Tình yêu và thù hận – Phần 58

Phần 58
Sau khi Lâm Phong đứng ra thách thức Dương Uy đấu với mình một trận vì Hạnh Vi thì lúc này đây không khí của cả sân vận động bỗng trở nên ngột ngạt khó thở… Ai nấy đều không biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì…
Từ trước tới nay Lâm Phong vốn dĩ là người không thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đề, trước đây anh từng đích thân đứng ra hòa giải để hai băng đảng Hắc Long và Kỳ Lân tránh khỏi một cuộc chiến đỗ máu nhưng lần này anh ta lại vì một cô gái mà sẵn sàng thách đấu 1 vs 1 với Dương Uy… Các anh em trong băng đảng tuy không hiểu lý do vì sao đại ca của mình làm vậy nhưng vì sự thù địch giữa hai băng lâu nay nên khi thấy đại ca ra mặt thì đám đàn em liền ủng hộ hết mình.
Dương Uy lúc này vẫn chưa biết mối quan hệ giữa Lâm Phong và Hạnh Vi là như thế nào, nhưng nhìn cái cách đại ca băng Hắc Long chấp nhận đứng ra thách đấu với anh để giành được nàng thì anh ta giờ đây càng phải đặt một dấu hỏi lớn cho cả Lâm Phong và Hạnh Vi…
Dương Uy liếc mắt nhìn phản ứng của Hạnh Vi… nàng chỉ tỏ ra ngạc nhiên chứ không hề nói thêm lời nào vì nàng biết đây là cơ hội để có thể thoát khỏi Dương Uy, mặc dùng Hạnh Vi cũng không thích gì cái cách mà Lâm Phong lấy nàng ra làm “phần thưởng” cho cuộc thách đấu nhưng nàng thà mang tiếng một chút rồi được tự do còn hơn phải ở cạnh Dương Uy thêm một tháng nữa… nàng không biết mình còn có thể tiếp tục che dấu Thế Bảo được tới bao giờ, Lâm Phong bây giờ là cơ hội duy nhất của nàng.
Khi Dương Uy thấy Hạnh Vi không phản đối ý kiến thách đấu của Thế Bảo thì trong anh một phần cũng hiểu ra nàng đang nghĩ gì… Với tính cách của Hạnh Vi bây giờ nếu nàng không muốn thì sẽ phản đối ngay lập tức, nhưng nàng vẫn im lặng… có nghĩa là nàng muốn Lâm Phong cứu mình.
Dương Uy thở dài một tiếng… Nhưng anh cũng không dễ gì để cho Lâm Phong được toại nguyện.
– “Hahaha, cậu Phong hôm nay chơi lớn quá rồi đấy! Chỉ vì một cô gái mà không màn thân phận tự mình đứng ra thách đấu.”
– Phải! Tôi chính là vì một cô gái đấy! Còn anh thì sao? Có dám đấu với tôi một trận không nào?
Lâm Phong không e ngại chiêu khích tướng của Dương Uy, anh thẳng thừng khẳng định cuộc đấu này tất cả là vì Hạnh Vi.
Hạnh Vi nghe thấy thì tỏ ra có chút ái ngại, nàng chẳng qua là chỉ muốn lợi dụng Lâm Phong để thoát khỏi Dương Uy nhưng khi nhìn cái cách mà anh bất chấp tất cả vì nàng thì Hạnh Vi bỗng có một chút gì đó ‘siêu lòng’.
Còn về phần Dương Uy, khi Lâm Phong càng tỏ ra muốn cứu Hạnh Vi thì Dương Uy lại càng không muốn cho cậu ta được tọa nguyện một cách dễ dàng, vả lại anh cũng đang nghi ngờ không biết đây có phải là một âm mưu nào đó của Lâm Phong hay không, anh không chắc rằng Hạnh Vi thật sự là nguyên nhân mà Lâm Phong đích thân bước ra thách thức mình.
