Bạn đang đọc một phần của truyện
Thằng đểu và con đĩ
, bạn có thể đọc bản full tại đây:
Đêm hôm đó tôi phải ngủ một mình. Hai lần bị cụt hứng nên tôi rất bứt rứt, không thể nào ngủ được. Bực mình dậy bật máy tính lướt facebook và nghe nhạc. Mai up ảnh em ấy đi du lịch cùng lão hói. Hai người chụp ảnh thân mật, lại còn xưng là vợ chồng. Cái định mệnh ngày xưa cũng vợ vợ chồng chồng với thằng này đây. Suốt ngày “chồng ơi em sướng quá…” giờ cặp với thằng già đấy xem còn sướng được nữa không. Bị đá nên tôi vẫn cay cú… Bỗng bụng kêu rột rột… Hóa ra khó ngủ là vì đói.
Tôi mò xuống bếp xem có gì ăn không… đù, mẹ tôi không ăn mỳ tôm nên chả có gói nào. Tủ lạnh thì toàn thức ăn sống, bánh, sữa, mà tôi chúa ghét đồ ngọt nên chịu. “Hay là ra ngoài ăn nhỉ” – tôi nghĩ thầm. À rủ Nhi thử xem. Tôi lấy đt nhắn tin cho em.
– Nhi ơi ngủ chưa?
– Em chuẩn bị, sao anh.
– Thế mẹ thì sao?
– Mẹ đang xem sổ sách.
– Thế xin mẹ là ra ngoài đi ăn đêm với anh, anh đói quá.
– Vâng.
Đợi một lúc thì em đi xuống. Tôi lấy xe chở em. Trời về khuya nên khá lạnh. Nhưng em ngồi sau ôm tôi thì lạnh có là gì. Phóng xe vào tiệm bánh đa, bà chủ quán đã nhanh miệng trách tại sao lâu không vào ăn. Gọi 2 bát bánh đa nóng hổi, đói quá nên tôi húp sùm sụp. Em thì vừa ăn vừa nhìn tôi rồi cười. Tôi hỏi.
– Lúc nãy mẹ gọi em vào phòng nói chuyện gì đấy?
– Mẹ dặn ngày mai là đi cùng mẹ gặp đầu mối để nhập quần áo.
– Thế thôi à.
– Còn mấy chuyện phụ nữ nữa. Anh khỏi cần biết. Hi hi.
– Ai thèm quan tâm chứ.
– Mẹ bảo em ngủ với mẹ.
– Thế em xin ra ngoài mẹ không nói gì à.
– Sao lại không chứ, mẹ bảo: Thấy chồng gọi là tớn lên. (em nói mà nhấn mạnh chữ chồng)
– Em còn trẻ con lắm, chồng con gì vội.
– Vâng. (em có vẻ buồn)
– (tôi nắm tay em) Chúng ta cần hiểu nhau nhiều hơn nữa, được không bé con?
– Dạ (sắc mặt em vui hẳn)
À mà quên chưa nói cho các bạn biết, khi đó em mới 19 tuổi thôi.
Ăn xong tôi chở em đi lượn phố một lúc rồi về. Em vào phòng mẹ. Tôi về phòng ngủ một giấc tới sáng. Hôm sau dậy, nhìn đồng hồ đã 10 giờ rồi. Vãi, chả ai gọi tôi dậy. Xuống nhà ăn sáng, mà giờ sắp trưa rồi còn ăn sáng cái mẹ gì nữa. Chị người làm nấu bữa sáng cho tôi. Ngồi nói chuyện thì biết chị là bà con xa với mẹ tôi. Chưa chồng con gì cả (chắc tại xấu quá – Chị H em rất xin lỗi chị ). Ăn xong thì mẹ và em cũng về. Thấy tôi mẹ mắng ngay được.
– Thằng kia mày ngủ đến giờ mới dậy đấy hả? Lười chảy thây ra.
– Con thì xấu rồi, chỉ có con gái mẹ là tốt thôi. – tôi bĩu môi.
– Chứ còn gì nữa. Con gái tao không tốt thì còn ai tốt nữa.
– Vâng.
Nhi nhìn tôi cười khúc khích. Mẹ tôi thấy thế nói luôn.
– Còn con hấp này nữa, đàn ông chết hết rồi hay sao mà yêu thằng lười này. Mày thấy nó tốt ở điểm gì nào?
– (Nhi) Con thấy anh ấy cái gì cũng tốt (nói xong chạy tới hôn chụt vào má tôi.)
– Gớm, trông 2 anh chị kìa.
Tôi quay ra hỏi mẹ.
– Thế mẹ với Nhi sáng đi đâu thế?
– Đi xem mẫu mã hàng hóa còn nhập về. Mà chiều hai đứa qua cửa hàng ở Tô Hiệu nhé, mẹ gọi thợ rồi đấy, thiết kế như nào thì bảo họ.
– Vâng chiều con qua.
– Còn đây là số điện thoại của con bé sẽ quản lý cửa hàng ở Lương Khánh Thiện. Lưu vào đi. Mày cũng qua xem cửa hàng bên đấy nữa, thiết kế như nào thì bảo thợ.
– Ok mẹ.
Tôi liên hệ với thằng Sơn, nó là kỹ sư xây dựng nên khoản bài trí và thiết kế 2 cửa hàng giao hết cho nó. Tôi chỉ việc đứng giám sát thợ làm. Việc nhập quần áo thì Nhi và mẹ tôi lo. Vốn của mẹ tôi 100%. Nhi ngỏ ý góp nhưng bà không cho. Việc này chả khác gì bà mở cửa hàng cho tôi và Nhi làm chủ. Cả 2 shop quần áo đều do tôi đứng tên. Các dự định ban đầu của tôi đều chệch hướng, tôi là tôi muốn cho Nhi tự mở một shop quần áo do chính em làm chủ. Thôi kệ, đứng tên mình nhưng lãi về sau của em hết.
Tối hôm đó tôi và em đi gặp người sẽ quản lý shop quần áo ở đường LKT. Chúng tôi đến một quán cafe ở trung tâm thành phố. Tôi gọi điện cho người đấy để ra đón… Đứng trước mặt tôi là một người con gái còn rất trẻ, tôi đoán là mới tốt nghiệp đại học. Ngoại hình em ấy miêu tả thế nào nhỉ… khuôn mặt rất xinh gái nhưng toát lên vẻ khó gần vì em có đôi mắt khá sắc. Khá là cao, khoảng 1m65. Nhưng điểm ấn tượng nhất khi lần đầu gặp mặt là ngực của em. Mặc dù mặc áo khoác nhưng tôi vẫn biết là chúng rất to. Em mà mặc áo bó thì thật hết xảy – tôi nuốt nước bọt cái ực khi nghĩ đến điều đấy. Lúc em quay lưng dẫn chúng tôi vào bàn ngồi thì tôi đã nhanh mắt tia vòng 3 của em… Mẹ ơi… to và tròn quá… được bóp chắc mẩy lắm đây – nuốt nước bọt lần 2… Em ấy tôi chỉ kết luận là Đẹp… một người con gái đẹp.
– Chào hai người, xin tự giới thiệu em là Huyền. 22 tuổi.
– Chào em, anh tên Tuấn, còn đây là Nhi bạn gái anh.
– (Nhi) Chào chị, em là Nhi. 19 tuổi.
– (Huyền) Chắc anh đã nghe mẹ anh nói về em.
– (tôi) Uhm, mẹ anh đã giới thiệu em với anh. Thế em quan hệ thế nào với bà ấy?
– (Huyền) Mẹ em là bạn mẹ anh. Em biết mẹ anh từ hồi em vẫn còn nhỏ. Hồi đấy em có qua nhà anh chơi 1 2 lần nhưng chắc anh quên.
– (tôi) Thế hả, sao anh chả nhớ nhỉ.
– (Huyền) Mẹ em tên Lan ấy.
– (tôi) …a, cô Lan, em là con bé khóc nhè hay đòi đồ chơi của anh, tè dầm lên đệm của anh đấy hả. Ha ha.
– (Huyền đỏ mặt) Anh này buồn cười, chuyện đấy thì em quên rồi.
– (tôi) Ha ha, tưởng ai, hóa ra người quen… sau hôm đấy anh không gặp em nữa…
– (Huyền) thì từ hôm đấy mẹ em có cho sang nhà anh nữa đâu. Xấu hổ quá.
– (tôi)… Thôi em và Nhi bàn chuyện hàng hóa đi.
Không ngờ Huyền là người tôi quen. Nhớ ngày xưa qua nhà tôi lúc nào cũng thò lò mũi xanh. Toàn đòi đồ chơi của tôi, tôi ga lăng từ bé nên cho hết, he he. Giờ em đã là một cô gái xinh đẹp rồi. Nhất là bộ ngực và cặp mông của em chắc biết bao thằng xin chết. Huyền nói chuyện rất có duyên, rất thu hút người đối diên. Cặp ngực của em khiến người ta không thể rời mắt nổi. Huyền với Nhi bàn nhau xem nhập những mẫu quần áo gì, em lấy ảnh các mẫu quần áo cho Nhi xem. Ngồi được một lúc thì điện thoại tôi rung lên… Là mẹ.
