Con đường bá chủ – Quyển 12 – Phần 139

Phần 139
“Ngươi…”
Nghe thấy lời nói cuồng vọng của Lạc Nam, ba tên Sát Long Vệ giận tím mặt, vẫn là tên cầm đầu gằn giọng:

“Ngay cả Nam Thiên Môn phía sau lưng ngươi còn không dám tùy tiện đắc tội Chân Long Hoàng Tộc, ngươi thật sự chỉ muốn vì một nữ nhân mà trả giá lớn như thế hay sao?”

“Trả giá lớn?” Lạc Nam nở nụ cười tà:

“Ta không xem việc đắc tội Chân Long Hoàng Tộc các ngươi là việc gì to tát cả, ta chỉ biết các ngươi sắp phải trả giá vì đắc tội với ta!”

Tiếng nói vừa dứt, 18 con Kim Cương Hắc Thiên Long đã sớm không nhẫn nhịn nỗi, 36 khẩu trọng pháo đồng loạt sáng lên, vô cùng vô tận bom Nguyên Lực ngưng tụ, toàn diện bắn ra.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Trọng pháo khai hỏa, phô thiên cái địa, từng luồng pháo chấn vỡ không gian, nghiền ép trực diện.

“Muốn chết!”

Ba vị Sát Long Vệ ngửa đầu phẫn nộ, vạn phần không nghĩ đến Lạc Nam này lại quả quyết đến như vậy, một lời không hợp đã trực tiếp tấn công, muốn trấn sát bọn hắn.

Nhưng Sát Long Vệ đương nhiên không phải nhân vật tầm thường, nhất là ba người bọn hắn đều là Thánh Long Đế cấp cường giả.

Trong đó tên cầm đầu là Thánh Đế Viên Mãn, hai người còn lại một là Thánh Đế Trung Kỳ, một là Thánh Đế Sơ Kỳ.

Oán Long Áo Choàng tung bay, vô số cái hình đầu rồng bao phủ trên thân sáng rực lên.

NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…

Quần long gào thét, Long Hồn oán hận ngập trời từ trong áo choàng lao ra, số lượng lên đến hàng vạn đầu lao thẳng về phía trước.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Long Hồn giương nanh múa vuốt ngạnh kháng trực diện 36 họng pháo, dùng sức mạnh của linh hồn Long Tộc nghiền nát tất cả.

RỐNG!

Thập bát Kim Cương Hắc Thiên Long không cam lòng thua kém, chúng nó thoát xích mà ra, phân tán lao vào bên trong hàng vạn Long Hồn càn quét, dùng thể phách và trọng pháo trên lưng oanh tạc.

Cuộc chiến giữa thập bát long và vô số long hồn liền kinh động bốn phương tám hướng, hàng loạt Kiếm Tu bay lên thiên không, thần thức quét ra quan sát tình huống.

Chứng kiến Lạc Nam cùng ba vị Sát Long Vệ giao chiến, cả đám sắc mặt kịch biến.

Đây là chuyện lớn, chắc chắn là chuyện lớn…

Nam Thiên Đại Hộ Pháp, Cửu Trưởng Lão Đúc Kiếm Sơn đối chiến ba vị Sát Long Vệ, nghĩ đến thân phận của đôi bên, thế lực sau lưng đôi bên mà vô số người tê dại cả da đầu.

“Móa nó, Nam Thiên Đại Hộ Pháp cũng thật biết chơi, chơi với Chí Tôn Thế Lực ở Kiếm Châu chưa thỏa mãn, hắn chuyển sang chơi với Chí Tôn Thế Lực ở ngoài Kiếm Châu rồi.” Một người nhịn không được chửi thề.

“Hừ, con đường cường giả phải đạp lên vô số thi thể địch nhân mà bước tiếp, nếu cứ sợ đầu này tránh đầu kia, vĩnh viễn cũng đừng mong vấn đỉnh.” Một lão già quyền cao chức trọng trầm giọng nói:

“Mặc dù sẽ đầy rẫy những hiểm nguy nhưng rõ ràng Lạc Nam đang bước trên con đường chí cao đó.”