– Hahaha, hay lắm… không ngờ hôm nay tôi lại được dịp chứng kiến một bộ mặt khác của cậu Phong. Nhưng… không phải cứ cậu nói muốn là sẽ được! Người của Dương Uy này không phải cậu nói muốn lấy đi là lấy đi được.
Dương Uy nói rồi tiến đến choàng vai Hạnh Vi kéo nàng vào lòng…
Hạnh Vi tỏ ra khó chịu với hành động của Dương Uy, nàng định phản ứng lại thì nghe anh ta nói nhỏ vào tai:
– “Em hãy nhớ về thỏa thuận của chúng ta! Em hiện tại vẫn là người của anh đấy nhé. Giữ thể diện cho anh chút nào.”
– “Nhưng…” – Hạnh Vi định phản kháng nhưng nàng nghĩ lại đúng là Dương Uy đã đối xử khá tốt với nàng, nếu nàng làm anh ta mất mặt lúc này thì người bất lợi nhất chính là nàng.
Về phần Lâm Phong, khi thấy Hạnh Vi không phản kháng với cái ôm của Dương Uy thì anh càng tỏ ra bực tức… Anh quyết định khiêu khích lại đại ca băng Kỳ Lân.
– Vậy ra là đại ca của băng Kỳ Lân cũng chỉ có vậy. THÌ RA LÀ CHỈ CÓ TIẾNG CHỨ KHÔNG CÓ MIẾNG! Đã nhận được lời thách đấu mà không có gan tiếp nhận. HAHAHAHA. – Lâm Phong cố tình nói thật lớn…
Đám đàn em của Lâm Phong khi nghe đại ca mình sỉ nhục đối thủ thì lập tức reo hò ủng hộ… dẫn đầu là Ba Báo.
– Hahaha, thì ra đại ca BĂNG Kỳ Lân cũng chỉ có vậy hahaha, anh Phong mới là nhất. LÂM PHONG! LÂM PHONG! LÂM PHONG!
– “LÂM PHONG! LÂM PHONG! LÂM PHONG…” – Hàng loạt tiếng hô vang tên của Lâm Phong đồng loạt phát ra từ những thành viên băng Hắc Long, khí thế của Lâm Phong lúc này lên cao ngút trời.
Đương nhiên đàn em của Dương Uy khi nghe thấy đại ca mình bị nói xấu thì cũng “dựng lông” lên mà phản kháng trở lại. Những cuộc cãi vã bắt đầu nổ ra khắp nơi trong sân vận động… Những thành viên của hai băng đảng bắt đầu xô xát với nhau vì đại ca của mình.
Dương Uy khi thấy tình hình bắt đầu vượt ngoài tầm kiểm soát thì cũng có phần bất an, anh không định để cho Lâm Phong dễ dàng đạt được mục đích nhưng giờ đây nếu anh cứ tiếp tục trì hoãn hoặc từ chối lời thách đấu thì không khác gì tự nhận mình sợ Lâm Phong. Dương Uy bây giờ không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận lời thách đấu với Lâm Phong để xoa dịu tình hình căng thẳng giữa hai băng đảng.
– ĐƯỢC! NẾU CẬU ĐÃ NHẤT QUYẾT MUỐN TỰ CHUỐC LẤY NHỤC NHÃ VÀO BẢN THÂN THÌ TÔI CŨNG KHÔNG NGĂN CẢN LÀM GÌ! TÔI CHẤP NHẬN LỜI THÁCH ĐẤU CỦA CẬU! – Dương Uy hô to, anh cuối cùng cũng chấp nhận đánh với Lâm Phong một trận.
Hạnh Vi lúc này nhìn hai người đại ca giang hồ vì mình mà ra mặt quyết đấu một trận thì trong lòng cũng cảm thấy hồi hộp căng thẳng, nàng chưa bao giờ dám nghĩ sắc đẹp của nàng có một ngày lại làm nàng rơi vào thế khó xử như bây giờ.
