Phần 1
Ngày hè đổ lửa của cái năm quan trọng nhất đời tôi.
Gió thổi như đốt cháy da mặt ở một khu vực ngoại thành SG, tôi đang trên chiếc Exciter phóng như bay tới ngôi trường cấp 3 sẽ là nơi mà tôi phải dán chặt cái đít trong 3 năm tới. Lòng thì bồn chồn vì trên tay cầm tập hồ sơ đầy bất hảo từ thời cấp 2 đến có khi nào bị trả về thì thật là phiền phức.
Đến trường, ngôi trường rợp bóng mát từ tán lá cây phượng già trổ đầy hoa đỏ như thể đón chào một mùa hè nóng như cái màu đỏ hoa phượng. Ngôi trường cũ hai bên dãy nhà 4 tầng theo kiểu kiến trúc đặc trưng của trường học loại kiến trúc mà tôi đã phát chán tới tận óc nhưng ít phút tới đây chính tôi sẽ ký vào bản án 3 năm tù một cách tự nguyện.
À quên, giới thiệu qua bản thân thì tôi là thằng con trai bình thường như bao thằng con trai khác, nhưng tôi ở đây không kể về bản thân mà sẽ kể lại quãng đường có thể nói là sóng gió nhất cũng là oanh liệt nhất của tôi.
Tôi tên Duy Anh lúc này đang bước vào quãng thời gian cấp 3 đầy gian khổ nhưng thật ra tôi chẳng quan tâm đến mấy con chữ lắm, tôi sống xa cha mẹ từ bé nên một mình cũng đã quen tới đi nộp học bạ xin học cấp 3 tôi cũng phải tự đi nhìn xung quanh thấy ai cũng có ba mẹ đi cùng nhưng tôi chẳng buồn đâu vì quen rồi.
Năm lên 3, cha mẹ ly thân, ba tôi thì đi làm kỹ sư dầu khí ngoài biển cả năm về tầm 2 lần. Mẹ tôi thì xuất ngoại theo gia đình qua Canada lúc này tôi chỉ sống với ông bà nội thôi.
… Bạn đang đọc truyện Cave thời 4.0 tại nguồn: https://gaigoi.city
Bước tới phòng nhận hồ sơ… tôi nhìn quanh thấy bàn có đặt một cái rổ tôi lại đặt hồ sơ vào rổ đột nhiên từ đằng sau một giọng nói vang lên lanh lảnh làm tôi cả giật mình tính quay vỗ vài cái dô mặt rồi.
Nhưng nhìn ra thì hình như người quen nhưng trong khoảnh khắc đó tôi chẳng biết là ai cả tôi chỉ để ý đến bộ ngực căng chật cứng trong cái áo dài mỏng tang to thù lù trước mặt thôi.
– Em không nhớ chị à?
– Ủa, chị là… em nhìn quen lắm mà em không nhớ ai? – Tôi…
– Chị Thùy Dương nè, con của bác tư em nè lâu không gặp không nhớ à?
Tôi trầm ngâm một lúc thì chợt nhớ ra, mặt dù ở gần nhưng tôi và chị Thùy Dương ít gặp vì thường gia đình hội họp đám giỗ đám quải thì toàn gặp Bác tư thôi nên quên. Chắc cũng cỡ 5 6 năm gì rồi nhưng tôi chợt thấy 5 6 năm trước Thùy Dương là con bé đen nhẻm tóc tai bù xù nay lại đứng trước tôi với vẻ ngoài hoàn toàn khác biệt phải nói là hoàn toàn khác biệt da trắng như sữa ngực to mông cong đầy đặn trong chiếc áo dài.
– Ủa chị, lâu quá mới gặp chị học ở đây à – tôi…
– Ừa, em đi đâu đây nộp hồ sơ chuyển cấp à – Thùy Dương…
– Ừa, đúng rồi chị…
Thùy Dương lớn hơn tôi 2 tuổi chắc là mới vừa học xong 11, tôi mới nhận ra dậy thì nó làm cho con người thay đổi kinh khủng như vậy. Từ một con bé đầy tính ma mị trở nên một tuyệt sắc mỹ nhân đang đứng trước tôi đây làm tôi buộc miệng nói:
Nay nhìn chị khác quá, nhìn xinh quá – tôi…
Thùy Dương chắc cũng bất ngờ khi tôi thốt ra câu đó, nên như bị đứng hình hết mấy giây mới trả lời:
– Hihi, cái miệng ngọt lắm nhen đưa hồ sơ đây vào đây làm cho lẹ nè…
Nói xong Thùy Dương chợp lấy tập hồ sơ rồi đi thẳng vào trong phòng tôi lủi thủi đi theo băng qua hàng người đang ngồi chờ, tôi cứ sợ mọi người nghe nhưng do tôi với Thùy Dương nói nhỏ nên chẳng ai nghe cả thế là hồ sơ của tôi được đi cửa hậu thế là nhanh hơn một mớ thời gian.