“Rõ ràng là Sát Long Vệ muốn gây sự, bọn hắn muốn Đại Hộ Pháp giao ra phu nhân của mình.” Có người hâm mộ của Lạc Nam nộ hống:

“Đổi lại là ta, cũng phải rút kiếm cùng bọn chúng liều mạng.”

Lạc Nam không quan tâm đến người khác nghị luận về mình, hắn đưa mắt nhìn hư ảnh hàng vạn Long Hồn, nở một nụ cười lạnh:

“Chiêu này đối với ta không còn quá nhiều tác dụng.”

Trong ánh mắt nghi hoặc của chúng nữ, hắn bước lên đứng trên đỉnh Bá Vũ Điện, giang rộng hai tay.

Ngay khoảnh khắc đó, Quy Kiếm Tổ Phù bên trong đan điền hoạt động hết công suất, Thiên Địa Kiếm Thủy kết hợp Vạn Kiếm Lôi gào thét mà ra.

Ngàn dặm xung quanh Lạc Nam lập tức hóa thành một thế giới của kiếm.

Nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đó.

KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG…

Tiếng kiếm ngân xé tan trường không vang vọng không dứt, 3000 thanh Huyết Diệp Việt Kiếm cùng 999 thanh Cửu Tinh Thánh Kiếm điên cuồng bắn ra.

Một thanh Đế Tôn Kiếm hiệu lệnh thiên hạ quần kiếm, thống ngự thương khung.

“Diệt Thần Kiếm Trận!”

Lạc Nam ngửa đầu cười dài, Bá Lực cuồn cuộn tiến vào từng thanh kiếm, kết hợp Vạn Kiếm Lôi cùng Thiên Địa Kiếm Thủy, một tòa Diệt Thần Kiếm Trận xoay tròn giữa bầu trời đã cấp tốc hình thành với uy lực hủy thiên diệt địa.

“Đây là… thần tích sao?”

Vô số Kiếm Tu trong lòng rung động, hai chân run lẩy bẩy, uy áp đến từ Quy Kiếm Tổ Phù, sức mạnh đến từ Thiên Địa Kiếm Thủy, kiếm khí đến từ 3000 thanh Huyết Diệp Việt Kiếm và 999 thanh Cửu Tinh Thánh Kiếm lấy Đế Tôn Kiếm làm trận tâm khiến bọn hắn chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, không thể nảy sinh nỗi phản kháng chi ý.

“Tàn sát!” Lạc Nam lạnh lùng quát.

Diệt Thần Kiếm Trận đem hàng vạn Long Hồn bao vây, từng thanh kiếm hung hăng bá đạo trảm xuống đầu chúng.

RỐNG… GÀO… AAA…

Tiếng gầm thét hoảng sợ, không cam lòng và đau đớn liên tục truyền ra bốn phương như luyện ngục.

Diệt Thần Kiếm Trận đồ sát quần long, mỗi một kiếm đều ẩn chứa uy năng kinh khủng, mỗi một kiếm chém xuống đều khiến một Long Hồn mất đầu, sau đó hoàn toàn tan biến như được giải thoát.

“Trời ạ, đây chính là Diệt Thần Kiếm Trận trong truyền thuyết sao, thật sự quá mức khủng khiếp.” Một vị Kiếm Đế nuốt nước miếng khô khốc, hai mắt rung động không nói nên lời.

“Không hổ là một trong các tòa Kiếm Trận mạnh nhất từng xuất hiện trong lịch sử Kiếm Châu, sợ rằng chỉ có Luyện Ngục Kiếm Trận tại Đúc Kiếm Sơn là có thể vượt qua Diệt Thần Kiếm Trận.” Những lão già kiến thức bất phàm cũng không ức chế nỗi cảm giác kinh sợ.

“Không… không thể có chuyện thế này được, một Thánh Tướng làm sao có đủ nguồn lực lượng để kích phát đại trận kinh khủng như thế?” Một tên Sát Long Vệ khó tin gầm lên.

Bọn hắn nghe qua những chiến tích của Lạc Nam nhưng chưa từng được chứng kiến, cho rằng phần nào là do Kiếm Châu thổi phồng lên mà thôi, một Thánh Tướng nghịch thiên đến mức nào, chẳng lẽ có thể nghịch thiên đến mức chống được cả Thánh Đế?