Và rồi lúc này, Lâm Phong và Dương Uy cùng nhau tiến lên võ đài để tỉ thí. Đám đàn em bên dưới cũng tự động chia theo phe phái của mình mà đứng về hai bên của võ đài…
– “HẮC LONG! HẮC LONG! HẮC LONG”
– “KỲ LÂN! KỲ LÂN! KỲ LÂN!”
Tiếng reo hò cổ vũ của hai phe liên tục vang lên, ai cũng cố gắng hét thật lớn tên bang hội của mình, không bên nào chịu thua bên nào…
– “ĐẠI CA CỐ LÊN!” – Ba Báo dẫn đầu đàn em đứng phía bên trái võ đài cỗ vũ cho Lâm Phong.
– “…” – Phía bên kia thì Mike chính là cánh tay đắc lực của Dương Uy, anh không “to mồm” như Ba Báo nhưng cũng sẵn sàng nghênh chiến để bảo vệ đại ca khi có biến cố xảy ra.
Ở trên võ đài, cả Lâm Phong và Dương Uy cũng đã cởi bỏ chiếc áo của mình. Cả hai khoe ra thân hình 6 múi săn chắc… ai cũng không phải là tay vừa trong giới võ thuật, Dương Uy là tay đấm MMA hạng nặng còn Lâm Phong là võ sĩ Karate đai đen. Cả hai tuy chưa bao giờ thật sự “đấu” với nhau một trận nhưng với danh tiếng của họ trong làng xã hội đen thì đây đích thị là một trận đánh “siêu kinh điển”.
Cả hai bước đến đứng đối mặt nhau, hai ánh mắt thù địch nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống người còn lại… nhưng rồi Dương Uy bỗng hỏi Lâm Phong một câu trước khi bắt đầu cuộc đấu:
– “Trước khi bắt đầu, tôi chỉ muốn hỏi cậu một câu thôi: Có đáng không?”
Lâm Phong hơi bất ngờ với câu hỏi của Dương Uy, anh biết Dương Uy đang hỏi gì… liệu rằng vì một cô gái mà mạo hiểm đánh đổi thỏa thuận hòa bình của hai băng đảng có chăng là một quyết định quá liều lĩnh, cuộc đấu này rõ ràng là mang tính chất rất quan trọng… sau cuộc đấu này dù cho ai có là người thắng đi chăng nữa thì có chắc rằng bên còn lại sẽ dễ dàng để yên… Đây rõ ràng là một cuộc thách đấu quá thiếu suy nghĩ của Lâm Phong…
– Đáng chứ! Tôi biết anh nghĩ tôi đã quá ấu trĩ khi đưa ra lời thách đấu này… nhưng nó thật sự rất đáng. – … Tuy nhiên Lâm Phong không ngại trả lời câu hỏi của Dương Uy một cách dứt khoát…
– “Được. Tốt lắm… Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi.” – Dương Uy nhìn kỹ ánh mắt của Lâm Phong khi anh ta trả lời… Dương Uy có thể khẳng định Lâm Phong đánh với anh là vì Hạnh Vi chứ không vì một âm mưu nào khác…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://truyensex.life
Và rồi trận đấu chính thức bắt đầu.
Dương Uy lùi lại một bước, hai tay anh ta lập tức đưa lên thủ thế như các võ sĩ quyền anh vẫn hay làm khi xung trận.
Lâm Phong cũng lùi một bước, anh trụ chân thật vững, nghiêng người để khép diện tích cơ thể lại… tư thể đã chuẩn bị cho mọi tình huống sắp tới…
Trong 1 khoảnh khắc cả hai hít thở thật sâu… và rồi cùng lao vào nhau như hai con mãnh thú…
– “AAAAA” – Dương Uy hét lên vào lao vào với một cú đấm nhắm thẳng vào đầu Lâm Phong.
