Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 11
– Cốc… Cốc… Cốc…
– Xin mời vào.
– Chào anh Hưng… Ah… Chào anh Hoàng.
– Vâng, chào anh Dương.
– Anh Hoàng đến lâu chưa?
– Anh Hoàng vừa đến thôi, anh Dương vào ngồi uống nước đã.
– Vâng, mời hai anh uống nước – Ông Dương liếc mắt nhìn cái gạt tàn đầy đầu lọc, nhìn không giống như ông Hoàng mới đến chút nào. Trong lòng ông bỗng có chút bất an.
– Chỗ ban tôi có gói thầu khá lớn sắp đấu thầu, đang tìm đơn vị thi công.
– Giá trị gói thầu khoảng bao nhiêu hả anh?
– Khoảng hơn bảy trăm tỷ. Giá gói thầu lớn nên đòi hỏi năng lực khá cao, một mình bên Thái Dương chắc không ôm hết được gói này nhỉ?
– Vâng anh.
– Chuyến đi đánh golf ở Đại Lải, cả bên Minh Nguyệt và Thái Dương đều xin việc ở ban. Lần này hai bên liên danh mà làm nhé, đằng nào đơn lẻ một bên cũng không ôm hết được.
– Vâng, vậy để bên em với bên Minh Nguyệt trao đổi xem thế nào.
– Thôi, không cần trao đổi. Bên Minh Nguyệt thua vụ cá cược, tốn kém hơn nên lần này cho làm đại diện liên danh là hợp lý. Tỷ lệ 60 – 40 nhé?
– 60 – 40 Ah… có hơi…
– Hay 70 – 30 nhỉ?
– Ah thôi… thôi 60 – 40 cũng được anh Hưng. Anh bố trí việc cho là tốt lắm rồi. – Ông Dương vội vàng chấp thuận. Ông biết rõ ràng ông Hưng có ý can thiệp rồi, tuy bị ép nhưng đành phải chịu.
– Cảm ơn anh Hưng, để hai bên Minh Nguyệt – Thái Dương về chuẩn bị dần hồ sơ – Ông Hoàng cười cười nói, ánh mắt thoáng hiện vẻ đắc thắng rất nhanh rồi lại như bình thường. Ánh mắt đó không thoát được sự phát giác của ông Dương.
– Tốt, hai bên về chuẩn bị hồ sơ dự thầu cho kỹ nhé. Hồ sơ thì liên hệ anh X, số điện thoại 09… các anh gọi điện thì cứ bảo anh Hưng cho số, cần thì bấm máy để tôi nói chuyện với anh kia. Thôi hai anh về chuẩn bị dần đi. À có mấy dự án thuộc đề án đang vướng chỗ sở… đấy, anh Dương bám mà giải quyết nhé.
– Vâng, chào anh Hưng.
– Chào anh Hưng – Ông Dương hơi khó chịu vì cuộc nói chuyện diễn ra chóng vánh, bất lợi rõ ràng dành cho công ty Thái Dương.
– Hai người bước đi ra mà trầm ngâm không ai nói gì, chắc mỗi người mải theo đuổi một suy nghĩ riêng.
– Vụ hồ sơ để tôi chủ động liên hệ xin, xong có gì hai bên ngồi phân chia khối lượng sau, cơ bản bám theo tỷ lệ anh Hưng quyết.
– Vâng, thế nhờ anh Hoàng vậy, có gì anh báo tôi nhé. Chào anh.
– Vâng, chào anh Dương.
… Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: https://truyensex.life
– Tôi bên chỗ anh Hưng giám đốc Ban…
– À vâng, có chuyện gì thế anh?
– Tôi thấy anh Hưng bảo dự án… đang vướng gì hả anh?
– À, dự án đấy thấy văn bản của sở… với văn bản của quận… chưa thuận lắm. Anh xem liên hệ hai bên đấy để hoàn thiện hồ sơ nhé, đừng để văn bản lần sau còn vướng mắc gì. Sở tôi chỉ là cơ quan tổng hợp ý kiến thôi, sở… là cơ quan quản lý chuyên ngành với chỗ ủy ban… là địa phương. Hai nơi đấy văn bản không thuận là tôi chịu đấy, không trình ủy ban duyệt được dự án đâu. Anh xem làm tương tự dự án bên quận… í, cũng vướng tương tự và xử lý xong rồi đấy. Dự án đấy tỷ trọng thiết bị còn lớn hơn mà văn bản lại thuận lợi, sắp duyệt dự án rồi.
– Dự án… bên quận… ah? Cũng đang triển khai bước lập dự án à anh?
– Ơ không phải bên anh bám mấy dự án nhóm cải tạo… ah?
– Bên tôi bám dự án… thôi.
– À thế chắc em nhầm.
– Ông Dương vừa đi về công ty vừa suy nghĩ liên tục, sắc mặt ông càng lúc càng cau có. Đến mức, khi về đến công ty, đi ngang qua bàn Lan Phương, cô chào mà ông mải suy nghĩ còn chẳng buồn trả lời.
– Có chuyện gì không vui vậy anh?
– Ah, không có gì, chuyện công việc thôi em.
– Thế ah, e thấy sắc mặt anh không tốt, để em oha cho anh cốc coffe nhé.
– Thôi không cần em… có chuyện này anh muốn hỏi em?
– Vâng, có chuyện gì hả anh? – Lan Phương thắc mắc, cô thấy ông sếp cau có từ lúc về cơ quan cũng đoán có chuyện rồi.
– Đợt chuyến đi Đại Lải vừa rồi em có để ý thấy bên công ty Minh Nguyệt có gì lạ không?
– Có gì lạ không à? Em không thấy gì lạ lắm… ah… chắc không phải.
– Có chuyện gì em chưa kể anh nghe à?
– Chuyện này chắc không liên quan, với cả… cũng hơi tế nhị.
– Có chuyện gì em kể rõ ra xem nào. Gì mà tế nhị.
– Ah… chuyện là… em thấy Kiều Linh của bên công ty Minh Nguyệt làm tình thôi…
– Chuyện đấy thì có gì mà lạ?
– Là… làm tình tay ba với anh Hưng cà anh Hoàng…
– Oh, sao em biết. Em thấy ở đâu?
– Em với anh Dũng qua biệt thự anh Hưng tìm bật lửa thì… vô tình thấy.
– Anh hiểu rồi… Thảo nào…
– Hiểu gì anh… có chuyện gì vậy? – Lan Phương chẳng hiểu gì khi thấy thái độ cùng biểu hiện kỳ lạ của ông sếp.
