Truyện sex dài tập

Diễm Hân và bố chồng

Tóm tắt sơ lược tác phẩm:

Mẹ chồng của Diễm Hân đã qua đời từ nửa năm trước, bố chồng liên tục tìm đến men rượu vì quá cô đơn. Chồng của Diễm Hân thấy vậy nên đã đón bố về sống chung với hai vợ chồng được ba tháng. Nhưng bố chồng cô thậm chí còn uống rượu nhiều hơn trước và liên tục tới xin tiền Diễm Hân. Cô muốn có con với chồng nhưng tình trạng này cứ tiếp diễn khiến cho Diễm Hân không thể yên tâm được.
Chồng cô là một người hiền lành ngay thẳng, chăm chỉ và có hơi nhút nhát. Mỗi lần nói chuyện với bố, chồng cô đều run rẩy và không dám nói ra suy nghĩ của mình. Kết quả là mọi chuyện vẫn như cũ. Sau khi kết hôn được một thời gian, chồng cô luôn bận rộn với công việc, giờ thêm chuyện của bố khiến chuyện tình dục của cả hai vợ chồng không được tốt cho lắm, một tháng một lần đã là quá nhiều lắm rồi. Diễm Hân luôn cảm thấy thiếu thốn, cô đơn nên cô phải tự thủ dâm mỗi khi bố chồng say rượu và đi ngủ.
Nhưng tình cờ có một lần, Diễm Hân cứ nghĩ bố đã ngủ nên đã về phòng để thủ dâm, trời đất thương lòng người hay sao mà khiến bố chồng lại thức dậy đúng lúc đó và chứng kiến tất cả việc làm và hành động nông nổi của cô! Và thế là bố chồng đã biết được bí mật của Diễm Hân, cho nên ông ta lợi dụng điểm yếu này để cưỡng dâm cô! Nhưng trong thâm tâm của Diễm Hân dường như có thứ gì đó đang thay đổi trong thâm tâm con người cô. Miệng nói “không được” nhưng cơ thể cô lại muốn được bố đụ mình nhiều hơn nữa! Kể từ đó hai người Bố chồng và nàng dâu liên tục đụ nhau mỗi khi chồng cô không có nhà. Bố chồng cô thì không hề dùng bao cao su mỗi khi đụ cô và đương nhiên, thỉnh thoảng bố cô cũng xuất tinh vào bên trong âm đạo của Diễm Hân nữa… Cho nên hằng ngày hằng đêm, cô không biết nói gì hơn ngoài việc…
“Xin lỗi chồng vì cô là một người phụ nữ lăng loàn, nhưng chỉ có bố chồng cô mới có thể thỏa mãn nhu cầu tình dục của Diễm Hân được…”
Phần 1: Ngày Đầu Tiên Khuyên Nhủ Bố Chồng
Buổi sáng ngày mới trong một căn nhà cấp bốn, đầy đủ tiện nghi và sang trọng. Có một gia đình gồm có ba thành viên: Thanh Tuấn – Diễm Hân – Bố chồng(Khải Định) đang sống cùng nhau và câu chuyện cũng khởi nguồn từ đó…
– Diễm Hân ơi… Diễm Hân ơi… Anh đi làm em nhé!
– Vâng ạ… Nhưng mà anh ơi… Anh… Anh có thời gian không ạ! Em có chuyện muốn nói với anh về bố chút ạ! Có được không anh?
– Ưhm… Bố lại xin tiền em nữa đúng không em?
– Vâng anh ạ… Em cũng không biết làm sao mà từ chối mỗi khi bố xin tiền nữa anh ơi! Em… em khó xử quá!
– Chuyện này, anh… anh thật xin lỗi em nhé! Chắc bố suy sụp tinh thần kể từ khi mẹ của anh qua đời, cho nên bố mới có hành động như vậy.
– Vâng… em cũng có ý nghĩ như vậy nữa… anh ạ! Chắc bố đã cảm thấy rất là đau lòng và cô đơn bởi cái chết của mẹ. Thế nhưng anh à… Nhưng vợ chồng mình sẽ sống với nhau trong suốt quãng thời gian sau này, bởi vậy chúng ta, anh và em tính sao cho vẹn toàn. Bây giờ vợ chồng mình, không phải nói chuyện này ra sớm hơn một chút sẽ tốt hơn sao, anh… anh nghỉ thế nào? Nếu em mang thai và còn sinh con nữa nên em lo lắm. Em… em… em cảm thấy rất là lo lắng, anh có biết không?
