Phần 20
Sau đó chúng tôi sang nhà mẹ tôi, chị vẫn như bình thường, ôm lấy cánh tay tôi, còn tôi cố gắng giữ khoảng cách để trấn áp sự ham muốn của mình. Cảm xúc của tôi đối với chị đã thay đổi, giờ đây có thêm cả những sự hấp dẫn của bản năng.
Mẹ tôi không chọn ở gần tôi mà quyết định ở gần chị Nga, căn hộ của mẹ cùng khu với chị, nhưng khác tòa nhà. Căn nhà trang bị đầy đủ đồ nội thất với hai phòng ngủ, chỉ thiếu các thiết bị điện dân dụng, mà hôm nay chúng tôi định đi mua. Tinh thần của mẹ tôi rất tốt, tôi thấy sự mừng rỡ hiện rõ trên mặt bà khi nhìn thấy tôi bước vào, chỉ là tôi vẫn có chút cảm giác bỡ ngỡ. Chị Nga và mẹ tôi thì khác hẳn, có sự thân thiết mà tôi chỉ thấy chị biểu hiện với cô Duyên.
Mẹ tôi dù vẫn có chút chưa thoải mái, nhưng bà không chịu ở nhà, mà kiên quyết đi cùng với chúng tôi mua đồ. Tinh thần mẹ rất tốt, hăng hái cùng chị Nga đi đi lại khắp khu điện máy, bừng bừng bàn luận đánh giá từng sản phẩm, tôi kiên nhẫn đi cùng làm trọng tài dù tôi biết sẽ chẳng mua sản phẩm nào, danh sách các sản phẩm và yêu cầu kích cỡ tôi đã đưa cho người quản lý để kiểm hàng chỉ với yêu cầu loại tốt nhất. Cũng phải mất mấy tiếng, cửa hàng mới kiểm tra đủ các yêu cầu của tôi và đưa tôi một danh sách để tôi lựa chọn, lướt mắt qua nhìn từng thứ, tôi lấy bút gạch hết những sản phẩm không ưng ý rồi đưa lại người quản lý để lấy hàng và vận chuyển đến nhà, còn tôi đi thanh toán bằng tấm thẻ của chị Nga, tôi đúng là không còn nhiều tiền dư. Suy nghĩ một lát, tôi dứt khoát đưa cả chìa khóa nhà cho người quản lý với yêu cầu phải lắp đặt xong trước sáu giờ chiều. Rồi quay lại chấm dứt sự hứng thú của chị Nga và mẹ để đi ăn trưa.
Cảm giác lạ lẫm trong tôi cũng vơi đi rất nhiều, thái độ của tôi với mẹ cũng tự nhiên hơn. Tôi kể cho mẹ về sơ bộ những gì tôi đã trải qua và những dự định sắp tới, tôi không kể những khó khăn, chỉ kể những sự kiện vui vẻ, nhưng mắt mẹ vẫn đỏ hoe thỉnh thoảng lại dùng khăn thấm nước mắt. Sau đó mẹ cười vui vẻ không ngớt khi tôi cường điệu kể về những thói xấu của chị Nga, cả việc tôi hàng tuần phải đến dọn nhà cho chị, cả việc úp mì tôm không cho gia vị của chị. Kệ chị Nga liên tục lườm nguýt tôi, sau đó là những câu bào chữa đại loại như “Đó làm diễm phúc không phải ai cũng có”, “Em phải tự hào là trong năm tỉ đàn ông, chị coi trọng mỗi em”. Mẹ tôi liên tục cười, ánh mắt thích thú nhìn hai chúng tôi đấu võ mồm, thỉnh thoảng hiện ra sự hiểu ra, sau đó là ánh mắt hứng thú chăm chú quan sát kỹ chị Nga. Cuối cùng mẹ tôi cũng nhận việc dọn dẹp và chăm sóc chị Nga thay tôi.
Hôm sau tôi dành một ngày mang chiếc xe của chị Nga đi sửa chữa và bảo dưỡng, rồi mua đồ ăn, đồ uống tích trữ đủ cho một tuần với thông báo sẽ đóng cửa tuyệt giao với thế giới bên ngoài để hoàn thiện kế hoạch vận hành nhà xưởng của tôi với chị Nguyệt, chị Phượng, chị Nga và thêm cả mẹ tôi.
