Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 177
Xe của Đinh Trường Sinh đang chạy trên đường thì gặp được Lưu Chấn Đông chạy đến tiếp ứng, nhìn thấy Đinh Trường Sinh không có việc gì Lưu Chấn Đông mới an tâm, liền xuống xe lên xe của Đinh Trường Sinh.
– Xảy ra chuyện gì à?
Lưu Chấn Đông hỏi.
– Nhận điện thoại của anh, tôi liền xuất môn đi ngay, cũng may là gọi Đỗ Sơn Khôi tới đón, bằng không chắc bị bắn lủng như cái rổ rồi, xuất phát không bao lâu liền có người theo dõi…
Đinh Trường Sinh nói.
Lưu Chấn Đông sửng sốt, hỏi:
– Vậy là từ nơi của tôi để lộ bí mật rồi sao?
Đinh Trường Sinh nhìn về phía Lưu Chấn đông, hỏi:
– Không phải đâu, nơi này còn có thể có quỷ ở bên trong, mấy ngày nay tôi nghe được chính là có quỷ nội bộ rồi, Vạn Hòa Bình nói kỷ ủy chúng ta có quỷ, hiện tại ngươi lại nói đến vấn đề này, tôi nhìn việc này không còn đơn giản…
– Um… anh Sơn Khôi… anh lái xe phải chú ý thêm nhiều một chút, nếu tập kích theo kiểu này khó mà thương tổn được các người, nhưng nếu xe bọn hắn trang bị bom thì sao đây? Điểm này nhất định phải chú ý kiểm tra cẩn thận.
Lưu Chấn Đông nói.
– Hiểu rồi… à… vừa rồi Trường Sinh nói để cho cậu tra vụ nổ súng này là ai làm, nếu tra ra đến là người, nếu thuận tiện thì cứ ra tay xử luôn đi, mẹ kiếp, đám này đúng là phản thiên?
Đỗ Sơn Khôi oán hận nói.
– Tra nhất định là phải tra, anh yên tâm, việc này tôi nhất định tra rõ, chỉ là Đinh cục phải cẩn thận một chút, tôi nhìn, vụ án này phải tra ra cho bằng được gốc rễ của bọn, bằng không, bọn hắn không có cảm thấy đau, dùng trăm phương nghìn kế quấy nhiễu ngươi đang tra vụ án này, trong chuyện này nếu không có nhiều vấn đề, nói quỷ cũng không tin.
Lưu Chấn Đông nói.
– Ừ… xem ra là có người chê tôi sống lâu a…
Đinh Trường Sinh lời còn chưa dứt, điện thoại di động Lưu Chấn Đông vang lên.
– Này, bắt được người không?
Lưu Chấn Đông nhận lấy thông điện thoại hỏi.
– Bắt được người rồi, nhưng xe của chúng tôi lại bị chiếc xe vận tải lớn đụng vào, hiện tại đang nhờ cứu giúp, lâm Lâm cũng ở tại trên chiếc xe này, chiếc xe vận tải lớn đã chạy, Lưu chủ nhiệm, tôi cần có tiếp viện.
– Cái gì? Đang ở tại vị trí nào, tôi lập tức đi tới.
Lưu Chấn Đông nói.
– Chúng ta chỉ có vài người đi cũng không hữu dụng, để tôi gọi Vạn Hòa Bình, trong tay ông ấy có nhiều người hơn, đồng thời liên hệ đội phòng cháy 120, nói cho bọn họ vị trí tai nạn…
Đinh Trường Sinh cắn răng nói.
Bởi vì không có công cụ phá xe, chiếc xe bị xe tải tông trúng biến hình lợi hại, những người khác cũng chỉ có thể dùng tay không tìm cách cứu viện, bên trong xe bị kẹp chặt tổng cộng bốn người, bao gồm có cả Lâm Lâm.
Xe Đinh Trường Sinh chạy rất nhanh đến hiện trường, hắn xuống xe nhìn, người vẫn còn sống, Lâm Lâm bị dính bên trong, chưa thoát ra được…
– Nhìn xem bình xăng có nổ không, trên xe chúng ta có bình chữa lửa không, tập trung chuẩn bị tình huống xấu nhất…
Đinh Trường Sinh nói.
Hơn mười phút sau, xe cứu hỏa chạy đến, lại quá thêm vài phút đồng hồ, Vạn Hòa Bình cũng tự mình đến hiện trường chỉ huy cứu viện, Đinh Trường Sinh đứng một bên nhìn thấy tất cả, cũng biết tất cả đều là bởi vì vụ án kia, thấy đến vụ án Chu Bội Quân thật đúng là có nhiều trò hay để nhìn.
– Có cảm nghĩ gì không?
Vạn Hòa Bình tiến đến bên người Đinh Trường Sinh, hỏi.
– Cảm nghĩ? Rõ ràng có người đứng ngồi không yên, lúc tôi nhận được điện thoại của Lưu Chấn Đông, nói là thư ký Chu Bội Quân là Lâm Lâm lái xe trốn đi, tôi bảo bắt người quay về, tôi thì chạy đến sở cảnh sát, sau khi ra khỏi cổng thì liền có xe theo dõi xe của tôi, đầu tiên là dàn xếp đụng xe của tôi, nhưng thất bại, tiếp lấy phía sau có xe chạy lên song song với xe của tôi rồi nổ súng, may mắn xe của tôi chạy nhanh hơn, mới tránh thoát một kiếp nạn, Vạn cục, việc này cũng không thể cứ để như vậy, tôi cảm thấy cũng không khó để tìm được manh mối, bước tiếp theo thì phải dựa vào ông rồi.
