Phần 50
Lời này cũng chỉ có Đinh Trường Sinh dám nói như vậy với Tào Kiến Dân, không có người thứ hai dám nói, nhưng Đinh Trường Sinh nói không phải không có đạo lý, chính mình mấy năm nay qua tại thành phố Bạch Sơn vẫn luôn là nơm nớp lo sợ, như là đi trên lớp băng mỏng vậy, cũng không có kết bè đứng thành hàng với ai, có thể nói đó là kẽ hở trong sự sinh tồn…
Chính mình trước kia sở dĩ làm như vậy, chính là bởi vì hứng thú và chí hướng của mình đều nằm tại bên trong công tác công an, đối với những việc khác thì vô dục vô cầu, cho nên mặc dù là bị lãnh đạo phê phán, bị lãnh đạo mắng, mình cũng là làm đúng theo bản sự của một người công tâm khi xử lý sự tình.
Nhưng hiện tại thì như thế nào đây? Giống như Đinh Trường Sinh nói, chính mình còn có thể công tác thêm vài năm, tuổi tác không buông tha cho người, cho nên Đinh Trường Sinh nói đúng là trúng vào tâm khảm của Tào Kiến Dân, bởi vì tại con đường làm quan bây giờ ông đã going như đã sắp dầu hết đèn tắt, nếu không có lao lên một phen, thì thật sự là không còn có cơ hội.
– Hà hà… cái miệng của cậu nói, có thể làm cho người chết sống lại…
Tào Kiến Dân cười nói.
– Không phải là tôi tự nhiên lại nói như vậy, bởi vì tôi cảm thấy Lưu Chấn Đông đáng giá để ông coi trọng, hiện tại trị an tại thành phố Bạch Sơn đang không tốt, mấy cái vụ án bắt cóc còn chưa có phá, tôi nói thêm một sự kiện chắc ông vẫn chưa có biết, tại thành phố Bạch Sơn, thuốc phiện đã phát triển đến trình độ nào, ông có biết được bao nhiêu phần?
– Vấn đề thuốc phiện chúng ta nắm giữ được một chút manh mối, nhưng không nhiều lắm, thành phố Bạch Sơn vẫn luôn đối với thuốc phiện áp dụng trạng thái trấn áp cao nhất, hiện tại vẫn chưa phát hiện được manh mối trọng đại nào.
Tào Kiến Dân mặc dù nói như vậy, nhưng Đinh Trường Sinh cảm giác được, tại thành phố Bạch Sơn, đối với vấn đề quan tâm đến tội phạm thuốc phiện thì chắc không bằng thành phố Hồ Châu, có khả năng là công an thành phố Bạch Sơn không tập trung tinh lực về vấn đề này, cũng có khả năng là mắt nhắm mắt mở, vô luận là có thái độ loại nào, nếu cứ tiếp tục như vậy, thành phố Bạch Sơn đại giới sẽ phải trả giá trầm trọng…
– Có khả năng là vừa đúng dịp, cũng khả năng là bên công an thành phố không có nắm giữ tin tức về phương diện này, mấy ngày hôm trước con gái của một người bằng hữu tôi bị các đồng học mang đến một câu lạc bộ tên là Thiên Lý Mã, bị dụ dỗ hút thuốc phiện, cũng may là cô con gái bằng hữu của tôi nhạy bén, nhân cơ hội chạy thoát ra, vì thế nên tôi mới biết có chuyện này, Tào cục suy nghĩ đi, đến cái trình độ này, mà bên đội phòng chống ma túy không có hội báo với Tào cục sao?
Đinh Trường Sinh không hiểu hỏi.
– Có chuyện này?
Tào Kiến Dân giật mình kinh ngạc, ông tin Đinh Trường Sinh không có khả năng lấy việc này ra mà đùa giỡn, là cục trưởng công an thành phố, Tào Kiến Dân đương nhiên biết câu lạc bộ Thiên Lý Mã này là sản nghiệp của ai, tuy rằng ông cũng nghe được một chút tin tức xấu, ví dụ như câu lạc bộ tồn tại một vài vấn đề về quy định, nhưng sự tình có chứa chấp thuốc phiện vẫn là lần đầu tiên nghe nói.