Một tuần tôi không quản ngày đêm, đói thì ăn, khát thì uống, mệt thì ngủ để rồi hài lòng nhìn bản kế hoạch chi tiết hơn hai trăm trang với đầy đủ các đánh giá hiện trạng, kế hoạch khắc phục, kế hoạch kinh doanh và phát triển, cả những ý tưởng về sản phẩm mới sẽ sản xuất trong ba năm tới và kỳ vọng cho mười năm.
… Bạn đang đọc truyện Chị Nguyệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Tôi gọi điện báo cho chị Nguyệt biết thành quả, để nửa tiếng sau chị đã xuất hiện trước của nhà tôi và lao vào tôi ngay khi cửa vừa đóng. Để rồi cái buồi vội vã đâm sâu vào lồn chị khi tôi ép chị vào tường mà không kịp cởi váy của chị.
Sau đó, chúng tôi mê mải ngụp lặn trong sự giao hoan không ngừng, từ ngoài cửa chuyển vào sofa, từ sofa chuyển vào phòng ngủ, buồi tôi luôn ngập trong lồn chị, lồn chị cũng ngập ngụa tinh trùng và nước lồn của chị, chúng tôi cũng không nhớ mình có dừng lại để nạp năng lượng hay không, không nhớ bao nhiêu tiếng hét đã cất lên khi chúng tôi đạt cao trào. Cái buồi tôi thả sức phóng túng không giữ lại những cú địt mạnh sâu hết cỡ vào cái lồn tuyệt diệu của chị, cái lồn có thể co giãn hết sức để lúc nào cũng bao chặt lấy cái buồi tôi, với những cái co bóp tinh tế, tiếp nhận mọi cái địt dù mạnh và sâu cỡ nào, cái lồn mà mỗi lần tôi địt vào lại có một cảm giác si mê không rời. Tôi thực sự không ngờ, chỉ là một mục đích tiếp cận trong lúc khó khăn, tôi lại có được một vưu vật như chị. Một vưu vật mà tôi có thể không biết mệt mỏi giải phóng mọi tinh lực của mình, vưu vật mà luôn khơi gợi mọi ham muốn dù nhỏ nhất trở thành những ngọn lửa hừng hực.
Chị cũng không kém tôi, dẻo dai để cùng tôi trải qua hết những đợt giao hoan này sang những đợt giao hoan khác, hết mình đón nhận những mọi khoái cảm mà tôi có thể mang lại. Chị buông thả hết mình để hưởng thụ, để sự khao khát của mình chảy mãi không ngừng, chị quên đi những nhu cầu cá nhân, để khi chị đạt cao trào những luồng nước đái nóng hổi cũng đồng thời phun ra hòa lẫn những tinh khí của sự thỏa mãn. Chiếc giường của tôi ướt đẫm tinh dịch, tinh khí và cả nước tiểu của chị đồng thời tiết ra khi chị phát tiết sự hưng phấn. Chúng tôi lại chuyển xuống sàn, lại để những vệt nước vương vãi khắp nơi và cuối cùng chúng tôi thiếp đi giữa cuộc giao hoan khi mà buồi tôi vẫn đang được cái lồn của ôm chặt.
Khi chúng tôi tỉnh dậy phát hiện chúng tôi nằm ôm nhau ở ngoài phòng khách vào trưa ngày hôm sau, buồi tôi vẫn nằm trong lồn chị, những vết nước khô ráp dính khắp người chúng tôi, cả người đau nhức đầy những vết răng, vết bấm, cả vết móng tay bấm sâu vào da trên người cả tôi và chị, bốn cái đầu gối tím bầm khiến việc đứng thẳng của chúng tôi cũng sẽ khó khăn vô cùng. Rồi cả hai cười phá lên vì sự điên cuồng đêm qua, nhưng ngay sau đó mặt chị chợt nhăn lại, rồi đưa tay sờ ra đằng sau mông.
– Sao vậy chị?
– Chị đau ở… chỗ này…
Tôi ngồi dậy lật người chị lên, dùng hai tay nhẹ nhàng banh mông chị ra, cái lỗ đít của chị dính đầy những mảng khô trăng trắng vùng xung lỗ đít đỏ rực lên và lỗ đít có vẻ hơi sưng lên.
– Hôm qua… chắc là… Chị có đau nhiều không?
Tôi giọng đau xót, áy náy.
– Không đau, nhưng mà cảm giác hơi rát.
Tôi nhớ ra, đêm hôm qua đêm điên cuồng.
