Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 208
– Cô trước xuống đi, có chuyện gì xuống rồi nói sau.
Đinh Trường Sinh vào phòng bệnh, quả nhiên thấy Nam Nhã Ninh đang ngồi phía trên cửa sổ bệnh viện, một chân đưa ra bên ngoài, một chân tại bên trong, rất là nguy hiểm, phải biết nơi này chính là lầu 14.
– Anh không muốn gặp em đúng không, anh vừa mới đi đâu, em ngủ dậy nhìn không thấy anh?
Nam Nhã Ninh nói.
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn bác sĩ bên cạnh, nhỏ giọng hỏi:
– Nàng không phải là mất trí nhớ sao? Bị loạn thức, tôi thật không phải là chồng của nàng, bác sĩ nhìn nàng thật lỹ xem sao, có cảm thấy nàng có giống như là có bệnh, hay là giả bộ đây?
Bác sĩ nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, nói:
– Lấy kinh nghiệm lâm sàng mười mấy năm của tôi nhìn, quả thật không giống là giả vờ, đó là thật, rất rõ ràng, đầu óc của nàng bị kích thích rất lớn, lại tăng thêm vết thương bên ngoài đầu, cho nên mới có phản ứng này, anh làm người nhà thì phải từ từ dẫn đường để cho nàng nhớ lại sự tình dĩ vãng trước đây thì mới được…
– Con bà nó, tôi đã nói cho bác sĩ biết bao nhiêu lần rồi, tôi không phải là chồng của nàng, lấy cái gì người nhà?
Đinh Trường Sinh bất mãn nói nói.
Bác sĩ nhìn hắn, rồi xoay người đi.
– Ặc… xem như là chọc đến phiền toái rồi.
Đinh Trường Sinh lẩm bẩm, sau đó đi đến trên ghế gần mép giường ngồi xuống, đối với Nam Nhã Ninh nói:
– Em xuống đây đi, anh không đi đâu cả nữa…
Nam Nhã Ninh thật nghe lời, liền leo xuống, đi đến bên người Đinh Trường Sinh, khoác ở cánh tay Đinh Trường Sinh không buông tay, Dương Lộ tại một bên rất muốn đến đẩy nàng ra, nhưng Đinh Trường Sinh không nói gì, mình và một người đàn bà điên so bì làm gì…
– Cô đi ra ngoài trước đi…
Đinh Trường Sinh đối với Dương Lộ nói.
– Anh ở trong này có một mình có được không?
Dương Lộ nói.
– Không có việc gì, nàng còn có thể ăn tôi sao?
Đinh Trường Sinh nói.
Dương Lộ sau khi ra ngoài, Đinh Trường Sinh nhìn về phía nam Nhã Ninh, nói:
– Cô ngồi xuống trước, tôi hỏi cô chút chuyện.
Nam Nhã Ninh ngoan ngoãn ngồi ở mép giường, Đinh Trường Sinh thấp giọng hỏi:
– Hôm nay đi đến nhà hàng xóm của em gái cô rồi, hàng xóm là một đôi vợ chồng già, bọn họ nói cùng các người không có bất kỳ cái gì quan hệ qua lại, càng không có cất qua cái gì của các người, cô nhớ lại một chút, chứng cứ tài liệu tố cáo có phải đã lộn chỗ, ngươi hàng xóm của em gái cô là ai vậy?
– Chứng cứ? Có phải anh nói đúng là những chứng cứ kia mà em tố cáo Để Khôn Thành a?
Nam Nhã Ninh đột nhiên hỏi.
– Đúng vậy, chính là những chứng cứ kia, cô nhớ lại đã để ở chỗ nào?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Nam Nhã Ninh lắc đầu, nói:
– Em chỉ nhớ là nhà hàng xóm của em gái, em gái của em còn nói, hàng xóm kia rất tin cậy, tuyệt đối không có khả năng nói cho người khác biết, nơi cất giấu rất an toàn, em chỉ nhớ rõ có như vậy, về phần ngươi tên người hàng xóm, thì em không nhớ rõ.
Đinh Trường Sinh cảm giác được mình phi thường nhụt chí, cố gắng nửa ngày vẫn là không có được bất kỳ cái gì, nói:
– Vậy cô nghỉ ngơi đi, tôi ra ngoài mua cho cô ăn chút gì…
– Không được, em muốn cùng đi, nếu anh lại bỏ chạy nữa thì làm sao bây giờ, với lại em không muốn ở lại nơi này nữa, em không sao rồi, đã tốt lắm, anh nhìn xem em có giống như là người bệnh sao?
Nam Nhã Ninh vặn vẹo một chút thân thể của mình nói.
Đinh Trường Sinh nhìn nàng liếc một cái, hỏi:
– Vậy cô có biết tôi là ai không?
– Biết, anh là chồng của em a.
Nam Nhã Ninh ngây thơ hồi đáp.