Lâm Phong trong lúc lao người tới cũng đã nhanh chóng nhìn ra cú đấm của Dương Uy, anh nhanh nhẹn lách người để né nó và đáp trả Dương Uy với một cú móc thẳng vào bụng…
Dương Uy đương nhiên không dễ gì để cho Lâm Phong phản đòn mình với một chiêu thức cơ bản như vậy, anh ta khi vừa nhận ra toan tính của Lâm Phong thì ngay lập tức tung một cú gạt tay để đánh bay đi cú móc của đối thủ, rồi ngay sau đó tung ra một cú đấm khác tới từ cánh tay còn lại…
*Vụt*
Lâm Phong khi vừa nhận ra cú đấm thứ 2 tới từ Dương Uy thì lập tức lắc đầu né tránh… Cú đấm vụt qua đầu anh trong gang tất… Sau cú né, Lâm Phong nhanh chóng lui người ra xa…
– “Haha, quả nhiên không hổ danh là đại ca băng Hắc Long, thân thủ tốt lắm!” – Dương Uy nở một nụ cười khen ngợi Lâm Phong.
– “Anh cũng không phải dạng vừa, nếu là người khác thì đã bị anh cho knockout chỉ trong 1 đòn, đúng là cao thủ…” – Lâm Phong cũng lên tiếng khen ngợi Dương Uy, anh cảm nhận được sự nguy hiểm từ những cú đấm của đại ca băng Kỳ Lân.
Và khi vừa dứt lời của mình, Lâm Phong lần này chủ động ra đòn trước, anh lập tức phòng tới nhanh như một mũi lao… rồi nhảy lên tung ra một cú đá sở trường của các võ sĩ karate.
– “HAIZZZZ” – Tiếng thét hùng dũng của Lâm Phong vang lên nhanh như cái cách mà anh tung chiêu với Dương Uy.
*VỤT* – Nhưng lần này tới lượt Dương Uy thể hiện thân thủ cao cường của mình. Anh ta nhanh chóng bước chéo 1 bước để né cú đá của Lâm Phong…
… và tung ra một cú cùi chỏ vào lưng đối thủ…
Nhưng Lâm Phong cũng đâu dễ gì để bị dính đòn… anh nhanh chóng xoay người trên không đưa tay ra chắn lấy cú móc của Dương Uy.
*Uỳnh* – Âm thanh va chạm giữa hai tay Lâm Phong và Dương Uy vang lên.
Lâm Phong văng ra vài bước, Dương Uy cũng bước lui một bước… Sau đó cả hai lại lao vào nhau…
*UỲNH* – Một tiếng va chạm lớn vang lên…
Hai nắm đấm của Lâm Phong và Dương Uy va vào nhau làm cả sân vận động phát rồ lên… cảnh tượng trên võ đài lúc này trông cứ như các bộ phim chưởng Trung Quốc… Hai cánh tay săn chắc của hai người đại ca đấm thẳng vào nhau rồi nhanh chóng tách ra…
Cả hai cảm nhận được sự đau điếng sau cú va chạm vừa rồi… Lâm Phong hơi nhăn mặt vì độ sát thương từ cú đấm của Dương Uy là cực kỳ lớn. Còn Dương Uy cũng cố nén đau khi bàn tay anh cũng bị thương không nhẹ…
Cả hai lúc này đi vòng quanh nhau để dò chừng sau khi chính thức cảm nhận được “lực đánh” của đối thủ…
Còn về Hạnh Vi, nàng đang đứng trên khán đài VIP ôm miệng mà quan sát cuộc tỉ thí… nàng cảm thấy hồi hộp vô cùng, một mặt nàng muốn Lâm Phong thắng để giải cứu mình, nhưng mặt khác khi thấy cú đấm vừa rồi thì nàng cũng không muốn Dương Uy bị tổn thương… Nàng cũng không biết rốt cuộc là mình đang ủng hộ ai…
– “ĐÁNH CHẾT MẸ NÓ ĐI ĐẠI CA! HẮC LONG! HẮC LONG! HẮC LONG!” – Lúc này Ba Báo lại một lần nữa hô hào đàn em cỗ vũ cho Lâm Phong…
Nghe tiếng đàn em mình bên dưới hô hào, lập tức Lâm Phong một lần nữa lao vào Dương Uy… Lần này anh không tung cước theo kiểu karate… mà lại áp sát và tung ra một cú thụt đầu gối kiểu Muay Thái.