– Ơ… uhm… Có con sao em? À… đúng là như vậy nhỉ…
– Vâng…
Hai vợ chồng đang nói chuyện với nhau trong không gian bếp thì ông Khải Định, bố chồng của Diễm Hân đi vào và đi ngang qua hai người, đến nơi đặt cái tủ lạnh để lấy nước uống. Ánh mắt to tròn đen tuyền long lanh của Diễm Hân nhìn ông Khải Định bố chồng cô có chút đượm buồn, giống như một bông hoa xinh, tươi tắn còn đọng lại chút giọt sương mai. Đồng thời điểm lúc đó, Diễm Hân lại quay sang nhìn Thanh Tuấn chồng cô, để ngóng trông anh sẽ nói với bố chồng thế nào, về vấn đề mà hai vợ chồng đang bàn chuyện lúc nãy. Thanh Tuấn nhìn bố hồi lâu nhưng vẫn chưa biết mở lời thế nào, Diễm Hân thì nhìn chồng rồi quay sang nhìn bố, xem chồng mình sẽ nói sao. Thanh Tuấn là người thật thà nên anh mãi đứng ngây ngô ra thì ông Khải Định bố chồng cô mở lời trước…
– Sao hả… Có chuyện gì mà hai con nhìn bố như thế?
– Bố… Thanh Tuấn nói nhưng câu từ chưa dứt khoát… Tại sao bố không uống rượu ít đi một chút bố ạ!
– Con làm sao thế… Bố đã uống rượu ít đi rồi còn gì, con ở đó mà còn phàn nàn gì bố nữa.
Ông Khải Định nói với Thanh Tuấn xong thì tay cầm trai nước lọc, đi về phòng của mình, mặc cho hai người, con trai và con dâu ngơ ngác nhìn mình. Diễm Hân nhìn chồng thì cũng chẳng biết nói gì thêm nữa, bởi vì có nói nữa thì chồng cô cũng như vậy mà thôi, chứ có dám nói chuyện với bố chồng cô đâu. Thanh Tuấn im lặng một chút thì nhớ ra là hôm nay mình phải đi làm, nên anh mới nói với vợ là…
– À… em à… Bây giờ anh phải đi làm rồi. Lần sao anh sẽ nói chuyện với bố em nhé!
– Vâng ạ…
Khi chồng cô đi làm thì cô buồn bã, suy nghĩ mông lung về cuộc sống của mình rồi sẽ ra sao. Cô đi đến bộ ghế bàn ăn của gia đình, dùng tay kéo một chiếc ghế ra ngồi thầm nghĩ và tự tình một mình…
“Nữa năm trước đó, bố chồng của tôi mất đi hy vọng và có lẽ do cô đơn nữa. Bố chồng Khải Định của tôi bắt đầu chìm trong men rượu, sống buông thả với bản thân, bất cần đời. Chồng tôi luôn động viên bố về sống chung với chúng tôi, cho dễ bề chăm sóc và chúng tôi bắt đầu sống chung với nhau từ khoản ba tháng trước. Nhưng bố chồng tôi, không những ông không bỏ mà lại càng uống rượu nhiều hơn trước nữa. Trong khi đó, chồng tôi là người luôn sợ bố, cho nên đã không nói gì thêm được.”
Buổi tối hôm đó, sau khi Diễm Hân tự sự một mình với bản thân. Màn đêm bên ngoài che kín cả bầu trời, chỉ có những ánh đèn đường soi sáng một lối đi mà thôi. Cô đi tới đi lui trong nhà trông ngóng chồng mình đi làm về như mọi khi, nhưng hôm nay…
– Alo… Alo… em nghe nè anh yêu…
– Xin lỗi em, hôm nay anh sẽ về trễ vì anh vẫn chưa làm xong việc em ạ… Anh nghĩ chắc mình phải về thật muộn rồi, em dùng cơm trước đi nhé, đừng có đợi anh vì em sẽ đói mất. Bởi vì, anh không biết khi nào thì mới được về nữa, em dùng cơm xong thì đi ngủ trước đi em nhé!!!
– Vâng ạ… Em biết rồi, anh đừng làm quá sức anh hé!!! Dạo gần đây anh hay làm thêm giờ nhỉ, đừng ép bản thân mình quá anh nha!
– Uhm… Anh cảm ơn em nhiều lắm. Anh yêu em!!!
