Phần 64
Trần Lục sau khi rời đi, Đinh Trường Sinh cũng không có chú ý đến thịnh tình của nàng, mà là ra ngoài sân, ngồi bên dưới hàng hiên.
Nhìn ra được, Trần Lục lăn lộn cũng không tốt, cuộc sống cũng không dễ dàng, nếu lúc bắt đầu biết Trần Lục lăn lộn thảm như vậy, thì mình cho hắn một khoản tiền thì đã có thể mua chuộc được hắn, làm gì phải phí công như thế này, nhưng cũng có chút phiêu lưu, không biết hắn có chịu cầm lấy tiền của mình không?
Vừa mới ngồi xuống không lâu, thì nhận được điện thoại Hạ Nhạc Nhị.
– Như thế nào rồi? Không có sao chứ?
– Không có việc gì, chỉ là có tên côn đồ hướng đến trong sân nhà ném mấy con gà chó chết mà thôi, còn chuyện bên kia của chị cũng sao rồi, tôi không có nhiều thời gian ở lại Bắc Kinh, nều sự tình bên này xử lý không tốt, lúc tôi đi thì không an tâm…
Đinh Trường Sinh nói.
– Tôi nghe được tin tức là hắn đêm nay sẽ đến hội sở Thịnh Thế Vương Triều, còn nhưng vấn đề khác thì không rõ ràng lắm.
Hạ Nhạc Nhị nói.
– Tốt lắm, tôi đã biết, cảm ơn chị nhé…
– Đừng cảm ơn, vấn đề tôi nói cậu suy nghĩ như thế nào?
Hạ Nhạc Nhị giọng nói tại bên trong điện thoại cũng có vẻ rất lạnh, nhìn ra nàng đúng là một người đàn bà cao lãnh…
– Tôi bây giờ đang công tác ở thành phố Bạch Sơn, chỗ đó đang rất cần phải đầu tư, nếu như Hạ tổng có hứng thú, có thể đến quan sát thăm dò, nói không chừng chị sẽ ưa thích chỗ đó, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Tần Mặc cũng có khả năng sẽ đi đến Bạch Sơn một đoạn thời gian.
Đinh Trường Sinh nói.
– Nói như vậy, cậu đã quyết định?
Hạ Nhạc Nhị vẫn là lành lạnh, hỏi.
– Chuyện này còn phải tùy theo Tần Mặc…
Đinh Trường Sinh nói.
Hạ Nhạc Nhị không nói nữa, cúp điện thoại, nàng ngây người mấy phút, rốt cục thì thở dài một hơi.
Trần Lục trở về nhà vô cùng trễ, sắp đến tối rồi mới trở về, trong thời gian đó hắn gọi điện thoại nhiều lần cho vợ của mình, đều là hỏi người kia có rời đi chưa? Nhưng người kia cứ một mực ngồi ở dưới hang hiên trước nhà, như là bảo vệ giữ nhà vậy…
Trần Lục đẩy xe máy vào trong sân, lập tức đi đến gặp Đinh Trường Sinh hội báo thu hoạch.
– Đại ca, thật sự là tôi cũng không biết Cửu gia ở tại nơi nào, nhưng có nghe được đêm nay ông ta sẽ đi đến hội sở Thịnh Thế Vương Triều chơi, nhưng ông ta có đi hay không đến chỗ đó, thì tôi không biết.
Trần Lục khép nép nói, hơn nữa còn muốn tránh xa khoảng cách với Đinh Trường Sinh, sợ mình câu nào nói không đúng, thì lập tức liền bị đánh đánh, hôm nay bên cạnh cái giếng nước bị hắn đổ nước ngộp thở vẫn là hiện rõ mồn một trước mắt, đời này hắn chưa từng sợ chết qua như vậy.
– Tốt, tôi đã biết, tôi tin anh, cầm lấy cái này, chuyện này đứng nói với ai, nếu không thì anh cũng biết hậu quả đấy.
Đinh Trường Sinh nói xong đưa cho hắn một gói giấy nhỏ, sau đó đi ra khỏi, lúc này mặc dù đèn đường đã mất sáng, nhưng nơi này vẫn còn tối, Trần Lục mở ra gói giấy vừa nhìn, bên trong có một vạn đồng tiền, lúc hắn ngẩng đầu lên, thì đã không thấy hình bóng của Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh quay trở lại nhà Tần Mặc, Diêm Lệ đã làm cơm xong, Đinh Trường Sinh xem như có sẵn để ăn, điều này làm cho Diêm Lệ không cao hứng, với lại nhìn thấy Đinh Trường Sinh biểu hiện vừa rồi với tên gia hỏa kia, làm nàng nhận thức được mặt khác của Đinh Trường Sinh phải nói là thô bạo.