– Thảo nào… Bảo sao… Thua keo này đau thật.
– Thua gì anh? Là sao em không hiểu?
– Thái Dương thua Minh Nguyệt vụ xin dự án rồi.
– Là sao hả anh?
– Em nhớ vụ cá cược đánh golf không? Hóa ra là bẻn Minh Nguyệt cố tình thua. Cay thật, chả bù cho mình cố mà thắng. Thắng được trận golf nhỏ mà thua toàn cục trận đấu lớn. – Ông Dương chua chát nhớ lại. Thực ra với ông chênh lệch tiền thua cược vài trăm triệu không quá khiến ông bận tâm, chủ yếu là vì hình phạt bổ sung dành cho bên thua: Bên thua phải lo vụ giải quyết sinh lý cho ông Hưng. Phương thì đi cùng ông Dũng nên không giúp được rồi, đột xuất lúc đó biết tìm đâu ra gái đẹp phục vụ ông Hưng. Hương thì ông không muốn để cô làm chuyện đó. Ngược lại, ông Hoàng cố tình thua để Kiều Linh phục vụ ông Hưng. Thái Dương thua là đúng rồi, Minh Nguyệt tính toán kỹ hơn. Họ hơn cả tiền cảm ơn ông Hưng lẫn phần thưởng bổ sung là cuộc làm tình tay ba kia.
– Vâng, sao hả anh?
– Bên Minh Nguyệt cố tình thua để mất nhiều tiền hơn cho anh Hưng. Thế nên họ được ưu ái nhiều hơn, từ tỷ lệ lớn hơn trong liên danh rồi đến giành mất cả mấy dự án ngon trong đề án nữa. Vụ liên danh thiệt thòi thì thôi không nói nhưng vụ đề án tưởng công ty mình làm hết mà cũng mấy mất dự án thì ức quá – ông Dương giải thích cho Lan Phương nhưng không nhắc gì đến hình phạt bổ sung khi thua vụ cá cược.
– Hic, vậy hả anh. Tính ra thiệt hại nhiều không anh?
– Riêng vụ liên danh gói xây lắp, tính chênh lệch hai bên… xem nào… tính lợi nhuận thôi chênh khoảng hai mươi đến ba mươi tỷ. Chưa kể mất mấy dự án trong đề án nữa.
– Hả… Nhiều thế á anh? Vậy giờ phải làm sao? – Lan Phương toát mồ hôi, sự việc nhìn tưởng đơn giản vậy mà thiệt hại lớn kinh khủng.
– Đành chịu chứ biết làm sai, lỡ rồi. Cố rút kinh nghiệm lần sau thôi. Ah, anh hỏi em chuyện này nhé?
– Vâng, sao hả anh?
– Giả dụ vụ đánh golf thua thì em phải làm tình với anh Hưng, thậm chí phải làm tình với hai người đàn ông như Kiều Linh hay thậm chí là nhiều hơn. Em làm được không? Phải quyết định ngay lập tức, em làm được không?
– Em… em…
– Đấy em thấy chưa, em còn phải cân nhắc, còn Kiều Linh thì đồng ý không cần suy nghĩ, đấy là sự khác biệt. Môi trường ngành này khắc nghiệt lắm, đôi khi ra quyết định chậm trong tíc tắc là thiệt hại cả chục tỷ như chơi. Có lẽ em không phù hợp với công việc tiếp khách này rồi…
– Em… em… để em suy nghĩ – lan Phương luống cuống khi nghe tiếng thở dài của ông sếp, ông ta nghĩ cô không phù hợp ư. Vậy từ giờ cô phải quay lại công việc làm bồ nhí vời mức thu nhập ít ỏi sao? Vậy tiền đâu để cô trả góp hàng tháng tiền vay mua căn hộ chung cư cô với chồng mới mua? Cô quá vội vàng vì thấy tiền dễ kiếm sao?
– Thương trường khốc liệt không đợi em suy nghĩ đâu. Em chọn luôn đi, làm được hay không?
– Anh cho em suy nghĩ đêm nay được không anh. Sáng nay em trả lời anh.
– Thôi được. Em cứ cân nhắc kỹ đi, làm được thì làm, không cần cố. Anh cũng không ép em.
… Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: https://truyensex.life
Đêm đó Lan Phương nằm trằn trọc suy nghĩ mãi. Cô lo lắng về áp lực kinh tế vì khoản tiền vay mua chung cư, thực ra thu nhập nếu chỉ làm bồ nhí cho ông Dương thì cũng đủ để trả góp tiền vay nhưng tiền chi tiêu hàng tháng sẽ rất hạn chế, tiền đâu vợ chồng cô lo cho con ăn học.
Ngoài ra, cô tự nhận thấy mình không có gì quá đặc biệt, may mà lọt vào mắt xanh ông Dương với ông Dũng nên mới có cơ hội kiếm tiền dễ dàng như vậy. Thử so với Kiều Linh xem, cô ta vừa xinh đẹp vừa gợi cảm lại còn rất giỏi chuyện giường chiếu nữa, Có lẽ phải như vậy mới tồn tại được trong công việc ngoại giao, tiếp khách. Cô thấy mình chưa xứng đáng với số thu nhập kiếm được.
Đằng nào cô cũng đã phản bội chồng nhiều lần rồi, đã làm tình với ông Dương, rồi ông Dũng, giờ có thêm các người đàn ông khác nữa cũng đâu có gì khác biệt.
Vì thế, cô đã chọn chấp thuận theo con đường này, không còn đường lùi nữa.
Đây là lần thứ ba Lan Phương phải suy nghĩ về quyết định của mình. Lần đầu là sau khi bị ông Dương hiếp dâm, lần thứ hai là khi phải cân nhắc việc làm tình với ông Dũng. Càng ngày cô càng lún sâu, sự băn khoăn suy nghĩ cũng giảm dần, quyết định được đưa ra nhanh hơn. Quyết định lần này lại tiếp tục đưa cuộc đời cô sang một trang mới.
… Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: https://truyensex.life
Sáng hôm sau…
– Em đã suy nghĩ đêm qua rồi, e làm được.
– Chắc chắn đấy em nhé, còn lăn tăn do dự là cầm chắc thất bại.
– Vâng anh, em quyết rồi.
– Tốt, vậy chiều nay qua căn hộ của anh – Ông sếp cũng quyết tâm như cô thư ký. Ông phải rút kinh nghiệm, không để thất bại như lần trước được. Những thứ điểm yếu của ông như tình yêu với chị Hương, ông sẽ hạn chế để bị ảnh hưởng. Từ giờ đi tiếp khách với công tác ông không để Hương đi cùng nữa, tránh tình huống khó xử như lần trước.