Dương Uy bị bất ngờ với chiêu thức này của Lâm Phong, anh ta không biết là Lâm Phong lại biết đánh Muay Thái… và chỉ trong một giây chần chừ, Dương Uy không kịp đưa tay cản phá cú thụt đầu gối của Lâm Phong làm anh dính đòn đau điếng mà lui ra vài bước…
– “Khá lắm, thì ra cậu còn biết Muay Thái!” – Dương Uy nói…
– “Haha, tôi còn biết nhiều thứ lắm cơ.” – Lâm Phong được thế thấy kẻ địch bị đau thì tiếp tục lao lên để tận dụng lợi thế…
Anh tung người xoay 2 vòng và tung ra một cú móc chân cực kỳ lợi hại…
Nhưng Dương Uy sau một lần dính chiêu thì lúc này đã đề phòng cảnh giác, anh ta lui thêm hai bước để né cú móc chân của Lâm Phong rồi sau đó dùng tay nắm chặt một chân tung cước của đối thủ… rồi kéo mạnh về phía mình sau đó lấy thế bẻ mạnh nó qua một bên theo kiểu Judo…
Lâm Phong bị bất ngờ, anh chới với cố lộn một vòng để tránh cú vật của Dương Uy nhưng cũng bị quán tính làm cho té ngã lăn vài vòng…
Sau khi đứng dậy anh lập tức lên tiếng:
– “Judo sao? Hahaha anh lợi hại thật đấy Dương Uy.”
– “Hahaha, thì cũng là giấu chiêu như cậu thôi.”
Lúc này cả hai dù đều đã dính chiêu của đối thủ nhưng ai cũng cảm thấy rất hưng phấn, không khí căng thẳng lúc đầu bây giờ bỗng nhiên chuyển thành phấn khích… cả hai đang thật sự “thích” trận đánh này…
Sau vài giây lấy lại tư thế, Lâm Phong và Dương Uy lại tiếp tục lao vào nhau, cả hai tung ra rất nhiều chiêu thức để nhằm hạ gục đối thủ của mình… nhưng vì thân thủ của cả hai đều rất tốt nên đa phần các cú đấm, cú đá đều không thể chạm vào người đối phương.
Hạnh Vi đứng từ xa nhìn cuộc đấu thì càng ngày càng căng thẳng, tim nàng như muốn nhảy ra ngoài mỗi khi Lâm Phong hay Dương Uy suýt chút thì ăn đấm của người còn lại… Sau một lúc đứng từ xa coi không rõ, Hạnh Vi quyết định chạy sát lại võ đài để “xem cho rõ hơn”.
Lâm Phong và Dương Uy thì cứ tung nắm đấm vào nhau, hai người lúc này nhễ nhại mồ hôi vì thấm mệt… nhưng không ai chịu thua ai…
… Cho đến khi Hạnh Vi tiến sát đến võ đài…
Lâm Phong là người đầu tiên phát hiện ra sự có mặt của Hạnh Vi. Anh ta có chút phân tâm thì lập tức ăn ngay 1 cú đấm của Dương Uy vào bụng…
*Hự*
Lâm Phong đau đớn nhăn mặt thấy rõ… Máu nóng trong người anh dâng lên cuồn cuộn.
