Phần 61
Có khả năng là mệt mỏi, cho nên một đêm này hắn ngủ rất ngon, sáng sớm hơn bảy giờ, Đinh Trường Sinh gõ gõ thử cửa gian phòng sát vách, thì không thấy người trả lời, vì thế xuống lầu, không nghĩ tới tại trong đại sảnh lại gặp Hạ Nhạc Nhị, lúc hắn định trả phòng, thì Hạ Nhạc Nhị thướt tha đi đến.
– Mới đầu tôi không biết là ai, nhưng khi hỏi tiếp tân thì mới biết, tại sao lại là cậu chứ?
Hạ Nhạc Nhị trên mặt cũng không nửa điểm biểu cảm, giống như sự tình tối hôm qua cái gì cũng không nhớ rõ.
– Tối hôm qua chị uống say, vừa lúc tôi ở đây ăn cơm, nhìn thấy chị lên một chiếc xe taxi chui, lo lắng không an toàn, cho nên liền đem chị quay lại, thuê một gian phòng để cho chị nghỉ ngơi, như thế nào, tối hôm qua ngủ có ngon không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Hạ Nhạc Nhị tối hôm qua ngủ cũng rất ngon, nhưng lúc sáng sớm nhất tỉnh lại thì sợ tới mức hồn không phụ thể, ngày hôm qua nàng đi phúng viếng lễ tang Tần Chấn Bang, sau khi trở về tâm tình không tốt, liền đến nơi này uống rượu, nàng uống từ một giờ trưa một đến gần nửa đêm, ngay cả chính mình như thế nào ra khỏi quầy bar cũng không biết, cho nên đối với chuyện Đinh Trường Sinh nói, thì nàng càng hoàn toàn không biết gì cả.
Sau khi tỉnh lại phát hiện chính mình quần áo vẫn là hoàn hảo, nhưng chính xác là bên trong thân thể của mình có hoàn hảo hay không thì cũng không biết, bởi vì khi nàng kiểm tra bên dưới hạ thể của mình, thì thấy có dịch nhờn ẩm ướt còn đọng lại dính khô bên trong khe thịt âm hộ, cũng không biết là ai đã thuê phòng cho mình, rửa mặt xong nàng liền nhanh chóng đến trước quầy tiếp tân hỏi thăm, thì biết là có một người tên là Đinh Trường Sinh thuê gian phòng cho mình, nhưng nàng suy nghĩ thật lâu cũng không biết người này là ai, chỉ đến khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh xuất hiện ở trước quầy lễ tân, thì trong tâm của nàng mới buông lỏng xuống.
Hiện tại nghĩ lại mà sợ, chính mình nếu đêm qua lên chiếc xe taxi chui kia, nếu bị xâm phạm cưỡng hiếp thì đó cũng chỉ là thứ yếu, trọng yếu nhất chính là thân phận của mình, vạn nhất bị chụp hình lưu ảnh, thì đời này coi như xong rồi, cũng may mắn là mình gặp được chính là Đinh Trường Sinh.
– Cùng một chỗ ăn điểm tâm nhé?
Hạ Nhạc Nhị đề nghị.
– Vâng… vừa vặn tôi cũng chưa ăn…
Đinh Trường Sinh cười nói, bỗng nhiên một thoáng chớp mắt, hắn chợt nhớ đến cái âm hộ với cái quần lót màu trắng chữ T kia… Lắc đầu quên đi, hắn kỳ thật cũng là muốn mượn cơ hội tìm hiểu một chút về người đàn bà này, nữ nhân có thể cùng Tần Chấn Bang quan hệ đương nhiên không phải là một kẻ đầu đường xó chợ, dĩ nhiên, nếu chỉ thuần túy là bạn tình trên giường thì không nói tới, hắn chính là thực muốn biết người đàn bà này là ai, rốt cuộc cùng Tần Chấn Bang có quan hệ như thế nào?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
Nhưng sự thật chứng minh, lòng hiếu kỳ của nữ nhân so với nam nhân còn muốn vượt xa hơn, Đinh Trường Sinh vẫn chưa biết như thế nào hỏi đến Hạ Nhạc Nhị, thì nàng ngược lại đã chủ động hỏi đến Đinh Trường Sinh, cũng khó trách, Hạ Nhạc Nhị vừa nhìn qua thì biết ngay là loại đàn bà thông minh tháo vát, tại thương trường nàng là nữ cường nhân, đối phó một tên mao đầu tiểu tử như hắn, nàng tự thấy mình sẽ nắm chắc.
