Những bà hàng xóm dâm đãng 2 – Phần 15

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 15
– Lâm ăn gì thêm nữa không?
Một giọng nói ấm áp cất lên… ủa mà có gì đó sai sai??? Giọng con gái làm đéo có đứa nào ấm áp.
Tôi ngẩng mặt lên xem đứa nào mà lại tử tế… hỏi han tôi vậy!
Ôi vãi lồn… dm là thằng Nam các ông ạ… tôi chớp chớp mắt mấy cái liền để chắc chắn rằng tôi không nhìn nhầm… ủa… bỗng nhiên hôm nay thằng này lại tử tế, quan tâm đến tôi vậy…
– Ơ kìa… ăn gì thêm không? Tôi lấy thêm cho.
– Ô hô… mày có bị làm sao không đấy?
Tôi ngạc nhiên nhìn nó.
– Tao bình thường mà. Chỉ có điều tự nhiên tao thấy ngưỡng mộ mày quá…
– Ôi lại cái lề gì thốn???
Tôi trợn tròn mắt ngạc nhiên, đưa tay lên trán sờ xem nó có bị hấp không?
– Sờ sờ cái đéo gì. Tao nói thật đấy. Có lẽ tao nên học theo mày.
– Học cái gì mà học?
– Học nhiều thứ. Mày ít hơn tao 1 lớp nhưng cái đéo gì m cũng biết. Đàn hát, rượu chè, ăn chơi, tổ chức, hoạt náo, võ vẽ, cãi lộn chửi nhau… cái gì mày cũng biết…
– Ờ thì… chịu khó học thì biết thôi.
– Nhưng có 1 thứ mày không biết.
– Thứ gì?
– Đó là biết… YÊUUUU… ha ha ha… cái đồ đéo có người yêu… ế sưng ế xỉa… ế lòi ế trỹ… ha ha ha… xin thông báo với mày nói riêng… và tuyên bố với tất cả chúng mày nói chung… kể từ hôm nay trở đi… tao với Thuý chính thức yêu nhau… hớ hớ hớ…
Cái địt… tự nhiên tôi thấy quê VL… kể mà có cái lỗ nào thì tôi cũng chui xuống luôn đấy! Dm… quê đéo thể tả đc…
Thề đéo phải quê vì như nó nói tôi ế. Mà quê vì trót làm bạn với thằng củ lồn này… trước nay tôi chỉ đoán thằng này trong đầu toàn cứt… ai dè nghe nó nói xong… tôi đéo còn nghi ngờ gì nữa luôn… đầu nó 100% là cứt… phải gọi là true cứt, every cứt, all cứt, real cứt… đéo còn danh từ tính từ nào để miêu tả về đầu óc của thằng lợn này…
Tổ sư… Mở bài rất ngon… đang định khen nó sâu sắc tinh tế… thế mà địt cụ… cái kết… nó chua… nó khắm… nó thối đéo ngửi đc luôn…
Ôi xồi địt… xong lại còn bà Thuý… trông có chán không cơ chứ… Tổ sư đúng là trời sinh 1 cặp… phải tôi là tôi sẽ ngượng thối mặt ra… thế mà bả cười sướng hơ hớ chả ý tứ đéo gì. Chắc với bả là đang hãnh diện tự hào lắm đấy… tổ sư… bố 2 anh chị.
Tôi cũng cạn mẹ lời với 2 đứa này. (Thực ra là đéo nói đc vì… nghẹn… tí sặc bánh mì)
– Vầng… tôi ế… đc chưa… tôi đéo biết yêu… đc chưa anh chị… 1 mình anh chị biết yêu…
2 con lợn đứa khoác vai, đứa ôm eo nhau cười phớ lớ…
Đéo hiểu chúng nó địt nhau lúc nào… mà đã phọt ra quả yêu đương khắm lọ thế không biết!