– “Tới lượt tôi!” – Lâm Phong thầm nói…
Rồi sau đó anh lao đến như điên, tấn công điên cuồng vào Dương Uy.
Nhưng Lâm Phong đã sai lầm, anh càng hăng máu ra đòn thì càng để lộ điểm yếu cho Dương Uy khai thác…
*Vụt* – Một cú đấm hụt của Lâm Phong…
*Uỳnh* – *Hự* – Lâm Phong nhận ngay một cú đấm trả từ Dương Uy…
*Vụt* – Một cú đá hụt của Lâm Phong…
*Uỵch uỵch uỵch* – *Hự hự hự* – Lâm Phong nhận liên tiếp những cú đấm tới từ Dương Uy…
Cứ thế Lâm Phong dần đánh mất lợi thế và để Dương Uy mặc sức đấm đá vào người…
Và với việc Lâm Phong liên tục dính đòn cho nên sĩ khí của băng Hắc Long cũng ngày một suy giảm, thay vào đó băng Kỳ Lân thì ngày một hung hăng, cả đám đàn em lúc này liên tục hô vang “KỲ LÂN! KỲ LÂN!” Để cổ vũ đại ca của mình.
*HỰ* – Lâm Phong lúc này ọc ra một ngụm máu… Anh khụy người trước mặt Dương Uy sau khi lãnh một cú thọt thẳng vào bụng của anh ta…
– “Haha, thì ra đại ca băng Hắc Long cũng chỉ đến vậy… Tôi đã nói ngay từ đầu rồi, là cậu tự chuốc nhục vào thân nên đừng trách tôi!”
Dương Uy nói rồi định tung ra một chiêu kết thúc trận đấu…
… Nhưng khi anh đưa nắm đấm của mình lên thì…
– “ĐỪNG!!!” – Tiếng thét của Hạnh Vi phát ra từ phía sau lưng của Dương Uy…
Nàng đứng đó nãy giờ chứng kiến cảnh Lâm Phong liên tục bị Dương Uy đấm đá cũng rất đau lòng… nhưng nàng biết mình không nên lên tiếng để tránh làm ảnh hưởng trận đấu… Tuy nhiên khi đứng trước cảnh Lâm Phong sắp bị hạ ngục thì nàng không còn “câm nín” được nữa.
… Khi Dương Uy nghe tiếng của Hạnh Vi thì anh ngạc nhiên quay lại nhìn nàng…
– “Vi? Em ở đây từ khi nào?” – Dương Uy nhìn Hạnh Vi và hỏi…
– “A, ĐỪNG!” – Đột nhiên lúc này Hạnh Vi lại một lần nữa thốt lên…
Dương Uy thấy ánh mắt của nàng hướng về phía sau lưng mình thì lập tức xoay người lại…
… Dương Uy cảm nhận được một luồng sát khí vô cùng mãnh liệt được dồn nén trong một nấm tay đang hướng thẳng vào mặt mình mà đấm tới…
*ẦM* – Dương Uy đưa tay lên đỡ… nhưng vẫn là quá muộn, cú đấm của Lâm Phong đã đánh thẳng vào mặt anh làm anh ngã nhào xuống đất…
Lâm Phong đã nhân cơ hội Dương Uy bị Hạnh Vi làm cho phân tâm mà dùng những phần sức lực còn lại cùng với cơn thịnh nộ trong bản thân gửi vào cú đấm cuối cùng…
Cú đấm hiểm hóc đó trúng ngay vào mặt nên làm cho Dương Uy bất tỉnh ngay lập tức…
Tuy vậy, Lâm Phong lại không có ý định dừng lại… Anh ngay lập tức lao đến quỳ trên người Dương Uy và định tung ra cú kết liễu…
Cú đấm của Lâm Phong vung ra, nhắm thẳng sống mũi Dương Uy mà đánh tới…
*Uỳnh*
… nhưng ngay lập tức một bàn tay săn chắc đen đúa đưa ra cản lấy cú đấm chí mạng kia của Lâm Phong.