Hai người đi taxi đến một đầu hẻm, hẻm nhỏ xe hơi không chạy vào được, cho nên xuống xe đi vào, nhìn qua nơi này thì rất bình thường, nhưng những khu ăn vặt nổi tiếng nhất Bắc Kinh đều là nằm tại bên trong các ngõ nhỏ.
Quả nhiên, nơi này là một quán mỳ thịt bò không lớn, mặt tiền cửa hàng nhìn qua khá nhỏ, bên trong người cũng cũng không nhiều lắm, điều này làm cho Đinh Trường Sinh mở rộng tầm mắt, trong suy nghĩ của hắn, Hạ Nhạc Nhị là dạng đàn bà cao cao tại thượng như vậy thì khẳng định không có khả năng đến loại địa phương như thế này để ăn uống nhưng lại hoàn toàn tương phản, Hạ Nhạc Nhị rất là thuần thục quen thuộc cái tiệm mỳ thịt bò này, ngay cả lão bản cũng biết mặt nhiệt tình chào hỏi, xem ra là nàng thường đến nơi này để ăn…
– Trước đây nhà của tôi cách nơi đây rất gần, lúc đó quán mỳ thịt bò này còn là quốc doanh, bất quá bây giờ đã trở thành tư doanh rồi, chỉ là người bán vẫn không thay đổi, cho nên hương vị vẫn là như cũ không có thay đổi…
Nàng nói đến đây, giống như Đinh Trường Sinh chính là bằng hữu của nàng vậy, giống như là bằng hữu đang nhớ lại một số chuyện trong ký ức của ngày trước…
Đinh Trường Sinh gật đầu, không nói gì.
– Cậu là bạn trai của Tần Mặc sao?
– Không phải… tôi cùng nàng chỉ là bằng hữu bình thường.
Đinh Trường Sinh phủ nhận nói.
– Bằng hữu bình thường? Ha ha, cậu đừng giấu diếm tôi làm gì, cậu là ai thì tôi rất nhanh sẽ biết rất rõ ràng, tôi cùng Tần Chấn Bang là bằng hữu, cho nên, tôi đối với sự tình của Tần Mặc thì rất chú ý, nếu ai đối với nàng bất lợi, tôi sẽ là người đầu tiên sẽ có phản ứng.
– Tôi quả thật cùng nàng là bằng hữu bình thường, chúng ta là biết nhau lúc ở Hồ Châu, bởi vì một cái hạng mục đầu tư.
Đinh Trường Sinh giải thích.
– Nếu quả thật là như vậy, tôi đã yên tâm, chỉ có điều cậu suy nghĩ thử xem, Tần Mặc là một cô gái mà lại để cho một người bạn bình thường, đứng ở vị trí phía trên, trong lễ tang của cha mình sao?
Hạ Nhạc Nhị nhìn Đinh Trường Sinh, nghiêm túc nói.
– Ách… vấn đề này tôi lại không nghĩ tới, chỉ là tôi xem nàng như bằng hữu, trong thời điểm nàng gặp khó khăn, tôi chỉ đến giúp nàng một phen… À… tôi còn chưa có thỉnh giáo chị tên là gì?
– Hả? Không phải là cậu đã xem qua CMND bên trong túi xách của tôi hay sao? Lại không biết tôi là ai?
Hạ Nhạc Nhị cười hỏi.