– Qua làm gì vậy anh, lại như mọi khi ah?
– Qua luyện tập.
– Luyện tập gì ah? – Lan Phương thắc mắc.
– Chiều em đến thì khắc biết. – Câu nói của ông Dương làm cô tò mò mãi. Cô với ông ta chả làm tình mãi ở đó rồi, có gì mà cần luyện tập cơ chứ.
… Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: https://truyensex.life
Chiều hôm đó…
– Ơ! Sao… Sao chị Hương với Phong lại ở đây? – Lan Phương bất ngờ khi cô mở cửa vào căn chung cư của ông Dương đã thấy chị Hương và Phong cùng ông Dương đang đợi sẵn. Cũng giống lần trước, cô lại bất ngờ, nhưng lần này có thêm Phong thì cô chưa từng nghĩ đến.
– Ơ, a gì nữa. Em vào đi. Anh chả bảo em là chiều nay luyện tập còn gì – Ông Dương cười cười nói đầy hàm ý.
– Luyện tập… luyện tập gì chứ… không lẽ… – Lan Phương thoáng đỏ mặt với ý nghĩ của mình.
– Em đoán đúng rồi đấy. Luyện tập để xử lý những tình huống như chuyến đi Đại Lải đợt trước. Thôi em vào nghỉ ngơi chút rồi tắm.
– Vâng. Sao hôm nay có thêm cả… Phong hả anh? – Lan Phương thắc mắc hỏi ông Dương.
– Thì a muốn mô phỏng lại tình huống tay ba như đợt trước, mà trong mấy người em quen chắc chỉ có Phong là gần gũi, thân thiết nhất. Chắc em không muốn làm việc này với người lạ mặt em không biết chứ?
– Ah… Vâng – Lan Phương thầm công nhận ông Dương nói đúng, nếu phải làm tình tay ba thì ít ra làm cùng người cô thấy có thiện cảm cũng còn tốt hơn là làm mới một người lạ khác.
Lan Phương nghỉ ngơi một lúc rồi đi tắm. Cô vừa mở vòi sen tận hưởng làn nước ấm áp thì cửa nhà tắm bật mở, ba cơ thể trần truồng bước vào. Hai cơ thể trong số đó thì cô đã quen thuộc, chỉ có một cơ thể cao gầy, rám nắng mà cô biết ngay là Phong. Cô ngại ngùng lùi vào trong để lấy chỗ cho mấy người kia, mắt cô vô tình lướt qua rồi đỏ mặt vì thứ lủng lẳng giữa háng cơ thể cao gầy. Một thứ vật đàn ông với làn da sẫm màu, đang ở trạng thái nghỉ ngơi mà độ lớn đã gần bằng thứ khác ở trạng thái chiến đấu. Không biết vào trạng thái chiến đấu thì nó còn to lớn đến mức nào nữa, Lan Phương khẽ rùng mình khi nghĩ đến.
Hai cơ thể nam nữ kia như cố tình đẩy cơ thể cao gầy về gần phía cô, đến khi làn da lạ chạm và da thịt cô khiến cô khẽ nổi gai ốc. Dù biết là sắp phải làm tình với Phong nhưng khi chạm vào anh vẫn khiến cô xốn xang. Ở công ty thì ngoài chị Hương thì Phong là người cô gần gũi, hay trò chuyện và có thiện cảm nhất. Ngay từ ngày đầu tiên cô đi phỏng vấn cho đến bây giờ, Phong luôn là người vui vẻ, niềm nở cũng như quan tâm giúp đỡ cô nhiều tuy nhiên trước giờ cô chỉ coi Phong là bạn.
Sự tiếp xúc da thịt làm con quái vật đang ngủ yên dần thức giấc, Lan Phương thấy nó to lớn dần lên, từ từ dựng đứng chọc chọc vào lưng mình. Nó ấm nóng lạ thường, dù đang tắm trong làn nước ấm mà cô vẫn cảm nhận được nhiệt độ của nó khi áp vào làn da của mình.
Cô quay sang thì bắt gặp ánh mắt của Phong đang say mê ngắm nhìn cơ thể mình. Ánh mắt đó khiến cô đỏ mặt, cố quay người lại né tránh. Dù mất cả đêm suy nghĩ, đã chấp nhận việc phải làm mọi thứ nhưng khi thực sự tiếp xúc với cơ thể đàn ông lạ, cô vẫn chưa ngăn được sự ngại ngùng của bản thân.
Tất cả những biểu hiện của cô không thoát khỏi ánh mắt của chị Hương. Chị trầm ngâm một lúc như suy nghĩ gì đó không ái biết. Chị giục mọi người tắm nhanh rồi còn lau người.
– Chị thấy em vẫn chưa thoải mái lắm với Phong đâu Phương ah. Cái này chị hiểu và thông cảm. Nhưng vào tình huống phải tiếp khách thì không thể ngại ngùng thế được.
– Em… em xin lỗi. Cơ thể em chưa kiểm soát được.
– Thôi không sao, phải tập dần cho quen. Giờ thì bắt đầu đi.
Ông Dương và Phong áp sát lại gần Lan Phương khiến cơ thể cô run khẽ. Cô chưa bao giờ tiếp xúc cùng lúc với hai cơ thể đàn ông như vậy. Chuẩn bị sẵn tinh thần là một chuyện nhưng đến khi thực hành thực tế lại là chuyện khác.
Nhìn biểu hiện vẫn còn lóng ngóng, ngượng ngùng của Lan Phương khiến chị Hương khẽ cau mày.
– Em xem biểu hiện của em kìa, lóng ngóng thế thì đối tác có hào hứng không Em hãy suy nghĩ rằng đây là công việc, mà đã làm việc là phải chuyên nghiệp. Em mà làm không tốt thì không chỉ em bị ảnh hưởng mà còn bao nhiêu anh em nhân viên công ty bị ảnh hưởng theo nữa.
– Vâng, em hiểu.
– Thế nên lúc này hãy tạm vứt bỏ hết mọi thứ trong suy nghĩ đi, những thứ em được giáo dục về đức hạnh chỉ làm rào cản khiến em không thoải mái thôi. Nếu khó quá em thử tự đặt ra một quy tắc, một giới hạn nào đó xem. Đấy cũng là cách tạo điểm tựa tâm lý để vượt qua.
– Vâng, để em thử – Lan Phương nhắm mắt lại, cố suy nghĩ về những điều chị Hương nói.