Vào trong thì Thùy Dương nói với một bà cô trong đó thế là hồ sơ duyệt nhanh như gió xong mọi chuyện rồi hẹn 10 ngày nữa lên xem xếp lớp, mọi chuyện xong xui tôi mới hỏi Thùy Dương…
– Chị rảnh không, trời nắng quá đi uống tí nước không? – Tôi…
– Chưa xong việc, để phụ thầy cô duyệt thêm mớ hồ sơ rồi đi hen.
Do mọi chuyện xong nhanh cũng nhờ Thùy Dương nên tôi cũng muốn cảm ơn nên ra ghế đá ngồi chờ tầm 30p nữa thì Thùy Dương ôm cặp đi ra, trong gió tà áo dài bay bay dáng đi lả lướt đầy vẻ đẹp thiếu nữ khiến con mắt tôi như không muốn rời xa.
– Giờ uống nước ở đâu? – Thùy Dương…
– Chị thấy ở đâu được, em đâu biết đâu. – Tôi…
– Có quán ngon nhưng xa quá à, đi bộ sao được chắc ra quán gần trường đi…
– Có gì đâu, em có đi xe mà em chở chị cho…
– Ủa chạy được xe hả…
– Không, em bay không à ít chạy lắm, hihi…
Thùy Dương ngồi lên xe một bên hai tay nắm chặt lấy hông tôi, xe tôi phóng đi tiếng gió vù vù qua tai có thể Thùy Dương sợ nên tay càng nắm chặt người tựa về trước áp chặt vào tôi bầu ngực vô tình nhưng rất đúng ý tôi nó chạm vào lưng căng đầy cảm giác rõ mồn một…
Nhưng chưa đến 10 phút thì đã đến nơi, cảm giác mềm mại vừa hưởng thụ đã đến hồi kết, như bao đứa con gái khác quán ngon của Thùy Dương là quán trà sữa tôi lại không thấy mấy là hứng thú với loại thức uống này nên tôi kêu 1 lon nước ngọt uống cho đỡ khát.
– Em nay nhìn cũng khác quá hen, cao hơn trước nhiều á – Thùy Dương…
– Hihi, cũng lâu rồi mà chắc 5 6 năm mới gặp lại chị mà khác là đúng rồi…
– Nãy khen chị đẹp thiệt hay giỡn vậy…
– Thiệt chứ, xinh vậy mà sao nói giỡn được.
– Khéo miệng quá chắc con gái chết nhiều lắm hen…
– Vậy chị có chết không?
Tôi lanh miệng nói đùa vài câu cho cuộc nói chuyện thêm thú vị, đúng như ý muốn Thùy Dương được khen như được mùa cười nói vui vẻ với thân mật hơn hẳn.
Tôi với Thùy Dương đang ngồi thì có nhóm học sinh trường của Thùy Dương vào quán một đám con gái đứa nào cũng như thể là hoa làm tôi muốn biến thành con ong mà hút mật. Tôi nhìn cả đám đó đi qua mới thôi với bản năng con gái Thùy Dương liền phát hiện.
– Thấy gái là mắt lia như radar vậy mà nói chưa có bồ ai mà tin được – Thùy Dương…
– Đâu có, tại gái trường chị ai cũng xinh nên hơi lạ lạ thôi.
– Thì con gái lớn không sửa soạn sao được, bộ không thích gái đẹp à…
– Thích chứ, đẹp như chị ai lại không thích.
Ngồi uống nước chắc cỡ 1 tiếng hai đứa nói chuyện trên trời dưới đất tôi thì xin sđt và facebook của Thùy Dương sau này nhập học có gì thắc mắc thì hỏi luôn, Thùy Dương nói tới giờ phải về nên tôi định chở về nhưng Thùy Dương nói có bạn chở về rồi nên thôi.
Thùy Dương ra về còn đòi trả tiền nhưng tôi không cho dù gì thì chầu này là để cảm ơn nhỏ đã giúp tôi sao để nhỏ trả tiền được.
Tôi ra quầy tính tiền còn Thùy Dương thì đi ra ngoài tôi lén nghía mắt ra ngoài thì thấy bóng dáng Thùy Dương lên chiếc xe của một thằng rồi phóng nhanh đi. Tôi cũng chẳng quan tâm lắm nhưng chiếc xe chở Thùy Dương độ pô nên âm thanh phát ra chát hết cả tai.