Đinh Trường Sinh đương nhiên là không biết Diêm Lệ đang suy nghĩ về hắn như thế nào, dù sao sắc mặt Diêm Lệ thật không tốt nhìn.
– Hài người làm sao vậy? Tôi hiện tại không còn một thân nhân nào, Diêm Lệ, chị là chị em tốt của tôi, còn Trường Sinh là bằng hữu của tôi, các người không thể suy tính một chút về cảm nhận của tôi sao?
Tần Mặc đã sớm nhìn ra Diêm Lệ đối với Đinh Trường Sinh đối địch, theo từ lúc còn ở Hồ Châu đã là như vậy…
– Tôi… tôi có làm gì đâu?
Đinh Trường Sinh không biết mình bị nàng cằn nhằn cái gì, hỏi.
Diêm Lệ thì cắm đầu ăn cơm, chỉ trong chốc lát, ăn xong liền đi ra ngoài, Đinh Trường Sinh nhìn theo Diêm Lệ, đối với Tần Mặc nói:
– Tôi phát hiện cô nàng kia có cái gì không đúng.
– Làm cái gì?
Tần Mặc sửng sốt, hỏi.
– Tôi thấy chỉ cần tôi và cô cùng một chỗ, thì nàng liền có vẻ rất tức giận, tôi có cảm giác là nàng yêu thích cô đấy…
Lời này làm cho Tần Mặc trợn mắt há hốc mồm, nàng đương nhiên biết Đinh Trường Sinh nói đến yêu thích là có ý gì, cho nên khi Đinh Trường Sinh vừa nói như vậy, Tần Mặc đơn giản nghe qua là muốn té xỉu…
– Anh nói nhăng cuội gì đấy? Cứ nói hươu nói vượn, nghe qua thật là muốn nổi da gà a…
Tần Mặc cực lực phản ứng, chính mình khó khăn lắm mới cùng Đinh Trường Sinh có một chút tia lửa thân mật, tự nhiên lại bị chuyện vớ vẫn gì đó tiêu diệt hết, cho nên nàng phải giải thích.
– Tôi biết mà, tôi có nói là cô giống như Diêm Lệ đâu chứ…
Đinh Trường Sinh nói, nhưng Đinh Trường Sinh càng nói, Tần Mặc càng là sởn hết cả gai ốc…
– Được rồi, đừng nói nữa, ghê tởm chết.
Tần Mặc đem chén cơm để phía trên bàn, không ăn nữa.
Đinh Trường Sinh không còn trêu ghẹo nàng nữa, lúc hắn nói đêm nay còn phải đi ra ngoài, Tần Mặc muốn hỏi hắn đi ra ngoài để làm chi, nhưng lời nói đến bờ môi thì lại trở thành:
– Cẩn thận một chút, sớm một chút quay trở về.
– Không rời xa tôi không được phải không? Vậy tối nay tôi sẽ lưu lại trong nhà với cô…
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn Diêm Lệ phía ngoài sân, nhỏ giọng nói.
– Lại nói cái gì bậy bạ, anh cứ loạn nghĩ, tôi chỉ là lo lắng an toàn của anh, nơi này không thể so với tại Bạch Sơn của anh được, anh ở tại nơi này chỉ là con dán, so với chức quan của anh thì quan lớn hơn có hằng hà sa số, anh cẩn thận một chút.
Tần Mặc dặn dò.
– Tôi biết, cảm ơn cô, tôi sẽ cố gắng về sớm, nhưng nếu tôi có việc không về được, thì cô cũng đừng lo lắng, nếu thấy không an tâm, thì cô hãy xuống tầng hầm ngủ.
– Không có việc gì, còn có Diêm Lệ đây mà…
– Tôi lo lắng… đúng là Diêm Lệ đấy.
Đinh Trường Sinh nói.
– Anh lo lắng nàng cái gì?
Tần Mặc không rõ Đinh Trường Sinh có ý tứ gì, chẳng lẽ Diêm Lệ cũng không đáng tin cậy?