– Thôi được rồi, em suy nghĩ cách đi. Để chị làm mẫu cho em vậy.
Lan Phương đứng lùi ra để nhường chỗ cho chị Hương thay thế vị trí giữa hai người đàn ông. Cơ thể gợi cảm của chị hòa vào họ, rất thoải mái và tự nhiên. Lưỡi chị quấn lấy lưỡi ông Dương đầy say mê trong khi hai bàn tay liên tục vuốt ve hai cơ thể đàn ông đang hừng hực ham muốn.
– Em ăn gian nhé, em có lạ lẫm gì nữa với anh và Phong đáu, bảo sao thoải mái thế – Ông Dương khẽ nói với chị Hương, không để Lan Phương nghe thấy.
– Suỵt, em làm thế cho Phương nó có động lực. Mà mấy lần trước thì em với anh và Phong cũng chỉ riêng lẻ thôi, đã bao giờ cùng lúc thế này đâu. – Chị Hương khẽ nói, gò má thoáng ửng hồng.
– Đúng thật ha ha.
Hai bàn tay của chị Hương lần dần xuống, tìm đến hai vật đàn ông đang khao khát. Chúng ấm dần, lớn dần, nở ra như quả bóng được bơm bởi đôi bàn tay quen thuộc. Cơ thể chị thấp dần xuống, chui vào giữa hàng hai người đàn ông.
Mặt chị Hương rúc vào bụng dưới ông Dương. Đôi môi chị khẽ hôn lên rốn ông rồi hôn dần xuống hai bên bẹn. Khuôn mặt chị áp vào đám lông rậm rạp hít hà mùi hương quen thuộc, nơi có cái dương vật to tròn cương cứng cọ cọ vào cằm và má chị. Rồi đầu dương vật biến mất trong cái miệng xinh xắn kèm theo tiếng kêu khẽ đầy dễ chịu của ông Dương.
– Ah…
Lan Phương chăm chú quan sát biểu cảm của chị Hương. Chị không hề có vẻ gì ngại ngùng khi làm tình với hai người đàn ông, như ông Dương thì quen thuộc rồi chứ Phong thì sao chị có thể thoải mái như vậy được nhỉ? Khuôn mặt chị chỉ hơi ửng hồng, đôi môi xinh đẹp liên tục trượt dài trên thân dương vật của ông Dương trong khi hai bàn tay còn lại liên tục vuốt dọc theo cái dương vật to lớn còn lại. Được một lúc, chị nhà dương vật ông Dương ra để quay sang ngậm lấy cái của Phong. Lúc nãy trong nhà tắm cô ngại ngùng không dám nhìn, giờ Lan Phương mới để ý nhìn kỷ vật đàn ông của Phong. Cả kích thước lần chiều dài đều hơn của ông Dương khá nhiều, mà dương vật ông Dương vốn đã thuộc loại khá to so với chồng cô rồi. Chị Hương dùng cả hai bàn tay nắm lấy mới hết chiều dài thân dương vật trong khi mồm chị ngậm phần đầu dương vật. Khi mồm chị ngậm lấy cũng không thể hết chiều dài của cái dương vật vì phần đầu dương vật đã chọc đến họng khiến chị khẽ ho lên.
Đây mới là cái dương vật thứ ba nàng nhìn thấy nhưng có lẽ sẽ là cái dương vật đẹp nhất nàng thấy. Thân dương vật vừa to dài nhưng lại gân guốc, còn hơi cong lên trên, độ cứng thì chỉ cần nhìn nỏ tự nẩy tưng tưng lên khi chị Hương mút hết từ thân đến đầu dương vật rồi nhả ra là biết. Đặc biệt, tuy cái dương vật nhìn to lớn gân guốc nhưng làn da phần thân và đầu dương vật lại khá mịn màng. Cái dương vật to lớn giờ trở nên bóng loáng vì nước bọt của chị Hương cũng như nước nhờn rỉ ra từ đầu dương vật, ánh lên màu đỏ hồng pha tím của mạch máu bên dưới đầy khỏe mạnh. Đúng là cái đương vật có thể đại diện cho vật giống của người đàn ông, to, dài, cong, cứng đầy vẻ khỏe mạnh. Dù không muốn nhưng trong vô thức Lan Phương thấy bị hấp dẫn bởi vật đàn ông đầy nam tính này. Yêu cái đẹp vốn là bản chất, hơn nữa cái đẹp của vật đại diện cho giới tính lại càng gây kích thích. Lan Phương chợt có ý nghĩ tò mò không biết thứ vật đàn ông to lớn đẹp đẽ này mà nhét vào thì cảm giác như thế nào nhưng cô nhanh chóng tự gạt nó ra khỏi đầu, cho là mình suy nghĩ vớ vẩn.
Hình ảnh trước mắt khiến cơ thể Lan Phương hơi gai gai người. Khuôn mặt xinh đẹp của chị Hương nằm giữa hai cái dương vật cương cứng liên tục rỉ nước. Cơ thể trần truồng trắng nõn mịn màng của chị kẹp giữa hai cơ thể đàn ông, một béo, một gầy lại càng tương phản.
Nhìn cách chị Hương luân phiên bú mút hai cái dương vật khiến Lan Phương chợ có sự so sánh với Kiều Linh. Một bên là kiểu tận tụy, chăm chỉ nhưng đầy yêu thương còn bên kia là kiểu thèm khát, hưởng thụ, thành thục điêu luyện. Dù sao cô vẫn thấy kiểu làm của chị Hương có nhiều cảm xúc hơn.
– Cái thằng này, ăn gì mà chim to thế. – Ông Dương vừa nói vừa có vẻ khá háo hức.
Có đợt ông đi công tác dài ngày, sợ Hương thiếu thốn nên ông đã nhờ Phong “chăm sóc” cho cô, phải thuyết phục mãi cô mới đồng ý. Dù ông rất yêu cô, không muốn cô làm tình với người khác nhưng cũng thương cô. Ít ra Phong là thằng em ông tin tưởng, để nó chăm sóc cô thì ông còn yên tâm. Như vậy ông cũng biết là hai người có làm tình với nhau nhưng ông chưa bao giờ chứng kiến trực tiếp như hôm nay. Nhìn biểu cảm của người phụ nữ của mình khi làm tình với người đàn ông khác luôn đem lại cảm xúc khó tả. Nhất là thằng Phong này có cái dương vật khủng mà giờ ông mới biết, chắc mọi lần nó làm Hương sướng lắm.