Sau khi tính tiền xong thì tôi ra xe phóng thẳng tới một nơi cũng quan trọng không kém trong cuộc đời tôi đó là sân võ. Tôi học võ từ năm lên 6 tuổi từ lúc cha mẹ ly thân tôi gần như không quan tâm gì khác ngoài võ karate mặc dù nhỏ tuổi nhưng đã là đai đen tam đẳng rồi bây giờ phòng tập như là cái nhà tôi vậy đêm nào tập mệt ngủ lại cũng chẳng ai nói gì.
Tới phòng võ thì gặp ngay thằng bạn chí thân của tôi đang ở đây, thằng này tên Bảo con trai của ông thầy dạy võ tôi với nó bằng tuổi nên từ lúc tôi vào học ở đây đã là bạn tính ra cũng rất lâu rồi, mặc dù Bảo nó là con thầy dạy võ nhưng có vẻ như nó học võ chơi chơi chứ chẳng hứng thú mấy nên mãi vẫn dưới đai của tôi.
– Nay ra sớm vậy mày – Bảo…
– Ừ tôi mới đi nộp hồ sơ cấp 3 rồi ra luôn, mà hôm qua gọi tao có gì không tao ngủ quên mất không có nghe điện thoại…
– Tao định rũ mày đi học Muay Thái, đi không?
– Mẹ, mày con thầy dạy võ karate giờ đòi đi học muay Thái, ba mày ổng mà biết ổng thẻo dái nha con.
– Mày ngu quá đó gọi là tu nghiệp biết đâu sau này tao mở được phòng tập muay Thái sao, đi không hãy nói một lời nào thằng lol?
– Mé, tao tập ở đây còn phải dạy tụi nhỏ phụ ba mày thời gian đâu đi?
– Đi thử 1 tháng thôi ghiền liền đó, bên đó tập cơ nhiều tướng mày qua đó tập lên là đô nhìn đẹp lắm tin tao đi.
Tôi cũng bị nó dụ ngọt vì tôi rất thích mình có một thân hình đẹp nên cũng đồng ý hẹn nó sau buổi tập thì đi đăng ký học Muay Thái, hai đứa quần nhau trong sân tập qua lại cũng hơn 3 tiếng đồng hồ mệt lả cả người.
Tôi lấy điện thoại ra xem FB chút nhìn thấy Fb Thùy Dương mới đăng stt check – in ở rạp phim, tôi nói thầm trong bụng vậy mà nói phải về giờ đi chơi, đúng là con gái nói 1 đằng làm 1 nẻo.
Thằng Bảo từ trong đi ra nói: Thay đồ đi mày 4h chiều rồi kìa qua đó đăng ký là vừa nhanh đi.
Tôi gật đầu rồi vào trong tắm thay đồ rồi hai thằng đi qua chỗ phòng Muay Thái chỗ thằng Bảo tìm hiểu được.
Tới nơi tôi bất ngờ về độ đầu tư của nơi này có phòng tập thể hình riêng phòng tập đấu võ riêng vừa nhìn liền thấy ưng tôi và thằng Bảo mừng rơn vì được tặng gói luyện tập thử 1 tuần đầu.
Đăng ký xong thì tụi tôi về vì mới tập bên kia xong nên cũng không muốn mình hoạt động quá sức. Từ giờ phải chia ngày đi tập cả hai môn võ, tôi thấy đói bụng quá nên rủ thằng Bảo đi làm vài tô hủ tiếu gõ.
Xe hủ tiếu này gần trường mới cấp 3 của tôi và thằng Bảo tụi tôi ăn ở đây chắc nhiều hơn ăn cơm nhà nữa.
Vừa vào ổng chủ quán nói – Như cũ hen mấy đứa?
Ok, như cũ nhé ông chủ.
Hai thằng còn chưa kịp ngồi xuống thì một âm thanh như sấm chớp vang lên phía bên kia đường, tiếng xe máy độ pô vụt ra khỏi con hẻm đối diện xe hủ tiếu rồi phóng đi như tia chớp trên con đường.
Chỉ trong chớp mắt nhưng tôi thừa thời gian nhận ra bóng hình tôi vừa gặp lúc sáng và tiếng xe không lẫn đi đâu được. Đúng là Thùy Dương và thằng ôn chạy chiếc xe phá làng phá xóm đó từ trong con hẻm vừa vụt ra.
Ông chủ quán liền kêu lên: Trời ơi, giật mình xém té dô nồi nước lèo rồi, xe gì mà chạy như xe lửa vậy trời.
Tôi với thằng Bảo thấy thần thái của ông chủ liền bật cười ra rả lên, ông chủ lại nói: Nãy nó vào hẻm lần rồi, giờ nó ra khỏi hẻm cũng vậy.