– Tôi lo lắng nàng đã làm hỏng… làm hỏng… cái bí ẩn kia của cô…
Đinh Trường Sinh xấu xa dâm tà nói.
– Hừ… nằm mơ đi, đầu óc cứ nghĩ gì đâu không, nói loạn thất tao bát, vậy mà làm lãnh đạo…
Tần Mặc nhìn thấy Đinh Trường Sinh cười dâm đãng, giờ mới hiểu được hắn có ý gì.
Đinh Trường Sinh thuê xe taxi đến hội sở Thịnh Thế Vương Triều, tại trên đường phía đối diện xuống xe, nhìn vào bên trong hội sở Thịnh Thế Vương Triều vàng son lộng lẫy, có thể tại nơi này mở hội sở, đương nhiên không phải là nhân vật đơn giản, cho nên Đường Cửu Sơn đến nơi này ăn chơi, cũng không phải chỉ là đơn giản ăn chơi, có thể hắn cũng muốn tìm người sang để bắt quàng làm họ, tìm cái núi nào đó để dựa vào, hoặc là cùng với cái chỗ dựa của mình cùng nhau ăn chơi, tất cả đều là có khả năng.
Trước cửa hội sở là một cái quảng trường nhỏ đậu đầy xe sang trọng, xe tầm mấy chục vạn tiền thì không có thấy, Đinh Trường Sinh trước khi đi đã đổi một thân quần áo, nhìn qua chẳng khác gì một công tử nhà giàu, chỉ là còn thiếu một chiếc xe sang trọng, bên trong gara xe của Tần Mặc thì có, nhưng hắn tới nơi đây là tìm Đường Cửu Sơn, tự lái xe thì không tiện, với lại cũng không tốt nếu muốn thoát thân, cho nên thuê xe taxi đến là thuận tiện nhất.
Đinh Trường Sinh vừa vừa đi đến cổng còn chưa kịp tiến vào, thì bảo vệ duỗi tay cản hắn, hắn vừa lui lại, lúc này mới phát hiện nguyên lai là phía sau mình có một chiếc xe chạy vào, cho dù nơi này đèn đuốc sáng trưng, nhưng chiếc xe hơi kia có dán dấu hiệu hồng kỳ vẫn là thập phần bắt mắt, Đinh Trường Sinh liếc nhìn một cái liền nhận ra đây là được chiếc xe của Trung Quốc bản Rolls – Royce Hồng Kỳ l5, giá trị năm trăm vạn, lúc này xe đã dừng hẳn, bước xuống một người, làm cho ruột gan của Đinh Trường Sinh đều bị treo ngược lên.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
Đinh Trường Sinh cúi đầu tránh né, nào biết chính chưa kịp trốn, thì đã bị đối phương gọi lại.
– Đinh Trường Sinh, là em sao? Trốn cái gì mà trốn a?
Người đàn bà ở trong xe nhìn thấy một người giống như là Đinh Trường Sinh, cho nên cũng không đợi lái xe xuống xe mở cửa, chính mình đẩy cửa xe ra bước xuống.
– Ồ… chị Tiếu Hàn, chị sao cũng đến tại nơi này? Khéo như vậy chứ?
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, đành phải nghênh đón, nhưng lúc này từ trong xe lại xuống thêm một người, là một người béo mập, bộ dạng to lớn, bất quá nhìn qua rất giống là một lãnh đạo, nhưng người này là ai đây này?
Đinh Trường Sinh không có nghĩ đến nam nhân này là cặp đôi với Tiếu Hàn, bởi vì Tiếu Hàn là em chồng của Chu Hồng Kỳ, hơn nữa còn là một quan quân, Tiếu Hàn không thể nào lộ diện công khai cùng nam nhân khác càn rỡ được…
– Chị cũng thấy được trùng hợp vô cùng, đến đây, chị giới thiệu với em, vị này là bạn trai của chị tên trần Hoán Cường… anh Trần, đây là bằng hữu của em, lúc em còn ở tỉnh Trung Nam, hắn đã chiếu cố em rất nhiều, lại còn cứu mạng của em đấy…
Đinh Trường Sinh đầu óc xoay chuyển rất nhanh, nhìn bộ dạng Tiếu Hàn, xem ra là nàng đã ly hôn, bằng không thì nàng không thể xuất đầu lộ diện theo dạng như thế này, nơi này chính là một nơi nổi danh xa hoa của kinh thành, đám công tử nha nội vui chơi tại đây, nhận thức Tiếu Hàn không ít, nếu nàng chưa ly hôn, nàng tuyệt đối không có lá gan này.