Lần này cũng là thấy Hương làm tình với người khác nhưng không phải kiểu ghen tuông như lần thấy Hương làm tình với ông Dũng mà là khiến ông thấy kích thích rạo rực. Ông nhận thấy kiểu làm tinh tay ba này thực sự rất kích thích. Dương vật ông tách ra khỏi đôi tay mềm mại, tiến đến tranh vị trí nơi đôi môi xinh đẹp với một cái dương vật khác. Hai cái đầu nấm to bẻ thay phiên nhau chiếm lĩnh vị trí. Nhìn lưỡi Hương liên tục luân phiên liếm láp hai cái đầu nấm bóng nhẫy thật kích thích vô cùng.
– Chiến thôi em. – Ông Dương rút dương vật ra, cọ cọ vào mép âm đạo đạo đã ẩm ướt của Hương rồi từ từ đút vào.
– Ah… anh có khó chịu khi thấy em làm tình với người khác không? – Chị Hương vừa rên khẽ vừa hỏi.
– Với người lạ như anh Dũng thì có, còn với Phong thì không sao.
– Anh thích thế à?
– Uh, hôm nay lần đầu làm tay ba với em và Phong lại thấy hay hay.
– Thôi để lần sau đi anh, hôm nay thế đủ rồi. Mục đích chính hôm nay là để luyện tập cho Phương mà.
– Ah uh… tí thì anh quên. Thế thôi để lần sau nhé.
– Vâng… Phong ơi, em qua với Phương đi.
– Vâng chị.
Lan Phương đang ngồi xem ba người kia thì thấy Phong tiến về phía mình trong khi dương vật vật chào cờ dựng đứng ngạo nghễ.
– Sao Phong đang cùng chị với anh Dương mà, qua đây làm gì?
– Chị Hương bảo Phong qua để Phương quen dần, đằng nào tí còn tập vụ tay ba mà.
– Ah… vậy cũng được. – Lan Phương hơi run nhẹ khi da thịt cô tiếp xúc với cơ thể rám nắng rắn chắc của Phong.
Phong rất từ tốn, nhẹ nhàng ôm ấp cô không có vẻ gì hấp tấp dù cô cảm nhận rõ sự khao khát trong mắt anh. Những cử chỉ mơn trớn nhẹ nhàng, những cái ôm từ nhẹ đến chặt dần dần khiến cơ thể cô quen thuộc, tháo dỡ dần rào cản phản xạ của cơ thể người phụ nữ với cơ thể người đàn ông lạ.
Cơ thể Lan Phương run rẩy nhẹ vì cảm giác dễ chịu từ những cái vuốt ve chậm rãi cũng như nụ hôn nhẹ nhàng của Phong lên cổ cô. Những nụ hôn mạnh dần rồi đi kèm cả những đường liếm láp ướt át cho đến những phát cắn nhè nhẹ khiến cơ thể cô không thể nằm im mà liên tục ngọ nguậy. Vị trí hôn cứ trượt dần, trượt dần từ cổ xuống vai, lướt qua hai bầu vú rồi dừng lại vờn vờn xung quanh hai núm vú đang dần căng cứng.
Rồi nụ hôn lại trượt xuống rốn, xuống eo rồi dừng lại ở khu vực bẹn. Hơi thở của Phong phả vào đám lông lơ thơ trên vùng mu khiến Lan Phương rùng mình.
– Thôi… đừng hôn chỗ đó Phong. Bẩn lắm.
– Không bẩn đâu, sạch mà. Nãy Phương tắm rồi còn gì.
– Nhưng… nãy giờ Phong ôm ấp nên chỗ đó không sạch sẽ nữa.
– Không sao, Phong thích thứ nước tự nhiên đó. – Phong vừa nói dứt lời thì đưa lưỡi liếm một đường dài vào khu vực nhạy cảm khiến Lan Phương giật thót người nấc khẽ.
Nhưng cái lưỡi nghịch ngợm đó chỉ liếm đúng một lần chỗ đó rồi cứ miên man xung quanh vùng bẹn, đùi khiến cơ thể Lan Phương không thể nằm im một chỗ. Mỗi khi cái lưỡi liếm gần khu vực hai mép thịt hồng hào rồi lại lượn lờ xung quanh khiến cô vừa thấy bứt rứt như có kiến bò trong người.
Phong lại dừng lại, áp mặt lại gần chỗ đó khiến Lan Phương ngại ngùng xấu hổ vì nơi thầm kín của mình phơi bày trước mắt anh.
– Phong đừng nhìn chỗ đó được không? Xấu lắm.
– Xấu gì, rất đẹp mà.
– Đẹp gì chứ… ah… uhm… – Lan Phương cong người lên vì lần này Phong liếm liên tục vào chỗ đó chứ không dừng lại nữa.
Một cảm giác dễ chịu, mới lạ đã giải đáp cho sự tò mò của Lan Phương.
Từ lần nhìn trộm Luân và bé Thủy làm tình, Lan Phương đã tò mò không biết cảm giác được hôn chỗ đó thì như thế nào. Cô về cũng thử gạ gẫm chồng làm thử mà con người cổ điển như chồng cô lại không chịu. Cô thậm chí chủ động bú mút dương vật cho chồng trước nhưng đáp lại là sự từ chối của chồng với lý do ngại kỳ cục, ngại bẩn…
Đến hôm nay cô mới biết cảm giác đó dễ chịu như thế nào. Nó khác hẳn cảm giác khi giao hợp với đàn ông khi tiếp xúc với âm hộ là dương vật cứng rắn. Còn khi được hôn thế này, tiếp xúc với nơi nhạy cảm là cái lưỡi mềm mại, ướt át. Cái lưỡi cũng vô cùng linh hoạt, có thể chạm tới những nơi mà bình thường dương vật khó chạm đến lúc giao hợp.
Cảm giác vô cùng dễ chịu nhưng lại khiến cô thấy mâu thuẫn. Một mặt cô muốn buông thả có thể theo khoái cảm nhưng mặt khác cô lại sợ mình hư hỏng, tồi tệ vì có khoái cảm khi lần đầu làm tình với Phong. Sự mâu thuẫn trong tâm trí cứ giằng co mãi.
– Em cứ thả lỏng cơ thể ra đi, thư giãn nào. Đừng gồng người lên như thế. Chị biết em thấy mâu thuẫn đúng không – Giọng chị Hương vang lên làm cô giật mình. Hóa ra chị Hương dù đang làm tình với ông Dương vẫn đang quan sát tình hình của cặp đôi bên này.