Đinh Trường Sinh há miệng thở dốc, hắn muốn nói, nhưng chung quy không nói ra lời, không thể không nói, Hạ Nhạc Nhị đúng là một người đàn bà khôn khéo thông minh…
– Chị à… tôi không ý tứ gì khác, chỉ là muốn biết chị là ai, giống như là chị đã hỏi tôi, tại lễ tang chị xuất hiện, tôi cũng muốn biết mối quan hệ giữa chị và Tần Mặc, trước tiên tôi cũng muốn cam đoan là chị không gây bất lợi đối với Tần Mặc.
Đinh Trường Sinh lời này chỉ là ngụy biện.
Lúc này, mì đã dọn lên, Hạ Nhạc Nhị không quản trả lời, mà là chuyên tâm ăn mì, nhưng bộ dáng vô cùng tao nhã, không thể không nói, nơi này mỳ thịt bò so với các quán khác, thật đúng là có một loại hương vi bất đồng.
Làm Đinh Trường Sinh xấu hổ, chính là mình một đại nam nhân ăn uống mà so một với một nữ nhân còn chậm hơn, sau khi ăn xong, Hạ Nhạc Nhị dùng khăn giấy lau lên đôi môi mọng của mình, lúc này thì điện thoại di động của nàng phát ra tin nhắn, Hạ Nhạc Nhị liền lấy ra nhìn, sau đó điềm nhiên như là không có việc gì, trả tiền rồi đứng lên bước ra cửa cùng với Đinh Trường Sinh, lúc này trong ngõ nhỏ người đã bắt đầu nhiều…
– Cảm ơn chị về buổi điểm tâm sáng…
– Nếu như hôm nay cậu có rảnh rỗi, tôi muốn cùng cậu nói chuyện, chúng ta đổi qua nơi khác đi…
Hạ Nhạc Nhị giống như là chắc chắn Đinh Trường Sinh nhất định nghe theo lời nói của mình, nói xong cũng không đợi Đinh Trường Sinh đáp ứng, liền hướng phía đầu ngõ đi đến.
Đinh Trường Sinh lắc đầu, chính mình từ trước đến nay chưa từng gặp qua đàn bà như vậy, vẫn là lòng hiếu kỳ thúc giục hắn đi theo phía sau Hạ Nhạc Nhị, nhưng vì nàng mặc quần lót lọt khe, nên lúc di chuyển hai mảnh mông thịt lắc lư theo nhịp chân như từng làn sóng thịt, hắn lại nhớ đến cái âm hộ với thảm lông đen dài của nàng, lại làm cho hắn chập chờn, đi theo phía sau một người đàn bà mà mắt không rời khỏi cái mông hấp dẫn của nàng thì thực là không lễ phép, như vậy có thể nàng sẽ hoài nghi ngươi từ phía sau của nàng nhìn trộm nàng, cho nên Đinh Trường Sinh vài bước liền đuổi theo bước chân Hạ Nhạc Nhị, cơ hồ là tại trong ngõ nhỏ song song cùng đi.
Đi đến đầu ngõ, Đinh Trường Sinh cùng Hạ Nhạc Nhị vừa mới chậm lại bước chân, thì một chiếc xe chạy rất êm đến, nam nhân ai cũng đều yêu thích xe, ngày trước lúc hắn rời khỏi Bạch Sơn, Đinh Trường Sinh đối với xe vẫn có nhận thức nhất định, khi chiếc xe hơi vừa vặn đứng ở đầu hẻm, lái xe dừng xe rồi bước nhanh xuống, mở cửa xe ra, Đinh Trường Sinh mới biết đây là xe đến đón Hạ Nhạc Nhị, đây chính là một chiếc Rolls – Royce Phantom…
Càng lúc càng làm cho Đinh Trường Sinh nhận định, Hạ Nhạc Nhị người đàn bà này tuyệt không phải là một người đàn bà tầm thường…
– Tôi bây giờ phải xưng hô với cậu như thế nào đây, Đinh bí thư hay là Đinh Trường Sinh?