– Vâng… chào anh, vậy phải xưng hô với anh như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh mỉm cười nói.
– Hắn chuyên việc buôn bán, em cứ gọi Trần tổng là được rồi…
– Vậy xin chào Trần tổng.
Đinh Trường Sinh vươn tay vị kêu Trần Hoán Cường lão tổng bắt tay, bất ngờ lão gia hỏa rất nhiệt tình, còn dùng sức bắt tay Đinh Trường Sinh nắm chặt một chút, Đinh Trường Sinh xương cốt cứng mà còn có cảm giác có chút đau.
– À… vậy em đi một mình tới đây à?
Trần Hoán Cường hỏi.
– Vâng… chỉ một người, đến đây vui chơi…
Đinh Trường Sinh khách sáo nói.
– Vậy là tốt rồi rồi, đến chỗ của chị đi, chúng ta đã lâu không gặp mặt rồi, cùng một chỗ tâm sự, nghe nói em lại thăng quan, thăng chức đến nơi nào vậy?
Tiếu Hàn liếc mắt nhìn Trần Hoán Cường, cố ý nói như vậy để hắn nghe…
Vốn Trần Hoán Cường đối với việc Tiếu Hàn mời Đinh Trường Sinh đến cùng một chỗ, trong lòng có chút khó chịu, ngay trước mặt lão tử lại muốn cùng tên mặt trắng nhỏ này ôn chuyện, điều này làm cho Trần Hoán Cường không hài lòng, nhưng hắn vẫn luôn giả dạng là một người có hàm dưỡng, cho nên mặt ngoài không bất kỳ biểu cảm cái gì, nhưng khi Tiếu Hàn nói Đinh Trường Sinh lên chức, điều này thật ra lại làm cho Trần Hoán Cường giật mình.
Bởi vì hắn biết Tiếu Hàn là từ tỉnh Trung Nam đến, mà gần đây hắn cũng đang khảo sát vài cái hạng mục đều tại tỉnh Trung Nam, Đinh Trường Sinh cũng là theo từ bên trong tỉnh Trung Nam đi ra, nếu có tên địa đầu xà ngay tại chỗ, sự tình có lẽ dễ làm hơn nhiều.
– Này em… nếu Tiếu Hàn đã nói, vậy chúng ta đi cùng một chỗ đi, đừng khách sáo, đi… chúng ta đi vào trong nói chuyện.
Trần Hoán Cường cười nói.
Đinh Trường Sinh thấy Trần Hoán Cường nói như vậy, mà Tiếu Hàn cũng là để cho mình có mặt mũi, cho nên Đinh Trường Sinh cũng xuôi lòng, nếu là đã gặp nhau rồi, thì cùng một chỗ cũng được, dù sau hắn đối với Tiếu Hàn cũng có điểm tò mò, nàng này rốt cuộc làm sao vậy? Biến hóa này cũng quá lớn a.
Trần Hoán Cường tại nơi này là khách quen, vừa vào cửa, liền có mấy người chào hỏi, lại còn có một người nắm tay kéo giữ Trần Hoán Cường, Trần Hoán Cường bất đắc dĩ, đành để cho Tiếu Hàn cùng Đinh Trường Sinh đi trước đến phòng, còn mình sẽ đến sau.
– Úi trời… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chị tự do rồi?
Đinh Trường Sinh thấy không còn có người khác người, lúc vào phòng, liền hỏi.
Nào ngờ Đinh Trường Sinh còn chưa có phản ứng, thì đã bị Tiếu Hàn quay người ôm chặt lấy, hơn nữa kéo giữ tay hắn hướng đến bên dưới hạ thể của mình đặt lên, đây là nơi vị trí quan trọng và mẫn cảm nhất của đàn bà, làm cho Đinh Trường Sinh sợ tới mức linh hồn xuất khiếu, nếu như cửa chưa đóng, không chừng Đinh Trường Sinh đã bỏ chạy trối chết.
– Ai… ai, nơi này không thích hợp đâu… đợi lát nữa, trước để em biết rõ ràng xảy ra chuyện gì rồi nói sau.