Vâng, nhưng sao chị biết.
– Không quan trọng. Em đừng cố trốn tránh cảm xúc của cơ thể, cứ thư giãn để tận hưởng đi. Em có cảm xúc thì lúc tiếp khách đối tác mới vui vẻ, coi như đó là một phần của công việc đi. Với cả như thế cũng dễ cho em hơn khi làm việc này.
– Vâng chị. Để em thử – Lan Phương thử thả lỏng cơ thể, trong đầu tưởng tượng ông Hưng đang vùi mặt nơi chỗ kín của mình. Cô tự nhủ mình phải làm tốt, không chỉ vì cô mà còn vì bao nhiêu người ở công ty nữa. Cô đang làm việc để giúp công ty. Đây là công việc, công việc.
Có lẽ do đã xác định được rõ mục tiêu, cô không còn phải xấu hổ khi đối diện với những cảm xúc tự nhiên của bản thân nữa. Việc này là bình thường, không phải cô hư hỏng hay xấu xa. Những nút thắt, bức tường tâm lý bao lâu nay đã được gỡ bỏ, Lan Phương không còn chống đối mà đã tự nhiên đón nhận những cảm xúc êm ái, dễ chịu từ bên dưới truyền đến.
Cơ thể cô thấy lâng lâng, bồng bềnh dần dần. Mọi cảm giác về không gian xung quanh cô dần mờ nhạt dần, chỉ có cảm giác dễ chịu nơi âm hộ đang bị cái lưỡi điêu luyện liên tục khám phá là ngày càng tăng dần. Đến khi Lan Phương thấy cơ thể mình như hòa vào đám mây bồng bềnh êm ái cũng là lúc âm hộ cô nức nở tuôn trào.
Phong không dừng lại, vẫn miệt mài liếm láp dù cơ thể Lan Phương đang run rẩy vì khoái cảm. Miệng anh xì xoạp như muốn húp sạch mọi thứ nước sung sướng tiết ra từ nơi thầm kín của cô.
– Thôi được rồi, dừng lại đi Phong. Chỗ đó của Phương hơi nhạy cảm khi vừa… lên xong. Thôi Phong nằm xuống đi, để Phương hôn cho Phong. – Lan Phương vừa thở hổn hển vừa nói. Mắt cô liếc nhìn dương vật Phong vẫn đang trong trạng thái cương cứng, chỉ là không dựng đứng chào cờ như lúc nãy thôi. Cô thầm thán phục sức mạnh đàn ông của Phong. Bình thường dương vật đàn ông không có kích thích liên tục sẽ mềm dần, mất dần trạng thái cương cứng nhưng nãy giờ không có kích thích gì mà nó vẫn duy trì ở trạng thái hơi cương.
– Thôi, chắc không cần đâu – Phong vừa nói vừa lấy tay vuốt vuốt khiến dương vật nhanh chóng dựng đứng trở lại.
– Không sao… Phương… muốn chiều lại Phong – Lan Phương khẽ đỏ mặt vì đề nghị của mình. Nút thắt tâm lý đã được gỡ bỏ, cô cũng không còn ngại thể hiện cảm giác của bản thân nữa. Cô cũng tò mò cảm giác của chị Hương khi ngậm thứ vật đàn ông vừa to lớn mạnh mẽ này trong miệng thì như thế nào.
Khuôn mặt Lan Phương từ từ áp sát. Nhìn từ xa đã thấy dương vật Phong to lớn, giờ áp sát mặt vào gần càng thấy kích thước khủng khiếp của nó. So với cơ thể cao gầy thì kích thước của nó càng nổi bật. Cô há miệng ra từ từ đón nhận nó vào trong mồm. Cảm giác căng tức từ miệng truyền đến khi cô cố ngậm cái dương vật to lớn vào mồm. Cô cố lắm cũng chỉ ngậm được phần đầu nấm và nửa thân dương vật vào miệng. Khủng khiếp thật, vừa to vừa dài thế này mà đút vào chỗ đó thì sống sao nổi.
Tuy nhiên Lan Phương nhận ra một sự thú vị nhỏ. Cái dương vật tuy to lớn, gân guốc còn cong cong nhưng làn da của nó thì lại mịn màng chứ không xù xì thô ráp. Đúng là một thứ quái vật vừa to lớn nhưng cũng lại rất đẹp đẽ. Phong thích thú ngắm nhìn những biểu cảm của Lan Phương khí bú dương vật của mình, từ chỗ còn hơi e dè, tò mò đến khi thoải mái, miệt mài bú mút.
– Thôi thế được rồi Phương – Phong khẽ nói rồi ngồi dậy, chỉnh hướng cái dương vật về phía hai mép âm hộ vẫn còn ẩm ướt của Lan Phương. Cái dương vật chào cờ dựng đứng, cứng ngắc nên không cần dùng tay chỉnh hướng cũng dễ dàng tìm đến vị trí cần thiết…
– Từ từ Phong nhé… Của Phong to quá… Phương sợ đau.
– Phương yên tâm, Phong sẽ nhẹ nhàng mà – Phong vừa nói vừa cọ cọ đầu dương vật quanh hai mép thịt rồi từ từ đút vào từng chút một rồi lại rút ra.
Lan Phương cảm nhận rõ sự căng tức, ấm nóng từ nơi hai mép âm hộ truyền đến. Bình thường âm đạo cô co giãn rất tốt, những lúc lâu lâu không quan hệ thì lại co lại như gái trẻ dù cô đẻ thường bé đầu. Tuy nhiên gặp cái dương vật khổng lồ của Phong thì không biết có chịu nổi không.
Âm đạo cô sau một lúc làm quen cũng như nhờ sự kiên trì, nhẹ nhàng của Phong nên đã từ từ nở ra để tiếp nhận cái dương vật to lớn. Từ từ phần đầu nấm nhét vào rồi đến một phần ba chiều dài, rồi đến nửa chiều dài dương vật. Phong cũng rất kiên trì, đút vào thấy hơi căng tức là dừng lại rồi rút ra nhưng không rút hẳn ra mà vẫn để lại phần đầu nấm trong âm đạo.
Dần dần khi thấy cái âm đạo đã quen dần với kích thước của mình, Phong mới từ từ tăng dập tốc độ dập. Cách anh dập cũng rất khác biệt, không háo hức thèm thuồng mà đều đều từ tốn có nhịp điệu, chọc lúc trái lúc phải, lúc nông nông một phần ba chiều dài dương vật, lúc lại sâu lút cán. Cảm giác căng tức, thốn thốn lúc đầu càng lúc càng giảm để thay thế bằng cảm giác êm ái, trơn tuột với cái dương vật ấm nóng.