– Tào cục trưởng, nếu là như vậy, thành phố Bạch Sơn đối với vấn đề thuốc phiện không có đề phòng a.
Tào Kiến Dân mặt sắc mặt ngưng trọng, tuy rằng mặt ngoài không có bao nhiêu biến hóa, nhưng trong nội tâm đang là tức giận, chuyện như vậy mà bên đội phòng chống ma túy không có hội báo, hoặc là căn bản không nắm được giữ tình huống, hay là cố ý giấu diếm không báo?
Hiện tại chi đội phòng chống ma túy là do Kha Tử Hoa quản lý, nhưng từ trước đến giờ chưa từng nghe qua hắn nhắc đến việc này, nếu hắn không phải là có ý che giấu với mình, thì có thể là bận tâm đến vấn đề thân phận Hạ Phi?
Trong cục cảnh sát thành phố, phạm vi phân công mỗi người quản lý thì không trường kỳ cố định, lúc này trong lòng của Tào Kiến Dân liền đã có chủ ý, phải thay đổi điều chỉnh phạm vi phân công quản lý, chỉ có như vậy, mình mới có thể nắm được toàn cục, chứ cứ giống như hiện tại bây giờ, thì mình đâu có khác gì kẻ điếc người mù?
– Ừ… cậu nói không sai, chuyện này tôi đích xác là chủ quan, phải phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện rất trọng yếu, một khi xảy ra vấn đề, nước tới chân mới nhảy thì rất phiền toái…
Tào Kiến Dân gật đầu, nói.
Vô luận là Tào Kiến Dân nhận thấy Đinh Trường Sinh tỏ vẻ thành ý cũng tốt, lúc này chuyện gì khác cũng không sao cả, dù sao Tào Kiến Dân cũng đã đáp ứng yêu cầu Đinh Trường Sinh, tự mình đưa Lư Chấn Đông đi nhậm chức…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
Tuy rằng đêm đã khuya, nhưng câu lạc bộ Thiên Lý Mã vẫn là đèn đuốc sáng trưng, đêm đó Đinh Trường Sinh nhìn thấy chỉ là một góc tảng băng nổi mà thôi, buổi tối nơi này mới là thời điểm náo nhiệt nhất, lầu một là sàn nhảy, khiêu vũ uống rượu, còn có một tầng hầm dưới mặt đất, không có người quen giới thiệu thì không thể đi xuống, bởi vì tầng đó là khu sòng bạc.
Nơi này có thể nói là xứng đáng nơi tiêu tiền, dĩ nhiên người thắng lớn nhất chính là Hạ Phi, hắn nơi này mỗi ngày có thể nói là ngồi đếm vàng, hơn nữa các phòng trên lầu đều có các cô gái trẻ bồi tửu, nếu khách thích thì còn có thể mang đi nơi khác mua vui, đây là chỗ thông minh của hắn, nàng nào vừa ý có thể mang đi, nhưng quyết không thể ở tại nơi này hành sự, đây cũng là tránh mỗi khi cảnh sát đột kích kiểm tra, nhưng tiền đi khách thì không có cô gái nào dám giữ lại không giao, Hạ Phi tàn nhẫn tại nơi này là có tiếng, ai cũng đều biết bối cảnh của hắn, cho nên lúc các cô gái đến thì hắn tự mình phỏng vấn, ngay từ đầu đã nói lên quy củ của nơi này, nếu bị vi phạm thì sẽ bị đánh gần chết, rồi còn không biết sẽ bị bán đi nơi nào, cho nên những cô gái này đối với Hạ Phi có thể nói là sợ hãi cực kỳ.
