Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 173
Đối mặt Vạn Hòa Bình kêu gào, Đinh Trường Sinh không có tức giận, cũng không đáng để bực tức, hơn nữa hắn cũng biết Vạn Hòa Bình sở dĩ nói như vậy, không phải là nhằm vào hắn, mà là nhằm vào kỷ ủy, tại trong mắt Vạn Hòa Bình, kỷ ủy mới là nơi chịu trách nhiệm về sự việc Chu Bội Quân trốn đi.
– Ông nói với tôi những lời vô dụng này làm gì, tôi hiện tại chỉ tra vụ án Chu Bội Quân trốn đi, còn những việc khác thì tôi không quản được, nếu ông nói ra như vậy, tôi chỉ có thể trở về đem người trong nội bộ kỷ ủy tra qua một lần, nhưng có khả năng sao? Tôi cũng không có quyền lực làm như vậy, nếu cứ tiếp tục như thế này, phỏng chừng cái ngày tôi phải lần thứ hai xuất ngoại cũng không xa.
Đinh Trường Sinh rất tự mình hiểu nói.
Vạn Hòa Bình mang trà lên uống, hướng Đinh Trường Sinh, nói:
– Cho nên, vụ án Chu Bội Quân là một cái mệnh đề giả, lúc ấy cậu đã đi ra nước ngoài rồi, sự tình phía sau thì cậu không có ở trong quốc nội, chắc chắn có rất nhiều chuyện cũng là từ tin vỉa hè, khi đó không có mặt cậu ở đây thật sự là quá đáng tiếc, bởi vì vụ an này rất đặc sắc, thời khắc đó làm cho nhiều người lo lắng đề phòng, toàn bộ thành phố Giang Đô lòng người bàng hoàng, hôm nay người này bị mang đi i, ngày mai người kia bị bắt, lúc bắt đầu đều cảm giác rất là khiếp sợ, nhưng về sau thì không còn không kinh ngạc nữa, bởi vì so với những người bị bắt đi, tại trong mắt dân chúng, việc bắt người còn bỏ sót nhiều. Cho nên, việc đem cậu phóng tới cái vị trí này, tôi đoán là Lý bí thư hy vọng cậu có thể mở ra một lỗ hổng, trước mắt là truy nã Chu Bội Quân, nhưng phía sau Chu Bội Quân còn liên quan đến bao nhiêu người, chính xác là rất khó nói, huynh đệ, tự mình giải quyết cho tốt a, như thế nào, ngay cả rượu giờ cũng không uống sao?
Vạn Hòa Bình nhìn đến thức ăn mang lên xong rồi, nhưng không có rượu, hỏi.
– Ông làm ơn ủng hộ một chút công tác của tôi đi, giữa trưa không được uống rượu, nếu ông muốn uống, có thể để buổi tối chúng ta đổi chỗ khác rồi thật tốt uống một trận…
Đinh Trường Sinh nói.
Vạn Hòa Bình chỉ chỉ Đinh Trường Sinh, nói:
– Không nghĩ tới… không nghĩ tới, lần này cậu trở về thật đúng là cẩn thận hơn trước rất nhiều…
– Không có biện pháp khác, nếu quả thực như ông đã nói, vụ án của Chu Bội Quân còn liên lụy rất nhiều người, như vậy tôi phải càng thêm cẩn thận rồi, không biết bên ngoài đang có bao nhiêu người nhìn chằm chằm, nói không chừng hiện tại bên ngoài cũng có người đang chờ đợi nhìn tôi cười nói, chụp ảnh, quay video rồi, không nói cái khác, chỉ cần truyền lên đến trên mạng là cũng đủ cho tôi ăn trọn quả đắng rồi…
Đinh Trường Sinh giải thích.
Vạn Hòa Bình gật đầu, nói:
– Nói đúng, chuyện này phải cẩn thận, huynh đệ, Chu Bội Quân tuyệt đối là nhân vật then chốt, từ khi Lâm Nhất Đạo bị nắm, sau đó là La Minh Giang bởi vì con của hắn cũng bị điều tra, khi đó chính xác là lòng người có nhiều lo lắng, hơn nữa lúc Chu Bội Quân bị điều tra, có rất nhiều cán bộ đều xin nghỉ phép, cả nước cũng không biết bọn họ ở đâu, nhưng khi Chu Bội Quân thần bí trốn chạy thoát được, cán bộ thành phố Giang Đô dần dần liền bình tĩnh lại, kỳ thật tôi còn nghĩ đến khả năng, Chu Bội Quân rốt cuộc là chạy, hay là đã chết rồi, dù sao từ khi nàng biến mất, không có một tin tức nào xác thực nói nàng đang ở tại nơi nào, nếu như có một vài người muốn đem Chu Bội Quân nhân vật trọng yếu giết chết đi, không phải là không có cái khả năng này…
Nghe được Vạn Hòa Bình nói như vậy, Đinh Trường Sinh có chút bối rối, tất cả mọi người nói Chu Bội Quân chạy trốn, hắn cũng chưa từng hoài nghi qua lời này, nhưng bây giờ Vạn Hòa Bình lại tuôn ra một cái nhìn khác, chẳng lẽ nàng quả thật đã bị chết rồi sao?