– Chắc không sao đâu em.
– Em sẽ vào xả một bồn nước nóng, để chị em mình ngâm nhé. Nó sẽ giúp giảm sự nhức mỏi.
Chị gật đầu đồng ý. Tôi cố nén sự nhức mỏi toàn thân và cái đầu gối để đứng lên và tập tễnh đi vào phòng tắm.
Nước nóng, mùi hương của dầu thảo mộc làm chúng tôi khoan khoái, những mỏi mệt dần dần tan bớt, chị nằm yên tĩnh trong lòng tôi, hưởng thụ sự ve vuốt của đôi tay tôi khắp người chị.
– Hôm qua thật sự điên cuồng, nhưng mà thích. Chị không kìm hãm được sự ham muốn, chỉ có mong muốn được em địt.
– Lần đầu tiên em cũng điên cuồng như vậy, không khống chế được mình, chỉ muốn được địt vào cái lồn của chị, hết lần này đến lần khác. Nhưng mà phê đến tâm can phế liệt.
Tôi nói ra cảm xúc của mình, ngay cả bây giờ cũng vậy, cái buồi lại đang rục rịch khi tôi nhìn khuôn mặt xinh đẹp của chị hồng rực lên những xuân tình, sự quyến rũ thấm đẫm trong mỗi cái nhíu mày, nhếch môi, trong mỗi cử động nhỏ nhất của chị. Trong đêm điên cuồng vừa qua, toàn bộ sự quyến rũ từ trong xương tủy của chị đã được khai phá, khiến nó bộc lộ ra hoàn toàn và giờ nó đang tỏa ra ánh sáng trên mọi ngóc ngách của cơ thể chị.
– Sau mỗi lần em địt chị, sự ham muốn của chị lại càng tăng, nó đòi hỏi được thỏa mãn mỗi khi đêm về. Trong một tuần vừa qua, không biết bao nhiêu lần chị phải thay quần lót giữa giờ làm việc, đêm đến lại đột ngột tỉnh giấc khi cảm nhận sự trống rỗng trong cái lồn ướt đẫm. Khi nhận được điện thoại của em, trong chị chỉ có một suy nghĩ duy nhất, nhanh chóng để cái buồi lấp đầy sự trống rỗng trong lồn chị.
Cái buồi của tôi đã ngỏng lên dưới mông chị, nhưng tôi biết đó chỉ là phản xạ tự nhiên khi bị sự quyến rũ của chị kích thích, tinh lực trong tôi đã hết sạch để nó phun trào.
Chúng tôi ra khỏi bồn nước khi nước trong bồn đã nguội, sau đó tôi xả một lần nước nóng lên người tôi và chị rồi bước ra ngoài.
– Chị có thấy thoải mái hơn không?
Tôi vừa hỏi khi sấy tóc cho chị.
– Chỉ thoải mái hơn rất nhiều rồi, chỉ là cả người trống rỗng, chị đói rồi.
– Vâng, xong đây mình sẽ đi ăn. Lỗ đít chị còn rát không?
– Hết rồi em. Mà lần sau mình lại thử nhé, chị cảm thấy cũng thích, thử xem khi em vào sâu trong đó nó như thế nào.
– Vâng, lần sau mình sẽ thử.
Đặt máy sấy tóc xuống, tôi quay ghế để chị hướng ra ngoài, với lấy tuýp thuốc mỡ, tôi nhẹ nhàng thoa lên hai đầu gối chị.
– Đầu gối chị như thế này, chị sẽ không mặc váy ngắn và cả quần bó trong ít nhất hai tuần tới. May mà không bị những vết rách da.
– Không sao, hôm nọ chị đã mua mấy bộ quần áo mới rồi.
– Chị có thấy đầu gối nóng lên không? Có thấy dễ chịu hơn không?
– Có, nó nóng nhưng dễ chịu lắm.
Chị vừa nói vừa nhấc chân thẳng lên, sau đó đứng dậy đi lại.
– Vậy là tốt rồi, thuốc này em mua ở Mỹ, dùng để trị những vết thương tương tự. Em hay chơi boxing nên bị như vậy liên tục. Chị cầm về nhớ bôi đều, ngày ba lượt, cho đến khi những vết bầm tan hết.
Tôi vừa nuốt nước bọt vừa giúp chị mặc lại quần áo, sự quyến rũ của chị trên mỗi tấc cơ thể, khiến sự hưng phấn của tôi gia tăng.