– Alo mẹ hả.
– Còn ai vào đây nữa… mày đã gặp cái Huyền chưa?
– Bọn con đang nói chuyện, Nhi với Huyền đang bàn việc nhập quần áo.
– Nó Là con cô Lan đấy.
– Em ấy nói cho con biết rồi.
– Con bé đấy giỏi lắm đấy nhé, liệu mà đối xử cho tốt vào.
– Vâng, vâng, mẹ cứ yên tâm.
Bàn xong công chuyện thì cũng đã 9h tối. Chúng tôi đứng dậy ra về, đi sau Huyền nhìn cặp mông lúc em bước đi thật là hết con nhà bà xảy… Tạm biệt Huyền xong, hỏi Nhi muốn đi đâu không, em không nói gì, chỉ lắc đầu.
Trên đường về, Nhi không ôm tôi nưu mọi lần…Cảm thấy không ổn…
– Em sao thế?
– Em không sao…
– Không sao mà sao lại ngồi cách xa anh thế?
– (Lúc này em mới ôm tôi, ngực áp vào lưng tôi) Em chả thích cái cách anh nhìn chị Huyền.
– Anh làm sao?… à… đàn ông mà em.
– Chị ấy đẹp thật anh nhỉ.
– Uhm, mà em buồn vì chuyện đó à?
– Vâng, em thấy anh bị chị ấy hớp hồn rồi (đàn bà con gái nhạy bén thật, may là Nhi không giấu trong lòng mà nói ra)
– Ha ha, anh chỉ ngắm chút chút thôi mà.
– Chút chút cái gì anh, nhìn chị ấy mắt sáng rỡ ra còn gì… lại còn là người quen của anh trước đây nữa.
– Em đừng lo. Người đẹp như cô ấy anh chỉ dám ngắm thôi. Em mới là bạn gái anh mà. (tôi nắm lấy tay Nhi)
– Ai biết được đàn ông các anh khi nào thay lòng chứ… em không muốn mất anh đâu…
– Đừng suy nghĩ nhiều quá…
– Vâng, mà mai em sẽ về quê để lấy đồ đạc mang lên đây, mẹ anh bảo em dọn về nhà mẹ ở rồi.
– Uhm…
Em ở với mẹ tôi thì tôi còn làm ăn mẹ gì nữa, chán thật. Mà nghĩ lại thì tại sao tôi lại đến với em nhỉ, ngay từ đầu tôi đâu có ý định yêu em. Tôi chỉ quen em để lấp khoảng trống trong tim do Mai để lại. Bước ngoặt để tôi đến với em là từ khi tôi về nhà em. Có lẽ tôi yêu em là từ đấy… mà liệu đây có phải tình yêu không?
Chở em về đến trước cổng thì điện thoại rung… Là Vũ…
– Alo – tôi bắt máy.
– Thằng Đạt đang có chuyện buồn, ra Đồ Sơn an ủi nó đê. – Giọng Vũ vang lên trong điện thoại
– Đmm, nói to thế mày. (Điện thoại tôi khi nói chuyện người ngồi gần có thể nghe thây)
– Tao nói bình thường mà… to đâu nhỉ.
Bỗng hông tôi đau nhói… Nhi đã nghe thấy nội dung cuộc điện thoại và bắt đầu xử tôi.
– Á đau anh… hôm nay tao có việc, không đi được, thế nhé…
– Đm gấu ở đấy hả… sorry babie… ha ha… hôm nay thiếu mày rồi…
– Ờ cút mệ mày đê.
Tôi quay ra nhìn Nhi cười trừ…
– Anh cười cái gì… em mà không biết chắc đi luôn cùng mấy anh ấy rồi chứ gì? (em phụng phịu)
– Làm gì có, có bạn gái xinh đẹp bên cạnh thế này anh còn muốn đi đâu nữa. (vừa nói tay vừa kéo Nhi sát vào người)
– Đàn ông các anh chỉ được cái lẻo mép thôi… nhưng mà em thích… (em hơi đỏ mặt)
– Người đâu mà đáng yêu thế chứ… (vừa nịnh tôi vừa đặt lên môi em một nụ hôn)
– Anh buồn cười, đang đứng giữa đường thế này… mẹ ra thì sao?
– Kệ, ai bảo em dễ thương quá…
Đang tính hôn em thì điện thoại lại rung… lần này là có 1 tin nhắn… “Chúng mày làm gì ở giữa đường thế hả? hàng xóm họ thấy họ lại bảo con mụ này không biết dạy con”… định mệnh… hóa ra mẹ tôi quan sát qua camera an ninh… Có vẻ như em chuyển về đây ở là hỏng rồi… Vào nhà thì thấy mẹ tôi đi từ trên gác xuống. Chả hiểu sao cứ mỗi lần nhìn thấy tôi là bà mắng…
– Hai đứa hôn nhau giữa đường không biết xấu hổ à?
– Thời đại nào rồi mà còn quan trọng chuyện đấy nữa mẹ.
– Ý mày bảo bà già này lạc hậu? Thằng con mất dạy.
– Đâu, mẹ con là phụ nữ thế kỷ 21 lạc hậu đâu mà lạc hậu.
– Thế gặp cái Huyền tốt cả chứ.
– Vâng, em ấy mà bán hàng thì đông khách phải biết.
– Được rồi, mà Nhi lên phòng mẹ nhờ ít chuyện.
– Không, hôm nay em ấy là của con. Mẹ giữ cả tối qua rồi.
Nói xong tôi bế nhi chạy về phòng. Mặc kệ mẹ tôi chửi phía sau… Vào phòng tôi đặt Nhi lên giường, cởi xong áo tôi lao vào em…
– Từ từ đã anh, hai đứa đã tắm rửa gì đâu.
– Kệ đi.
– Không được, em khó chịu lắm… mình còn cả đêm mà.
– Thế thì để anh tắm cho em.
Tôi bế Nhi vào nhà tắm. Nói là tắm cho em chứ tôi toàn nghịch vú với mông em. Còn lại là em tự làm và tắm cho tôi. Em chăm sóc tôi như một người vợ. Còn tôi thì cứ nghịch như trẻ con. Tắm xong bế em ra ngoài. Đặt em xuống giường, tôi mơn trớn khắp cơ thể em. Tay tôi ve vuốt nhẹ nhàng núm vú em. Em bị kích thích nên hai mắt nhắm nghiền. Tôi hôn từ môi em lần xuống cổ rồi ngực. Vòng quanh hai đầu ti. Tôi ve vuốt thật nhẹ nhàng. Tôi hôn xuống bím em, như mọi lần nó đã ướt đẫm dù tôi chưa chạm vào. Mùi sữa tắm cùng với mùi toát ra từ bím em làm tôi kích thích đến cực độ. Tôi liếm một đường dọc theo bím. Em giật thót người. Tôi liếm say mê làm chân em kẹp lấy đầu tôi, hai tay em mân mê 2 bầu ngực mắt lim dim tận hưởng những cảm xúc mà tôi mang lại. Bỗng em chồm dậy đẩy tôi ra giường, hai tay em lúc này nắm lấy con cu đã căng cứng tột độ của tôi.
Em sục nhè nhẹ, dùng lưỡi liếm vòng xung quanh đầu cu tôi làm tôi xuýt xoa. Rồi em cho cả con cu tôi vào miệng, kết hợp cùng với lưỡi, em sục cu tôi lên xuống rất nhịp nhàng. Tôi bảo em ngừng lại, em mà làm nữa thì tôi ra đầy miệng em mất. Làm kiểu truyền thống mãi cũng chán. Tôi bế em ra ngoài ghế. Tôi ngồi dựa lưng vào ghế, em ngồi lên đùi tôi. Tôi chỉnh cho cu tôi đúng lỗ, em ngồi xuống chầm chậm cho đến khi toàn bộ cu tôi ngập trong bím em. Dâm thủy của em chảy ướt cả cu tôi. Em bắt đầu nhịp mông. Hai tay tôi đặt ở mông em vừa để xoa bóp vừa để điều chỉnh tốc độ.