Đinh Trường Sinh nói.
Nghe Đinh Trường Sinh nói những lời này, Vạn Hòa Bình lông mày nhéo lại:
– Cậu không có nói đùa chứ?
– Nói đùa? Ông thấy tôi giống là đang nói đùa sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Vạn Hòa Bình ý thức được chuyện này đúng là chơi lớn rồi, Đinh Trường Sinh nói tiếp:
– Tôi vốn không muốn cùng một ít người nào đó đối nghịch, chỉ cần tìm được chu Bội Quân, sau đó mang nàng trở về, nàng sẽ bị xử như như thế nào, đó là sự tình bên pháp viện, không ngờ tới bây giờ lại có nhiều người như vậy bắt đầu tham dự vào, xem ra là có người không muốn để cho vụ án này được sáng tỏ rõ ràng, bất quá, tô không rõ, Chu Bội Quân thì dựa vào La Minh Giang, nhưng bên ngoài còn có ai khác giúp nàng dọn sạch việc này?
Vạn Hòa Bình lắc đầu, nói:
– Này… tôi đề nghị cậu đem việc này sửa sang lại một chút, báo cáo cho Lý bí thư về vụ án này nên điều tra như thế nào, có cần phải thăng cấp quy cách vụ án lên bậc nữa, tôi cảm thấy đây là lựa chọn tốt nhất, nói thẳng ra, vụ án này, một mình cậu chống không nổi đâu…
Đinh Trường Sinh gật đầu, nói:
– Ông nói không sai, có khó khăn thì tìm lãnh đạo, đây là đúng nhất, nhưng vạn nhất Lý bí thư phớt lờ thì tôi phải làm sao bây giờ?
Biết Đinh Trường Sinh nói giỡn, Vạn Hòa Bình yên lặng…
Mấy tên thủ hạ bên sở cảnh sát tỉnh của Lưu Chấn Đông đều được cứu ra, cũng may là không chết người, nhưng Lâm Lâm ngồi ở ghế sau, lại là vị trí chính giữa, cho nên bị va chạm nghiêm trọng nhất, nàng đã hôn mê, cần phải nhanh đưa đi cấp cứu…
– Lần trước là Chu Bội Quân từ bên trong bệnh viện chạy thoát, bây giờ cùng là có một người đàn bà bị đụng thành cái bộ dạng này, Vạn cục, lần này bên cảnh sát có thể lưu giữ được nàng không vậy, một là đừng bị người giết, hai là đừng để cho nàng chạy thoát, như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh nói.
– Hừ… đây là cậu không tin chúng ta, hay là khinh thường chúng ta?
Vạn Hòa Bình lườm hắn liếc nhìn một cái, nói.
Đinh Trường Sinh cười cười, không nói chuyện.
– Tôi có dự cảm, bọn hắn trở về tìm nàng lần này, hoặc là tìm cách để cho nàng chạy trốn, hoặc là giết người diệt khẩu, nhìn đến người mà chúng ta tìm đã tìm đúng, Lâm Lâm hẳn là biết rất nhiều sự tình phía sau bức màn, nhưng nàng không có nói ra, đó là một chuyện phiền toái, cho nên lần này có cơ hội, tại thời kỳ nàng nằm viện, chỉ cần là bác sĩ cho phép, các người sẽ không ngừng thẩm vấn, tôi muốn nhìn xem lần này nàng có thể chống đỡ cho tới khi nào.
Đinh Trường Sinh nói với Lưu Chấn Đông…
– Được… tôi biết, nhưng trước mắt thì vụ án này cũng chỉ là có bên nhóm kỷ ủy của cậu đang làm…
– Tôi biết, lát nữa tôi sẽ trở về tìm gặp Lý bí thư nói về chuyện này, vụ án này nếu chỉ dựa vào một kỷ ủy thì làm không thành, phải có bên cảnh sát giúp đỡ.
Đinh Trường Sinh nói.
– Tốt, chỉ cần là chúng ta có quyền lực này rồi, thì liền dễ làm.
Lưu Chấn Đông nói.
Đinh Trường Sinh cùng Đỗ Sơn Khôi tại trên phố ăn sáng, giằng co đến bây giờ đã đói bụng, ăn xong bữa sáng, Đinh Trường Sinh quay về văn phòng đi làm, còn Đỗ Sơn Khôi ở dưới lầu tìm chỗ đi ngủ, tuy rằng Đỗ Sơn Khôi là lái xe riêng cho Đinh Trường Sinh, nhưng có sự phối hợp của Đinh Trường Sinh, hắn có thể đến văn phòng bộ phận tài xế kỷ ủy nghỉ ngơi.
– Anh cứ nghỉ ngơi trước đi, tôi đi chuẩn bị tài liệu, buổi sáng nay có khả năng còn phải đi ra ngoài.
Đinh Trường Sinh nói.