– Lão bản, cho em chút thuốc đi… em… em không chịu nổi nữa…
Một cô gái nhìn qua tầm mười bảy, mười tám tuổi nằm sấp tại dưới chân Hạ Phi, ôm lấy chân hắn, liên tục không ngừng vuốt ve lấy lòng hắn, còn Hạ Phi như là một chủ nhân an ổn ngồi tại trên sofa, nhìn trước mắt cô gái như là đồ chơi, trong lòng tràn đầy cảm giác thỏa mãn biến thái.
– Cô đã đáp ứng, như thế nào hôm nay lại không làm được?
Hạ Phi khinh miệt nhìn cô gái hỏi, trong tay lại lấy ra một gói giấy, tại trước mắt của nàng nhấp nhử, n giống như là cầm lấy một miếng thịt đưa về phía một con chó đói vậy, bên trong mắt cô gái tràn đầy khát khao, lúc này nàng chính là một con chó, thậm chí cũng không bằng, ngươi đánh chó, chó đau còn biết bỏ chạy, nhưng còn cô gái bị Hạ Phi một cước đạp văng ra ngoài, lại tiếp tục bò đến, bởi vì bên trong cái gói giấy kia là sự thèm muốn duy nhất của nàng.
– Ngày mai, ngày mai em nhất định sẽ làm được, em sẽ đi tìm nàng, nhất định sẽ tìm cơ hội mang nàng đến đây.
Cô gái liếm môi của mình, nhìn trong tay Hạ Phi gói giấy, mãi cho đến gói giấy bị quăng ra bên ngoài cửa, cô gái quay đầu hướng phía gói giấy bò qua, nhưng không ngờ tới bên trên gói giấy lại bị một nam nhân dẫm lên dưới chân, cô gái ngẩng đầu lên nhìn, thì thấy khuôn mặt chán ghét của An Nhân kia, nhưng nàng minh bạch, hôm nay cửa ải này là không qua được.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://gaigoi.city
An Nhân nhẹ nhàng khom lưng nhặt lên gói giấy dưới chân, sau đó đưa mắt liếc nhìn vào bên trong phòng Hạ Phi, nhìn thấy Hạ Phi đang bận rộn chuyện gì khác, vì thế hắn xoay người ra.
– Đưa cho em… An đại ca… An lão bản… đưa cho em…
Cô gái một mực thở gấp, nghiện thuốc đã ăn mòn linh hồn của nàng, trong khoảnh khắc này, ngoại trừ bao thuốc phiện kia, mọi thứ đồ vật khác đều không ở bên trong mắt của nàng.
An Nhân không nói chuyện, mà là đẩy ra cửa một gian phòng khác, đem cô gái kia kéo vào, nàng lập tức bị đẩy mạnh vào bên trong phòng, ngã nằm vào phía trên tấm thảm sàn nhà, An Nhân đối với nàng không có chút nào thương hại, đối với hắn mà nói, dưới tay của hắn có không dưới mười mấy cô gái như vậy, một khi các nàng lên cơn nghiện thuốc, muốn làm các nàng thế nào, thì các nàng liền làm cái đó, không hề có một chút liêm sỉ gì đáng nói.
Cô gái tuy rằng ngã ở trên mắt đất, nhưng ánh mắt trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào bàn tay An Nhân đang cầm gói thuốc, mãi cho đến An Nhân đem gói giấy bao để lên phía bàn trà, cô gái như điên bò về phía bàn trà, bàn tay run rẩy lẩy bẩy mở ra gói giấy, bên trong là bột trắng mà nàng đang tha thiết them muốn, nàng đem bột phấn đổ ra tại phía trên bàn trà, sau đó cẩn thận dùng giấy cuốn thành một đầu ống hút, vội vàng không chờ được thấp đầu xuống, che lấy một bên lỗ mũi, dùng lỗ mũi bên kia hít vào bột phấn.