Nhưng hiện tại khi nhìn thấy ba kiện Oán Long Áo Choàng của mình bắt đầu bị Diệt Thần Kiếm Trận vô hiệu hóa, một cảm giác bất an chậm rãi dâng lên trong lòng cả ba.

“Giết hắn! Giết hắn trước khi Diệt Thần Kiếm Trận xử lý xong tất cả Long Hồn!” Kẻ đứng đầu ba tên Sát Long Vệ gằn giọng nói.

“Ý kiến hay đấy!” Hai tên còn lại lập tức tán thành.

Nhân lúc Diệt Thần Kiếm Trận và 18 con Kim Cương Hắc Thiên Long càn quét hàng vạn Long Hồn, ba tên Sát Long Vệ muốn giết Lạc Nam.

Chỉ cần Lạc Nam chết, Diệt Thần Kiếm Trận liền vô dụng, mà Kim Cương Hắc Thiên Long cũng chẳng còn đáng sợ.

Nghĩ là làm, ba tên Sát Long Vệ lập tức biến mất.

NGAO… NGAO… NGAO.

Ba tiếng gầm thét, thân ảnh bọn hắn đã phân thành ba hướng, sau lưng hiện ra hư ảnh ba tôn Long Tộc khổng lồ tương ứng với Lôi Long, Phong Long và Ma Long, cùng lúc nhắm đến Lạc Nam đang đứng trên đỉnh Bá Vũ Điện tập kích.

“Lôi Long Nộ!”

“Phong Long Trảo!”

“Ma Long Vĩ!”

Lôi Long là tên Thánh Đế Sơ Kỳ, hắn vận chuyển Lôi Long Thánh Đế Lực, ở trên thiên không hình thành một cột sấm sét hình rồng khổng lồ, trấn sát thẳng xuống.

Không cam lòng thua kém, Phong Long lại là một tên Thánh Đế Trung Kỳ, hắn ngưng tụ vòi rồng, Phong Long Thánh Đế Lực cuồng bạo hình thành gió xoáy, loáng thoáng bên trong có tiếng long ngâm vang dội, càn quét về phía Lạc Nam, muốn bao trùm cả Bá Vũ Điện.

Ma Long khủng bố nhất, hắn hóa thành trạng thái Ma Long Chiến Thân, uy thế của Thánh Đế Viên Mãn vượt qua tất cả, một bộ Ma Long Giáp đen kịch oai vệ bao trùm toàn thân, hư ảnh đuôi rồng ngửa đầu gầm thét, nện nát cả không gian, oanh tạc trực tiếp xuống đầu Lạc Nam một cách dữ dội.

Đối mặt với ba luồng công kích cường đại, Lạc Nam chỉ nhẹ nhàng ra lệnh cho Bá Vũ Điện một tiếng.

ẦM ẦM ẦM…

Vô số Trận Văn sáng rực lên bao quanh cung điện uy nghiêm và cao quý, một tòa Trận Pháp khổng lồ như tổ ong rực rỡ hoàng kim bao phủ toàn bộ cung điện.

ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG!

Công kích của ba vị Thánh Long Đế đánh vào đại trận như gặp phải lớp màn chắn kiên cố nhất, toàn bộ phản chấn ngược trở về, hoàn toàn không tạo nên được chút tác dụng nào.

Chứng kiến tình cảnh này, tên Ma Long híp mắt lại, lãnh khốc nói:

“Hừ, sớm biết ngươi sẽ trốn trong mai rùa không dám đối mặt.”

Ngay sau đó, chỉ thấy hắn từ trong Nhẫn Trữ Vật móc ra một tấm Phù Chú, dùng tay bóp nát ném về phía Bá Vũ Điện của Lạc Nam.

Phù Chú được kích hoạt hóa thành hàng vạn Phù Văn bao phủ bốn phương tám hướng xung quanh Bá Vũ Điện.

Xèo xèo xèo xèo…

Thanh âm xói mòn liên tục vang lên bên tai đám người, tất cả đồng loạt chứng kiến toàn bộ Trận Văn đang bảo vệ bên ngoài Bá Vũ Điện bị Phù Văn ăn mòn, nhanh chóng tan biến.