Mặt tôi áp vào ngực, miệng ngậm lấy núm vú em. Thỉnh thoảng cắn nhẹ lên chúng. Em vẫn nhịp lên xuống cu tôi, hai tay ôm lấy đầu tôi. Chơi chán kiểu này tôi để em chống tay vào bàn. Tôi đứng đằng sau em mà nhấp. Nhìn cặp mông em tròn căng đang rung lên theo từng nhịp nắc của tôi làm tôi kích thích quá. Tôi nắc thật mạnh bạo làm em chúi người ra đằng trước… “anh… ơi… ra… giường nằm… đi… em… muốn… hôn…anh…ah” – em rên lên. Tôi để em nằm ra giường, cu tôi lại cắm vào bím em mà nhấp… môi tôi nút chặt lấy môi em. Lưỡi hai đứa quện chặt xoắn lấy nhau. “em… em sắp ra… anh…ơi… anh ra… trong… em đi… hôm nay… không…sao đâu… anh…” – em kêu lên. Tôi cũng đã chịu hết nổi… từng dòng tinh trùng nóng hổi vọt thẳng vào trong bím em. Chân em quắp chặt lấy hông tôi, nút lưỡi tôi điên dại. Tôi nằm đè lên người em thở dốc sau cuộc làm tình vừa rồi. Em xoa những giọt mồ hôi đọng trên lưng tôi, cứ mỗi lần làm tình xong em lại làm thế. Rút cu ra khỏi bím em, tinh trùng và dâm thủy của em quện lại trào tra ngoài. Tôi trêu em.
– Khiếp, nước nôi nhiều thế bẩn hết giường rồi.
– Của anh mới nhiều đấy, đầy bên trong đây này.
– Ai bảo em đẹp quá anh không chịu được.
– Không chịu được là đè ra hả. Anh chỉ lẻo mép là giỏi thôi.
Lấy giấy lau chùi xong, tôi và em vào nhà tắm rửa những vết tích sau cuộc làm tình vừa rồi.
Làm xong vừa mệt vừa đói, thế là tôi và em xuống bếp nấu mỳ ăn. Tôi phải dặn chị giúp việc mua mì ngay, một món ăn tuyệt hảo như thế thì trong bếp không thể thiếu được. Tôi và em vừa ăn vừa nhìn nhau cười. Thỉnh thoảng véo má em.
Hôm sau em dậy sớm để về quê, em sẽ ở quê một ngày với bố mẹ xong mới về HP. Thế là cả ngày hôm nay sẽ không có em bên cạnh. Cảm giác cứ thấy thiếu thiếu. Buổi sáng tôi ra cửa hàng giám sát thợ làm việc. Đến tầm 10 giờ thì phóng qua shop ở đường Lương Khánh Thiện xem thợ làm đến đâu rồi. Đến đấy thì gặp Huyền cũng đang ở đó. Shop này việc thiết kế tôi giao cho em. Thấy tôi tới em tới chỗ tôi chào hỏi ngay.
– Em chào sếp ạ.
– Ặc, đã cho anh lên chức sếp từ bao giờ thế.
– Anh không là sếp thì là gì, hi. Mà Nhi đâu anh?
– Em ấy về quê mai mới lên, bên này tốt cả chứ em?
– Vâng, chắc xong ngày mai là xong thôi anh.
Tôi đi xem vài vòng rồi tạm biệt Huyền.
– Anh về nhé, mai anh qua.
– Anh ơi. (Huyền gọi tôi)
– Sao em?
– Anh ăn cơm chưa, đi ăn với em nhé.
– Anh chưa.
– Thế đi ăn luôn với em đi.
– Uhm, cũng được.
– Mà anh chở em nhé, em đi lấy mũ.
Huyền ngồi sau tôi hai tay ôm hờ lấy eo. Tôi hỏi em thích ăn gì. Em bảo thích ăn cơm. Con bé này ngày nào cũng ăn cơm không chán à – tôi nghĩ thầm. Tôi chở em vào một quán cơm sườn trên phố Cầu Đất, quán này ngon có tiếng tại HP. Vào chọn được chỗ ngồi, tôi gọi 2 suất. Nhìn em ăn ngon lành tôi cũng thấy vui vui. Một tình huống khá bất ngờ xảy đến. Tôi ăn chẳng may để một hạt cơm dính trên mép. Huyền lấy giúp tôi và bỏ vào miệng nhai luôn. Em nhìn tôi rồi cười làm tôi khá ngượng. Sau tình huống đấy tôi thấy không ổn với con bé này rồi.
– Em làm anh xấu hổ quá, nhắc anh là được rồi.
– Hì. Hạt cơm đó ngon thật.
– Lại còn đùa được, con bé này buồn cười.
– Ngon thật mà.
– Chịu em.
Ăn xong 2 đứa đi uống cafe. Tôi chọn quán có ban công, khi uống có thể nhìn xuống đường ngắm dòng người qua lại. Ở đây có món cacao trứng mà tôi rất thích. Nhấp ngụm cacao nóng hổi giữa thời tiết lạnh như vậy thật không gì tuyệt hơn. Vẻ đẹp của Huyền thật cuốn hút làm tôi không thể không ngắm em được. Thỉnh thoảng tôi liếc ngắm Huyền, thấy em cũng đang nhìn tôi, hai mắt chạm nhau, em mỉm cười e lệ. Nếu không có Nhi làm bạn gái thì tôi cũng đã cố tìm cách cưa đổ em rồi. Đang suy nghĩ vẩn vơ thì em lên tiếng…
– Anh! em với Nhi ai xinh hơn?
– Hả…?
– Em với Nhi ai xinh hơn?
– Ờ thì mỗi người một vẻ, ai cũng xinh hết.
– Biết thừa anh sẽ trả lời thế.
– Tại em hỏi câu khó quá.
– Khó gì chứ, anh chỉ việc trả lời thật lòng thôi mà.
– Hì, em cứ biết là em rất đẹp là được rồi.
– Thật hả anh, hi hi.
– Em biết thừa điều đấy mà. Làm gì có ai không biết mình xinh đẹp cơ chứ.
– Nhưng em thích anh nói ra điều đấy cơ.
– Anh nói thì được gì chứ, ha ha.
Điện thoại rung… là Nhi.
– Alo em à. Về đến nhà chưa?
– Vâng, em về đến rồi. Anh ăn cơm chưa?
– Anh ăn rồi, đang ngồi cafe.
– Ngồi với ai à?
– Ừ, anh ngồi với Huyền.
– Dạ… thế anh nói chuyện với chị ấy đi. Em cúp đây.
– Này, vội thế… alo.
Em cúp máy rồi. Con bé này sao thế nhỉ. Đang nói chuyện.
– Nhi hả anh? – Huyền hỏi tôi.
– Ừ, con bé này buồn cười thật, chưa nói xong đã cúp.
– Em biết vì sao rồi.
– Vì sao hả em.
– Anh không biết thật hay giả vờ không biết thế.
– Ai mà biết, thôi kệ đi. Em uống gì nữa không anh gọi.
– Em thôi, mà mình về thôi anh.
Chở Huyền về là tôi gọi điện luôn cho Nhi. Con bé thái độ lạ lắm… Bấm số em… đợi một hồi chuông dài mà em vẫn không bắt máy, tôi hơi sốt ruột. Toan tắt đi thì…
– Anh à. (giọng Nhi nghe khác)
– Em vừa sao thế, đang nói chuyện mà cúp vội thế.
– Anh đang ở với chị Huyền à?
– Không, anh chở Huyền về rồi. Nhi này…
– Dạ.
– Có chuyện gì thì phải nói anh biết nhé, giấu thì anh giận đấy.
– Em ghét anh…
– Hả… anh làm gì sai à?
– Anh thích chị Huyền, cái cách anh nhìn chị ấy em biết thừa… hức… hức… (giờ mới biết con bé đang ghen, bình thường suy nghĩ nhanh nhạy lắm tự dưng hôm nay éo nghĩ ra)
– Đâu có, em là bạn gái anh mà.
– Anh chỉ thương hại em thôi… em biết hết… anh đã bao giờ nói yêu em? Em biết đâu là tình yêu đâu là tình thương chứ… Em không xứng với anh… hức… hức…
– Này này, có gì mà xứng mới chả không xứng.
– Em chỉ là con điếm thôi… một con điếm thôi anh hiểu không… hức… hu… hu…
– Được rồi, em muốn thế chứ gì? Cứ ôm cái tư tưởng của em mà sống đi…
Không giữ được sự bình tĩnh, tôi đã to tiếng với Nhi. Tại sao em cứ phải hạ thấp bản thân như vậy, tôi giận em, thực sự rất giận… Được rồi em muốn làm gì thì em làm… em làm tôi thất vọng rồi…
Cả chiều hôm đấy tôi như người mất hồn, làm việc gì cũng chả tập trung được. Gần tối thì Huyền gọi điện cho tôi, rủ tôi đi ăn tối, vì đang rảnh nên tôi cũng đồng ý. Em lại kêu tôi đến đón… haiz… tính tiểu thư ăn vào máu rồi đây. Trong bữa ăn tôi chả nói câu nào… Huyền cũng hỏi tôi mấy câu nhưng tôi chỉ cười. Và em cũng nhận ra tôi đang có chuyện không vui. Em rủ tôi đi xem phim… Ừ thì đi… Em chọn một bộ phim hài nhưng cả buổi tôi chả cười lấy một tiếng… Trong đầu tôi lúc này đang rất rối bời… mấy lần định rút điện thoại toan gọi cho Nhi nhưng lại đút vào túi… Bất chợt Huyền nắm lấy tay tôi.
