Vô cực – Phần 38

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 38
Vân Tiên tỉnh dậy, hắn thấy bản thân đang nằm giữa phòng khách, xung quanh là vô số lá bài. Đầu óc hắn choáng váng, cuối cùng nhớ ra tại sao mình nằm ở đây. Hôm nay là ngày quan trọng, hai vợ chồng hắn sẽ thu phục Quân. Cả hai đã đầu tư rất nhiều, đổi cả mỏ khoáng sản quan trọng để lấy chiếc Vương Miện Chúa từ tay ông Tang, mua rất nhiều trận pháp tăng khí vận để Vân Tiên có thể vận hành nhằm hỗ trợ vợ mình. Do vận hành trận pháp tốn nhiều sức nên Vân Tiên đã ngất đi lúc nào chẳng hay.
Hắn đưa tay lên mắt thì thấy khóe mi có vài giọt lệ, Vân Tiên vội lau đi ngay. Nghe tiếng nước chảy từ trong phòng tắm, Vân Tiên vội bật dậy ngay.
Qua chiếc cửa kính, Vân Tiên có thể thấy hình bóng mờ ảo của vợ mình đang kỳ cọ.
Hắn bước đến sát cửa, ánh mắt lộ rõ những đường tơ máu, hắn hỏi: “Mọi chuyện sao rồi em?”
Không có hồi âm.
Tắt nước.
Thư mặc quần áo vào và đẩy cửa bước ra.
Gương mặt cô trông rất vui mừng.
Nụ cười chiến thắng đã cong lên trên khóe môi.
“Thành công rồi!!!”
“Thật… thật sao…” Vân Tiên mừng rỡ nắm lấy vai vợ mình.
“Ừm! Em đã thu phục được nó… giờ thì quyền điều hành mỏ khoáng đã thuộc về chúng ta… chưa kể, chúng ta còn tùy ý sử dụng những phần mà thằng Quân được cha chia cho nữa…”
“Hahaha! Tuyệt vời! Nhưng cái đó thật sự hiệu nghiệm ư? Em đã ra lệnh cho nó rồi sao?”
“Ừ, nó hoàn toàn nghe theo lời em… phục tùng em một cách vô điều kiện…”
“Tuyệt lắm! Hay là thử kêu nó đến đây đi! Anh muốn xem thử quá…”
“Thôi… em mệt rồi… để hôm khác…” Thư lắc đầu.
“Ok! Haha… vậy là vận mệnh của em đã đi đúng quỹ đạo rồi Thư ơi! Chúng ta có cơ hội trong trận đấu này rồi!” Vân Tiên ôm chầm lấy vợ cười lớn.
“Ừm…” Thư không phản ứng gì mấy.
Thấy vợ không hào hứng, Vân Tiên hỏi: “Em sao thế?”
“Không có gì đâu! Bỏ em ra đi! Em muốn ngủ!” Thư đẩy Vân Tiên ra rồi đi thẳng lên phòng ngủ. Theo từng bước chân, gương mặt Thư xụ xuống, khóe mắt lại ướt dù hôm nay cô đã khóc rất nhiều.
“Em xin lỗi…”
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: https://truyensex.life
“Từ giờ cô cứ cư xử như kế hoạch đã thành công nhằm qua mắt chồng cô! Còn lại chỉ cần nghe theo lời cháu là được…”
Câu nói này cứ vang vọng mãi trong đầu Thư, khiến cô như người mất hồn. Thật nực cười làm sao, cô phải vào vai người điều khiển nhưng thực chất bản thân lại là kẻ bị điều khiển.
Nhưng đành chịu thôi!
Cô không muốn chồng mình biết điều gì đã xảy ra.
Nhưng liệu điều này sẽ kéo dài được bao lâu?
“Thằng chó đó… nếu mình giết nó…” Thư cắn răng, ánh mắt cô lộ lên sát khí.
Đúng lúc này, tin nhắn từ điện thoại vang lên. Gương mặt Thư trở nên đen lại.
“Cô vẫn khỏe chứ?”
Người nhắn là Quân. Chỉ cần nhìn cái avatar của Quân qua Vfus, Thư lại bất giác nhớ đến nụ cười khốn nạn của hắn khi cưỡng bức mình. Những ký ức khốn kiếp đó đáng lẽ đã được cô tạm quên, nay lại ùa về chỉ sau một tin nhắn.
Cảm giác nhục nhã, ghê tởm ấy tỏa ra khắp cơ thể khiến Thư thoáng rùng mình. Cô đảo mắt sang người chồng đang soạn sổ sách của mình rồi lén trả lời tin nhắn.
“Mày muốn gì?”
Thư hiểu tên cháu này đang có mưu đồ gì đó, cô cầu mong hắn không dại dột khiến mọi cố gắng giữ bí mật của cô tan thành mây khói.
“Hôm nay cô mặc quần lót màu gì thế?”
Tin nhắn vừa hiện lên, mặt Thư ửng đỏ.
“Màu đen.”
Thư trả lời ngay.
“Trước giờ cháu chỉ tin những gì có hình ảnh cụ thể thôi…”
Thư cắn răng định nhắn gì đó thì Quân lại nhanh hơn.
“Cô có 5 phút.”
Lại một đòn tâm lý khiến kẻ ở thế yếu như Thư phải đắn đo.
“Em sao vậy?” Vân Tiên bất ngờ bước đến, trên tay là một xấp tài liệu.
Thư vô thức phản xạ, tắt màn hình điện thoại ngay.
“À… không có gì… em chỉ muốn đi vệ sinh xíu thôi…”
Nói xong, Thư đứng dậy rời khỏi văn phòng. Vân Tiên nhìn theo bóng lưng vợ mình, trong lòng nảy sinh chút nghi hoặc. Vợ hắn có gì lạ lắm.
“Ủa… cái bàn này lệch rồi thì phải…” Vân Tiên thầm nói.
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: https://truyensex.life
Đóng cửa phòng vệ sinh lại, Thư mở điện thoại lên thì phát hiện đã 3 phút trôi qua. Bàn tay cô siết lấy chiếc điện thoại, cô lại đắn đo làm mất đi 1 phút quý báu rồi.
Nhăn mặt một cái đầy bất lực, Thư vén váy của mình lên, cô đưa chiếc điện thoại xuống rồi canh chỉnh một góc vừa vặn.
Tách!
Tấm hình được gửi cho Quân.
“… khốn nạn!”
Thư không ngờ bản thân lại có ngày hôm nay. Gửi ảnh nội y cho người khác? Cô cảm thấy đây là một hành vi vô cùng thất bại và hạ đẳng. Chồng cô cũng từng yêu cầu cô gửi cho vài tấm ảnh nhạy cảm mỗi lần đi công tác xa. Nhưng cô lắc đầu nói không!
Đây là tấm ảnh sex đầu tiên mà cô gửi.
Trong ảnh hiện rõ cặp đùi nuột nà của Thư cùng với chiếc quần lót màu trắng thêu hoa màu xanh (giống gốm sứ thanh hoa).
Chợt, Thư nhận ra điều gì đó không đúng.
Cái quần lót đang bị đen một vệt rõ rệt.
Như để kiểm chứng, Thư thò tay xuống bên dưới.
“Cái gì thế này?”
Thư ngơ ngác nhìn ngón tay đang dính thứ dịch nhớp nháp tiết ra từ trong lồn.
Cô đang nứng sao?
“Thật muốn gặp lại cô quá!”
Quân thả tim tấm ảnh.

To top
Đóng QC