Vừa lên xe, Hạ Nhạc Nhị đột nhiên tung ra một câu nói như vậy.
– Xưng hô sao cũng được, nhìn thấy con đường thu thập tin tức của chị không phải là bình thường, nhanh như vậy liền moi đến gốc gác của tôi rồi…
– Tôi đã nói rồi, lão Tần tuy rằng không còn ở trên thế gian, nhưng đối với con gái của hắn thì tôi vẫn sẽ chiếu cố, nếu như cậu không thể cùng Tần Mặc tiến thêm một bước, vậy thì tốt nhất là cách xa nàng đi, xin đừng có làm tổn thương nàng, có được không?
Đinh Trường Sinh không nói gì, nhưng là suy nghĩ nghĩ, ngươi quản thật rộng, nhìn biểu cảm của Tần Mặc tại trong lễ tang đối với Hạ Nhạc Nhị, giống như là quan hệ giữa nàng cùng Hạ Nhạc Nhị cũng chẳng ra sao cả, nhưng hắn thấy không cần thiết phải mở miệng nói ra…
Đối đãi với người khác biệt thì phải áp dụng thái độ khác biệt, đây là quy tắc tối thiểu cơ bản của làm người, còn đơn giản hơn là theo kinh điển có câu, chính là gặp nhân thì nói tiếng người, gặp ma thì nói chuyện…
Đường Cửu Sơn bất quá chỉ là lưu manh du côn, cùng dạng người này giao tiếp giảng đạo lý là bất thông, cho nên muốn loại người này phải coi trọng mình, phương thức tốt nhất chính là dùng phương thức lưu manh đối phó lưu manh, thậm chí so với chúng thì còn lưu manh hơn, nếu không thì ngươi chỉ là một đám phân bò mà thôi.
Còn Tần Chấn Thái và Tần Chấn Quốc, đều là loại người ngoài mạnh trong yếu, trong gia đình thì gây sự tình bạo ngược, dạng người này chỉ có thể đối phó với tàn ác với người trong nhà, còn đối phó với ngoại nhân, bọn họ không có bản lĩnh, vì không có bản lĩnh, cho nên chỉ cần ngoại nhân lớn tiếng nói chuyện, bọn họ liền âm thầm rút đi, bởi vì bọn họ tự vùi trong ổ kén của mình thật sự là quá lâu rồi, về mặt đối ngoại dĩ nhiên là đã chết lặng, trong lòng sinh ra sự sợ hãi khi thực tế chạm trán.
Thật hiển nhiên Hạ Nhạc Nhị không phải là người như vậy nàng cũng không phải là loại lưu manh, cái nàng có chính là trí tuệ, cùng dạng người này giao tiếp, phải vô cùng cẩn thận, nếu không, có khả năng bị cắn không chừa chỗ nào…
Trong nguy cơ hiểm nguy đương nhiên cũng có kỳ ngộ, Hạ Nhạc Nhị có năng lực như thế nào là điều Đinh Trường Sinh bức thiết cần phải biết, chẳng những là nàng cùng Tần Mặc có quan hệ gì, hơn nữa cũng có thể hướng đi của chính mình sau này sẽ có quan hệ đến như thế nào với nàng, cẩn thận suy nghĩ, vận mệnh của Đinh Trường Sinh hiện tại cũng chỉ là gói gọn trong tỉnh Trung Nam, còn những mối quan hệ khác ngoại bộ, thì cực kỳ bé nhỏ…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
Đinh Trường Sinh nhìn qua bây giờ có vẻ là toại nguyện, tuổi còn trẻ mà đã là cán bộ cấp huyện cấp, nhưng nếu nhìn quanh thì cũng là nguy cơ tầng tầng lớp lớp, người khác không biết tình cảnh vị trí của mình, còn cho rằng hắn sau này sẽ có tiền đồ lớn dựa theo nền móng, nhưng chỉ có mình hắn tự mình minh bạch, tình cảnh của mình đang là vô cùng nguy hiểm.
