Phần 3
– Mẹ… mẹ ơi, mẹ đừng đi…
Ly bật dậy trong vô thức, những giọt nước mắt chảy dài lăn má, lại là những ký ức buồn hiện về trong giấc mơ.
Một năm trước.
Ly được tham gia vào cuộc thi piano tại nhà hát lớn HN.
– Sau đây là tiết mục của bạn Nguyễn Diệu Ly. Xin mọi người ở dưới hội trường hãy cho bạn ấy một tràng vỗ tay ạ.
Một cô bé nhỏ nhắn bước ra từ cánh gà, cô bé mặc một chiếc váy đỏ rất xinh, khuôn mặt thanh thoát của một thiếu nữ tuổi 15 mới lớn với một lớp dặm phấn nhẹ làm bao nhiêu chàng trai ngồi dưới hội trường phải chết đứng. Đặt nhẹ cánh tay nhỏ bé lên ngực Ly cúi chào khán giả rồi tiến về phía đàn Piano đặt ở giữa sân khấu. Tay phải kéo ghế, tay trái đỡ phần sau của váy một cách nhẹ nhàng đầy tinh tế.
Ly đã bước vào thế giới riêng của chính mình. Những ngón tay dài và thanh tú đảo nhẹ trên mặt bàn phím của cây đàn. Cả hội trường gần như tĩnh lặng khi những nốt nhạc của bản độc tấu Für Elise vang lên. Đây là bản nhạc của Beethoven mà dường như ai cũng đã từng nghe, nhưng qua đôi bàn tay của Ly cô bé đã biến nó thành một bản nhạc mới lạ, dường như đã thôi miên mọi người vào một không gian khác, không gian của âm nhạc, không gian của sự thư giãn. Mái tóc dài đen óng ả không che đi được góc nghiêng tuyệt đẹp của khuôn mặt nhỏ, hàng mi cong, sống mũi cao, má cô bé ửng hồng. Đây là một thiên thần hạ phàm chứ đâu phải người. Cô bé nhập tâm vào từng nốt nhạc, đôi bàn tay múa điêu luyện trên những phím đàn. Khi những nốt nhạc cuối cùng vang lên cả hội trường không ai nói ai, tất cả đều đứng dậy vỗ tay tán thưởng sau màn biểu diễn xuất thần của Ly. Những tiếc huýt sáo tán thưởng từ các anh trai chết mê con bé từ ngoại hình đến tài năng.
Vâng tôi xin công bố giải nhất của của cuộc thi piano cấp quốc gia của năm nay. Bạn Nguyễn Diệu Ly.
Xin chúc mừng bạn và xin mời bạn lên sân khấu ạ. Chúng tôi xin mời ông… lên trao giải cho quán quân của năm nay. Tiếng MC vang vọng cả hội trường. Ly ôm chầm lấy cô giáo dạy piano của mình sau cánh gà, cả hai cùng rơm rớm nước mắt, đây là món quà mà cô bé đã hứa dành tặng sinh nhật cho mẹ của mình. Cô bé bước ra sân khấu nhận giải, bạn bè người quen ào lên tặng hoa nhưng ánh mắt của Ly vẫn chỉ nhìn xuống sân khấu tìm hàng ghế của ba mẹ.
– Ly ơi, Ly ơi ba mẹ con bị tai nạn trên đường đến xem con biểu diễn. Cô giáo dạy piano của con bé một tay cầm điện thoại, một tay ôm mặt khóc. Con bé Ly ngất lịm trên vòng tay của mọi người.
Sau vụ tai nạn, mẹ của Ly đã mất, con bé còn không kịp nói một lời chào với mẹ, ba chấn thương nặng. Chỉ trong 1 ngày mà cả niềm hạnh phúc và sự bất hạnh đổ ập lên đầu một cô bé 15 tuổi đáng thương. Ly tự trách bản thân, vì bản thân, vì buổi biểu diễn chết tiệt này mà làm mẹ chết. Gần như sau đó từ một cô bé xinh xắn, yêu đời, tài năng và được bạn bè quý mến. Con bé đã khép mình lại với cả thế giới. Bỏ hẳn tập luyện piano, trầm lặng hơn trước, không còn vui vẻ như ngày xưa nữa rồi. Sang cấp ba, khi mà mọi người bạn thân của cô bé học khác trường thì bây giờ con bé chỉ còn cô đơn một mình ở môi trường mới. Sáng đi học, chiều về nhà nhốt mình trong căn phòng riêng làm bạn với internet. Ba của Ly sau này cũng vì cú sốc mất vợ nên không còn quan tâm đến cô bé mà lao đầu vào công việc. Hai ba con trong một ngôi nhà có khi cả tháng không chạm mặt nhau đến một lần, tất cả mọi thứ đều do người giúp việc trong nhà làm hết.
Tự nhốt mình trong căn phòng làm bạn với máy tính và điện thoại, Ly dành tất cả thời gian của mình để đọc truyện, cô bé đọc hết từ tiểu thuyết này sang tiểu thuyết khác. Đắm mình trong thế giới của những cuốn sách. Rồi cái gì đến cũng đến, tiểu thuyết có tiểu thuyết tối và tiểu thuyết sáng, một cuốn sách mà con bé vô tình click nhầm “Fifty shades Freed” đã dẫn Ly vào một thế giới mới, thế giới của sự điên loạn. Trong khi đọc con bé vô thức chạm xuống quần lót, quần con bé đã ướt nhẹp từ bao giờ. Vừa đọc vừa xoa đôi bàn tay nhỏ bé vào mép lồn, cảm giác mới đến lạ thường. Càng chà tay vào phần dưới người con bé càng nóng, mồ hôi tuôn ra làm ướt hết áo ngủ mỏng làm lộ ra hai bầu vú bé bé. Ly bắt đầu tức ngực, vừa đọc sách vừa tưởng tượng bản thân mình vào trong cuốn tiểu thuyết. Con bé cong người thở dốc mất kiểm soát bản thân rồi tè luôn không kìm hãm được. Đó là lần đầu tiên một đứa con gái 16 tuổi biết đến thủ dâm là như thế nào, là lần đầu tiên nó biết được khoái lạc của trần gian, và là cánh cổng của địa ngục dẫn đến một tương lai toàn màu đen…