– Sao tối nay anh lạ thế.
– Không sao đâu em.
– Không sao là sao, thái độ của anh hiện hết lên mặt rồi kìa. (Em đưa tay vuốt nhẹ má tôi)
– Thôi, xem phim đi em…
Xem xong phim tôi chở Huyền về nhà… Ngồi sau tôi em không còn ôm hờ nữa mà ôm chặt luôn, ngực em áp ào lưng tôi và tôi cảm nhận rõ độ mềm cũng như độ to của chúng. Nhưng tôi chả có tâm trí đâu mà thưởng thức nữa. Về đến trước cửa nhà em, em vẫn không xuống mà vẫn ngồi trên xe ôm lấy tôi.
– Về đến nhà rồi kìa em. – tôi nhắc Huyền.
– Em biết, nhưng cho em ôm anh thế này một lúc nữa đi.
…
– Em cám ơn anh tối nay đã bên em.
– Có gì đâu chứ.
Huyền xuống xe. Bất ngờ em hôn nhẹ lên má tôi… “đây là quà cảm ơn… em còn hành anh dài dài… anh ngủ ngon nhé”, nói xong em chạy vào nhà. “Cô bé này cũng dễ thương đấy nhỉ” – tôi nghĩ thầm. Nhưng nghĩ về Nhi, tôi lại thở dài…
Trời đã khuya rồi nhưng tôi không về nhà. Phóng thẳng xe ra hồ Đào… “thím ơi lấy con chai rượu và con mực nhé”. Ngồi lai rai một mình thế này cũng có cái thú của nó… trời lạnh uống rượu vào thật…
– Alo Vũ à, ra hồ Đào uống với tao…
Tôi đã ngà ngà say rồi… tôi muốn có người nói chuyện, Còn ai hợp hơn Vũ nữa… thằng bạn thân của tôi. Chưa đầy 15 phút nó đã có mặt…. từng làn gió lạnh lùa vào trong áo làm rôi run lên… Hôm nay lạnh, rất lạnh.
– Mày sao thế? – Vũ hỏi tôi.
– Mày biết cái Nhi làm nghề gì rồi đúng không?
– Ờ, tao biết… tao cũng biết mày chả quan tâm đâu.
– Uhm… tao không quan tâm nhưng Nhi thì có.
– Sao… nó từ chối mày rồi à…
– Uhm… tao giận nó… rất giận… tao rất kỳ vọng vào Nhi… tao muốn nó làm lại cuộc đời…
– Mày phải hiểu cho Nhi chứ… trong thâm tâm nó đau lắm chứ… nó đến với mày với tư cách một đứa cave… nó tự ti về bản thân lắm chứ…
– Sao tao không biết điều cơ bản ấy… Tao đối xử với nó như nào… chúng mày đều biết hết mà…
– Bọn tao biết mày sống như thế nào, thế nên bọn tao rất nể mày, thậm chí phục mày… Nhưng Nhi mày phải giúp nó chứ… mày phải làm nó tự tin mà sống chứ…
– Tao cố rồi… hết sức rồi… Nhi cứng đầu…
– Giờ mà mày bỏ cuộc thì Nhi quay lại con đường làm điếm mày có chấp nhận không?
Câu nói đó của Vũ như làm tôi bừng tỉnh. Không… không được… Nhi không thể làm điếm được, tôi đã nói rồi… tôi sẽ không cho bất kỳ thằng nào động vào em nữa… em chỉ là của tôi thôi… một mình tôi. Rút điện thoại ra bấm số em… “Thuê bao…”. Cái đkm… em làm cái mẹ gì mà tắt máy vậy… tôi bấm lại lần nữa… “Thuê bao…” – thuê bao cái cmm, tôi chửi thầm…
– Nhi tắt máy rồi… – tôi thở dài…
– Thì mai gọi – Vũ trả lời.
– Tao thấy không ổn.
– Không ổn cmm, mai gọi thì chết ai, nửa đêm rồi bố trẻ, để con người ta ngủ chứ.
– Tao biết tao phải làm gì rồi… về thôi.
Thằng Vũ nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ. Và nó đã nhìn thấu tôi.
– ĐMM, đừng bảo với tao mày tính phóng xe lên Lạng Sơn… Lần trước mày đi làm gì đừng tưởng bọn tao không biết.
– Cái đm… chả có cái l` gì giấu được chúng mày.
– Đkm thằng điên này, h mày say rồi phóng lên đấy thì chết cmm.
– Kệ bố… mày về đi.
Tôi vặn ga toan phóng đi thì Vũ chặn lại.
– Đm thằng điên này về ngay.
– Ờ thì về, bỏ ra tao về.
Lần này Vũ cũng buông xuôi rồi, có cản nữa thì tôi vẫn làm.
– Được rồi, để tao đi với mày – Vũ nói với tôi
– Cái gì?
– Mày điếc à, tao sẽ đi với mày…
Nói xong Vũ nhảy lên xe tôi…
– Thế còn xe của mày thì sao? – Tôi hỏi
– Đm quên đấy, h đi cũng về nhà tao cất xe.
Sau khi về nhà Vũ, nó lấy ra 2 cái áo khoác to để 2 đứa mặc. Thời tiết thế này phóng lên Lạng Sơn mà ăn mặc phong phanh chắc chết giữa đường mất. Vũ chở tôi, 2 thằng phóng xe đi trong đêm… Lại một kỷ niệm đáng nhớ nữa. Trời mưa lất phất, mặt tôi lạnh buốt. Tự dung cảm thấy có lỗi với thằng bạn, nó nhiệt tình quá mà. Nhớ hồi cấp 3 hai thằng ghét nhau như tró mấy lần suýt choảng nhau vì cùng thích con nhỏ cùng lớp. Nhưng lên lớp 12 sau một vụ choảng nhau với lớp bên cạnh, hai thằng từ đấy thân hơn anh em. Còn con nhỏ hai thằng cùng thích năm cấp 3 giờ không biết em nơi phương trời nào nữa). Đúng thời trẻ trâu nó lắm chuyện thế. Hai thằng vừa đi vừa mò đường vừa thay phiên nhau lái xe. Đến Lạng Sơn thì trời cũng đã sáng. Vì quá mệt nên hai thằng nhất trí thuê nhà trọ ngủ một giấc.
Mệt quá cũng chả còn nhớ tới Nhi nữa. Đặt lưng xuống giường là ngủ say như chết. Ngủ dậy thì cũng đã 1h chiều. Hai thằng trả phòng rồi đi ăn. Mà tôi cũng chả nhớ đường về nhà Nhi nữa… rách việc rồi. Gọi điện cho em thì vẫn thuê bao… Tôi cố lục trí nhớ xem đi hướng nào… Sau hơn 3 tiếng đồng hồ vừa mò đường vừa hỏi cuối cùng cũng tìm được nhà em… Tôi thấy Nhi đang đứng trước cửa nói chuyện với một thằng tóc đỏ. Tôi bảo Vũ dừng xe lại, đứng từ xa quan sát. Tôi thấy thằng kia rất to tiếng với em, nó kéo tay em đi nhưng em vùng vằng không chịu. Bỗng nó kéo mạnh tay em vào người rồi ôm chặt em. Nhi vẫn miễn cưỡng đẩy nó ra. Rồi Nhi tát nó một phát, em nói cái gì đó tôi nghe không rõ. Thằng kia đẩy Nhi ngã ra, chửi to, đứng từ xa mà tôi vẫn nghe thấy “Đm con phò này, mày có đi làm lại không thì bảo”. Máu nóng bốc lên tới dầu rồi, tôi bảo Vũ phóng xe ra chỗ Nhi. Đến gần tôi nhảy xuống đấm mạnh vào mặt thằng tóc đỏ một cú, nó ngã ra đất. Tôi nhảy vào đấm tiếp không cho nó cơ hội phản kháng. Vũ cũng xuống xe sút mấy phát vào bụng nó. Thằng tóc đỏ bị ăn đòn bất ngờ nên cứ nằm chịu trận.
Nhi chạy tới kéo tay tôi “Anh Tuấn, anh Tuấn, đủ rồi, tha cho anh ấy đi… hu… hu”- em vừa nói vừa khóc. Cảm thấy thằng kia không thể đứng dậy được nữa tôi mới buông nó ra. Nhi vẫn đứng ôm tôi khóc. Thằng kia cũng gượng dậy bỏ đi, trong lúc bỏ đi nó quay lại chửi “Đm lũ chúng mày, chúng mày cứ đợi đấy”. Thấy thế tôi và Vũ định xông ra nện nó tiếp thì Nhi cản lại. “Thôi… các anh tha… cho nó đi…”. Tôi ôm Nhi vào người.