– Cũng có lẽ là do nghề nghiệp của tôi mẫn cảm a, nên cảm thấy đây cũng là một phương hướng, cậu nghĩ xem có cái khả năng này hay không, nghe nói có rất nhiều việc La Minh Giang đều đẩy lên thân của nàng, phải biết La Minh Giang cùng Chu Bội Quân có quan hệ không bình thường, nghe nói đứa con trai Chu Khánh Huy kia của Chu Bội Quân cũng là con rơi của La Minh Giang đấy, cậu nghĩ đi, nếu La Minh Giang còn có chút nhân tình, cũng sẽ không đem toàn bộ sở hữu việc xấu đều đắp lên người Chu Bội Quân a?
Vạn Hòa Bình nói.
Đinh Trường Sinh lắc đầu, nói:
– Cũng không hẳn vậy, tôi nhìn thời gian hồ sơ vụ án, thời điểm La Minh Giang đổ hết mấy chuyện kia, Chu Bội Quân đã chưa chạy, cũng tức là La Minh Giang đã biết tình huống gì, bằng không cũng không có khả năng mở miệng liền đem toàn bộ việc đều đổ hết cho Chu Bội Quân, trong này có vấn đề a.
Vạn Hòa Bình gật đầu, nói:
– Việc này vừa vặn nói rõ một vấn đề khác, đó chính là trong nội bộ kỷ ủy có vấn đề, thời điểm lúc La Minh Giang bàn giao việc này vẫn luôn là dưới tình huống kỷ ủy đang theo dõi, nếu ở bên trong không có vấn đề, thì ai có thể tiếp xúc được với La Minh Giang? Điều này không phải là sự tình rất rõ ràng sao?
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói:
– Nghe qua rất có đạo lý, nhưng tôi lại không có khả năng tra được trên đầu một vài người kia, tôi cũng không nói đến cái quyền lực, hiện tại tôi chỉ muốn tìm đến Chu Bội Quân đang ở tại nơi nào, chỉ cần là đem nàng mang về đến, sẽ có rất nhiều việc đều có thể giải thích rõ…
– Không thành vấn đề, cần tôi làm cái gì đây?
Vạn Hòa Bình hỏi.
Đinh Trường Sinh dùng công đũa gắp cho Vạn Hòa Bình một con tôm lớn, nói:
– Kỷ ủy tuy rằng quyền lực không nhỏ, nhưng lâu nay làm việc không có chuyên nghiệp, nhất là thời điểm mỗi khi đang điều tra một người, tôi cần có cảnh sát bên ông đến điều tra, đến lúc đó tôi cần phải nhờ sự trợ giúp, ông không thể thấy chết mà không cứu đấy nhé?
– Cậu yên tâm, lúc nào cậu cần, tôi cũng có thể phái người tin cậy đến, nhưng tôi không thể bảo đảm tất cả mọi người của tôi đều là người tốt, tôi chỉ là tận lực phái người mà thôi, không có biện pháp, thời buổi coi trọng vật chất, không có tiền rất khó mua được lòng người, đúng rồi, nói đến cảnh sát, tôi muốn nói cho cậu một sự kiện, tôi biết ngoài cậu và Thành Công, còn có một người cảnh sát tên là Kha Tử Hoa, cậu chắc không quên a?
Vạn Hòa Bình hỏi.
– Ừ… đương nhiên không có khả năng quên, chuyện gì đây?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Thành Công trốn đi rồi, đến bây giờ cũng không thể trở về, vụ án cha hắn Thành Thiên Hạc cũng là mới vừa xử xong, bị kêu án mười lăm năm, xử không nhẹ, nhưng còn Kha Tử Hoa bởi vì tại bên trong nhà giam có biểu hiện tốt, nên sẽ được giảm án đi ra, tôi cũng chỉ là nghe nói, còn thật giả thì không biết, cậu có thể đi đến nhà giam để xem sao nếu cảm thấy hứng, tôi biết các người chẳng những là có quan hệ tốt, nhưng lại giống như còn có một chút ân oán, người này rất nguy hiểm, tôi không biết là ai giở chiêu số với hắn mà đi ra nhanh như vậy, lúc trước xử hình như là từ tám năm đến mười năm gì đó, lúc này mới qua vài năm đã sắp ra?
Vạn Hòa Bình nói.