Chinh phục gái đẹp – Chương 10 – Phần 146

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 146
Vốn là sẵn dịp đến Hồ Châu thì gặp Lâm Xuân hiểu, chuyển đạt tặng vật của Nguyễn Văn Triết, nhưng vì là ở tại Vệ Hoàng trang viên một đêm này giao hoan điên cuồng với Hà Tình, làm cho Đinh Trường Sinh không có thời gian nán lại tại Hồ Châu, sáng sớm ngày hôm sau, hắn đã ngồi máy bay Giang Đô bay thẳng đến Bắc Kinh.
Đinh Trường Sinh đến sân bay Giang Đô thì còn sớm, trường đảng trung ương chắc lên lớp, hắn liền gọi điện thoại cho Lý Thiết Cương, nói là có chuyện trọng yếu muốn gặp mặt.
– Lại có chuyện gì nữa a? Lớp học quản lý rất nghiêm khắc, không thể thiếu giờ được…
Lý Thiết Cương tại điện thoại bên trong từ chối nói.
– Việc này quá trọng yếu, không có cách nào khác tại bên trong điện thoại nói được.
Đinh Trường Sinh đã sắp đến sân bay Bắc Kinh rồi, vì thế khẩn cầu giữa trưa Lý Thiết Cương có thể cùng mình gặp mặt.
Nói mãi, Lý Thiết Cương cuối cùng đáp ứng hắn, vì thế Đinh Trường Sinh chạy thẳng đến trường đảng trung ương, tuy rằng ngoài cổng không cho vào, nhưng Đinh Trường Sinh chờ tại cổng, thẳng đến khi xe của Lý Thiết Cương theo từ bên trong đi ra, khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang ngồi xổm ở cổng…
– Lên xe đi…
Lý Thiết Cương quay cửa kiếng xuống hô.
Lúc Đinh Trường Sinh lên xe, thì hắn mới thở phào một cái…
– Cậu nhìn lại cậu kìa, nói như thế nào cũng là cán bộ cấp huyện, ngồi xổm tại đó giống như là một dân oan đi khiếu kiện vậy…
Lý Thiết Cương cười mắng.
– Cháu cũng không có biện pháp, bây giờ đang bị nguy cơ tứ phía, cháu phải vô cùng cẩn thận a.
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói nói.
Lý Thiết Cương cũng biết một chút tỉnh sự tình, nhưng ông thấy hành vi của Lâm Nhất Đạo thì rất khinh thường, Lâm Nhất Đạo và Đinh Trường Sinh hoàn toàn không cùng một cấp bậc, vậy mà cứ lấy thế ép người, thật sự là làm cho người cảm thấy có chút quá phận.
Lý Thiết Cương biết Đinh Trường Sinh tìm đến chính mình nhất định là có chuyện quan trọng, vì thế đến phụ cận gần đó một quán trà, vào thời điểm này không còn có nhiều người, ông và Đinh Trường Sinh ngồi ở một góc quán trà, tại trong cái tiểu đình tử trong khu cây cảnh, sau khi người mang trà rời đi.
– Nói đi, tìm tôi có chuyện gì, buổi chiều tôi còn phải đi học đấy…
Lý Thiết Cương nói.
– Lý bí thư, ông nhìn cái này xem, cháu thấy chỉ có mình chú mới có lá gan nhận lấy vật này, nếu chú cảm thấy chuyện này không dễ làm, thì coi như cháu chưa từng nói tới, thứ này trước mặt chú, cháu sẽ đốt bỏ…
Đinh Trường Sinh đưa cho Lý Thiết Cương quyển sổ ghi chép của Triệu Khánh Hổ…
– Đây là vật gì?
Lý Thiết Cương hỏi.
– Đây nguyên là quyển sổ ghi chép của Triệu Khánh Hổ, Triệu Khánh Hổ từng đến tại tỉnh Trung Bắc mua vài miếng đất, có chung chi cho Lâm Nhất Đạo năm trăm vạn, là do chính Chung Lâm Phong thu tiền.
Đinh Trường Sinh nói ngắn gọn chặn nói, sau đó không nói gì nữa, cứ để cho Lý Thiết Cương tự mình nhìn xem là được.
Lý Thiết Cương lông mày lập tức liền cau lại, Lâm Nhất Đạo chẳng khác nào tướng vùng tỉnh Trung Bắc, hơn nữa có quan hệ phía sau cũng rất phức tạp, có thể nói là rút dây động rừng, ông không tới Đinh Trường Sinh lại có gan này, tiểu tử này thật là không muốn sống nữa, nếu như Lâm Nhất Đạo biết đến chuyện này, không cần nói gì khác, đầu tiên là sẽ đưa Đinh Trường Sinh vào chỗ chết cho thống khoái.
– Ngoại trừ cái này, còn có chứng cứ gì khác?
– Còn có… lúc ấy Triệu Khánh Hổ lái xe, trên xe còn có vợ chồng Lâm Nhất Đạo, là Triệu Khánh Hổ đưa tiền mặt, tất cả đều là tiền mặt, nghe nói phía sau chiếc xe Việt Dã bọc lấy tiền mặt, giống như là từng chồng giấy A4…
Đinh Trường Sinh uống ngụm trà, nói.
– Trường Sinh, cậu đưa cho tôi vấn đề khó khăn không nhỏ, chuyện này quá lớn, tôi không thể làm chủ, bất quá, cảm ơn lễ vật của cậu, đây cũng có thể là tác phẩm cuối cùng trước khi tôi rời khỏi tỉnh Trung Nam, tôi phải hội báo chuyện này, Triệu Khánh Hổ đã chết rồi phải không?
– Vâng, những thứ này đều là do chính Triệu Khánh Hổ tự tay viết lên, hiện tại tập đoàn Triệu thị vẫn còn có rất nhiều hồ sơ do Triệu Khánh Hổ ký tên, nếu như phía trên không tin, có thể làm bút tích để xem xét.
– Ừ… tôi biết rồi, cậu ở kinh thành tìm một chỗ ở tạm đi, để tôi đi hội báo về chuyện này, còn quyển sổ này…
Lý Thiết Cương có ý là muốn cầm lấy quyển sổ đi, đây cũng là ý tứ của Đinh Trường Sinh.
– Chú cứ việc lấy đi, nếu như ngay cả chú cũng không tin cháu, thì cháu đến nơi này cũng không có ý nghĩa gì…
Đinh Trường Sinh nói.
– Tốt lắm…
Lý Thiết Cương không còn tâm tư uống lên, liền cáo từ đi, Đinh Trường Sinh một thân một mình ngồi tại đó uống trà.

To top
Đóng QC