– Cho anh vào nhà em nghỉ đã… mệt quá… – Tôi nói.
– Không được, thằng kia tý nó gọi lũ bạn nó đến thì anh nguy mất – Nhi trả lời.
Tôi thấy cũng có lý, đang ở nơi đất khách quê người nó gọi hội đến xử thì tôi và Vũ chắc bỏ mạng ở đây. Không gì kinh hơn trai làng.
– Được rồi… vào thành phố đi – Tôi bảo Nhi.
Bọn tôi kẹp 3 chạy xe vào thành phố. Cũng may không gặp mấy anh giao thông. Bọn tôi vào một quán café. Lúc này tôi mới được nói chuyện với Nhi. Thằng Vũ biết ý ra bàn khác ngồi. Tôi ngồi cùng Nhi nhưng không nói gì, một lúc sau em mới hỏi.
– Anh lên đây lâu chưa. – Nhi hỏi.
– Lên từ sáng.
– Các anh đi buổi đêm hả
– Uhm.
– Chết… nguy hiểm thế… anh mà làm sao thì…
– Em thôi đi… sao em không nghe điện thoại của anh… (Tôi quát)
– Em… em…
– Em làm anh thất vọng đấy. Có phải em định không gặp anh nữa… rồi lại đi làm gái hả…
– Hu… hu…không… không phải… không phải đâu anh ơi…
– Thế em giải thích đi.
– Hức… em nghĩ mình không có tư cách để gặp anh… sáng nay em có gọi điện nhờ Hưng… bạn trai cũ của em để xin hộ em vào làm ở xưởng may nhà anh ấy… vừa nãy thì anh ấy đến nhà ép em phải đi làm gái… hức… hu… em không chịu nhưng anh ấy vẫn ép…
– Em có thấy ai dại bằng em không? Tốt đẹp thì không muốn, lại muốn… Hay em vẫn còn tình cảm với thằng kia?
– Không… không… bây giờ em chỉ có anh thôi… hức… em sai rồi… sai rồi anh ơi…
– (Thấy em khóc tôi cũng dịu lại) Được rồi, bây giờ nghe anh nói này.
– Dạ.
– Em nên nhớ em sắp làm bà chủ rồi. Em tự tin lên, không phải xấu hổ về bất cứ việc gì về bản thân cả.
– Vâng.
– Và em cũng đừng nhắc đến tư cách hay ko tư cách. Anh cũng tốt đẹp gì hơn em. Em từng hỏi anh có khinh em làm nghề đấy không, giờ anh hỏi lại em, em có khinh anh khi anh đi chơi gái không?
– Em… em… không…
– Thế bây h em đang là bạn gái ai nào?
– Chỉ có anh thôi.
– Thế cùng anh về Hải Phòng thôi nào.
– Dạ.
Tôi bảo em đi xe khách về, còn tôi và Vũ phóng xe về. Tôi may mắn vì có thằng bạn như Vũ. Nếu hôm qua tôi đi LS với tình trạng say rượu như thế thì không biết bây h tôi đang nằm dưới gầm xe nào rồi. Nó cũng không kì thị Nhi, những lời khuyên chân thành của nó đã khiến tôi không thể bỏ mặc Nhi được. Nó giúp tôi, giúp cả Nhi nữa.
– Cảm ơn mày nhé – tôi nói.
– Đm, mày gay à…tự dưng ủy mị vkl.
– Cái đmm cảm ơn thôi cũng chửi.
– Cảm ơn thì mời bố 1 bữa.
– Đm, còn phải nhắc… 1 bữa Đồ Sơn nữa nhé.
– Ngon, được thế còn gì bằng…
Về đến HP thì cũng đã tối. Sau khi thả Vũ về nhà, gọi điện cho Nhi thì em đã ở nhà mẹ tôi rồi. Phóng về nhà thấy Nhi đang ngồi uống nước với mẹ tôi. Tất nhiên gặp mẹ thì không thể không nghe chửi.
– Thằng kia mày đi đâu từ đêm qua mà giờ mới mò về.
– Con phải về nhà con chứ, con có nhà cơ mà.
– Mày đừng có nói dối, về nhà gì mà bộ quần áo này mày mặc từ sáng qua mà giờ vẫn chưa thay.
– Ơ… mà mẹ soi khiếp thế…
– Mày đi tắm đi, bốc mùi lên kinh quá.
– Dạ… Nhi lên với anh…
Tôi dắt tay Nhi chạy biến vào phòng. Đóng cánh cửa lại thì em ôm chầm lấy tôi.
– Em có lỗi với anh… anh với mẹ tốt với em thế mà em nỡ… hức… hu… hu… – Nhi nói trong làn nước mắt.
Tôi không nói gì, nâng cằm em lên và đặt vào môi em một nụ hôn thật ngọt. Tôi muốn em tự tin vào bản thân, muốn em bỏ qua mặc cảm. Nhưng muốn em làm được chắc phải thêm thời gian.
Em tắm cho tôi như mọi lần nhưng tối nay tôi và em đều khá mệt sau quãng đường xa nên tôi ôm em ngủ. Không có làm gì đâu các bác khỏi hóng . Hôm sau thì tôi đã phải đi làm, thời gian nghỉ tết đã hết, giờ là thời gian kiếm tiền. Việc ở shop quần áo thì để 2 em Nhi và Huyền lo hết. Tôi dặn Nhi nếu khúc mắc gì hay có thiếu về tiền bạc gì thì phải gọi ngay cho… mẹ tôi.
Chiều đi làm về, tôi qua chỗ Nhi xem em thế nào. Tôi thấy có cả mẹ tôi ở đó. Hai người đang treo quần áo lên giá, bày biện hàng hóa, ngày mai là khai trương rồi.
– Làm về rồi đấy hả con.
– Vâng, con chào mẹ.
– (Nhi) Anh về rồi…
– (Tôi) Cửa hàng thiết kế đẹp quá, ai bày biện mà bắt mắt thế.
– (Mẹ tôi) Nhi đấy, con bé này cũng có mắt thầm mỹ đấy nhỉ.
– (Tôi) Không biết bạn gái ai mà giỏi thế nhỉ.
– (Nhi) Anh này… (em đỏ mặt)
– (Mẹ tôi) Cái thằng này không trêu em nó nữa.
Bỗng có ai từ đằng sau bám lấy tay tôi. Làm tôi khá giật mình.
– Con chào cô, em chào anh. – Hóa ra là Huyền.
– (Tôi) Giật cả mình cái con bé này. (Huyền cười vì hù được tôi)
– (Mẹ) Chào con gái, việc bên cửa hàng kia xong hết rồi chứ hả.
– (Huyền) Dạ, Con xong hết rồi.
– (Tôi) Mẹ con gì thế???
– (Huyền) Mẹ nuôi em đấy. Hi hi.
– (Me tôi) Sao những cái gì tốt đẹp nó tập trung hết vào 2 đứa con gái thế nhỉ, còn thằng con trai thì chả được cái việc gì.
– (Tôi) Vâng, con thì cái gì chả xấu.
– (Huyền) Anh ấy tuyệt lắm mẹ ạ, con trai mẹ không phải vừa đâu. Anh nhỉ.
(WTF? Con này nó nói cái gì ấy nhỉ – Tôi nghĩ thầm)
Nói chuyện xong thì mẹ tôi đi với Huyền, chắc mẹ sang shop bên kia. Còn tôi với Nhi. Nhi nói.
– Anh với chị Huyền thân quá nhỉ, còn khoác tay cơ đấy.
– Tính Huyền là thế mà. Mà anh đã có em rồi mà sao dám làm gì ai khác. (Tôi kéo Nhi vào lòng, hôn lên gáy em)
– Ai tin được đàn ông các anh… Nhưng em lần này khác rồi… có chết cũng không buông tay anh ra đâu.
Em quay lại đặt lên môi tôi một nụ hôn thật ngọt.
Tối hôm đó đang ngồi trong phòng nói chuyện với Nhi thì điện thoại rung lên. Là Huyền.
– Alo.
– Anh đang làm gì ấy.
– Anh đang ngồi chơi thôi.
– Em buồn quá.
– Sao buồn thế bé?
– Nhớ anh!
– Ẹc. Thế anh biết phải làm gì?
– Đơn giản lắm, mình đi chơi đi… Mà chỉ 2 người thôi nhé.
– Nhưng…
– Không nhưng gì hết, em đi thay đồ luôn đây.
– Này
…
Cái con bé này chỉ tự động là nhanh, chưa biết người ta có đồng ý hay không cơ.
– Nhi, anh ra ngoài chút bạn anh gọi.
– Em biết bạn nào rồi.
-… (chột éo biết nói gì luôn)
Nhi đến bên cạnh tôi vịn đầu tôi xuống đặt vào môi tôi một nụ hôn. Tay em mân mê khắp ngực tôi, một tay em luồn xuống thẳng nhỏ tôi xoa ngoài quần, cu cậu bắt đầu dựng đứng… Tôi đẩy nhẹ em ra…
– Xin lỗi em… anh đi chút thôi rồi về… tối mai mình cùng đi chơi nhé.