– Hihihi… em cũng yêu anh nhiều lắm ạ! Tạm biệt anh yêu nhé! Hihihi…
Sao khi nghe điện thoại của chồng xong, Diễm Hân rất vui, gò má ửng hồng, đôi môi thì đỏ mộng, vì cô có được một người chồng yêu thương và chăm sóc cho cô rất nhiều. Đang e thẹn với bạn thân thì cố chực nhớ một điều là, trong nhà vẫn còn có bố chồng của cô. Cho nên cô đi về phòng của ông Khải Định và gọi…
– Bố ơi… Bố ơi… Phòng tắm sẵn sàng rồi bố ạ! Bố ơơi…
Diễm Hân gọi mãi mà bố chồng cô Khải Định vẫn không trả lời, cho nên cô mới từ từ mở cảnh cửa phòng của ông ra, trước mắt cô là ông bố chồng đang nằm ngủ, tư thế ông nằm ngửa, tay phải thì gác lên trán, tay trái thì để lên ngực, còn đôi mắt thì đang nhắm nghiền. Chân phải của ông thi co lại góc hình chữ a, chân trái thì duỗi thẳng ra, ở giữa quần của ông thì độn lên một cục to và dài ngoằng. Tiếng ngáy ngủ của ông thì đều đặn, lâu lâu thì hai tay ông gảy gảy trên người trong vô thức. Diễm Hân nhìn thấy cảnh tượng này thì cũng hơi khó chịu một chút, cô thông cảm cho ông, vì dù gì ông cũng là đàn ông hơi có tuổi, nhưng sinh lý thì vẫn còn mà bên cạnh thì lại vắng đi hình bóng người phụ nữ. Cho nên cô không nói năn gì thêm ngoài im lặng và khép cửa phòng ngủ của bố lại, rồi cô đi vào phòng ngủ của mình. Trong căn phòng ngủ, Diễm Hân đi đến bên giường, cô bỏ đôi dép lông ra khỏi hai bàn chân, cô từ từ bước lên đến gần giữa chiếc giường thì cô quỳ hai chân xuống, kiểu như quỳ gối vậy. Cô bắt đầu dùng hai bàn tay dần dần mở khóa quần jean và cởi ra, sau đó cô cũng dùng hai bàn tay thon thả của mình, từ từ kéo chiếc quần jean xuống đến đầu gối, nhưng chiếc quần lót màu đỏ thì còn để lại và cô từ từ ngồi xuống giường. Diễm Hân ngồi tựa lưng vào thành đầu giường, hai chân thon dài của cô thì co chéo lại vào nhau. Hai tay của cô thì cũng không chịu để yên, cứ xoa xoa cái bầu ngực no căng tròn, tuy cô chưa cởi áo… áo lót và quần lót ra nhưng trông cơ thể của cô rất quyến rũ và gợi tình. Trong cảnh ấy, không gian ấy cô đã thầm nói…
“Tôi đã kết hôn với anh ấy được hai năm, thời gian trước thì bình thường, nhưng thời gian gần đây thì chuyện tình dục của hai vợ chồng tôi lại càng giảm dần đi. Bây giờ chúng tôi làm tình với nhau mỗi tháng một lần là đã nhiều lắm rồi…”
Trong lúc cô suy nghĩ về bản thân, tay trái của cô không tự chủ được, từ từ đưa lòng bàn tay ốp vào mu bướm ngoài quần lót mà xoa mà gảy. Còn tay phải thì các ngón tay cong lại, trong đó có một ngón là ngón giữa, cô để vào trong miệng mà cắn mà hôn mà mút. Đồng thời tiếng rên nhẹ cũng dần dần được phát ra. Ưmưm… aaa ưmưm… ưưưnm… Sau đó cô dùng các ngón tay trái vạch quần lót ra và đưa cả lòng bàn tay vào trong mu bướm mà xoa mà nắn… Aaaaa… ưm… ưm… ưmưmưm… Thân hình của cô thì uốn éo như rắn múa theo điệu nhạc… Áááá… Ưmumum… AAAAA… ưnưư… ưm… Cùng thời gian này, bên phòng ông Khải Định đã có động tĩnh. Ông trở mình thức dậy… Ơơơ… Hơhơ… Ưn ưn… ông ngồi dậy, đứng dậy và đi ra ngoài cửa và cất tiếng gọi con dâu…
– Diễm Hân ơi… Diễm Hân ơi!!! Diễm Hân… Đúng là mình ngủ quên mất, lại chưa có tắm gì hết trơn, nhưng sao con dâu mình lại không gọi nhỉ!