Đinh Trường Sinh khi thấy lòng bàn tay của mình chạm đến cái gò mu phồng cao của nàng, cảm nhận rất rõ ràng dù cách làn vải, hắn vội dùng sức kéo ra khỏi thân thể Tiếu Hàn lúc này giống như điên vậy…
– Như thế nào? Sợ sao, lúc trước sao có lá gan lớn như vậy, bây giờ như thế nào lá gan lại nhỏ đo?
Tiếu Hàn đưa đầu lưỡi liếm một chút chính đôi môi thơm mọng của mình, gợi cảm có bao nhiêu là gợi cảm, làm cho người ta phải nhiệt huyết sôi trào, nếu như không phải là tại nơi này, Đinh Trường Sinh có khả năng sẽ đem nàng làm thịt ngay tại chỗ, nhưng hiện tại có nhiều sự tình còn chờ cởi bỏ, cho nên Đinh Trường Sinh không dám lỗ mãng.
Với lại nơi này là địa phương nào? Hội sở Thịnh Thế Vương Triều, Đinh Trường Sinh vẫn phải cố kỵ, nếu trong phòng có trang bị camera, thì mọi cử động tại nơi này đều có thể bị chụp ảnh, nếu có người cầm lấy mấy thứ này áp chế h mình, thì mình liền xong đời.
– Không cần phải quan sát chung quanh, nơi này là phòng của lão Trần thuê bao dài hạn, không có trang bị camera đâu, tại nơi này muốn làm chuyện gì cũng không có ai biết, nếu không gọi người thì sẽ không có người đến, em sợ cái gì chứ?
Nói cong Tiếu Hàn đem túi xách để tại phía trên ghế sofa, cởi giày cao gót, đôi tất chân bọc lấy đôi chân nhỏ I tại trên mặt thảm không một tiếng động, giống như là một con mèo cái vậy.
– Nói như vậy, tại nơi này chị và lão ta cái gì cũng đều đã làm?
Đinh Trường Sinh nghiền ngẫm cười nói.
– Như thế nào, ghen sao?
Tiếu Hàn không quan tâm nói.
– Em ghen cái gì chứ, nói ăn dấm chua thì là chồng chị ăn a, như thế nào, đã chia tay thật rồi sao?
Đinh Trường Sinh không tin hỏi.
– Em nói đúng… hừ… người Chu gia vương bát đản kia, chị gìn giữ nhiều năm như quả phụ, tên khốn kiếp kia cùng chị ly hôn với lý do là chị không có sinh con, mẹ kiếp… chị sẽ tìm một nam nhân rồi đẻ con cho hắn nhìn thấy, rốt cuộc là chị không sinh được con, hay là do hắn không được.
Tiếu Hàn đứng dậy rót một chén rượu, đưa cho Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh tiếp nhận, nhưng không uống, bởi vì đêm nay hắn đến nơi này không phải là cùng Tiếu Hàn ôn chuyện, mà là tìm đến Đường Cửu Sơn, bây giờ còn chưa thấy được Đường Cửu Sơn, cho nên hắn chờ cho đến khi Trần Hoán Cường đi vào, thì mình rời đi.
– Chia tay cũng tốt, ít nhất chị được tự do.
Đinh Trường Sinh nói, đúng là Chu gia thật là quá mức, nếu muốn ly hôn thì ly hôn, làm sao lại tìm cái lý do bẩn thỉu như vậy đối với một nữ nhân chứ…
– Hừ, nhà Chu gia tiếp theo còn phải một người cách xa nữa, có phải là em cũng đang chờ nàng cách xa được tự do?
Tiếu Hàn uống một ngụm rượu, sắc mặt đỏ ửng, nói chuyện cũng bắt đầu tùy tiện, nhưng lời này ngược lại làm cho Đinh Trường Sinh thích nghe.
– Có ý tứ gì?
Đinh Trường Sinh ra vẻ không hiểu hỏi…
– Giả bộ cái gì? Chị nói cho em biết một bí mật, Chu Hồng Kỳ sau khi kết hôn thì một mực ở tại Chu gia, nghe nói chồng nàng là loại đồ chơi kia…
Tiếu Hàn nói đến đây thì cười ha ha.
– Loại đồ chơi kia? Đồ chơi gì chứ?
– Chồng nàng là một tên gay…
– Ách, chị à… tiếng Anh của em không tốt.
Đinh Trường Sinh tiếp tục giả vờ nói.