Đinh Trường Sinh thở dài, nói:
– Vậy là cô vẫn còn phải ở lại tại nơi này rồi…
Nam Nhã Ninh lần này là khôn ra rồi, sống chết gì cũng theo lấy Đinh Trường Sinh đi ra ngoài, từng bước không rời hắn, nàng theo lấy Đinh Trường Sinh, lúc này Dương Lộ từ phía sau nhìn lấy người đàn bà điên này mặc lấy quần áo bệnh nhân, nàng muốn đuổi đi, nhưng trước mắt nhìn đến, không có khả năng rồi.
– Cứ như vậy thì quá khó khăn a, vậy hay là thay đổi quần áo cho nàng, cứ để đi theo chúng ta, hiện tại cũng không làm tiêm, thuốc cũng không ăn, ngươi định làm như thế nào?
Dương Lộ nhỏ giọng hỏi Đinh Trường Sinh nói.
– Hiện giờ không có biện pháp nào, cũng đành có thể là như vậy, cô giúp thay xong quần áo, tôi tại bên ngoài chờ…
Đinh Trường Sinh nói.
Vốn là thương lượng xong sự tình, nhưng Nam Nhã Ninh không đồng ý, bắt phải có Đinh Trường Sinh tại bên trong phòng với nàng, thì nàng mới bằng lòng thay quần áo, bằng không nàng sẽ không thay, dù nói thế nào cũng cũng không thể rời khỏi gian phòng này.
– Này, cô là đàn bà, thay quần áo, tôi ở bên trong nhìn thấy cô không mặc cái gì thì không sao, tại sao muốn một nam nhân ở nơi này nhìn cô thay quần áo chứ?
Dương Lộ hỏi Nam Nhã Ninh…
Nam Nhã Ninh cũng rất đứng đắn nói:
– Hắn là chồng của tôi, trên người ta có chỗ nào mà hắn chưa có nhìn xem qua, thôi thay quần áo thì sao chứ?
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
– Được rồi, như vậy đi, tôi xoay người, cô giúp nàng thay quần áo, nhanh chút…
Nói xong, Đinh Trường Sinh đến bên cửa sổ kéo cửa kính xuống, Nam Nhã Ninh cứ như vậy hướng lưng về phía Đinh Trường Sinh bắt đầu thay quần áo, Đinh Trường Sinh lúc này đã tin tưởng Nam Nhã Ninh bị cục gạch vỗ vào đây gây nên choáng váng rồi, bằng không làm sao có khả năng ngay trước một nam nhân xa lạ thay quần áo…
Càng thêm đòi mạng chính là, nhìn vào, Đinh Trường Sinh nhìn vào trên cửa sổ bằng kính thủy tinh, thì lại phản chiếu đến mỗi một cử động của nàng, nàng cư nhiên ngay tại Đinh Trường Sinh sau lưng cởi thân không mảnh vải, lúc khom lưng, hai mảnh mông thịt tròn với cái khe mông kéo dài xuống phía dưới, lộ ra cái âm hộ phồng lên bên dưới giữa hai chân nàng, nếu không có Dương Lộ cản lại, nàng còn muốn chạy đến bên Đinh Trường Sinh…
Đinh Trường Sinh cau mày, người đàn bà này bây giờ tinh thần thất thường, chứng cứ tố cáo Để Khôn Thành thì tìm không thấy, chính mình ở tại Hồ Châu còn có cái giá trị gì sao?
– Dương Lộ, vậy gia thuộc của Quan Thắng Hòa có cùng đến Hồ Châu không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không có, cục cảnh sát vì hắn có chuẩn bị gian nhà, nhưng hắn không ở, cũng không thấy có gia thuộc đến, hắn vẫn luôn ở tại gian phòng của nhà hàng khách sạn Hồ Châu, vì việc này Lan cục trưởng có gặp Để Khôn Thành phản ứng, nhưng Để bí thư không có ý kiến gì, Lan cục trưởng cũng biết, người này không dễ chọc, cho nên Lan cục trưởng hiện tại đối với cục diện trong cục cảnh sát mắt nhắm mắt mở, nàng biết mình không bao lâu nữa sẽ đổi cương vị rồi, cho nên những chuyện trong cục nàng cũng lười xía vào, hiện tại trên thành phố chính là đang chờ đợi cơ hội mà thôi, để cho Quan Thắng Hòa nắm chặt được người trong cục, mục đích chỉ có một, chính là chuẩn bị tiếp ban.
Dương Lộ nói.
Dương Lộ lái xe, Đinh Trường Sinh cùng Nam Nhã Ninh ngồi ở phía sau, Nam Nhã Ninh tay vẫn luôn nắm thật chặt tay Đinh Trường Sinh, một lúc sau thì tay hắn đã tê rần.
– Này… đây là tại bên trong xe, tôi không thể bay ra ngoài được, cô đừng có nắm chặt tay tôi như vậy, tay của tôi đều đã tê rần rồi.
Đinh Trường Sinh nói.
– Đêm qua em gặp em gái, nàng nói anh là người tốt, bảo em phải thật tốt quý trọng anh, em quả thật là sợ anh chạy mất, không có quan tâm đến em nữa, anh theo em đi về nhà đi, em nấu cơm cho anh ăn.
Nam Nhã Ninh nhìn Đinh Trường Sinh, thâm tình nói.