– Định lực của em không có chút tác dụng nào trước sự hấp dẫn của chị.
Tôi cảm thán khi giúp chị thắt cái nơ hình bướm quanh eo.
– Chị cũng vậy, không thể nào kháng cự được em, chị cũng đang nhộn nhạo này. Khuôn mặt chữ điền góc cạnh phân minh, cơ thể khỏe mạnh tràn đầy lực lượng, đặc biệt cái này này… sẽ làm bất cứ người phụ nữ nào mê luyến.
Ánh mắt chị trở lên mơ màng khi ngón tay của chị miết từ trên mặt qua những khối cơ trên tay, vòng sang ngực, đi xuống bụng, kéo qua cái khăn quấn quanh hỏng xuống giữa hai đùi, rồi lại đi lên.
– Nhưng mà ánh mắt này, chứ không phải hình thể của em, đã đánh gục chị ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sự thẳng thắn, kiên định, cường bạo không cho người khác kháng cự và nóng, nóng bỏng. Sự cường bạo làm sụp đổ sự kháng cự của chị, thì sự nóng bỏng đốt cháy những tia phản kháng cuối cùng. Em biết không, nếu ngay hôm đầu tiên, em yêu cầu chị ngủ với em, có lẽ chị cũng sẽ không từ chối.
Ngón tay chị lại đi xuống cái cằm của tôi.
– Và hôm nay, chị lại phát hiện, khi em để râu lại càng thêm hấp dẫn, hấp dẫn của sự phong trần và chững chạc. Nếu em để râu, chị sẽ không ngại ngùng khi đi cùng em. Em để râu nhé, dài thêm một chút thôi, em sẽ hấp dẫn không kém diễn viên George Clooney.
Tôi gật đầu đồng ý, sau một tuần không cạo, hàm râu tôi đã phủ kín cằm, chỉ cần tỉa tót một chút sẽ rất có dáng, cũng đỡ cho tôi phải cạo mỗi ngày.
Thay quần áo tôi với chị quyết định không đi xa, mà đến trung tâm thương mại gần nhà tôi ăn trưa. Cô Năm vừa thấy tôi đi qua, gọi giật tôi lại, chú Quân thì chỉ ngước mắt lên nhìn qua chị Nguyệt, rồi lại cúi xuống bàn cờ của mình. Còn những người đàn ông khác thì bỏ qua tôi, ánh mắt dán vào chị Nguyệt. Gật đầu chào cô Năm, tôi đứng lại chờ cô Năm đang đi đến.
– Bạn gái cháu à. Xinh thế!
– Vâng bạn gái cháu.
Chị Nguyệt không nói gì, chỉ gật đầu với cô Năm.
– Mày không giúp anh Vĩ nhà cô à?
– Cháu dạo này cũng bận, mà cô đã nhắm được mối nào chưa?
– Cháu có biết cô bé mới chuyển đến nhà A không?
Tôi lắc đầu.
– Uh, nó mới chuyển đến đây, thuê nhà của cô Nhu.
– Vâng, vậy thì quá thuận lợi còn gì. Cô ưng rồi à?
– Uh, con bé cũng ngoan, xinh xắn, tuy nhà ở tỉnh, nó đang làm cô giáo dạy trẻ. Ngực to, mông nở, chắc chắn mắn đẻ.
Tôi suýt bật cười, mắt hiện lên tò mò về cô gái mắn đẻ sẽ như thế nào, còn chị Nguyệt bấm chặt vào tay tôi, làm cô Năm dừng lại nhìn tôi vẻ cảnh giác.
– Sao vậy? Mày đừng có nhắm nó đấy.
– Cô nghĩ đi đâu vậy? Cô nhìn bạn gái cháu đi, ai sẽ còn làm cháu hứng thú được chứ? Vậy là cô quyết chọn cô bé mắn đẻ rồi à?
– Uh, mày nghĩ cách để anh Vĩ và con bé quen nhau đi, cô sẽ hỗ trợ thêm.
– Được, vậy mấy hôm nữa cháu với cô sẽ bàn kỹ kế hoạch. Giờ cháu phải đi đã. Cháu đi nhé, chú Quân.
Tôi chào cô và với sang chú Quân, khi cô gật đầu.
– Mày chưa thắng được chú đâu nhé, hôm nào xuống đây chú cháu mình tỉ thí tiếp.