Thôi kệ… tôi ăn nốt chỗ đồ ăn, uống hết cốc sữa tươi… có lẽ đến giờ tôi mới hồi lại đc sức… giờ mới lấy lại đc sự sống… chứ suốt từ tối qua đến giờ người cứ như nghiện thiếu thuốc ấy…
Ăn sáng xong cả lũ thay đồ rồi lên taxi đi ra bến du thuyền nhà thằng Quân.
Cái đcm thằng Quân… tổ sư nó chém gió là Du Thuyền… du cái mả cụ nhà nó… cứ làm người ta tưởng thật. Té ra là cái tàu vỏ sắt cũ mèm chở khách đi loanh quanh trong vịnh bé như cái mắt muỗi, đc khoảng chục chỗ ngồi tính cả bác lái tàu… chứ có phải cái du thuyền như kiểu titanic đéo đâu.
– Xin lỗi mọi người… ca nô nhà mình bị hỏng nên hôm nay mọi người đi tạm thuyền này. Du thuyền nhà mình neo ở giữa vịnh. Bến này nhỏ quá không vào đc.
Ồi vãi… té ra là thằng này nói thật. Cái du thuyền to vật vã màu trắng tinh sang trọng đang neo ở giữa vịnh. Xung quanh là những cano nhỏ đang lần lượt cập mạn để đưa khách lên và chúng tôi cũng là 1 trong số đó.
Gọi là du thuyền cũng đúng. Vì nó chả khác gì cái khách sạn 5 sao trên biển. Cũng có phòng riêng, toilet, nhà hàng, bể bơi, sàn tắm nắng…
Mấy đứa con gái lần đầu đc lên du thuyền nên sướng nhảy cẫng lên như con nít… hú hét ầm trời.
Thằng quân lại đc dịp vênh 360 độ lên… nhưng phải công nhận. Nhà thằng này khá thật. Phải tôi mà như thế thì chắc tôi cũng vênh đéo kém nó… tiếc là ông bà già tôi công nhân quèn… nhưng… các ông ạ, đến đời tôi… nhất định phải vươn lên… phải phấn đấu chứ không thể phọt phẹt mãi dưới đáy xã hội mãi đc…
Hít 1 hơi thật sâu cái không khí mặn mòi của biển vào lồng ngực. Tôi lại tiếp thêm ý chí, và nạp thêm động lực phấn đấu cho chính mình.
Cả lũ đc Quân bố trí phòng trên du thuyền sẵn giống như ở khách sạn, chỉ có điều. 1 mình nó ở 1 phòng riêng, còn tôi với thằng Nam ở chung với nhau.
Bọn con gái về phòng, thay đồ bơi rồi ào ào rủ nhau ra boong tàu chụp ảnh check in tắm nắng.
Ây xà… đây đúng là cuộc sống thượng lưu các ông ạ. Các ông cứ tưởng tượng cởi trần mặc quần đùi, nằm trên chiếc ghế thư giãn ở trên boong 1 chiếc du thuyền lớn, đeo kính râm lim dim ngắm nhìn xung quanh một đàn bươm bướm tây tàu đủ cả trong đó lại còn có cả những thiếu nữ mới lớn mơn mởn đang độ tuổi xuân thì… đang tung tăng trong những bộ bikini 2 mảnh đủ sắc màu… vú lồn, mông, đùi… tung bay phấp phới…
Nhấp 1 ngụm nước dừa ngọt lịm, mát lạnh… tự nhiên thấy khoan khoái, thoải mái và sung sướng lạ kỳ.
Phải công nhận. Hồng và Hạnh 2 đứa body đẹp thật. Lúc địt thì chỉ tập trung địt chứ cũng không để ý nhìn ngắm body của 2 đứa. Nhưng bây giờ giữa thanh thiên bạch nhật, dưới ánh sáng mặt trời rực rỡ soi chiếu như thế này… tôi mới có cơ hội đc ngắm nhìn thật kỹ những đường nét tuyệt mỹ trên cơ thể 2 nàng.
