Con đường bá chủ – Quyển 11 – Phần 170

Phần 170
NGAO!
Vừa tiếng vào bên trong như rơi vào một vùng không gian hoàn toàn khác biệt.
Tiếng rồng ngâm phẫn nộ bạo vang bốn phương, một con Hỏa Long hình thể khổng lồ đang cực kỳ phẫn nộ liên tục huy động Thánh Hỏa Long Lực khắp toàn thân, tung ra từng đòn chí mạng.
Băng Long âm thầm nhẹ nhõm, xem ra đồng bọn tạm thời không sao.
Hắn bắt đầu quan sát đối thủ của Hỏa Long.
Chỉ thấy đó là một vị mỹ phụ nhân mặc cung trang màu trắng, trên tay cầm một thanh Kiếm đen tuyền thần bí, giữa thân kiếm còn có một đường chỉ đỏ như gân mạch chạy dọc từ chuôi đến mũi, chuôi kiếm lại có vảy đỏ quấn quanh cực kỳ phiêu dật…
Đáng nói ở chỗ kiếm pháp của nàng cực kỳ quái dị, mỗi một kiếm được chém ra đều như một vị Họa Sư đang cầm cọ vẽ bên trong trận chiến.
Chỉ vài đường kiếm biến ảo, nét vẽ một con Bạch Hổ đã hiện ra, sau đó Thánh Đế Lực của nàng lại cực kỳ sinh động ngưng tụ thành Thần Thú Bạch Hổ thật sự, giương nanh múa vuốt lao vào tấn công Hỏa Long.
“Liệt Không Long Diệm!” Hỏa Long ngửa đầu gào thét, Long Trảo hội tụ trước ngực, Hỏa Thánh Long Lực cuồng bạo sục sôi oanh thẳng về phía trước.
Không gian như muốn băng liệt, Hỏa Thánh Long Lực cường thế xé tan hư ảnh Bạch Hổ.
“Hỏa Long Vỹ!”
Chưa dừng lại ở đó, Hỏa Long tiếp tục hội tụ Hỏa Thánh Long Lực vào cái đuôi, hung hăng nện thẳng xuống đầu mỹ phụ nhân áo trắng.
Đối mặt tình huống như vậy, mỹ phụ nhân sắc mặt ngưng trọng, Kiếm lại uyển chuyển chém ngang, mang theo Họa Công xuất quỷ nhập thần dựng lên một bức tường kiên cố.
ẦM!
Đuôi rồng nện đến tường chắn sụp đổ, mỹ nhân áo trắng đứng sau bức tường nở nụ cười lãnh khốc, trăm tầng Sát Vực, Chiến Vực và Kiếm Vực hội tụ thành thế, hòa cùng thân kiếm vừa lúc chém ra.
Một kiếm động thiên, lưỡi kiếm lại như vẽ tranh họa thêm hai đường kiếm khác có uy thế không hề kém cạnh, phân làm ba hướng chém lên cơ thể Hỏa Long.
Xoẹt xoẹt xoẹt…
Máu tươi cuồng phún, vảy rồng bong tróc, vết thương cắt vào da thịt, Hỏa Long gầm thét phẫn nộ:
“Tiện nhân, chúng ta sẽ giết tạp chủng của ngươi thành cặn bả.”
Băng Long nghe vậy nheo mắt nhìn, quả nhiên phát hiện đứng phía sau mỹ phụ nhân áo trắng là một tên thanh niên.
Lúc này thanh niên đang kích hoạt Chân Long Chiến Thân, sắc mặt hung tợn và căm hận nhìn lấy hai người, chỉ tiếc tu vi chỉ là Đại Thánh nên dù rất muốn cũng không thể tham chiến, rất là phẫn uất.
“Không ngờ tạp chủng chỉ là Đại Thánh Sơ Kỳ, bất quá huyết mạch Chân Long thật là tinh khiết, xem ra là nữ nhân này bồi dưỡng hắn.” Băng Long liếm liếm khóe miệng, cẩn thận đánh giá cục diện xung quanh.
Sau khi xác định quả thật không có thêm người nào khác, hắn nở một nụ cười tàn khốc.
Hỏa Long thực lực kém hơn mỹ phụ nhân áo trắng, nếu trước đó mình do dự không chịu tiến vào trong đỉnh, e rằng Hỏa Long sẽ bị nàng hạ sát thủ.
Cũng may Băng Long quyết đoán vô cùng xông vào mà chẳng hề do dự, vì vậy kịp thời chi viện Hỏa Long, còn sắp bắt được mục tiêu.
Tạp chủng không đủ tư cách sở hữu huyết mạch Chân Long, phải rút ra mang về trong tộc.
“Lão Hỏa, ngươi cầm cự nữ nhân kia một chút, ta rất nhanh sẽ chi viện!” Băng Long nói.
“Yên tâm đi!” Hỏa Long thịnh nộ đáp: “Con ả này tuy mạnh hơn ta một chút, nhưng chắc chắn không thể lập tức giết ta!”
Băng Long nhếch miệng cười, không hề do dự lao đến phía thanh niên.
Đồng thời tu vi Thánh Đế Viên Mãn chẳng chút do dự bạo phát mà ra.
Với kinh nghiệm săn giết mục tiêu nhiều năm, hắn biết sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn bộ sức mạnh, không thể xem thường.
Dù rằng Đại Thánh chỉ là con kiến hôi trong mắt hắn, nhưng Băng Long vẫn xuất động chiến lực của Thánh Đế Viên Mãn.