Lúc này, An Nhân cũng quỳ gối tại phía sau cái mông của nàng, không tốn sức lột xuống cái quần của nàng, làn da trắng nõn phấn nộn hai mảnh thịt mông làm cho An Nhân trong chớp mắt phát ra tràn đầy thú tính…
An Nhân kích khởi cô gái không ngừng, một tay xoa bóp bầu vú, cùng lúc đó, An Nhân theo trong túi áo lấy ra hơn một cái trứng rung chạy bằng điện, không nói lời gì liền đem cái trứng rung nhét vào bên trong âm đạo cô gái…
Một lúc sau thì từ cửa miệng âm đạo cô gái đã nhỏ giọt tươm ra dịch nhờn, cô gái vừa thấm phê thuốc phiện vừa bị kích thích âm đạo, nàng thật sự không chịu nổi dục hỏa thiêu đốt rên rỉ nói:
– An đại ca… đút vào đi… em không nhịn nổi.
Nàng đỏ mặt, mị nhãn như tơ nói với hắn. Hiện tại chính mình bị An Nhân dùng trứng rung kích thích dục vọng tăng vọt, không có cách nào khác, bây giờ là nàng chỉ muốn nóng lòng giải quyết vấn đề, cũng không do dự nữa cái gì.
– Nhanh chút… thỏa mãn… em đi… em… cầu… van anh…
Bị phê thuốc phiện cùng với dục vọng tra tấn cô gái chẳng biết xấu hổ tiếp tục cầu hắn.
– Ha ha, được…
Bàn tay hắn thăm dò vào bên trong cái khe thịt âm hộ của cô gái, kéo sợi dây điện đem cái trứng rung ra, mang theo một mảnh dịch nhờn, hắn nhìn lấy hậu môn của nàng, rồi cầm lấy tràn đầy cái trứng rung dính dịch nhờn từ từ nhét vào bền trong hậu môn cô gái…
– Á… a…
Hậu môn của cô gái lần đầu tiên bị xâm phạm, nhưng nàng cũng không cự tuyệt, tất cả trong lòng của nàng bây giờ đó là thân thể cực độ cần phải phát tiết, mà lúc này hậu môn lọt vào xâm phạm lại làm cho nàng cảm giác được một loại kích thích loại khác…
Trước mặt cái trứng rung chấn động chuyển dời từ trong âm đạo đưa đến bên trong hậu môn, cảm giác khác thường gây cho nàng cảm thụ mới…
– An đại ca… đừng đùa nữa, mau làm em đi…
Xem ra An Nhân cũng đã là không nhịn được, không lên tiếng nhưng lại trực tiếp đem cây dương vật cắm vào bên trong âm đạo tràn đầy dịch nhờn của cô gái, bắt đầu đại lực cắm vào rút ra…
Trước sau hai lỗ âm đạo và hậu môn đều có dị vật tác động vào đồng thời đang phê pha thuốc phiện, làm cho cô gái cảm giác giống như là đang bay lên tiên cảnh, cả người tràn đầy khoái cảm, trong miệng không ngừng che lại miệng rên rỉ…
Trong phòng chỉ còn lại có tiếng thân thể va chạm cùng cô gái rên rỉ, bởi vì hoàn cảnh nên chỉ hơn mười phút sau, cô gái đã đến cao trào, nằm xụi lơ tại trên thảm.
Cô gái lúc này đã say mê tại bên trong hư ảo, tác hại một khi nghiện thuốc, thì không thể khống chế được, cả người đều là chìm đắm bên trong ảo mộng.
An Nhân sau khi phát tiết xong, kéo quần lên liền đi ra ngoài, hắn đi đến phòng làm việc Hạ Phi.
– Lão bản…
– Chuyện tao nói mày làm đến đâu rồi?
Hạ Phi hỏi.
– Đã điều tra xong, cô gái trẻ kia tên là Miêu Miêu quả thật là do chính Đinh Trường Sinh mang đi, hôm nay em theo lấy Đinh Trường Sinh suốt một ngày, đến buổi tối thì hắn đến một nhà hàng ăn cơm, đến khi thấy hắn đi cùng với một nam nhân xa lạ, tôi không dám đến gần quá, mặt khác, mẹ của Miêu Miêu tên là Phó Phẩm Thiên, là góa phụ, đang công tác tại trường trung học cơ sở Bạch Sơn…
An Nhân đối với thành quả một ngày này coi như là vừa lòng, cho nên lúc đối mặt với Hạ Phi thì có một chút đắc ý.
