Vô cực – Phần 32

Phần 32
“Clgt?” Mặt Quân tràn ngập dấu chấm hỏi. Đây là một dự án nghiên cứu khoa học sao?
Nhìn vẻ mặt của Quân, Trí Nhân lầm tưởng hắn đang kinh hãi trước nghiên cứu của mình. Nhưng ông ta nào biết, người đối diện mình lại là người sống ở thời kỳ đó!
Quân suy nghĩ gì đó, ánh mắt hắn bỗng lóe lên một tia sáng.
“Trời ạ! Cháu cũng đam mê nghiên cứu về lịch sử, trong đó có cả ngôn ngữ nữa! Gặp được ông quả là phúc trời cho!”
Nghe vậy, ông Nhân hỏi: “Thật sao!! Ông có phúc lắm đấy ông Vương!!!”
Ngoài mặt thì khen nhưng trong lòng ông Nhân lại kiểu: “Xùy, thằng nhóc này chắc giả bộ đú theo thôi!! Có khi nó còn không biết đú nghĩa là gì hahaha!!”
Chợt, một ý nghĩ xẹt ngang đầu. Ông Nhân định thử thách Quân một chút.
“Cháu nghiên cứu được bao nhiêu từ rồi?”
“Trong đây cháu đã nghiên cứu hết, cách lý giải của ông rất đúng!!! Ngoài ra còn hơn chục từ nữa.”
Quân trưng gương mặt giả nai ra.
“Cái gì? Cách lý giải của ông rất đúng? Á ha! Cái thằng nhóc này kiêu ngạo đấy! Được được, bố mày nhịn mày lâu lắm rồi đấy nhé!”
“Chà, hay là hai chúng ta cùng đàm đạo một chút nhỉ?”
“Có lẽ để sau bữa tiệc ạ!” Quân đáp.
“Rén thì nói đi cưng!” Ông Nhân nghĩ thầm, cũng không muốn truy sát Quân thêm.
“Không sao! Hai người cứ đàm đạo đi! Tôi dạo này cũng hay đọc sách về lịch sử Việt Nam, biết đâu nghe hai người đàm đạo lại ngộ ra điều gì đó.”
“Haha… ông tự hại cháu mình rồi!” Trí Nhân thầm cười, lão này già nhưng tính thì trẻ con hết sức.
“Dạo này ông có nghiên cứu về một cụm từ sau, không biết cháu đã xem qua chưa?” Nói rồi ông Nhân lấy điện thoại ra, viết ở trên đó 3 chữ: “Xu cà na”
Mọi người cũng lén liếc một cái xem chữ đó là chữ gì. Nhưng chẳng ai hiểu cả. Tài liếc sang thấy Thủy có vẻ tò mò, trong lòng chờ đợi Quân không biết sẽ thay mặt ông nội giải thích nghĩa của từ này, lấy le với gái!
Những tưởng Quân sẽ bí và suy nghĩ thật lâu, ông Nhân húp nhẹ một ly trà trên bàn.
“Xu cà na: Một cách nói hóm hỉnh khi gặp chuyện xui rủi!”
“CÁI GÌ?” Ông Nhân phun trà ra khỏi miệng.
Thấy vẻ mặt hoảng hốt của ông Nhân và Tài, Thủy chắc chắn Quân đã đoán đúng! Trong lòng lại nảy sinh thêm hứng thú với cậu em họ.
Có vẻ Quân không hề nói xạo về việc mình cũng nghiên cứu lĩnh vực này.
“Vậy từ này thì sao…”
Ông Nhân lại nhập 2 chữ vào: “Ô dề!”
“Chỉ sự lố lăng không cần thiết!”
“Ao chình!”
“Một cách viết Việt hóa của từ out trình, ý chỉ sự vượt trội hơn đối thủ!”
… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: https://truyensex.life
Một người viết, một người đáp.
Ông Nhân đem toàn bộ những từ mà mình định viết trong cuốn Mật Ngữ Tiền Tận Thế phần 2 để thử thách Quân. Kết quả lại bị hắn ao chình!
“Không thể nào!!” Ông Xuân như điên lên khi thấy Quân đáp lia lịa mà không chút ngập ngừng, cứ như trong đầu hắn đã có sẵn vậy.
Quân cao hứng đáp toàn bộ, khiến mọi người trong phòng tiệc ngơ ngác.
“Đây là anh hai mình sao?” Nhi trợn mắt.
“…” Ông Minh thì không biết nói gì, thằng con này cũng ghê gớm quá!
Tài đứng chết lặng, những từ mà ông nội dạy cho hắn chưa bằng một góc những gì Quân biết. Thôi toang, lần này khỏi lấy le luôn!
“Clgt!”
“Cái lồn gì… ấy bậy quá! Không được không được!” Quân vội phủi miệng. Trước mặt bao nhiêu người mà ông già này lại đem cái từ viết tắt tục tĩu kia ra để đố. Quân vì cao hứng nên lỡ nói mấy chữ, kết quả khiến ai cũng đen mặt.
“Không thể nào…”
Ông Nhân cúi gằm mặt xuống, khí tức xung quanh dao động mãnh liệt khiến cả bàn tiệc run rẩy.
“Gì đây?”
Sắc mặt mọi người chuyển sang đề phòng.
Đúng lúc này, ông Nhân hỏi: “Quân! Cháu còn biết bao nhiêu từ nữa…”
Quân nào thống kê được, chỉ đáp đại: “Chắc đủ để viết thêm 3 cuốn Mật Ngữ nữa!”
Rầm!
Chiếc ghế vỡ tan.
Ông Nhân lao đến!
Mọi người đứng bật dậy.
Chỉ có ông Vương là thản nhiên nốc rượu.
Vì ông biết chuyện gì sẽ xảy ra…
“Quân ơi! Cháu đúng là tri kỷ trời ban cho ông!! Sao cháu không phải họ Trí nhỉ? Sao thằng con ông lại đẻ ra thằng nhóc kia chứ không phải cháu!”
Nhân xúc động ôm chầm lấy Quân.
“Ông ơi…” Miệng Tài không giữ vững được, méo xẹo sang một bên.
Cảnh tượng này khiến cả nhà họ Nguyễn trợn mắt.

To top
Đóng QC