– Dạ. – mặt Nhi xị xuống. Tôi hôn lên trán em rồi chạy xuống nhà.
Phi xe đến trước cửa nhà Huyền, nháy điện thoại 1 cái là em đã có mặt. Em đã vốn xinh đẹp rồi, tối nay em trang điểm thì càng đẹp hơn. Cách trang điểm của em làm toát lên vẻ sắc sảo của gái Hải Phòng. Tôi đang ngây người ra ngắm thì em lên tiếng.
– Mặt em dính nhọ hay sao mà anh nhìn khiếp thế… hi…
– Làm gì mà đến nỗi khiếp… mà nhìn cũng cấm à?
– Ai cấm anh… mong còn không được…
– Thế thích đi đâu nào?
– Đi ăn kem xong đi đạp vịt đi anh…
– Vãi l… (tý thì tôi phun ra từ còn lại)… lạnh thế này mà em bắt anh phải làm 2 cái việc đấy á?
– Nhưng em em muốn, đi mà anh… (em chu cái mỏ ra làm tôi chỉ muốn cắn cho phát)…
– Được rồi… chiều cô vậy.
Tôi chở em tới quán kem tôi hay ăn. Nhiệt độ ngoài trời là 10 độ, quán kem độc có 2 đứa hấp ngồi ăn. Vừa ăn tôi vừa run… còn Huyền cứ bình thản như ăn món gì nóng nóng vậy. Ăn xong trên đường chở Huyền đến chỗ đạp vịt, tôi run như cầy sấy vậy. Huyền vòng tay ôm lấy eo tôi thủ thỉ “anh lạnh lắm à…?”. Tổ sư bắt ông mày nốc 3 cốc giờ mày hỏi đc câu đấy à… cũng may biết điều ôm nên ông tha. he he. Chỗ đạp vịt chả khác quán kem là mấy, chả có ma nào luôn. Chắc chủ quán tưởng 2 đứa này mới trốn trại. Ngồi giữa hồ gió vi vu cùng dư âm của 3 cốc kem nên tôi sun hết cả vòi vào. Huyền thì vừa đạp vừa hát, rất yêu đời…
– Em đẹp nhưng em bị khùng – tôi trêu em.
– Em muốn sống thật khi bên cạnh anh, hi.
– Em thích đạp vịt lắm à.
– Cũng bình thường, nhưng cảm giác ngồi giữa hồ nước mênh mông bên cạnh anh làm em thích lắm.
– Em đúng trẻ con.
– Trẻ con với anh thôi…
…
– Anh Tuấn này.
– Hả.
– Em luôn muốn gặp anh lâu rồi. Từ ngày mẹ anh sang nhà em chơi… mẹ anh nói chuyện của anh với mẹ em… mẹ anh bảo anh tốt nghiệp cấp 3 xong tự ý xin làm việc trên tàu bất chấp mẹ anh ngăn cản. Từ đấy em đã ấn tượng với anh… một người chỉ mới 18 tuổi đã có ý chí như vậy… em bắt đầu tìm fb anh qua fb của mẹ anh. Em đã kết cái vẻ thư sinh của anh rồi.
– Anh tuyệt thế cơ à… nghe em nói mà anh ngại. Hì.
– Nhưng em đã rất buồn khi biết anh có bạn gái… Nhưng hình như Nhi không phải là cô bạn gái mà anh quen trên tàu.
– Uhm. Bọn anh mới chia tay.
– Vì anh có Nhi à.
– Không… vì cô ấy có người mới.
– Thế còn Nhi?
– Anh mới quen.
– Mới quen mà đã làm bạn gái anh?
– Uhm. Anh cũng thấy nhanh.
– Haiz… em có nên tự trách mình là xuất hiện muộn hơn Nhi không nhỉ?
– Trách gì chứ… duyên số mà em.
– Thôi kệ… em vẫn cứ thích anh… chắc anh cũng biết em thích anh.
– Sau tối hôm trước là biết rồi.
– Thế anh có thích em không?
– Em hỏi khó đấy… nhưng anh có Nhi rồi.
– Chán nhỉ… mà anh nói thế chắc không có Nhi anh sẽ chọn em.
– Có lẽ.
Dù hơi phũ nhưng vẫn muốn dứt khoát với Huyền. Chở Huyền về, không như lúc đi, bây giờ em chả nói câu gì. Về đến cửa nhà em , khi em xuống xe thì bất ngờ trao cho tôi một nụ hôn vào má. Em nói là thay lời cảm ơn vì tối nay đã đưa em đi chơi. Và một sự bất ngờ nữa xảy đến, có lẽ điều này đã tạo nên tiêu đề truyện ” Thằng đểu và con đĩ”… Tôi kéo Huyền lại về phía mình và trao cho em một nụ hôn. Huyền khá bối rối trước nụ hôn đầy bất ngờ của tôi. Mặt em đỏ rần và mất đi vẻ tự tin vốn có. Tôi cũng bất ngờ về hành động của mình, bộc phát như bản năng và đánh mất ý chí.
– Anh… xin lỗi nếu việc đó em giận…
– Không… giận gì chứ… cảm ơn anh vì buổi tối nay… – Nói xong em chạy vào nhà…
Trên đường về tôi sờ lên môi mình… cảm giác mềm mại của môi Huyền vẫn còn y nguyên. Chợt nhớ đến Nhi… bỏ mẹ mình làm clg thế này. Mình có bạn gái rồi cơ mà. Một thoáng lơ đãng bị vẻ đẹp của Huyền thu hút và mất kiểm soát. Tính háo sắc di truyền từ ông già bộc phát éo đúng lúc rồi… H tính sao h… Thôi kệ…
Về đến nhà thì cả nhà đã đi ngủ hết, cũng muộn rồi mà. Về phòng thấy Nhi đang ở phòng tôi, em đang dùng máy tính.
– Em chưa ngủ à? – tôi hỏi.
– Em chưa, anh về muộn thế. (hỏng, bình thường thấy tôi em chào và lao vào tôi ngay…)
– Uhm.
– Anh Tuấn.
– Hả???
– Anh có yêu em không… em và chị Huyền anh chọn ai?
– Em sao thế?
– Người sao phải là anh chứ, em chưa bao giờ nghe thấy tiếng yêu từ anh. Anh đối với em chỉ là lòng thương thôi phải không. (em nói chuyện với tôi nhưng mắt vẫn nhìn máy tính.)
Tôi tới chỗ Nhi xoay em lại. Mắt em đỏ hoe rồi. Ôm lấy em, tôi vỗ về.
– Em nói đúng, hiện giờ anh đối với em mới chỉ là tình thương. Anh đã thề rằng sẽ không để em chịu khổ nữa.
– Hức… anh là thằng đểu… một thằng đểu tốt bụng… em yêu anh…
– Rồi rồi cô bé của anh… nín đi…
Một lúc em cũng xuôi xuôi.
– Đồ đểu… trên mặt anh vẫn còn vết son kìa…
– Hả…
– Em sẽ biến tình thương của anh thành tình yêu…đó sẽ là mục tiêu số 1 của em. (vừa nói em vừa lấy tay xóa xóa đi vết son trên má tôi)
– Anh xin lỗi…
– Anh chỉ biết nói thế thôi à… em giờ không buông anh ra đâu… anh tạo điều kiện cho em với cái cửa hàng to thế cơ mà… em sẽ làm bà chủ… kiếm thật nhiều tiền cho bố mẹ và em gái… không phải làm cái nghề dơ bẩn kia nữa… đến với anh em được nhiều hơn là mất nên em sẽ không buông anh ra đâu… và em sẽ khiến anh nói ra 3 chữ “anh yêu em” nữa. (tôi cứ để em nói hết những điều em muốn)
– Ha ha… em đang lợi dụng anh đấy à…
– Chứ còn gì… vì anh tốt bụng mà… em sẽ lợi dụng lòng tốt của anh để kiếm thật nhiều tiền…
– Sao em thật thà thế?
– Thật thà chứ… ai như anh… đồ đểu.
– Thế sao mà em biết chuyện anh làm tối nay???
– Mặt thì đầy son… quần áo đầy mùi nước hoa phụ nữ… hơn nữa là cái kia kìa… (em chỉ vào màn hình máy tính)
“Cảm ơn anh đã cho em một buổi tối tuyệt vời… nụ hôn của anh ngọt như kẹo ấy…”… Định mệnh con điên này… chưng cả lên fb thế này thì giết người rồi… Mà éo ngờ Nhi add fb Huyền. Có vẻ như Huyền post stt là cố tình cho Nhi biết… Haiz…
“Viên kẹo này sao anh dám cho người khác… nó là của em mà” – Nhi vịn đầu tôi xuống môi em quấn lấy môi tôi… nụ hôn của Nhi cũng ngon và ngọt lắm.