Lâm Nhất Đạo đột nhiên điều nhiệm đến tỉnh Trung Nam, đến bây giờ cũng không biết ông ta đang mưu đồ là cái gì, nhưng là vô luận nói như thế nào, phần lớn sẽ là nhắm đến tài chính của Vũ Văn gia đã thoát đi khỏi tỉnh Trung Bắc, Đinh Trường Sinh tuổi còn rất trẻ, đánh giá thấp năng lực của những vị quan này, Vũ Văn gia hao tổn tâm trí sức lực để tránh thoát khỏi tầm mắt của Lâm gia, không nghĩ tới người ta chỉ cần một cái điều nhiệm liền toàn bộ giải quyết rồi, đây không thể không nói chính là kiếp số.
Nếu như Lâm Nhất Đạo thật bám theo Vũ Văn gia, chẳng những là tiền của Vũ Văn gia, mà ngay cả tính mạng của mẹ con Vũ Văn Linh Chi đều có khả năng không được bảo đảm, Lâm Nhất Đạo sở dĩ lưu lại Kỳ Phượng Trúc, bất quá là còn nghĩ đến tài chính của Vũ Văn gia bên ngoài hải ngoại chưa có tin tức, nhưng bây giờ thì sao? Chẳng những là khoản tiền kia lấy không được, ngay cả tiền dưới mí mắt mình cũng lấy chưa được, không cho ta sử dụng, như vậy thì không thể lưu lại người, việc này Lâm Nhất Đạo sẽ làm được.
Lâm Nhất Đạo vẫn là một sự uy hiếp, còn có một cái uy hiếp khác chính là tập đoàn Hán Đường Trí Nghiệp, hắn biết cũng chỉ biết được một phần nào đó từ Dương Phụng Tê, nhưng về lợi ích của cái tập đoàn này rốt cuộc bao lớn năng lượng, thì lại không có người biết, mà bởi vì sự tình khu Tân Hồ, chính mình xem như thọc gậy bánh xe, cho nên tương lại sau này như thế nào, chính mình thật đúng là không thể biết…
Đối mặt với các loại uy hiếp này, Đinh Trường Sinh làm sao có khả năng không phòng ngừa chu đáo, tuy rằng hắn không biết Hạ Nhạc Nhị rốt cuộc có cái năng lượng gì, nhưng ít nhất nàng và Tần Chấn Bang là người quen biết, còn quan hệ của bọn họ như thế nào, chính mình cũng không biết, nhưng tất cả đều có thể bắt lấy cơ hội, lợi dụng cái gì mà có thể lợi dụng người, đây mới là đạo làm người.
Chiếc Rolls – Royce Phantom trực tiếp chạy vào bãi đỗ xe của một tòa nhà lớn, vững vàng dừng trước cửa cái thang máy chuyên dụng, lái xe mở cửa, Hạ Nhạc Nhị xuống xe, Đinh Trường Sinh cũng xuống xe, lúc này có vài người thân thể cường tráng đi đến, Hạ Nhạc Nhị nhìn cũng không nhìn, đến lúc đi vào thang máy, Đinh Trường Sinh mới hiểu được, những người này có khả năng đều là bảo tiêu của Hạ Nhạc Nhị, chỉ là tối hôm qua thời khắc nguy cơ như vậy, những người này đang ở nơi nào đây?
– Chủ tịch, tất cả đang trong phòng họp chờ.
Hạ Nhạc Nhị vừa ra khỏi thang máy, một nữ thư ký đi đến, nhỏ giọng nói.
– Cuộc họp hủy bỏ, lần khác nói sau, tôi đang có việc, nếu không có chuyện gì quan trọng, thì đừng quấy rầy tôi…
Hạ Nhạc Nhị vừa đi vừa nói chuyện.