– Phương hết ngại chưa, cho anh tham gia với nào – Ông Dương vừa nói vừa nhét dương vật vào đôi môi hé mở của Lan Phương.
Lan Phương chưa bao giờ cảm nhận cảm xúc nào như lần làm tình này, miệng dưới thì đang bị cái dương vật khổng lồ từ từ xâm chiếm trong khi miệng trên đang đón nhận một cái dương vật khác. Thật là một cảm xúc khó tả, thực sự nó rất kích thích.
Cái dương vật gân guốc của Phong đều đặn thò thụt, kích thước to lớn của nó khiến mỗi lần nó dập sâu vào cuốn theo cả một phần của mép âm hộ bên ngoài trong khi dương vật của ông Dương cũng liên tục thò thụt giữa bờ mô xinh đẹp của Lan Phương.
Phong tăng tốc dập nhanh dần, giờ phát nào cũng sâu lút cán, phầm phập như tiều phu bổ củi. Âm thanh phành phạch đều đặn phát ra. Dần thứ nước nhờn luân chuyển giữa nơi dương vật ra vào âm đạo trở nên đậm đặc hơn, chuyển màu dần từ trong suốt ra trắng đục và dính dính. Dương vật Phong dập vào âm đạo Lan Phương phầm phập, nhanh như máy khâu hoạt động hết công suất.
Cảm giác bồng bềnh thăng hoa khi nãy nhanh chóng quay lại nhưng hiện tại còn mãnh liệt hơn. Lan Phương thấy mình như rơi vào đám mây bồng bềnh vô tận. Mọi cảm xúc về thế giới xung quanh cô như biến mất, cô ú ở khi cơ thể lạc giữa thứ khoái cảm mãnh liệt xâm chiếm. Miệng cô há hốc lên trong khi cơ thể phải oằn mình theo mỗi nhịp dập mạnh mẽ.
Ông Dương thấy Lan Phương ú ớ, gương mặt ngây dại ra, không còn chủ động bú mút dương vật mình nữa nên tự chủ động đưa đẩy dương vật vào mồm cô. Nhìn biểu cảm sung sướng đến ngây dại của cô dưới những nhịp dập mạnh mẽ, tốc độ mà liên tục như bất tận khiến ông thấy vô cùng kích thích. Cơn sướng khoái bùng lên khiến ông xuất tinh xối xả trong miệng Lan Phương.
Ông Dương đã rùng mình sung sướng sau cơn cực khoái trong khi Phong vẫn phầm phập dập, tốc độ nhưng càng lúc càng nhanh hơn. Gương mặt Lan Phương ngây dại, đôi tay cô quằn quại nắm lấy ga giường nãy giờ cũng như không còn sức nữa mà tự do buông lỏng.
Sau một lúc tăng tốc dập với tốc độ cao, Phong cũng không kìm nén nổi nữa, cơn sướng khoái rợn người bắt nguồn từ nơi hai tinh hoàn, truyền dần theo phần thân dương vật rồi bùng nổ mãnh liệt cùng cái âm đạo đang nức nở. Từng đợt từng đợt tinh trùng liên tục bắn mạnh vẽ vào sâu âm đạo của Lan Phương. Cái dương vật to lớn sau một lúc giật giật đã dừng lại, tuột ra khỏi âm đạo kéo theo đám tinh trung hòa lẫn cùng dịch trắng. Ông Dương nhìn thấy cái dương vật nhoe nhoét tinh trùng lẫn dịch trắng của Phong mà thấy thán phục, nó vừa xuất tinh xong mà vẫn chưa xìu hẳn, không dựng đứng chào cờ nhưng vẫn còn cương.
Thở hổn hển đầy sảng khoái, Phong lấy tay lau mồ hôi, mắt nhìn ngắm gương mặt đỏ ửng của Lan Phương. Không chỉ gương mặt, cả cơ thể cô cũng hồng rực lên, có lẽ là phản ứng sau khi vừa lên đỉnh đầy mạnh mẽ. Cô vẫn còn đờ đẫn một lúc rồi mới tỉnh… Cô vừa trải qua một cơn cực khoái mạnh mẽ, còn hơn cả lần cô làm tình với ông Dương nơi vách kính căn hộ trước sự chứng kiến của ông Dũng.
… Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: https://truyensex.life
10 phút sau…
– Chị Hương ơi, để em phục vụ chị nhé – Phong vừa nói vừa vuốt vuốt cái dương vật to lớn đã lại dựng đứng lên trong khi mới mấy phút trước nó vừa nhả đạn mạnh mẽ.
– Thôi em cứ nghỉ đi đã, kệ chị – Chị Hương nói, hơi đỏ mặt vì mắt liếc thấy cái dương vật to lớn của Phong đã lại hừng hực khí thế.
– Em nghỉ thế đủ rồi.
– Cái thằng này, mày là trâu à. Mới có tí thế mà đã hồi rồi – Ông Dương vừa nói tay vừa sóc cái dương vật mới hơi cứng lại một chút của mình. Lòng ông có chút thán phục sức trẻ của Phong. Ông cũng muốn tham gia cùng nhưng xem ra thằng cu em bên dưới thì vẫn cần thêm thời gian hồi phục. Bất chấp như vậy, ông vẫn áp sát lại chỗ Phong và Hương để tham gia.
Căn phòng chẳng mấy chốc đã lại tràn ngập tiếng những âm thanh đầy mê hoặc nơi phụ nữ cơ thể nõn nà gợi cảm oằn mình giữa hai cơ thể đàn ông.
… Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: https://truyensex.life
– Mày ăn gì mà khỏe thế Phong? Chym cò thì vừa to vừa cứng, giờ anh mới biết đấy – Ông Dương hỏi Phong với vẻ mặt đầy thán phục.
– He he… em gầy mà, chắc ăn bao nhiêu nuôi hết chỗ đó rồi.
– Mà sao… chị thấy mày nhìn thì nam tính, cái đó cũng cứng mà sao da nó có vẻ mịn màng mới lạ – Chị Hương tò mò hỏi, Lan Phương cũng nhìn có lẽ có cùng câu hỏi.
– Ah… Cái đó… Em bôi kem dưỡng.
– Hả… Cái gì… Kem dưỡng chym á? Ha ha ha… – Cả ba người kia bật cười như nắc nẻ.
– Thật… Mọi người không tin à, đợi tí e lấy cho mà xem – Phong loay hoay lục túi đồ lấy ra một tuýp kem dưỡng da loằng ngoằng toàn chữ tiếng Nhật.