Không tự nhiên mà những đại gia lại sẵn sàng đổ hàng tỷ đồng để đi săn nữ sinh cấp 3 mới lớn các ông ạ. Phụ nữ trưởng thành đẹp một kiểu, nhưng nữ sinh mới lớn thì nó đẹp lại 1 kiểu hoàn toàn khác. Cái vẻ đẹp ngây thơ trong sáng trên gương mặt, cái body non tơ, chúm chím cùng với làn da thơm ngọt mịn màng như da em bé… những đường cong… mông, đùi, eo, vú, mu lồn… vừa mới lớn trông nó thanh thoát, ngọt ngào làm sao… thề… đẹp không bút nào tả đc.
Thằng Quân đc chuẩn bị trước nên thay vì dùng đt, nó thửa hẳn 1 con canon xịn để chụp ảnh cho tụi con gái. Đứa nào cũng sướng cười phớ lớ… tha hồ ưỡn ẹo tạo dáng… chỉ duy nhất 1 người…
– Lâm… hôm qua tớ bị khát nước đấy… cậu biết không?
Goắt đờ hẹo… cái lề gì thốn??? Tự nhiên gai ốc và tóc gáy tôi dựng cm lên…
Là Yến Nhi… đứng cạnh và nói rất nhỏ… chỉ đủ cho tôi nghe.
Tự nhiên tôi ù cmn tai đi, mặt mũi tái xanh như lỗ đít con nhái…
– Cậu làm tớ rất buồn và thất vọng đấy. (Nhi lại bồi thêm)
Tôi… đơ cmn người luôn. Bình thường tôi nảy số nhanh lắm… bản lĩnh lắm… nhưng sao hôm nay cái bản lĩnh ấy để quên trên đất liền rồi hay sao…
– Chị Hạnh là người tớ quý nhất… và câu là người tớ yêu nhất… vậy mà…
Hôm qua việc video với cái Hồng còn chưa đâu vào đâu. Giờ lại đến Yến Nhi bắt sống tôi địt nhau với Hạnh… quả này thì tôi biết sống thế nào?
Rồi về làm sao đc nhà Nhi? Rồi lỡ nó kể với bố, với mẹ kế, rồi bố nó kể cho bà la sát thì bả đấm vỡ cmn alo tôi chứ đùa thế đéo nào đc…
Không… sợ nhất tính huống xấu, vì chuyện ấy mà bố Nhi nổi giận mà sa thải ông bà già thành thất nghiệp thì… dcm tôi đúng là tội đồ…
Tôi đã bảo các ông rồi… làm gì thì làm nhưng với Yến Nhi là đối tượng vô cùng đặc biệt… thậm chí là bất khả xâm phạm. Bởi từ Nhi còn liên quan đến hàng tá mối quan hệ khác mà toàn quan hệ đặc biệt ảnh hưởng trực tiếp đến miếng cơm manh áo, công danh sự nghiệp của tôi, của ông bà già tôi chứ có phải bình thường đâu.
Đúng là con cu làm mù con mắt rồi… quả này xong là tôi ăn lồn rồi… nhưng tôi thì sao cũng đc vì tôi còn trẻ, còn có thể làm lại. Chứ ông bà già tôi vì tôi mà bị sa thải, bị thất nghiệp ở cái độ tuổi u50 thì… tôi còn mặt mũi nào để sống trên cuộc đời này nữa???
Tôi lạnh người, toát hết cả mồ hôi, mặt tôi hoàn toàn biến sắc, cứng đơ như người mất hồn…
– Ten ten tèn tén tèn tèn ten… alo bố ạ…
Ối thôi lại ăn lồn rồi… lại còn bố cái Nhi gọi vào giờ này…
– Dạ, dạ… bố đừng lo, có gì con sẽ gọi ngay ạ. Dạ dạ… lâm đây bố ạ!
– Lâm nghe đt đi. Bố tớ hỏi thăm lâm này!