Sau khi gọi mãi mà con dâu vẫn không lên tiếng, nên ông Khải Định đi đến phòng con dâu Diễm Hân để hỏi xem thế nào. Khi đến trước cửa phòng cô con dâu thì ông rất là ngạc nhiên, bởi vì giờ này con trai ông đi làm chưa về, mà trong phòng lại phát ra tiếng rên.
“Aaaaa… a a aa… ưn ưn… ưmumum…”
Ông ghé sát vành tai vào thành cửa mà nghe ngống cho rõ hơn.
“Ưn ưn… ưmưm… aaa… a a… Aaaa… Ưmưmưm… ưm ưm… Áááaaa… a aa…”
Khi tiếng rên to dần lên thì ông Khải Định đã chịu không nổi mà mở hé hé cửa phòng ra mà nhìn vào.
“Áaaáaa… ưnƯnưn… ưm… ưm…”
Một cảnh tưởng hiện ra trước mắt và đập vào mặt ông bố chồng là. Cô con dâu ông lúc này đang thủ dâm, cô cởi hết quần áo ra chỉ chừa mỗi áo và quần lót ở lại. Tay trái của cô đặt trong mu bướm mà xoa mà móc điên cuồng…
“Aaaa a a… Ưm ưm ưm… Á á á aaa…”
Tiếng rên của cô lúc này đã lớn lên và vang khắp cả gian phòng…
“Ứm ứm ưm ưmum… ưm… Á á á aaa… a aaaa…”
Ông Khải Định bây giờ thì im lặng và tận hưởng một thân hình tuyệt mỹ trước mắt ông, bầu ngực căng đầy nhựa sống, eo thon mông tròn, khuôn mặt xinh xắn, làm cho ông thèm thuồng nhỏ dãi và dùng lưỡi liếm liếm hai bên mép của ông. Ông điên tiết hơn khi cô con dâu cất tiếng nói này, khiến ông ngớ nga ngớ ngẩn…
– Mình muốn… Mình muốn… Ááá aaa… Ưm ưm… Aaa… a aa… Mình muốn lắm rối!!! A a a… aaaa… ưm ưm ưmưm… ưm… Em muốn lắm rồi chồng ơi… Á Á á á á a a a… Ưm Ưm… a a aaaa…
Bây giờ thì ông bố chồng đã khép kín cửa lại và đi về phòng của mình, nhưng tiếng rên và tiếng nói của Diễm Hân thì cứ văng vẳng bên tai của ông, khiến ông khó tự chủ bản thân…
– Mình ra… Mình ra… Ááá… Aaaa… Ưm ưm… um ưmưm… Mình thèm quá… Áaaaa… aaaaa… ưn ưm… Chồng ơi… Giúp em với!! Aaaaa Á á á… ưm ưm… Em khó chịu quá…
Trong lúc ông Khải Định đi về lại phòng của mình, còn lại đây trong căn phòng của Diễm Hân, cô vẫn còn đang thủ dâm một mình và tự nhủ thầm một mình trong mong lung…
“Chồng tôi, Thanh Tuấn luôn bận rộn trong công việc và cả bố chồng của tôi nữa. Cho nên tôi không thể đòi hỏi ở anh ấy về vấn đề làm tình được, tôi chỉ biết có thế, thủ dâm mỗi lần chồng đi làm và bố thì đi ngủ mà thôi.”
Buổi sáng hôm sau, cảnh sinh hoạt của gia đình trở lại bình thường. Nàng dâu Diễm Hân, Thanh Tuấn và bố chồng ông Khải Định như chưa có chuyện gì xảy ra. Một ngày mới bắt đầu tiếp diễn, chuyện thủ dâm của nàng dâu đêm hôm rồi có phơi bày ra chăng…
– Em yêu ơi!! Em yêu… Anh đi làm đây!!
