Phần 12
Hai người được về nhà nghỉ Tết dương lịch 1 tuần sau đó sẽ tiếp tục chuyển sang bối cảnh tiếp theo.
Hưng về nhà hắn còn Thuỷ về nhà nàng.
Bước vào nhà, Thuỷ sững sờ vì căn phòng tan hoang như bị ai lục soát.
Hoảng loạn, cô tìm Hưng nhưng chợt nhớ ra, hắn luôn sẵn sàng ở cạnh cô mọi lúc cô muốn, nhưng cô chưa từng biết số điện thoại hay thậm chí số căn hộ của anh.
Thậm chí cả tên anh cũng không biết, chỉ là Anh mà thôi.
Nếu anh thật sự biến mất đột ngột, ngay cả khuôn mặt anh như nào cô cũng thật sự không nhớ rõ, không biết tìm anh ở đâu.
Cô choáng váng khi nhận ra mình dựa dẫm vào anh như nào đồng thời cũng vô tâm ra sao.
Người ngày ngày ôm cô ngủ, cẩn thận lau dọn cho cô sau mỗi lần hoan ái, người ân cần chăm sóc vết thương cho cô, người tỉ mẩn hôn lên từng chỗ trên cơ thể cô, nhưng khi anh hỏi cô là gì, cô chỉ đáp cô là người tình. Một người tình vô tâm, coi anh như vô hình, không tên tuổi. Nỗi đau ập đến giày vò cô, trách móc bản thân như 1 người ích kỷ, vô tình. Cô thậm chí còn có chồng, còn anh là người tình kỳ ảo của cô mà thôi. Hối hận, cô ngồi thụp xuống ôm ngực, không biết bao lâu, Hưng hốt hoảng hỏi:
“Sao thế em?”
Nhìn khung cảnh tan hoang, anh liền nói khẽ vào tai cô:
“Em là gì của anh?”
Cô bật khóc nức nở…
“Em xin lỗi, em là người yêu anh rất nhiều”
Anh ngạc nhiên, nhưng mỉm cười bế cô lên, cô trở nên vô hình. Hai người đóng cửa, đi về phía nhà anh. Và giờ cô đã biết, nếu cô cần cô có thể tìm anh ở đâu. Hai người về nhà, cô ôm chặt lấy cổ anh không xuống, anh cũng không gặng hỏi, để cô khóc xong, lặng lẽ bế cô vào nhà tắm, xả đầy bồn nước, thả cô vào. Nước ấm làm cô tĩnh tâm, rời tay anh ra, cô hiện ra xinh đẹp như con sẻ con bị ướt. Cô thút thít cất lời:
“Em thậm chí không biết anh ở nhà nào, không biết số điện thoại của anh, em còn không biết tên anh. Em thật tệ quá! Nếu anh cứ thế biến mất, em thậm chí không thể tìm anh!”
Hưng sững sờ, nhưng nhẹ nhàng vuốt tóc cô:
“Ngốc nào! Sao anh biến mất được!”
Rồi cởi quần áo giúp cô, gội đầu và tắm cho cô. 2 người gọi đồ về ăn. Vì quần áo đã để hết bên nhà cô, nên anh mặc cho cô 1 chiếc áo phông của anh, trông cực kỳ giống 1 chiếc váy rộng lùng thùng. Cô đã bớt hoảng hốt, bình tĩnh lại và 2 người bắt đầu phân tích xem ai có thể làm nhà cô trở nên như vậy. Cô gọi điện cho bệnh viện tâm thần và được biết, mẹ đẻ đã đi lấy chồng và bỏ rơi Phong từ nhỏ đã đến và bảo lãnh anh ta sau khi bệnh viện xác định anh ta đã có thể được điều trị bằng thuốc tại gia đình. Vậy là đã rõ anh ta đã ra viện và quay về nhà cô, như vậy nhà đó tạm thời không thể quay về, và anh ta vẫn là chồng cô. Hai người quyết định đi ngủ để cho đỡ mệt, khi nào tỉnh táo sẽ tiếp tục suy nghĩ xem phải làm gì.