Ôi cái địt… tôi sững cmn sờ ra. Người lạnh toát, vô thức cầm đt của nhi…
– Lâm à!
– Dạ con đây ạ.
– Đi chơi vui vẻ chứ?
– Dạ vui ạ. Con và mấy đứa bạn đang trên du thuyền ạ…
– Ừ, có con đi cùng bác cũng yên tâm. Chơi vui thì vui nhưng phải tuyệt đối an toàn con nhé! Có vấn đề gì gọi ngay cho bác nhớ chưa?
– Dạ dạ con nhớ rồi!
– Ừ thế thôi con với các bạn chơi đi. Bác vào họp đây.
– Vâng. Con chào bác ạ!
– Tút tút…
Nghe xong cuộc đt mà tay chân người ngợm tôi vẫn còn run như cầy sấy. Bình thường tôi sẽ hót véo von nhưng tự nhiên hôm may mồm tôi như bị khóa. Nó cứ cứng đờ ra không nghĩ, không nói đc điều gì. Căn bản 1 điều… những thứ tôi đang có đc bây giờ… Điện thoại, du thuyền, gái gú, tiền nong… đều chỉ là do may mắn… đều chỉ là hư vô.
Bất kể 1 sơ sảy nhỏ nào cũng có thể khiến tôi mất tất cả trở về điểm xuất phát với số 0 tròn trĩnh.
Tôi phải tỉnh táo lại và chấp nhận 1 sự thật không thể thay đổi đc rằng tôi vẫn chỉ là 1 học sinh lớp 10, là con của 1 gia đình công nhân nghèo. Tôi khác thằng Nam, và lại càng không thể so sánh đc với thằng Quân. Không thể đú đởn, bừa bãi đc…
Ngẫm nghĩ 1 lúc, hít 1 hơi thật sâu. Tôi cũng bình tâm trở lại. Tôi quay sang nhìn Yến Nhi.
– Chuyện cũng lỡ rồi… giờ cậu muốn tớ làm sao bây giờ?
Tôi đẩy cmn quả bóng áp lực lại cho Nhi. Chơi cmn bài ngửa luôn. Vì tôi biết Nhi cũng quý tôi, cũng là 1 đứa thông minh, tế nhị, biết nghĩ… chứ không phải 1 đứa vô tri.
– Giờ chúng ta cũng lớn rồi, cậu học môn sinh học nên cậu biết. Chúng ta đã qua tuổi dậy thì. Đã đến độ tuổi thành thục về chức năng sinh dục. Việc đó là việc hết sức tự nhiên của một người con trai với một người con gái. Chỉ đơn thuần vậy thôi. Cũng giống như tớ và cậu nếu ở riêng cùng nhau thì sớm muộn cũng xảy ra chuyện đó.
Nhi nghệt cmn mặt ra. Kiểu ơ… ơ… tôi lại bồi tiếp.
– Như cậu thấy đấy! Hôm nay tớ với hạnh lại rất là bình thường. Như chưa có chuyện gì xảy ra cả. Về mặt xã hội có thể là chưa đúng. Nhưng về mặt bản năng sinh tồn vốn có của loài người thì tớ không làm hại ai, không làm ảnh hưởng đến bất kỳ ai cả. Trai chưa vợ, gái chưa chồng… thậm chí người yêu còn chưa có…
Mặt Nhi đơ cmn ra… kiểu ơ rõ ràng vừa nãy thấy sai cơ mà. Sao tự nhiên bây giờ lại thấy hơi… đúng đúng???
Không để Nhi tỉnh lại. Tôi cầm tay, kéo Nhi chạy ra chỗ mọi người đang ưỡn ẹo chụp ảnh, cười cười nói nói.