ĐÓ LÀ MIKE.
Anh ta khi thấy ông chủ rơi vào tình thế nguy kịch thì lập tức lao lên võ đài ứng cứu…
– “Xin cậu Phong hạy dần lại… Ông chịu thua rồi.” – Mike nói với Lâm Phong đang đằng đằng sát khí.
Lúc này Ba Báo cũng lao lến võ đài định đẩy người Mike ra… bọn đàn em bên dưới thì nháo nhào cả lên khi hai đại ca sống chết lao vào nhau…
– “Đụ má thằng Mike, chỗ đại ca đánh nhau mà mày dám can thiệp à?” – Ba Báo vừa chửi thề vừa lao tới chỗ Mike…
Nhưng lúc này bỗng nhiên Lâm Phong lên tiếng:
– DỪNG LẠI! DƯƠNG UY ĐÃ THUA. CUỘC TỈ THÍ TỚI ĐÂY LÀ KẾT THÚC. HẠNH VI THUỘC VỀ TÔI NHƯ ĐÃ GIAO TRƯỚC.
Lâm Phong nói rồi đứng dậy nhìn về hướng Hạnh Vi và nở một nụ cười… Nàng cũng rưng rưng nước mắt nhìn anh…
– “ĐẠI CA LÂM PHONG LÀ NHẤT AHAHAHAHA” – Ba Báo lúc này cũng hô hào thật lớn để tăng thêm sĩ khí quân mình và sỉ nhục băng Kỳ Lân.
– “LÂM PHONG! LÂM PHONG! HẮC LONG! HẮC LONG!” – Cả khán đài lúc này như muốn bùng nổ với những tiếng hô vang của anh em băng Hắc Long…
Mike lúc này cũng đỡ Dương Uy ngồi dậy, anh ta sau một phút bất tỉnh vì choáng váng thì cũng đã dần tỉnh lại…
Lâm Phong khi thấy Dương Uy đã có thể ngồi dậy thì liền nói:
– “Cuộc đấu đã được định đoạt. Hạnh Vi bây giờ không còn là người của anh nữa. Hy vọng sau này anh không còn làm phiền cô ấy nữa.”
Dương Uy không nói gì, chỉ phun ra một cục máu rồi… phủi tay cho qua… Anh liếc nhìn Hạnh Vi một cách tiếc nuối rồi ra hiệu cho đàn em ra về…
Cuộc tỉ thí thế là kết thúc với phần thắng nghiêng về đại ca băng Hắc Long, Hạnh Vi cũng vì vậy mà chính thức thoát khỏi giao kèo với Dương Uy…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://truyensex.life
Đêm đó, Lâm Phong đưa Hạnh Vi trở lại về nhà…
Ngồi trên xe Lâm Phong hỏi Hạnh Vi về đầu đuôi câu chuyện tại sao nàng lại trở thành “người” của Dương Uy. Nàng cũng đã kể lại sự việc cho Lâm Phong nghe sau khi thấy không cần phải che giấu anh thêm làm gì, dù gì nàng cũng nợ anh một ân huệ…
– “Thì ra là vậy, nhưng tại sao em lại không đến tìm anh ngay từ đầu? Anh có thể giúp em được mà…” – Lâm Phong nói sau khi nghe Hạnh Vi kể lại mọi chuyện với tên Cường.
– “Tại… em ngại… với lại vì anh là bạn trai Mỹ Dung. Mà em và nó thì đang có xích mích” – Hạnh Vi giải thích.
– Mỹ Dung sao? Em có chuyện gì với Mỹ Dung à… À mà thật ra anh cũng có chuyện muốn nói cho em biết. Đó là anh đã chia tay Mỹ Dung rồi! – Lâm Phong tỏ ra bực tức khi nhắc tới Mỹ Dung.