Chỉ thoáng chốc, cả một tòa Trận Pháp kiên cố đã biến mất, Lạc Nam và chúng nữ bại lộ ra bên ngoài, không còn gì bảo hộ.

“Haha, để xem còn gì bảo vệ ngươi?”

Tên Ma Long hưng phấn cất tiếng cười dài, lúc này liền hóa thành bản thể là một tôn Ma Long khổng lồ, từ trên thân rồng… năm trăm tầng Sát Vực bạo phát mà ra, kết tụ thành Sát Thế kinh thiên động địa.

Hiển nhiên với kinh nghiệm chiến đấu và giết rồng nhiều năm, những thành viên của Sát Long Vệ đa phần đều nắm giữ thành thạo Sát Thế cực kỳ cường đại.

Năm trăm tầng Sát Vực hợp thành Sát Thế, trực tiếp nhuộm đỏ cả thiên không, Ma Long như đang hoành hoành trong biển máu, áp bách cực đại khiến vạn dặm run rẩy, vô số Kiếm Tu ở lân cận sắc mặt trắng bệch, vội vàng tháo chạy ra khỏi hiện trường để tránh liên lụy.

Bất cứ ở nơi nào, Thánh Đế Viên Mãn cũng là nhân vật khủng bố, huống hồ Ma Long này còn là Thần Thú hàng thật giá thật.

“Thủ đoạn cũng nhiều đấy, điều đó chỉ càng khiến ngươi chết nhanh hơn.” Lạc Nam nhàn nhạt lên tiếng.

“Tuổi trẻ cuồng vọng ta đã thấy nhiều rồi nhưng cuồng vọng như ngươi thì lần đầu được chứng kiến.” Ma Long gầm thét, hai mắt đỏ ngầu to lớn như hai vầng huyết nguyệt, giọng điệu đã phẫn nộ lên đến đỉnh điểm:

“Ngày hôm nay, ngươi sẽ được chứng kiến khả năng làm chủ chiến trường tuyệt đối của Thánh Đế Viên Mãn cấp cường giả!”

Tiếng quát vừa dứt, chỉ thấy hắn ngửa đầu rồng lên trời.

Theo sau đó, long khẩu há lớn như một lỗ đen khổng lồ.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…

Trong nháy mắt, Nguyên Khí vạn dặm tại chiến trường đã toàn bộ bị Ma Long nuốt vào trong bụng, toàn bộ bị hắn hấp thu mà không lưu lại dù chỉ một giọt.

Đây chính là ưu thế của cường giả cấp cao với khả năng làm chủ Nguyên Khí trong trời đất, thông thường khi tu sĩ cấp thấp gặp phải cường giả cấp cao như vậy, sợ rằng ngay cả Nguyên Khí để thi triển vũ kỹ cũng không còn, bị áp đảo một cách tuyệt đối.

“Hahaha, không còn Nguyên Khí, để xem ngươi lấy gì tiếp tục điều khiển Diệt Thần Kiếm Trận, để xem ngươi lấy gì chống lại bổn đế!” Ma Long cười gằn, vô tận Nguyên Khí mà hắn vừa hấp thụ chuyển hóa thành Ma Long Lực, cuồn cuộn ngưng kết thành một khỏa Ma Long Pháo khủng bố ngậm trong miệng.

Chẳng hề do dự, kết hợp với năm trăm Sát Vực, Ma Long Pháo điên cuồng bắn ra.

Như nhất phương thế giới sắp tự bạo, Ma Long Pháo sẽ đồ sát tất cả sinh linh rơi vào phạm vi oanh tạc của nó.

Không biết bao nhiêu người tê dại cả da đầu, thầm nghĩ Lạc Nam sẽ ứng đối ra sao đây, nhờ cường giả của Thanh Long Thánh Địa hay Nam Thiên Môn chi viện à?

Đối mặt với thế công hung hãn của đối thủ, Lạc Nam chỉ nhàn nhạt phun ra năm chữ:

“Ngươi nói nhảm quá nhiều…”

Lòng bàn tay nhẹ lật, một khối Ngọc Bội xanh mướt đã hiện ra.