Cái này gọi là “cả dái… à quên cả vú lấp miệng em” các ông ạ! Nhưng có vẻ Nhi vẫn đang load thông tin. Mặt mũi vẫn thẫn thờ đờ đờ ra. Tôi phải thật nhanh làm Nhi phân tâm. Chứ nếu không để bình tâm, nghĩ lại là tôi lại bốc cứt…
– Nhi ơi. Ra mũi tàu chụp ảnh kiểu Titanic đi. Nhanh nhanh… đây đây… đứng như này này… tay để đây… đúng rồi… mặt tươi lên… biểu cảm đi… đúng đúng… dựa vào lan can… nhắm mắt mơ màng đi… đúng rồi… đẹp lắm…
Mồm tôi liến thoắng chỉ đạo hướng dẫn Nhi đứng tạo dáng, rồi lần lượt mấy đứa kia cũng lại gần chụp chung, chụp tập thể…
– Này… cậu chưa xong với tớ đâu nhá!
Tôi tưởng đã thoát nạn nhưng không. Nhi vẫn tách đoàn chụp ảnh và khẽ lại gần ném cho tôi 1 câu nói khiến tôi lạnh cmn sống lưng rồi chạy ra chụp tiếp như không có chuyện gì. Có vẻ tôi đã đánh giá thấp Nhi rồi các ông ạ!
Trông tôi bên ngoài vẫn vui vẻ bt nhưng trong lòng thì lại đầy giông bão. Lo lắng, băn khoăn, nảy số, đoán mò giả lập tình huống các kiểu loạn xị ngậu hết cả lên.
– Lâm ơi… lên đây chụp ảnh với bọn tớ đi… lên đây, để a quân chụp ảnh thôi.
Tiếng tụi con gái gọi tôi lên để chụp tập thể. Ừ thôi tôi cũng lên vậy. Đành vậy chứ biết làm sao.
– Ái… sao thế? À không không… ai đó dẫm vào chân… không sao… mọi người chụp hình đi.
Vãi lồn… lừa mọi người không để ý, Hạnh nó thò tay bóp dái xong quay ra nhìn tôi cười hềnh hệch.
– Úi… lại sao thế… không… không sao.
Dcm lại 1 bàn tay nữa lén bóp dái tôi… lợi dụng lúc đông người chen chúc lộn xộn. Và không ai khác… người đó là… Hồng.
Má… nó bóp dái mình mà mặt nó tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra.
– Ự…
Phát thứ 3 này đau vãi lồn ra ấy. Nó đéo bóp dái mà nó bóp 2 hạt cà… tọt cmn lên cổ rồi… mà đéo dám kêu… bóp kiểu lồn gì mà bóp thâm thế!
– Cậu liệu hồn đấy! Tối nay về cậu chết với tôi.
Người bóp lần thứ 3 này là Nhi kèm theo là ánh mắt lườm hình viên đạn và giọng nói khẽ qua kẽ răng chỉ mình tôi nghe thấy… tôi lại tái cmn người đi…
– Mọi người ơi. Đến bãi tắm rồi. Mọi người xuống dưới để nhận thuyền bơi vào bờ nhé!
Tiếng của nhân viên tàu cất lên. Các bãi tắm ven bờ của miền bắc có 1 đặc điểm là nước đục và cát đen. Nên muốn đến nơi có cát trắng, nắng vàng, biển xanh, nước trong vắt thì bắt buộc phải ra đảo. Đảo càng xa đất liên càng sạch. Và nơi chúng tôi đến là 1 hòn đảo nhỏ cách bờ gần chục Km tên là đảo Titop.
Thề luôn. Trước mắt tôi là khung cảnh mà trước đây chỉ thấy trên tivi. Giống hệt như trong phim “robinson ngoài đảo hoang” ấy.
Xung quanh xa xa là những đảo khác có núi trùng trùng điệp điệp. Ôm trọn lấy hòn đảo nhỏ xinh với bãi cát trắng mịn, và làn nước trong vắt nhìn xuống đc tận dưới đáy. Trên bờ là những cây dừa nghiêng mình theo gió rì rào rì rào. Những lán, lều, lợp bằng lá cọ san sát nhau trông hệt như đang ở 1 resort cao cấp nào đó ở Hawaii ấy!