Tôi không trả lời chú, cùng chị Nguyệt đi tiếp.
– Em có vẻ thân thiết với mấy cô chú đó?
– Cũng không hẳn, toàn là mấy cô chú về hưu, nói như mọi người thì là toàn người tốt. Thực tế, mấy cô chú đã già, không có quá nhiều mưu cầu. Cô Năm thì là trung tâm buôn dưa, khá nhiều chuyện thú vị để nghe cho biết và hiện có lẽ đang quan tâm duy nhất đến việc lấy vợ cho anh con trai út. Còn chú Quân thì chỉ đam mê với cờ. Nói chung toàn người vô hại.
– Hôm nào có kết quả với cô gái mắn để thì kể cho chị nghe nhé.
– Ha… ha… vâng. Em cũng tò mò, nếu mắn đẻ sẽ trông như thế nào?
Hôm nay chị trông rạng rỡ, sự quyến rũ làm chị trông trẻ trung hơn rất nhiều và có lẽ không làm mọi người chú ý để đoán tuổi chị, chị tự tin khoác tay tôi đi vào khu thương mại. Gọi là khu thương mại, cũng chỉ có ba tầng dưới của tòa nhà chung cư, tầng một là những quán café và quán ăn nhỏ. Nhìn một vòng, chúng tôi quyết định vào của hàng pizza, chọn một chỗ ngồi phía xa của quán, sát bên cửa kính có thể nhìn ra ngoài và cách ly với những bàn khác.
Chúng tôi gọi một cái pizza và một suất mỳ Ý. Có lẽ vì đói, chúng tôi ăn rất ngon, xen giữa là những câu chuyện về kế hoạch tiếp theo của tôi, chị nói về những nhận xét của chị, những kinh nghiệm của chị. Câu chuyện của chúng tôi vẫn kéo dài đến sau bữa ăn.
Ngay khi chúng tôi đang sôi nổi nói chuyện thì một người đàn ông to béo bệ vệ xuất hiện đập tay rầm một cái xuống bàn khiến hai ly nước rung lên xuýt đổ.
– Tôi tưởng cô cao quý như thế nào, hóa ra bỏ tôi để đi theo thằng trẻ hơn.
Giọng ông ta rất to làm những bàn xa cũng nghe thấy và nhốn nháo đứng lên, chị Nguyệt giật nảy mình lên, sau đó là sự tức giận, uất ức khiến mặt chị trắng bệch ra, hai hàm răng cắn chặt vào nhau.
Tôi cũng tức giận bừng bừng, đứng bật dậy đi đến cạnh người đàn ông, tôi đặt tay lên vai người đàn ông bóp mạnh. Tiếng tôi quát lên.
– Ông là ai mà la lối om sòm vậy?
Sau đó hạ giọng, tiếng rít qua hàm răng.
– Hãy ngồi xuống đây và nói chuyện tử tế nào!
Vừa nói, ngón tay cái tôi chuyển xuống, bóp chặt vào hõm xương dưới ức của người đàn ông, làm người đàn ông mặt đỏ lên vì đau và tiếng ú ớ không thể bật ra khỏi cổ họng. Giữ nguyên tay, tôi đẩy người đàn ông vào trong và ngồi xuống bên cạnh, sau đó chuyển tay sang bên kia quàng qua vai người đàn, ngón tay cái lại bóp vào hõm ức. Tôi gằn giọng, nói nhỏ vào tai ông ta.
– Ông mà tiếp tục những lời ô uế, có tin tôi sẽ bóp vào để những lời ô uế vĩnh viễn không bao giờ được phát ra không?
Người đàn ông sắc mặt đã tái nhợt sợ hãi, chỉ biết gục gặc bộ mặt béo tròn núc ních.
– Tôi sẽ cho ông cơ hội để nói thật, ông phải nói đúng sự thật, nếu sai, ông sẽ không có cơ hội nói tiếp đâu, biết không? Tôi sẽ có vô vàn phương pháp để ông sẽ hối hận khi sinh ra trên đời.
Đợi người đàn ông gục gặc đầu, tôi nói to để cả những người đang vểnh tai lên hóng nghe thấy.
– Ông là ai?
– Chồng… chồng cũ.
Ngón tay tôi lỏng ra để ông ta nói.
– Khi ông phản bội ông có nghĩ đến trách nhiệm của người chồng không?
– Kh… ông.