– Nhà nó trong đó hả ông chủ? – Bảo…
– Có đâu, trong hẻm đó có mấy nhà đâu hẻm cụt mà. Chắc bồ bịch trai gái đi nhà nghỉ khách sạn, trong đó có cái đó.
Tôi liền mở mắt sáng rở vì nhiều chuyện, Thùy Dương nói với tôi rằng phải về nhưng giờ từ trong con hẻm đi ra với thằng nào đó rồi còn nghi vấn từ ông chủ quán nữa. Làm tôi không khỏi tò mò.
… Bạn đang đọc truyện Cave thời 4.0 tại nguồn: https://gaigoi.city
Một buổi sáng trời không một chút nắng, mây đen ùn ùn kéo đến hôm nay đúng lịch tôi sẽ có 4 tiết học hè buổi chiều nên tôi hẹn với Bảo sáng đi tập Muay Thái từ lúc đăng ký đến nay tôi với nó tập chắc cũng được hơn tháng rồi, nhưng tôi cảm thấy một sự tiến triển đầy khả quan.
Khi tập karate thì cơ ít có phát triển nhưng qua tập phòng tập mới có liệu trình tập tạ tôi từ 65 ký tăng lên 70 ký nhìn thân hình vạm vỡ hẳn ra. Nên tôi lúc này chăm đi tập hẳn, bụng cũng có cơ đẹp lắm nên nhìn thích hẳn…
Sau hai tiếng tập thì tôi với thằng Bảo cùng thay đồ đi học, không biết trời xui đất khiến sao hai thằng đăng ký cùng trường nhưng lại được xếp vào chung lớp luôn mới hay. Hai thằng vừa ra khỏi chỗ tập thì trời liền mưa lớn, không áo mưa cả hai phóng như bay trên con xe của tôi.
Do chạy nhanh quá nên đến trường nhanh hơn tôi tưởng nên cổng trường còn chưa mở hai thằng liền đứng vào mái hiên phòng bảo vệ chung với một nhóm học sinh đi học sớm chờ gửi xe.
Nhưng tôi đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe rất quen đang đậu trên lề chung với xe của tôi do nhìn thấy vài lần rồi nên tôi chắc chắn là chiếc xe thằng ôn hay đèo Thùy Dương đây mà nhưng tôi vẫn không biết mặt thằng đó ra sao.
Nhưng đột nhiên tôi nghe một đám không mặc đồng phục trường đang đứng chụm lại nói chuyện rất gần tôi:
– Mày nay lại rước nhỏ Dương nữa hả, nghe nói chia tay chia chân gì rồi mà? – Thằng áo đỏ…
– Nay tự nhiên nhớ ẻm, nên định rước đi chơi á mà. – Thằng bồ Thùy Dương…
– Nhớ cái lồn thì nói mẹ đi – Thằng áo đen…
– Haha, nhớ gì nữa chơi cũng nát hết rồi – Thằng bồ Thùy Dương…
Mặc dù đứng chỗ đông người nhưng tụi nó nói cũng chẳng nể nang gì cứ nói thôi nhưng do ai cũng có chuyện riêng nên không ai để ý hết có tôi là nghe rõ mồn một thôi. Ba thằng lại tiếp tục nói chuyện với nhau…
– Quen lâu chưa, tao nhớ mới quen mà đúng không, sao dễ quá vậy – thằng áo đỏ…
– Mới được mấy tháng, chắc 2 3 tháng gì à đúng không? – Thằng áo đen…
– Ừ, cỡ đó à, quen cỡ được tuần bữa sinh nhật tao ăn nhậu xong tao đóng thằng khách sạn luôn mà – thằng bồ Thùy Dương.
– Má thằng sướng, dớt được con nhỏ ngon quá – thằng áo đen…
– Có tuần đi khách sạn 4 ngày má chịch như cái máy luôn, cứ rc ẻm đi học ra là đi chơi đã xong trả về nhà.
Nói xong ba thằng chụm đầu vào xem xem cái gì đó trong điện thoại thằng bồ Thùy Dương xong xuýt xoa trầm trồ các thứ, không cần phải đoán tôi biết đó không phải là cái gì tốt lành rồi.
Đột nhiên tiếng trống trường vang lên cổng trường bật mở tầng tầng lớp lớp học sinh ùa ra như ong, đang suy nghĩ chuyện của Thùy Dương tôi đưa mắt ra xa nhìn vào dòng người đột nhiên tôi nhận ra không thiếu các nữ sinh đẹp tựa như hoa mang trên mình một bộ áo dài hiền dịu bước ra khỏi cổng trường lại lên những chiếc xe như thằng ôn bồ Thùy Dương rồi phóng vụt đi trong màn mưa.