– Vâng ạ… Anh đi cẩn thận anh yêu nhé…
Diễm Hân tiễn chồng đi làm, trên đôi môi cô nở một nụ cười tươi, như hoa xinh đón ánh nắng vàng của ban mai vậy. Ánh mắt cô nhìn trìu mến theo từng bước đi chồng, những sợi tóc mai dài đen mượt thật quyến rũ. Nhìn chồng một lúc thì cô trở vào nhà và gặp bố chồng cô, lúc cô chưa biết rằng là chuyện cô thủ dâm đêm qua đã bị bố chồng cô biết cả. Cô bước đến và chào hỏi bố chồng như chưa có điều gì xảy ra, đôi mắt to tròn của cô nhìn bố chồng và nói…
– Con chào bố ạ! Chúc bố buổi sáng tốt lành…
– Bố chào con… Chúc con buổi sáng tốt lành…
– Con định không cho bố tiền sao con?
– Dạ… Con xin lỗi… Con không thể đưa tiền thêm cho bố được nữa ạ… Bố… Bố hãy hiểu cho con ạ… Con biết bố đã rất khó khăn kể từ khi mẹ qua đời, Nhưng con nghĩ bố không nên dùng rượu để trốn tránh đi hiện thực như vậy ạ! Bố có biết không? Con cũng rất là lo lắng cho sức khỏe của bố nữa, với cả khi con có em bé…
– Sao cơ… Con có em bé… Ý con là với cái thằng còn không chịu đụ con sao?
– Hơ… Sao bố nói kỳ vậy ạ! Bố biết mình đang nói gì không…
– Bố biết mình đang nói gì chứ!! Nhưng bố nhìn thấy tất cả rồi, con còn tự thủ dâm một mình nữa. Con còn nói lớn lên là “Mình muốn… mình muốn… mình muốn lắm rồi…” Con đã nói thế mà… Con không nhớ sao? Diễm Hân…
Diễm Hân khi nghe bố chồng mình nói vậy thì nét mặt e thẹn, mắc cỡ ửng hồng như “Mặt trời hồng trên má” đứng ngây ra đó, không biết phản ứng thế nào. Bố chồng cô thì lại khác, ông không thấy phản ứng gì của cô con dâu nên mới tiến sát gần hơn với cô. Hai tay ông Khải Định vòng qua ôm trọn thân hình bé bỏng của cô con dâu vào lòng, mà hôn mà ngấu nghiến siết chặt…
– Hơ… ưm ưm… á á aaaa… Bố đang định làm gì vậy ạ…
– Con rất thất vọng về chồng con lắm đúng không… Con không thỏa mãn về chuyện tình dục của chồng mình à…
Ông Khải Định nói dứt câu liến tiến sát mặt Diễm Hân, dùng hai tay vòng ra sau gáy cổ của cô kéo lại, rồi dùng môi của mình hôn môi con dâu ngấu nghiến.
“Ưm ưm ưm… Áaaaaa… Ưm… Aaaaa… a a a ư ư ưn ưm…”
Đôi mắt của Diễm Hân thì nhắm tịt lại mà tận hưởng những nụ hôn cuồng nhiệt và mạnh bạo của bố chồng, khiến cho cơ thể của cô rung nấc lên từng tiếng đứt quãng. Á á á á… A a a a… ưn ưm ưn ưm…
– Bố… Bố… đang làm gì vậy buông con ra… aaaaa… ưm ưm… aaa a a a…
– Nào… lại đây đi con… bố sẽ giúp con thỏa mãn những ham muốn của mình. Diễm Hân… Diễm Hân… nghe bố nói không con…
– Bố… Bố có biết mình đang làm gì không ạ…
– Bố không biết… Bố chỉ biết là bố… bố đang giúp con thôi… Bố biết con đã phải chịu đựng như vậy lâu lắm rồi, có đúng không con? Diễm Hân… Đng1 như chứ…
– A a a a… ưm ưm… Bố… Bố… Á á á á… A a a a… Ưm ưm ưm…
– Để bố giải tỏa mang muốn tình dục của con… Àáa… Ưm ưmưm… Aaaaa… a a a… Chuỵt… chuỵt… ưm… ưm…
Ôm hôn ngấu nghiến quyết liệt một chút thì cả hai bố chồng và con dâu rời ra…
“Chuỵt… chuỵt… a a aaaa… ư ư ưm ưm… á á á…”
Diễm Hân thì đứng không vững nên té ngồi xuống ghế “Sofa” còn bố chống thì không chịu buông tha cô, ông cứ tiếp tục áp sát cô, tay phải thì kéo cô vào lòng của ông, tay trái thì vuốt ve xoa nắn bờ mông của Diễm Hân…
“Á á á á aaaa… ưm ưm ưm… a a aaa…”

To top
Đóng QC