– Cái gì… Kem dưỡng thật á… Đâu đưa xem nào – Ba người kia tranh nhau xem tuýp kem dưỡng kỳ lạ. Tuýp kem có in hình dương vật cách điệu, hình như là kem dưỡng chym thật.
– Sao lại… có thứ kỳ cục thế này nhỉ? Mày học đâu cái trò này thế Phong. Ha Ha… – Ông Dương không nín được cười nãy giờ.
– Em học theo thần tượng của em?
– Thần tượng của mày á? Ai vậy? Ai lại đi bôi… kem dưỡng chym – Biến thái thật.
– Biến thái gì anh? Người nổi tiếng đó? Anh biết Shimiken – Ken Shimizu không?
– Là ai vậy?
– Trời ơi không biết luôn? Anh không xem JAV bao giờ à?
– Không. Là ai vậy?
– Diễn viên nam nổi tiếng nhất dòng phim người lớn người lớn của Nhật đó.
– Oh thế à. Anh không biết. Thế ngoài cái trò bôi dưỡng chym ra mày học đòi trò kỳ cục gì nữa không? – Ông Dương đã có vẻ nghiêm túc hơn.
– Có chứ anh, em học theo nhiều lắm, từ chế độ ăn này, chế độ luyện tập này.
– Có phải người này không? – Chị Hương vừa nói vừa lấy điện thoại search google xong đưa cho mọi người xem hình ảnh.
– Đúng rồi đấy. Thần tượng của em đây, Shimiken huyền thoại.
– Ơ, mà sao chị thấy người kia vừa to con vừa cơ bắp chứ ai gầy nhom như em hả Phong?
– À, em bắt chiếc chế độ ăn và luyện tập thể thực của anh Shimiken thôi, không tập theo các bài tập gym với thể hình của anh kia. Cơ bắp lực lưỡng quá thế chị em phụ nữ Việt Nam không thích, họ thích kiểu cao cao gầy gầy kiểu oppa Hàn Quốc hơn.
– Ơ… Thế giờ mày k ăn tập theo nữa à?
– Vâng, giờ thi thoảng em duy trì ít chế độ ăn với tập thể lực thôi.
– Thế lúc nào mày dậy anh với, ăn với tập như mày thì khỏe giống mày đúng không? – Ông Dương tò mò, ông cũng muốn mình được mạnh mẽ sinh lý như Phong.
– Nếu anh chịu được? Vụ tập thì có thể chứ vụ ăn thì chưa chắc. Anh có nhớ thi thoảng e vẫn ăn hộp cơm toàn rau không?
– Uh, anh nhớ. Mày ăn hộp gì toàn rau, mà toàn loại rau gì lạ lạ vị khó ăn lắm.
– Đấy, anh muốn khỏe phải ăn thường xuyên cái đấy. Cái đấy gọi là hộp rau “cương cứng” đấy. Khó ăn nên tuần em chỉ ăn được mấy bữa thôi, còn anh Shimiken kia ngày nào cũng ăn, còn ăn mấy bữa cơ.
– Hic, bảo sao. Đúng là diễn viên chuyên nghiệp, ăn tập đủ thứ chỉ để phục vụ sức khỏe sinh lý – Chị Hương với Lan Phương trầm trồ vì sự mới lạ giờ được biết đến nhưng cũng tò mò về người diễn viên đẹp trai cơ bắp kia. Phong mới tập theo một phần chế độ của người kia mà đã sinh lý đã khỏe thế này thì người kia không biết còn khủng khiếp thế nào.
– Anh hỏi nhé… Mày phải nói thật. Hồi xưa sinh viên ngoài đi học mày làm thêm công việc gì không? – Ông Dương bỗng nhớ ra điều gì đó, ngờ ngợ nên hỏi.
– Em… Em có… Hồi đó gia đình khó khăn nên em phải làm… Trai bao – Phong vừa nói vừa ngần ngại nhìn chị Hương với Lan Phương.
– Trai bao à… Anh hiểu rồi… Hồi đó anh thấy nghi nghi vì mấy lần thấy mày đi cũng mấy bà xồn xồn kiểu có tiền. Bảo sao mày kinh nghiệm và kỹ thuật điêu luyện trong chuyện đó như vậy.
– Vâng. May hồi đó được anh giúp đỡ, tạo điều kiện nhiều nên em không cần làm công việc đó nữa.
– Ah… Đúng rồi… Thế mà không nghĩ ra – Ông Dương vỗ đét đùi đầy sảng khoái như nhà khoa học vừa phát minh ra gì đó vĩ đại.
– Sao… Là sao anh? – Cả Phong, chị Hương với Lan Phương đều tò mò với câu nói lấp lửng của ông Dương.
– Hương này, từ giờ chuyển Phong về làm việc văn phòng, không phải đi công trường nữa nhé. Đi nhiều mày đen như thanh củi í. Còn Phong, mày giờ về luyện tập thể lực và ăn cái hộp rau cương cứng kia đều đặn cho anh. Còn Phương nữa, từ giờ em đi tập gym cùng chị Hương đi, chịu khỏ dùng mỹ phẩm xịn với ăn mặc đẹp vào…
– Sao phải làm vậy anh?
– Thì giờ chuyên lo vụ tiếp đối tác thì phải quan tâm đến ngoại hình chứ. Mà trước có mỗi Phương làm việc này, giờ thêm cả Phong nữa nhé. Phương thì lo đối tác nam, còn Phong lo đối tác nữ. – Ông Dương phấn khởi lắm, ông vừa phát hiện ra một giải pháp sẽ thay đổi nhiều vị thế của Công ty Thái Dương.
Lan Phương xinh đẹp, dáng cao ráo sẵn rồi, tập tành chút vào cho ngực với mông nở ra, ăn mặc đẹp và dùng mỹ phẩm xịn nữa thì bảo đảm không thua, thậm chí còn vượt trội so với Kiều Linh của bên Minh Nguyệt. Mà bên đó có mỗi Kiều Linh thì chỉ lo được đối tác nam thôi, giờ bên Thái Dương có thêm Phong nữa, nó mặt khá đẹp trai lại cao ráo gầy gầy, chỉ cần trắng trẻo ra là ối chị em chết, chưa kể chym cò khủng, sinh lý mạnh, kỹ thuật điêu luyện nữa. Thái Dương lo được cả đối tác nam lẫn nữ thì lo gì không thắng được Minh Nguyệt chứ.
…
Còn tiếp…