– Vâng.
Thư ký nhìn thấy Đinh Trường Sinh từ phía sau theo lấy Hạ Nhạc Nhị thì sửng sốt, trong ấn tượng của nàng thì chưa từng thấy nàng một mình đi cùng nam nhân cùng một chỗ, mà tối hôm qua đám bảo tiêu suốt một đêm cũng không có tìm thấy Hạ Nhạc Nhị, mà lúc này nàng lại cùng một nam nhân trẻ tuổi cùng đi đến công ty, đó là tình huống gì chứ?
Thư ký hướng đến tên thủ lĩnh bảo tiêu ánh mắt dò hỏi, nhưng đối phương cũng lắc lắc đầu không biết.
Đinh Trường Sinh theo Hạ Nhạc Nhị vào phòng làm việc của nàng, đây mới càng làm Đinh Trường Sinh mở rộng tầm mắt, tại thành Bắc Kinh thì tấc đất tấc vàng, phòng làm việc của Hạ Nhạc Nhị rốt cuộc rộng đến bao nhiêu? Hắn nhìn đến cũng ít nhất là mấy trăm thước vuông, bên ngoài cửa sổ còn có một cái sân thượng to lớn, có thể tại nơi đó uống trà đọc sách, thậm chí còn có thể luyện tập một chút golf.
Hạ Nhạc Nhị sau khi dẫn hắn đi vào, cũng không có tiếp đón hắn, mà nàng lập tức đi vào phòng trong, chỗ đó giống như là bức tường bằng giá sách, nhưng khi nàng đi vào, có một cánh giá sách giống như là một cánh cửa, sau khi mở ra nàng đi vào, thiên y vô phùng, không thể không làm Đinh Trường Sinh cảm thán, kẻ có tiền thật sự là biết hưởng thụ, từ nơi bên ngoài này, thì nhìn không ra chỗ đó còn có một gian phòng bên trong.
Đinh Trường Sinh nhìn vào bên trong góc thì có một bình hoa lớn, trên bình hoa có viết câu chúc mừng tập đoàn Tân Thế Kỷ mới khai trương hạng mục nào đó, Đinh Trường Sinh, từ trên điện thoại hắn tìm tòi thông tin về tập đoàn Tân Thế Kỷ, nhưng lại không có kiếm ra bất kỳ cái thông tin gì, ngay cả cái tên Hạ Nhạc Nhị cũng đều không có bất kỳ cái gì ghi lại.
Một tiếng sau, Hạ Nhạc Nhị mới từ phòng trong đi ra, nhìn qua chẳng qua là đổi một thân váy áo, nhưng khi nàng đi ngang qua bên người Đinh Trường Sinh, thì hắn ngửi được trên người nàng phát tán ra nhàn nhạt mùi hương sữa tắm, nhìn đến nàng chẳng những là thay đổi váy áo, mà còn tắm rửa, trên người mặc một cái áo T – shirt màu đen, thân dưới mặc một cái váy dài cũng màu đen, làm cho làn da trắng của nàng sáng nhòa đến cực điểm, theo thân thể nàng hoạt động, cái mông lớn kia vểnh lên vểnh lên nhoáng cái khẽ động, lại làm cho Đinh Trường Sinh có chút tâm thần nhộn nhạo, đúng là khó nhịn được cái loại mị lực phần hấp dẫn nóng bỏng này…
– Um… có thể hay khôn mạo muội hỏi một câu, chị và Tần Chấn Bang tiên sinh có quan hệ rốt cuộc như thế nào? Dĩ nhiên, chị cũng có thể không trả lời, điều này cũng không quan hệ, tôi cũng không phải là cái loại người thích thám thính việc riêng của người, nhưng bởi vì chị yêu cầu tôi cách xa Tần Mặc một chút, nên tôi muốn biết giữa chị và Tần Mặc đã xảy ra chuyện gì a?