Du thuyền của chúng tôi quá lớn nên không thể đậu sát bờ mà phải neo ở vùng nước cách bờ 2 – 3 trăm mét. Khách trên tàu có thể ngồi cano đưa vào tận nơi. Hoặc tự chèo thuyền kayak, vừa khám phá vừa trải nghiệm. Và tất nhiên chúng tôi và một nhóm khách trẻ tuổi khác chọn phương án chèo thuyền Kayak. Tất nhiên thằng Quân với hạnh 1 thuyền, Nam với Thuý 1 thuyền, Hồng với Ly 1 thuyền và tất nhiên… oan gia lại chơi ngõ hẹp. Tôi với yến Nhi 1 thuyền.
Xung quanh tôi toàn hot girl mặc bikini 2 mảnh. Lồn vú trắng đen tây tàu đủ cả mà tôi đéo có tâm trí nào để mà nhìn ngắm. Trong lòng tôi cứ nơm nớp lo lắng bồn chồn mãi không nguôi. Tôi đéo biết các ông như nào. Chứ rơi vào tình cảnh như tôi lúc ấy. Ông nào vui vẻ đc tôi gọi bằng bố luôn.
Chèo thuyền mỏi nhừ cả 2 tay thì cuối cùng cũng cập bến. Cả lũ ào lên bờ như du kích đổ bộ… cứ thế vú lồn của các chị em trong bộ bikini tung tăng nẩy bần bật. Còn của các anh em thì mặc mỗi quần đùi bị gió tạt lủng cmn lẳng.
Lớn bé già trẻ gái trai tây ta tàu khựa… tất cả như ong vỡ tổ mồm miệng toe toét hò hét nhảy múa chạy nhảy bơi lội bì bõm loạn hết cả lên… trừ 1 người… là tôi. Đéo vui nổi.
Đi kè kè bên tôi là yến Nhi… hằm hằm… nhưng vẫn cố tỏ ra vui. (Dm đéo gì sao nó thù dai nhớ lâu thế)
– Làm sao mà mặt mũi cứ chảy ra thế? Ị đùn à? Ha ha ha.
Mấy đứa con gái nhao nhao hỏi han tôi. Tôi cũng đáp lại cho qua chuyện. Rồi cũng hòa theo mọi người bơi lội nhưng dưới sự giám sát chặt chẽ = đôi mắt long lanh tròn xoe nhưng sắc lạnh của Nhi.
Úi xồi ôi. Vừa lướt qua tôi là mấy chị tây da trắng dm đúng như tuyết, chân vừa thon vừa dài phải đến m75, mặc bikini 2 mảnh bé tí để lộ ra cặp mông tròn xoe và cặp vú căng tròn núng nính, mái tóc vàng hoe óng ánh dưới nắng y hệt như nữ thần tỏa sáng trong truyện thần thoại ấy… thề những hình ảnh mà trước nay chỉ có thể nhìn thấy trên tivi, tạp chí thì đang hiện ra rõ nét trước mắt tôi. Lồn tây, vú tây xịn 100% luôn.
Đcm tôi đéo chịu đc nữa rồi. Phải thoát ra tình cảnh này mới đc. Chứ cái kiểu này đi chơi khác đéo gì đi đày. Mà trong trường hợp xấu nhất. Nếu lỡ tôi mất tất cả… thì biết bao giờ mới có cơ hội tận hưởng và trải nghiệm những điều vui sướng thú vị như này. Đéo vào… đến đâu thì đến!
Tôi lấy lại tinh thần. Hít 1 hơi thật sâu vào lồng ngực… tôi kệ cmn Nhi đấy! Tôi lại gần mấy chị Tây. Sử dụng vốn tiếng anh tập luyện bấy lâu nay xì xà xì xồ làm quen mấy bả.