Một luồng Băng Long Lực tàn sát bừa bãi, quét ngang cơ thể thanh niên trong nháy mắt.
RĂNG RẮC…
Cơ thể thanh niên sụp đổ và vỡ vụn, một cái hình nhân hắc ám tiêu tán ngay lập tức.
“Ừm, còn Dị Ám thế mạng à?” Băng Long nhếch miệng cười, khí thế đã khóa chặt vị trí mà thanh niên vừa mới xuất hiện.
Hư ảnh Băng Long hiện ra, đuôi rồng hung tợn nện xuống ngay lập tức.
PHỐC!
Máu tươi be bét, một con Trùng Thế Mạng chết thảm.
Thanh niên đã Dịch Chuyển Tức Thời đến một hướng khác.
“Chết cho lão nương!” Tình cảnh này dường như khiến mỹ phụ nhân áo trắng cực kỳ gấp gáp.
Hai tay nàng cằm chặt chuôi kiếm, liên tục vũ động giữa không gian, chém ra vô số loại thủ đoạn cường đại oanh tạc về Hỏa Long một cách điên cuồng.
“Haha, nóng lòng rồi sao? Đáng tiếc kết cục không thể thay đổi.” Hỏa Long trêu tức cười.
Hắn biết nhiệm vụ lúc này của mình chỉ là kéo dài thời gian, không cần thiết ngạnh kháng làm gì.
Vì vậy vuốt rồng lấy ra một kiện Pháp Bảo như cái mâm tròn, bên trên có điêu khắc tám con Hỏa Long đang uốn lượn.
“Bát Long Hỏa Bàn lên!” Hỏa Long ném pháp bảo ra giữa không trung.
Hư ảnh tám con Hỏa Long từ trong cái mâm tròn luân chuyển, liên tục lao ra hóa giải tất cả công kích của mỹ phụ nhân áo trắng.
Hiển nhiên Bát Long Hỏa Bàn này là một kiện Pháp Bảo phòng ngự vô cùng cao cấp.
Chỉ cần ngăn chặn mỹ phụ nhân áo trắng đến khi Băng Long giải quyết tiểu tử kia là xong.
“Dị Ám rồi cả Trùng Thế Mạng, thủ đoạn bảo mệnh thật nhiều, bất quá sống được thêm mấy lần?” Băng Long nở nụ cười khinh miệt.
Một quả Băng Long Pháo lại được hắn ngưng tụ trong miệng phun ra.
BÙM!
Thanh niên nổ tung, một con trùng thế mạng khác đã bị nghiền nát, hắn Dịch Chuyển Tức Thời kéo dài khoảng cách.
Băng Long hai mắt híp lại, liên tục bị một con kiến hôi sống sót cũng khiến hắn không hài lòng.
Nghĩ đến đây hắn quyết định không dùng Long Kỹ nữa, ngược lại sẽ đích thân ra tay.
NGAO!
Hóa thành Băng Long khổng lồ, vuốt rồng duỗi ra chụp thẳng về vị trí thanh niên.
Một trảo này ẩn chứa sức mạnh hủy diệt, đủ nghiền chết tên thanh niên và tất cả Trùng Thế Mạng có trên người hắn.
Đối với một trảo khủng bố của Băng Long, thanh niên dường như đã chờ đợi từ lâu, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một đường cong tà mị:
“Yêu Đạo mở!”
“Long Thần Biến!”
RỐNG! NGAO!
Theo hai tiếng gầm rống đầy kiêu hãnh từ thể nội thanh niên bất chợt bạo phát.
Tròng mắt Hỏa Long và Băng Long co rút đầy mãnh liệt, một cảm giác hoang đường đến cực điểm lan tràn khắp toàn thân.
Tóc dài tử hắc kim phiêu loạn, đầu đội Long Thần Vương Miệng, tay chấp Long Thần Quyền Trượng, thân khoác Long Thần Chiến Bào, Long Thần Lực quấn quanh thân thể…
Ánh mắt uy nghiêm, cao cao tại thượng, xem nhẹ thế gian thương sinh, nhìn về Hỏa Long và Băng Long như hai con kiến hôi.
Trong khoảnh khắc này, Băng Long và Hỏa Long có cảm giác tên thanh niên trước mặt có uy quyền vượt qua cả chủ nhân của mình là Tộc Trưởng của Chân Long Hoàng Tộc.
Cảm giác kính sợ từ tận xương tủy như gặp phải tổ tiên.
“Hoang đường, hoang đường, ngươi rõ ràng là nhân loại…”
Băng Long trong lòng gào thét, động tác chỉ xuất hiện do dự trong vài giây, bằng vào ý chí và tâm cảnh của một Thánh Đế Viên Mãn, ánh mắt của hắn trở nên lăng lệ, vẫn quyết định ra tay.
Băng Long Trảo vồ đến, muốn nghiền chết tên thanh niên giả thần giả quỷ này thần cặn bã.
“AAAAA”
Nhưng cũng chỉ trong vài giây chần chờ ngắn ngũi của Băng Long, một tiếng hét thê thảm như lệ quỷ của Hỏa Long ở bên cạnh đã truyền đến.
Băng Long trong lòng dâng lên dự cảm không ổn liếc mắt nhìn.
Tình cảnh xảy ra khiến đáy lòng hắn mãnh liệt chìm xuống…

To top
Đóng QC