Đêm đó tôi ôm Nhi ngủ… một giấc ngủ khá mộng mị… tôi mơ những hình ảnh không rõ ràng… chập chờn chập chờn… tôi ra mồ hôi lạnh… cổ họng khô khốc. “Anh… sao người anh nóng thế…” – tiếng của Nhi gọi. Người tôi lả đi không trả lời được. Cổ họng tôi khá đau. Nhi chạy vào nhà tắm lấy khăn mặt thấm ướt đắp lên trán tôi. Em lau mồ hôi trên trán tôi. “Để em gọi mẹ” – em chạy ra ngoài. Chưa đầy 5 phút mẹ tôi chạy sang. Bà sờ trán tôi… “Con sốt cao quá, ngồi dậy uống viên thuốc đi con”. Tôi cố gượng dậy uống thuốc. Tôi ở một mình mỗi lần sốt là tôi lâm vào tình trạng y vậy, nhưng toàn phải tự bò kiếm thuốc hạ sốt mà uống. H có người bên cạnh chăm sóc thì cũng sướng thật. Cổ họng tôi sưng khá to… đkm đúng rồi… chơi 3 cốc kem xong đi hóng gió thì có mà trâu đỡ. Tôi nằm xuống, mẹ về phòng, trước khi về bà dặn Nhi chăm sóc tôi, lấy kẹp nhiệt độ kẹp cho tôi, nếu không đỡ phải gọi bà ngay. Nằm xuống tôi lại mê man tiếp… mồ hôi lấm tấm trên trán. Nhi lau mồ hôi cho tôi… em nắm tay tôi… sụt sịt… em đang khóc… đù má, anh ốm chứ em ốm à mà em phải khóc. Tôi thiếp đi… người tôi hóng hừng hực… có tiếng khóc rõ hơn của Nhi… tiếng mẹ tôi… còn có tiếng ai nữa…
Tỉnh dậy thì tôi đã được đưa vào viện. Đầu tôi vẫn đau như búa bổ, nhìn xung quanh thấy mình nằm giữa căn phòng toàn màu trắng, về sau mới biết mẹ thuê cho tôi nguyên một phòng. Nằm một lúc thì Nhi vào với một ca cháo. Thấy tôi tỉnh em chạy lại.
– Anh tỉnh rồi à… Anh mê man suốt.
– Uhm… Sao lại đưa anh vào viện vậy.
– Cả đêm qua anh sốt sao, người nóng như lửa có hạ sốt tý nào đâu. Em và mẹ lo quá nên mẹ gọi xe đưa anh tới đây… Anh ngồi dậy ăn cháo đi, em đút cho.
Em đút cháo cho tôi. Nhìn mặt em phờ phạc hẳn. Mắt em đỏ hoe, chắc em khóc nhiều lắm đây.
– Em thức cả đêm để trông anh à. – Tôi hỏi.
– Dạ.
– Em vất vả quá.. Anh nợ em lần này rồi.
Em đặt một ngón tay lên môi tôi lắc đầu.
– Anh nói thế làm em buồn đấy…
– Cảm ơn em nhiều. Cúi xuống đây anh nói nhỏ cái này.
Em cúi xuống tôi liền vịn đầu em xuống đặt lên môi em một nụ hôn. Có thể nói tôi là kẻ nghiện hôn . Đúng lúc đó thì mẹ tôi cùng Huyền bước vào phòng bệnh.
– (Mẹ tôi) Thằng này ốm đau gì mà kéo con nhà người ta vào hôn vậy
– (Huyền nức nở chạy vào ôm lấy tôi) Hu… Hu, anh Tuấn, tại em, tại em làm anh bệnh.
– (Mẹ) Đúng là con nhà tông không giống lông cũng giống cánh… Sao mày với bố mày giống nhau cái tính đào hoa này vậy…
– (Tôi) Thôi nào Huyền, có phải do em đâu.
– (Huyền) Tại em rủ anh đi ăn kem… Lại còn đi đạp vịt giữa trời lạnh… Hức… Hức… Tại em…
– (Tôi) Con bé này buồn cười, thôi buông anh ra còn mẹ với Nhi kìa.
Lúc này Huyền mới buông tôi ra. Tình thế lúc này của tôi là mắc kẹt giữa 2 người con gái mà tôi có tình cảm. Và cả mẹ tôi ngồi đấy nữa chứ. Nhi lúc này đang bóc cam cho tôi. Có vẻ như em không quan tâm lắm với sự có mặt của Huyền.
– Thế việc khai trương 2 cửa hàng hôm nay thì sao – tôi hỏi.
– (Mẹ) Mẹ dời ngày rồi… Mày ốm thế cứ nghỉ ngơi đi con. Thôi mẹ đi đây, 2 đứa ở lại trông nó dùm mẹ.
Trong phòng lúc này chỉ còn 3 người chúng tôi. Không khí khá ngột ngạt vì 2 đứa con gái chả nói gì. Nhi thì làm mấy việc lặt vặt, còn Huyền ngồi chống tay ngắm tôi. Cái tình huống chết tiệt gì đang xảy ra thế này…
– Anh Tuấn – Huyền gọi tôi.
– Hả??
– Nụ hôn của anh ngọt lắm anh biết không.
– Ơ…
Con hâm này, làm người ta khó xử đến mức nào nữa.
– Sao anh không nói gì…
– Em cũng vậy… Hì.
– Chị Huyền nói đúng rồi, ngày nào anh ấy cũng đè em ra hôn nên em biết – Lần này Nhi mới lên tiếng. Và ánh mắt em hướng về phía Huyền.
– Anh ấy là một thằng đểu đúng nghĩa em nhỉ. – Huyền tiếp lời Nhi
– Vâng… Nhưng em không buông tay anh ấy đâu. Và anh ấy cũng trói em lại rồi mà – Nhi khoe Huyền chiếc lắc mà tôi tặng em.
– Đời đâu nói trước được điều gì… Anh Tuấn nhỉ.
Bỏ mẹ rồi… Hai nàng cứ gườm nhau và lôi tôi ra đáp gạch thế này. Có ai cứu tôi không… Cầu được ước thấy. Cửa phòng bật mở.
– A thằng chó chết chưa để bố được ăn cỗ – Giọng Vũ éo lẫn đi đâu được.
– Đm nó còn sống nhe răng chúng mày ạ, mất mẹ nó một bữa. – Lần này đến thằng Đạt
– Đkm chúng mày thăm bố mà ẳng cái mẹ gì thế. – Tôi chửi.
– (Sơn) Đmm đến thăm mà nó còn chửi ae mình… Thôi ae dỗi… Về cmn đi.
– (Thắng) Bọn bố có nải chuối nén nhang mang đến cúng mày đây – Tay nó cầm túi sữa với cam khá to.
4 thằng mặt giặc đến thăm tôi. Éo biêt vì sao nó biết tôi ốm nằm đây.
– (Thắng) Chào Nhi nhé! Ô em nào xinh gái thế này Tuấn. Anh tên Thắng, 3 thằng kia là Vũ, Đạt, Sơn – Thắng nói về Huyền.
– (Huyền) Chào các anh. Em là quản lý shop của anh Tuấn. Anh Sơn thì em gặp rồi… Anh thiết kế shop quần áo mà.
– (Nhi) Em chào các anh, các anh thăm anh Tuấn ạ.
– (Vũ) Chào Nhi, chào Huyền.
– (Tôi) Sao chúng mày biết tao nằm đây.
– (Vũ) Mẹ Hiền nói tao biết (Hiền là tên mẹ tôi). À mà Huyền này… Có phải nick fb em là “Huyền Hóng Hớt” không nhỉ… Cựu hot girl ĐH Hải Phòng?
– (Huyền) Vâng, em đấy.
– (Đạt) Thế thì anh cũng có fb em, ha ha. Em xinh y như trên fb ấy nhỉ.
– (Huyền) Các anh cứ trêu, em ngại.
– (Tôi) Mày trùm gái xinh fb tao biết rồi.
– (Đạt) Mày không biết hôm qua Huyền làm bao nhiêu thằng mất ngủ vì em ấy hôn bạn trai à. Huyền nhỉ.
Lúc này mặt tôi không thể ngắn hơn đc nữa… Cứ tưởng mấy thằng cờ hó này đến cứu mà chúng nó đến hại tôi thế này.
– Thôi các anh ở lại chơi, em về đây. – Huyền chào tạm biệt.
Huyền ra về thì thằng Thắng nói ngay.
– Đm cái thằng Đạt ngu này, mày soi thế em nó chạy cmn rồi… Đang ngắm…
– (Đạt) Cái đm bố lỡ mồm… Đm éo biết người yêu nó là thằng nào mà kiếm đc gấu xinh thế.