Té ra mấy chị này cũng là sinh viên, sang VN theo diện giao lưu văn hóa, học bổng của trường cử đi. Tôi cũng giới thiệu nhóm bạn của mình và ngỏ ý cho 2 đội làm quen nhưng mấy chị tây tỏ vẻ không thích. Có lẽ họ không muốn giao lưu nhiều với người lạ. Tôi quay về với nhóm của mình mà trong lòng cứ tiếc nuối muốn ngắm nhìn mấy chị tây mãi không thôi.
Bơi lội nghịch nước chán thì cả lũ cũng mỏi và khát nước. Lên bờ gọi nc dừa lạnh đứa nào đứa nấy tu 1 hơi hết sạch.
Ủa? Ở xa xa kia có gì kìa? Hình như…
Tôi tự nhủ và nheo mắt nhìn ra phía xa xa ngoài bãi biển.
Ôi… dcm hình như có người đuối nước… ngay lập tức tôi phi chạy 1 mạch ra bãi biển, bơi sải = tốc độ cao nhất đến chỗ người bị đuối đang cố vùng vẫy giữa biển khơi… gần đến nơi…
– Help… help ọc ọc ọc… help me… ọc ọc ọc…
Là con gái. Là 1 chị trong nhóm tây khi nãy tôi bắt chuyện. Tôi vội vàng túm lấy, kéo vào bờ. Nhưng mà dm người ta bảo như đuối vớ đc cọc. Mà quả đuối này cao 1m75 to gấp đôi tôi nên nó khỏe, nó bấu, nó víu, nó vít… đcm tôi muốn tắc thở luôn. Thế là tôi nảy số. Hít 1 hơi thật sâu… lặn cmn xuống đẩy chân chị ấy lên rồi lựa thế vòng ra sau quắp cổ cứ thế bơi ngửa vào bờ.
– Calm down… calm down…
Cũng may chị tây này cũng biết bơi. Nhưng chắc bị chuột rút cả 2 chân nên cuống. Chứ phải người không biết bơi tí nào mà vớ đc tôi như thế thì chắc tôi bị dìm cmn luôn rồi.
Vào gần đến bờ thì cano, thuyền phao các kiểu của công ty du lịch với mọi người cũng ra đón nên tôi cũng đỡ mệt và cả 2 cũng vào bờ an toàn trong tiếng hò reo của mọi người.
Phù phù… mệt vãi cl… thở đéo cả ra hơi luôn. Giờ tôi mới biết là cứu người đuối nước nó mệt và nguy hiểm cỡ nào. Nhưng mà các ông ạ, tôi vốn dĩ lương thiện ăn vào máu rồi. Nên thấy việc tốt, thấy người gặp nạn là tôi sẵn sàng cứu giúp ngay lập tức mà không cần nghĩ ngợi, không cần tính toán thiệt hơn.
Sơ cứu xong xuôi thì chị tây cũng ổn và cả nhóm của chị sang tìm tôi cảm ơn. Cũng xì xà xì xồ dăm ba câu chuyện xã giao và trùng hợp thay. Chị ấy tên là Lisa… trùng với biệt danh của chị Nhung (cô giáo Nhung dạy tiếng anh, mối tình đầu của tôi mới đi MỸ vài tháng trước ấy!)
Lisa là người Mỹ hơn tôi 4 tuổi đang là sinh viên năm nhất học viện ngoại giao. Mới sang VN đc 1 tuần để giao lưu văn hóa 2 quốc gia. Tranh thủ đi du lịch Hạ long cuối tuần với nhóm bạn đi cùng.
Nhóm của Lisa có 6 người cũng cao ráo, da trắng, tóc vàng nhưng chỉ có Lisa là xinh nhất vì mặt không có đốm tàn nhang nào. Trắng tinh như trứng gà bóc. Mấy đứa kia thì chỉ à ơi ậm ừ xã giao. Nhưng có mỗi Lisa là tỏ vẻ thân thiện, và dễ gần. Không biết có phải là vì tôi cứu khỏi đuối nước hay không nữa.