Lần đầu tiên ngủ tại nhà Hưng, cô có chút lạ lẫm. Chiếc giường đơn giản trải ga cotton màu xanh sẫm, có độc 1 chiếc gối. Anh bế cô lên đặt xuống giường, điều chỉnh để cô gối lên tay anh, anh ôm cô và khẽ hôn lên trán rồi nói:
“Ngủ ngon”
Nhưng tinh thần bị kích thích khiến cô không ngủ nổi cứ vật vã bên nọ qua bên kia. Bầu vú cọ qua cọ lại khiến anh lại cứng lên. Anh khàn khàn hỏi…
“Sao nữa em?”
Cô ngượng ngùng nói:
“Em không biết tên anh”
Anh bật cười, tiếng cười trầm ấm và âu yếm lạ lùng. Anh thì thầm:
“Anh tên là Hưng”
Rồi không dừng lại, anh hôn miết lên môi cô, làm tình với cô ngay lập tức.
Cô lên đỉnh nhưng vẫn thao thức không ngủ được, anh lại bế cô lên, đi tìm trà thảo dược.
Đặt cô lên ghế cạnh bar đảo trong bếp, anh đun nước rồi pha trà đặt vào tay cô.
Uống hết, anh nhấc cô đi vào phòng ngủ nhưng cô đột nhiên kéo áo lên khiêu khích.
Thế là anh gạt hết đồ sang 1 bên, đè cô lên mặt đá granite mát lạnh của bar đảo, cúi xuống chơi đùa cổ họng cô, lưỡi mơn man, tay không ngừng miết lên hột le.
Cô ưỡn ngực lên, anh bật cười, cô nàng được chiều đã dâm đãng lên quá nhiều.
Anh chiều chuộng mút nhẹ, lưỡi đá qua núm vú.
Cô rên rỉ túm lấy tóc anh mà vò.
Anh vẫn không ngừng vuốt ve bướm cô, nước dâm ào ạt chảy.
Bên trên là thân hình nóng hổi của anh, bên dưới lưng là bàn đá mát lạnh.
Cô không ngừng uốn éo, rên rỉ, thèm được anh đút vào. Cô nỉ non kêu:
“Anh, cho em đi”
Anh vẫn cười trêu…
“Cho gì nào?”
Cô ngượng ngùng nói…
“Cho em mà, anh biết mà”
Anh trả lời…
“Em nói rõ ra đi”
Cái lưỡi tiếp tục cuộc tấn công mê hồn vào cái lồn ướt đẫm bóng loáng vì mút liếm. Cô cố gắng nói:
“Cho cặc vào địt em đi”
Anh cười khàn khàn…
“Gọi tên anh”
Cô thiết tha nói:
“Địt em đi, Hưng ơi”
Thế là cô được thứ mà cô muốn. Anh lao vào cô, điên dại như chưa bao giờ điên dại như thế, khuấy đảo cô. Mắt cô nhắm nghiền, quay cuồng! Anh đưa cô lên đỉnh, rồi lại bế cô lên đi khắp nhà, chỗ nào anh cũng để cô dựa vào rồi địt đến điên đảo linh hồn. Mọi bề mặt, mặt bàn, sofa, tấm thảm trải trên sàn, bức tường trên phòng ngủ… mỗi nơi anh đều địt cho đến khi cô lên đỉnh và rên siết gọi tên anh. Không biết bao nhiêu lần, hai người dính chặt lấy nhau và ngủ thiếp đi ở đâu không rõ nữa. Gần trưa hôm sau, anh mới tỉnh giấc. Thì ra 2 người ôm chặt nhau trên sofa. Cái cặc vẫn cứng đơ cắm trong lồn cô. Cô nhúc nhích mở mắt, trong mắt cô là 1 sự ngạc nhiên tột độ, nhưng anh đã chuyển động thân dưới, con cu bắt đầu ngoáy tròn và chỉ 2p sau 2 người đã lên tới đỉnh. Cô mỉm cười hạnh phúc nói:
“Em đã thấy anh”
Anh từ từ đưa bàn tay lên, trong ánh nắng buổi trưa rực rỡ, anh đã hiện lên trước mắt cô lần đầu tiên.
…
Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensex.life, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.