Ông ta run rẩy nói.
– Ông có bao giờ nghĩ đến sự đau khổ mà người vợ đã cùng ông đồng cam cộng khổ hai mươi năm sẽ phải chịu không?
– C… có… Không.
Dưới ánh mắt như muốn giết người của tôi, ông ta lắp bắp.
– Thế thì ông lấy tư cách gì để xúc phạm cô ấy?
Tôi hét đầy phẫn nộ.
– Hãy làm người một lần đi, để cho cô bé mà ông lừa mang bầu ấy được một chút an ủi.
Sau đó tôi hạ giọng, nói nhỏ vào tai ông ta.
– Tôi thật sự phải cảm ơn ông đã bỏ cô ấy, để tôi có thể có người phụ nữ tuyệt vời này. Tôi sẽ chăm sóc và quan tâm cô ấy thật tốt, để bù đắp cho sự đau khổ mà ông đã cho cô ấy. Ông đã là quá khứ và đừng bao giờ xuất hiện. Nếu không ông sẽ hối hận, có khi còn không có cơ hội hối hận đấy.
Tôi bóp mạnh tay vào yết hầu ông ta, rồi kéo ông ta đứng dậy, đẩy ra khỏi chỗ.
– Hãy làm người một lần thôi, đừng để đứa con ngoài giá thú của ông cảm thấy bị sỉ nhục vì sự khốn nạn của ông.
Tôi nói to và nhìn ông ta lảo đảo chạy ra khỏi quán, khi ông ta gần ra khỏi quán, một chiếc chân thò ra ngáng vào chân làm ông ta lảo đảo, sau đó tiếng cười chế nhạo ồ lên khắp quán.
Tôi ngồi xuống, nhìn chị Nguyệt đang rấm rứt khóc, nước mắt loang đầy mặt. Tôi nhoài qua bàn người dùng giấy ăn thấm những nước mắt của chị.
– Cuộc đời này công bằng lắm. Mất không có nghĩa là mất, đau khổ cũng không phải tận cùng, chị sẽ luôn được hưởng cải gì đáng hưởng.
Nước mắt chị cũng bớt dần, tôi cầm tay chị, nắm chặt trong tay.
– Đừng để em phải trở thành kẻ thất hứa, em sẽ quan tâm chị thật tốt.
Tôi nói với chị giọng thâm tình. Chị ngừng hẳn khóc, cầm tấm giấy ăn chấm vào mặt mình, sau đó nở nụ cười gượng gạo, nhưng cũng không rút tay lại. Chúng tôi ngồi im lặng, để chị ổn định lại tâm tình và cũng để không khí ồn ào vừa rồi qua đi. Cuối cùng chị cũng rút tay về.
– Về nhà đi em. Chị tốt rồi.
Tôi gọi thanh toán tiền, khi cô bé phục vụ nhận thanh toán, cô cúi xuống nói với chúng tôi.
– Anh nói hay lắm. Đáng đời kẻ khốn nạn.
Câu nói của cô vừa nói ra, mặt chị Nguyệt lại trắng bệch. Tôi cầm lấy tay chị bóp nhẹ và quay sang cô bé phục vụ.
– Em lại làm bạn gái anh xúc động rồi.
– Em xin lỗi, nhưng mà sẽ luôn có những người đàn ông tốt, chị ạ.
Cô cúi người xin lỗi, rồi nhìn sang tôi với ánh mắt ngưỡng mộ.
– Em cũng sẽ tìm được người đàn ông tốt. Hãy suy nghĩ thật kỹ khi quyết định nhé.
Tôi cười cười nhìn cô bé phục vụ, nói ra một câu có chút tự mãn, để nhận được nụ cười tươi và cái gật đầu của cô bé.
Chị đứng dậy, len đi trước, bước nhanh ra khỏi quán. Tôi cũng không đuổi theo, giữ khoảng cách một chút với chị. Ánh mắt của cô bé phục vụ vẫn nhìn theo bóng chúng tôi.
Trời chiều mùa thu, không khí đã mất đi sự oi ả của mùa hè, ánh nắng vàng rực phủ khắp nơi, có lẽ giúp cho tâm tình của chị ổn định lại, chị chậm bước lại, ôm lấy cánh tay tôi.
– Chị cảm ơn em!
Tôi vỗ lên bàn tay và nở nụ cười tươi với chị, tay trong tay cùng chị về nhà.