– After going to Ha Long, will you return to Hanoi? (Ý là đi hạ long xong em về hà nội à?)
– Yep. Im from Hanoi (vâng tôi là người hà nội mà)
– Oh… give me your phone number. Back in Hanoi we met again (oh vậy cho mình sđt đi, về hà nội, chúng mình lại gặp nhau)
Thế là lisa lấy số đt của tôi. Cảm ơn xã giao rồi về chỗ nhóm của mình, tôi cũng vậy!
– Woa… Lâm ngầu lắm à nha… như là Superman ấy nha! Nói tiếng anh với tây như thật ấy. Mà lúc cứu người ta đuối nước lên bờ trông cũng ngầu lắm lắm luôn…
Mấy đứa con gái thấy tôi tíu tít khen, cả thằng Nam thằng Quân cũng khen trông có vẻ khen thật lòng. Cũng phải thôi. Chỉ cần tôi không động chạm gì đến Hạnh của nó thì thằng quân nó cũng chả thù hằn ghét bỏ gì với tôi cả.
Nghỉ ngơi 1 lát thì cũng đến giờ ăn trưa. Tất cả lại lên cano về tàu tắm rửa thay đồ rồi xuống nhà hàng trong du thuyền để dùng bữa.
Bữa trưa trên du thuyền 5 sao nó cũng khác các ông ạ. Toàn hải sản đc chế biến theo kiểu âu. Nên trông đẹp mắt, và ăn cũng lạ miệng hơn hẳn cách chế biến truyền thống.
Hay tại vừa bơi mệt xong nên ăn thấy nó ngon nhỉ?
Tôi ăn 1 mạch tôm cua mực hàu… một cách ngon lành. Mà cứ hết thằng quân lại kêu nv mang thêm lên một cách rất hào sảng. Tự nhiên tôi lại thấy quý nó. Tôi tự nhủ… thôi có lẽ thằng này chơi đc. Nên làm bạn chứ không nên làm thù. Nên tác thành cho đôi bạn trẻ chứ chọc ngoáy làm đéo gì cho mất công. Vì kỳ thực ra tôi cũng chả có cảm xúc tình cảm gì với hạnh ngoài cái tò mò ham thích địt người đàn bà đẹp với cái lồn mới lạ…
Nhưng không. Hạnh thì lại khác. Từ lúc thấy tôi cứu LISA. Ngoại trừ thuý đã cặp với thằng Nam thì hầu như tất cả những đứa con gái đi cùng trong đoàn cũng nhìn tôi = ánh mắt khác. Kiểu ngưỡng mộ hơn, mê hơn. Thi nhau gắp thức ăn cho tôi, và tìm đủ mọi cách để ở cạnh tôi… nhưng tôi biết ý. Vì còn Nhi, Hồng, Hạnh… nên tôi cũng tế nhị và né rất khéo. Cộng thêm cái nảy số thay đổi chủ trương là tác thành vun vén cho Hạnh với Quân. Nên tôi cố ý tát nước đẩy thuyền công khai Hạnh cho Quân.
Thằng Quân cũng cảm nhận đc điều đó nên nó cũng quý tôi ra mặt. Cơm nước xong xuôi ai về phòng người nấy. Tôi chung phòng thằng nam nhưng nó sang phòng với thuý. Nên tôi ở 1 mình.
No bụng, trùng cơ mắt… tôi đặt lưng xuống giường là ngủ luôn không nghĩ ngợi gì cả.
– Chụt chụt… pọp pọp… nhóp nhép…
Tôi khẽ giật mình cảm thấy ai đó đang bú buồi tôi trong lúc tôi đang ngủ. Buồi thì cứ cửng lên bị miệng và lưỡi bú mút, liếm láp nhiệt tình… thậm chí còn ngậm sâu lút cán trong cuống họng…

Còn tiếp…

To top
Đóng QC