Vô cực – Phần 31

Phần 31
Trong một phòng tiệc được tổ chức riêng cho dòng chính nhà họ Nguyễn, ông Vương nâng ly lên, đám con cháu cũng nâng theo: “Uống vì gia tộc! Họ Nguyễn trường tồn!”
“Rượu ngon! Khà!”
Những người hoạt bát như Thanh Thủy, Kim hay Thư bắt đầu thể hiện khả năng miệng lưỡi của mình, dẫn dắt mọi người cùng nhau trò chuyện. Nhưng không phải trò chuyện phiếm mà còn khai thác thông tin về nhau.
“Lâu quá chị mới gặp lại em đấy! Trông em cao hơn lúc trước nhiều quá!”
Thanh Thủy chủ động mời rượu Quân, bàn tay xoa nhẹ lên vai hắn tỏ ra khá thân thiện.
“Không thể tự nhiên mà thằng nhóc này dám trở lại gia tộc! Có lẽ nó đang giấu điều gì chăng? Chưa biết là bạn hay thù nhưng cứ kết giao ngoài mặt cái đã!”
Mùi hương từ Thủy tỏa ra làm Quân cảm thấy thú vị. Loại nước hoa nàng ta sài chắc chắn rất mắc tiền!
Quân cũng lễ phép đứng dậy mời chị một ly: “Còn chị thì ngày càng xinh đẹp đấy chị Thủy!”. Trong lòng hắn thì kêu gào: “Tỉnh táo! Tỉnh táo! Tỉnh táo!!! Sao uống thuốc chống say rồi mà vẫn lâng lâng vậy ta?”
Tửu lượng kém cũng là một cái tội mà!
“Haha dẻo miệng quá…” Thủy giả bộ e ngại.
“Em sắp tốt nghiệp rồi! Dự định gì cho tương lai chưa?”
“Em định thi vào Việt Thanh khoa nghiên cứu Tổng Hợp!”
“Hả?”
Bữa tiệc bỗng dưng im lặng sau câu nói của Quân. Nếu hắn nói thi vào đại học Việt Thanh thôi thì không có gì đáng nói. Nhưng khoa nghiên cứu tổng hợp? Đấy là khoa chỉ dành cho mấy tên bác học với một đầu kiến thức khổng lồ đấy! Nhà họ Nguyễn xuất phát từ binh gia, lấy sức mạnh làm đạo! Xưa nay chưa từng có ai trong gia tộc đi theo con đường học giả cả. Nếu Quân thành công thi vào đại học Việt Thanh khoa Nghiên Cứu Tổng Hợp, hắn sẽ là người đầu tiên trong gia tộc…
“Ồ! Thật sao?!” Lúc này, Yuki, vợ ba của bác Kim sáng mắt lên. Nàng ta cũng đang định thi vào khoa Nghiên Cứu Tổng Hợp của đại học Việt Thanh, nhưng vì dính bầu với ông Kim nên phải gián đoạn.
“Dạ vâng!! Con vẫn đang ôn luyện! Hy vọng năm nay sẽ đậu.” Quân cười đáp.
“Nếu cần con cứ liên hệ với thím, thím sẽ cùng con ôn luyện!!!” Yuki cười tươi. So với những người khác, Yuki là người đơn thuần nhất.
Gia đình ông Siêu thấy cảnh này có chút trầm mặc. Gia đình của Kim lại đang muốn kéo thêm đồng minh hay sao? Hết Thư rồi tới nhà của Minh!
“Chà! Cố gắng lên nhé Quân! Chị đợi em ở Việt Thanh đó! Chỉ cần thi đậu, chị sẽ thay chú Minh chăm sóc em luôn! Sẵn đang có mấy cô bạn chưa có bạn trai, nếu em không chê làm phi công thì…”
Nói xong, cả Quân và Thủy bật cười.
“Dùng gái dụ cũng là một cách hay!” Thủy nghĩ thầm.
Cùng lúc này, Sinh lại sang mời rượu Thư. Xem ra gia đình bác Siêu bắt đầu công kích rồi!
“Con có quen một bác sĩ bên Đức! Anh chàng này là chuyên gia trong lĩnh vực bệnh “tinh thể lỏng”! Sắp tới anh ấy có qua Việt Nam công tác một chuyến. Con đã sắp xếp một buổi gặp mặt để anh ấy xem qua bệnh tình của cô!”
Sinh nói rồi nắm lấy tay Thư: “Nhất định sẽ có cách để giúp cô!”
Thư ngoài mặt tỏ ra cảm động, trong lòng thì không hy vọng gì. Thành ý của thằng cháu thì cô nhận được rồi, còn hy vọng chữa bệnh thì không! Cô đã thử hơn một ngàn cách, với hàng trăm bác sĩ rồi, mọi thứ vẫn vậy.
Vân Tiên ngồi bên cạnh, mắt liếc sang hành động của Sinh không biết trong lòng nghĩ gì.
Đúng lúc này, quản gia Tùng vào trong báo tin có khách quý đến thăm. Để được xem là khách quý của nhà họ Nguyễn, nhân vật này không thể tầm thường được! Sẽ là ai đây? Quan chức? Chủ tịch một tập đoàn đa quốc gia? Hay một đại cao thủ nào đó?
Cánh cửa phòng mở ra, Tùng nép sang một bên, động tác thuần thục mời hai vị khách vừa đến.
Đi trước là một ông lão trạc tuổi ông Vương, người đi sau là một thanh niên đâu đó đôi mươi.
“Người anh em! Lâu quá mới gặp lại!” Ông lão khách kia chạy đến ôm ông Vương.
“Haha bạn già! Ông đi đâu mà giờ mới về đây vậy?” Ông Vương vội mời người bạn kia ngồi vào chiếc ghế mà quản gia Tùng đem đến.