Đinh Trường Sinh ngồi ở Hạ Nhạc Nhị đối diện, không nhanh không chậm nói.
– Vấn đề của cậu hỏi thật đúng là nhiều.
Hạ Nhạc Nhị mang lên tách cà phê uống một ngụm, nhẹ nhàng đem tách cà phê để lại đến trên bàn.
Nàng không nói thêm lời nào, Đinh Trường Sinh cũng không hỏi lại, hắn có chính là thời gian, hằn chờ được được…
– Vài thập niên trước, nhà chúng ta cùng nhà Tần Mặc đều ở chung trong một tứ hợp viện, khi đó tôi còn rất bé, chỉ nghe mẹ tôi nói qua, cha tôi từng là thành viên cảnh vệ của cha Tần Mặc, thời cải cách Tần gia bị giam lỏng, nhưng cha của tôi vẫn luôn trông coi cho nhà Tần Mặc, về sau chính sách thay đổi, lúc Tần gia quay trở lại Bắc Kinh, cũng là ở cùng một chỗ, theo trong ký ức của tôi, Tần Chấn Bang đối với tôi rất tốt, ông ta là một người phi thường ưu tú, tôi vẫn luôn lấy ông ta làm gương, tuy rằng khi đó không rõ thứ tình cảm này là cái gì, mãi cho đến khi ông ta kết hôn, tơi nhớ rõ lúc đó mình khóc, khóc rất thương tâm, nếu như không phải là do Tần Mặc cản trở, sau này tôi có thể đã trở thành mẹ kế của nàng…
Hạ Nhạc Nhị nói những cái này rất là nhẹ nhàng, phảng phất như là đang kể chuyện về một người khác vậy…
– Nhưng trên hết vẫn cũng không gây trở ngại chị cuối cùng trở thành người tình của ông ta.
– Tần Mặc chưa từng nói qua chuyện yêu đương, mặc dù có rất nhiều thanh niên tài tuấn yêu thích nàng, nhưng nàng giống như đối với chuyện này cũng không ưa thích, cho nên tôi sợ cậu làm tổn thương đến nàng, tuy rằng Tần Mặc không nhận tôi, nhưng tôi vẫn xem nàng như là thân nhân của mình, có lẽ đây là yêu ai yêu cả đường đi lối về, nhưng dù như thế nào, tôi cũng sẽ không để cho bất cứ người nào làm tổn thương đến nàng.
Hạ Nhạc Nhị nói.
– Tôi chưa bao giờ muốn làm tổn thương nàng, ngược lại tôi vẫn luôn đang giúp nàng, có khả năng chị không biết, ngay trong ngày hôm sau lúc Tần tiên sinh qua đời, người của Tần gia đến cửa yêu cầu Tần Mặc giao ra các loại đồ cổ mà lúc Tần Chấn Bang tiên sinh khi còn sống cất giấu, đã vậy còn mang theo đám người xã hội đen tên là cái gì Đường Cửu Sơn gây áp lực…
Đinh Trường Sinh thở dài nói.
– Cậu nói cái gì…
Hạ Nhạc Nhị nghe được Đinh Trường Sinh nói như vậy, hiển nhiên cũng thật bất ngờ, nhưng lời còn chưa dứt, thì điện thoại di động Đinh Trường Sinh vang lên, hắn cầm lấy vừa nhìn là Tần Mặc gọi đến, vì thế nhanh chóng nghe.
– Này, Trường Sinh, anh đang ở đâu vậy?
Tần Mặc âm thanh dồn dập hỏi.
– Tô đang ở bên ngoài, sao vậy, xảy ra chuyện gì?
Đinh Trường Sinh nghe ra có điểm không đúng, hỏi.
– Vừa rồi Diêm Lệ nghe được ngoài cổng có động tĩnh, chưa kịp mở cổng, thì đã bị người từ bên ngoài hang rào ném vào vài con chó vài con gà chết, anh mau nhanh trở về a.
Tần Mặc cấp bách nói.