– “Sao? Sao lại chia tay chứ? Không phải hai người rất hợp nhau sao?” – Hạnh Vi tỏ ra ngạc nhiên khi biết tin, dù giận cô bạn nhưng nàng vẫn rất mong muốn Dung và Phong thành một cặp.
– “Phải, chuyện dài dòng lắm… Em chỉ cần biết giữa tụi anh bây giờ không còn vướng bận gì nữa là được rồi… Anh bây giờ đang single đó!” – Lâm Phong bỗng dưng nói cho Hạnh Vi biết tình trạng relationship của mình!
– “… Uhm, em biết rồi. Em chỉ hơi tiếc cho hai người thôi.” – Hạnh Vi nói một cách ngại ngùng…
– Có gì đâu mà tiếc chứ, thật ra… anh cũng không thích Dung lắm. Anh bây giờ đã có mục tiêu khác của mình… – Lâm Phong vừa nói vừa lén nhìn sắc mặt Hạnh Vi.
– “Hả… sao cơ… anh có người mới nhanh vậy sao?” – Hạnh Vi ngu ngơ hỏi lại.
– “Phải… nhưng anh không biết người đó có thích anh hay không nữa…”
– “Hahaha, đại ca xã hội đen Lâm Phong mà cũng sợ người ta không thích mình sao?” – Hạnh Vi bật cười vì câu nói của Lâm Phong, nhưng khi nàng quay sang nhìn anh ta thì…
Hạnh Vi thấy Lâm Phong nhìn thẳng vào mắt mình… một linh cảm bất an dấy lên trong lòng nàng… nàng chợt hiểu ra Lâm Phong đang ám chỉ ai…
Và cũng đúng lúc này, Lâm Phong đã đưa được Hạnh Vi về tới trước cổng chung cư của nàng…
Hạnh Vi ngại ngùng đỏ mặt cố gắng che đi sự lúng túng của mình… Nàng đưa tay mở cửa xe để nhanh chóng thoát khỏi khoảnh khắc ngại ngùng này với Lâm Phong:
– “Cảm ơn anh đã giúp đỡ em đêm nay… giờ em phải lên nhà rồi… sau này có dịp em sẽ trả ơn anh sau nhé.” – Hạnh Vi nói rồi bước ra khỏi xe.
Lâm Phong tiếc nuối nhìn theo và mạnh dạng nói:
– “Vậy em trả ơn anh bằng một buổi hẹn hò có được không?”
Lời đề nghị có phần “bạo” của Lâm Phong làm cho Hạnh Vi đã lúng túng giờ càng thêm thẹn thùng. Nàng rõ ràng là đã có chồng và Lâm Phong cũng đã biết điều đó nhưng vẫn dám đề nghị hẹn hò cùng nàng…
– “Anh Phong, anh nói gì vậy? Em đã có chồng rồi… Em chỉ có mỗi chồng em thôi! Em hy vọng anh đừng đem chuyện này ra đùa.”
– “Anh… Anh xin lỗi…” – Thấy phản ứng mạnh mẽ của Hạnh Vi thì Lâm Phong có phần chùn bước, anh cũng nghĩ mình đã quá hấp tấp…
– “Thôi khuya rồi, Em lên nhà trước đây, anh hãy về cẩn thận, tạm biệt anh.”
Nói rồi Hạnh Vi bước đi, để lại Lâm Phong nhìn theo đầy tiếc nuối…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://truyensex.life
Mọi chuyện tưởng chừng như chỉ kết thúc ở đó… nhưng không…
Từ phía xa xa, Thế Bảo đã quan sát thấy việc Hạnh Vi bước xuống xe của Lâm Phong, anh không nghe thấy cuộc đối thoại của hai người nhưng trong lòng dâng lên một sự hoài nghi lớn về việc tại sao vợ mình lại được Lâm Phong đưa về tận nơi vào lúc khuya như thế này…

To top
Đóng QC