai người cùng mang theo Lưu Gia Vượng rời khỏi đại viện khu ủy, lúc này Trần Kính Sơn còn đang đứng tại cửa sổ nhìn qua, không biết Đinh Trường Sinh đang giở trò gì, mà vội vã đi ra ngoài như vậy…
Trên chiếc xe này chỉ có Đinh Trường Sinh cùng Văn Nhược Lan, Văn Nhược Lan vì biểu hiện mình là vì Đinh Trường Sinh suy nghĩ, cho nên nàng do dự một chút rồi nói:
– Đinh bí thư, làm như vậy là tôi thấy hơi gấp một chút, vạn nhất việc này do Tào cục trưởng…
Đều là người thông minh, có mấy lời không cần phải nói thấu ra hết, Đinh Trường Sinh liền hiểu ý tứ Văn Nhược Lan, nàng đang lo lắng Tào Kiến Dân cũng biết đến việc làm này, có thể đây cũng là một thủ đoạn kiếm tiền của cục công an thành phố, như vậy nếu đến gặp, chỉ sợ chuyện này sẽ không tốt khi cùng Tào Kiến Dân nói chuyện.
– Tôi minh bạch ý tứ của chị, nhưng tôi nghĩ, bố cục của Tào Kiến Dân không có khả năng nhỏ nhen như vậy, tôi tin tưởng ông ta…
Đinh Trường Sinh nhàn nhạt nói, Văn Nhược Lan thấy Đinh Trường Sinh nói chắc chắn như vậy, cho nên trong lòng giờ cũng không do dự nữa, bởi vì nàng không xác định được Đinh Trường Sinh cùng Tào Kiến Dân rốt cuộc là có quan hệ như nào.
Kỳ thật Đinh Trường Sinh tuy rằng mặt ngoài nhìn qua rất nhẹ nhàng, nhưng đây thật ra là từng bước cờ hiểm của hắn, tuy rằng Đinh Trường Sinh nói hắn tín nhiệm Tào Kiến Dân, nhưng trong long của một điểm cũng không tin Tào Kiến Dân, hắn và Tào Kiến Dân cũng không có quan hệ thân mật gì…
Hắn sở dĩ nói như vậy, là bởi vì hắn chắc chắn, cho dù là Tào Kiến Dân chính xác là đứng phía sau màn làm chủ cho người khác, nhưng vì để duy trì cái lỗ hở phải trám lại để mua bán không lỗ, sẽ có khả năng trăm phương nghìn kế cùng hợp tác với mình, một cái chức phân cục trưởng khu, tuy rằng rất trọng yếu đối với Tào Kiến Dân, nhưng chỉ cần Đinh Trường Sinh mở miệng giao dịch, Tào Kiến Dân sẽ không cự tuyệt.
Nếu như chuyện này Tào Kiến Dân quả thật là biết, hơn nữa lại có tham dự trong này, như vậy tại trước mặt Đường Bỉnh Khôn mà mình hội báo, không thể nghi ngờ là đã vạch trần khuyết điểm của Tào Kiến Dân, nếu thế thi Tào Kiến Dân không thể hận chết mình thì mới lạ, do đó việc mình muốn điều Lưu Chấn Đông đến khu Bạch Sơn, chắc chắn Tào Kiến Dân sẽ phản đối, hơn nữa mặc dù là nếu có điều được đến đây, cũng có khả năng bị tước mất hết quyền lực, vậy thì Lưu Chấn Đông đến đây sẽ không có ý nghĩa gì…
– Ai ui, Đinh bí thư… Đinh Trường Sinh, điện thoại của cậu thật đúng là khó đả thông a.
Đinh Trường Sinh cuối cùng cũng tiếp thông điện thoại Kha Tử Hoa.
Tuy rằng nghe qua thì Kha Tử Hoa cũng không có bất mãn gì khi Đinh Trường Sinh không tiếp điện thoại, nhưng Đinh Trường Sinh lại nhìn thấy, Kha Tử Hoa lần này đã là không bình thường, nghĩ đến tối hôm qua lời nói của Tôn Kỳ, lửa tức giận của Đinh Trường Sinh lại không chỗ phát tiết.
– Sao nào… có việc gì thì cứ nói, tôi đang rất bận bịu đây này…
Đinh Trường Sinh nói.
– Đinh bí thư… có phải cậu đang bận bịu hướng đến bí thư thành ủy hồi báo công tác? Lưu Quan Dương nói lão bản Lưu Gia Vượng bị cậu mang đi cùng, đúng không?
– Ừ đúng, tin tức của anh rất linh thông đó…
Đinh Trường Sinh cố y nói.
– Nghe huynh đệ một câu, lão bản kia chính là một tên vô lại, không có việc gì liền đến ủy ban chính quyền bới móc, công việc bây giờ ai cũng bận rộn, ai có thời gian rảnh mà tiếp lão ta chứ? Quên đi, đây cũng là hảo tâm của tôi đấy, cậu tự suy nghĩ đi…
– Tôi biết rồi, cảm ơn lời nhắc nhở của anh…
Đinh Trường Sinh không mặn không nhạt nói.
Để điện thoại xuống, Kha Tử Hoa biết việc này không thể vãn hồi rồi, vì thế liền gọi điện thoại cho Lưu Quan Dương, phân phó nói:
– Lập tức chuẩn bị đầy đủ tiền trả cho Lưu Gia Vượng, tôi mặc kệ ông làm như thế nào, một phần tiền cũng không được thiếu, gọi cho người nhà của Lưu Gia Vượng, lập tức đến cục công an lĩnh tiền, nếu đến chậm trễ sẽ không trả…
– Vâng, tôi đã biết…
Lưu Quan Dương nói.
– Lưu Quan Dương, nói với người nhà của Lưu Gia Vượng sau khi nhận tiền thì phải có thái độ tốt một chút, lập tức cút về, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Kha Tử Hoa nói lời này, trong mắt lộ ra thần sắc tàn nhẫn.