Nhanh gọn và dứt khoát, Lạc Nam đem Ngọc Bội hướng về Ma Long Pháo ném đi, trong lòng thầm nghĩ:

“Thử hàng xem có tốt không, hy vọng Trân Bảo Lâu đừng khiến ta thất vọng!”

Ngọc Bội nhỏ xíu nhanh chóng bị Ma Long Pháo bao phủ.

Và cũng chính Ngọc Bội đó nhanh chóng bị sức mạnh của Ma Long Pháo nghiền nát.

RĂNG RẮC…

Ngọc bội vỡ tan, cảnh tượng tiếp theo diễn ra tiến tất cả người đang quan chiến trợn mắt há hốc mồm.

OÀNH!

Một cổ Chí Tôn Chi Uy từ trong ngọc bội nổ tung mà ra…

Không gian sụp đổ, Chí Tôn Lực như sóng thần tàn phá bừa bãi, đàn áp trực diện về phía trước.

“Làm sao…” Ma Long hai mắt muốn lòi ra ngoài.

Hắn chiến kiến Ma Long Pháo không gì cản nổi của mình tiêu tán giữa trời đất như chưa từng tồn tại.

Hắn chứng kiến một cổ Chí Tôn Lực quét về cơ thể mình, kèm theo loại uy áp cao cao tại thượng của Chí Tôn cấp cường giả khiến hắn như hóa thành một con giun bé nhỏ, ngay cả động đậy đầu ngón tay cũng chẳng còn can đảm.

PHỐC!

Máu tươi cuồng phún, từ đầu đến đuôi, thân rồng tách làm hai mảnh, lục phủ ngũ tạng, long cốt, long đầu, long châu tất cả đều bị xẻ đôi một cách triệt để.

UỲNH.

Xác rồng rơi xuống mặt đất tạo thành chấn động, mưa máu đen kịch rơi vãi khắp trời.

Vừa rồi còn hung hăng không gì tả nổi, chỉ một khối Ngọc Bội mà Lạc Nam ném ra đã chết không toàn thây.

“Cái này… cái này… cái này…”

Toàn trường hai chân lạnh toát, một cảm giác quỷ dị đến cực điểm trào dâng, ánh mắt cả đám nhìn Lạc Nam như nhìn thấy ác quỷ.

“Chí Tôn… Chí Tôn nhất kích…” Chẳng biết là ai khó khăn nuốt nước bọt, run rẩy nói không tròn câu:

“Hắn dùng Chí Tôn nhất kích miểu sát Thánh Long Đế Viên Mãn mà mặt không đổi sắc.”

“Không tệ lắm…” Lạc Nam nhếch miệng cười hài lòng, Trân Bảo Lâu lần này khá uy tín, ngọc bội có chứa công kích của Chí Tôn hiệu quả rất khá.

“Điên, điên rồi!” Hai tên Sát Long Vệ còn lại ôm đầu gầm rống:

“Lạc Nam ngươi điên rồi, ngươi thật sự muốn cùng Chân Long Hoàng Tộc không chết không thôi sao?”

“Muốn cùng ta không chết không thôi là đám các ngươi.” Lạc Nam liếm khóe môi, sát cơ lan tràn:

“Tên phiền toái nhất đã giải quyết xong, hiện tại đến lượt hai kẻ các ngươi.”

Hắn truyền âm cho chúng nữ: “Giao tên Phong Long cho các nàng giải quyết, Lôi Long để một mình ta, ta đang muốn xem thử mình và Thánh Đế Sơ Kỳ có chênh lệch hay không.”

“Thoải mái thôi.” Thủy Triều Tịch điềm nhiên nở nụ cười, Thánh Hồn Đế Hậu Kỳ tu vi bạo phát, cùng với chúng nữ nhắm về tên Phong Long, không để hắn làm phiền đến nam nhân.

Lạc Nam thi triển Tốc Biến rời khỏi Bá Vũ Điện, Lạc Hồng Kiếm đã xuất hiện trong tay, không chút do dự lao vọt đến tên Lôi Long đang ở trước mặt.

“Thánh Tướng Viên Mãn chiến Thánh Đế Sơ Kỳ?”

Mọi thứ thật sự không chân thực…

To top
Đóng QC