– Đinh Trường Sinh vì sao lại biết đường tới câu lạc bộ để tìm cô gái trẻ kia, mày có biết không? Đinh Trường Sinh cùng Phó Phẩm Thiên có quan hệ như thế nào thì mày có biết không?
Hạ Phi đã theo từ miệng của Kha Tử Hoa biết được sự tình đại khái, sở dĩ hắn hỏi An Nhân, chẳng qua là vì muốn gõ An Nhân mà thôi…
– Chuyện này, em… em không có biết được…
An Nhân vừa nghe Hạ Phi nói, thì biết hôm nay việc mình làm không tốt.
– Từ hôm nay trở đi, mày phải nhìn chằm chằm vào người đàn bà kia cho tao, nhất định phải tìm được chứng cứ giữa nàng và Đinh Trường Sinh có vấn đề, hiểu chưa? Đinh Trường Sinh là người khó đối phó, cho nên chúng ta muốn đánh rắn, thì phải đánh dập đầu, mày phải tìm được chứng cứ, tao muốn thằng này phải thân bại danh liệt…
Hạ Phi cắn răng nói.
– Vâng, lão bản, còn sự tình của Miêu Miêu, có tiếp tục tiến hành không?
An Nhân vừa nghe Hạ Phi muốn đối phó với Đinh Trường Sinh, lo lắng đả thảo kinh xà, cho nên hỏi.
– Trước mắt tạm thời không làm gì con bé đó, mục tiêu của chúng ta là Đinh Trường Sinh, chỉ cần đem Đinh Trường Sinh xử lý, thì người đàn bà kia và Miêu Miêu còn là vấn đề sao? Đến lúc đó còn không phải là muốn bóp như thế nào thì bóp cả hai mẹ con?
Hạ Phi bên trong nụ cười để lộ mùi vị dâm tà.
– Vâng… lão bản, em đã biết.
Nói xong, An Nhân lại đi ra ngoài, đi ngang qua căn phòng vừa mới làm cô gái kia, lại phát hiện nàng vẫn chưa chưa đi, lúc này lại là trần truồng nằm ngửa tại phía trên thảm, toàn thân vặn vẹo, khi nhìn thấy tay nàng đang sờ trên bộ vị âm hạch của mình ma sát lấy, An Nhân vui vẻ, lại đi vào, khóa trái cửa lại…
Dương vật hắn đảo mắt liền lại ngẩng lên thật cao, lần này hắn đã chú ý đến hậu môn của nàng, đem cơ thể của lật úp lại, thấy bên dưới âm đạo của nàng vẫn còn ướt sũng hỗn hợp tinh dịch trước đó hắn đã xuất ra, liền đem dương vật của mình thấm ướt lấy chất lỏng nhơ nhớp đó, rồi kê quy đầu đối với hậu môn của nàng, lúc này cô gái đã cảm thấy không yên, nhưng đang chìm trong dục vọng nàng cũng không có phản đối…
An Nhân bắt đầu chậm rãi tiến dương vật vào, vừa mới bắt đầu quy đầu h tiến vào một ít chặn, thấy cô gái nhíu mày, hắn vẫn tiếp tục lấy, mỗi lần tiến vào một đoạn, An Nhân dừng lại một chút, lúc này hậu môn cô gái chậm rãi đã thích ứng với dương vật hắn, bắt đầu chính mình vặn vẹo cái mông…
Giờ phút này chỉ còn có dục vọng…
– Ha ha, dâm phụ… sau này cần thuốc cứ đến tìm anh…
– Ân… a… tốt… tốt…
Cô gái đã bị bao phủ tại trong dục vọng vô tận, tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc đan xen vào cùng một chỗ, An Nhân thì liên tục co rúm xuống…
Lát sau An Nhân tăng thêm tốc độ co rúm tại bên trong hậu môn của nàng hung hăng phát bắn ra, tinh đặc nóng bỏng tràn vào sâu trong trực tràng của cô gái…