“Ây dà… mấy năm nay tôi đang nghiên cứu một dự án… mãi đến giờ mới rảnh rỗi đi gặp ông bạn đây!”
Hai người nói qua nói lại vài câu thì ông Vương giới thiệu với mọi người vị khách này là ai!
Học giả 8 sao đầu tiên của Việt Nam – Trí Nhân.
Yuki nghe đến đây mới hoảng hồn, nàng rất hâm mộ Trí Nhân vì những đóng góp của ông cho nền trí thức Việt. Nhưng sao trên hình ông ta đẹp trai, phong độ biết bao, ra ngoài lại bần bần phèn phèn, tàn tạ hết mức.
“Nhân tài! Toàn là nhân tài…” Trí Nhân rất hài lòng. Sau đó ngoắc tay thanh niên đi cùng.
“Sẵn nay dẫn theo thằng cháu theo cho nó học hỏi!”
Tên này mặt mũi trông cũng được, cách cư xử cũng lễ phép. Hắn chào hỏi tất cả mọi người, từ lớn đến nhỏ. Cho đến khi nhìn Thanh Thủy, hắn mỉm cười: “Lại gặp nhau rồi!”
“Hai đứa quen nhau à?”
“Dạ vâng! Chúng cháu học chung trường đại học!” Thanh niên kia đáp.
“Thằng cháu này tên Trí Tài, năm nay 20 tuổi, đang học ở khoa Nghiên Cứu Tổng Hợp của đại học Việt Thanh!”
Quả là hổ ông nội sinh hổ cháu!
Quân nhìn sang nét mặt của chị Thủy, thấy được ẩn sau điệu cười của chị là sự chán ghét. Lại nhìn sang tên thanh niên kia, Quân đoán thầm đây là một cái đuôi khó ưa! Mà thôi kệ, Quân chẳng muốn xen vào chuyện của gia tộc này. Mục đích hắn đến đây là vì truyền thừa trong nghĩa trang họ Nguyễn.
“Ồ! Trùng hợp thay, nhà tôi cũng có thằng cháu muốn thi vào đại học Việt Thanh khoa Nghiên Cứu Tổng Hợp!”
Đang định lẻn ra ngoài giải rượu thì bị ông Vương nhắc đến, Quân cũng lễ phép chào hỏi với Tài và Trí Nhân.
“Chà chà! Gia tộc ông suốt ngày đấm đấm đá đá, nay lại lọt ra một cậu muốn đi theo con đường học giả! Đặc biệt lắm! Như vầy thì xứng đáng được thưởng!”
Quân nghe tới sáng hết cả mắt ra nhưng vẫn giữ vẻ khiêm tốn: “Được bậc tiền bối như ông tán dương đã là một món quà khích lệ tinh thần rất lớn đối với con rồi!”
“Miệng lưỡi tên này… khác lúc xưa quá!!” Thủy liếc nhẹ.
“Tinh thần có thì vật chất cũng phải có! Ông đây tặng cháu một cuốn sách Mật Ngữ Tiền Tận Thế, do chính ông viết!”
Yuki nghe xong sáng hai mắt ra, nàng rất muốn có cuốn sách này, định bụng sẽ mượn Quân xem ké.
“Mật Ngữ Tiền Tận Thế?”
Quân nghe xong trong đầu có chút nghi nghi. Nhưng cái danh học giả 8 sao làm hắn mong chờ!
Quân nhận lấy cuốn sách. Ngay từ trang bìa, quyển sách đã nêu lên sự huyền bí khi Quân chỉ thấy một màu đen, đến tiêu đề cũng không có. Trên mặt thì vẫn giả bộ thích thú, Quân giả vờ lật ra mấy trang đầu để xem, nét mặt hắn dần thay đổi.
“Sao nào? Đây là công trình nghiên cứu của ta tại Tầng Địa Internet đấy!”
“Tầng… tầng địa!” Yuki trợn mắt, chồng của nàng vội hỏi: “Tầng địa là sao?”
“Sau sự kiện 2023, infinergy lan tràn khắp thế giới, vừa phá hủy, cũng vừa kiến tạo nên nhiều điều kỳ diệu! Mạng Internet bị infinergy tác động, toàn bộ dữ liệu bị gãy vụn và cuốn vào một vùng không gian đặc biệt, nơi đó được gọi là tầng địa. Ngoài Tầng Địa thì chúng ta còn có Tầng Nhân – mạng internet mà chúng ta sử dụng thường ngày và Tầng Thiên – mạng internet cấp cao!”
Lại nói về Trí Nhân, ông này về già lại thích mò xuống Tầng Địa của internet, thu thập các thông tin, dữ liệu về 1000 năm trước. Quá trình này vô cùng khó khăn vì dữ liệu gần như đã bị bẻ gãy gần hết. Nhưng trong một hôm mày mò, ông vô tình tìm được một đoạn chat sau:
“Vk iu ei!”
“S ck?”
“Aye!”
“Djt di!”
Thứ ngôn ngữ mà hai người này nhắn cho nhau đã khiến ông tò mò. Một nguồn cảm hứng mãnh liệt trào dâng! Trí Nhân quyết định sẽ tìm hiểu về ngôn ngữ trước tận thế ở Việt Nam.
Sau một khoảng thời gian dài, ông ấy đúc kết được một quyển sách dày 20 trang giải nghĩa một số từ, cụm từ, điển tích điển cố xuất hiện trước tận thế!
“Hải, Quay xe! – Kể về điển tích một chàng trai cãi nhau với bạn gái và nói ra câu này để kết thúc mọi thứ.”
“Gato – Viết tắt của Ghen ăn tức ở.”
“Đkm – Chửi thề, viết tắt của Đ*** mày!”

To top
Đóng QC