– (Tôi) Xinh bình thường thôi…
– (Vũ) Mày có tình yêu đẹp ở đây rồi thì làm gì còn ai xinh nữa nhỉ… Phải không Nhi.
Nhi chỉ cười bẽn lẽn… Mấy thằng cờ hó ở lại một lúc thì té. Lúc chúng nó về còn bồi thêm “Nhắn với mẹ Hiền là khi nào mày thăng thì báo bọn tao đến viếng”… Cái đm nhà chúng nó chứ.
– Mấy anh ấy đùa gì mà nghe ghê thế… – Nhi nói.
– Ha ha… Kệ chúng nó đi…
– Nghe khiếp đi được…
– Mà anh cũng xin xuất viện thôi nhỉ… Cũng đỡ sốt rồi… Mà anh chỉ sốt thôi mà mẹ cũng bắt anh nhập viện.
– Đêm qua anh mê man không tỉnh được luôn, lại sốt cao quá nên đưa anh vào viện là tốt nhất, xuất viện bác sĩ phải đồng ý cơ.
– Trốn về đi… Mẹ anh chắc thanh toán viện phí hết rồi.
– Mẹ anh mà biết thì chết cả em… Hic.
– Sợ gì… Tý về anh gọi điện cho mẹ.
Tôi và Nhi bắt taxi về nhà. Lúc này trời cũng sắp tối rồi. Về đến nhà thì mẹ tôi cũng đang ở nhà. Tôi tưởng mẹ sẽ mắng tôi nhưng không phải thế, bà rất nhẹ nhàng và còn dìu tôi về phòng, chắc tôi đang ốm. Về phòng nằm một lúc thì Nhi mang cháo đến đút cho tôi. Tôi bảo để tôi tự ăn nhưng em nhất quyết không chịu. Em cứ chăm tôi như trẻ con. Tôi nhớ ra là từ đêm qua tới giờ Nhi đã được ngủ đâu. Giục em đi ngủ sớm mà em cứ chạy đi chạy lại làm mấy việc lặt vặt. Tôi cáu nên mắng em “em cứ làm cái gì thế? ngủ sớm đi, từ đêm qua đã ko ngủ rồi, nhỡ đâu lại lăn ra ốm thì sao?”. Một lúc sau thì em cũng chui vào chăn của tôi.
– Anh ấm quá.
– Con ngố này, nhỡ ốm ra lại khổ thân.
– Hi hi.
– Ngủ đi em.
Nằm cạnh em thì tôi bắt đầu ngứa tay. Tay tôi luồn xoa bụng em, xoa quanh cái rốn. Em không mặc áo lót nên tôi xoa luôn ngực em. Em cứ để mặc tôi làm gì thì làm. Em xoay người lại hôn lên môi tôi.
– Anh hư lắm… nghịch thế sao em ngủ được.
Tay tôi lại chuyển xuống mông bóp nhẹ. Mịn màng nên tôi rất thích. Nằm một lúc thì em ngủ. Tôi cũng buông tay ra không nghịch em nữa. Nằm ngắm khuôn mặt em lúc ngủ. Nhi dễ thương quá… em vất vả vì tôi rồi. Tôi luôn quan niệm rằng chu cấp cho em đầy đủ về vật chất thì em sẽ hạnh phúc… nhưng hạnh phúc sao được khi nhìn người mình yêu lại đi thể hiện tình cảm với người khác. Tôi phải làm gì đây khi tôi cũng có tình cảm với cả Huyền. Mà cũng chỉ vì Huyền quá xinh đẹp nên tôi không nỡ buông. Tâm trạng tôi rối bời. Và tôi cũng đã đưa ra quyết định. Tôi sẽ xin lỗi Huyền vì chuyện tối qua, tôi phải từ chối tình cảm của em, tôi cũng chả mong Huyền tha thứ thằng đểu như tôi. Tôi không thể bỏ Nhi được, em đã quá khổ rồi. Quan trọng hơn tôi muốn ngắm nhìn gương mặt thiên thần của em hàng ngày. Tôi hôn lên trán em và chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau ngủ dậy thì Nhi đã dậy rồi, em vẫn nằm trên giường và ngắm tôi. Với tay lấy điện thoại xem giờ thì mới có 5 giờ. Tối qua ngủ sớm nên giờ dậy sớm thật.
– Sao em dậy sớm thế, không ngủ thêm tý nữa đi. – tôi hỏi Nhi.
– Anh cũng dậy sớm thế còn gì.
– Tối qua ngủ sớm mà.
– Em yêu anh!
– Đúng hâm, nói chuyện nọ xọ chuyện kia.
– Em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh…
Tôi hôn em để em không nói nữa. Em nhiệt tình đáp lại. Lưỡi chúng tôi quên vào nhau. Nụ hôn buổi sáng khi cả 2 chưa đánh răng cảm giác khá thú vị. Tay tôi bắt đầu hoạt động. Cặp mông tròn mịn của em đang được xoa bóp dưới đôi tay của tôi. Tôi cởi áo em ra, xoa nắn ngực em. Núm vú em căng cứng dần. Nó khá nhạy cảm mỗi lần tay tôi lướt qua, em lại nhíu mày. Tôi vẫn tham lam chiếm hữu đôi môi em. Tay tôi luồn vào lồn em. Như mọi lần nó đã nhòe nhoẹt nước. Tôi day nó làm người em quýu lại, một ngón tay tôi lách vào khe lồn khều nhẹ. Em đã rên lên thành tiếng. Tôi buông môi em ra trườn xuống phía dưới. Tôi tụt quần em cả quần trong lẫn quần ngoài. Dùng hai tay banh hai mép ra. Cái bím đỏ hồng bóng nhẫy nước hiện ra thật ngon lành. Tôi đưa lưỡi quét một đường… em đã kích thích lắm rồi nên nhắm nghiền mắt tận hưởng.
Tôi đưa hẳn lưỡi vào trong em mà ngoáy.
– Anh… em… thích lắm… – Em rên lên.
Làm bằng miệng với em một lúc tôi cũng chịu hết nổi, tôi ngồi dậy tuột quần xuống, cu tôi đã cứng ngắc. Em ngồi dậy vồ lấy cu tôi. Em liếm vòng quanh đầu cu tôi làm tôi khá tê tái. Em cho cả vào miệng mà mút. Trông em như đang ăn một cây kem vậy. Tôi bảo em chổng mông lên. Con cu tôi đã kê đúng cửa hang. Tôi ấn chầm chậm, vì bím em nhiều nước nên tôi vào rất dễ dàng. Nhét đến đâu nước trào ra đến đó, nhìn cực kích thích. Tôi nhấp nhè nhẹ để cảm nhận độ bót của bím em. Tôi nắc mạnh dần làm em chúi hẳn người ra phía trước… Những âm thanh cọ sát của hai bộ phận sinh dục vang lên trong căn phòng im lặng… Chỉ có tiếng thở của cả hai và tiếng rên đầy kích thích của Nhi…
– Anh… Em sướng… Nữa đi anh…
Tôi lật người Nhi lại… Hông tôi vẫn di chuyển nhanh dần. Nhi vịn đầu tôi xuống, lưỡi em xoắn chặt lấy lưỡi tôi… Em bót quá, tôi không chịu nổi nữa gồng mình phóng hết những giọt tinh trùng vào sâu trong em, chân em quắp chặt lấy người tôi. Nước từ trong bím em trào ra rất nhiều. Tôi nằm đè lên em thở một cách nặng nhọc. Em lấy tay xoa những giọt mồ hôi đọng trên lưng tôi thì thầm:
– Em thích lắm… Xin lỗi anh vì bắt anh làm chuyện này khi anh vẫn đang ốm.
– Anh thích mà. – Tôi trả lời.
Làm xong chúng tôi vào nhà tắm làm vệ sinh, và bắt đầu một ngày mới. Thấy đã khỏi ốm nên tôi đi làm. Mẹ và em cứ bảo ở nhà nghỉ ngơi nhưng tôi ko thích nằm một chỗ, chán bme. Hôm nay cũng là ngày đẹp nên mẹ tôi quyết định khai trương luôn 2 shop. Hôm nay cũng là ngày đầu tiên Nhi bán hàng… Máy ngày vừa qua em rất chịu khó quảng cáo cho shop trên fb. Em cũng có ý định lập một website bán hàng qua mạng. Đến chiều tan làm tôi ghé qua chỗ em, ngày đầu tiên mở cửa nên khá đông khách. Nhìn gương mặt rạng rỡ của em tôi vui lắm. Và tôi cũng tạt qua chỗ Huyền và hẹn em tối nay nói chuyện. Dù rất khó khăn nhưng tôi cũng phải dứt khoát thôi, tôi có lỗi với Huyền rồi. Cũng chả mong em tha thứ gì tôi…
Bạn đang đọc một phần của truyện
Thằng đểu và con đĩ
, bạn có thể đọc bản full tại đây:
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensex.life, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.